Vay nóng Homecredit

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0488

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0488: Phá rồi lại lập
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Lazada


Lúc này thanh y thiếu niên trôi nổi trên không trung, thanh y phần phật, hỏa diễm nóng cháy mà hoa lệ quay chung quanh thân thể hắn, Chu Tước Dực khổng lồ sau lưng hắn chậm rãi vẫy nhẹ, chân hắn đạp hư không, thân thể lơ lửng trên bầu trời.

Thân thể hắn đọng đầy máu đen nhưng vẫn không cách nào che giấu được khí thế vạn trượng chẳng khác gì một chiến thần.

Đôi mắt hắn sắc bén như điện nhìn vào người của Phong gia trên đấu võ đài, đôi mắt băng sương khiến lòng người rét lạnh, toàn bộ mọi người trong thính phòng tuy khí thế áp bách của Tần Phàm không phải công kích bọn họ nhưng vẫn cảm thấy một loại cảm giác hít thở không thông tràn ngập toàn trường.

Thân ảnh kia xuất hiện biểu thị kỳ tích chi tử không hề ngã xuống, truyền kỳ về kỳ tích chi tử vẫn còn tiếp tục!

- Kỳ tích chi tử!

Nhìn Tần Phàm vẫn bình yên vô sự xuất hiện ngay trước mắt, rất nhiều người ủng hộ cùng sùng bái không khỏi lớn tiếng hoan hô. Vừa rồi bị Phong Thiên Hùng áp bách bọn họ giận dữ mà không dám nói gì, hiện giờ bỗng nhiên đã có được cột trụ tinh thần, cả đám người đều tinh thần phấn chấn.

- Kỳ tích chi tử nhất định phải đem lão vương bát Phong Thiên Hùng giết chết!

- Đem Phong gia đuổi ra Hắc Hỏa Thành!

- Phải xóa tên Phong gia khỏi Hắc Hỏa Thành!

Một số người vừa rồi bị Phong Thiên Hùng đánh trọng thương khi nãy không dám rên một tiếng, hiện giờ bởi vì Tần Phàm xuất hiện rốt cục giống như có được hậu thuẫn, bắt đầu không chút kiêng nể mắng to. Trong khoảng thời gian ngắn quả thật tình cảm quần chúng xúc động, nếu không phải Phong Thiên Hùng cùng vài vị trưởng lão cấp võ tôn của Phong gia còn đứng nơi đó, chỉ sợ những người kia đã đích thân lao xuống động thủ.

Có thể nói Tần Phàm xuất hiện một lần nữa làm cho tất cả mọi người lại có dựa vào, mọi người hoàn toàn tin tưởng thanh y thiếu niên mới xuất hiện trở lại.

Tuy rằn hiện tại Tần Phàm còn chưa đánh bại Phong Thiên Hùng cùng người của Phong gia, nhưng đối với mọi người mà nói, đều cho rằng sự xuất hiện của hắn nhất định là tiếp tục truyền kỳ, tiếp tục kỳ tích!

- Tiểu Phàm...

- Tần Phàm hiền chất...

Cổ Thanh Tuyết cùng người của Cổ gia đều vạn phần mừng rỡ, trong khoảnh khắc thay đổi cảm xúc mãnh liệt, nỗi khủng hoảng bởi Phong gia áp bách đã đảo mắt bị quét sạch, mọi người đều trở nên vô cùng phấn chấn.

Trên bầu trời Tần Phàm giống như một pho tượng thần, bảo hộ cùng trấn áp toàn bộ cảm xúc trái nghịch của bọn họ.

Hắn chính là lòng tin lẫn cam đoan ọi người, chỉ cần Tần Phàm còn tồn tại, người của Cổ gia liền tin chắc bọn họ có thể lấy lại được Hắc Hỏa Thành, một lần nữa tìm về quang vinh vô thượng của tổ tiên Cổ gia!

- Làm sao có thể!

