Vay nóng Homecredit

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0606

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0606: Lại một hòm rỗng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Shopee


Bởi vì vấn đề tài liệu, Thiên Nguyên Đan hắn chỉ có một khỏa, nhưng Tôn Long Đan hắn lại luyện chế ra mấy khỏa, cho nên hiện tại ăn một khỏa, cũng không thấy được quá mức đau lòng.

- Quái vật, chịu chết đi!

Nhanh chóng ăn vào Tôn Long Đan, Tần Phàm không khỏi tinh thần chấn động, lực lượng lập tức tăng lên, đồng thời cũng mang đến tự tin rất lớn, hắn dưới chân đạp mạnh, thân hình lại lần nữa hướng về khô lâu nhân nửa mặt người kia kích bắn đi.

Chân đạp U Tuyền, quyền lay bát hoang.

Quyền ra, có xu thế Vạn Ngưu Bôn Đằng!

Lúc này đây, Tần Phàm lựa chọn dùng Thủy Hỏa Tương Dung Vạn Ngưu Xông.

Bởi vì Tôn Long Đan cải biến chỉ là phạm vi khống chế nguyên khí, hắn không thể bằng cái này gia tăng cảm ứng tinh lực được.

Hiện tại hắn đã có thể khống chế nguyên khí đến phương viên hơn tám trăm mét, tương đương với Bát cấp Võ Tôn! Một quyền đánh ra, nguyên khí cuồn cuồn cuộn cuộn, như là Ngân Hà trên bầu trời khuynh đảo!

Đương nhiên, Tôn Long Đan chỉ là gia tăng phạm vi khống chế nguyên khí, cũng không có gia tăng những thứ khác quá nhiều, cho nên kỳ thật thực lực vẫn là không thể so sánh với lúc hắn chính thức tăng lên tới Bát cấp Võ Tôn đấy.

Đã đến Võ Tôn hậu kỳ, mỗi khi đề thăng một cấp, thực lực cũng sẽ gia tăng thật lớn, giống như hắn từ Lục cấp Võ Tôn đến Thất cấp Võ Tôn, là mạnh hơn không ít.

- Đáng giận nhân loại, ngươi sẽ vì chính ngươi ngu xuẩn mà trả giá thật nhiều! Ta muốn đem ngươi nghiền xương thành tro!

Khô lâu nhân nửa mặt người kia vừa rồi cũng đã bị Tần Phàm khơi dậy lửa giận, lúc này thấy Tần Phàm lần nữa vọt tới, ma trơi u ám màu xanh lá kai của hắn cũng bắt đầu khởi động lấy, liêm đao cực lớn trong tay lại một lần nữa vạch phá chân trời, hướng về Tần Phàm bổ tới.

Lực lượng Cốt Thánh không phải chuyện đùa, người có nửa mặt khô lâu này bổ một phát, có xu thế phá tan tất cả!

Thanh liêm đao khổng lồ này xẹt qua một quỹ tích, tựa như lưu tinh từ trên trời giáng xuống, đao sáng lóng lánh, cốt viêm màu trắng kia ẩn chứa năng lượng khủng bố bắt đầu khởi động, làm cho trong không gian đều xuất hiện tí ti khe hở.

Một khí tức mang theo tử vong cùng hủy diệt từ bên trong vết nứt không gian phát ra, làm cho trong đại sảnh này cũng lộ ra tử khí um tùm.

Cái liêm đao này như là Thẩm Phán tử vong, tuy nhìn như chỉ là bổ một phát bình thường, không có chiêu thức kết cấu gì đáng nói, nhưng mà chiếm đoạt toàn bộ không gian, để cho người sinh ra một loại cảm giác tránh cũng không thể tránh, ngăn cản cũng không thể ngăn cản!

Cường đại mà vô cùng!

