Vay nóng Homecredit

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0685

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0685: Bách Biến Quái Thánh
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Lazada


- Không tránh phải không, trực tiếp đánh bay ngươi!

Người điều khiển xe ngựa thấy lão giả còn chưa chịu né tránh liền tức giận hét lớn, mặt mũi của Ly Hỏa Đan Vương cũng không thể tùy tiện bị rơi xuống như thế.

Năm mươi thước.

Ba mươi thước.

Mười thước.

Xe ngựa càng lúc càng gần, cơ hồ đã trực tiếp đụng tới, Tần Phàm đã tính toán nếu lão giả không tránh thì hắn sẽ trực tiếp tiến ra chắn lại xe ngựa. Nhưng trực giác của hắn cảm thấy người kia là một cường giả, nên mới chậm chạp chưa ra tay.

- Dừng lại!

Rốt cục ngay khi xe ngựa sắp đụng lão giả, bên trong cỗ xe xa hoa truyền ra một thanh âm tôn quý, thanh âm không lớn nhưng lại truyền vào trong tai mỗi người đi đường.

- Tê...

Sự lợi hại của kim long huyết mã lập tức hiển lộ đi ra, theo thanh âm vừa truyền ra, chín đầu huyết mã hí dài một trận, sau đó thập phần ổn định dừng phắt lại.

Nhưng xe ngựa đã tới sát phía sau lão giả kia, thậm chí hơi thở của chín đầu huyết mã cũng đã thổi lên quần áo của hắn khiến người đi đường không khỏi hết hồn, đều nghĩ lão giả sẽ bị xe ngựa trực tiếp đụng thành thịt vụn.

- Lớn mật, tiểu lão nhân này rốt cục là người nào, cũng dám quấy nhiễu tòa giá của chủ nhân nhà ta, bắt hắn lại!

Người điều khiển xe ngựa lớn tiếng hét to, ngay lập tức có hai cường giả võ tôn đi theo hai bên xe liền đứng ra muốn bắt lão giả kia.

- Hắc hắc, Bạch Ngân Thành cũng không phải lãnh địa của chủ nhân nhà ngươi, vì sao tiểu lão nhân ta phải nhường đường cho ngươi đây?

Lão giả kia chậm rãi xoay người lại, kỳ quái nở nụ cười, lại xòe tay nhìn người đi đường nói:

- Chư vị không ngại phân xử, tiểu lão nhân có làm gì sai không?

Đương nhiên lúc này tự nhiên không người nào dám đi ra giúp hắn nói chuyện, ngược lại còn có không ít người mang theo biểu tình chế giễu nhìn hắn.

- Phân xử? Bản thân ta thật muốn xem tiểu lão nhân ngươi lại có đạo lý gì, ai lại tới phân xử cho ngươi!

Thấy vậy người điều khiển xe ngựa khoanh tay trước ngực, nhìn lão giả cười lạnh nói.

- Khụ khụ, chư vị sao không có người nào đi ra giúp đỡ tiểu lão nhân đây? Những người này thật sự là khinh người quá đáng!

Lão giả thấy không ai lên tiếng, không khỏi lộ vẻ xấu hổ, nhưng hắn vừa liếc mắt trong đám người, ánh mắt chợt sáng lên, tiếp theo vui vẻ nói:

- Di? Đây không phải kỳ tích chi tử sao? Kỳ tích chi tử các hạ tôn quý dũng cảm chính trực, xin ngài nhất định phải làm chủ cho tiểu lão nhân ah!

- Kỳ tích chi tử Tần Phàm?

- Kỳ tích chi tử cũng tới Bạch Ngân Thành? Ở nơi nào? Ai là kỳ tích chi tử Tần Phàm?

- Nghe nói bên Thiên Ly Thành truyền đến tin tức, kỳ tích chi tử đã đột phá tới võ thánh cảnh giới! Năm nay chỉ mới hơn hai mươi tuổi mà thôi!

