← Ch.0478 | Ch.0480 → |
- Bổn Võ Thánh không muốn đi ra, hôm nay lão đầu ta mới khôi phục đến cảnh giới ngũ cấp Võ Tôn, đi ra không phải bị ngươi hành hạ sao?
Bất quá Cổ Mặc không có đáp ứng. Hắn biết rõ Tần Phàm biến thái như thế nào, không có thực lực thất cấp Võ Tôn căn bản không thể nào là đối thủ của hắn! Hơn nữa hắn bây giờ còn không có thân thể, thực lực giảm bớt đi nhiều, càng không có khả năng cùng Tần Phàm đối kháng.
Nghĩ tới đso, kỳ thật Cổ Mặc cũng hơi có chút cảm giác thổn thức.
Nhớ năm đó, hắn thông qua hút đan khí khôi phục thực lực tốc độ tăng lên vượt xa Tần Phàm, nhưng chỉ mới vài năm tốc độ khôi phục thực lực thông qua hút đan khí giảm xuống rất lớn, nhiều khi còn cần chính mình một lần nữa cảm ngộ nguyên khí cùng Võ Đạo nên theo không kịp tốc độ của Tần Phàm nữa.
- Oanh! Oanh! Oanh!
Thấy Cổ Mặc cự tuyệt, không có cách nào, Tần Phàm chỉ phải lần nữa luyện tập Vạn Ngưu Trùng Chàng Thủy Hỏa Tương Dung, trong khoảng thời gian ngắn, giữa không trung đều là hư ảnh trâu điên điên cuồng hoặc nước hoặc hỏa, phô thiên cái địa, uy lực vô cùng cường đại.
Sau một lát, Tần Phàm nghỉ.
- Hiện tại ta đã đột phá đến Tam cấp Võ Tôn cảnh giới, hơn nữa đối với Thủy Hỏa Tương Dung Vạn Ngưu Trùng Chàng cũng có thể miễn cưỡng đạt tới hơn sáu trăm trọng, uy lực đã vượt qua 999 trọng hỏa hệ Man Ngưu Trùng Chàng, uy lực của nó có lẽ nhỉnh hơn thiên giai sơ cấp, nhưng mà Thiên Giai Vũ Kỹ của Phong Thiên Hùng không biết có uy lực lớn như thế nào.
Trải qua một phen luyện tập vừa rồi, Tần Phàm đã đại khái rõ ràng thực lực của mình, lập tức hắn liền âm thầm so sánh thực lực của mình và Phong Thiên Hùng.
- Bất quá vô luận như thế nào, cuộc chiến ngày mai ta nhất định sẽ thắng! Lão đầu, ngươi chờ, ngày mai ta sẽ đoạt lại Hắc Hỏa Thành cho ngươi.
Một đêm này, Tần Phàm tại diễn võ trường của Cổ gia một mực luyện tập tới gân hừng đông mới về phòng, đủ để nói rõ hắn coi trọng trận chiến hôm nay như thế nào.
Trở lại gian phòng, Tần Phàm thoáng nghỉ ngơi một chút, vận chuyển công pháp, cảm ngộ ma chủng, tận lực điều tiết trạng thái của mình tới đỉnh phong. Tới thời điểm hừng đông, vẻ mặt của hắn rất hưng phấn, thân thể mỗi một thốn đều ở trong tình trạng hoàn mỹ, tùy thời đều có thể bộc phát ra sức chiến đấu mạnh nhất.
Thời gian chậm rãi đi qua.
Luồng nắng sớm thứ nhất từ Đông Phương chiếu rọi tiến đến Luồng thứ nhất, trong phòng dần dần xuất hiện ánh nắng. Ánh mặt trời khiến cho tinh thần phấn chấn biểu thị thời tiết cả ngày hôm nay rất tốt.
Nhưng mà...
Đương đương đương!!!
Sau một lát, chuông lớn ở Cổ gia rất nhanh vang lên mỗi một cái góc nhỏ trong lãnh địa của Cổ gia.
