Vay nóng Tinvay

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 0947

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 0947: Khốn long thăng thiên
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Lazada


Kỳ Lân thần thông này là sau khi Tần Phàm trở thành tứ kiếp Bán Thần đã ngộ ra không ít năng lực của ma chủng Kỳ Lân. Trong đó mạnh nhất là năng lực điều khiển nước, có thể đơn giản tách nước tạo thành một thông đạo hành tẩu trong đó không hề bị nước ngăn cản, có thể gia tăng tốc độ.

Đây cũng là lý do vì sao Thủy Kỳ Lân là bá chủ trong nước. Ở trong nước, không có sinh vật nào có thể mạnh bằng nó.

Nhìn thông đạo thẳng tắp, Tần Phàm lộ ra một tia hài lòng.

Hắn có thể tưởng tượng được. Nếu ngày sau gặp phải cường định, chỉ cần trốn vào trong nước là có thể chạy trốn thành công. Hơn nữa ở trong nước, nước giống như một bộ phận cơ thể của hắn. Hắn có thể không chế nước thành các loại công kích hoặc phòng thủ khác nhau.

Thậm chí hắn có thể kế thừa năng lực thần thông của Thủy Kỳ Lân trở thành bá chủ dưới nước.

- Ma chủng này là do viễn cổ Ma Tôn hóa thành, năng lực cường đại như vậy tại sao ở thời đại viễn cổ Thần Ma lại không hề nổi danh?

Vào lúc này, trong lòng Tần Phàm nổi lên một ít nghi vấn.

Hắn nhớ tới câu hỏi cuối cùng của mình với Long Thần, câu trả lời của đối phương khiến cho hắn nghi hoặc đến bây giờ.

Nhưng đáp án này hắn tạm thời nghĩ mãi không thông, chỉ có thể bỏ qua.

Tần Phàm nhớ rõ trước khi mình tiến vào Long hồ tìm kiếm Long cung, có một đầu yêu thú lục kiếp Bán Thần thiếu chút nữa giết chết hắn. Nếu như đối phương biến hắn chưa chết, chỉ sợ sẽ không bỏ qua.

- Không biết tên Long Côn Bằng Vương kia còn ở phía trên chờ ta hay không?

Lâp tức, Tần Phàm chậm rãi ngẩng đầu nhìn lên Long hồ, khóe miệng Tần Phàm lộ ra một nụ cười khinh thường.

Hiện tại hắn vô cùng tự tin vào thực lực của mình. Cho dù đối mặt với lục kiếp Bán Thần cũng có thể đánh một trận.

Đứng dưới đáy Long hồ, Tần Phàm ngẩng đầu nhìn lên thông đạo.

Hắn nhún chân nhẹ nhàng đạp mạnh một cái, cả người hóa thành một đạo tàn ảnh bay lên trên. Thân thể hắn uốn lượn trong không khí cực kỳ trôi chảy, tốc độ so với nhị kiếp Bán Thần không biết nhanh hơn bao nhiêu lần.

Phù! phù!

Tần Phàm vừa mới rời khỏi Long cung không bao lâu, chiếc hòm quan tài Cửu Long trong Long cung liền sụp đỏ hóa thành một đạo quang mang nhàn nhạt. Cả tòa Long cung cũng chịu ảnh hưởng, một cỗ lực lượng khổng lồ bộc phát nhấn chìm Long cung xuống đáy hồ.

Cứ như vậy, Long cùng cùng các loại tài liệu trân quý đều mai táng dưới đáy hồ. Từ nay về sau sẽ không tái hiện trên nhân thế nữa. Thậm chí từ nay về sau người đời cũng sẽ không thể biết đến một tòa Long cung thần bí dưới đáy Long cung.

Nó đã cùng thời đại của nó chôn vùi trong lịch sử. Mà người duy nhất nhớ đến sự tồn tại của nó có lẽ chỉ có Tần Phàm. Tần Phàm vừa mới bay được nửa đường thì nghe thấy tiếng động. Long cung sụp đổ khiến cho đáy lòng hắn run rẩy.

