← Ch.1034 | Ch.1036 → |
- Yêu Hỏa Diễm Liên, nguyên lai là thứ này!
Vừa nhìn xuống, hắn phát hiện bên trong trung ương nham tương cuồn cuộn, khói trắng không ngừng bốc lên, một đóa liên hoa lớn cỡ nửa thước màu trắng đang phập phồng bên trong.
Yêu Hỏa Diễm Liên, linh dược hỏa tính cực phẩm, còn trân quý hơn Bạch Diệp Lam Tâm Thảo gấp trăm lần! Có thể nói, bất kỳ đan dược tính nhiệt nào cần luyện chế, chỉ gia nhập một chút Yêu Hỏa Diễm Liên thì dược lực cùng tăng lên gấp bội, là đồ vật mà không ít luyện đan sư cho dù táng gia bại sản cũng nguyện ý đạt được.
Hơn nữa Yêu Hỏa Diễm Liên cực kỳ hiếm thấy, chỉ sinh trưởng trong nham tương cực nóng, mười năm nở hoa, Tần Phàm có thể gặp được linh dược này là cực kỳ may mắn.
- Thật tốt quá, có được Yêu Hỏa Diễm Liên cùng Bạch Diệp Lam Tâm Thảo, sau khi ta đạt được đủ đan mạch, có thể luyện chế ra Hỏa Dương Cuồng Đan có thể giúp nguyên giới lực bùng nổ, có thêm lá bài tẩy này, đến lúc đó cho dù là thất kiếp bán thần ta cũng dám đấu một trận!
Thấy vậy trong lòng Tần Phàm không nhịn được hưng phấn, vội vàng muốn lao xuống hái lấy.
- A...
Nhưng đúng ngay lúc này, hắn bỗng nhiên nghe được bên ngoài miệng núi lửa truyền vào tiếng kêu thê thảm...
Nghe bên ngoài truyền tới tiếng kêu thảm thiết, trên mặt Tần Phàm không khỏi lộ ra chút ý cười.
Tiếng hét thảm vừa rồi khẳng định chính là người luôn truy theo sau lưng hắn, bởi vì muốn thuận tay ngắt lấy gốc Bạch Diệp Lam Tâm Thảo ngoài miệng núi lửa mà bị đại xà màu trắng kia công kích.
Vừa rồi sở dĩ hắn không hái gốc linh dược trân quý kia là vì gài bẫy người này.
Người nọ quả nhiên trúng chiêu.
Tuy rằng không biết thực lực người nọ như thế nào, nhưng gặp phải hung xà có được thực lực lục kiếp bán thần công kích bất ngờ, cho dù là lục kiếp bán thần đỉnh phong chỉ sợ cũng không thể kháng cự.
Trừ phi là cường giả có thực lực thất kiếp bán thần mới không bị đại xà kia uy hiếp.
Nhưng thất kiếp bán thần đã có tư cách đứng đầu một thành trì (chẳng hạn như phụ thân của Mộ Thanh Thanh là Mộ Chấn), Tần Phàm phỏng chừng ngay cả La gia cùng Vân gia cũng không có mấy người, hơn nữa hắn cho rằng với thân phận cùng thực lực của thất kiếp bán thần cũng sẽ không làm chuyện mất mặt như đứng ngoài Mạc Lợi Thành đợi hắn hoặc là theo dõi hắn tới nơi này, người kia hơn phân nửa là lục kiếp bán thần hoặc là lục kiếp bán thần đỉnh phong mà thôi.
- Ha ha, nghĩ muốn truy ta không dễ dàng như vậy, đại xà bên ngoài chính là cửa thứ nhất, nếu hắn còn dám đi vào nơi này thì có giáo huấn cho hắn xem.
Tiếp theo Tần Phàm thản nhiên nói.
