← Ch.0504 | Ch.0506 → |
Tần Phàm thản nhiên nói, lập tức xoay chuyển, lời nói đầy sắc bén:
- Bởi vì hôm nay ta nhất định cần xông qua Đại Phong Thành!
- Ha ha, chỉ là một linh võ sư cũng dám nói muốn xông qua Đại Phong Thành! Tiểu tử không biết tự lượng sức mình, để cho bản tôn giáo huấn ngươi cái gì gọi là thực lực!
Võ tôn áo tro khinh thường cười nói, sau đó trực tiếp từ trên tường thành bay xuống, năm ngón tay hướng Tần Phàm chộp tới.
Tốc độ ra tay nhanh vô cùng, xen lẫn theo gió lốc mạnh mẽ, vừa ra tay phong vân cuốn động!
Trong năm ngón tay mang theo năm đạo kim tuyến, vô cùng sắc bén, giống như cắt vỡ hư không, kim sắc khí kình làm người ta cảm giác như ngàn tấn áp đỉnh, Thái Sơn ập xuống! Những người vây xem xa xa vào lúc này đều cảm giác được một loại cảm giác áp lực, hơi thở khó khăn.
- Được, ngươi đã nói ta bừa bãi, vậy hôm nay ta bừa bãi cho ngươi xem! Nói cho ngươi biết, cả ngươi cũng không có tư cách cản đường ta! Xem một quyền của ta đi!
Tần Phàm vẫn ngạo nghễ đứng ngay đương trường, đối mặt khí kình ngập trời hừ lạnh một tiếng, hoàn toàn không hề sử dụng nguyên khí, chỉ dùng lực lượng thân thể đánh ra một quyền!
- Oanh!
Một quyền trực tiếp phá khai kim sắc khí kình cứng rắn, trực tiếp chạm vào một trảo của võ tôn áo tro.
Giữa không trung một tiếng nổ vang, làm màng tai mọi người không khỏi chấn động, cơ hồ như muốn xuyên thủng, sau thoáng thất thần mọi người nhìn lại, liền chứng kiến đạo thân ảnh màu tro lại bay ngược ra sau tường thành!
Không thể tưởng tượng nổi, sắc mặt mọi người không khỏi lộ ra vẻ trợn mắt há hốc, ngay cả hai gã võ tôn còn lại trên tường thành vào lúc này cũng khiếp sợ không thôi đứng bật lên, không dám tin nhìn xuống thanh y thiếu niên bên dưới.
- Ngươi đến tột cùng là ai?
Võ tôn áo tro bị đánh lui thật vất vả đứng lại thân thể, kinh ngạc nhìn thanh y thiếu niên, trong lòng ngưng trọng, sắc mặt xanh mét quát hỏi.
- Ngươi nói ta sẽ là ai?
Tần Phàm chỉ thản nhiên hỏi ngược lại.
Toàn trường yên lặng.
- Kỳ tích chi tử! Hắn chính là kỳ tích chi tử!
Một lát sau rốt cục có người đầu tiên nhận ra Tần Phàm, hưng phấn lớn tiếng hô lên, nhất thời một viên đá kích ngàn tầng sóng, toàn trường sôi trào!
- Là hắn!
Những người của Đại Phong Thành giống như lâm đại địch, ngay cả sắc mặt hai gã võ tôn trên tường thành cũng đại biến!
Gió lớn thổi tới, lướt qua lỗ thủng thật lớn của cửa thành, từng trận gào thét như mãnh thú rít gào, khiến không khí toàn trường càng khẩn trương vài phần.
Kỳ tích chi tử, không đầy hai mươi tuổi đã trở thành võ tôn cường giả!
Siêu việt cả Vân Phi Dương của Đại Ly quốc, trở thành đệ nhất thiên tài trong ngàn năm qua!