- Chậc chậc, võ thánh cường giả hai mươi mốt tuổi ah! Nhớ năm đó đệ nhất thiên tài Vân Phi Dương hai mươi bảy tuổi mới đạt tới võ tôn cảnh giới đâu! Hai mươi mốt tuổi hắn cũng mới đạt tới linh võ sư chỉ được một năm mà thôi. Nhân vật thiên tài như thế, nếu ta có thể gặp được một lần thì thật tốt ah!

- Ha ha, hiện tại đệ nhất thiên tài Vũ Thiên đại lục đã sớm đổi thành kỳ tích chi tử Tần Phàm! Hơn nữa còn là đệ nhất thiên tài ngàn năm khó gặp, từ xưa tới nay ta chưa từng nghe nói qua ở hai mươi tuổi đạt tới võ thánh cảnh giới!

- Thật sự ở trong này sao? Kỳ tích chi tử xuất hiện đi ah!

Nghe được lão nhân hô to danh hào kỳ tích chi tử, nhất thời khiến không ít người chú ý bình luận sôi nổi, lại có nhiều người nhìn quanh bốn phía, muốn tìm ra Tần Phàm.

Mà Tần Phàm vốn đang điệu thấp tránh sang bên đường, lúc này không khỏi cau mày, lần này hắn chủ động tránh né xe ngựa của Ly Hỏa Đan Vương là không muốn gây náo động như tình trạng bây giờ.

Mà hiện tại lão nhân kia không ngờ lại trực tiếp kêu tên của hắn.

Điều này làm cho hắn có chút khó xử lẫn buồn rầu, hơn nữa có chút bất mãn với lão nhân lôi thôi kia.

Nếu lão giả kia là một lão nhân bình thường, hắn tự nhiên vui vẻ ra tay giúp đỡ, nhưng rất rõ ràng lão nhân kia lại không phải người thường, người này bị xe ngựa xông tới mà vẫn bảo trì vẻ trấn định như vậy, kỳ thật người sáng suốt đều có thể nhìn ra sự bất phàm của hắn.

Đây cũng là nguyên nhân mà hai gã hộ vệ của Ly Hỏa Đan Vương vẫn chậm chạp không tiến lên động thủ.

Huống hồ hiện tại Tần Phàm đã xấp xỉ hai mươi mốt tuổi, tướng mạo cùng khí chất đã thay đổi không ít, hơn nữa những năm gần đây cũng không thường lộ mặt, theo đạo lý người bình thường dù từng xem qua bức họa của hắn cũng không thể nhận thức ra hắn mới phải.

Cho nên có thể nhận ra hắn, ngoại trừ quen biết với hắn như vậy nhất định là người có cảnh giới thực lực cao hơn hắn rất nhiều, liếc mắt liền nhìn thấu hắn là võ thánh cường giả! Võ thánh cường giả còn trẻ tuổi như vậy, thậm chí là võ tôn cường giả trẻ tuổi nổi danh cũng chỉ có mỗi Tần Phàm mà thôi, dĩ nhiên liền trực tiếp bị người nhận thức được!

Mà vừa rồi khi hắn né tránh xe ngựa cũng có chút thái độ do dự, vì nguyên nhân này cũng sẽ bị người có ý chí lưu ý tới.

- Hiện tại ta đã thu liễm khí tức, nhưng người kia vẫn có thể nhẹ nhàng nhìn thấu cảnh giới của ta, xem ra độ mẫn cảm của hắn cực cao, hẳn là một luyện đan sư!

Ngay lập tức Tần Phàm chợt ngưng tụ hai mắt, không lên tiếng, ngược lại đem khí tức của mình che giấu sâu hơn một ít, sau đó lại đánh giá lão giả lôi thôi kia.

