← Ch.0797 | Ch.0799 → |
- Oanh!
Nhưng lần này công kích là do Tần Phàm cực lực thi triển Chu Thiên Tinh La Quyền, so với kình khí man ngưu uy lực càng mạnh. Vừa đánh tới, gợn sóng càng thêm lớn, thậm chí còn khơi dậy bọt sóng thật cao, thật giống như có một khối vẫn thạch khổng lồ bị rơi xuống hồ nước, mặc dù không thấy đáy nhưng cũng đủ khả năng tách dòng nước ra hai bên.
Chỉ cần bị tách thẳng hai bên, như vậy xem như Tần Phàm có thể công kích được đối phương!
- Hừ, tiểu tử nhân loại ngươi đích thật là có chút thực lực. Nhưng muốn gây thương tổn được bổn sứ, còn chưa đủ!
Vào lúc này cửu cấp yêu thú hừ lạnh một tiếng nói, công kích của Tần Phàm có chút vượt ngoài dự liệu của hắn, nhưng nó lại thổi ra thêm lần thứ hai, khiến quang trụ đang công tới trong khoảnh khắc lại bị tiêu tán.
Trong lòng Trần Phàm lại trầm xuống đáy cốc, bị thực lực của cửu cấp yêu thú làm chấn kinh, nhưng hắn đã sớm có tính toán, trong miệng lập tức cố ý hô to một tiếng:
- Thanh Phong tiền bối, kế tiếp xin nhờ vào ngài!
Vừa dứt lại một thân ảnh từ trong một đám mây bí mật cầm lấy thanh sắc trường kiếm hóa thành một đạo thanh sắc lưu quang hướng cửu cấp yêu thú bắn tới.
- Bán thần? Làm sao có thể!
Rốt cục cửu cấp yêu thú chấn động, bởi vì hắn chứng kiến thân ảnh đang bắn nhanh tới khí tức trên thân thu liễm, thậm chí hắn hoàn toàn không hề phát hiện thân ảnh kia đã ẩn núp gần bên, mà theo dấu vết đặc thù trên thanh ảnh kia, chính là bán thần cường giả!
Vũ Thiên đại lục ngoại trừ Chân Võ thánh điện, làm sao còn có bán thần cường giả?
Cửu cấp yêu thú khẽ cau mày, hắn biết cường giả Chân Võ thánh điện khẳng định đều đã bị dẫn dụ cùng ngăn trở, không thể nào kịp thời chạy tới tiếp viện. Nhưng mặc dù hắn có chút nghi hoặc, lại không dám khinh thường công kích của bán thần cường giả.
Vì muốn rảnh tay, hắn bất đắc dĩ dừng lại việc di chuyển Trấn Yêu Thành, sau đó để tòa đại thành kia thật nhanh hạ xuống.
- Oanh long!
Thanh âm tiếng vang thật lớn truyền đến, trong phạm vi ngàn dặm phảng phất như gặp phải một hồi động đất, mà Trấn Yêu Thành hoàn toàn đè nặng lên tường thành Nam Phong Thành, nhất thời tường thành cùng một ít kiến trúc bị vây gần bên ngoài đều bị sụp đổ, hoàn toàn biến thành đống hoang tàn.
- Tranh!
Đúng lúc này thanh ảnh thần bí cũng đã đập tới phía trước nam tử yêu dị, đâm ra một kiếm, ngay sau đó cửu cấp yêu thú cũng phải dùng hai nắm tay mang theo năng lượng cường đại đi ngăn cản.
- Oanh!
- Tại sao lại như vậy?
Cửu cấp yêu thú không khỏi ngẩn ra, ngay lập tức liền kịp phản ứng, trong miệng nổi giận mắng:
- Đáng chết, không phải bán thần cường giả, chỉ là khôi lỗi mà thôi!