Trên thực tế trước khi phát hiện ra Tần Phàm, rất nhiều người còn không tin tưởng một ít lời đồn đãi quan hệ tới hắn, dù sao truyền ngôn thật quá mức huyền bí. Không chỉ nói chưa đầy hai mươi tuổi đã đạt tới cảnh giới võ tôn, còn có được năng lực chém giết Độc Giác Giao Long!
Càng làm cho người ta khiếp sợ chính là ngay mấy ngày hôm trước, mơ hồ còn truyền tin Tần Phàm đánh bại một bát cấp võ tôn cường giả tại Hắc Hỏa Thành!
Còn chưa đầy hai mươi tuổi đã có được chiến lực đáng sợ cùng khủng bố như vậy, đây quả thật làm người ta khó thể tưởng tượng.
Nhưng hiện tại nhìn thấy chính Tần Phàm, chứng kiến vừa rồi hắn chỉ dùng lực lượng thân thể đã trực tiếp đánh lui một gã nhị cấp võ tôn, mọi người đã tin! Ngay cả người của Đại Phong Thành, vào lúc này không muốn thừa nhận cũng không được, thực lực của kỳ tích chi tử so với trong dự đoán của bọn hắn còn mạnh hơn một ít.
Ở một khắc này, ngay trước cửa Đại Phong Thành, một gã thanh y thiếu niên ngạo nghễ đứng thẳng, thần sắc bình tĩnh nhìn lên ba gã võ tôn đối diện cùng hơn ngàn tên binh sĩ đang sẵn sàng trận địa.
Trước mặt ngàn quân, lại giống như đi dạo, khí độ cùng phong phạm, thực lực đều làm người ta cảm thấy thuyết phục.
Tên tuổi của kỳ tích chi tử đích thật là danh bất hư truyền.
Những mạo hiểm giả vây xem trước cửa thành, chứng kiến Tần Phàm, một đám người hưng phấn như nhìn thấy thần tượng, nếu không phải hiện tại không khí hiện trường căng thẳng, chỉ sợ sẽ có không ít người chạy tới bái sư cũng nói không chừng.
Vũ Thiên đại lục dùng võ vi tôn, người thành công đứng trước, người lớn tuổi muốn bái người trẻ tuổi làm sư cũng là việc thường nhìn thấy.
Đương nhiên vào lúc này Tần Phàm cũng không đi quản những thanh âm nghị luận phía sau, ánh mắt của hắn tập trung lên ba võ tôn trước mặt, trong ba người này, một là nhị cấp võ tôn, một là lục cấp võ tôn, một là bát cấp võ tôn.
Trong ba người này võ tôn mặc áo tím đứng trên tường thành là cực mạnh, mà võ tôn áo tro mới so đấu với Tần Phàm là người có thực lực yếu nhất trong ba người.
- Ngươi chính là Tần Phàm?
Tử bào võ tôn đứng trên tường thành vào lúc này sắc mặt không chút thay đổi nhìn thanh y thiếu niên đứng bên dưới thành, trong miệng trầm giọng hỏi. Trên thực tế vừa rồi trong lòng hắn cũng đã xác nhận thân phận thiếu niên kia, bởi vì còn chưa đủ hai mươi tuổi đã có được thực lực võ tôn cả Vũ Thiên đại lục chỉ sợ cũng chỉ có kỳ tích chi tử!
Chỉ bằng vào lực lượng thân thể đã đánh lui một nhị cấp võ tôn!
Trình độ khủng bố thật sự làm người ta không sao tin được, nhưng đổi lại là hắn cũng tuyệt đối không có được loại thực lực này.
Rõ ràng tử bào võ tôn vừa rồi cũng bị Tần Phàm làm chấn kinh một phen, lúc này hắn đặt câu hỏi kỳ thật chỉ muốn che giấu rung động trong đáy lòng đồng thời hòa hoãn một chút tâm tình chấn kinh điều tiết thời gian.
- Các ngươi phong tỏa Đại Phong Thành không phải là vì chờ ta sao?