Tiếng chuông này giống như Nam Phong Tần gia, nó chỉ vang lên vào những thịnh hội trọng đại. Nhưng vào hôm nay, nó cũng cảnh báo cho đệ tử gia tộc cổ xưa Cổ gia võ trang sẵn sàng.
Bởi hôm nay chính là cuộc chiến thành chủ.
Đồng thời cũng quan hệ với vận mệnh cùng tiền đồ của Cổ gia.
Vào một ngày này, Cổ gia liền triệu tập người của toàn tộc tiến hành nói chuyện, đem đủ loại ân oán của Cổ gia cùng Phong gia và họ đích thực của Mặc gia là Cổ gia cho tất cả mọi người. Vì thế sáng sớm hôm nay có thể cảm giác được trong đại viện Cổ gia tràn ngập một loại không khí khẩn trương, thần kinh của tất cả mọi người đều căng lên.
Hôm nay!
Cổ gia muốn một lần nữa tuyên bố trở lại Hắc Hỏa Thành, hơn nữa còn muốn một lần nữa đoạt lại quyền khống chế Hắc Hỏa Thành.
Chỉ cho phép thành công, không còn gì để thất bại!
Thành công, trọng chưởng truyền thừa cùng vinh quang của tổ tiên!
Một khi thất bại, tùy thời đều máu chảy thành sông!
Trong phòng, Tần Phàm cũng có thể cảm nhận được áp lực trầm trọng và hào khí bên ngoài truyền đến. Một loại hào khí để cho ánh mặt trời sáng láng khiến ọi người tinh thần phấn chấn bỗng nhiên như mây đen áp đỉnh khiến lồng ngực của người ta có cảm giác nặng nề.
Bất quá Tần Phàm cũng có thể minh bạch tâm tình của Cổ gia lúc này, vì để xoay người cho hôm nay, mỗi người cũng đã chuẩn bị xong. Sau cuộc chiến thành chủ, dùng thế sét đánh lôi đình trọng chưởng Hắc Hỏa Thành, khôi phục vinh quang của tổ tiên.
Mà mấu chốt của cuộc chiến thành chủ là Tần Phàm, Kỳ Tích Chi Tử đến từ Nam Phong Thành.
Thu thập một chút, đón nắng sớm Tần Phàm chậm rãi đẩy ra cửa phòng, mà vừa mở cửa ra, hắn liền nhìn thấy một đôi mắt sáng quắc nhìn tới.
Cổ Thông tộc trưởng đương nhiệm Cổ gia cùng mấy vị trưởng lão và Cổ Thanh Tuyết và đệ tử hạch tâm gia tộc cũng chờ bên ngoài sân nhỏ, vừa nhìn thấy Tần Phàm đi ra, ánh mắt mong chờ của tất cả mọi người đều đặt ở trên người của hắn.
Điều này làm cho Tần Phàm cũng không khỏi có chút lúng túng sờ sờ cái mũi, hắn cũng cảm nhận được một ít áp lực.
Xem ra là mọi hi vọng đều đặt lên người hắn.
- Hiền chất, hôm nay xin nhờ ngươi rồi!
Cổ Thông tiến tới thận trọng nói với Tần Phàm. Ở trong nửa, hắn và mấy Đại trưởng lão cũng đã cùng Tần Phàm giao thủ, đối với thực lực của hắn không ai dám nghi ngờ.
- Tần Phàm nhất định không phụ nhờ vả!
Tần Phàm cũng trịnh trọng gật đầu đáp ứng nói.
- Chúng ta đều tin tưởng hiền chất hôm nay nhất định sẽ thắng được!
Mấy vị trưởng lão khác này cũng đều ánh mắt sáng quắc nhìn Tần Phàm, đám người biết rõ, hôm nay vinh nhục thậm chí tồn vong của Cổ gia rất có thể đều đặt trên vai người thiếu niên chưa tới hai mươi tuổi này.
- Đi, chúng ta cùng nhau tới Đấu Vũ Tràng trung tâm Hắc Hỏa Thành.
