Vay nóng Tima

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0877

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0877: Đan Thú
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Shopee


PHỐC!

Đạo kiếm quang này dẫn đầu đánh trúng vào chỗ yếu hại của quái thú màu vàng, sau đó Tử Kim đâm của Tiểu Chiến lập tức bắn tới. Tốc độ của kiếm quang và Tử Kim đâm tương đương, nhưng mà kiếm quang lại xuất hiện trước.

Tiếp theo trong nháy mắt, một bóng người bạch sắc liền xuất hiện ở trên người quái thú màu vàng này.

Là một nữ tử tuổi trẻ tuyệt sắc, khí chất trong trẻo nhưng lạnh lung, sau đó nàng lại một kiếm gọn gàng mà linh hoạt đâm vào bên trong đầu lâu của quái thú màu vàng cực lớn kia, sau một lát, một khỏa Tinh hạch màu vàng như là đan dược bị nàng lấy đi ra.

Sau đó cô gái này tay cầm lấy một khăn tay sạch sẽ, thoải mái tiếp được thứ này, rồi thả lại trong Trữ Vật Giới Chỉ.

Tần Phàm ngăn Tiểu Chiến muốn mở miệng mắng chửi người lại, ánh mắt của hắn quăng về thân ảnh hấp dẫn người kia, trong nội tâm có chút sinh ra một tia kiêng kị cùng đề phòng.

Nữ tử này đúng là Mộ gia Mộ Thanh Thanh.

Lúc trước, Tần Phàm cảm thấy Mộ Thanh Thanh này ở bên trong thủ lĩnh tuổi trẻ của ngũ đại gia tộc, là một người có thực lực mạnh nhất.

Đầu quái thú thực lực có thể so với tứ kiếp Bán Thần này, gần kề chỉ là một kiếm liện bị tru sát, đây càng nghiệm chứng hắn phỏng đoán. Nữ tử cá tính lạnh lung này, có được thực lực cực kỳ đáng sợ.

Hơn nữa nàng thập phần tuổi trẻ, tiềm lực thật lớn!

Nếu như nói Tần Phàm bởi vì hiện tại mình còn không có đạt tới Bán Thần chi cảnh mà đối với tiềm lực vô hạn của mình có chút hoài nghi, như vậy hắn đối với nữ tử này trắc nghiệm ra thiên phú một nửa màu tím lại là tin tưởng không nghi ngờ.

Hai mươi lăm tuổi ngũ kiếp Bán Thần, cho dù là bốn người khác trong ngũ đại gia tộc cũng kém nàng không ít!

Phải, ngũ kiếp Bán Thần là một đường ranh giới của Bán Thần cường giả, hơn nữa càng là đến đằng sau, mỗi một kiếp đều tốn hao nhiều thời gian hơn! Càng nhanh đạt tới cảnh giới này, đại biểu cho càng có hi vọng thành Lục kiếp Bán Thần.

Có đồn đãi khác nói, nếu như ở trước 30 tuổi không có cách nào đột phá đường ranh giới này, như vậy muốn trở thành Lục kiếp cường giả, độ khó sẽ gia tăng thật lớn!

Ở bên trong thủ lĩnh tuổi trẻ của ngũ đại gia tộc, Mộ Thanh Thanh hai mươi lăm tuổi trở thành ngũ kiếp Bán Thần, nói cách khác nàng còn có năm năm thời gian đi trùng kích cửa khẩu kia, mà đổi thành bốn người khác, đã tiếp cận 30 tuổi, ngày sau muốn đột phá sẽ gian nan hơn rất nhiều rồi.

Cái này là tiềm lực khác nhau.

Cho nên ở bên trong khảo thí tiềm lực, Mộ Thanh Thanh sẽ là nửa đỏ nửa tím, mà bốn người khác chỉ là màu đỏ.

Từ cái này tổng hợp lại, Tần Phàm đối với Mộ Thanh Thanh thập phần kiêng kị. Quan trọng nhất là, lúc ở quảng trường hắn nghe nói người này tuy thân là nữ tử, nhưng lại là người giết người nhiều nhất trong năm đại thủ lĩnh.