Nhưng hiện tại hắn cũng biết mình không có năng lực cải biến cái gì. Nhìn Long cung bị chôn vùi dưới đáy hồ, hắn chậm rãi quay đầu đi tiếp tục bay lên trên, bước đi trên con đường của chính mình.

...

- Ùm!

Mặt nước Long hồ bắn lên một cột sóng, Tần Phàm từ dưới hồ nước bay lên. Vẻ mặt hung phấn, chí khí lăng tiêu, khí chất của hắn bây giwof so với trước khi tiến vào Long hồ cải biến rất lớn, tựa như trải qua một quá trình tẩy lễ, thoát thai hoán cốt.

Nhưng nhớ tới lúc trước mình phải tốn năm sáu ngày mới có thể xuống dưới đáy hồ. Nhưng hiện tại hắn có được thần thông của Thủy Kỳ Lân, hơn nữa thực lực tăng lên, tốc độ cũng tăng lên nhiều. Cho nên hắn trở lại mặt hồ chỉ tốn hao nửa ngày mà thôi.

- Làm sao có thể! Tại sao hắn còn chưa chết?

Ở bên cạnh Long hồ, nhìn thấy Tần Phàm xuất hiện, Long Côn Bằng Vương trợn mắt há mồm kinh ngạc.

Phải biết rằng Bán Thần kiếp của Tần Phàm lúc trước ngay cả hắn có thực lực lục kiếp Bán Thần cũng phải kiêng kị. Theo như hắn đánh giá cho dù ngũ kiếp Bán Thần gặp phải cũng phải chết không thể nghi ngờ.

Nhưng lúc này Tần Phàm lại xuất hiện trước mặt hắn, sống sờ sờ. Long Côn Bằng Vương cơ hồ không thể tin được mắt mình.

- Cái gì? Tứ kiếp Bán Thần? Chuyện gì đang xảy ra vậy? Mấy ngày trước hắn không phải chỉ có tu vi nhị kiếp Bán Thần thôi sao? Vượt qua một Bán Thần kiếp mà có thể trở thành tứ kiếp Bán Thần sao!

Long Côn Bằng Vương đánh giá cảnh giới của Tần Phàn, càng lộ ra vạn phần kinh ngạc nhưng cũng lập tức ổn định tâm tình nói:

- Trách không được Bán Thần kiếp của hắn lại lợi hại đến như vậy, nguyên lai là hai lần Bán Thần kiếp trùng điệp lên nhau.

- Ngươi vẫn còn đứng đây! Không biết có phải đã cho rằng ta chết chắc rồi đúng không?

Tần Phàm cũng nhanh chóng phát hiện ra Long Côn Bằng Vương, nét mặt lộ ra một tia nghiền ngẫm.

- Trong vòng mấy ngày ngắn ngủi mà ngươi có thể đột phá hai cấp, tình huống như vậy thực lực ta chưa bao giờ nghe thấy! Tiểu tử ngươi ở dưới đáy hồ đã đoạt được bảo bối gì! Uống công ta canh giữ Long hồ thời gian dài như vậy. Nếu như ta đoạt được bảo bối kia, nói không chừng có thể đột phá cảnh giới hiện tại. Trở thành yêu thú thất kiếp Bán Thần vô cùng tôn quý.

Hai mắt Long Côn Bằng Vương lộ ra một tia cuồng nhiệt tham lam.

Kỳ ngộ như vậy, vốn nên thuộc về hắn nhưng bây giờ lại bị ngoại nhân cướp đi, hắn làm sao cam lòng cho được.

- Tiểu tử! Tuy không biết vì sao ngươi có thể sống sót sau Bán Thần kiếp kinh khủng kia để đi ra. Nhưng ngươi đừng mơ tưởng sống sót rời khỏi nơi này.

Nghĩ tới đây, Long Công Bằng Vương lập tức bay lên mặt hồ, lơ lửng trước mặt Tần Phàm, toàn thần toát ra sát khí cuồn cuộn.