So sánh với phản ứng của Cổ gia, người của Phong gia vừa thấy Tần Phàm xuất hiện nhất thời sắc mặt biến thành vô cùng khó xem, đặc biệt là Phong Thiên Hùng, sắc mặt hắn đã xanh mét không còn chút máu.

Ánh mắt Phong Thiên Hùng vô cùng kinh ngạc nhìn chằm chằm lên thanh y thiếu niên trên bầu trời, nội tâm tràn đầy kinh hãi lẫn khó thể tin tưởng. Vừa rồi Tần Phàm không kịp sử dụng vũ kỹ đi ngăn cản công kích, hơn nữa nguyên khí hộ tráo hoàn toàn bị đánh vỡ, hắn tận mắt nhìn thấy công kích của mình dừng trên thân thể thiếu niên kia!

Nhưng đối phương vẫn có thể nguyên vẹn xuất hiện trở lại!

Khí lực cùng thể chất như vậy lại cường đại đến thế nào?

Phòng Thiên Hùng quả thật không dám tưởng tượng, hắn biết nếu thay đổi lại người bị công kích là chính mình, nhất định đã sớm chết ngay đương trường!

- Khí lực như vậy võ tôn cảnh giới có thể làm được sao? Một gã tam cấp võ tôn cũng không chịu nổi bát cấp võ tôn chiến lực của ta, nhưng lại còn có được khí lực phòng ngự nghịch thiên như vậy, chẳng lẽ hắn thực sự là kỳ tích chi tử do thần linh ban ân?

Trong đôi mắt Phong Thiên Hùng tràn đầy vẻ kiêng kỵ, vào lúc này hắn đột nhiên có cảm giác vô lực phản kháng cùng không còn cách nào chống đỡ.

Đánh thì đánh không lại, đan dược thì không sánh bằng, cuối cùng ngay cả dùng thủ đoạn đê tiện cũng không thể giết được thiếu niên!

Hắn còn có thể làm sao?

Lúc này trên bầu trời Tần Phàm chạm nhẹ vào Thảo Mộc Linh, vừa rồi chính nhờ vật này cứu hắn một mạng, để cho hắn có thể thêm lần nữa có lại được sinh mệnh chân khí, thông qua dùng đan dược dần dần khôi phục được hành động. Với khí lực của hắn, hấp thu dược lực cùng tốc độ khôi phục thương thế vốn là nhanh hơn người thường gấp mười lần trăm lần, cho nên chỉ một thoáng hắn đã khôi phục lại được chiến lực.

- Phong Thiên Hùng, vừa rồi không phải ngươi đã nói một tên cũng không để lại sao?

Cảm nhận được trạng thái đã dần dần khôi phục, đôi mắt Tần Phàm băng sương nhìn xuống Phong Thiên Hùng đứng trên đấu võ đài, miệng thản nhiên nói. Hôm nay hắn phá rồi lại lập, tin tưởng mười phần.

- Nếu như vậy hôm nay ta muốn để Phong gia không một người nào có thể đi ra khỏi Hắc Hỏa Thành!

Ngay sau đó, khí thế của Tần Phàm chợt chuyển, đột nhiên biến thành hung hãn sắc bén, không còn chút nửa phần động tác dư thừa, trực tiếp vung thanh đao trong tay lăng không bổ xuống.

- Ông!

Thiên địa chấn động, nguyên khí trong phạm vi hơn bốn trăm thước lập tức bị một đao của hắn khiên dẫn, mãnh liệt hội tụ trên lưỡi đao, sóng nhiệt cuồn cuộn như nước lũ, hóa thành một đạo đao khí khổng lồ như muốn bao trùm cả thiên không.

Đao xuất!

Tiếng xé gió bén nhọn, đem không khí khắp bốn phía đều bị thiêu đốt kịch liệt, không khí bị tua nhỏ sắc bén như lưỡi đao, chấn động cả hư không trực tiếp hướng Phong Thiên Hùng trên đấu võ đài bổ tới!