Đối mặt một phát này, mặt sắc của Tần Phàm cũng ngưng trọng, đến lúc này hắn đã có thể khẳng định người nửa mặt khô lâu này tuyệt đối là có được thực lực Cốt Thánh cấp hai, như vậy bổ một phát tạo thành uy lực, là Võ Thánh cấp hai bình thường không sử dụng vũ kỹ cũng không đạt được trình độ này.

Bất quá hắn không sợ!

Đã tránh cũng không thể tránh, lại ngăn cản cũng không thể ngăn cản, ta lợi dụng lực phá lực!

Tần Phàm phục cung Tôn Long đan, có được phạm vi khống chế nguyên khí phương viên 800m, so với vừa rồi càng thêm tự tin rồi.

Sau đó, dưới chân của hắn dùng sức đạp mạnh, lực lượng toàn thân vừa thu lại, mượn một loại khí thế như cầu vồng, quả đấm của hắn đột nhiên nắm chặt, vạn ngưu chi lực rốt cục cũng vào lúc này ngưng tụ hoàn tất, trực tiếp nghênh đoán về phía bạch cốt liêm đao cực lớn kia.

Cùng lúc đó, một đầu man ngưu Thủy Hỏa Tương Dung, lồng lộng nga nga, từ trong hư không đập ra. Trong thân thể của nó có Liệt Diễm đỏ thẫm, có băng tinh màu xanh da trời, giúp nhau giao hòa ra một loại màu sắc mỹ lệ.

Mà ở dưới phương viên 800m nguyên khí trút xuống, làm cho đầu man ngưu nước lửa này lộ ra càng thần bí cùng cường đại! Khí tức của nó chưa từng có từ trước đến nay, phảng phất giống như là Bất Chu sơn phía trước, nó cũng có thể một đầu đụng gẫy!

Ở dưới thiết quyền của Tần Phàm, vạn ngưu gào thét, khí tức dữ dằn mà cường hoành kia, đồng dạng là bay thẳng vòm trời!

Sau một khắc, hai cổ lực lượng rốt cục ở giữa không trung gặp nhau.

Ánh đao của liêm đao cùng man ngưu chi lực giúp nhau trùng kích lấy, trong khoảng thời gian ngắn, làm cho trong đại sảnh này bỗng nhiên là gió nổi mây phun, khí tức cuồng loạn, tựa hồ là mang tất cả ngàn dặm! Hơn phân nửa tầng thứ hai Cửu Long tháp cũng bắt đầu nhận lấy ảnh hưởng, bắt đầu có chút chấn động.

Cái này cũng là bởi vì tài liệu kiến tạo tòa Cửu Long tháp này dị thường chắc chắn, nếu là ở bên ngoài, thay đổi một không gian bịt kín khác, ở dưới hai cỗ lực lượng cường đại như vậy trùng kích, sợ muốn sẽ lập tức bị chấn đến sụp đổ.

Tuy là như thế, nhưng ở dưới hai cổ lực lượng trùng kích, sàn nhà chắc chắn dưới chân cũng không thể tránh né xuất hiện mảng lớn khe hở, giống như là dây leo, lan tràn đi ra ngoài, làm cho cái đại sảnh chắc chắn vô cùng này cũng phảng phất như muốn đứt gãy đi ra.

Két...

Mà ở sau một khắc, bỗng nhiên có một thanh âm thanh thúy quanh quẩn ở trong đại sảnh này.

Thanh bạch cốt liêm đao kia, ở thời điểm này, vốn là xuất hiện một khe hở màu đen rõ ràng, sau đó hai chủng lực lượng nước lửa ở dưới Thiên Trận Hàn Sáo tăng phúc, lần nữa bộc phát, trực tiếp cắt liêm đao lớn vài chục trượng kia thành hai nửa!

Vũ khí của người nửa mặt khô lâu kia, ở dưới Thủy Hỏa Man Ngưu trùng kích, đứt gãy làm hai!

