Vay nóng Tima

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0830

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0830: Bán thần cửu kiếp
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Lazada


- Vị tiểu huynh đệ này, Cảnh Hoằng đại sư là luyện đan sư nổi danh trong Hoàng Hôn Thành, rất nhiều bán thần cấp cường giả đều hướng hắn cầu đan, không ít luyện đan sư muốn bái hắn làm sư, cơ hội như vậy khó được, đừng bỏ lỡ!

Hắn không nhịn được đề tỉnh Tần Phàm.

- Vậy xin hỏi Cảnh Hoằng đại sư, thuật luyện đan của ngươi đang bị vây trong cảnh giới luyện đan nào?

Tần Phàm vẫn thản nhiên không dao động, đôi mắt nhìn Cảnh Hoằng, bình thản hỏi.

- Lão phu đã tiếp xúc tới trung cấp cảnh giới, hơn nữa cũng có được chút đan mạch chứa đựng riêng của mình, thậm chí ta còn có thể đem đan mạch cho ngươi mượn sử dụng.

Cảnh Hoằng giật mình, sau đó nói.

- Thật xin lỗi, ngươi có thể dạy cho ta tri thức cũng không nhiều, hơn nữa rất có thể sẽ đem ta dẫn vào đường rẽ!

Tần Phàm lần này trực tiếp lắc đầu nói, sau đó không hề nhìn Phạm Cường đang đứng ngây dại bên cạnh, trực tiếp kéo Kỷ Huyên Nhi cùng nhau rời đi.

Mà lúc này Cảnh Hoằng lại hoàn toàn ngây ngẩn cả người, qua hồi lâu hắn mới hít sâu một hơi, trên mặt mang theo vẻ tiếc hận mà bất đắc dĩ nói:

- Đúng vậy, thiên tài như thế nếu để cho ta tới dạy đích xác là không đủ khả năng...người như hắn, ngày sau sẽ đạt tới được cảnh giới tối cao dùng thiên địa lô mà luyện đan, trở thành nhân vật cấp tông sư luyện đan Tân Thế Giới!

Bên trong một khách sạn Hoàng Hôn Thành.

Trong phòng, Kỷ Huyên Nhi ngồi bên giường, Tần Phàm ngồi xếp bằng trên mặt đất, mà tiểu Chiến thì rúc vào trong một góc phòng.

Sau khi bán đi thật nhiều đan dược, rốt cục hai người Tần Phàm có thể miễn cưỡng thuê được một gian phòng trong Hoàng Hôn Thành, ít nhất không giống như đại bộ phận võ thánh chỉ có thể tụ tập đến ở quảng trường của dân lưu lạc.

Phạm Cường cũng từng dẫn họ đi tới quảng trường kia, khi Tần Phàm chứng kiến đại lượng võ giả chen chúc bên trong một địa phương mà mỗi người còn chưa được phân đến tam xích không gian, hoàn cảnh cực kỳ tồi tệ, cho dù Tần Phàm có thể miễn cưỡng ở lại nơi này nghỉ ngơi tu luyện, nhưng bảo hắn để cho Kỷ Huyên Nhi phải ở lại địa phương như vậy ăn ngủ là hoàn toàn không thể nào.

Có thể tìm được một gian phòng cũng không quá lớn hiện tại, phải trả giá đương nhiên là số thần tinh vốn đã không nhiều của Tần Phàm cơ hồ tiêu hao gần hết. Khách sạn tại Hoàng Hôn Thành ít nhất phải thuê từ một năm trở lên, mỗi ngày một viên thần tinh, một năm phải hơn ba trăm viên thần tinh, khấu trừ thần tinh mua điển tịch, tài sản còn lại của hắn cũng không được bao nhiêu.