Hỏa vân quay cuồng, hỏa phong gào thét, hoàn toàn đem bầu trời che phủ.

Một đao này của Tần Phàm còn mạnh hơn lúc so đấu khi nãy với Phong Thiên Hùng không ít!

Bên trong ẩn chứa nguyên khí nồng đậm trong phạm vi hơn bốn trăm thước dưới tác dụng của Tôn Long Đan, ngoài ra chủ yếu là vừa rồi hắn phá lại lập, hơn nữa giận dữ ra tay, đột nhiên giống như đã hiểu ra một vài đạo huyền bí trong Đao Vương Lệnh trực tiếp phá tan gông xiềng của Bá Vương Đao, khiến đao thế của Bá Vương Đao mang theo khí thế trước nay chưa từng có.

Lúc này toàn bộ mọi người trong đấu võ trường đều cảm thấy được khí kình nóng rực tràn qua người, đồng thời như có đao khí sắc bén muốn cắt vỡ mạch máu bản thân, trong lòng đều tràn đầy rét lạnh.

Một đao mạnh mẽ, sắc bén phong mang, không sao đỡ nổi!

- Mọi người nhanh lui ra sau!

Phong Thiên Hùng thấy Tần Phàm chém ra một đao, sắc mặt biến thành khó xem, hắn rõ ràng cảm nhận được một đao này mạnh mẽ cùng bá đạo hơn vừa rồi không ít, vội vàng hét lớn.

Phong gia đệ tử phía sau hắn đối mặt một đao cũng cảm giác bị tòa núi lớn áp chế, trong lòng nảy sinh cảm giác không sao tránh khỏi!

Thế đao đã hoàn toàn bao phủ bọn hắn.

Người của Phong gia tâm thần sụp đổ, tuy nghe được tiếng quát của Phong Thiên Hùng, nhưng không có mấy người lui được bước chân.

- Chư vị trưởng lão giúp ta một tay!

Phong Thiên Hùng cũng đã phát hiện ra tình huống kia, sắc mặt trắng bệch, vội vàng trầm giọng quát, ngay lập tức trường thương trong tay hắn lấy xu thế càn quét đột nhiên đâm về phía trước.

Đám người Phong Thiên Hà vừa nghe được vội vàng thi triển vũ kỹ nghênh đón đao khí cường đại đang đánh tới.

- Oanh!

Phong Thiên Hùng phát ra Thí Thần Thương, đầu tiên liền bị đao khí hoàn toàn phá hủy, đao thế tựa hồ không hề giảm bớt bao nhiêu, tiếp tục chém thẳng tới đấu võ đài.

- Oanh! Oanh! Oanh!

Nhưng cũng may mắn có được mấy Phong gia trưởng lão công kích tới, thiên địa nguyên khí cuồn cuộn ập tràn, thanh âm chấn rung vang lên bên tai không dứt, tập hợp công kích của vài võ tôn rốt cục mới miễn cưỡng ngăn chặn được dư kình của một đao kia.

Nhưng mấy người kia vẫn bị xung lượng đánh tới bức thân thể bật lui ra sau hơn mười bước, làm thật nhiều Phong gia đệ tử sau lưng bọn hắn bị cỗ lực lượng mạnh mẽ áp đảo trên đấu võ đài, rất nhiều người thậm chí bị đè tới gãy xương.

- Ngạnh kháng công kích của ta vậy mà không chết, ngược lại đao pháp vũ kỹ lại biến thành mạnh mẽ tới như vậy!

Rốt cục trong lòng Phong Thiên Hùng dựng lên tia khủng hoảng, hai mắt lộ ra vẻ hoảng sợ.

Trước đó Tần Phàm phát ra một đao tương tự nhưng còn chưa đạt tới uy lực của Thí Thần Thương, nhưng hiện tại đã vượt xa hơn nhiều!

Nếu như tiếp tục như thế, hắn căn bản không còn một chút phần thắng!

