Vay nóng Homecredit

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 1065

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 1065: Huynh đệ gặp lại
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Lazada


Mạc Lợi đảo chủ gật đầu nói. Tần Phàm có thể cùng tỉnh lại với bốn thiên tài của những đại thần đảo khác đã vượt xa ngoài ý liệu của hắn, hắn cũng không có gì bất mãn.

Cách kiến trúc mà Mạc Lợi đang đứng không xa, lúc này cũng có hai đôi mắt đang nhìn Tần Phàm.

Một đôi mắt là của Ngao Lang đảo chủ, hắn đã nhận ra Tần Phàm, sắc mặt hơi có chút âm trầm. Hắn làm thế nào cũng không nghĩ ra Mạc Lợi thần đảo luôn đối nghịch với Ngao Lang thần đảo lần này lại xuất hiện một nhân vật như thế.

Mà đổi thành Âu Dương Không, hắn nhìn thấy sắc mặt của Ngao Lang đảo chủ có vẻ khó chịu, thản nhiên nói:

- Kỳ thật đảo chủ không cần mất hứng, tuy rằng cảm ngộ càng lâu đại biểu nhận thức càng cao, nhưng cuộc chiến thiên tài so đấu không phải là nhận thức!

- Không sai, ngươi nói rất đúng, Tần Phàm cảm ngộ được lâu như vậy bên trong có một nguyên nhân là vì khởi điểm thấp, cho nên mới có thể chứa đựng được càng nhiều. Mà ngươi thì khác, ngươi đã sớm đạt tới lục kiếp bán thần đỉnh phong, hơn nữa thông qua địa vực thí luyện tại Ngao Lang thần đảo, đối với võ đạo lý giải đã sớm cao hơn người bình thường, cho nên mới sớm chấm dứt cảm ngộ. Lần này ta thật sự chờ mong ngươi trở thành một siêu cấp hắc mã, sau đó đại phóng quang mang.

Nghe vậy sắc mặt Ngao Lang đảo chủ mới thoáng dịu xuống nói.

Âu Dương Không là thiên tài đầu tiên thông qua địa ngục thí luyện của Ngao Lang thần đảo trong ngàn năm qua, có thể nói hắn là thiên tài ngàn năm của Ngao Lang thần đảo còn chưa đủ, cho nên hắn mới ký thác kỳ vọng.

- Tần Phàm chưa tính là mục tiêu của ta, mục tiêu của ta rất lớn!

Âu Dương Không tự tin ngẩng đầu nói, sự tin tưởng của hắn rất đầy đủ.

- Ta đã đột phá ngũ kiếp bán thần đỉnh phong!

Sau khi tỉnh lại, Tần Phàm phát hiện cảnh giới của mình biến hóa, trước đó dùng Thái Hư Chân Đan hắn chỉ cách ngũ kiếp bán thần đỉnh một đường, hiện tại trải qua ba ngày cảm ngộ, hắn rốt cục thành công vượt qua, hiện tại chỉ còn cách lục kiếp bán thần một đường duy nhất!

Một khi vượt qua, hắn xem như long nhập cửu tiêu!

- Còn có nguyên giới của ta càng thêm đầy đủ, nếu tính dung lượng của nguyên giới lực ngay cả lục kiếp bán thần cũng không mấy ai so được với ta!

Võ đạo dung hợp thông hiểu, đạt được tăng lên thật lớn, lúc này trong hai mắt Tần Phàm tràn đầy thần thái hưng phấn.

- Mười danh phía trước trong cuộc thi đấu thiên tài, thậm chí là cao hơn một tầng, cũng không phải là không có thể!

Siết chặt nắm tay, hắn càng thêm có tự tin.

- Lão đại...

Cũng đúng lúc này, một thanh âm bỗng nhiên truyền tới từ sau lưng, làm hắn nhất thời ngẩn ra.

Cho tới nay chỉ có một người gọi Tần Phàm là "lão đại".