Hiện tại xem ra, khí chất của nữ tử này tựa như kiếm trong tay nàng, lạnh như băng mà không có cảm tình, không biết lúc nào sẽ ra khỏi vỏ đả thương người.

Vừa rồi nàng không nói một lời liền giết một đầu quái vật. Tần Phàm cũng không biết nàng có thể không nói một lời giết mình hay không.

Tần Phàm còn có một loại cảm giác, đối mặt bốn ngũ kiếp Bán Thần khác hắn có lẽ còn có hi vọng liều mạng, nhưng đối mặt nữ tử trước mắt này, hắn cảm giác hoàn toàn không có một điểm phần thắng, chênh lệch quá xa.

Hiện tại đắc tội người như vậy, rất không sáng suốt.

Hắn lúc này không nói gì, cũng không cho Tiểu Chiến nói chuyện, dùng bất biến ứng vạn biến.

Mà ở một bên kia, sau khi Mộ Thanh Thanh một kiếm giết chết đầu quái vật cùng lấy được vật thể màu vàng kỳ quái trong cơ thể nó xong, nàng bỗng nhiên quay đầu liếc nhìn Tần Phàm. Nàng cũng không biết Tần Phàm ở kiểm tra đo lường tiềm lực đã đến màu tím, nhìn thấy một Võ Thánh vậy mà xuất hiện ở chỗ này, nàng vẫn hơi có chút ngoài ý muốn, bất quá cũng không có biểu hiện ra ngoài.

Sau khi lấy được đồ vật mình muốn, nàng thậm chí không có bao nhiêu dừng lại, một kiếm thướt tha, lại uyển chuyển đi xa.

- Có thể nói cho ta biết danh tự loại quái vật này không?

Chẳng biết tại sao, ngay thời điểm bóng lưng Mộ Thanh Thanh sắp sửa biến mất, Tần Phàm bỗng nhiên tăng lên lá gan thoáng một phát mở lời hỏi.

- Đan thú.

Một thanh âm nhẹ nhàng ngoài ý muốn ở phương xa truyền đến, nhưng cũng không có bất kỳ giải thích dư thừa nào.

Nhìn xem Mộ Thanh Thanh hoàn toàn ly khai, lúc này Tần Phàm mới cảm giác được uy áp đặc thù kia hoàn toàn biến mất, hắn khẽ thở phào nhẹ nhõm. Ở bên trong cùng tuổi có thể cho hắn áp lực lớn như vậy còn là lần đầu tiên gặp được.

- Nữ nhân này thật đúng là lạnh, không biết nàng cùng Kỷ tỷ tỷ ai lạnh hơn nhỉ?

- Ách, dưới tình huống bình thường có thể là Kỷ tỷ tỷ của ngươi lạnh hơn một điểm.

Nghe vậy, Tần Phàm không khỏi khẽ giật mình, sau đó nghĩ nghĩ rồi nói ra. Bởi vì nếu như là Kỷ Huyên Nhi, một người xa lạ đến hỏi nàng vấn đề vừa rồi mình hỏi, có lẽ nàng căn bản không có trả lời.

Mộ Thanh Thanh này nhìn như lạnh lùng, nhưng mà trả lời vấn đề của hắn, cái này có chút vượt quá ngoài dự liệu của hắn.

- Hắc hắc, lão đại ngươi nói bậy Kỷ tỷ tỷ, ta phải đi về nói cho nàng biết.

Lúc này Tiểu Chiến đùa cợt nói, nó cùng Kỷ Huyên Nhi quan hệ ngược lại là không tệ lắm.

- Đừng làm rộn, chúng ta trước đi xem đầu quái vật kia đến tột cùng là chuyện gì xảy ra.

Tần Phàm bất đắc dĩ cười cười nói ra, kỳ thật hắn cũng có chút nhớ tới Kỷ Huyên Nhi, bất quá nàng ở trong Hoàng Hôn Thành so với tình huống hiện tại của mình thì an toàn hơn chút ít.

