Vay nóng Homecredit

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0459

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0459: Trên đường đi thông Hắc Hỏa thành
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Shopee


Rống

Một tiếng gào thét điếc tai nhức óc, đầu Thương Long kia tràn ngập trong hư không, một cổ lực lượng cường đại như Viễn Cổ Hồng Vũ, khí tức uy vũ mà mãnh liệt tràn ngập trên hư không, tựa hồ như muốn chia lìa Thiên Địa vậy.

Taatscar đoạn mộc tàn căn trong rừng đều bị đầu Cự Long này hút lấy nạp tới, khiến nó càng thêm khuếch trương tỏ khắp Thiên Địa, Mộc hệ nguyên khí mãnh liệt!

Cổ năng lượng không thể ngăn cản kia dấy lên trận trận động tĩnh như lôi đình, lưu lại một đầu hố sâu n hư hạp cốc, từ gần đến xa, xuyên thấu hư không, sát cơ thật sâu, trực tiếp vọt tới đám võ giả không may kia!

Ầm ầm!

Trở mình che Thiên Địa, rừng cây vốn vị Tần Phàm đánh nhau với Mộc Mộ Mộc Dương đã bị hủy hơn phân nữa, giờ dưới một kích của Mộc Thiên Hùng càng dứt khoát triệt để hoàn toàn sụp đổ, dù là mặt đất cũng bị trầm xuống vài mét!

A!

Về phần mười mấy gia hỏa không may kia càng không kịp chạy trốn, chỉ phát ra thanh âm hoảng sợ vạn phần, vừa chạy được vài bước, liền bị lực lượng vô cùng cường đại trùng kích qua!

Oanh!

Tất cả mọi người văng lên giữa không trung, lại té xuống dưới đất, ngay cả thi thể cũng trở nên chia năm xẻ bảy! Dù là Linh Vũ Sư cửu cấp chỉ cách Võ Tôn chi cảnh có một bước ngắn cũng bị bắn lên, óc văng khắp nơi, tử trạng tương đối thảm thiết.

Những người này vốn là một thế lực Càn Khôn Đái nào đó ở phụ cận, bởi vì vừa rồi Tần Phàm tranh đấu với Mộc Mộ Mộc Dương tạo thành thanh thế quá lớn, bọn hắn vốn muốn chạy đến nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, xem có thể bọ ngựa bắt ve chim sẻ núp đằng sau nhặt chút tiện nghị không, không tưởng được lại bị Mộc Thiên Hùng trực tiếp lấy ra hả giận, đưa đến kết quả như vậy.

- Dám giết người Mộc gia Thần Mộc thành chúng ta, vô luận ngươi là ai, cứ đợi Mộc Thiên Hùng ta đuổi giết đến chân trời góc biển đi!

Đánh chết hơn mười người, lúc này Mộc Thiên Hùng thè lưỡi ra liếm liếm bờ môi có chút khô khốc, tựa hồ bi phẫn tiêu đi một ít, nhưng khí thế hung ác trên người lại lộ ra càng thêm dọa người.

Mà lúc này, Tần Phàm kỳ thật đã thi triển Lưu Tinh Bộ nhanh chóng bỏ trốn ra bên ngoài hơn mười dăm nhưng vẫn cảm nhận được sau lưng truyền đến cổ chấn động cường đại, ngay cả đại địa đều bị run rẩy!

Sau đó hắn liền trông thấy rừng cây vừa rồi hắn chiến đấu với Mộc Mộ Mộc Dương đã hoàn toàn sụp đổ, nhìn phế tích bụi đất tung bay kia, Tần Phàm lập tức không khỏi mát lạnh sau lưng, dâng lên một loại dự cảm bất hảo.

Tần Phàm thi triển tốc độ cực hạn, rất nhanh liền đuổi theo Phương Tiểu Tinh.

- Phàm... Tần Phàm ca ca, ngươi không sao chứ?

