← Ch.0428 | Ch.0430 → |
- Ha ha, nguyên lai là muốn mê hoặc ta, muốn mượn cái này đến dao động tâm cảnh của ta! Tần Phàm, không có tác dụng đâu, tuy không biết ngươi như thế nào học được phương thức phát kình của Huyền Minh Tam Trọng Phá này, nhưng ta là không thể nào tin tưởng chuyện ma quỷ của ngươi!
Tần Húc căn bản không tin, cười lớn một tiếng nói ra.
- Thật sao?
Mà vào lúc này, Tần Phàm trêu tức nhìn Tần Húc, nhàn nhạt nói.
Sau đó áo choàng màu xanh của hắn chấn động, liền không hề che dấu khí tức Võ Tôn của mình, như là quân lâm thiên hạ, đột nhiên đem khí thế Võ Tôn vô cùng cường đại kia phát tán ra!
- Võ... Tôn...
Tiếng cười của Tần Húc im bặt mà dừng, trên mặt xuất hiện biểu lộ. khiếp sợ vạn phần
- Làm sao có thể!
Trông thấy Tần Phàm bỗng nhiên hiển lộ ra uy thế Võ Tôn, Tần Húc vốn là lộ ra khiếp sợ vạn phần, sau đó là vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi!
Hắn tuyệt đối không thể tưởng được, Tần Phàm lại thật sự che giấu thực lực!
Võ Tôn, võ đạo tôn sư!
Khi thấy khí thế uy áp chuyên thuộc về Võ Tôn của Tần Phàm vừa ra, trong nội tâm Tần Húc liền nổi lên chấn động kịch liệt, cũng bởi vậy, khí thế thuộc về hắn kia bị Tần Phàm hoàn toàn áp tới!
Kế tiếp, tâm thần của Tần Húc chỉ là trong nháy mắt liền đến bờ biên giới chuẩn bị sụp đổ.
Nếu Tần Phàm chỉ là cảnh giới Linh Vũ Sư, Tần Húc hắn như thế nào cũng sẽ không tin tưởng Tần Phàm mới vừa nói.
Nhưng nếu Tần Phàm thật sự đã trở thành Võ Tôn!
Hết thảy liền bất đồng! Hắn thân là Võ Tôn nên thập phần tinh tường chênh lệch ở giữa Võ Tôn cùng Linh Vũ Sư!
Có thể nói, cơ hồ là không có sức phản kháng!
- Nếu Tần Phàm thật sự đã có được thực lực Võ Tôn, như vậy Hạo Dương, Tinh Hà bọn hắn...
Nghĩ tới đây, trên mặt Tần Húc cực kỳ bi thương!
Hắn vốn trước kia tang tử, sau đó lại đúng như Tần Phàm nói, tiểu tôn tử Tần Hạo Bạch của hắn đã bị chết, hiện tại hắn ký thác kỳ vọng vào cháu trai Tần Hạo Dương cũng đã chết, hắn thật là đoạn tử tuyệt tôn rồi!
- Không có khả năng, đây hết thảy đều là giả! Ngươi không có khả năng trở thành Võ Tôn! Đây đều là biểu hiện giả dối, tiểu tạp chủng, ngươi không lừa được bản Võ Tôn đâu!
Loại đả kích này, lại để cho Tần Húc lộ ra thập phần bi thống, rõ ràng hắn đã có thể từ đủ loại dấu hiệu xác định Tần Phàm đã là Võ Tôn rồi, nhưng hắn thậm chí không muốn tiếp nhận sự thật này.
Nhìn Tần Húc bởi vì bị ngôn ngữ kiến tạo khí thế cùng võ đạo uy thế càng mạnh hơn nữa ép tới tâm thần sụp đổ, vào lúc này con ngươi của Tần Phàm lại đạm mạc, trong nội tâm không nhúc nhích chút nào.
Cái thế giới này chính là như vậy, thực lực vi thượng, không phải ngươi sát nhân, thì là người giết ngươi. Tần Phàm thập phần minh bạch quy tắc cái thế giới này, cho nên tôn chỉ của hắn vẫn luôn là người không phạm ta ta không phạm người, nếu người chọc ta thì ta cũng phải chọc người!
Lúc trước vô luận Tần Hạo Bạch hay là Tần Hạo Dương đều là động sát cơ đối với Tần Phàm trước, Tần Húc này cũng là cơ hồ sắp giết được hắn, hôm nay Tần Phàm báo thù, hắn không có bất kỳ tâm lý gánh nặng.
- Có phải thật vậy hay không, thử xem liền biết.
Tần Phàm cũng không phân biệt nhiều, chỉ là trong miệng nhàn nhạt nói.