Tần Phàm nhìn thấy Trấn Yêu Thành chỉ hủy hoại một phần nhỏ địa phương của Nam Phong Thành, thậm chí còn không làm ảnh hưởng gì tới lãnh địa của Nam Phong Tần gia mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Nhưng ngay sau đó sắc mặt hắn liền đại biến, bởi vì từ trên cao nhìn xuống hắn có thể tinh tường thấy rõ bên trong Trấn Yêu Thành có vô số yêu thú cùng nhân loại khôi lỗi bị khống chế, một khi lao ra ngoài, Nam Phong Thành cũng sẽ thừa nhận đại kiếp nạn...
Ngày tận thế của Nam Phong Thành muốn tới!
Ngay một khắc Trấn Yêu Thành nện xuống, cho dù không hoàn toàn nện trúng Nam Phong Thành, nhưng dân chúng trong thành vẫn bị động tĩnh thật lớn làm hoảng sợ chạy trốn tán loạn, trong khoảnh khắc cả Nam Phong Thành cực kỳ hỗn loạn.
Cho dù là những người của hai phe Nam Phong Tần gia cùng Kiền Kinh Tần gia gia nhập cuộc quyết chiến hiện tại đã hoàn toàn quên đi hết thảy, bắt đầu bỏ chạy tứ tán, có một ít thông minh đã bắt đầu lo chạy tìm địa phương ẩn nấp.
Thậm chí một ít võ thánh cường giả có năng lực phi hành lúc này đều tránh ra thật xa, trong lòng ôm ý nghĩ tùy thời phải lập tức bay khỏi địa phương nguy hiểm nơi đây.
Tất cả mọi người biết sau khi cửu cấp yêu thú xuất hiện, cuộc chiến giữa Nam Phong Tần gia cùng Kiền Kinh Tần gia đã không còn lưu lại bao nhiêu ý nghĩa.
Mà nguyên bản mấy gia tộc đứng bên phe phái của Kiền Kinh Tần gia vào lúc này đã lộ ra thần sắc do dự, mặc dù ban đầu bọn họ đứng bên Kiền Kinh Tần gia, nhưng bọn họ rõ ràng không hề hay biết chuyện Kiền Kinh Tần gia cấu kết cùng yêu thú, hiện tại đã nhìn thấy rõ Kiền Kinh Tần gia có ý tứ ruồng bỏ nhân loại tộc đàn, đây chính là tội lớn ngập trời, đại nghịch bất đạo, nếu cuối cùng cửu cấp yêu thú có thể chiếm lĩnh đại lục thì còn hoàn hảo, nếu như thất bại, bọn họ sẽ trở thành kẻ thù của toàn bộ nhân loại tộc đàn.
Bọn họ đều đang thận trọng suy tính!
Thanh âm ầm ĩ, hỗn loạn, điên cuồng, kinh hoảng, sợ hãi, do dự...lúc này nhân loại cả bên trong lẫn bên ngoài Nam Phong Thành đều mất đi thần trí tỉnh táo, mặc dù đã có người đi ra cố gắng duy trì trật tự nhưng cũng không tạo được bao nhiêu tác dụng.
Rất nhiều người đều đã bị dọa vỡ mật!
Cửu cấp yêu thú cường đại đột nhiên giáng xuống Trấn Yêu Thành, thanh âm yêu thú gầm rú vang lên xuyên tận mây xanh chấn kinh lòng người.
Vào lúc này, Tần Li ổn định xong Kỷ Huyên Nhi, vừa nghe được động tĩnh thật lớn bên ngoài, cũng lập tức đi ra, khi nàng hiểu được tình huống sắc mặt không khỏi biến hóa.
Vốn sau khi Tần Phàm chiến thắng Tần Quan thì cuộc chiến giữa hai gia tộc xem như đã xong, Nam Phong Tần gia từ nay về sau đã có thể sống những ngày bình yên, nhưng hoàn toàn không thể tưởng được lại xuất hiện một kẻ địch còn khó đối phó hơn Tần Quan gấp mười gấp trăm lần, nàng cảm giác áp lực đè nặng thật sự không ít hơn chính bản thân Tần Phàm.