- Bằng Vương, trước kia ta chỉ là nhị kiếp Bán Thần nhưng ngươi vẫn không giết được ta. Hiện tại ta đã là tứ kiếp Bán Thần. Ngươi cho rằng với thực lực của ngươi có thể giữ chân ta lại sao.

Tần Phàm không hề sợ hãi nhìn Long Côn Bằng Vương, lạnh nhạt nói.

- Ha ha! Nực cười! Ngũ kiếp Bán Thần cùng lục kiếp Bán Thần là một đường ranh giới!. Kể cả bây giờ ngươi có tu vi ngũ kiếp Bán Thần cũng không thể nào so sánh được với lục kiếp Bán Thần. Ngày đó để ngươi xâm nhập vào lãnh địa, lại để ngươi cướp đi bảo bối của Long Côn Bằng Vương ta. Hôm nay không xé ngươi thành vạn đoạn khó có thể giải được mối hận trong lòng. Nếu thông minh thì ngươi nên ngoan ngoãn đem bảo vệt đoạt được ở dưới đáy hồ mang ra đây, ta sẽ cho ngươi chết một cách nhẹ nhàng.

Long Côn Bằng Vương ngửa mặt lên trời cười một tiếng. Đồng thời hắn cũng đề phòng Tần Phàm, tránh để cho hắn lại trốn vào Long hồ.

- Vậy sao? Vậy thì ngươi thử xem!

Nghe vậy, Tần Phàm chỉ lộ ra một nụ cười trêu tức.

Đúng là ngũ kiếp Bán Thần và lục kiếp Bán Thần là một đường ranh giới. Nhưng đường ranh giới này với năng lực ma chủng cùng truyền thừa của Long Thần, Tần Phàm hoàn toàn có thể vượt qua được.

Đương nhiên Tần Phàm cũng hi vọng có thể chiến đấu một trận thống khoái để chứng minh niềm tin của mình.

Hừ! Ngươi không cần giả vờ giả vịt, rất nhanh ngươi sẽ biết được trước thực lực tuyệt đối cho dù ngươi dùng bảo bối gì cũng không cách nào đến bù được! Chuẩn bị chịu chết đi! Hiện tại ta cho ngươi thấy thực lực chân chính của một yêu thú lục kiếp Bán Thần.

*****

Thấy bộ dạng tự tin của Tần Phàm, còn muốn cùng với mình chiến đấu, Long Côn Bằng Vương tự nhắc mình phải cẩn thận.

Ngay từ đầu hắn đã hiện ra bản thể của mình.

- Tiểu tử, ta nói rồi! Chờ ngươi từ trong hồ đi ra chính là lúc ngươi phải chết! Nạp mạng đi!

Chỉ thấy thân thể nhỏ gầy của Long Côn Bằng Vương đột nhiên hóa thành một tòa núi cao, che phủ cả bầy trời.

Hai cánh xòe ra xuyên thẳng lên trời cao, hắc quang tỏa ra vô cùng chói mắt. Hai cánh vừa ra ngay cả mặt trời cũng bị che khuất.

- Thiên Bằng Kích Trường Không!

Nhẹ nhàng khẽ động một cái, hai cánh Long Côn Bằng Vương tràn ngập lực lượng mang theo thân thể cực lớn của mình phóng về phía Tần Phàm.

Tê...

Trong nháy mắt, hai chân tràn ngập lực lượng giơ lên chộp về phía thân hình nhỏ bé của Tần Phàm. Một trảo này của hắn mang theo lực phá hoại rất lớn, cho dù là núi cao vạn trượng cũng phải sụp đổ, vô cùng đáng sợ.

Nhưng mà vào lúc này Tần Phàm đối mặt với kình phương cường hoành trước mặt hắn chỉ chậm rãi ngẩng đầu lên, chậm rãi đưa tay về phía trước.

Quyền ra, một cự trảo Thanh Long vô cùng sống động xuất hiện trong hư không. Một cỗ khí tức cường đại từ thời viễn cổ xuất hiện giống như cự long xuất hải. Thanh Long Tham Trảo mang theo một cỗ khí thế chà đạp thiên hạ đánh về phía trước.