Phải biết rằng hắn dùng nguyên giới lực phòng ngự kết hợp cùng Huyền Vũ phòng ngự, Kỳ Lân phòng ngự chồng lên nhau cộng thêm hắn có được lực đề kháng nhất định đối với hỏa hệ, nhưng đi vào trong vùng nham tương này vẫn cảm thấy không chịu đựng nổi.
Hắn tin tưởng cho dù là lục kiếp bán thần có tới đây cũng càng thêm không chịu đựng nổi, ở nơi nay hắn đã chiếm ưu thế lớn hơn người kia.
Bên trong hồ nham tương thật lớn, nham tương chậm rãi chảy xuôi, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy bọt khí nổi lên, nhưng bọt khí vừa xuất hiện lập tức liền nổ tung, "bồng" một tiếng nham tương nóng cháy bắn ra ngoài, có một cảm giác thê mỹ nhưng làm người sợ hãi.
Trôi nổi trên hồ nham tương, Tần Phàm nhìn dòng nham tương lưu động không thấy cuối, trong lòng vừa rung động lại kiêng kỵ, ánh mắt nhìn vào Yêu Hỏa Diễm Liên còn không tự chủ được nuốt nước bọt.
Yêu Hỏa Diễm Liên đích thật là vô cùng trân quý, vốn là bảo bối trong lòng tất cả luyện đan sư, mà nham tương bên dưới Tần Phàm cũng thập phần rõ ràng, chỉ cần dính vào một ít thì toàn bộ phòng ngự của hắn chỉ sợ sẽ lập tức phá hỏng.
Hắn bay thấp xuống hơn một ít liền có thể cảm giác được thật rõ ràng nhiệt độ quanh thân cơ hồ dâng cao kịch liệt.
Bởi vì tiến tới gần Yêu Hỏa Diễm Liên, hắn có thể rõ ràng chứng kiến phân nửa gốc linh dược đều mọc trong nham tương, chỉ có đóa liên hoa nhìn qua như không nhiễm chút hạt bụi, tản ra quang mang thần bí mê hoặc, mặc chon ham tương khuấy động khắp chung quanh cũng không làm tổn thương được nó mảy may.
Tần Phàm cảm giác được đóa liên hoa phát ra hào quang thần bí hẳn có công dụng như một tầng bảo vệ.
Yêu Hỏa Diễm Liên có tám chiếc lá, màu xanh lục thật đậm. Chiếc lá hoàn toàn ngâm vào bên trong nham tương nhưng không bị thiêu đốt, thoạt nhìn thật giống như thanh ngọc trong suốt, xanh tươi ướt át, sinh cơ bừng bừng.
Mà tám lá cây hình thành đài sen, nâng đóa bạch liên diễm lệ ở giữa, đóa hoa tản ra ánh sáng trắng lấp lánh, nhìn lâu còn làm ánh mắt như bị đốt nóng cháy bỏng.
Bên trong liên hoa còn có nhụy hoa, có một lỗ thủng nho nhỏ mơ hồ lộ ra hỏa hồng sắc quang mang, Tần Phàm phỏng chừng chính là hạt sen của Yêu Hỏa Diễm Liên.
- Không thể tưởng được Yêu Hỏa Diễm Liên còn kết xuất được cả hạt sen!
Điều này làm Tần Phàm càng thêm vui vẻ, hạt sen của Yêu Hỏa Diễm Liên là do hỏa năng lượng tinh thuần nhất ngưng tụ mà thành, đối với người tu luyện nguyên giới hỏa hệ mà nói quả thực chính là chí bảo, giá trị cực cao, thậm chí không thua gì đóa hoa sen màu trắng kia.
Lúc này bờ môi của hắn bởi vì nhiệt độ cực nóng biến thành tái nhợt khô khốc, hắn không nhịn được dùng lưỡi liếm liếm, lại nhìn đài sen màu xanh đang phiêu phù trong nham tương, cắn chặt răng, Chu Tước Dực mở ra bay xuống.
- Bồng!
Nhẹ nhàng rơi lên trên lá sen màu xanh biếc kia.