Tần Phàm bình tĩnh đem một ít vẻ giả tạo trên mặt toàn bộ hủy diệt, lộ ra gương mặt vốn có của hắn, nhìn lên tử bào võ tôn trên tường thành thản nhiên hỏi.
Kỳ thật mới vừa rồi hắn đã phát hiện bức họa của mình dán trên cửa thành, chỉ sợ là Kiền Kinh Tần gia đã dùng biện pháp gì đó thông tri cho Đại Phong Thành, để Đại Phong Thành ngăn chặn đường đi của hắn.
- Chẳng thể trách thoạt nhìn khác với bức họa kia, nguyên lai là làm một ít hóa trang! Nếu không phải hắn lộ ra thực lực, thật sự là khó khăn nhận ra được hắn!
Lúc này mọi người vây xem mới hiểu ra, chẳng thể trách vừa rồi không ai nhận ra được kỳ tích chi tử đã nổi danh hơn nửa Vũ Thiên đại lục.
Ba võ tôn của Đại Phong Thành thấy Tần Phàm lộ ra gương mặt thật, sắc mặt âm trầm, lúc này Đại Phong Thành đúng là nhận được truyền tin của một đại thế gia giao hảo mới chặn đường kỳ tích chi tử.
Cho nên bọn hắn mới cẩn thận phái ra ba võ tôn trấn thủ cửa thành.
Nhưng không thể tưởng được chỉ vừa giao thủ, mọi người liền hiểu được thực lực của Tần Phàm thậm chí còn mạnh mẽ hơn cả lời đồn đãi, chỉ là một bát cấp võ tôn đã không có đủ lòng tin ngăn chặn được thiếu niên chưa đầy hai mươi tuổi này.
- Tần Phàm, lão phu khuyên ngươi không cần xông vào Đại Phong Thành thì tốt hơn, song quyền không địch được tứ thủ, hôm nay chúng ta không thể cho ngươi đi qua Đại Phong Thành!
Hiện trường trầm mặc một lát, tử bảo võ tôn mở miệng lần nữa.
- Song quyền không địch lại tứ thủ? Ánh sáng của ngôi sao cũng dám so sánh với ánh trăng? Mấy lão châu chấu có bật nhảy thế nào cũng không chạy thoát bị diều hâu trảo bắt! Hôm nay ta mạn phép dùng đôi quyền này, xông ra một con đường tại Đại Phong Thành!
Lúc này khóe môi Tần Phàm nhếch lên, hờ hững cười nói:
- Ta ngược lại xin khuyên các vị, đừng vì một ít kẻ không liên quan mà không công đánh mất tính mạng!
- Tần Phàm, ngươi không cần chấp mê không tỉnh! Lấy một mình ngươi làm sao có đủ lực đối chiến với cả Đại Phong Thành!
Một gã võ tôn khác cũng quát lên.
- Ồn ào! Hãy bớt sàm ngôn đi, các ngươi cũng không cần kéo dài thời gian, sau ba tiếng nếu cửa thành còn chưa mở ra, ta sẽ xông vào!
Lúc này Tần Phàm phẩy mạnh tay áo, tiếng gió gào thét, Vương Trù Đao xoay quanh xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
- Đồ Long Đao!
Vương Trù Đao vừa ra, lập tức liền có người nhận thức được, nhưng lại vẫn truyền ra sai lầm là Đồ Long Đao.
- Ba!
Tần Phàm cũng không đi sửa lại sai lầm của họ, chỉ lạnh lùng bắt đầu đếm ngược. Đến lúc này hắn đã biết mình không có quá nhiều thời gian lãng phí nơi đây, nếu không sớm hay muộn Mộc Thiên Hùng sẽ đuổi tới, thậm chí còn có cường giả của Kiền Kinh Tần gia, lần này đi qua Đại Phong Thành bị ngăn trở, trực giác của hắn liền cảm thấy là do Kiền Kinh Tần gia giở trò quỷ.
- Hai!
Tiếng thứ hai lạnh lùng truyền ra.