- Ah! Vũ khí của ta! Nhân loại đáng giận, ta muốn giết ngươi!

Sau đó rất nhanh liền truyền đến một tiếng rống vô cùng phẫn nộ của người nửa mặt khô lâu kia, giận không kiềm được. Thanh bạch cốt liêm đao này kỳ thật chính là vũ khí mà Cốt Thánh này trải qua ngàn năm mới ngưng tụ thành hình, một khi đứt gãy, ít nhất cũng phải trên trăm năm mới có thể chữa trị trở lại lần nữa.

Cái này là hoàn cảnh xấu của cốt linh, cùng yêu thú, chúng chỉ có thể dùng bộ phận thân thể của mình ngưng tụ ra vũ khí, mà không giống nhân loại, có thể sử dụng vũ khí của người khác chế tạo. Một khi vũ khí hư hao, đối với chúng mà nói thực lực sẽ gặp đại giảm, chẳng khác gì là móng vuốt sắc bén của yêu thú bị thương.

- Cốt linh ngu xuẩn, hiện tại vũ khí của ngươi cũng đã hư hao rồi, ngươi lấy cái gì tới giết ta?

Tần Phàm học ngữ khí của người nửa mặt khô lâu này trêu tức nói, lập tức hắn lần nữa tăng mạnh khí thế một kích đắc thủ, hắn liền lấn thân về phía trước.

Quyền lại ra!

Một đầu Ngân Hà nguyên khí, cuồn cuồn cuộn cuộn khuynh đảo hạ xuống!

Thủy Hỏa Man Ngưu lần nữa đập ra ở trong hư không, chân đạp đồng bằng, khí xông bát hoang!

- Đáng giận nhân loại, ngươi sẽ hối hận, ta muốn nện ngươi thành thịt vụn!

Mà ra ngoài ý liệu của Tần Phàm chính là, người nửa mặt khô lâu này ở dưới Tần Phàm khiêu khích, tinh hạch màu đỏ ở giữa trán của hắn bỗng nhiên phát ra một cổ quang mang hồng sắc rực sáng, như là mặt trời đỏ bay lên, toàn bộ đại sảnh đều bị chiếu sáng.

*****

Sau đó liền thấy chuôi đao liêm đao đứt rời trong tay người nửa mặt khô lâu kia, vào lúc này cũng là ánh sáng màu đỏ chớp động, bỗng nhiên biến biến thành một cây cốt bổng cực lớn, sau đó như từ trên chín tầng trời, vũ khí tạm thời ngưng tụ một lần nữa kia, mạnh mẽ đập tới Tần Phàm.

Nắm đấm của Tần Phàm đang hướng về lồng ngực của người nửa mặt khô lâu kia, mà cốt bổng của người nửa mặt khô lâu thì là gõ về bả vai Tần Phàm!

Xem tình hình thì người nửa mặt khô lâu này là muốn trực tiếp cùng Tần Phàm dốc sức liều mạng rồi!

- Hừ, ngươi muốn liều, ta liền liều mạng với ngươi!

Lúc này hai mắt của Tần Phàm ngưng tụ, nắm đấm mạnh mẽ đẩy về phía trước, Thủy Hỏa Man Ngưu gào thét mà ra, mà thân thể của hắn đồng thời cũng mượn một cổ xung lực mạnh mẽ này lui về phía sau. Vạn Ngưu Bôn đằng, Hoang Nguyên chấn động!

Tần Phàm vừa mới lui về phía sau hai bước, đầu Thủy Hỏa Man Ngưu kia giống như là một đoàn xe lửa cao tốc lao nhanh, mang theo một loại lực lượng không cách nào khống chế, trực tiếp đập lấy trên thân thể của người nửa mặt khô lâu kia.

Oanh!