Thanh Long trảo hiện ra cùng với cỗ khí tức thanh long từ thời viễn cổ và lực lượng hùng hồn đến từ Nguyên Giới rất nhanh đụng vào móng vuốt của Long Côn Bằng Vương.

Oanh!

Một tiếng nổ kinh thiên động địa chấn động Long hồ vang lên. Kình lực tản mát ra bốn phương tám hướng khến cho Long hồ xuất hiện sóng lớn ngập trời, từng đạo sóng bắn thẳng lên trời khí thế bài sơn đảo hải, tựa hồ muốn hủy thiên diệt địa.

Rắc!

Chỉ cốc lát, một bóng đen to lớn bay ngược ra sau.

- Điều này không có khả năng! Ngươi làm sao có thể trở nên mạnh mẽ như vậy.

Hai cánh ổn định thân thể, vỗ vỗ trong hư không. Lông vũ trên người cũng dựng ngược lên. Mặc dù Long Côn Bằng Vương không có thụ thương nhưng thân là lục kiếp Bán Thần, Long Côn Bằng Vương vừa giận vừa sợ, miệng gào thét không dám tin tưởng.

Hắn cũng không có nghĩ tới thực lực của Tần Phàm đột nhiên tăng mạnh như vậy. Hắn vốn cho rằng thực lực Tần Phàm có thể đánh ngang với mình đã là đánh giá cao lắm rồi. Nhưng hiện tại hắn mới biết được thì ra bản thân vẫn đánh giá thấp đối phương.

Thân là yêu thú lục kiếp Bán Thần cao cao tại thượng, lại bị một quyền của tiểu tử Tần Phàm dễ dàng đánh tan như vậy. Long Côn Bằng Vương không cách nào tiếp nhận sự thật này.

- Lục kiếp yêu thú cũng chỉ có như vậy mà thôi!

Lúc này, Tần Phàm lộ ra thần sắc vô cùng thỏa mãn, hắn đối với thực lực của mình bây giờ hết sức hài lòng. Hôm nay vô luận là lực lượng Nguyên Giới hay lực lượng ma chủng của hắn đều cường đại hơn trước rất nhiều.

Vừa rồi một lần đối kháng, tuy chỉ là song phương thăm dò nhau nhưng hắn có thể đánh giá được phần nào thực lực của chính mình.

Thực lực Long Côn Bằng Vương bây giờ so với lúc trước cũng không có chênh lệch bao nhiêu. Mặc dù vũ kỹ của yêu thú không bằng nhân loại nhưng thân thể cùng tốc độ lại mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Hiện tại hắn chỉ ở trạng thái bình thường mà có thể dùng một chiêu không tính là mạnh nhất đánh lui đối phương. Nếu như sử dụng trạng thái ma thân Kỳ Lân, Tần Phàm tin tưởng rằng mình có thể khiến đối phương trọng thương.

Đương nhiên Long Côn Bằn Vương có huyết mạch của hung thú viễn cổ lưu lại. Thân thể cường hãn muốn dùng một chiêu miểu sát hắn là chuyện không thể. Nhưng Tần Phàm vẫn còn vũ kỹ mạnh hơn nữa.

- Tiểu tử nhân loại đáng giận, ngươi đã không lĩnh ý tốt của ta. Long Côn Bằng Vương ta thân là lục kiếp yêu thú, không phải là hư danh nói chơi. Tiếp đây ta sẽ cho ngươi thấy yêu kỹ truyền thừa!

Chứng kiến vẻ mặt trêu tức của Tần Phàm, Long Côn Bằng Vương giận giữ, hai cánh mở rộng, thi triển một loại kỹ năng cường đại.

Cảm nhận được chấn động đặc thù của không gian xung quanh, Tần Phàm lộ ra một tia hứng thú.

Hắn biết rõ một ít yêu thú cường đại có được trí nhớ truyền thừa từ huyết mạch, có thể thi triển ra một ít kỹ năng cường đại. Ngoài ra trong do là yêu thú biến dị cho nên không có được yêu kỹ truyền thừa. Mà bây giờ Long Côn Bằng Vương lại đoạt được yêu kỹ truyền thừa, Tần Phàm chờ mong được chứng kiến yêu kỹ này.