Phương Tiểu Tinh vừa nhìn thấy Tần Phàm, liền lập tức mở miệng quan tâm hỏi, vốn còn muốn gọi Tần Phàm là Phàm đại cả, nhưng sau đó lại sửa lại.

Bất quá nàng ngược lại rất hiểu chuyện không hỏi vừa rồi đối thủ là ai, quá trình và kết quả, những chuyện này nàng cũng không cần biết.

- Không có gì trở ngại.

Tần Phàm nhìn Phương Tiểu Tinh, sau đó lắc đầu hồi đáp. Lúc này trang phục trên người hắn dù có chút tổn thương, nhưng sau khi trải qua phục dụng đan dược, ít nhất sẽ không tăng thêm, tiếp theo chỉ cần hảo hảo điều dưỡng là có thể khôi phục lại. Bất quá khiến Tần Phàm hắn có chút kinh hỉ chính là khỏa Thảo Mộc Chi Linh mà Phương Tiểu Tinh cho hắn vậy mà lại có hiệu quả tự động trị liệu thương thế!

Tần Phàm vì nghe Cổ Mặc nói Thảo Mộc Chi Linh này có hiệu quả khiến người tâm thần khí sảng, xua đuổi côn trùng, cho nên hắn liền dứt khoát không bỏ Thảo Mộc Chi Linh vào trữ vật giới chỉ, chỉ mang theo bên người, không thể tưởng được cảm giác kia quả nhiên không tệ, không chỉ khiến hắn tu hành chuyên chú, hơn nữa cả người trở nên khí huyết tràn đầy, sinh mệnh lực dần dần cường đại!

Hơn nữa sau khi Tần Phàm bị thương, Thảo Mộc Chi Linh mặc dù không thể trị liệu thương thế trọng yếu nhanh như đan dược, nhưng lại có thể như mưa xuân chậm rãi tự động điều dưỡng bổn nguyên, khiến hắn có thể nhanh chóng khôi phục đến trạng thái tốt nhất.

Đan dược quả thật có thể rất nhanh khôi phục thương thế, nhưng tác dụng có thể khiến người khôi phục đến trạng thái tốt nhất như Thảo Mộc Chi Linh dù là đan dược cũng khó làm được.

- Tần Phàm ca ca, ở phía trước có một tiểu hồ, vết thương trên người ngươi, còn có quần áo nữa, không bằng đến đó rửa một chút đi.

Phương Tiểu Tinh trông thấy quần áo trên người Tần Phàm nhuốm máu liền đề nghị nói.

- Ân, được rồi.

Tần Phàm nhẹ gật đầu, cũng không bác bỏ lòng tốt của Phương Tiểu Tinh, thiếu nữ trước mắt này cũng không gióng làm bộ, hắn có thể cảm thụ được.

Hai người đi thẳng về phía trước, đi đến bên hồ nhỏ kia, Phương Tiểu Tinh giống như một tiểu thị nữ xử lý phục sức và vết thương trên người Tần Phàm, cái này ngược lại khiến hắn có chút thật xin lỗi.

Sau đó Tần Phàm liền tìm một khu rừng nhỏ kín đao thay y phục của mình, mà lúc hắn đi ra, chứng kiến Phương Tiểu Tinh đang cho Bạch Thủ Kim Quan Ưng uống nước thì lòng không khỏi dao động một chút.

Kỳ thật trong lòng hắn vẫn một mực mơ hồ có chút dự cảm bất hảo, hơn nữa loại cảm giác này không xua đi được, bất quá hắn một mực không thể tìm được vấn đề chỗ nào nên mới tạm áp xuống, nhưng lúc này nhìn thấy đầu Bạch Thủ Kim Quan Ưng kia hắn rốt cục cũng nghĩ ra.

Vừa rồi hai người Mộc Mộ và Mộc Dương chính là truy tung theo Bạch Thủ Kim Quan Ưng mà đến!

