Vay nóng Homecredit

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0912

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0912: Tỉnh lại
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Lazada


Hoàng Hôn Thành, Hạ gia.

Trong đại điện Hạ gia tộc trưởng.

Lúc này Hạ gia tộc trưởng Hạ Trung Đô ngồi ở cao tòa, sắc mặt âm trầm, cùng bộ dáng lạnh nhạt bình tĩnh ở bên ngoài vừa rồi tựa hồ như là hai người.

- Phế vật, đều là phế vật! Mặt mũi của Hạ gia chúng ta đều bị các ngươi làm mất hết rồi!

Nhìn mấy tộc nhân tất cung tất kính đứng ở phía dưới, bọn người Hạ Thiên, Hạ Trung thình lình cũng ở trong đó, hắn vỗ mạnh tay vào lan can ghế, trong miệng ẩn chứ nổi giận nói.

- Tộc trưởng, việc này đều là vì Tần Phàm kia gây ra, hắn giết chết đại ca, là khiếu khích đối với Hạ gia chúng ta...

Lúc này trong miệng Hạ Thiên phẫn hận nói ra.

- Còn nói!

Nhưng hắn còn chưa nói xong, Hạ Trung Đô liền vỗ lan can lần nữa, chỗ ngồi kia do Thiết Mộc vạn năm chế tạo, giá trị liên thành, ở dưới cái vỗ này cơ hồ xuất hiện vết rạn, hắn giận dỗi nhìn Hạ Thiên phía dưới, trong miệng tức giận mắng:

- Ngũ kiếp Bán Thần, hơn nữa còn có gia tộc nhiều năm bồi dưỡng, nhưng ngay cả một nhất kiếp Bán Thần cũng giết không chết! Ngươi còn không biết xấu hổ nói sao?

Lúc này Hạ Trung cũng đành phải kiên trì tiến lên nói ra.

- Hạ Trung, ngươi cũng cho ta quá thất vọng rồi. Ngươi thân là lục kiếp Bán Thần, ra tay đối phó nhất kiếp Bán Thần, không chỉ không có giết chết, cuối cùng vậy mà còn thua ở trong tay ngũ kiếp Bán Thần!

Hạ Trung Đô nộ khí khó bình, chỗ ngồi dưới thân phát ra thanh âm kẽo kẹt kẽo kẹt như muốn đổ vỡ.

Hạ Trung cúi đầu, không dám nói nữa.

Hắn biết rõ đây hết thảy đều là vì hắn chủ quan khinh địch, nếu như từ vừa mới bắt đầu đem hết toàn lực, Tần Phàm là tuyệt đối không có hi vọng mạng sống. Chỉ là hắn chưa từng có nghĩ đến một nhất kiếp Bán Thần sẽ có phòng ngự cùng sinh mệnh lực mạnh như vậy, vốn nhất kiếp Bán Thần trong mắt hắn bất quá là như con sâu cái kiến, tùy tiện dùng một ngón tay cũng có thể giết chết, cho nên ở đâu còn có thể đem hết toàn lực.

- Bất quá Tần Phàm này hoàn toàn chính xác là phải nhanh chóng loại bỏ, nếu không sớm muộn gì cũng là tai họa.

Thấy Hạ Trung không nói gì, lúc này sắc mặt Hạ Trung Đô khẽ biến thành hơi trì hoãn, lại nhàn nhạt nói:

- Hạ Thiên, ngươi là để cho ta thất vọng nhất, thân là ngũ kiếp Bán Thần, lại có cao cấp Bán Thần kỹ, nhưng ngay cả nhất kiếp Bán Thần cũng giết không chết, cố nhiên Tần Phàm này so với nhất kiếp Bán Thần bình thường lợi hại, nhưng trong đó trọng yếu nhất vẫn là thực lực của ngươi chưa đủ! Ta hỏi ngươi, cao cấp Bán Thần kỹ Huyết Khiếu Cuồng Long Đao của Hạ gia chúng ta ngươi tu luyện tới trình độ nào rồi hả?