Cổ gia tộc trưởng Cổ Thông vung tay lên, toàn bộ đội ngũ liền cuồn cuộn tiến vào thành, mọt cỗ khí thế mạnh mẽ thế không thể đỡ làm cho cả Hắc Hỏa Thành chấn động.
Đồng dạng vào lúc này Hắc Hỏa Thành cũng đều giống như là núi lửa bộc phát, nhân triều như nham thạch nóng chảy lưu động trong tòa thành đã có lịch sử hơn hai trăm năm. Vô số ánh mắt của người đều nhìn vào bên trong đấu võ trường rộng lớn.
Tất cả mọi người biết rõ, hôm nay đối với Hắc Hỏa Thành là một ngày trọng yếu.
Vào hôm nay, tam đại thế lực của Hắc Hỏa Thành sẽ phát sinh một hồi tranh đoạt thảm thiết bên trong đấu võ trường. Sau hôm nay, thế lực Hắc Hỏa Thành rất có thể một lần nữa phân chia, thậm chí rất có thể tòa thành này sẽ đổi chủ.
Thân là một phần tử của Hắc Hỏa Thành không có ai sẽ không quan tâm tới chuyện này. Mà thân là vũ giả, càng sẽ không muốn bỏ qua thịnh hội chiến đấu mạnh mẽ như thế.
Ai sẽ là người thắng hôm nay?
Ai sẽ là Chưởng Khống Giả Hắc Hỏa Thành sau này?
Tất cả mọi người tại nhao nhao suy đoán, nghe nói bên trong Hắc Hỏa Thành đã sớm có không ít sòng bài đánh bạc.
Bất quá làm ọi người ngoài dự kiến chính là trước đó không lâu bắt đầu trận chiến chiến thành chủ thì Trương gia một trong tam đại thế lực của Hắc Hỏa Thành đột nhiên tuyên bố rời khỏi cuộc chiến thành chủ, thậm chí còn hứa hẹn sau này sẽ không tham gia tranh đoạt thành chủ nữa.
*****
Sau khi biết rõ tin tức này, tất cả mọi người trong lòng đều có nghi hoặc Trương gia là có dụng ý gì. Bất quá bọn hắn biết rõ theo Trương gia rời khỏi, như vậy cuộc chiến thành chủ của Mặc gia (Cổ gia) cùng Phong gia trở nên tàn khốc.
Tin tức này truyền ra gia tăng rất nhiều suy đoán của mọi người, đồng thời các đại sòng bài cũng không khỏi sửa đổi tạm thời, điều tiết tỉ lệ thắng bại đặt cược.
Cuộc chiến thành chủ vừa rồi, Tối Cường Giả của Mặc gia (Cổ gia) cùng Trương gia liên thủ mới hoàn toàn có thể đối phó Phong Thiên Hùng, lúc này đây Trương gia rời khỏi, khiến cho Mặc gia (Cổ gia) trực tiếp trở thành đơn chiến.
Nghe nói bên trong sòng bài tỉ lệ ủng hộ Mặc gia (Cổ gia) lớn hơn Phong gia rất nhiều, tỉ lệ đặt cược cũng càng ngày càng cao.
Bất quá này chút ít sòng bài đều là tay vội chân loạn, kế tiếp tin tức càng thêm oanh động lần nữa truyền đến!
Cổ gia buông tay đánh cược một lần, trước khi cuộc chiến thành chủ bắt đầu trước mặt mọi người tuyên bố tin tức Mặc gia tức là Cổ gia, cũng biểu thị vào hôm nay nhất định phải một lần nữa đoạt lại quyền khống chế Hắc Hỏa Thành.
Tin tức này truyền đến khiến cho toàn bộ Hắc Hỏa Thành đều chấn động rồi!
Cơ hồ tất cả mọi người đều sôi trào lên, vô số người lao về phía Đấu Vũ Tràng! Tất cả mọi người biết rõ ở thời điểm này lên, Phong gia cùng Cổ gia đã đến cục diện không chết không ngớt!
