Vay nóng Homecredit

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0464

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0464: Bộc lộ thân phận
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Shopee


- Vì này chính là...

Vừa thấy Tần Phàm đi tới, hai mắt lão giả này bắn ra một đạo tinh quang, tựa hồ muốn nhìn thấu Tần Phàm.

- Lão hội trưởng, thỉnh yên tâm một chút. Trước hết để tiểu tử giúp ngươi kiểm tra thoáng một phát.

Tần Phàm cũng mơ hồ cảm nhận được lão giả này lợi hại như thế nào, hắn đoán chừng thực lực người này ít nhất cũng đã ngoài Võ Tôn, đương nhiên lão giả này cũng có thể ẩn ẩn cảm giác được chỗ phi phàm của Tần Phàm nhưng không cách nào nhìn thấu hoàn toàn được.

- Phụ thân đại nhân, ngài đừng nhúc nhích, để Phạm đại sư kiểm tra thoáng một phát.

Lúc này, Mặc Thanh Tuyết lại giới thiệu Tần Phàm.

Nhìn, nghe, hỏi, sờ, Tần Phàm đã tinh tế dùng bốn kỹ thuật khám bệnh tiêu chuẩn của Đông Y kiểm tra tình huống của lão hội trưởng Mặc gia này một lần, cúi đầu trầm tư một chút, sau đó mở miệng nói:

- Lão hội trưởng hẳn là lúc trùng kích cảnh giới rất cao có chút vì cái trước mắt mà trùng kích thất bại, hơn nữa còn để lại một ít hậu hoạn.

- Cái kia có thể khôi phục lại không?

Lúc này, lão giả nhỏ gầy, Tam thúc Mặc Thanh Tuyết liền vội vàng hỏi.

Tần Phàm lại trầm tư một chú, lại nhìn lão hội trưởng này, chậm rãi nói ra.

- Ba tháng? Vậy tranh đoạt thành chủ lần tới...

Lão giả nhỏ gầy kia lại vội vàng dồn dập nói, có thể nhìn ra được người này rất là nhanh mồm nhanh miệng, bất quá nói đến phần sau liền bị lão giả áo bào màu vàng trừng mắt liếc nhìn nên hắn cũng kịp thời ngậm miệng lại.

Tần Phàm biết rõ mấy người kia vì lo lắng thân phận của mình có vấn đề, còn không hoàn toàn tin tưởng mình. Mà nếu tiếp tục như vậy thì hắn muốn hỗ trợ cũng không dễ dàng.

Vì vậy, hắn nghĩ nghĩ một chút, liền đứng lên, chậm rãi nói ra:

- Xem ra, ta nên giới thiệu thân phận thật của mình với các vị thoáng một phát.

Tất cả mọi người trong phòng đều không khỏi khẽ giật mình.

- Có lẽ chư vị đã từng nghe qua tên của ta, ta là Tần Phàm.

Ngay sau đó, Tần Phàm xóa đi vẻ ngụy trang trên mặt mình, khẽ cười nói.

- Tần Phàm, Kỳ Tích Chi Tử?

Nhìn thấy Tần Phàm bộc lộ thân phận của mình, đồng thời lộ ra diện mục thật, mọi người trong gian phòng đều âm thầm cả kinh, đồng thời đều có chút ngốc trệ đi.

- Tần Phàm, Tần Phàm...

Một lát sau, Mặc Thanh Tuyết tựa hồ như nhớ ra, trong miệng lẩm nhẩm danh tự Tần Phàm, mặt lộ vẻ kinh ngạc. Nàng như thế nào cũng không nghĩ ra thiếu niên mình tùy ý mới về trên đường lại chính là Kỳ Tích Chi Tử Tần Phàm, gây biết bao sóng gió tại đại lục Võ Thiên.

15 tuổi, từ võ đồ Tam cấp trực tiếp trở thành Võ giả, 16 tuổi thành Võ Sư, 17 tuổi thành Võ Sư Tiên Thiên, 18 tuổi trở thành Linh Vũ Sư, 19 tuổi trở thành Võ Tôn!