- Còn không có tiểu thành...

Hạ Thiên cũng cúi đầu xuống nhỏ giọng trả lời.

- Hừ, uy lực cao cấp Bán Thần kỹ này cường đại, nếu như ngươi tu luyện nó đến đại thành, thậm chí chỉ cần tiểu thành, thì lần này ngươi muốn giết Tần Phàm cũng dễ như trở bàn tay. Còn ngươi nữa, cùng Mộ Thanh Thanh kia đều là ngũ kiếp Bán Thần, đều là thủ lĩnh một đời tuổi trẻ trong gia tộc, hơn nữa tuổi của nàng còn nhỏ hơn ngươi, nhưng ngươi nhìn xem lực lượng Nguyên Giới cùng vận dụng pháp tắc của các ngươi kém nhau bao xa.

Hạ Trung Đô lần nữa hừ lạnh một tiếng nói ra, đối với Hạ Thiên biểu thị hết sức bất mãn.

- Thiên nhi hổ thẹn, về sau nhất định cố gắng gấp bội.

Sắc mặt Hạ Thiên đỏ bừng, trải qua lúc này đầy hắn mới cảm giác được mình cùng Mộ Thanh Thanh chênh lệch cực lớn, trong lòng cũng cảm thấy rất đả kích.

- Tốt, đã như vầy ta cho ngươi tiến nhập Huyền Bá Đao cảnh của Hạ gia chúng ta tôi luyện một năm, một năm sau đi ra, ta muốn chính ngươi tự tay đi giết Tần Phàm kia, đến lúc đó ngươi sẽ có cơ hội.

Lúc này hai mắt của Hạ Trung Đô ngưng tụ nhìn xem Hạ Thiên nói ra.

- Hạ Thiên nhất định không phụ hi vọng!

Lúc này Hạ Thiên cũng là tinh thần chấn động nói ra, Huyền Bá Đao cảnh này chính là một Thượng Cổ bí địa mà Hạ gia bọn hắn tìm được, cũng là một trong những vốn liếng để Hạ gia bọn hắn có thể dừng chân Hoàng Hôn Thành, tiến nhập trong đó thập phần hung hiểm, nhưng phàm là thành công đi ra đều là thoát thai hoán cốt, thực lực tăng nhiều.

- Về phần Hạ Trung, ngươi lần này cũng không phải thực lực không đủ, chỉ là quá mức chủ quan, sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực, đặc biệt là đối phó sát tử đích nhân, không có thể lưu tình chút nào. Chính ngươi tự giam cầm ở Nhai Tịnh Tư tu luyện ba năm đi.

Sau đó Hạ Trung Đô lại nhìn Hạ Trung nói ra.

- Vâng, Tộc trưởng.

Hạ Trung đáp ứng nói ra, sau đó hắn nghĩ nghĩ lại hỏi:

- Đồ vật Mộ Chấn kia yêu cầu, chúng ta còn muốn đưa qua sao?

- Chút ít đồ này đối với Hạ gia chúng ta mà nói không coi là cái gì, đã đáp ứng tự nhiên phải đưa qua, bất quá để cho Luyện Đan Sư chúng ta luyện chế đan dược chú ý một chút, đừng làm cho tiểu tử kia khôi phục quá nhanh.

Hạ Trung Đô lạnh lùng nói ra.

- Kỳ thật hiện tại thực lực của Tộc trưởng ngài so sánh với năm mươi năm trước gia tăng không ít, chẳng lẽ chúng ta còn phải sợ Mộ gia kia hay sao? Lần này chúng ta bị giết người còn chịu nhận lỗi, sẽ trở thành trò cười cho Hoàng Hôn Thành...

Lúc này ở sau lưng Hạ Trung cùng Hạ Thiên, có một gã tộc nhân muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn là bước ra nói.