Nhưng nàng biết mình nhất định phải kiên cường!
- Toàn bộ tộc nhân từ mười sáu tuổi trở xuống cùng cảnh giới dưới võ sư trốn vào trong động tị nạn của gia tộc, phàm là tộc nhân cảnh giới võ sư trở lên cùng đoàn viên Ẩn Thế mạo hiểm đoàn tập kết chuẩn bị toàn lực nghênh đón chiến đấu!
Kế tiếp Tần Li cắn chặt răng, bình tĩnh ban bố mệnh lệnh.
Nàng biết hiện tại Tần Phàm phải đối mặt với kẻ thù, nhất định cần phải toàn tâm toàn ý ứng phó cuộc chiến không thể phân tâm, nàng nhất định phải thay Tần Phàm bảo hộ gia tộc của bọn họ, làm cho hắn không có nỗi lo về sau.
- Tiểu Phàm...tướng công...
Nàng ngẩng đầu nhìn lên thanh y nam tử trên bầu trời cùng nam tử yêu dị, lại nhìn Trấn Yêu Thành cùng yêu thú bên trong, lúc này nàng siết chặt nắm tay, tùy thời chuẩn bị cho một hồi huyết chiến!
Trên bầu trời, Tần Phàm sắc mặt âm trầm nhìn Trấn Yêu Thành lại nhìn thoáng qua bán thần khôi lỗi Thanh Phong bị đánh lún dưới nền đất thành một hố to, giữa đôi bên chỉ còn lưu lại cảm ứng liên hệ vô cùng mỏng manh.
Một kích vừa rồi của cửu cấp yêu thú rất mạnh, bán thần khôi lỗi đích thật là có được thân hình khí lực bán thần, nhờ vậy không bị tan thành bốn năm mảnh dưới một kích của yêu thú, nhưng bị hư hao là chuyện không sao tránh được, thân hình của bán thân khôi lỗi cũng có trận pháp tự mình chữa trị, chỉ cần có thêm thời gian là có thể khôi phục trở lại.
Bán thần khôi lỗi hiện tại đang sử dụng tinh hạch bát cấp yêu thú, lực công kích miễn cưỡng đạt tới lục thất cấp võ thánh mà thôi, tự nhiên không phải là đối thủ của cửu cấp yêu thú. Trên thực tế Tần Phàm cũng chỉ lợi dụng nó mê hoặc làm đối phương phải dừng lại việc di chuyển Trấn Yêu Thành đè ép Nam Phong Thành, kết quả hắn thành công, cửu cấp yêu thú cho rằng mình phải đối mặt với một gã bán thân cường giả nên không thể không dọn ra tay để chống đỡ, làm cho Nam Phong Thành tạm thời tránh được một kiếp.
Nhưng nhìn đàn yêu thú rậm rạp cùng nhân loại khôi lỗi bên trong Trấn Yêu Thành, Tần Phàm cũng biết chỉ sợ cuộc chiến này còn chưa xong! Toàn bộ yêu thú trong Trấn Yêu Thành đến từ Yêu Thú Hoang Nguyên, là lục thất cấp yêu thú, mà tứ ngũ cấp yêu thú thì nhiều vô số kể, càng không thiếu nhân loại khôi lỗi tiên thiên cùng linh võ sư, cộng lại ước chừng lên tới mấy chục vạn.
Một cỗ lực lượng như vậy một khi hoàn toàn tấn công, muốn phá hủy Nam Phong Thành thì thật dễ dàng.
Hiện tại Tần Phàm phải đối mặt với một lần khảo nghiệm lớn nhất chưa từng có từ trước tới nay, nhưng hắn lại dần dần bình tĩnh trở lại, hắn biết dưới tình huống như thế hắn càng phải thanh tỉnh là tốt nhất.
Đối thủ của hắn là một cửu cấp yêu thú có thực lực sâu không lường được, mà hiện tại sau lưng hắn ngoại trừ Nam Phong Thành, thậm chí còn có sự sống còn của toàn bộ nhân loại tộc đàn!