Cho nên khi nghe được thanh âm kia, Tần Phàm rất nhanh liền phản ứng. Kỳ thật vừa rồi khi hắn còn đang ở trong trạng thái cảm ngộ đã mơ hồ có chút cảm ứng, chỉ là lúc ấy còn đang đắm chìm trong huyền ảo của dãy kiến trúc nên tạm thời không có thời gian nghĩ nhiều mà thôi.

- Tiểu Chiến?

Sắc mặt hắn chợt động, nổi lên vẻ vui mừng bỗng nhiên quay đầu lại.

Quả nhiên lúc này đang đứng sau lưng hắn là một thiếu niên mắt to mày rậm trọc đầu, chính là hồng mục chiến trư đã biến hóa. Từ Vũ Thiên đại lục đầu yêu thú này luôn theo hắn đi tới Tân Thế Giới, đến sau đó hai người chia tay, tình cảm của họ chưa bao giờ phai nhạt.

Lần này gặp lại trong lòng Tần Phàm nhất thời sinh ra cảm giác ấm áp, thật giống như nhìn thấy được người nhà.

Lúc này Tần Chiến đã không còn vẻ béo phì như lúc mới biến hóa, da thịt trắng nõn trong suốt, nhưng thân hình đã mạnh mẽ hơn không ít, thoạt nhìn thân thể cơ bắp đã lớn, thậm chí có thể gọi là cường tráng.

Hơn nữa trên thân hắn mặc trường bào màu đen tinh xảo, thoạt nhìn còn có thêm vài phần tuấn tú, trên lưng vẫn đeo hắc sắc cự cung lấy được trong bí địa sơn cốc, cả người thoạt nhìn hiên ngang mạnh mẽ, tư thế oai hùng, có chút hấp dẫn ánh mắt.

Nhớ tới ngày trước khi tiểu gia hỏa này mới biến hóa, mặc quần áo lại chạy hỏi mình "có anh tuấn" hay không, khóe môi Tần Phàm hiện lên ý cười, chẳng qua tiểu Chiến hiện nay đúng thật là có thể xưng tụng anh tuấn.

Hơn nữa nhìn vầng trán hắn cảm giác thành thục hơn không ít, nếu không phải vì một câu "lão đại", hơn nữa tâm linh cảm ứng vi diệu lẫn nhau, thậm chí Tần Phàm cũng không dám nhìn nhận hắn.

- Lão đại, rốt cục đệ gặp lại huynh!

Lúc này tiểu Chiến có vẻ thật hưng phấn, vừa nhìn thấy Tần Phàm liền chạy tới, tốc độ thật nhanh, nháy mắt đã đi tới trước mặt hơn nữa còn nhào lên chẳng khác gì một tiểu hài tử.

- Huynh đệ, gần đây có khỏe không?

Tần Phàm cũng hết sức cao hứng mở rộng đôi tay ôm chặt Tần Chiến. Tuy rằng hiện tại đối phương đã biến hóa không nhỏ, nhưng ở trong lòng của hắn người này vẫn là tiểu chiến trư ngây thơ đáng yêu ngày trước.

- Tốt, lão đại, đệ đã trở thành lục kiếp yêu thú!

Lúc này tiểu Chiến buông lỏng Tần Phàm, vỗ vỗ ngực tự hào nói.

- Đây không phải là còn giỏi hơn lão đại này hay sao?

Tần Phàm cũng cười.

Ở trong yêu thú nếu đạt tới cửu cấp yêu thú sẽ biến hóa, sau đó cũng giống như nhân loại trải qua yêu kiếp. Nhưng bởi vì yêu thú khuyết thiếu bán thần khí cùng bán thần kỹ, so sánh với nhân loại sẽ yếu hơn một chút mà thôi. Nhưng có một ít yêu thú có được thiên phú thần thông, nếu sử dụng đồng dạng vẫn thập phần cường đại.