Chỉ sợ người Thần Mộc thành Mộc gia khác cũng sẽ có phương pháp truy tung được đầu Bạch Thủ Kim Quan Ưng này, nếu Bạch Thủ Kim Quan Ưng ở chỗ này, hành tung của bọn hắn sớm muộn cũng sẽ bị phát hiện! Cho nên dự cảm không tốt trong trực giác Tần Phàm rất có thể là đến từ nó!

- Nhanh, đem bảo đầu Bạch Thủ Kim Quan Ưng này cất cánh đi, bảo nó bay theo hướng khác, gần đây ngàn vạn đừng cho nó đi cùng chúng ta!

Nghĩ tới đây, Tần Phàm vội vàng mở miệng nói với Phương Tiểu Tinh.

- Tại sao vậy chứ? Thực lực Tiểu Chiêu không tệ, hơn nữa kỳ thật nó còn có thể giúp chúng ta bay lên không trung quan sát hoàn cảnh tứ phía nữa

Phương Tiểu Tinh khó hiểu hỏi thăm.

- Những người truy tung ngươi rất có thể sẽ tiếp tục đuổi theo, mà bọn hắn có lẽ sẽ có phương pháp truy tung Bạch Thủ Kim Quan Ưng cho nên chúng ta cần nó để giúp chúng ta dẫn dắt bọn hắn rời đ, nếu không ven đường chúng ta sẽ thập phần nguy hiểm.

Tần Phàm giải thích nói.

Trên thực tế, hắn rất lo lắng siêu cấp cường giả vừa rồi đến hiện trường cũng đến để truy tung Phương Tiểu Tinh, hắn vốn tự tin, nhưng chỉ là trông thấy lực phá hoại kia liền biết mình không thể nào địch lại nổi!

- Ân, ta đã biết.

Phương Tiểu Tinh lúc này mới nhẹ gật đầu đáp ứng nói, sau đó nàng liền nhu hòa sờ lên đầu Bạch Thủ Kim Quan Ưng kia, tựa hồ như nói gì đó.

Lúc đầu Bạch Thủ Kim Quan Ưng tựa hồ có chút không muốn rời đi, nhưng sau khi Phương Tiểu Tinh lần nữa xoa xoa liếc liền nhìn Tần Phàm liếc, lúc này mới vỗ cánh bay cao, trực tiếp bay về phía nam ngược với Hắc Hỏa thành.

*****

Sau khi Bạch Thủ Kim Quan Ưng bay đi, một lát sau, Tần Phàm quả nhiên cảm giác được dự cảm không tốt trong lòng hạ thấp một lúc, hắn lúc này mới có chút thở dài một hơi, kỳ thật hắn cũng không muốn lại tiếp xúc với người của Thần Mộc thành Mộc gia.

- Nơi này là Càn Khôn Đái, chính là hỗn loạn chi địa, cao thủ đông đảo, hơn nữa sát phạt trộm cướp thường xuyên, chắc có lẽ sẽkhông hoài nghi đến người ta đâu ...

Tần Phàm thầm tự an ủi.

Năng lực Chân Vũ thế gia nhất phẩm thật lớn, hắn không muốn bộc lộ thân phận, lại chọc vào địch nhân khổng lồ như vậy, đối với hắn đã có đại địch là Càn Kinh Tần gia nmà nói tình thế thập phần bất lợi.

- Đi thôi, để phòng bất trắc, chúng ta cũng nên nhanh rời đi.

Tần Phàm thấy đầu Bạch Thủ Kim Quan Ưng kia đã bay xa, cho đến khi không thấy bóng dáng, hơn nữa cảm giác bất an trong đáy lòng cũng dần dần tiêu trừ, hắn lúc này mới nói với Phương Tiểu Tinh.

Hỗn loạn chi địa này ngoại trừ những thành trì lớn, kỳ thật phần lớn hay đều là rừng nhiệt đới rậm rạp và sơn mạch, đi ở trong đó quả thật rất dễ lạc đường.

