Vay nóng Homecredit

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0585

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0585: Song tinh gặp mặt lần đầu!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Shopee


- Tần Phàm.

Bất quá vào lúc này, lại bỗng nhiên có một thanh âm truyền vào trong tai Tần Phàm, thanh âm này lại là đến từ khu vực của Võ Thánh cường giả!

Võ Thánh cường giả yêu quý thân phận, sẽ rất ít chủ động chào hỏi cùng Võ Tôn, cái này làm cho Tần Phàm không khỏi hơi ngoài ý muốn, sau đó ánh mắt của hắn liền men theo thanh âm nhìn lại, thấy được một Võ Thánh áo trắng.

- Vân Phi Dương?

Lòng hắn bắt đầu chấn động.

Tần Phàm chứng kiến Võ Thánh mặc áo bào trắng kia, phía trên áo bào của hắn thêu lên gấm hoa cùng Vân Phi Hồng đồng dạng, hơn nữa bề ngoài, tuổi tác, điểm đặc thù cùng tương truyền cũng rất ăn khớp, cho nên Tần Phàm vừa nhìn tới, liền có thể suy đoán ra người này là một người khác trong Vân gia Song Kiêu... Vân Phi Dương.

Vân Phi Dương, được xưng là trăm năm qua đệ nhất thiên tài.

Kinh tài tuyệt diễm, nổi tiếng đại lục.

Mà bởi vì hắn họ Vân, lại có được lấy tốc độ tu luyện như Đằng Vân, cho nên cũng được xưng là Vân Trung Chi Tử.

Trước khi Tần Phàm xuất hiện, ở trong trăm năm qua, hắn là người tốn hao thời gian ít nhất trở thành Võ Tôn cùng Võ Thánh. Trên thực tế, cho tới bây giờ, danh tiếng của hắn so với Tần Phàm còn muốn lớn hơn rất nhiều, người sùng bái hắn so với sùng bái Tần Phàm muốn hơn rất nhiều.

Vân Phi Dương 27 tuổi trở thành Võ Tôn, 38 tuổi thành Võ Thánh. Nhưng coi như là Tần Phàm ở trước hai mươi tuổi đột phá đến Võ Tôn, tuổi thọ trở thành Võ Tôn so với Vân Phi Dương nhỏ hơn bảy tuổi, nhưng Vân Phi Dương vẫn là đệ nhất thiên tài được mọi người chính thức thừa nhận.

Tần Phàm muốn được mọi người thừa nhận, không chỉ cần xem hắn có thể ở trước 38 tuổi đột phá đến Võ Thánh chi cảnh hay không, kia còn cần nghiệm chứng, cần có thời gian đi nghiệm chứng, nếu không thể vượt qua, vẫn là hư danh nói chơi.

Đặc biệt là trước khi kết quả của Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội còn chưa truyền ra, ngoại trừ một ít người tận mắt nhìn thấy, cực đại bộ phận mọi người là không tin Kỳ Tích Chi Tử này tồn tại, thậm chí là có không ít dân chúng ở sau khi biết Tần Phàm đạt được danh xưng Liệp Thú Vương, vẫn là ôm thái độ bán tín bán nghi.

Mà Vân Trung Chi Tử Vân Phi Dương, lại không chỉ có đã tham gia rất nhiều thịnh hội, lại cùng rất nhiều cường giả nổi danh quyết đấu qua, thực lực lần lượt đạt được đại chúng chứng thực, địa vị đệ nhất thiên tài này thập phần vững chắc.

Kỳ thật Tần Phàm cũng đã sớm nghe qua sự tích người này, cũng biết người này cùng hắn, không chỉ là có được tốc độ tu luyện viễn siêu thường nhân, hơn nữa cũng có được thực lực siêu việt cường giả cùng cảnh giới.

Hiện tại hắn nghe được một nhân vật như vậy, dĩ nhiên là chủ động cùng mình chào hỏi, trong nội tâm Tần Phàm vẫn còn có chút âm thầm kinh ngạc đấy.