Trấn Yêu Thành buông xuống Nam Phong Thành, hơn nữa còn mang theo vô số yêu thú cùng khôi lỗi đại quân, dã tâm của cửu cấp yêu thú kia liền có thể biết, hắn không chỉ muốn hủy diệt Nam Phong Thành, chỉ sợ còn muốn tấn công cả Vũ Thiên đại lục, cướp đoạt tín ngưỡng của Chân Võ Thần!
Nếu để cho hắn thành công, như vậy ngày sau đại lục biến thành yêu thú thống trị, nhân loại sẽ sinh hoạt trong nước sôi lửa bỏng, thậm chí biến thành thực vật của yêu thú!
Là một nhân loại, tuy rằng không phải thánh nhân, nhưng Tần Phàm không thể nhìn thấy tình huống như vậy phát sinh, bởi vì hắn cùng tộc nhân của hắn, thân nhân của hắn đều là nhân loại, nếu không chiến thắng được cuộc chiến hôm nay sẽ bị biến thành thực vật cho yêu thú.
Trong một khắc này, Tần Phàm cảm nhận được ý nghĩa trách nhiệm mà Kim Dương võ thánh đã nói với hắn, cũng trong một khắc này hắn hoàn toàn tiếp nhận gánh nặng trầm trọng mà Kim Dương võ thánh đã giao cho hắn.
- Nhân loại tiểu tử đáng hận, ngươi dám trêu đùa bổn sứ!
Lúc này nam tử yêu dị hiện lên vẻ mặt tức giận, ánh mắt càng thêm cực kỳ âm lãnh khủng bố, chẳng khác gì một đầu độc xà đang rình rập con mồi.
Nhưng không thể không nói ở trong lòng hắn đối với chuyện Tần Phàm có được một khối bán thần khôi lỗi cũng cảm giác có chút kinh ngạc, bởi vì hắn biết cho dù là ở chỗ của hắn, bán thần khôi lỗi cũng thuộc loại trân quý hiếm thấy cực kỳ.
- Là do yêu thú các ngươi luôn ngu ngốc mà thôi!
Tần Phàm không thèm để ý tới ánh mắt của nam tử yêu dị kia, làm như không có việc gì thản nhiên nói, hiện tại hắn nhất định phải bình tĩnh ứng phó kẻ thù.
- Ngươi đang nói cái gì?
Cửu cấp yêu thú nhìn thấy Tần Phàm khiêu khích, âm lãnh liếm môi, ánh mắt tràn đầy sát khí.
- Chẳng lẽ không đúng sao? Yêu thú các ngươi lúc nào mà không kém cỏi hơn nhân loại chúng ta!
Tần Phàm cố ý chọc giận nam tử yêu dị kia, ý đồ làm cho đối phương đánh mắt lý trí cùng sức phán đoán, vào lúc này trên mặt hắn hiện lên nét cười trào phúng nói:
- Nhưng thật sự là đáng tiếc, nếu trên người của bán thần khôi lỗi có tinh hạch của ngươi làm năng lượng, như vậy thực lực phát huy ra nhất định càng thêm cường đại!
- Tiểu tử nhân loại, ngươi dám chọc giận bổn sứ!
Cửu cấp yêu thú càng thêm dữ tợn, hắn gắt gao nhìn chằm chằm Tần Phàm, tựa hồ như muốn nuốt sống hắn.
- Ha ha, quái vật ngươi cũng không cần lúc nào cũng lưu danh hào Yêu Thần sử trên lưỡi, ngay cả Yêu Thần của các ngươi cũng chỉ là ngụy thần mà thôi, nhân loại trên Vũ Thiên đại lục tuyệt đối không thể tín ngưỡng một ngụy thần!
Tần Phàm không chút dao động, lạnh nhạt cười nói.
- Không cho phép ngươi vũ nhục Yêu Thần đại nhân!