Nhưng hiện tại hắn đã lý giải vì sao thuê phòng ở khách sạn đều ít nhất là một năm, bởi vì mỗi võ thánh đều có được mấy trăm năm tuổi thọ, mà bán thần nghe nói là sống hơn ngàn tuổi, trong những năm tháng tu luyện buồn chán của võ thánh, một lần tu luyện bế quan hao phí một năm vài năm cũng là hiện tượng vô cùng bình thường.

Nhắc tới khi Tần Phàm muốn thuê phòng khách sạn ở lại, chủ khách sạn còn lộ vẻ mặt kinh ngạc, có thể biết được trong Hoàng Hôn Thành, ngoại trừ một ít đệ tử đại gia tộc hay thế lực lớn, võ thánh thuê được khách sạn ở lại cũng không nhiều.

Tóm lại đi vào Tân Thế Giới một đoạn thời gian, Tần Phàm thật sự cảm nhận được tại thế giới này muốn sinh tồn thật quá gian nan, hơn nữa cuộc sống của họ cũng không được xem là tốt lắm, thậm chí thực vật của Tân Thế Giới bọn họ cũng chưa có dịp thử qua, bởi vì giá cả sang quý làm họ phải chùn bước.

Thân là một nam nhân, mang theo một nữ tử cam tâm tình nguyện đi theo mình tới địa phương xa lạ này, đi theo mình chịu đựng cuộc sống khó khăn gian khổ như thế, tuy rằng nàng không e ngại, nhưng vẫn làm trong lòng Tần Phàm không được yên tâm thoải mái.

Hơn nữa trữ hàng đan dược trên người đã hết sạch, Tần Phàm biết mình rất khó tiếp tục dựa vào việc bán đan dược duy trì cuộc sống tại Hoàng Hôn Thành, phải thay đổi loại tình huống tài chính xấu hổ như bây giờ, hắn nhất định phải tìm kiếm phương pháp để kiếm được thần tinh.

Nghe theo lời giới thiệu của Phạm Cường, muốn kiếm thần tinh thật nhanh trong Hoàng Hôn Thành chỉ có vài phương pháp.

Loại thứ nhất chính là như Tần Phàm đem vật phẩm có được bán ra, nhưng phương pháp này Tần Phàm đã sử dụng, trên người không còn nhiều đồ vật có thể đem đi bán, những gì còn thừa thì hắn lại không đành đem ra bán.

Loại thứ hai chính là gia nhập làm thành vệ quân của Hoàng Hôn Thành, như vậy hàng năm mỗi tháng đều có được tiền lương cố định. Phương pháp này thập phần ổn định, hơn nữa thu nhập xa xỉ, rất nhiều người trong Hoàng Hôn Thành rất muốn gia nhập nhưng đáng tiếc yêu cầu thấp nhất khi gia nhập thành vệ quân là phải là bán thần, không phải tùy tiện thu nhận bất kỳ người nào.

Mà loại thứ ba là nghề nghiệp cũ của Tần Phàm khi còn ở Vũ Thiên đại lục, đó là làm mạo hiểm giả. Cũng giống như ba người Vương Triêu mà hắn mới giết chết cách đó không lâu, bọn hắn cũng là mạo hiểm giả, nhưng thực lực của họ không cao, chỉ kết bạn đi liệp sát yêu thú mà thôi. Trên thực tế trong Hoàng Hôn Thành còn có một chút nhiệm vụ mạo hiểm, hoàn thành xong cũng có thể đổi được một số thu nhập kha khá.

Tỷ như cách đó không lâu Tần Phàm mới nhận một nhiệm vụ mạo hiểm, cần đi cùng một nhóm mạo hiểm giả cùng nhau hộ tống một đội buôn từ Hoàng Hôn Thành đi Bạch Mông Thành, ba ngày sau sẽ xuất phát. Bởi vì đây là đội buôn làm sinh ý đan dược, cho nên thù lao ngoại trừ một trăm thần tinh, còn có thể lựa chọn một loại đan dược hoặc một số linh dược xem như trợ cấp.