- Bái kiến Vân Phi Dương tiền bối.

Lập tức, Tần Phàm liền lễ phép từ trên mặt đất đứng dậy, có chút khom người, lộ ra bình thản và tương đối khiêm cung đáp lại nói.

Cái bề ngoài này là biểu hiện ra hắn với tư cách người có tu vi thấp hơn, tôn kính đối với thượng vị giả có thực lực so với mình cao hơn, nhưng cũng sẽ không lộ ra nịnh nọt hoặc là sợ hãi.

Hắn hiện tại chỉ là một Võ Tôn, đối phương chính là một Võ Thánh cường giả, địa vị tôn sùng lại chủ động cùng mình chào hỏi, hắn ở trên cấp bậc lễ nghĩa là phải khiêm cung. Hơn nữa hắn cũng nghe được ra ngữ khí của Vân Phi Dương rất bình thản, hẳn không phải là tìm phiền toái cho mình.

Tăng thêm Tần Phàm vốn chính là một người tính tình tương đối ôn hòa, tuy thân có ngông nghênh nhưng trong nội tâm lại không bao nhiêu ngạo khí, sẽ không tâm cao ngất, cũng sẽ không nghĩ tranh đoạt địa vị đệ nhất gì.

Lễ mà đối đãi người, khiêm cung làm người, đây đều là phẩm chất của Tần Phàm.

- Vân Phi Dương, Tần Phàm, Vân Trung Chi Tử cùng Kỳ Tích Chi Tử, như thế có chút ý tứ rồi.

Ở đây rất nhiều cường giả, vào lúc này cũng đều lộ ra ánh mắt hứng thú, nhìn xem hai người.

- Không thể tưởng được Kỳ Tích Chi Tử này tuy kinh tài diễm diễm, tuổi còn trẻ đã trở thành Võ Tôn, nhưng cũng không phải là thế hệ cậy tài khinh người, không sợ cường lại kính cường, cũng có thể hư giả đãi vật, ngược lại là một nhân vật.

Có chút Võ Thánh cường giả càng là đối với Tần Phàm tán thưởng.

Loại siêu cấp cường giả như bọn hắn này, đối với Võ Tôn cường giả trên thực tế đều là một loại tư thái cơ hồ bao trùm ở trên, hoặc là từ trên cao nhìn xuống, nếu một gã Võ Tôn dám ở trước mặt bọn họ biểu hiện liều lĩnh, nhất định sẽ khiến cho bọn hắn không thích.

Mà thái độ của Tần Phàm lại không kiêu ngạo không siểm nịnh, không kiêu không nóng nảy, không sợ cường giả nhưng tôn kính cường giả lại để cho bọn hắn thưởng thức, cảm thấy tiền đồ vô lượng.

- Tần Phàm, ta nghe xá đệ truyền thư nhắc qua ngươi, hôm nay vừa thấy, quả nhiên phi phàm.

Lúc này, thanh âm của Vân Phi Dương lại lần nữa truyền đến, vào lúc này Vân Trung Chi Tử mặt mang mỉm cười, tựa hồ đối với Tần Phàm biểu hiện cũng rất có hảo cảm.

Hiện tại Vân Phi Dương đã hơn 40 tuổi, đã đi vào trung niên, nhưng phong thái như trước, ở trên người hắn có một loại khí chất cường giả như gió như mây, như núi như rừng, không khinh người nhưng cũng chỉ có một loại uy nghiêm thuộc về siêu cấp cường giả, làm cho lòng người tin phục, không dám có chút mạo phạm.

- Vân Phi Dương tiền bối quá khen, trước đây Tần Phàm cũng nghe nhiều sự tích của Vân tiền bối, cũng một mực thập phần kính ngưỡng, hôm nay nhìn thấy, quả nhiên nghe danh không bằng gặp mặt, thật sự là một chuyện may mắn.