Lão nhân lôi thôi kia bề ngoài nhìn như lười nhác, nhưng trên thực tế tận sâu trong con ngươi tản ra thần thái mà người thường tuyệt đối không thể có được, hắn vững vàng đứng trước mặt kim long huyết mã vốn đã có uy áp cực mạnh, dù là tiên thiên võ sư cũng đừng mong đứng vững, nhưng không ngờ chín đầu huyết mã còn mơ hồ có chút sợ hãi lão giả.

- Quy tắc tiểu thế giới!

Quan sát một thoáng, Tần Phàm chợt cả kinh, hai mắt hắn xuyên thấu qua vải áo rách nát của lão nhân chứng kiến ngũ thải quang mang che giấu ở bên trong da thịt.

Đây tuyệt đối chính là siêu cấp cường giả võ thánh thất cấp trở lên!

Sau đó Tần Phàm lại nhìn vào xe ngựa, Ly Hỏa Đan Vương vừa thốt ra câu "dừng lại" sau đó cũng không tiếp tục nghe được thanh âm truyền ra.

- Di?

Nhưng ngay khi ánh mắt Tần Phàm nhìn vào xe ngựa, ở bên trong truyền ra thanh âm thật khẽ khó thể nghe thấy, cũng chỉ có thính giác mẫn tuệ như Tần Phàm mới có thể nghe được đến.

- Không xong, xem ra cả Ly Hỏa Đan Vương cũng phát hiện ra ta!

Tần Phàm không khỏi lại nhíu mày, hắn là luyện đan sư đương nhiên hiểu rõ độ mẫn cảm cùng giác quan thứ sáu của luyện đan sư đều cực mạnh, nếu không cũng sẽ không thể tự nhiên nắm vững nhiệt độ luyện đan trong tay.

Nhưng hắn cũng không muốn đi ra giúp đỡ lão nhân kia tranh cãi. Nói thật chuyện này cũng không có gì để tranh, trên Vũ Thiên đại lục người mạnh là vua, thực lực của ai càng mạnh thì người đó càng có đạo lý.

Hơn nữa hắn nhìn ra được lão nhân kia hình như cố ý tìm Ly Hỏa Đan Vương gây phiền toái, hắn mà đi ra sẽ bị nhóm lửa lên thân mà thôi.

Nghĩ tới đây, hắn cũng không dự định dừng lại, định lao vào trong đám người đi đường vòng vào thành là xong. Nếu không để cư dân chung quanh nhận ra, đoán chừng sẽ bị vây quanh, muốn thoát thân cũng khó. Hiện tại hình tượng của hắn trong lòng dân chúng còn được hoan nghênh hơn cả những đại minh tinh ở kiếp trước!

- Ai, kỳ tích chi tử, ngươi đừng đi ah...Uy uy, ngươi không nhớ rõ ta, ta còn tặng một chiếc bình cho ngươi đâu!

Thấy Tần Phàm định trốn đi, lão nhân lôi thôi lại lớn tiếng kêu lên.

- Bình? Là lão lừa đảo? Tại sao lại là hắn? Hắn không phải người của Chân Võ thánh điện hay sao? Vì sao hắn lại ở chỗ này?

Sắc mặt Tần Phàm hơi đổi, trong lòng xẹt qua thật nhiều nghi vấn, sau đó quay đầu lại nhìn về hướng lão nhân lôi thôi, cho tới bây giờ hắn gặp qua ai đều không hề quên được, nếu lão nhân kia là lão lừa đảo vì sao hắn không thể nhận ra!

Vừa rồi hắn suy luận nhiều như vậy chính là vì nghĩ lão nhân kia không biết mình, nhưng hiện tại đã phát hiện lão nhân xem như là người quen, trước kia từng gặp qua hắn.

- Hắc hắc, không nhận biết ta sao?

Lão nhân lôi thôi chợt kỳ quái cười nói, Tần Phàm nhìn kỹ lại, nụ cười kia thật đúng là có vài phần tương tự, nhưng gương mặt thì khác khá xa, hơn nữa khí tức hoàn toàn bất đồng với trước kia.