- Ta có tiến bộ, chẳng lẽ Mộ Chấn không có tiến bộ sao? Giữa chúng ta chính như ta nói, ngoại trừ đánh lên một hồi, chúng ta ai cũng không biết hiện tại thực lực của ai càng mạnh hơn nữa. Gần đây ta phải tu luyện trong Nguyên Giới Cực Cảnh, không cần phải vì hắn mà ảnh hưởng tới tu hành của ta, đợi ngày sau ta tu luyện thành công, thành chủ vị này tự nhiên sẽ trở lại trong tay Hạ gia chúng ta.

Hạ Trung Đô thản nhiên nhìn tộc nhân kia một cái, sau đó trong miệng âm lãnh nói.

Sau đó trên mặt hắn xuất hiện một tia ngưng trọng, có chút kiêng kị nói:

- Hơn nữa, gần đây ta còn nghe nói Mộ Chấn chi sư Hắc Hỏa lão quái tựa hồ trở về rồi.

- Hắc Hỏa lão quái?

Nghe được cái tên này, tất cả mọi người trong đại điện Tộc trưởng không khỏi là sắc mặt đồng thời biến đổi.

...

Cùng lúc đó, Hoàng Hôn Thành, trong một tiểu viện lịch sự tao nhã của Mộ gia.

Trong phòng, trên giường yên tĩnh nằm một thanh sam nam tử, quần áo trên người hắn rách rưới, khắp nơi nhuốm máu, thoạt nhìn có chút khủng bố. Hắn lúc này đóng chặt hai mắt, khí tức mềm mại như tơ, phảng phất giống như là ngủ rồi.

Mà ở bên giường, thì là đang ngồi hai người.

- Phụ thân, vẫn chưa được sao?

Một một người trong đó đúng là Mộ Thanh Thanh, lúc này nàng ngẩng đầu lên nhìn xem sắc mặt Mộ Chấn ngưng trọng, trong miệng nhẹ giọng hỏi.

*****

- Trong cơ thể của hắn có một loại lực lượng thần bí cường đại bảo hộ lấy, trừ khi là hắn nguyện ý cởi mở, hoặc là ta không để ý thân thể của hắn cường hoành tiến nhập, nếu không coi như là lực lượng của vi phụ cũng không thể tiến nhập trong đó.

Mộ Chấn thu tay về, sau đó lắc đầu nói ra.

- Vậy hắn... sẽ chết sao?

Lúc này Mộ Thanh Thanh mấp máy môi hỏi.

- Như thế nào? Ngươi quan tâm Tiểu sư thúc lắm sao?

Mộ Chấn nhìn về phía nữ nhi của mình, trong miệng lộ ra một vòng vui vẻ cười nói.

- Nói như thế nào hắn cũng là bởi vì cứu con mới thành như vậy, cho dù không phải sư thúc, ta cũng sẽ áy náy." M

Mộ Thanh Thanh lắc đầu, trong miệng trong trẻo nhưng lạnh lùng như thường nói. Nàng tự nhiên biết rõ Mộ Chấn nói là trước đây nàng cảm thấy Tần Phàm còn chưa đủ tư cách, không muốn nhận thức Tần Phàm là sư thúc sự tình.

- Ha ha, yên tâm đi, cái tiểu sư đệ này của ta ah, khí lực thập phần cường đại, năng lực khôi phục càng là nghịch thiên, hắn chết hẳn là chết không được.

Lúc này ánh mắt của Mộ Chấn lại nhìn tới nam tử trên giường, sau đó trong miệng chậm rãi nói ra:

- Nếu là nhất kiếp Bán Thần bình thường, thậm chí coi như là ngũ kiếp Bán Thần liên tục bị thụ lưỡng kích của lục kiếp Bán Thần như vậy, cũng sớm đã bị chết không thể chết lại rồi. Bất quá ngươi xem thương thế trên người hắn, vừa mới bắt đầu xem ra là thập phần nghiêm trọng, bây giờ miệng vết thương đã khép lại toàn bộ rồi, hơn nữa ta đã kiểm tra qua gân cốt, cũng đang không ngừng khôi phục trọng sinh, tuy ta kiểm tra không được sinh cơ trong cơ thể của hắn, nhưng ta tin tưởng tình huống cũng rất lạc quan đấy, chỉ là không biết lúc nào mới có thể tỉnh lại mà thôi.