Tần Phàm vẫn là khiêm cung hồi đáp, bất quá hắn nói cũng là lời nói thật, cũng không phải tất cả đều là nịnh nọt, trong nội tâm hắn đối với Vân Phi Dương này vẫn là thập phần bội phục, đặc biệt là thời điểm ở trong Chân Vũ Thánh Địa biết một ít sự tích về người này.

Chân Vũ Thánh Địa Thiên Tài Chiến liên tục hai giới đệ nhất danh, từng dùng thực lực Linh Vũ Sư một mình chém giết Thất cấp yêu thú Âm Ảnh Cuồng Lang, từng một mình một người đạp biến bốn cực chi địa, lập nên ghi chép một năm thời gian đạt được mười vạn điểm cống hiến, vừa mới đột phá Võ Tôn liền hiệp trợ Thần Điện chém giết Bát cấp yêu thú.

Cái này là bộ phận ghi lại trên Chân Vũ Thánh Địa vinh quang tường nói về Vân Phi Dương này. Thậm chí có chút ít phương diện là Tần Phàm sợ rằng cũng phải cảm thấy không bằng....

Thí dụ như dùng thực lực Linh Vũ Sư chém giết Thất cấp yêu thú, hắn chỉ sợ cũng phải là thời điểm Linh Vũ Sư đỉnh phong mới có thể miễn cưỡng làm được, mà thời điểm vừa mới đột phá đến Võ Tôn, đối mặt Bát cấp yêu thú, hắn chưa chắc sẽ có bao nhiêu cống hiến.

Mà hắn cũng chỉ cầm một lần quán quân Thiên Tài Chiến, cũng không có cầm qua mười vạn điểm cống hiến.

Bất quá đây chỉ là cách nghĩ cá nhân của Tần Phàm, trên thực tế, ở trong Chân Vũ Thánh Địa đánh giá đối với hắn cũng quyết không kém Vân Phi Dương bao nhiêu, đặc biệt là chỉ dùng một năm thời gian đột phá đến Võ Tôn ly khai Thánh Địa, cái kia càng là mấy ngàn năm nay cũng không có người làm được qua.

*****

Tóm lại, ở trong nội tâm Tần Phàm, Vân Phi Dương đích thật là một cường giả đáng giá tôn kính.

- Ha ha, chỉ không đến hai mươi tuổi đã có thể làm được trình độ như ngươi, dù là ta đây năm đó, cũng làm không được! Danh xưng Kỳ Tích Chi Tử, đích thật là thực đến tên quy!

Nghe được Tần Phàm nói, lúc này Vân Phi Dương tiếp tục mỉm cười nói ra, trong ngôn ngữ tán thưởng đối với Tần Phàm, tất cả mọi người có thể nhìn ra được.

- Hơn nữa càng khiến ta kinh ngạc chính là, ngươi vậy mà dùng thực lực Lục cấp Võ Tôn lấy được quán quân Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội, đánh bại nhiều nửa bước Võ Thánh như vậy, trở thành Liệp Thú Vương, đệ đệ bình thường có chút ngạo khí kia của ta, đối với ngươi cũng là tâm phục khẩu phục ah.

Sau đó, càng làm cho chúng nhân bất ngờ chính là, nói xong, Vân Phi Dương dĩ nhiên là đứng dậy, xem ra dĩ nhiên là muốn cùng Tần Phàm nói chuyện ngang hàng, dùng thân phận một Võ Thánh cường giả, cấp cho Tần Phàm đầy đủ tôn trọng.

Thân là đệ nhất thiên tài Vân Phi Dương nhưng lại đối với mình tán thưởng như thế, hơn nữa còn đứng dậy, cái này làm cho Tần Phàm không khỏi hơi có chút ngoài ý muốn cùng xấu hổ, bởi như vậy hắn muốn ít xuất hiện cũng ít xuất hiện không được nữa, chỉ sợ tất cả mọi người ở đây sẽ đối với hắn có hứng thú đậm đặc hơn rồi.