- Vậy hãy để ta xem yêu kỹ của ngươi có uy lực như thế nào!

Tần Phàm chậm rãi nắm chặt hai tay, ngẩng đầu nhìn lên trời. Hôm nay hắn một bước lên trời, đối với mọi thứ hoàn toàn không sợ.

Trên bầu trời, Long Côn Bằng Vương dang rộng hai cánh, che chắn đi ánh nắng ban ngày giống như bầu trời sắp sửa rơi xuống. Trong đó có một loại khí thế trấn áp hết thảy để cho người khác khó có thể hô hấp một cách tự nhiên được.

- Nhân loại ngu xuẩn, hiện tại ta sẽ khiến ngươi vì cuồng ngôn mà trả một cái giá lớn!

Trong nháy mắt, chỉ nghe thấy giọng nói giận giữ của Long Côn Bằng Vương. Sau đó bỗng nhiên kim quang trên người hắn xuất hiện toàn thân lập lòe hàn quang bay thẳng đến chân trời.

Tê!

Cũng vào lúc này, Tần Phàm lập tức cảm giác được một cỗ khí tức đáng sợ đến từ Thái Cổ. Thậm chí làm cho linh hồn hắn run nhè nhè, cỗ lực lượng này khủng bố dị thường.

Ánh mắt Long Côn Bằng Vương lạnh băng, không hề che giấu sát cơ. Lông vũ toàn thân hắn đều biến đổi, giống như bị liệt diễm màu vàng thiêu đốt. Ngay cả đồng tử cũng biến thành huyết hồng, giống như máu từ Thái Cổ chảy ra.

Ngay sau đó thân thể Long Côn Bằng Vương ở trong hỏa diễm màu vàng chậm rãi mọc ra một hư ảnh cự long màu vàng. Hư ảnh uy nghiêm vô cùng, phát ra uy áp vô thượng, trực tiếp rung động lòng người.

Long Bằng truyền thừa!

Thái Cổ tuyệt sát!

Một tiếng rít gào thần bí từ viễn cổ từ trong miệng Long Côn Bằng Vương phát ra. Một tiếng rống này khiến cho cả bình nguyên Tàng Long chấn động. Phạm vi hơn trăm dặm, tất cả yêu thú lục kiếp Bán Thần đều bị loại uy áp đáng sợ này chấn kinh, bỏ chạy tứ tán.

Cũng chỉ có một ít yêu thú lục kiếp Bán Thần, thậm chí là thất kiếp Bán Thần là bị hấp dẫn tới, nét mặt vô cùng kinh ngạc.

Trong đó cách Long hồ ước chừng hơn ba trăm dặm, bên trong một sơn mạch bí ẩn, một đầu thất kiếp lão yêu không biết tồn tại bao nhiêu năm đang ở trong động phủ nhắm mắt tu luyện vì một tiếng rống giận giữ của Long Côn Bằng Vương mà mở mắt.

Lập tức lão yêu nhìn về phía Long hồ, miệng thì thào nói:

- Chiêu này là cổ thuật Long Bằng tuyệt sát, chính là yêu kỹ truyền thừa của nhất tộc Long Bằng thời viễn cổ, uy lực vô cùng. Cho dù nhân loại bình thường có Bán Thần kỹ cao cấp cũng khó có thể vượt qua. Chiêu là tuyệt kỹ mạnh nhất của tiểu Bằng Vương ở Long hồ, đến tột cùng là ai có thể khiến cho hắn thi triển ra chiêu này?

Lòng lão yêu chấn động, định tiến đến gần Long hồ nhìn một chút. Nhưng bỗng nhiên một giọng nói truyền vào trong động phủ vang lên:

- Việc không liên quan đến mình, không nên tò mò.

Giọng nói thần bí này ẩn chứa lực lượng rất đáng sợ. Vừa nghe xong lời này, lão yêu căng lẳng, sống lưng rét lạnh nhìn chung quanh nhưng không phát hiện ra điều gì bất thường.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1204)