- Tần Phàm, ngươi đây là tự tìm đường chết!
Ba gã võ tôn trên tường thành sắc mặt xanh mét, hiện tại bọn hắn đương nhiên không thể lùi bước, nếu không ngày sau uy tín của thành chủ phủ sẽ khó thể tồn tại.
Cho dù biết rõ chặn đường Tần Phàm là không đúng, nhưng bọn hắn vẫn chỉ có thể tiếp tục sai đi xuống.
- Một!
Vừa dứt lời, thân hình Tần Phàm bắt đầu động, nhẹ nhàng di chuyển, Vương Trù Đao liền bị hắn nắm chặt trong tay.
Ngay sau đó khí kình vừa chuyển, như quấy phong vân!
Gió lớn đang rít gào, nhưng một đao này của Tần Phàm tựa hồ như xé rách hư không, làm sức gió như ngừng lại, lập tức một mảng nguyên khí cuồng bạo như lửa đỏ bị hấp thu vào trong đao.
- Phá cho ta!
Trong tiếng quát, một đao đánh về phía trước, đao phong đột nhiên chém ra!
Ánh đao đỏ đậm cuồn cuộn như sông dài chảy mạnh dưới ánh hoàng hôn, lại như nham tương quay cuồng, trực tiếp hướng chỗ cửa thành chém tới!
- Tiểu tử bừa bãi, để bản tôn gặp ngươi!
Sắc mặt tử bào võ tôn biến đổi, bị uy thế một đao làm kinh sợ, nhưng lúc này hắn không thể không ra tay đón đánh! Nếu không để một đao kia chém xuống, đừng nói là cửa thành, dù là tường thành cũng bị chém vỡ một mảng lớn!
Đồng thời uy tín của Đại Phong Thành cũng sẽ xuống dốc không phanh.
Ngay lập tức ống tay áo của hắn phất ra, hai cỗ thổ hoàng sắc gió lốc thành hình, sau đó hắn đột nhiên đẩy tới phía trước, ngay lập tức hiện ra thiên địa bát quái biến hóa, diễn hóa thành một tấm chắn màu vàng thật lớn!
Hùng hậu mà cứng rắn, phảng phất như có thể ngăn cản được hết thảy!
- Hỗn Độn Thổ Nguyên Thuẫn!
Tử bào võ tôn tu luyện thổ hệ nguyên khí, lực phòng ngự rất mạnh, một chưởng này là vũ kỹ đắc ý của hắn, cho dù là công kích ngang ngửa bát cấp võ tôn hắn cũng tin tưởng có thể ngăn trở!
- Oanh!
Ánh đao cùng chưởng ảnh tốc độ cực nhanh, gió to mãnh liệt gào thét, như hai cỗ sóng biển thật lớn cắn nuốt hết thảy, đột nhiên đánh vào cùng nhau!
Như gió cuốn mây tan, như tinh ngưu rơi xuống!
Mặt đất lâm vào chấn động, hư không lâm vào tầng tầng gợn sóng cuốn phăng tất cả!
Những người vây xem càng lui thật xa, sắc mặt kinh hãi, cường giả so đấu dao động lòng người! Bọn họ chỉ từng nghe nói về kỳ tích chi tử, hiện giờ trước mặt họ đã chân chính thể hiện ra lực lượng khủng bố của hắn. nguồn
- Phốc!
Một đao trảm hổ đồ long, ngay trước đôi mắt không thể tin được của người trong Đại Phong Thành, cùng thanh âm thanh thúy cắt vỡ truyền đến, mạnh mẽ đem lá chắn thổ nguyên khí giữa không trung bổ ra!
Tan biến hết thảy, trực tiếp xé mở tấm chắn của bát cấp võ tôn, hung hăng trảm lên tường thành!
Tử bào võ tôn căn bản không dám ngăn cản đao mang, vừa cảm giác thổ nguyên khí hộ thuẫn của mình bị chém vỡ, sắc mặt đại biến, chỉ thoáng do dự liền lựa chọn bảo mệnh quan trọng hơn, mạnh mẽ thối lui vào trong thành!