Thấy Tần Phàm biểu hiện ra uy thế, người xem trong toàn trường cùng người của Cổ gia lập tức phấn chấn tinh thần, nhiệt huyết sôi trào.

Thật cường, thật quá mạnh mẽ!

Nhưng trải qua đại kiếp nạn vừa rồi, thanh y thiếu niên phảng phất như thay da đổi thịt, phá rồi lại lập, có thể dùng lực lượng một người trực tiếp đối kháng bốn gã võ tôn!

Tuy rằng thực lực của ba gã trưởng lão Phong gia không đạt tới trình độ như Phong Thiên Hùng, nhưng đã có được thực lực tam tứ cấp võ tôn, nhưng vẫn có vẻ không chịu nổi một kích!

- Tần Phàm, ngươi thật sự muốn liều chết với Phong gia hay sao? Ta cho ngươi biết, ta có cảm tình rất sâu với Kim Ngọc Thành Kim Ngọc phu nhân, thực lực của Kim Ngọc Thành cao hơn Hắc Hỏa Thành rất nhiều. Nếu hôm nay ngươi giết chết ta, Kim Ngọc phu nhân nhất định sẽ báo thù cho ta, ngươi cũng sẽ không có kết cục tốt!

Phong Thiên Hùng thật vất vả mới ổn định lại tâm cảnh của mình, nhìn lên Tần Phàm trên bầu trời trầm giọng nói.

- Ha ha, Phong Thiên Hùng, uy phong vừa rồi của ngươi đã chạy đi đâu? Hiện tại còn muốn dựa vào một Kim Ngọc phu nhân ủy khuất cầu toàn sao?

Tần Phàm trôi nổi trên không trung, trên mặt hiện lên vẻ chế nhạo.

- Không sai, Tần Phàm, ta thừa nhận đã đánh giá thấp ngươi, nếu ngươi buông tha Phong gia chúng ta, chúng ta có thể lập tức rời khỏi Hắc Hỏa Thành...

Lúc này Phong Thiên Hùng tiếp tục trầm giọng nói, không ngờ là lặp lại lời nói của Cổ Thông, thật sự là có chút hí kịch vô cùng.

- Hừ, Phong Thiên Hùng, ngươi thật sự xem ta là đứa hài tử ba tuổi sao? Tha cho các ngươi đi? Đã quá muộn, Phong Thiên Hùng, hiện tại ngươi nói gì cũng vô dụng, ta chỉ biết dùng lời của ngươi trả lời ngươi!

Tần Phàm cười lạnh nói, người không từ chút thủ đoạn nào như Phong Thiên Hùng, nếu để cho hắn rời đi, lúc đó mới thực sự rước lấy vô tận phiền phức cho chính mình.

- Một tên cũng không để lại!

Thanh âm cuối cùng truyền ra, Tần Phàm nắm chặt thanh đao, đao chuyển hướng, liền chém ra. Vừa rồi hắn phát ra một thức Bá Vương Nhân Đao, hắn có thể cảm giác được uy lực của nó đã vượt qua khỏi Vạn Ngưu Trùng Chàng của thuần hỏa nguyên.

Mà Thủy Hỏa Tương Dung cùng Vạn Ngưu Trùng Chàng cần tiêu hao rất nhiều, hơn nữa trong cơ thể hắn còn bị trọng thương, không thể sử dụng quá nhiều lần.

- Loại cảm giác này là?

Nhưng trong lúc Tần Phàm sắp chém ra một đao, trong lòng chợt động, bởi vì hắn đột nhiên cảm thấy một loại cảm ngộ thập phần huyền bí đến từ bên trong đao đạo huyền bí, hắn tựa hồ đã cảm thấy có thứ gì đã đã mơ hồ biến thành thành thục.

- Bá Đao Địa Đao!

Ngay sau đó, một tiếng quát khẽ, phảng phất như xé rách thiên địa!

Bá Đao Địa Đao!

Chính là Bá Vương Đao kết hợp đao thức thứ hai trong Trù Đao thi triển ra.