Hiện tại Tần Phàm vừa tiếp xúc thuật luyện đan bán thần cấp, nhưng không có tiền đi mua linh dược để luyện tập, cho nên nhiệm vụ này thật ra thập phần thích hợp cho hắn. Mặt khác hắn cũng có thể nương theo cơ hội này tôi luyện bản thân mình, ở trong thế giới tôn sùng cường giả, chỉ có thông qua chiến đấu không ngừng mới có thể nhanh chóng thích ứng với cuộc sống tàn khốc của thế giới này.

Lúc này Tần Phàm đang ngồi xếp bằng trên đất lật xem điển tịch bán thần cảnh giới. Điển tịch này hắn phải tiêu phí mấy trăm thần tinh mới mua được trong Hoàng Hôn thành bảo.

Điển tịch bán thần cấp cũng không phải hình thức bộ sách, mà là dùng ngọc giản màu trắng đặc thù ghi chép lại, bên trong có rất nhiều thứ đều thông qua thần thức thác ấn, không thể phục chế, chỉ có bán thần tương đối mạnh mẽ mới có thể thành công tiêu phí thời gian chế tạo ra. Mà điển tịch thuật luyện đan bán thần cấp Tần Phàm mua về cũng là như thế, có chút bộ phận dùng thần thức lạc ấn, sau khi xem qua ba lượt sẽ tự động biến mất. Cho nên nếu muốn thông qua việc bán qua tay điển tịch để kiếm tiền là việc không chút dễ dàng.

*****

- Nguyên lai đây là bán thần cảnh giới...Xem ra thành thần quả nhiên không dễ dàng.

Sau khi lật xem điển tịch hồi lâu, Tần Phàm thở ra một hơi, miệng thì thào nói.

Thật giống như từ võ đồ đến võ thánh phân thành chín tiểu cảnh giới, bán thần cảnh giới tuy rằng đều xưng là bán thần, nhưng trên thực tế đều phân thành chín tiểu cảnh giới, được gọi là bán thần cửu kiếp.

Nói cách khác ở bán thần cảnh giới được phân từ nhất kiếp bán thần tới cửu kiếp bán thần. Mà từ võ thánh đạt tới bán thần, phải vượt qua đệ nhất trọng bán thần kiếp, sau khi thành công vượt qua, sẽ thành nhất kiếp bán thần, muốn thành nhị kiếp bán thần thì phải vượt qua đệ nhị trọng bán thần kiếp, cứ chiếu theo cách đó tóm lại mỗi khi thăng lên một bậc đều phải vượt qua một bán thần kiếp, về phần những thần linh giống như Chân Võ Thần hay Thần Thú, là phải vượt qua chân thần kiếp, theo trong điển tịch miêu tả sơ lược, chân thần kiếp cực kỳ khủng bố đáng sợ, mười người cũng khó có người vượt qua nổi, choneen cũng có cửu kiếp bán thần tuy rằng đã đạt được điều kiện nhưng đều luôn áp chế thực lực của mình không đi độ kiếp.

- Bên trong điển tịch miêu tả, ban đầu cửu cấp yêu thú mà mình gặp tại Vũ Thiên đại lục chỉ sợ mới đạt tới thực lực nhất kiếp hay nhị kiếp bán thần đi...mà cấp bậc như Yêu Thần, nếu như không đoán sai phải là cửu kiếp bán thần, thực lực chênh lệch thật sự là không thể so sánh...

Giải thích xong cảnh giới bán thần, Tần Phàm không khỏi nhíu mày nghĩ thầm.