Một đao này hắn căn bản không đón đỡ nổi!
Nếu còn đi chắn ngang, hắn không chết cũng tổn thương!
- Đương!
Tiếp theo một tiếng vang thật lớn truyền đến, trong nháy mắt dưới gió to gào thét, thanh âm truyền khắp nửa Đại Phong Thành, vô số ánh mắt kinh ngạc đều nhìn về hướng cửa thành.
Ngay sau đó trong ánh mắt chứng kiến của mọi người, cả tòa tường thành uy nghiêm đột nhiên bị một đao chém tới, ngoại trừ lỗ hổng cực lớn, cửa thành chỉ thoáng chốc đã sụp đổ!
Mà ba võ tôn cường giả vào lúc này đều kinh hồn chưa định đứng ở ba góc hẻo lánh nhìn chằm chằm thanh y thiếu niên.
Kỳ tích chi tử, mạnh mẽ như vậy!
Những người vây quanh đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, cái gì gọi là cường giả? Đây là cường giả! Ngay cả bát cấp võ tôn cũng không dám chắn ngang mũi nhọn!
Tần Phàm mạnh mẽ một lần nữa vượt ngoài dự liệu của mọi người.
- Kẻ ngăn ta chết!
Tần Phàm sắc mặt lạnh lùng quét nhìn về phía trước, trong miệng lớn tiếng quát, mấy ngàn binh sĩ Đại Phong Thành lui về phía sau, cả ba võ tôn cũng bị chấn nhiếp, không dám thở mạnh.
- Ai ở Đại Phong Thành của ta hoành hành!
Nhưng đúng lúc này, bên trong thành truyền ra một thanh âm uy vũ vô song phá không tràn đến!
Gió lớn thổi, gió tàn phá, gió gào thét!
Hàng năm gió lớn thổi qua Đại Phong Thành, vào ngày này gió lốc tựa hồ càng thêm mãnh liệt, rít gào trong mảnh thiên địa chẳng khác gì sấm sét nổ tung.
Lúc này trước cửa Đại Phong Thành, quần áo mọi người bị gió lớn thổi tung phần phật, làn da đều cảm thấy rát buốt, thậm chí gió mạnh tới mức mọi người cũng khó thể mở mắt.
Nhưng vào lúc này mọi người đều cố gắng mở to mắt nhìn thanh y thiếu niên đứng sừng sững trước cổng thành.
Kỳ tích chi tử!
Không chỉ còn trẻ tuổi mà lại có được thực lực cấp võ tôn, hơn nữa nghe nói chỉ mới đột phá tới cảnh giới võ tôn chưa đầy nửa năm đã có thể đối kháng thậm chí đánh bại bát cấp võ tôn!
Trước kia chỉ là nghe đồn, hiện tại mọi người đã chân chính thấy được. Cường giả bát cấp võ tôn cùng hai gã võ tôn khác liên hợp đều không dám đón một đao của Tần Phàm.
Ngay cả tường thành Đại Phong Thành đều bị một đao trảm sụp một mảng lớn, quả nhiên như lời nói vừa rồi của hắn, Đại Phong Thành không nhường đường, hắn sẽ xông ra một con đường.
Nhưng vào lúc này, mọi người đều nghe được bên trong thành truyền ra thanh âm uy nghiêm, nhất thời sắc mặt đều thay đổi, bắt đầu lo lắng cho Tần Phàm.
Đó là phương hướng thành chủ phủ của Đại Phong Thành! Người nọ chính là thành chủ Đồ Chính Long, được xưng là Huyết Thủ Nhân Đồ, thực lực cường hãn, là một cường giả cửu cấp võ tôn!
Vào lúc này hắn đang dùng tốc độ cực nhanh như sấm sét bay vọt tới trước cổng thành.
← Ch. 0504 | Ch. 0506 → |