Tần Phàm tuy rằng trong tay có địa đồ, nhưng không kỹ đến từng ngọn cây, cho nên cuối cùng hai người chỉ đành tới đường lớn đi thông Hắc Hỏa thành, những đường lớn này đều là do các thành thị kiến tạo, rất là rộng lớn, hơn nữa cũng thích hợp cho người đi lại hơn nhiều.

Chỉ là, trên thực tế những đường lớn này vẫn hiếm thấy bóng người, bình thường đều là một ít thương gia cỡ lớn có hộ vệ cường đại mới dám đi phía trên. Võ giả bình thường, đặc biệt chỉ một hai võ giả lạc đường nếu đi trên đó rất dễ bị cướp.

Đương nhiên, bọn cướp bình thường Tần Phàm sẽ không hề sợ.

Đi trên con đường lớn, không sợ lạc đường, hơn nữa cũng là đường tắt nhanh nhất, không giống như chạy loạn trong rừng cây, lãng phí quá nhiều thời gian. Nhưng khuyết điểm duy nhất chính là dễ dàng bạo lộ chính mình, cho nên Tần Phàm định tìm một thương đội cỡ lớn để che dấu hành tung, cũng có thể nghe ngóng một chút về tình trạng Hắc Hỏa thành hiện giờ.

Vì vậy, hai người Tần Phàm Phương Tiểu Tinh một mực chạy vội trên đường lớn.

Càn Khôn Đái không hổ là hỗn loạn chi địa, hai người bọn họ chỉ đi mấy dặm đường đã gặp phải hai đoàn đạo phỉ, bất quá những người này mặc dù có hảo thủ thực lực Linh Vũ sư nhưng vẫn bị Tần Phàm thoải mái đuổi đi, thậm chí còn không cần bạo lộ thực lực.

- Phía trước có một đại thương đội.

Lại đi một đoạn đường, Tần Phàm rốt cục nhìn thấy phía trước có một đội xe ngựa thật dài, có mấy xe hàng hóa dĩ nhiên dùng yêu thú kéo đi, có thể thấy đây là một thương đội thế lực không kém.

- Người nào!

Bất quá tuy rằng Tần Phàm một lòng muốn gia nhập thương đội, nhưng người trong thương đội trông thấy bỗng nhiên có người đi tới nguyên một đám như lâm đại địch, trận địa sẵn sàng đón quân địch, lộ ra tố chất rất cao.

- Chư vị không cần khẩn trương, tại hạ không có ác ý, chỉ là bởi vì ven đường bọn cướp rất nhiều, hai huynh muội bọn ta muốn gia nhập quý thương đội để tìm kiếm che chở.

Tần Phàm liền vội khoát khoát tay, lộ ra dáng tươi cười hòa thiện.

- Cút!

Một đại hán cơ bắp cao hai mét ở phía sau cùng nghe được lời Tần Phàm nói liền không có nửa phần do dự, trực tiếp mở miệng quát mắng.

- Chư vị, ta có thể tiền trả thù lao.

Tần Phàm không thể tưởng được lại không có chỗ thương lượng như vậy, không khỏi khẽ chau mày nói.

- Ngươi ngu ngốc sao? Ở nơi hỗn loạn như Càn Khôn Đái nào có thương đội nào mang theo người lạ chứ, ai biết được các ngươi có phải là cường đạo trà trộn vào không!

Một thanh niên gầy lùn bên cạnh đại hán cơ bắp cũng trêu tức nói.

- Tại hạ thật không có ác ý, huynh muội chúng ta là vừa vặn từ Đại Kiền quốc đến đấy, định Hắc Hỏa thành đi. Hộ vệ của chúng ta đều bị đạo phỉ giết chết, chỉ cần các ngươi có thể dẫn ta thành công đến Hắc Hỏa thành, ta có thể chi trả cho các ngươi kim nguyên hoặc luyện dược đều được.

Tần Phàm cũng biết không dễ tiêu trừ cảnh giác của những người này dễ dàng như vậy liền lại lần nữa kiên nhẫn giải thích nói.