Tốc độ tu luyện biến thái như thế này, chỉ có thể nói là kỳ tích, là truyền kỳ!

Cho nên hắn được xưng là Kỳ Tích Chi Tử!

Trong khoảng thời gian này, sự tích về Tần Phàm đã truyền khắp Đại KIền Quốc, hơn nữa còn truyền ra toàn bộ đại lục Võ Thiên.

Đối với Võ Tôn chưa đến 20 tuổi này thì ngay cả đệ nhất thiên tài Vân Phi Dương cũng còn thua kém. Trong Càn Khôn Đái này, đặc biệt là những thế lực lớn không ai không biết.

Vốn trước khi gặp thì bọn hắn còn có chút hoài nghi tính chân thật của những tin đồn này, dù sao thì tốc độ tu luyện như vậy cũng khó có thể tưởng tượng được.

Nhưng hiện giờ, vừa nhìn thấy Tần Phàm, tuy mọi người còn chưa nhìn thấy hắn biểu hiện ra thực lực nhưng ngay trước mặt ba Võ Tôn lại có thể bảo trì bình tĩnh như thế thì bọn hắn biết những tin đồn kia tuyệt đối không phải là giả!

Lại liên tưởng tới thủ pháp chuẩn đoán bệnh và Mặc Thanh Tuyết giới thiệu, bọn hắn càng biết thiếu niên này không chỉ có được thực lực xa xỉ mà còn là một gã Luyện Dược Sư giống như lời đồn đãi, hơn nữa còn nắm giữ được kỹ thuật Đan Hỏa.

Nếu là lúc trước thì cơ hồ không có người nào tin tưởng lời đồn này, bọn hắn đều cảm thấy một thiếu niên chưa đến 20 tuổi mà trở thành Võ Tôn thì đã quá nghịch thiên rồi, làm sao có thể đồng thời là một gã Luyện Dược Sư?

Bất quá, hiện giờ Mặc Thanh Tuyết tối thiểu có hể chứng minh thiếu niên này ít nhất cũng là một gã Luyện Dược Sư cấp Linh Tán. Thậm chí lời đồn về khả năng có thể là Luyện Đan Sư cũng có thể là khoa trương.

Hiện giờ, Tần Phàm xuất hiện ở chỗ này đã đả kích bọn hắn sâu đậm như thế nào thì nghĩ cũng biết được.

- Kỳ Tích Chi Tử quả nhiên là danh bất hư truyền. Chỉ là không biết lúc này ngươi đến thành Hắc Hỏa rồi đến Mặc gia ta là có chuyện gì?

Qua một hồi lâu, lão Hội trưởng nằm trên giường, cha của Mặc Thanh Tuyết trầm giọng nói ra.

Cái này cũng khó trách bọn hắn, hiện giờ Mặc gia bọn hắn đang lâm vào tình cảnh rối loạn, trùng hợp là lão Hội trưởng, trụ cột mạnh nhất của Mặc gia lại bị thương trong lúc tu luyện, cái này khiến bọn hắn rất lo lắng có người thừa cơ tiến vào.

Bọn họ đều biết thiếu niên trước mặt này cũng không phải vô hại như vẻ bề ngoài của hắn.

Đây chính là đứa con của kỳ tích! nghe đồn một mình hắn có thể đánh lui được hai yêu thú thất cấp, và cũng chính một mình hắn chém chết Giao Long một sừng có thực lực tương đương cường giả Võ Tôn!

Giúp đỡ Huyết Đường Lang, chống lại Tần gia Càn Kinh, ngoài ra còn có những sự tích khác chứng minh thủ đoạn thập phần cương liệt của thiếu niên này, nếu hắn có ý ra tay nhúng chàm tại thành Hắc Hỏa này thì không biết sẽ gây ra chuyện gì. Ngay sau khi biết thân phận thật của hắn, tất cả mọi người trong phòng liền không chút hoài nghi hắn có năng lực để làm chuyện ấy!