Lại một tiếng chấn nổ truyền đến, sau một khắc, người nửa mặt khô lâu này ở dưới khoảng cách gần như vậy, trực tiếp bị lực lượng cường hoành kia của Thủy Hỏa Man Ngưu đụng trúng lồng ngực cùng vị trí ở giữa phần eo, hào quang như là pháo hoa sáng chói.

Rắc rắc rắc...

Ngay sau đó, ở bên trong vị trí bị đụng lên kia, vốn là xuất hiện rất nhiều khe nhỏ như mạng nhện, mà đợi lực lượng nước lửa kia bộc phát, người nửa mặt khô lâu này liền trực tiếp rã cả người.

Bành!

Cơ hồ là cùng lúc đó, cây cốt bổng cực lớn của người nửa mặt khô lâu kia cũng là từ trên trời giáng xuống, Tần Phàm vội vàng giơ cánh tay của mình lên đón đở!

Vốn là Huyền Vũ chi khí nhanh chóng ngưng tụ một tầng hộ giáp, sau đó ngàn cái phòng ngự trận pháp của Thiên Trận Giáp thôi phát, toàn bộ đều bao bọc ở trên cánh tay phải của Tần Phàm!

Hơn nữa bởi vì hắn vừa mới lui về phía sau hai bước, vị trí trọng lực của cốt bổng kia đã rơi vào cánh tay Kỳ Lân có lực phòng ngự mạnh nhất của hắn!

Tần Phàm đối với lực phòng ngự của mình là có tự tin nhất, lực công kích của hắn có lẽ còn so ra kém Tam cấp Võ Thánh, nhưng khí lực lực phòng ngự của hắn tuyệt đối là siêu việt sơ cấp Võ Thánh, thậm chí Trung cấp Võ Thánh! Đặc biệt là lực phòng ngự của cánh tay Kỳ Lân kia, đó là một khỏa ma chủng hắn sớm luyện hóa nhất, trình độ cường hóa tự nhiên cũng là cao nhất đấy.

- Hừ!

Tuy là như thế, Tần Phàm vẫn là cảm giác được cánh tay của mình tê rần, truyền đến một cảm giác vô lực.

Dù sao cái này cơ hồ cũng là tương đương với một kích toàn lực của Võ Thánh cấp hai!

Cũng may là tốc độ của Thủy Hỏa Man Ngưu nhanh một ít, sớm đụng vào thân thể người nửa mặt khô lâu kia, để cho cốt bổng của đối phương ở thời khắc cuối cùng có chỗ tiêu tán, nếu không hắn đoán chừng ngay cả mình cũng sẽ bị thương rất nặng.

Bất quá vô luận như thế nào, hắn cũng kháng trụ được rồi!

- Làm sao có thể, nhân loại ngươi làm sao có thể có được lực phòng ngự mạnh như vậy!

Người nửa mặt khô lâu kia tuy đã rã rời, nhưng đầu lâu rơi trên mặt đất còn có thể nói chuyện, nhìn đến Tần Phàm ở dưới một gậy cuối cùng, cho rằng có nện thể đối phương thành thịt vụn của mình, lại vẫn bình yên vô sự, cái này làm cho nó lộ ra vô cùng kinh ngạc.

Rất rõ ràng, lực lượng phòng ngự của Tần Phàm so với công kích của nó càng thêm ngoài ý liệu, nếu là thay đổi Võ Tôn khác, ở dưới một gậy này, có lẽ tối thiểu nhất cũng phải nện nằm tại chỗ.

- Ngươi vẫn còn có thể nói chuyện!

Nhìn thấy một cái đầu lâu còn có thể nói chuyện, một màn này bao nhiêu cũng lộ ra có chút khủng bố, Tần Phàm lo lắng tái sinh tình huống, hắn trực tiếp liền giẫm chận tại chỗ lao về phía trước.

Bởi vì cánh tay phải của hắn tạm thời không có khí lực, hắn liền duỗi ra cánh tay trái, lấy tinh hạch màu đỏ trên trán đầu lâu kia vào tay.