- Ha ha, ngươi cũng không cần không có ý tứ, cái gì đệ nhất thiên tài mà nói đều là hư danh, sóng sau đè sóng trước mới là một loại tiến bộ, ta ngược lại là kỳ vọng ngươi có thể sớm ngày thành Võ Thánh.

Lúc này Vân Phi Dương càng là mỉm cười đi tới Tần Phàm, vừa đi vừa nói, khí độ của hắn cùng để cho người ta thuyết phục.

Tần Phàm vội vàng nghênh đón tiếp lấy. Vô luận là Vân Phi Hồng hay là Vân Phi Dương, làm người cùng phẩm cách đều là không tệ, làm cho hắn đối với Vân gia Song Kiêu này đều rất có hảo cảm.

- Ha ha, nếu không chúng ta thử xem một chút?

Bộ pháp của Vân Phi Dương thong dong, rất nhanh liền cùng Tần Phàm đi lại với nhau, người phía trước đánh giá Tần Phàm, tựa hồ là càng xem càng thưởng thức, trong miệng kìm lòng không được nói.

- Vân tiền bối đây là đang khó xử tại hạ.

Tần Phàm không khỏi là ra sắc mặt phát khổ, hắn cũng là nhìn ra được Vân Phi Dương thực sự không phải cố ý, chỉ là thấy cái mình thích là thèm, gặp thiên tài mới, nhất thời ngứa nghề mà thôi.

Nhưng hắn biết rõ mình chỉ là Lục cấp Võ Tôn, đối mặt loại siêu cấp cường giả như Vân Phi Dương, coi như là át chủ bài dùng tận, chỉ sợ cũng không phải là đối thủ.

Hắn thử tính toán một chút, hiện tại Vân Phi Dương ước chừng bốn mươi lăm tuổi, thời gian sau khi đột phá đến Võ Thánh đại khái qua bảy năm. Căn cứ một ít đồn đãi, Tần Phàm phỏng đoán thực lực bây giờ của hắn đại khái là Tứ cấp Võ Thánh, là thuộc về Trung cấp Võ Thánh.

Nếu là Tứ cấp Võ Thánh, Tần Phàm dùng hết át chủ bài, liều mạng có lẽ miễn cưỡng có thể liều một chiêu nửa thức, nhưng nếu tiếp tục đánh xuống, muốn bảo vệ tánh mạng, cái kia là cực kỳ khó khăn, chớ nói chi là thắng được rồi!

Huống chi Vân Phi Dương không phải Võ Thánh bình thường, người này chính là được xưng Võ Thánh thiên tài!

Vân Phi Dương này ở thời điểm vừa mới đột phá đến Võ Tôn đã dám đi gây Bát cấp yêu thú, có thể tưởng tượng đến lúc hắn là Võ Tôn hậu kỳ, tuyệt đối là có được thực lực không thể kém Tần Phàm cùng Tần Thiên Hoành!

Chớ nói chi là hiện tại Tần Phàm cùng hắn còn cách cái hào rộng ở giữa Võ Tôn và Võ Thánh!

Nghe nói Vân Phi Dương ở đoạn thời gian trước còn từng khiêu chiến qua một Thất cấp Võ Thánh, cuối cùng vậy mà vẫn thắng được! Phải biết rằng ở Võ Thánh chi cảnh, mỗi một cấp chênh lệch đều thật lớn, thậm chí so với Võ Tôn chênh lệch còn lớn hơn rất nhiều!

Vân Phi Dương dùng thực lực Trung cấp Võ Thánh, cũng đã có thể chống lại cao cấp Võ Thánh!

Sau trận chiến này phát sinh, Vân Phi Dương liền một lần chấn kinh toàn bộ đại lục, địa vị Võ Thánh thiên tài càng là vững chắc không cách nào dao động.