Quả nhiên đúng như trong sự tưởng tượng của hắn, khi hai chân hắn rơi lên trên lá sen, hắn chợt phát hiện nhiệt độ chung quanh đã thoáng giảm xuống, tựa hồ lá sen xanh biếc có được tác dụng ngăn cản nhiệt độ nóng bức khủng bố chung quanh.
May mắn là như thế, nếu không đứng gần khoảng cách dòng nham tương như vậy nhất định là không ai có đủ khả năng thừa nhận.
Ánh mắt chuyển hướng đóa sen trắng cùng hỏa hồng sắc hạt sen bên trong, ánh mắt của hắn dần dần có chút nóng rực lên, vật này chính là bảo bối hiếm có ah.
Phải tận dụng thời cơ.
Lúc này Tần Phàm không chút do dự bước tới hai bước, tiếp theo muốn hái cả đóa liên hoa, nhưng khi hắn vừa tiếp xúc tới bên ngoài đóa liên hoa, lập tức thét to một tiếng, vội vàng buông lỏng tay ra.
Vừa xòe bàn tay ra xem, không ngờ nổi lên huyết phao vô cùng thê thảm, cảm giác nóng rực từ bên trong truyền tới thật giống như hắn trực tiếp nhúng tay vào trong nham tương sau đó rút tay lên.
- Không ngờ lại có nhiệt lượng đáng sợ như vậy!
Tần Phàm không khỏi nhướng mày, hắn biết vừa rồi mình quá mức sơ suất khinh thường.
Tiếp theo hắn lấy ra Vương Trù Đao, một đao bổ ra, ánh đao xẹt qua, đóa hoa sen lập tức bị hắn chặt đứt.
- Tê...
Năng lượng hỏa hồng sắc lập tức phun trào, rơi xuống trên lá sen rắn chắc lại đốt ra vài lỗ thủng. May mắn Tần Phàm tránh né kịp thời, nếu không chỉ cần dính một giọt sẽ lập tức bị đốt phỏng.
*****
Nhưng hắn chém đứt hoa sen nên đóa hoa muốn rơi xuống trong nham tương, Tần Phàm bất chấp hết thảy, bước lên một bước, hai tay ngưng kết ra Kỳ Lân thủy nguyên đem đóa hoa nâng lên, lại đem cả đóa hoa bỏ vào bên trong không gian Đan Võ Thần Đỉnh.
Chỉ có không gian đặc thù như Đan Võ Thần Đỉnh mới có thể bảo tồn được tiên thiên chí bảo trân quý như vậy.
- Hô...
Thu hồi được Yêu Hỏa Diễm Liên, Tần Phàm không khỏi thở ra một hơi, nhưng lại nhìn hai tay bị phỏng cơ hồ mất lột đi lớp da hắn chỉ biết cười khổ.
Đương nhiên chút thương thế này đối với hắn mà nói cũng không tính là gì. Hắn lấy ra một bình nước thuốc trị thương đặc hiệu bôi lên tay, kình khí có đủ loại công hiệu trị liệu trong cơ thể lần thứ hai vận chuyển, dần dần giúp bàn tay khôi phục như lúc ban đầu.
Với khả năng khôi phục sinh mệnh lực như hắn, phỏng chừng cho dù cả Mạc Lợi Đảo cũng không có vài người so được với hắn.
Thấy thương thế đã khôi phục, Tần Phàm liền chuẩn bị rời đi.
Nhưng ngay khi Tần Phàm dự định rời khỏi, hắn lại mẫn cảm phát hiện trên lá sen có một sợi lông chim cực nhỏ. Lông chim nằm trên cánh hoa sen nhưng vừa rồi hắn không hề chú ý tới, hiện tại nghĩ tới một lông chim nho nhỏ nhưng không bị đốt thành tro dưới nhiệt độ cao như vậy, chỉ sợ cũng không phải vật phàm.