Tần Phàm thấy mọi người lộ ra thần sắc như lâm phải đại địch, không khỏi nao nao, lập tức hiểu rõ ra, liền cười nói:

- Chư vị không cần khẩn trương, Tần Phàm tuyệt đối không có dã tâm muốn nhúng tay vào thành Hắc Hỏa này, lúc này ta tới là để giúp đỡ bọn ngươi.

- Giúp đỡ bọn ta? Kỳ Tích Chi Tử, tại sao ngươi phải giúp đỡ bọn ta? Chẳng lẽ là muốn giúp chúng ta đoạt được thành Hắc Hỏa rồi sua đó phân chia lợi ích sao?

Lúc này, lão giả mặc áo bào màu vàng kia cười lạnh nói ra, những người khác tựa hồ cũng đều có ý tứ như vậy.

Nghe vậy, Tần Phàm không khỏi cười khổ, hắn vốn định bạo lộ thân phận của mình để mọi chuyện được rõ ràng nhưng hiện tại xem ra có vẻ càng tô càng đen thêm. NHững người này tựa hồ càng lúc càng thêm không tin tưởng mình rồi.

- Được rồi, ta thừa nhận lúc này ta đến thành Hắc Hỏa chính là muốn tìm người hợp tác, trên đường vừa vặn gặp phải Mặc hội trưởng, ta cảm thấy Mặc hội trưởng làm người không tệ nên liền nảy sinh ý muốn hợp tác. Bất quá, các ngươi có thể yên tâm, ta sẽ không nhúng tay vào thành Hắc Hỏa này, ta chỉ là can thiệp vào chút sinh ý của hai gia tộc mà thôi.

Một lát sau, Tần Phàm giang tay ra, giải thích.

- Hợp tác? Kỳ Tích Chi Tử, các hạ biểu lộ thành ý thử xem nào.

Lão hội trưởng kia tựa hồ như ngưng đọng lại, trầm giọng hỏi.

*****

- Thành ý? Ví dụ như ta giúp quý gia tộc đoạt lại quyền khống chế thành Hắc Hỏa này, như thế nào?

Tần Phàm nghĩ nghĩ, lộ ra thành ý.

- A, Kỳ Tích Chi Tử, tuy truyền kỳ về ngươi sớm đã lan truyền khắp nơi nhưng ngươi nghĩ chúng ta là đứa trẻ ba tuổi sao? Giúp chúng ta đoạt lấy quyền khống chế thành Hắc Hỏa hay là ngươi muốn cướp lấy vị trí đó?

Hai vị lão giả kia càng lúc càng không tin tưởng rồi, lã giả áo bào màu vàng cười khẩy, nói ra.

- Lão đầu, làm sao bây giờ? Chẳng lẽ phải lộ ra chút quan hệ giữa ta và ngươi sao?

Thấy mọi người vẫn không tin tưởng, Tần Phàm không khỏi nhíu mày, chỉ đành phải truyền âm hỏi ý kiến Cổ Mặc.

- Ân, lão tiểu tử nằm trên giường kia quả thật là hậu nhân của đệ đệ ta, trên người hắn có ấn ký Hắc Hỏa rất mạnh, chỉ có dòng chính Cổ Tộc của ta mới có thể tu luyện Hắc hỏa chi kỹ đến trình độ như vậy, cho nên hắn là hậu nhân Cổ Tộc ta không thể nghi ngờ gì, ngươi lộ ra Hắc Hỏa chi kỹ thoáng một phát a.

Cổ Mặc nghĩ nghĩ, truyền âm đáp lời.

Tần Phàm nghe Cổ Mặc khẳng định, ngẩng đầu lên, ánh mắt có chút ngưng trọng đảo qua mọi người trong phòng, sau đó mở miệng nói:

- Xin hỏi, vì sao Cổ gia phải đổi thành Mặc gia?