Hắn tính toán đợi thời điểm mình có đầy đủ năng lực bảo hộ đối phương, lúc này mới mang nàng theo bên người, cũng trợ giúp nàng tăng cảnh giới lên.

Một ngày như vậy, ít nhất cũng phải đợi đến lúc hắn đột phá đến Bán Thần chi cảnh.

- Đan thú? Quái vật kia chẳng lẽ cùng đan dược có liên hệ gì sao?

Chậm rãi hướng về quái thú ngưu hình cực lớn kia đi đến, trong lòng của Tần Phàm không khỏi có chút phỏng đoán, lúc trước hắn đã từng cảm giác được trên người đầu quái vật này có Linh Dược chấn động.

Bồng!

Nhưng ngay thời điểm Tần Phàm vừa mới đến gần đầu quái vật này, muốn vươn tay ra quan sát một chút, bỗng nhiên không gian trước mắt hơi khẽ chấn động, sau đó hắn kinh ngạc phát hiện thi thể quái vật như là Tiểu Sơn kia, dĩ nhiên là biến thành hư ảnh, cuối cùng hoàn toàn biến mất!

- Chuyện gì xảy ra?

Tần Phàm mở to hai mắt.

- Lão đại, thằng này không thấy rồi.

Tiểu Chiến cũng là hết sức kinh ngạc.

- Đan thú... Đan thú... là đan hay là thú?

Tần Phàm nhớ kỹ danh tự quái vật kia, bỗng nhiên hắn lại nghĩ tới mấy thứ gì đó. Tiếp theo trong nháy mắt, hai mắt hắn ngưng tụ nhìnTiểu Chiến nói ra:

- Đi, chúng ta lại đi tìm một đầu.

Hắn cảm giác được mấu chốt là ở chỗ tinh thể mới vừa rồi bị Mộ Thanh Thanh cầm đi như là đan dược kia.

Chỉ cần bọn hắn lại giết một đầu, lấy được vật kia nhìn xem, rất nhiều chuyện có lẽ có thể hiểu được.

*****

- Ân, lại giết một đầu! Lần này không thể để cho người khác cướp đi!

Nghe vậy, con mắt của Tiểu Chiến lập tức sáng ngời, chiến ý phóng đại.

Vì vậy, Tần Phàm cùng Tiểu Chiến ở bên trong một mảnh phế tích kia, bắt đầu lần nữa tìm kiếm lấy quái vật Đan thú này, bọn hắn cũng lộ ra thập phần cẩn thận, dù sao thực lực của Đan thú này lại thập phần không kém, bọn hắn muốn đối phó cũng không dễ dàng.

Hơn nữa Tần Phàm cảm thấy Đan thú này có lẽ cũng có phân chia mạnh yếu, sợ nhất là gặp được loại có thể so với ngũ kiếp Bán Thần, như vậy bọn hắn cũng chỉ có thể quay người chạy trốn.

Bất quá Đan thú này tựa hồ cũng không phải tùy ý có thể thấy được, bọn hắn tìm gần nửa ngày mới thật không dễ dàng phát hiện chút động tĩnh.

Ở trong khoảng thời gian này, bọn hắn cũng đụng phải qua người khác tiến vào Truyền Thừa Bí Cảnh, cũng đã giết hai tam kiếp Bán Thần không có hảo ý. Nhưng ngoại trừ ban đầu trông thấy qua Mộ Thanh Thanh, ngược lại là tạm thời không có trông thấy qua mấy thủ lĩnh tuổi trẻ của đại gia tộc khác rồi.

- Lão đại, ta cảm giác có một tên ở dưới mặt đất phía trước.

Tiểu Chiến cùng Tần Phàm ngừng lại, Tiểu Chiến nhìn một mảnh đất trống cách đó không xa nhỏ giọng nói.