Áo choàng trên người không gió tự bay, hắn hôm nay, lạnh nhạt tự nhiên, đối mặt Võ Tôn Tần Húc, có tự tin tuyệt đối.
- Tiểu tặc tử ngươi không cần giả vờ giả vịt, bản Tôn giả lập tức sẽ xé nát biểu hiện giả dối của ngươi!
Dù sao Tần Húc cũng là Võ Tôn cường giả, tu vi tâm tình đã cực cao, hắn thật vất vả rốt cục để cho tinh thần của mình ổn định một ít, lạnh lùng nói.
Tần Phàm không hề ngôn ngữ, cũng chỉ đứng ở nơi đó, như núi như nhạc.
- Nộ Dương Phá... !
Vào lúc đó Tần Húc rốt cục nhịn không được nén giận ra tay, hắn cấp tốc lui về phía sau một khoảng cách, sau đó một quyền đột nhiên đánh về phía trước, lập tức nguyên khí trong phương viên 300m có thể mượn đến hết thảy đều bị hắn thu nạp tới, một cái nguyên khí cầu xuất hiện trên quả đấm của hắn, khí tức nóng rực, hào quang sáng chói, như là liệt diễm, muốn đốt cháy vạn vật!
Tiếp theo trong nháy mắt, nguyên khí cầu này lại hóa thành một đầu Nộ Long nguyên khí, hướng về Tần Phàm gào thét mà ra!
Một đầu Nộ Long này khoảng chừng hơn mười trượng, trong đó bao gồm năng lượng thật là đáng sợ, những nơi nó đi qua, trận trận thanh âm không khí bị xé nứt không dứt bên tai, lá rách văng khắp nơi, cây cối sụp đổ, địa thế văng tung tóe, khí thế nhất thời vô lượng!
Lúc này đây, Tần Húc lại trực tiếp sử dụng võ kỹ sở trường của mình, thậm chí cũng không có bảo lưu, muốn một kích đánh chết Tần Phàm tại chỗ.
- Cũng chỉ có như vậy sao?
Mà lúc này Tần Phàm lại y nguyên không động, ở dưới khí tức cuồng bạo như là sóng to gió lớn mà đến, hắn như là trường đề làm bờ, vẫn đứng ngạo nghễ.
- Hô...
Tần Phàm giống như là một Đại tướng trước thiên quân vạn mã, đối mặt địch nhân mãnh liệt mà đến, kế tiếp hắn chỉ là trấn định mà phất phất tay, lập tức ngàn vạn đại quân nguyên khí ở dưới chỉ huy của hắn, ở trước mặt hắn tạo thành nguyên khí chi tường lấp kín vô cùng chắc chắn!
Tần Phàm trảm Nghịch thành Tôn, đối với nguyên khí có khống chế tuyệt đối!
Hắn bây giờ là Võ Tôn cấp một, tuy chỉ có thể khống chế nguyên khí trong phạm vi trăm mét, nhưng là hoàn toàn khống chế! Ở trong phạm vi trăm mét, chỉ cần Tần Phàm không cho, người bình thường đừng nghĩ sử dụng một tia nguyên khí!
Tần Húc là Tam cấp Võ Tôn, hắn có thể mượn Thiên Địa nguyên khí trong phạm vi 300m, nhưng nguyên khí thuộc về trong phạm vi trăm mét rất nhanh trực tiếp bị Tần Phàm rút sạch, nói cách khác một chiêu võ kỹ này của Tần Húc còn không có đánh trúng nguyên khí tráo trước mặt Tần Phàm, uy lực đã bạo giảm một phần ba!
Tần Húc cũng phát hiện vấn đề này, cái này để cho hắn lập tức thay đổi sắc mặt!
Có thể ảnh hưởng Thiên Địa nguyên khí biến hóa, chỉ có Võ Tôn mà thôi!
Tần Phàm là Võ Tôn sự thật, đã không có bất luận chỗ trống nghi vấn gì rồi!
Huống hồ thủ đoạn ảnh hưởng Thiên Địa nguyên khí biến hóa này của Tần Phàm bá đạo như thế, thậm chí để cho hắn cũng có loại cảm giác không cách nào tới tranh chấp.
- Tại sao có thể như vậy, làm sao có thể! Hắn làm sao có thể thật sự trở thành Võ Tôn rồi!
Trong nội tâm Tần Húc vô cùng rung động, thậm chí hai tay phóng thích võ kỹ cũng có chút run rẩy.
Một Võ Tôn không đến hai mươi tuổi, cái này ý vị như thế nào, hắn hết sức rõ ràng!
- Cho dù ngươi đã trở thành Võ Tôn thì như thế nào, hôm nay ngươi cũng phải chết!
Kế tiếp, trong nội tâm Tần Húc không cam lòng mà rống giận, lúc này hắn đã là đỏ tròng mắt! Tần Phàm thật sự là quá mức khủng bố rồi!