Đến lúc này nam tử yêu dị lộ ra vẻ mặt phẫn nộ, nhìn hắn tựa hồ cực kỳ tôn sùng Yêu Thần, trong miệng rít gào:
- Toàn bộ nhân loại dám vũ nhục Yêu Thần, toàn bộ đều phải chết!
- Ngươi dựa vào cái gì?
Tần Phàm cố ý khinh thường nói, thay đổi lực chú ý của đối phương.
- Ha ha, nhân loại vô tri, chẳng lẽ ngươi còn không nhìn thấy chênh lệch rõ ràng giữa chúng ta sao? Cho dù ngươi có thêm bán thần khôi lỗi, cũng không gây tổn thương được cho ta!
Lúc này nam tử yêu dị phát ra tiếng cười lạnh quỷ dị, sau đó hắn nhìn thoáng qua Trấn Yêu Thành bên dưới nói:
- Còn nữa, ngươi cho rằng vừa rồi Yêu Thần Thành không đem thành thị nhân loại của các ngươi đập vỡ, các ngươi sẽ không có việc gì sao?
- Trong tay bổn sứ có mấy chục vạn yêu thú đại quân, đủ đem tòa thành thị này của các ngươi hoàn toàn phá hủy! Hôm nay bổn sứ phải lấy các ngươi tới lập uy, tòa thành thị này sẽ trở thành tấm gương của những thành thị khác, toàn bộ nhân loại dám không tín ngưỡng Yêu Thần đại nhân đều phải bị giết chết!
- Ha ha, rất nhanh thôi, vinh quang của Yêu Thần đại nhân sẽ trải rộng từng ngõ ngách trên Vũ Thiên đại lục này!
Cửu cấp yêu thú càn rỡ cười to.
- Vậy sao?
Lúc này Tần Phàm nhìn nam tử yêu dị đang cười lớn, khóe môi cũng dần lộ ra ý cười, mà theo ý cười nở rộ, tựa hồ còn mang theo vài tia máu.
Theo sau, hắn đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi!
- Nhân loại tiểu tử, ngươi điên rồi sao? Ngươi đang cười cái gì?
Chứng kiến Tần Phàm phun máu, nam tử yêu dị cảm thấy có chút nghi hoặc, cười lạnh hỏi.
- Ta đang cười mấy chục vạn yêu thú đại quân của ngươi, rất nhanh sẽ không còn!
Tần Phàm không để ý máu tươi chảy xuống, tiếp tục cười nói. Trên thực tế, tuy rằng trên mặt hắn mang theo ý cười, nhưng đang dốc hết toàn lực, thất khiếu của hắn đều nhỏ ra máu, hắn đang cạn kiệt toàn bộ lực lượng của bản thân mình!
Bất quá hắn cho là đáng giá!
- Oanh long long...oanh long long...
Ngay sau đó, trên hư không Trấn Yêu Thành bắt đầu vang lên tiếng chấn động kịch liệt, kim quang bắn ra bốn phía, đem cả bầu trời chiếu sáng rực rỡ, từng trận trận tiếng long ngâm vang vọng cuối chân trời!
Ngay lập tức một tòa kim quang cự tháp cao lớn nguy nga xuất hiện, không chút do dự, trực tiếp hướng Trấn Yêu Thành áp xuống...
Phía trên bầu trời tối đen, chín đầu kim long kim quang đại phóng, mỗi một đầu kim long đều dài hơn trăm thước, cũng không phải thực sự tồn tại, nhưng hư ảnh trông thật sống động có thể nhìn ra được toàn thân trong suốt tỏa sáng, toàn thân phủ kín kim sắc long lân vàng óng, trên long lân mang theo quang hoa thần bí lưu chuyển, kim quang không ngừng nhấp nháy vắt ngang không trung, thật giống như những dãy núi hoàng kim, làm cho người ta có loại cảm viễn cổ mà vô cùng uy nghiêm, đứng trước mặt khiến người cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé.
← Ch. 0797 | Ch. 0799 → |