Về phần Vân Phi Dương thân là Võ Thánh cường giả ước chiến một gã Võ Tôn, cái này cũng tính là có chút thất lễ, cũng không có ai sẽ nói hắn sợ chiến.

- Ha ha, kỳ thật ta ở trong gia tộc cũng thường thường cùng đệ đệ kia của ta thử tay nghề, ta cũng là thấy Tần Phàm ngươi có rất nhiều chỗ bất phàm, nhất thời nhịn không được ngứa nghề mà thôi, ngược lại là lộ ra có chút thất lễ, hi vọng ngươi bỏ qua cho.

Vân Phi Dương cũng ý thức được mình có chút quá phận, chỉ là vỗ nhẹ nhẹ bả vai Tần Phàm, cười cười nói ra.

Tần Phàm cũng nhìn ra được Vân Phi Dương này đích thật là một vũ si, thì ra là hắn đối với võ đạo chấp nhất như thế, mới có thể có thành tựu võ đạo cao như vậy, hơn nữa còn dám dùng thân phận Tứ cấp Võ Thánh đi khiêu chiến Thất cấp Võ Thánh.

- Không sao, bất quá nếu Vân tiền bối chịu chỉ điểm tại hạ, thử tay nghề chỉ cần tới liền ngừng lại, thừa dịp hiện tại Cửu Long cốc còn chưa tới thời cơ tiến vào, Tần Phàm cũng nguyện ý để cho Vân tiền bối giải buồn.

Bất quá nghĩ một lát, Tần Phàm lại nhìn về phía Vân Phi Dương khẽ cười nói.

- Tần Phàm đã đáp ứng ước chiến với Vân Phi Dương?

Nghe đến đó tất cả mọi người không khỏi khẽ giật mình, lập tức từng đạo ánh mắt hiếu kỳ cùng cảm thấy hứng thú phóng qua.

Một Võ Thánh ước chiến một Võ Tôn vốn là ít có, càng thêm hiếm thấy chính là Võ Tôn lại dám đáp ứng.

- Vác đá đập chân mình sao?

Trong lòng rất nhiều người thầm nghĩ, hơn nữa là ôm tâm tính xem kịch vui.

- Ồ? Ý của ngươi là đã đáp ứng?

Vào lúc này ngay cả Vân Phi Dương cũng cảm thấy kinh ngạc, hai mắt nhìn về phía Tần Phàm cảm thấy có chút ngoài ý muốn, vốn hắn có chút ngứa ngáy tay chân, nhưng cũng định bỏ qua, không ngờ Tần Phàm lại đồng ý.

- Ta nghĩ Vân tiền bối tỷ thí cùng tại hạ, kỳ thật cũng chỉ là muốn thử thực lực của tại hạ mà thôi. Hơn nữa cảnh giới cùng thực lực của Vân tiền bối đều cao hơn tại hạ rất nhiều, tự nhiên có thể xuất thủ đúng mực, không dễ làm tại hạ bị thương, đã như thế thì ta còn sợ điều gì?

Tần Phàm khẽ cười đáp.

Lúc bắt đầu thật sự là hắn là không dám cùng Vân Phi Dương động thủ, bất quá sau khi hắn nghĩ lại, cảm thấy trước mặt nhiều cường giả tại nhiều như vậy, với thân phận của Vân Phi Dương tự nhiên sẽ không làm chuyện úc hiếp quá đáng. Mà lại hắn nhìn ra được Vân Phi Dương mặc dù là Võ thánh nhưng phẩm cách không tệ, hắn cũng không sợ đối phương sẽ cố ý thất thủ đả thương người.

Trước giờ, Tần Phàm chưa từng đối chiến với siêu cấp cường giả thực lực Võ Thánh chính thức, nhiều lắm chỉ là lúc hắn còn là Linh Vũ Sư bị Võ Thánh Tần Quan của Kiền Kinh Tần Gia niệm lực cường đại công kích thức hải mà thôi.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1204)