Lông chim rơi vào trong tay, chỉ một mảnh nhỏ đã làm cho Tần Phàm cảm giác được nhiệt lượng mạnh mẽ bên trong, giống như hắn có thể trong nháy mắt cảm ứng được sự cường đại của chủ nhân lông chim này.
- Đây là lông chim trên người một đầu yêu thú cường đại, hơn nữa người này tựa hồ còn không sợ nhiệt lượng...khụ khụ, Yêu Hỏa Diễm Liên e rằng đã bị nó phát hiện trước, nhưng thời điểm kia còn chưa nở, cho nên hiện tại mới tiện nghi cho ta đi!
Nhìn mảnh lông chim thần bí trong tay, Tần Phàm thầm suy nghĩ.
Thông qua khí tức lưu lại trên lông chim, hắn phỏng chừng thực lực của chủ nhân ít nhất phải là lục kiếp bán thần đỉnh phong, có lẽ đã đạt tới thực lực thất kiếp bán thần cũng nói không chừng.
Ngẩng đầu nhìn lên, vào lúc này hắn đã có thể cảm giác được cuộc chiến đấu bên ngoài tựa hồ cũng đã chấm dứt. Thực lực của đại xà màu trắng không thấp, người kia có thể trong thời gian ngắn đem nó giải quyết, như vậy đủ nói rõ kỳ thật thực lực của người kia cũng không thấp.
Trên mặt Tần Phàm lộ ra vẻ trầm tư.
Sau một thoáng do dự, hắn đáp xuống trên lá sen trở lại, nhịn đau xuất ra một cánh hoa Yêu Hỏa Diễm Liên đặt lên trên lá sen, hơn nữa còn bí mật đem mảnh lông chim thần bí nhặt được vừa rồi đặt lên trên.
Làm xong hết thảy chuyện này, hắn nhẫn nhịn nhiệt độ nóng cháy đứng yên trên lá sen, ngẩng đầu nhìn lên thông đạo núi lửa, chờ người kia đuổi vào.
Đại khái đợi thêm nửa giờ, Tần Phàm bắt đầu cảm giác được bên trên truyền tới khí tức ba động của người kia, người kia mặc dù đã che giấu khí tức của mình nhưng do cảm giác của Tần Phàm mạnh hơn hắn nên vẫn phát hiện ra hắn.
Vì thế trên mặt Tần Phàm nổi lên ý cười nghiền ngẫm.
Hít sâu một hơi, hắn làm ra thanh âm vô cùng kinh ngạc kêu lên:
- Yêu Hỏa Diễm Liên! Trời ạ, không ngờ là thiên địa chí bảo này, ta gặp đại vận!
Tiếng kêu của hắn tuy rằng có chút khoa trương, nhưng bởi vì danh khí của Yêu Hỏa Diễm Liên thật lớn nên xem như là phản ứng bình thường. Tiếp theo hắn liền có thể cảm giác được khí tức của người kia có vẻ dồn dập hơn một ít, tiếng gió rít bén nhọn truyền đến, tốc độ người kia nhất thời nhanh hơn không ít.
- Mắc câu rồi!
Chỉ chốc lát quả nhiên một đạo nhân ảnh xuất hiện ngay phía trên, đó là một lão giả có mái tóc trắng xóa, vừa lùn lại gầy, nhưng hai mắt thập phần hữu thần, tinh quang bắn ra bốn phía.
Lúc này ý cười trên mặt Tần Phàm đã biến mất, hơn nữa còn làm ra bộ dáng cực kỳ hoảng sợ, thật giống như trong lúc cuống quýt không cẩn thận làm rơi ra một mảnh Yêu Hỏa Diễm Liên xuống lá sen bên dưới.
- Quả nhiên là Yêu Hỏa Diễm Liên! Tiểu tử, không thể tưởng được ngươi sắp chết còn mang theo lão phu tìm được thiên địa chí bảo này, một khi đã như vậy lão phu lưu cho ngươi được toàn thây đi!