- Cái gì?

- Chư vị cũng không cần khẩn trương, ta không phải là cừu địch Cổ gia.

Tần Phàm thấy vậy, vội vàng giải thích:

- Chỉ là ta đã từng tiếp xúc với Võ Thánh tạo dựng nên thành Hắc Hỏa, cũng chính là tổ tiên của bọn ngươi.

Vẻ mặt mọi người liền ngốc trệ.

- Bồng.

NGay sau đó, Tần Phàm cũng không nói gì thêm, trực tiếp duỗi tay phải ra, một đoàn hỏa diễm màu đen liền xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, nhảy múa tí tách, nhiệt độ trong gian phòng liền tăng lên một chút.

Tuy tu luyện Hắc hỏa chi kỹ này yêu cầu phải có một ít huyết thống, chỉ có Cổ Tộc chính thống mới có thể tu luyện đến trình độ mạnh nhất, nhưng Tần Phàm được bản thân Hắc Hỏa Võ Thánh chỉ dạy nên hắn vẫn có thể nắm giữ Hắc Hỏa chi kỹ bình thường.

Thấy vậy, mọi người trong phòng đều cả kinh, sau đó không khỏi buông lỏng một chút, tựa hồ đã tin tưởng Tần Phàm hơn phân nửa.

- Ngươi cũng nắm giữ Hắc Hỏa chi kỹ? Ngươi thật sự bái kiến tổ tiên chúng ta?

Lão Hội trưởng và mấy vị lão giả trong phòng nhìn nhau thoáng một phát, sau đó mới yên lặng nhìn về phía Tần Phàm, trầm giọng nói.

- Lão Hội trưởng nên biết Hắc Hỏa chi kỹ này sẽ không được đơn giản chân truyền, hơn nữa nếu không được bản thân Hắc Hỏa Võ Thánh chân truyền thì chỉ sợ rất khó nắm giữ a.

Tần Phàm thấy mọi người bắt đầu tin tưởng mình, liền thu hồi hỏa diễm trong tay, chậm rãi nói ra.

- Vậy ngươi sao có thể khẳng định chúng ta là truyền nhân Hắc Hỏa Võ Thánh?

Lão Hội trưởng kia lại mở miệng hỏi.

- Bởi vì ta có thể cảm giác được Hắc Hỏa ấn ký mãnh liệt trên người ngươi, Hắc Hỏa Võ Thánh đã từng nói qua, những người tu luyện Hắc Hỏa chi kỹ có thể sinh ra cảm ứng với nhau, hơn nữa chỉ có tộc nhân của hắn, có được huyết mạch trời sinh mới có thể tu luyện Hắc Hỏa chi kỹ tới trình độ cao cường, ngay cả ta cũng không thể.

Tần Phàm chậm rãi giải thích.

- Hắn... Lão nhân gia vẫn còn khỏe chứ?

Nghe Tần Phàm nói ra bí sử chỉ người Cổ Tộc mới biết, lúc này Lão hội trưởng rốt cục cơ hồ đã hoàn toàn tin tưởng Tần Phàm.

- Kỳ thật, Hắc Hỏa Võ Thánh lão nhân gia đã quy thiên hơn 200 năm trước, ta chỉ gặp hồn phách của hắn mà thôi. Hắc Hỏa Võ Thánh truyền thụ võ đạo cho ta, có ân với ta, hắn nói một mực không yên lòng về hậu duệ của mình nên lúc này ta mới quyết định đến thành Hắc Hỏa để hoàn thành tâm nguyện của hắn.

Tần Phàm dựa theo ý tứ Cổ Mặc, nói ra. Tuy hiện giờ linh hồn Cổ Mặc đã ngưng tụ thành thực thể nhưng hắn tạm thời vẫn chưa muốn lộ ra chân thân.

- Lão phu không thể giữ vững cơ nghiệp tổ tiên, chúng ta bất hiếu, thẹn với tổ tiên...