Lúc này Mộ Thanh Thanh nhìn xem nam tử trên giường có khi ẩn ẩn hiện ra vẻ thống khổ, liền không nói thêm gì nữa.

Người nằm trên giường, dĩ nhiên là Tần Phàm.

Trước khi Mộ Thanh Thanh còn chưa có tới, hắn là cứng rắn bị thụ một chưởng của Hạ Trung, thương thế trên người còn không có khôi phục, về sau lại giúp Mộ Thanh Thanh ngăn cản một kích của Hạ Trung, hôm nay trạng thái tự nhiên là thập phần nghiêm trọng.

Lúc này ngoại thương của hắn đích thật là khỏi được thất thất bát bát rồi, nhưng thương thế bên trong, lục phủ ngũ tạng ở dưới lực lượng của lục kiếp Bán Thần trùng kích, đã trở nên một đống bừa bộn, thậm chí khí quan là hoàn toàn vặn vẹo héo rút, nhiều kinh mạch không ở vị trí nguyên lai rồi.

Nếu như không phải khí lực của hắn trải qua Ma chủng cải tạo mấy lần, thương thế như vậy đầy đủ để hắn, một nhất kiếp Bán Thần chết mười lần rồi!

Nhưng tuy khí lực của hắn cường đại như vậy, sau khi bị thụ thương thế như vậy, muốn khôi phục như lúc ban đầu cũng thập phần không dễ dàng. Nếu như không phải có Thanh Long chi tâm một mực cung cấp sinh cơ không ngừng, nói không chừng hắn cũng ủng hộ không nổi nữa.

Hiện tại ý thức của Tần Phàm thập phần mơ hồ, chỉ là theo bản năng kích phát lực lượng Ma chủng đi trị liệu thương thế bên trong cơ thể. Hỏa chủng trừ độc, Thổ nguyên phòng hộ, Mộc nguyên sinh tánh mạng, Thủy nguyên nhuận thể, còn mơ hồ có Kim nguyên chém giết những dư uy còn lưu lại trong cơ thể hắn.

Nếu có người có thể chứng kiến hình ảnh lúc này trong cơ thể hắn, tất nhiên sẽ lộ ra hết sức kinh ngạc, bởi vì khí quan trong cơ thể hắn phảng phất giống như là có được năng lực di động vậy, đang lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được, như là máy móc thúc đẩy, chậm rãi hướng về chỗ cũ hợp lại.

Thời gian chậm rãi đi qua, hắn đang không ngừng khôi phục thân thể.

Đinh...

Cũng không biết đi qua bao lâu, Tần Phàm tựa hồ bỗng nhiên cảm thấy trong đầu của mình vang lên một phiến thanh minh, sau đó hắn chính là vào lúc đó đột nhiên cảm giác mình đã có ý thức, hắn có thể cảm giác được tất cả khí quan trong cơ thể mình dĩ kinh là một lần nữa toả sáng sinh cơ.

Hắn có thể động.

Căn cơ cốt nhục một lần nữa sinh sôi, mỗi một tế bào đều tràn đầy lực lượng.

Mà những năng lượng Ma chủng trị liệu thân thể của hắn kia, cuối cùng chậm rãi đưa vào hắn Vũ Điền bên trong Nguyên Giới, hơn nữa làm cho lực lượng Nguyên Giới của hắn trở nên càng thêm tinh thuần cùng cường đại lên.

Nháy mắt sau đó, hắn nắm đấm nắm chặt, mãnh liệt mở mắt.