Lão nhân kia hai mắt ngưng tụ, lộ ra dáng vẻ âm trầm làm người rét lạnh nói.
Sau khi lão giả kia vừa xuất hiện, Tần Phàm vừa diễn trò vừa bắt đầu âm thầm đánh giá người kia.
Từ trên khí thế cùng lực thích ứng hoàn cảnh của người này mà xem, thực lực của hắn tuyệt đối không thấp, phỏng chừng đạt tới lục kiếp bán thần đỉnh phong cảnh giới, cách đại năng cường giả thất kiếp bán thần chỉ còn một bước mà thôi.
Người này hai mắt hữu thần, tinh quang tiết lộ, một thân kình khí ngưng tụ, nhìn ra được nhất định là dừng lại tại lục kiếp bán thần đã nhiều năm, đạt được cực hạn võ đạo không cách nào khác đột phá. Nhưng mặc dù đã đạt tới cực hạn võ đạo còn chưa thể đột phá thất kiếp bán thần, nhưng khẳng định vẫn mạnh hơn lục kiếp bán thần bình thường không ít.
Thậm chí có thể nói vừa nhìn thấy, Tần Phàm liền có trực giác lão giả này phải mạnh hơn Vân Thiên không ít. Trừ phi hắn dùng toàn bộ lá bài tẩy, nếu không muốn giết chết đối phương cơ hồ không cách nào làm được.
Nhưng Tần Phàm cũng không muốn lập tức tranh đấu với người này, hắn luôn kiêng kỵ ở sau đó còn có người khác truy tung chạy tới, cho nên cảm thấy lập tức liều mạng thật sự là không đáng, vì vậy mới an bài vở kịch vừa rồi.
Thấy lão giả kia đã đuổi tới, hắn không chút chần chờ, trên mặt lộ ra vẻ kinh hoảng, sau đó giả vờ như bất chấp nhặt lên cánh hoa Yêu Hỏa Diễm Liên rơi trên lá sen, chỉ giẫm một cước lên lá sen thân hình hướng bên trên sương mù màu trắng lao đi.
- Tiểu tử, ngươi đừng mong chạy trốn, hôm nay ngươi nhất định khó tránh khỏi cái chết, nên ngoan ngoãn giao ra Yêu Hỏa Diễm Liên, ta còn lưu cho ngươi được toàn thây!
Lão giả kia nhìn thấy Tần Phàm bỏ chạy, nhất thời quát lạnh một tiếng nói.
Nhưng hắn lại luyến tiếc cánh hoa của Yêu Hỏa Diễm Liên còn lưu lại trên lá sen, nhìn thấy cánh hoa bởi vì bị một cước giẫm mạnh của Tần Phàm lên lá sen mà sắp rơi xuống nham tương, hắn vội vàng bay xuống nhặt lên cánh hoa sau đó mới đuổi theo Tần Phàm.
Phải biết rằng cánh hoa Yêu Hỏa Diễm Liên mỗi một cánh bán được với giá trên trời, hơn nữa không ít luyện đan sư đều xem là trân bảo, hắn nghĩ thầm nếu đem cánh hoa giao cho bất cứ luyện đan sư nào, nói không chừng còn có thể đổi lấy một ít đan dược giúp hắn đột phá cực hạn võ đạo.
Mà Tần Phàm ẩn trong sương khói trắng chứng kiến lão giả quả nhiên đi nhặt cánh hoa Yêu Hỏa Diễm Liên trước tiên, trên mặt liền lộ ra ý cười, tiếp theo cũng không hề dừng lại thi triển tốc độ cao hướng miệng núi lửa bay nhanh đi.
- Hô hô...
Tiếng gió rít qua bên tai, Chu Tước Dực vỗ mạnh, thật nhanh mở ra một con đường bên trong khói đặc cuồn cuộn.
← Ch. 1034 | Ch. 1036 → |