Nghe vậy, lúc này Lão hội trưởng kia không khỏi lệ tuôn đầy mặt, khóc không thành tiếng.

- Phụ thân, người chú ý thân thể.

Mặc Thanh Tuyết vội vàng đỡ lấy lão Hội trưởng, trấn an hắn.

- Lão hội trưởng cũng không cần tự trách mình, Hắc Hỏa Võ Thánh lão nhân gia biết mình khi còn sống đã kết cừu oán với không ít người nên ông ta mới một mực không yên lòng, thật sự không phải do các ngươi.

Tần Phàm lại lần nữa dựa theo ý tứ Cổ Mặc mà nói ra.

- Không, trên thực tế tuy lúc ấy Hắc Hỏa Võ Thánh kết oán với không ít cừu nhân nhưng cừu nhân có thể chân chính uy hiếp cũng đã bị lão nhân gia thanh lý, hơn nữa vì uy danh của Hắc Hỏa Võ THánh nên không người nào khẳng định lão nhân gia đã chân chính quy thiên, sau 100 năm vẫn không có người nào dám xâm phạm nên kỳ thật là do chúng ta không thể giữ vững được cơ nghiệp của tổ tiên.

Lão Hội trưởng kia ho khan hai tiếng rồi nói ra.

- Về sau Cổ gia như thế nào mất đi quyền khống chế thành Hắc Hỏa vậy?

Tần Phàm nghe uy danh của Cổ Mặc vẫn còn ảnh hưởng đến 100 năm sau, cái này khiến hắn không khỏi kinh ngạc về thực lực cường đại của lão đầu này, hắn có thể tưởng tượng lão đầu này là một nhân vật phong vân những năm đó.

- Tuy uy danh Hắc Hỏa Võ Thánh vang dội nhưng dù sao đã quá lâu không hiện thân rồi, mà Cổ gia chúng ta cũng dần dần suy sụp. Tại nơi hỗn loạn như Càn Khôn Đái này không thiếu người lớn gan nên 50 năm trước, lúc ta mới trở thành Linh Vũ Sư...

Lão hội trưởng nhớ đến chuyện cũ, lắc đầu đau thương rồi tiếp tục nói:

- Cuối cùng thì địa vị thành chủ thành Hắc Hỏa chúng ta đã gặp phải khiêu chiến, hơn nữa lần đó...

Bất quá, nói đến nay, cũng vì trên người lão nhân kia có tổn thương, hơn nữa vấn đền này quá mức sầu não nên trong khoảng thời gian ngắn chỉ lắc đầu, như thế nào cũng không nói được nữa.

Nghe lão nhân kia nói đến chuyện cũ, Tần Phàm có thể minh bạch tâm tình của hắn, kỳ thật thì Nam Phong Tần gia của hắn cũng có chút tương tự, phụ thân Tần Hồng của hắn năm đó cũng có cảm xúc như thế này.

Chỉ sau khi Tần Phàm xuất hiện thì Nam Phong Tần gia mới khôi phục lại vinh quang ngày trước.

- Có chuyện gì phát sinh mà khiến các ngươi phải thay tên đổi họ như vậy? Còn nữa, hiện giờ Phong gia kia là thành chủ thành Hắc Hỏa này sao?

Tần Phàm thấy lão hội trưởng kia không cách nào nói tiếp, liền quay qua hỏi bọn người Mặc Thanh Tuyết.

- Phụ thân, để con nói a.

Lúc này, Mặc Thanh Tuyết đỡ hắn nằm xuống giường xong rồi mới thở dài sâu kín, nói ra:

- 50 năm trước, lúc đó có một cỗ thế lực lớn xâm nhập, đuổi Cổ gia chúng ta ra khỏi thành, lần ấy tộc nhân chúng ta bị tổn thương thảm trọng, hơn nữa còn một mực bị truy sát.

- Thế lực lớn đó là Phong gia?

Tần Phàm có chút minh bạch chuyện gì đã xảy ra.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1204)