Một năm thời gian liền trở thành Võ Tôn cường giả, cái sự thật này bày ở trước mắt, lại để cho trong lòng của hắn rất không muốn đi tiếp nhận, nhưng hết lần này tới lần khác chỉ có thể đi tiếp thụ.
*****
Đồng thời, hắn cũng biết rõ lúc này đây sẽ là cơ hội duy nhất của hắn!
Vốn Tần Húc xem năm năm ước hẹn là chê cười, ở thời khắc này trong mắt Tần Húc hắn lại biến thành ma chú khủng bố!
Nếu như hôm nay không thể đánh chết Tần Phàm, về sau người này vẫn có tốc độ phát triển khủng bố như vậy, tiếp qua bốn năm sau, đối với Càn Kinh Tần gia hắn mà nói nhất định là một tai nạn!
- Tuy ngươi thiên tư tung hoành như thế nào, cơ duyên nghịch thiên như thế nào, một năm thời gian trở thành Võ Tôn, nhất định cũng sẽ xuất hiện căn cơ bất ổn!
- Tuyệt đối không có người có thể không giao ra một cái giá lớn gì liền dễ dàng trở thành Võ Tôn như vậy! Không có khả năng!
Tần Húc cắn răng, liều mạng già đem tất cả nguyên khí mà mình có khả năng khống chế, dốc sức đanh ra.
Lúc này trong lòng của hắn chỉ có một tín niệm, cái kia chính là chết, cũng nhất định phải trước giết chết thiếu niên áo xanh khủng bố trước mắt này! Vì Càn Kinh Tần gia gạt bỏ thiên đại uy hiếp này!
Bành!
Nháy mắt sau đó, Nộ Long nguyên khí cường đại mà Tần Húc phát ra kia rốt cục đâm vào phía trên nguyên khí tráo mà Tần Phàm khởi động, lập tức cái nguyên khí tráo kia kịch liệt chấn động, ở trong phương viên không gian kia, không khí đều bị xé nứt, tiếng nổ truyền khắp cả tòa sơn mạch.
- Điều này sao có thể!
Hắn chớp mắt lần nữa, sắc mặt Tần Húc trở nên như tro tàn.
Kỳ thật vừa rồi lúc công kích của hắn rơi vào phía trên nguyên khí tráo của Tần Phàm, hắn liền có cảm giác công kích yếu bớt, nhưng hắn như thế nào cũng nghĩ không thông, một cái vừa mới đột phá Võ Tôn, làm sao có thể có năng lực điều khiển nguyên khí mạnh như vậy!
Hơn nữa người này vẫn chỉ là bỏ ra một năm thời gian từ Tam cấp Linh Vũ Sư đột phá đến Võ Tôn, không chỉ có căn cơ không cho thấy dấu hiệu bất ổn chút nào, hơn nữa so với Võ Tôn cấp ba như hắn còn muốn vững chắc!
Cái này hoàn toàn phá vỡ hắn thưởng thức!
- Con rùa già, một năm không thấy, không thể tưởng được ngươi còn không có chút tiến bộ nào.
Thanh âm trêu tức của Tần Phàm cũng vào lúc này truyền ra, một năm trước, Tần Húc cùng với mình so đấu qua một chiêu Nộ Dương Phá này, khi đó hắn nương theo Bạo Huyết Kỳ Lân đánh bại trọng thương Tần Húc.
Hôm nay, một chiêu này của Tần Húc, thậm chí ngay cả thân thể của Tần Phàm cũng còn không có đụng tới!
Tần Phàm trảm Nghịch thành Tôn, hắn đối với nguyên khí có khống chế tuyệt đối, hắn khống chế nguyên khí vô cùng tinh thuần, giống với hắn có thể đem nguyên khí trong phạm vi trăm mét đều dạy dỗ thành tinh binh, có được năng lượng vô cùng cường đại.
Mà Tần Húc chỉ là Võ Tôn bình thường, thậm chí ngay cả Chân Vũ Thánh Địa cũng không có đi vào, tuy có thể mượn nguyên khí phạm vi 300m, nhưng mượn tới cũng chỉ là đám ô hợp mà thôi!
Làm sao có thể là đối thủ của Tần Phàm!
Tần Phàm đoán chừng, nguyên khí loại trình độ như Tần Húc này, ít nhất cũng phải mượn phạm vi 500m mới có thể đánh bại phòng ngự của mình! Nói cách khác, Võ Tôn dưới cấp năm bình thường, không phải là đối thủ của hắn!
Võ Tôn cường giả Tần Húc một năm trước thậm chí thiếu chút nữa đẩy hắn vào chỗ chết, hiện tại đối với Tần Phàm mà nói... quá yếu!