- Ngươi đã tỉnh... Sư thúc.

Lúc này Mộ Thanh Thanh yểu điệu đứng ở bên giường, chứng kiến Tần Phàm tỉnh lại, thần sắc nàng khẽ động, sau một lát do dự, trong miệng phảng phất điềm nhiên như không có việc gì, tự nhiên bình tĩnh kêu lên.

Mở hai mắt ra, chứng kiến đập vào mi mắt chính là bóng hình xinh đẹp kia, Tần Phàm nao nao, cho đến nghe một câu "Sư thúc", tuy trong nội tâm cũng có một ít suy đoán, nhưng hắn vẫn là nhịn không được thất thần một lát.

- Mộ tiểu thư là đang gọi ta sao?

Sau đó hắn cười khổ lắc đầu hỏi, coi như là hắn và Mộ Thanh Thanh tầm đó thật sự quan hệ như hắn tưởng tượng, nhưng một câu sư thúc này hắn thật là có chút chịu không nỗi.

Một mặt là bởi vì tuổi thực tế hắn còn nhỏ hơn Mộ Thanh Thanh hai tuổi, đương nhiên, ở trên võ đạo luôn luôn là cường giả vi tôn, người giỏi làm thầy, cái tuổi này cũng không cần so đo. Nhưng một phương diện khác, thực lực của hắn cũng là xa không bằng đối phương.

Như vậy để cho một nữ tử tuổi lớn hơn mình, thực lực so với mình mạnh hơn gọi mình sư thúc, thật sự là quá không được tự nhiên rồi.

- Vâng.

Mộ Thanh Thanh chỉ là nhàn nhạt nói.

- Lệnh tôn cũng là đồ đệ cảu gia sư?

Tần Phàm lại hỏi, phải biết rằng Cổ Mặc cho tới bây giờ đều không có cùng hắn nhắc qua cái này, bất quá hắn hoàn toàn chính xác còn có rất nhiều chuyện không có nói rõ ràng cùng gạt hắn.

- Ha ha, không sai, chúng ta đều là đệ tử của Cổ Mặc lão sư.

Cũng đúng vào lúc này, một thanh âm cởi mở ở bên ngoài truyền đến, sau đó liền chứng kiến một trung niên nam tử nho nhã ở bên ngoài đi đến.

Hắn người mặc một chiếc áo bào trắng, tóc đen ngọc diện, khí chất phi phàm. Hắn một đôi mắt mang theo ý cười ôn hòa nhìn xem Tần Phàm, cho người cảm giác thập phần thân thiết, nhưng lại không dám chậm trễ chút nào.

- Các hạ là...

Tần Phàm chứng kiến ánh mắt người này sáng ngời, liền biết là người thực lực cường đại, thậm chí còn muốn ở trên Hạ Trung.

- Sư huynh ta tên là Mộ Chấn, hiện tại là Hoàng Hôn Thành thành chủ.

Lúc này người tới nhẹ vuốt râu dài, trên miệng khẽ cười nói:

- Tần Phàm sư đệ, sư phụ có lẽ còn không có hướng ngươi nhắc qua ta, nhưng ta đã biết rõ ngươi rồi.

- Nguyên lai là Mộ thành chủ.

Tần Phàm chắp tay thi lễ.

- Ta gọi ngươi là Tần Phàm sư đệ, Thanh Thanh nàng cũng đã gọi sư thúc, ngươi làm gì còn khách khí như vậy.

Mộ Chấn tiếp tục mỉm cười nói ra:

- Chẳng lẽ ngươi cảm thấy ta lừa ngươi?

- Ách... Tần Phàm bái kiến sư huynh.

Tần Phàm do dự một chút liền mở lời kêu lên. Trên thực tế Mộ gia mạo hiểm trở mặt cùng Hạ gia báo hộ mình, phần nhân tình này hẳn là giả không được.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1204)