Vào hôm nay, ý nghĩa một trận chiến này càng thêm trầm trọng.
Rất nhiều người cũng mẫn cảm, Cổ gia có can đảm tuyên bố tin tức này thì nhất định cũng có nắm chắc thắng lợi trong tay. Vì thế tỉ lệ đặt cược sòng bài lại một lần nữa điên cuồng điều tiết!
Tóm lại, tất cả mọi người biết rõ, hôm nay bộc phát cuộc chiến thành chủ nhất định sẽ so với năm năm trước càng thêm oanh động!
Tất cả mọi người sẽ không muốn bỏ qua trận chiến tranh đoạt thành chủ này.
Hắc Hỏa Thành Đấu Vũ Tràng có diện tích rất lớn, khí thế rộng rãi, coi như là kiến trúc đồ sộ nhất trong Hắc Hỏa Thành. Thậm chí dung nạp trên mười vạn người đồng thời đi vào! Bất quá người của Hắc Hỏa Thành đâu chỉ trăm vạn, cuối cùng chỉ có thể là người của tất cả thế lực lớn hoặc là cảnh giới Linh Vũ Sư trở lên mới được vào xem. Nhưng cũng tụ tập mấy vạn người, trong đó có không biết bao nhiêu tán tu cùng Mạo Hiểm Giả bên trong Hắc Hỏa Thành..
Nguyên một đám tin tức truyền từ trong Hắc Hỏa Thành đi ra ngoài, trước khi bắt đầu cuộc chiến thành chủ đã bị toàn thành chú mục! Phảng phất giống như là cả Hắc Hỏa Thành to như vậy bị khởi động lên, nhiệt huyết sôi trào.
Khi Tần Phàm cùng mọi người Cổ gia đi tới Đấu Vũ Tràng thì người của Phong gia đồng thời cũng không sai biệt lắm đi tới. Hai bên tương kiến lẫn nhau hết sức đỏ mắt! Chỉ là trong khoảnh khắc đó, hào khí lập tức lộ ra khẩn trương vô cùng giống như hai quả bom. Tùy thời có thể kích nổ khiến ọi người xung quanh rung động.
Mà Tần Phàm lúc này giấu mình ở trong đám đệ tử bình thường của Cổ gia chậm rãi đi vào bên trong Đấu Vũ Tràng.
- Đấu Vũ Tràng!
Ba chữ to sáng quắc mang theo khí thế bàng bạc đè xuống trước mặt. Ba chữ kia theo như lời theo như lời thì là năm đó là hắn tự tay đề bút. Tần Phàm chỉ nhìn thoáng qua là có thể tưởng tượng đến năm đó Cổ Mặc có thực lực cường đại, bá khí vô song ra sao.
Tiến vào bên trong Đấu Vũ Tràng, Tần Phàm có thể chứng kiến bốn phía giống như thể loại võ sĩ giác đấu, bốn phía chỗ ngồi từ trên xuống. Mà chỗ thấp nhất chính giữa là hắc cương thạch của đấu võ đài rộng cả trăm mét vuông.
Hắc cương thạch lôi đài nghe nói là Cổ Mặc năm đó bỏ ra sức chín trâu hai hổ mới chế tạo mà thành. Hắc cương thạch cứng rắn vô cùng, so với hắc thép thạch bên trong diễn võ trường của Cổ gia thì lợi hại hơn, thậm chí là công kích bình thường của Võ Tôn cũng khó có thể lưu lại dấu vết ở phía trên.
Cổ gia cùng Phong gia đương nhiên là trực tiếp đi tới vị trí hai bên của đấu võ đài. Tộc nhân hai nhà giương cung bạt kiếm, hai tộc trưởng Phong Thiên Hùng cùng Cổ Thông đối mặt nhìn nhau, có thể thấy được sát khí nồng đậm của đối phương.
Ở bên trong Đấu Vũ Tràng sớm đã có người ta tấp nập, tiếng hô rung trời động địa!
Tất cả mọi người biết rõ, ngày sau bên trong Hắc Hỏa Thành, Phong gia cùng Cổ gia có một nhà tồn tại.