Muốn đề thăng lên bán thần cảnh giới thật sự khó khăn hơn đề thăng võ thánh không ít, mà mỗi một lần vượt qua bán thần kiếp, thực lực cũng hơn xa cấp bậc tiểu cảnh giới của võ thánh. Thực lực của cửu kiếp bán thần đi tới trình độ nào, hiện tại Tần Phàm còn chưa thể nghĩ ra, việc mà hắn cần làm hiện tại là phải nhanh chóng đạt tới cửu cấp võ thánh, sau đó vượt qua đệ nhất trọng bán thần kiếp, trở thành một bán thần. Chỉ chờ sau khi hắn chân chính trở thành bán thần, hắn mới có thể sống yên trong Tân Thế Giới hơn nữa cũng có khả năng đi thăm dò thêm nhiều điều mà bản thân còn chưa hay biết.

Đơn giản nhất mà nói, một võ thánh muốn đi qua bảy mươi hai thần đảo quả thật là khó hơn lên trời, chỉ khi nào thành bán thần mới có thể thử nghiệm một lần.

Mà muốn thành bán thần cường giả, đối với Tần Phàm hiện tại mà nói phải không ngừng lịch lãm, như vậy càng tốt hơn chỉ mải miết ở yên một chỗ tu luyện.

...

Ba ngày sau.

Tần Phàm đi tới trước tòa thành màu đen khí thế rộng lớn bàng bạc, lần này nhiệm vụ hộ tống hắn không để Kỷ Huyên Nhi cùng tham gia, bởi vì tuy nàng đã là võ thánh, hơn nữa mạnh hơn võ thánh bình thường, nhưng dù sao nàng chỉ mới thành thánh không lâu, chỉ là sơ cấp võ thánh mà thôi.

Lần này tham gia nhiệm vụ hộ tống yêu cầu thấp nhất phải là cửu cấp võ thánh, nghe nói cũng có cả bán thần đã vượt qua đệ nhất trọng cùng đệ nhị trọng bán thần kiếp. Đương nhiên, tuy rằng hiện tại Tần Phàm chỉ là bát cấp võ thánh cảnh giới, nhưng thực lực của hắn còn lợi hại hơn cửu cấp võ thánh rất nhiều, người tuyên bố nhiệm vụ chỉ chứng minh một chút sau đó cho hắn tiếp nhận nhiệm vụ này.

Tòa thành màu đen uy vũ trước mắt gọi là Mạo Hiểm thành bảo, là địa phương chuyên ban bố nhiệm vụ mạo hiểm của Hoàng Hôn Thành, nơi này cũng có vô số mạo hiểm giả tập kết cùng nhận nhiệm vụ tại đây.

Mạo hiểm giả là một chức nghiệp vô cùng nguy hiểm, nếu thực lực không đủ mà tùy tiện tiếp nhận nhiệm vụ, như vậy sinh tử phải tự gánh vác, thậm chí là không hề có bồi thường.

- Xem ra lấy thực lực hiện tại của ta, muốn sống yên tại chỗ này cũng không dễ dàng.

Tần Phàm nhìn mạo hiểm giả lui tới, số lượng bán thần thật đông đúc, đại bộ phận là nhất kiếp cùng nhị kiếp bán thần, tam kiếp cùng tứ kiếp bán thần cũng không thiếu, thậm chí thỉnh thoảng còn thấy có ngũ kiếp bán thần xuất hiện.

Hắn cảm giác được áp lực khá lớn.

Thật vất vả mới hỗn được hàng ngũ cường giả đứng đầu trên Vũ Thiên đại lục, ở trong này lại phải một lần nữa bắt đầu.

- Nhưng loại cảm giác phấn đấu này...không tệ đâu!

May mắn tâm tính của Tần Phàm cũng không tệ lắm, nhớ tới khi mười lăm tuổi mới bước ra đời, một người đi tới Yêu Thú sơn mạch hung hiểm lịch lãm, trên mặt hắn nổi lên tia gợn sóng, sau đó chậm rãi bước vào bên trong.

Tiểu Chiến vẫn giữ nguyên trạng thái nhỏ xíu ngồi xổm trên vai hắn.