Mà yêu thú biến dị như tiểu Chiến, bản thân đã thập phần cường hãn, nhớ rõ lúc trước khi còn chưa biến hóa là hắn đã lấy được thực lực tru diệt bán thần cường giả, sau khi biến hóa lại dùng một mũi tên bắn hủy truyền thừa kim thai.

Hiện tại nếu như đã trở thành lục kiếp yêu thú, thực lực tăng trưởng thế nào thì có thể nghĩ, thậm chí ngay cả Tần Phàm có thật nhiều lá bài tẩy chưa lật cũng không dám nói thực lực của mình so được với hắn.

- Hắc hắc, đệ làm sao bì kịp với lão đại, lão đại nhất định là lợi hại hơn đệ rồi!

Nghe vậy tiểu Chiến gãi gãi đầu khờ dại cười nói, rất rõ ràng, tuy rằng trên miệng khiêm tốn nhưng hắn cũng đã có tin tưởng nhất định.

- Đúng rồi, ngày đó để thư lại rời đi, rốt cục đệ đã đi đâu? Lúc trước ta không cảm nhận được khí tức của đệ trong Mạc Lợi thần đảo, ta luôn lo lắng cho đệ!

Dừng một chút Tần Phàm lại hỏi.

- Việc này...

Nghe được câu hỏi của Tần Phàm, tiểu Chiến bỗng nhiên cúi đầu, giống như nhi đồng làm sai chuyện bắt đầu nói dối quanh co.

- Di?

Đúng lúc này ánh mắt Tần Phàm chợt ngưng lại, hắn nhìn thấy bộ hắc bào trên người tiểu Chiến, vị trí bên ngực trái thêu một chữ "Yêu" màu đỏ. Chữ "Yêu" thập phần quỷ dị, thoạt nhìn chẳng khác gì một đầu tuyệt thế hung yêu đang giương nanh múa vuốt, xuyên thẳng lòng người.

Vừa nhìn thấy, ý cười trên mặt hắn chợt đọng lại.

*****

Khi hắn đi tới nơi này cũng đã biết những thiên tài của các đại thần đảo đều có được cách trang phục chuyên chúc, mà trong hai mươi sáu đại thần đảo duy nhất có dính quan hệ với chữ "Yêu" cũng chỉ có một mà thôi.

Chính là Yêu Thần đảo!

Chính là Yêu Thần đảo từng phái Cửu U Ngân Giao đến xâm lấn Vũ Thiên đại lục! Là mục tiêu cần tiêu diệt mà Tử Hà trưởng lão đã an bài cho hắn tại Tân Thế Giới!

Quan trọng nhất chính là đảo chủ Yêu Thần đảo là người hiềm nghi nhất đã bắt đi Tần Li!

Tóm lại, cho tới nay phương hướng mà hắn phấn đấu chính là mong muốn có một ngày bước lên địa phương kia!

- Đệ gia nhập Yêu Thần đảo?

Chỉ trong nháy mắt bàn tay Tần Phàm chợt siết chặt, thần sắc dần dần biến thành âm trầm, đôi mắt hắn nhìn chằm chằm Tần Chiến, làm Tần Chiến càng cúi thấp đầu căn bản không dám đối diện với hắn.

Không khí chung quanh trong nhất thời biến thành đóng băng.

- Phải, địa phương đệ đi tới là Yêu Thần đảo, bởi vì ở nơi đó đệ mới có thể nhanh chóng tăng lên thực lực của chính mình, học được bản lĩnh thuộc về yêu thú!

Thấy không thể tránh né, tiểu Chiến cúi đầu nhỏ giọng nói.

- Đệ biết rõ ân oán giữa ta cùng Yêu Thần đảo, nếu đệ cần tăng nhanh thực lực đại khái có thể để ta trợ giúp đệ, vì sao đệ lại đi tới đó!