- Ân, ta cũng cảm thấy. Để cho ta trước tiên đuổi nó đi lên, ngươi chuẩn bị động thủ.

Tần Phàm nhẹ gật đầu nói ra, năng lực cảm ứng của hắn rất mạnh, coi như là giấu ở dưới mặt đất cũng có thể phát hiện.

Sau một khắc, hắn hít một hơi, sau đó một quyền hướng về trên đất trống kia oanh ra. Hiện tại Ngũ Hành Phá Thương Quyền này của hắn có thể vận hành bốn loại Nguyên Năng, trong đó Thổ hệ Nguyên Năng kia hoàn toàn có thể phá núi nát đất, thập phần thích hợp công kích dưới mặt đất.

Ầm ầm! :

Tần Phàm oanh ra một quyền này, lập tức đưa tới chấn động cực lớn, một khe hở dài lớn từ dưới chân của hắn một mực kéo dài đến chỗ ẩn thân của quái vật kia. Sau đó Thủy Hỏa Mộc ba loại Nguyên Năng tiếp tục bộc phát, ở đó tạc ra một cái hố sâu cự đại, cũng mạnh mẽ ép một bóng dáng màu vàng ở trong đó đi ra.

- Đi ra!

Tiểu Chiến vui vẻ, sau đó hoàn toàn tập trung vào quái vật kia.

- Đầu Đan thú này tựa hồ so với vừa rồi kia thì yếu hơn một chút. Thực lực chỉ tương đương với tam kiếp Bán Thần mà thôi.

Hai mắt Tần Phàm cũng ngưng lại nhìn về phía quái vật kia, phát hiện hình thể quái vật kia so với đầu Đan thú ngưu hình vừa rồi muốn nhỏ đi một chút, chỉ lớn bằng một con nai mà thôi.

- Tiểu Chiến, bắn chết nó, bất quá không nên bắn trúng đầu lâu của nó.

Sau đó hắn nhìn Tiểu Chiến nói ra, vừa rồi hắn trông thấy Mộ Thanh Thanh là ở trong đầu lâu Đan thú lấy ra tinh thể như đan dược đấy.

- Tốt, lão đại, ngươi xem ta đấy!

Tiểu Chiến tuân lệnh, lập tức là cao cao nhảy lên, sau đó ở trên người của nó có một cây Tử Kim sắc hơi mờ nhanh chóng phá không bắn ra, hóa thành một đạo lưu quang màu tím vạch phá bầu trời. Ở thời điểm đầu Đan thú kia vẫn chưa hoàn toàn kịp phản ứng, đã thế như chẻ tre đâm vào trái tim của nó.

Rống...

Đầu Đan thú kia còn không kịp phát uy, liền phát ra một tiếng gào thét thê thảm, sau đó ầm ầm ngã trên mặt đất, run rẩy vài cái, rất nhanh hoàn toàn mất hết động tĩnh.

- Tiểu Chiến, làm tốt lắm.

Tần Phàm vừa cười vừa nói.

Thực lực Tam kiếp Bán Thần, nếu như là hắn ở dưới trạng thái bình thường còn khó có thể một mình đối phó, nhưng đối với Tiểu Chiến hiện tại mà nói lại không có nhiều khó khăn. Hơn nữa yêu thú vốn so với nhân loại có được Nguyên Giới cùng vũ kỹ thì dễ dàng đối phó hơn một ít.

Một cây Tử Kim đâm hơi mờ nhìn như bình thường kia, nhưng tốc độ cùng lực công kích lại kết hợp cực hạn, dù là tứ kiếp Bán Thần cũng phải kiêng kị không thôi.

- Lão đại, chúng ta mau đi xem một chút chuyện gì xảy ra, nếu không chỉ chốc lát sẽ biến mất.

- Ân.

Tần Phàm đi tới, hắn tinh tế quan sát con Đan thú hình nai kia thoáng một phát, phát hiện ngoại hình của nó tựa hồ không có chỗ đặc thù gì, chỉ là huyết nhục cùng yêu thú rất bất đồng, tựa hồ có chút phù phiếm, không giống như là chân thật.