Không thể không nói, hiện tại tiểu Chiến càng lợi hại hơn cả yêu thú cùng cấp với nó, đã thành cửu cấp yêu thú, sức chiến đấu chung cực của nó đạt tới trình độ nào, Tần Phàm cũng thập phần chờ mong.

Cửu cấp yêu thú, tương đương thực lực bán thần, mà tiểu Chiến so sánh được với mấy kiếp bán thần, hắn cũng chưa biết rõ.

- Đội ngũ mà chúng ta hộ tống lần này ở bên đó!

Tần Phàm đi vào Mạo Hiểm thành bảo, hướng đội buôn tuyên bố nhiệm vụ đi tới, lúc này đội ngũ đội buôn đã tập kết gần xong.

- Di?

Bỗng nhiên thần sắc hắn hơi động một chút, hắn nhận ra một thân ảnh khá quen thuộc trong đội ngũ hộ tống, sau đó người kia cũng dùng ánh mắt nghiền ngẫm nhìn qua hắn.

Người này chính là đại hán tóc đỏ cùng hắn kết oán kết thù lúc mới đi vào Hoàng Hôn Thành, bán thần cường giả Nhạc Đăng.

- Là hắn?

Tần Phàm xuyên thấu qua đám người nhận ra đại hán tóc đỏ Nhạc Đăng, người này lúc trước khi vào thành suýt nữa đã đánh nhau với hắn, không thể tưởng được nhiệm vụ hộ tống lần này lại còn gặp mặt.

Lúc trước Nhạc Đăng mở miệng vũ nhục Kỷ Huyên Nhi, có thể nói là xúc phạm nghịch lân của Tần Phàm. Tuy rằng lúc ấy bởi vì Tần Phàm vừa đến Hoàng Hôn Thành nên không muốn làm lớn chuyện, nhưng hành vi của người này đã đủ hắn nổi lên sát tâm.

Vào lúc ấy cả hai bên đều nói khi nào gặp lại nhất định phải giết chết đối phương.

Hiện tại, cừu nhân gặp lại!

- Hắc hắc, tiểu tạp chủng, ta còn đang lo lắng sau này không tìm được ngươi, không thể tưởng được ngươi lại tự mình đưa lên tới cửa! Tốt, rất tốt, lần trước không phải ngươi đã nói khi gặp lại sẽ giết ta sao? Bây giờ nếu là nam nhân thì cũng đừng buông tha nhiệm vụ, đi ra khỏi Hoàng Hôn Thành chúng ta dễ giải quyết chuyện kia!

Thấy được Tần Phàm đi tới, trên mặt Nhạc Đăng lộ vẻ trêu tức cười lạnh nói.

- Ngày tháng còn lại của ngươi không còn nhiều lắm!

Đối mặt với ánh mắt hùng hổ dọa người của Nhạc Đăng, sắc mặt Tần Phàm không chút thay đổi, hắn bình tĩnh tiếp tục đi tới, thản nhiên nói.

- Hống...hồng mao tặc, ngươi...đáng chết!

Tiểu Chiến nằm trên vai Tần Phàm lúc này lộ ra vẻ hung ác vươn móng vuốt hướng Nhạc Đăng hung hăng nói. Linh trí của nó cực cao, hơn nữa trong khoảng thời gian này ở chung với Kỷ Huyên Nhi rất tốt, biết Nhạc Đăng đắc tội Kỷ Huyên Nhi cùng Tần Phàm, nó tự nhiên là thập phần phẫn nộ.

- Di? Hai người này có cừu oán?

Những mạo hiểm giả khác trong đội ngũ hộ tống vào lúc này cũng rõ ràng nhìn ra được thù hận giữa Tần Phàm cùng Nhạc Đăng, không khỏi đưa mắt nhìn với vẻ hiếu kỳ.

- Thú vị, một bát cấp võ thánh mà cũng dám nói chuyện với nhất kiếp bán thần như vậy, không biết là do hắn vô tri hay hắn có chỗ dựa nào.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1204)