- Bổn vương còn tưởng là ai, nguyên lai là Bách Biến Quái Thánh, không thể tưởng được ngươi cũng chạy tới Bạch Ngân Thành để giúp vui, nhưng cần gì chơi đùa kiểu đó đâu, có sự tình gì cứ nói thẳng với Gia Cát Lăng này là được!

Ngay lúc Tần Phàm còn chưa trả lời, bên trong xe ngựa chợt truyền ra thanh âm tôn quý kia.

- Bách Biến Quái Thánh, không ngờ lão nhân này là Bách Biến Quái Thánh!

- Nguyên lai là Bách Biến Quái Thánh, chẳng thể trách hắn dám ngăn trở xe ngựa của Ly Hỏa Đan Vương!

- Phải đó, nghe nói thực lực của Bách Biến Quái Thánh rất mạnh, danh khí còn không thua kém gì Ly Hỏa Đan Vương, huống hồ người này tính tình cổ quái, nhìn thấy Ly Hỏa Đan Vương không chịu nhường đường cũng là chuyện bình thường.

Thanh âm của Ly Hỏa Đan Vương vừa dứt, vừa rồi những người còn đang tìm kiếm bóng dáng Tần Phàm lúc này không khỏi vô cùng kinh ngạc lại nhìn qua lão nhân lôi thôi kia, ngay lập tức liền nghị luận sôi nổi, bên trong cũng có không ít người sùng bái. Nhưng không người nào dám tới gần phạm vi xe ngựa, bởi vì bên trong tản ra uy áp mà người bình thường không thể kháng cự.

- Bách Biến Quái Thánh?

Nghe được tên người này sắc mặt Tần Phàm không khỏi biến đổi, thật không nghĩ ra lão lừa đảo hắn từng gặp được tại Hắc Hỏa Thành lại là nhân vật nổi danh như thế!

Hắn từng nghe qua danh hào của Bách Biến Quái Thánh, người này thường xuyên dùng đủ loại thân phận xuất hiện ở các địa phương trên Vũ Thiên đại lục, không chỉ tinh thông thuật dịch dung, còn thập phần am hiểu che giấu cùng thay đổi khí tức bản thân. Nếu không phải võ thánh có độ mẫn cảm cùng giác quan thứ sáu mạnh mẽ, thậm chí ngay cả võ thánh bình thường cũng khó phát hiện được thực lực chân thật của hắn.

Bởi vì lúc trước khi Tần Phàm lần đầu tiên gặp hắn thực lực chưa đủ, chỉ cảm thấy hắn có được thực lực linh võ sư trở lên, lại không biết người kia đã là võ thánh cường giả có được quy tắc tiểu thế giới!

Hiện giờ nghe được Ly Hỏa Đan Vương gọi hắn là Bách Biến Quái Thánh, Tần Phàm mới có cảm giác giật mình hiểu ra.

- Nhưng nghe nói Bách Biến Quái Thánh đi lại vô tung, không có chỗ ở cố định, thực lực không rõ, không rõ tuổi, thân phận lại bất minh, chẳng lẽ thân phận chân thật của hắn cũng là người của Chân Võ thánh điện sao? Vì sao hắn phải giúp ta?

Nhớ tới chiếc bình thần kỳ cổ quái kia, trong lòng Tần Phàm không khỏi kinh ngạc.

- Hắc hắc, cũng không phải có việc gì nhắm vào Ly Hỏa Đan Vương ngươi, chỉ là vừa lúc ở nơi nào gặp phải hảo hữu, cho nên nhịn không được muốn cản đường của ngươi một chút mà thôi...này, kỳ tích chi tử, ngươi nói có phải hay không?

Bách Biến Quái Thánh giống như không nghe được lời nghị luận xôn xao chung quanh, lại cười quái dị một tiếng, nói với Ly Hỏa Đan Vương một câu sau đó lại chuyển hướng Tần Phàm cười nói.