Giờ khắc này có lẽ vì trong cõi chết hồi sinh, nguyên nhân phá rồi lại lập, thật giống như phúc chí tâm linh, Tần Phàm bỗng nhiên đã hiểu được cảm giác mà trước kia chưa từng trải qua.

Một đao này hắn nương theo cảm giác đột nhiên xuất hiện thi triển đi ra.

Khi đao phong chém ra, trong hư không thật nhiều không khí lốc xoáy gào thét lên, điên cuồng hấp thu thiên địa nguyên khí, càng khủng bố hơn chính là tuy là thiên địa nguyên khí, nhưng võ tôn bình thường chỉ có thể sử dụng có giới hạn mà thôi, nhưng lúc này Tần Phàm cảm giác được ngay cả địa hỏa khí dưới lòng đất cũng bị mình hấp thu đi lên.

Đây là Địa Đao, đại địa làm lô đỉnh, luyện chế vạn vật!

Hỏa phong phần phật, hỏa vân tuôn tràn, toàn bộ hỏa nguyên bị Tần Phàm hấp thu tới trong nháy mắt hóa thành thác nước đao khí ẩn chứa năng lượng khủng bố, cuồn cuộn trút xuống đấu võ đài.

Lúc đao khí vừa mới phát ra, bốn phía cát bay đá chạy, năng lượng cuồng bạo tàn sát bừa bãi, làm cả đấu võ trường trở thành mông lung biến ảo, giống như ngày tận thế sắp sửa buông xuống.

Thanh thế này khiến ọi người có thể rõ ràng cảm giác được còn mạnh lớn hơn một đao vừa rồi Tần Phàm chém ra, vừa rồi mọi người chỉ cảm giác làn da bị đao phong thổi qua, lần này lại chân chính cảm giác được đau đớn thật sự, một ít người có thực lực khá thấp vào lúc này còn bị rướm máu!

Đao khí tàn sát bừa bãi trong toàn trường, hỏa nguyên khí cuồng bạo bộc phát nóng hừng hực khiến người khác không cách nào chịu đựng, nếu không phải mọi người có mặt đều có thực lực ngoài tiên thiên võ sư, chỉ sợ sẽ bị nhiệt lượng kinh khủng kia làm người hôn mê.

Bên dưới đấu võ đài, đối mặt với thanh thế một đao kinh thiên, người của Phong gia rung động đồng thời sắc mặt cực kỳ tái nhợt.

- Một đao như vậy một gã tam cấp võ tôn có thể phát ra? Uy lực này còn lớn hơn cả Thủy Hỏa Tương Dung vũ kỹ đi...

Tâm thần Phong Thiên Hùng lại bị trùng kích thật lớn, hắn làm sao cũng không hiểu rõ một võ tôn có cảnh giới kém hơn mình thật lớn lại có thể bộc phát ra được thực lực mà hắn không cách nào tưởng tượng.

Trong khoảng thời gian ngắn, hắn thậm chí có chút không biết nên làm sao đi ngăn cản một đao khủng bố này.

- Tộc trưởng, ngươi đi nhanh lên, nơi này có chúng ta chống đỡ! Có ngươi lưu lại, Phong gia chúng ta sẽ không bị diệt vong!

Nhưng đúng lúc này, Phong Thiên Hà dẫn đầu mấy trưởng lão bỗng nhiên ngăn cản ngay trước mặt Phong Thiên Hùng, đem nguyên khí của mình phóng thích đi ra, điên cuồng hấp thu nguyên khí khắp bốn phía, xuất ra công kích cường đại nhất đời mình.

Từng võ tôn đều có nguyên khí bản thân, đó là khi linh võ sư chuyển biến đã bắt đầu tồn tại trong cơ thể, chủ yếu là dùng để cho thiên địa nguyên khí cộng hưởng, có thể nắm giữ thiên địa nguyên khí trong tay mà sử dụng.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1204)