- Cổ Thông, đi lên chiến một trận đi.
Sau một khắc, Phong Thiên Hùng trực tiếp từ trên mặt đất nhảy lên rơi vào trên đấu võ đài. Ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn Cổ gia tộc trưởng đối diện.
- Phong Thiên Hùng, thật không có ý tứ, hôm nay đối thủ của ngươi không phải là ta.
Nhưng Cổ Thông chỉ nhàn nhạt nói, sau đó ánh mắt nhìn về phía Tần Phàm ở bên cạnh.
- Phong Thiên Hùng, đối thủ của ngươi là ta!
Tần Phàm gật nhẹ đầu, lập tức thân ảnh co lại, như là gió mát lá rụng, nhẹ nhàng rơi vào đấu võ đài, thần sắc của hắn thong dong nhìn về phía Phong Thiên Hùng đối diện.
- Hừ! Một tên tiểu tử chưa dứt sữa như ngươi cũng dám tiến lên sao?
Phong Thiên Hùng trong khoảng thời gian ngắn nhận không ra Tần Phàm, hắn lập tức hừ lạnh một tiếng âm trầm nói.
- Phong Thiên Hùng ngươi không nhận biết ta sao?
Tần Phàm lúc này chỉ cười nhạt một tiếng nói.
Hắn hôm nay đã hoàn toàn bỏ đi ngụy trang, khôi phục diện mục nguyên bản. Dù sao Trù Đao của hắn cùng Vạn Ngưu Trùng Chàng có chút đặc biệt, sáng sớm truyền ra một trong tiêu chí của Kỳ Tích Chi Tử, hôm nay bên trong võ thân phận của hắn nhất định sẽ bị nhận ra.
Bất quá hắn cũng không sợ, bởi vì thân phận của hắn ở chỗ này bị nhìn thấu, nhưng rơi vào trong tai của Tần gia cũng mất mấy ngày, lúc đó hắn đã sớm rời khỏi Hắc Hỏa Thành Tần gia sẽ không biết hướng đi của hắn.
- Là ngươi!
Nhìn rõ ràng khuôn mặt lờ mờ có chút quen thuộc, lúc này thần sắc của Phong Thiên Hùng mới biến đổi. Lập tức nhớ tới thanh y nam tử nửa tháng trước đến Phong gia hắn khiêu khích, hắn vạn lần không ngờ người này lại trẻ tuổi như vậy!
- Đúng vậy, ngươi cũng biết Hắc Hỏa Võ Thánh?
Tần Phàm tung vạt áo lên hỏi.
- Hừ, biết thì như thế nào, không biết thì như thế nào.
Phong Thiên Hùng không trả lời thẳng, chỉ là sắc mặt âm trầm hừ lạnh một tiếng nói. Hắn đương nhiên là biết rõ hắc hỏa Võ Thánh chính là nhân vật truyền kỳ tự tay thành lập Hắc Hỏa Thành! Bất quá đã qua hơn hai trăm năm, sẽ không còn người nghe được tin tức này nữa.
- Phong Thiên Hùng, ngươi hãy nghe cho kỹ! Vào hôm nay, Tần Phàm ta sẽ vì sư tôn ta Hắc Hỏa Vũ Thánh một lần nữa thu hồi quyền khống chế của Hắc Hỏa Thành.
Nháy mắt sau đó, trên người Tần Phàm chợt bộc phát ra một loại khí thế vô song lập tức chấn động toàn trường!
- Cái gì? Tần Phàm?
- Tần Phàm là ai?
- Chẳng lẽ là Tần Phàm Nam Phong Thành Đại Càn Quốc? Kỳ Tích Chi Tử Tần Phàm?
Ngay khi Tần Phàm vừa dứt lời, toàn trường không khỏi đột nhiên yên tĩnh, sau đó ánh mắt mọi người thoáng cái không hẹn mà cùng cùng lúc quăng đến trên người của thiếu niên áo xanh trên võ đài.
← Ch. 0478 | Ch. 0480 → |