- Kỳ tích chi tử? Hắn chính là kỳ tích chi tử Tần Phàm!

- Quả nhiên là quá trẻ tuổi! Cũng rất giống như trong bức họa!

- Thật sự là kỳ tích chi tử!

Thấy ánh mắt Bách Biến Quái Thánh rơi lên trên người một thanh y nam tử hai mươi tuổi, tất cả mọi người không khỏi sôi trào lên, phát ra tiếng gọi cuồng nhiệt còn hơn lúc nghe tin tức về Ly Hỏa Đan Vương cùng Bách Biến Quái Thánh.

Có thể nói thế này, Ly Hỏa Đan Vương cùng Bách Biến Quái Thánh cũng tương đương như những ngôi sao lớn tuổi thuộc thực lực phái trên địa cầu, mà Tần Phàm lại thuộc về ngôi sao trẻ tuổi thuộc thần tượng phái hơn nữa còn thực sự có đủ thực lực bản lĩnh của mình.

Đối với thiên tài ngàn năm khó gặp như Tần Phàm, mọi người sùng bái gần như điên cuồng.

Nhìn thấy mọi người vây lại, lúc này Tần Phàm không khỏi hiện ra tia cười khổ, hắn chỉ đành phát ra uy áp võ thánh ngăn cản đám đông cách xa ngoài năm thước chung quanh.

- Kỳ tích chi tử, van ngài thu ta làm đồ đệ đi!

Lúc này một lão nhân thoạt nhìn đã năm sáu mươi tuổi đột nhiên quỳ gối cách ngoài năm thước, sau đó vừa lớn tiếng kêu gào vừa dập đầu nói:

- Hiện tại ta đã năm mươi tuổi, chỉ mới là một võ sư, ta thật sự vô cùng hi vọng có thể tiến được thêm một bước, dù là tiên thiên võ sư cũng tốt, ta van ngài nhất định phải chỉ điểm cho ta một chút ah! Van ngài!

- Kỳ tích chi tử, ta van ngài chỉ điểm cho ta một chút đi, ta cũng muốn giống như ngài trở thành võ thánh cường giả!

Những người khác thấy vậy đều sôi nổi quỳ rạp dưới đất, nhìn vào lên tới mấy trăm người!

Tốc độ tu luyện của kỳ tích chi tử nhanh chóng nổi danh cả Vũ Thiên đại lục, cho nên mọi người cho rằng nếu được Tần Phàm chỉ điểm, hi vọng sẽ có một ngày đạt được tốc độ tu luyện như Tần Phàm.

- Mọi người đừng làm như vậy!

Chứng kiến một màn như thế, Tần Phàm không khỏi hoảng sợ, hắn làm sao cũng không nghĩ ra người trên đại lục này có lòng chấp nhất cùng cuồng nhiệt với võ đạo tới như vậy, thật không biết nên thấy đáng tiếc hay thấy khả kính, hoặc là thấy đáng tiếc hay đáng thương buồn cười mới tốt.

Tóm lại hắn biết mình không đủ lực đi trợ giúp được nhiều người như thế.

- Bách Biến Quái Thánh, kỳ tích chi tử, hai ngươi là người quen biết cũ, như vậy thì mời lên xe của bổn vương gặp mặt trò chuyện một chút đi!

Lúc này bên trong xe ngựa thanh âm mang theo uy áp của Ly Hỏa Đan Vương lại truyền ra, sau đó cửa xe ngựa chợt mở rộng.

Đi trên đường lớn của Bạch Ngân Thành, tiếng người huyên náo, đầu người không ngừng di động, cơ hồ là vây quanh Tần Phàm chật như nêm cối.

Loại tình cảnh này làm cho Tần Phàm không khỏi đau đầu không dứt, hắn cố tình muốn ngăn cản những người này tiếp tục đi qua, nhưng lại lo lắng những người bình thường này không chịu nổi mà không dám sử dụng uy áp quá mạnh mẽ.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1204)