- Tần Húc, Càn Kinh Tần gia ngươi đối với ta cùng Nam Phong Tần gia làm những chuyện như vậy ta đều nhớ kỹ, hôm nay, tánh mạng của ngươi coi như là tiền lãi!
Kế tiếp, Tần Phàm nhìn Tần Húc đã hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu, sắc mặt lạnh nhạt nói.
Nhớ tới thù hận cùng Càn Kinh Tần gia, theo Càn Kinh Tần gia Thập Tam trưởng lão kia đi vào Nam Phong Thành bắt đầu, một đường dây dưa, đến Càn Kinh Tần gia mấy lần muốn tánh mạng Tần Phàm, đến Võ Thánh Tần Quan muốn phá võ đạo của Tần Phàm... đủ loại, đủ loại, tính toán không hết, chỉ có ở năm năm ước hẹn kia mới có thể một lần thanh toán.
- Tần Húc, ngươi còn nhớ rõ sao? Một năm trước, ngươi đã từng nói với ta, ngươi dùng thực lực Võ Tôn tới giết ta, là vinh hạnh của ta, ta có lẽ nên kiêu ngạo. Khi đó ta cũng nói, một ngày nào đó ta sẽ để cho ngươi thử xem loại vinh hạnh cùng kiêu ngạo này!
- Là hôm nay rồi!
- Khoản nợ năm trước, hôm nay trả! Tần Húc, ngươi nạp mạng đi!
Tần Phàm nói đến đây, thần sắc lạnh lẽo. Một tiếng thét truyền ra, Vương Trù Đao xoay quanh lấy trong tay của hắn, chăm chú nắm chặt, sau đó đột nhiên chém về phía trước.
Bá Vương chi Nhân Đao!
Lưỡi đao vừa ra, khí tức cuồng nhiệt mà dữ dằn, như là núi lửa bộc phát trút xuống mà ra, hết thảy nguyên khí trong phương viên trăm mét bị Tần Phàm xé rách đi qua, tuyệt đối ở dưới khống chế, phương viên phạm vi trăm mét này như là một cái Liệt Diễm Địa Ngục, nhiệt độ cao tuyệt đối để cho không khí cũng cơ hồ thiêu đốt lên.
Đại địa cây cối trở nên cháy đen một mảnh, mặt đất vỡ vụn từng khúc, khe hở dài hơn mười trượng, giăng khắp nơi liệt mở, phảng phất giống như là một đầu sơn mạch hoang dã cứ thế mà khai ra một đầu đại hạp cốc.
Trù Đao, nấu hết thảy thiên hạ!
Liệt Diễm đủ để phá hủy đại địa, mũi nhọn đủ để kinh thiên, một đao kia của Tần Phàm trực tiếp cắt đứt không khí, dùng một loại uy thế không cách nào ngăn cản, chưa từng có từ trước đến nay mà chém tới Tần Húc!
Tần Phàm vậy mà đã cường đại đến loại trình độ này!
Tần Húc run rẩy mà nhìn xem một đao kia, kinh hãi không thể nói lên một từ, tâm lý trùng kích trên tinh thần này, thậm chí so với uy thế một đao kia càng mạnh hơn nữa, trong nháy mắt này, tâm tình của hắn đã hoàn toàn sụp đổ.
Thẳng đến khi thế công kia đã đi tới trước mặt của hắn, Tần Húc mới thật không dễ dàng từ bên trong cuống quít khởi động một cái nguyên khí tráo mà Võ Tôn cường giả mới có, đến vô lực ngăn cản một kích vô cùng khủng bố kia.
Phanh!
Một năm trước, Tần Phàm khó có thể rung chuyển nguyên khí tráo này mảy may, vào lúc này một cái đối mặt trực tiếp đánh nát!
- Vinh quang vĩnh viễn cùng ngươi tồn tại.
Thanh âm trêu tức cuối cùng truyền đến.
Oanh!
Ánh đao rơi xuống, đại địa dưới chân cũng bị một cổ trùng kích mạnh mẽ này ép tới sụp đổ xuống phía dưới mấy trượng, mà Tần Húc cứ như vậy thẳng tắp mà trừng hai mắt giống như mắt cá chết của hắn, tiếp theo trong nháy mắt, thân thể tàn phá chậm rãi ầm ầm ngã xuống.
Ở bên trong một sơn mạch vô danh giữa Càn Kinh cùng Lạc Thành, vài đạo khí tức thập phần cường đại đang bay nhanh mà chạy băng băng, mấy đạo nhân ảnh kia vào lúc này đều trầm mặc không nói, thậm chí sắc mặt cũng không phải rất tốt, chỉ là hướng về một phương hướng thẳng tắp chạy vội mà đi.
← Ch. 0428 | Ch. 0430 → |