Tinh hạch màu đỏ vừa bị lấy đi, cái đầu lâu kia quả nhiên là hoàn toàn mất đi tiếng động, biến thành một đống tàn cốt.

- Huyền ảo bên trong cái tinh hạch này quả nhiên rất nhiều.

Hắn biết rõ hài cốt những Chư Thần này đối với ngày sau hắn từ Võ Thánh đột phá đến Bán Thần, nhất định rất có trợ giúp.

Bán Thần chi cảnh, tuy bây giờ nhìn giống như cách hắn còn có chút xa, nhưng hắn có thể tưởng tượng đến cửa khẩu kia sẽ khó đột phá đến cỡ nào! Thật giống như Kim Dương Vũ Thánh kia, nghe nói đã khốn ở cửa khẩu đó vài thập niên, vẫn là không cách nào đột phá!

Mà giống như cơ hội Chư Thần Mộ địa tái hiện nhân gian này, lại không phải thường xuyên có thể gặp được, Tần Phàm nhất định phải nắm chắc cơ hội, tận lực thu thập nhiều hài cốt hơn, vì ngày sau chuẩn bị sẵn sàng.

Bất quá thứ này hắn tạm thời là không dùng đến, cho nên chỉ phải trước thả lại trong trữ vật giới chỉ, sau đó hắn giương mắt nhìn về phía rương hòm màu vàng lợt cách đó không xa kia.

- Lúc này đây, bên trong có thể có ít đồ hay không?

Tần Phàm thu thập thoáng một phát, bắt đầu đi đến cái rương kia.

Vẻ bên ngoài cái rương này tựa hồ cùng rương hòm Huyền Thủy không gian ở tầng thứ nhất kia không có bất đồng quá lớn, nhưng Tần Phàm khẽ dựa gần, liền có thể cảm giác được trong đó có khí tức bất đồng chấn động, cảm giác cùng rương hòm Huyền Thủy không gian kia là hoàn toàn bất đồng.

- Huyền Hỏa không gian?

Tần Phàm đến gần xem xét, liền chứng kiến trên nắp rương hòm kia mơ hồ hiện ra mấy chữ, cái này làm cho hắn không khỏi sững sờ lần nữa. Mà khi hắn cẩn thận mở ra xem xét, phát hiện bên trong quả nhiên cũng là hòm rỗng, không có bất kỳ vật gì.

Cái rương tầng thứ nhất kia là Huyền Thủy không gian, tầng thứ hai này lại là Huyền Hỏa không gian.

Bất quá ngay thời điểm Tần Phàm vừa mới muốn cảm giác xem cái rương Huyền Hỏa không gian này cùng Huyền Thủy không gian có cái gì bất đồng, hắn bỗng nhiên cảm giác được không gian sau lưng truyền đến khí tức chấn động dị thường, không cần quay đầu lại xem, hắn cũng biết loại chấn động này là thuộc về một gã Võ Thánh cường giả.

- Ha ha, vị bằng hữu kia, đây bất quá là một cái hòm rỗng, bên trong không có cái gì.

Lúc này Tần Phàm vừa cười vừa nói, thử đi mê hoặc người đứng phía sau:

- Xem ra chúng ta đều đi không một chuyến rồi.

- Tần Phàm, mục tiêu của ta là ngươi!

Bất quá sau lưng lại truyền đến một thanh âm lạnh lùng.

- Tần Phàm, mục tiêu của ta là ngươi!

Nghe thanh âm lạnh lung này, lập tức cũng cảm thấy khí tức kia quen thuộc, sắc mặt của Tần Phàm cũng không khỏi hơi đổi.

Không cần quay đầu lại xem hắn cũng biết rõ người sau lưng là ai.

Càn Kinh Tần gia Đại trưởng lão, Kỳ Tích Chi Kiếm, Tần Thiên Hoành!


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1204)