- Nhìn xem đồ vật ở bên trong đầu lâu nó.

Lập tức, hắn đánh giá vị trí vừa rồi Mộ Thanh Thanh ra tay, lấy Vương Trù Đao ra một đao thẳng vào. Hắn không có thủ pháp lưu loát như Mộ Thanh Thanh, dứt khoát đem toàn bộ đầu lâu của Đan thú kia đều mổ ra.

- Ồ.

Vừa mới bổ ra, làm cho hắn hơi có chút ngoài ý muốn, bởi vì hắn phát hiện bên trong đầu lâu của Đan thú này thậm chí có rất nhiều đồ vật giống như rễ cây, toàn bộ chúng quấn quanh một khối tinh thể màu vàng giống như lúc nãy Mộ Thanh Thanh lấy ra.

- Hẳn là cái này rồi.

Tần Phàm cảm giác được thi thể Đan thú này đang chậm rãi trở thành nhạt, tựa hồ muốn biến mất lần nữa, hắn liền không hề do dự, lập tức lấy tinh thể màu vàng ở trong đó đi ra.

Cầm tinh thể màu vàng này trong tay, Tần Phàm có thể cảm giác được trong đó có dược lực rất mạnh chấn động, hắn do dự một chút, sau đó hoàn toàn phá vỡ tinh thể màu vàng kia, hắn liền kinh ngạc phát hiện trong tinh thể màu vàng này dĩ nhiên là cất giấu một khỏa đan dược!

Đây là đan dược thực sự, cùng trong lò luyện đan lấy ra hoàn toàn giống nhau, hơn nữa dược hiệu chấn động trong đó còn cực kỳ cường đại!

- Chẳng lẽ đây là một loại phương pháp lợi dụng thân thể luyện đan?

Sau một khắc, Tần Phàm nghĩ tới khả năng nào đó để cho người khiếp sợ, lên tiếng kinh hô.

- Đúng vậy, ngươi rất thông minh.

Cũng vừa lúc đó, ở phía xa truyền đến một thanh âm trêu tức, sau đó ở trong phế tích có một bóng người màu xám chậm rãi hiển lộ đi ra:

- Mà ngươi thông minh như vậy, ta nghĩ ngươi nên biết thứ này ngươi vô phúc tiêu thụ, giao cho ta a!

Nghe thanh âm từ đằng xa truyền đến kia, Tần Phàm không khỏi nhướng mày.

Hắn chậm rãi ngẩng đầu lên, liền trông thấy ở phế tích phía xa có một bóng người màu xám hiển hiện mà ra, nam tử này đại khái hơn ba mươi tuổi, thân hình thon gầy, hắn thân mặc một bộ áo bào xám, quần áo nhìn như ít xuất hiện, nhưng trên thực tế trên mặt lại tràn đầy ngạo khí, giữa lông mày tầm đó ẩn ẩn có một loại âm tàn.

Nhìn người nọ, Tần Phàm mơ hồ nhớ được đối phương tựa hồ là thuộc về Hoàng Hôn Thành Hạ gia chi nhân, thực lực tứ kiếp Bán Thần, người này ở thời điểm thông qua kiểm tra đo lường tiềm lực là cam hồng chi sắc, tiềm lực ở giữa khoảng trung và Cao cấp tầm đó.

Chừng ba mươi tuổi tứ kiếp Bán Thần, mặc dù so với năm đại thủ lĩnh kia kém không ít, nhưng coi như là thiên phú không tồi rồi.

- Các hạ biết rõ cơ thể sống luyện đan cùng lai lịch Đan thú này?

Tần Phàm ý bảo Tiểu Chiến trước đừng lên tiếng, hắn đem đan dược từ trong cơ thể Đan thú lấy ra kia nắm trong tay, sau đó như không có việc gì nhìn Hạ gia tứ kiếp Bán Thần trước mắt này mở lời nhàn nhạt hỏi.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1204)