- Không nghe hiểu chúng ta nói chuyện ư, chúng ta không thể để người lạ vào thương đội được, nhanh cút, nếu không đừng trách chúng ta không khách khí!

Đại hán cơ bắp thấy Tần Phàm còn không chịu đi, lần nữa mắng. Xem ra tính tình người này rất là táo bạo, bất quá thực lực ngược lại cũng là Linh Vũ sư thất bát cấp.

- Đợi một chút, trên người của ngươi có luyện' dược sao?

Tần Phàm nhướng mày, thấy những người này thái độ cường ngạnh vốn muốn buông tha, bất quá lúc này lại có một giọng nữ dễ nghe như chim hoàng oanh xuất cốc truyền ra từ đội xe.

- Đúng vậy, kỳ thật ta là một gã luyện dược sư cấp linh tán cấp, trên người của ta có không ít luyện dược!

Tần Phàm nghe được thanh âm này vốn giật mình, sau đó hồi đáp. Hiện giờ thực lực của hắn cũng đủ mạnh, ngược lại không sợ bạo lộ thân phận luyện dược sư của mình, hơn nữa thân phận này còn có thể được tôn kính, thậm chí đạt được hảo cảm.

- Ngươi là luyện dược sư?

Quả nhiên, ngay sau khi Tần Phàm nói ra thân phận, đại hán hung ác và thanh niên gầy lùn kia cũng tỏ thái độ khá hơn một chút, không khỏi chần chờ hỏi thăm.

- Không thể giả được.

Tần Phàm tự tin nói, sau đó liền cố ý lộ ra một đoàn đan hỏa.

- Đan hỏa!

Chứng kiến trên bàn tay Tần Phàm xuất hiện đan hỏa, hơn phân nửa người trong đoàn xe đều khiếp sợ, mở to hai mắt không thể tin được. Thiếu niên trước mắt còn trẻ như vậy vậy mà thật là một gã luyện dược sư cấp linh tán, còn nắm giữ đan hỏa cần thiết để tiến giai lên Luyện Hoàn Sư và Luyện Đan Sư nữa!

Một người như vậy, một khi bị phát hiện, tuyệt đối sẽ được tất cả thế lực lớn trong Càn Khôn Đái đều điên đoạt!

- Vị Luyện dược sư đại nhân tôn quý này, các ngươi thực sự muốn tới Hắc Hỏa thành sao?

Một lát sau, giọng nữ dễ nghe kia lần nữa từ đội xe truyền đến, hơn nữa càng ngày càng gần, sau đó liền thấy một nữ tử bước ra.

Người này nữ tử, tuổi ước chừng 25~26, dáng người cao gầy, khí chất có một loại cao quý, nhất cử nhất động lộ ra rất có hàm dưỡng, thân thể linh lung hấp dẫn, nụ cười trên mặt khiến người nhìn qua rất hảo cảm.

- Luyện dược sư đại nhân tôn quý?

Nghe được xưng hô thế này, khóe miệng Tần Phàm không khỏi có chút nhếch lên, trong lòng có chút buồn cười, không thể tưởng được sau khi mình bại lộ thân phận lại được đãi ngộ cao như thế.

Bất quá Tần Phàm kỳ thật cũng biết, địa vị luyện dược sư trên Võ Thiên đại lục quả thật rất cao, đặc biệt ở nơi hỗn loạn như Càn Khôn Đái luyện dược sư cực kì thưa thớt, hơn nữa luyện dược sư không có thế lực càng hiếm!

Mà khác biệt với cấp linh dịch và linh lộ, luyện dược sư cấp linh tán đã có thể luyện chế ra luyện dược trạng thái cố định, xem như luyện dược sư trung cấp, lộ ra càng thêm trân quý! Huống chi Tần Phàm biểu hiện ra đã nắm giữ đan hỏa, có cơ hội tấn thăng thành luyện dược sư cao cấp cấp linh hoàn, thậm chí là Luyện Đan Sư cấp cao nhất!


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1204)