Sắc mặt Tần Phàm nhiễm lên một tầng sương lạnh, hắn lạnh lùng nhìn tiểu Chiến, trong miệng khàn khàn khẽ gầm lên.

Ban đầu hắn nghĩ tới tiểu Chiến rời khỏi là do Cổ Mặc mang đi, nhưng hắn làm sao cũng không nghĩ ra là đối phương đã đi Yêu Thần đảo!

Một ngày nào còn chưa tìm được Tần Li, Yêu Thần đảo đều là địch nhân lớn nhất của hắn!

Huynh đệ từng thân mật nhất nhưng hiện giờ đã giao nhập trận hình của địch nhân!

Kết quả như thế làm cho hắn không cách nào thừa nhận.

- Lão đại, không phải như thế!

Lúc này tiểu Chiến khẩn cấp muốn giải thích, nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu, chỉ đành nói:

- Lão đại, huynh nghe đệ giải thích, lúc trước đệ không biết đó là Yêu Thần đảo, đệ chỉ là muốn tăng nhanh thực lực...

- Bỏ đi, đệ không cần phải nói, ta biết Yêu Thần đảo là thánh địa của toàn bộ yêu thú, đệ ở nơi đó đích xác sẽ nhanh chóng trưởng thành, ta cũng không trách đệ...

Lúc này trên mặt Tần Phàm lộ ra vẻ sầu thảm, hít sâu một hơi sau đó chậm rãi nói:

- Nhưng mà...ngày sau đệ không cần tiếp tục gọi ta là lão đại nữa!

Nói xong hắn trực tiếp xoay người rời đi.

Kỳ thật trong lòng hắn cũng hết sức phức tạp, nhưng hắn biết nếu mình tiếp tục dây dưa với tiểu Chiến sẽ làm cho Yêu Thần đảo chú ý, đến lúc đó đừng nói là cứu Tần Li, chỉ sợ dù muốn bảo trụ lấy mình cũng đã thập phần gian nan.

Thực lực của Yêu Thần đảo hắn từng nghe Cổ Mặc nói qua, có được ba Yêu Vương cấp bậc cửu kiếp bán thần, mười tám Yêu Soái cấp bậc bát kiếp bán thần, trên trăm Yêu Tướng cấp bậc thất kiếp bán thần, nội tình khủng bố như vậy không phải hắn thậm chí là cả Mạc Lợi thần đảo có khả năng đối kháng.

Theo hắn xem ra, hiện giờ nếu tiểu Chiến đã gia nhập Yêu Thần đảo, như vậy cho dù ngày sau không thành kẻ địch của hắn, nhưng một khi hắn cùng Yêu Thần đảo phát sinh chiến đấu, sẽ khiến tiểu Chiến kẹp ở giữa khó xử, không bằng hiện tại cứ tách ra.

- Lão đại, đừng, huynh đừng bỏ tiểu Chiến...

Vừa nghe được Tần Phàm nói như vậy, tiểu Chiến nhất thời đỏ mắt, hắn nắm chặt tay Tần Phàm, không cho đối phương rời đi.

Khí kình trên người Tần Phàm chấn động, nhẫn tâm chấn văng hắn ra ngoài.

- Lão đại, huynh hãy nghe đệ nói...

Bị khí kình chấn văng, nhất thời tiểu Chiến ngã dưới đất, nhưng hắn lập tức đứng dậy đuổi theo Tần Phàm. Thần sắc vô cùng lo lắng, nhìn ra được là xuất phát từ nội tâm, thậm chí mơ hồ như muốn khóc.

Một màn như vậy khiến không ít người đang chú ý nơi này đều âm thầm hiếu kỳ lẫn khó hiểu.

Đồng thời có không ít người càng thêm tò mò với thân phận của Tần Phàm, một ngũ kiếp bán thần vô danh có tài đức gì làm một siêu cấp thiên tài của Yêu Thần đảo phải đối đãi như thế?

Nhưng lúc này Tần Phàm đã cứng rắn quyết tâm không hề có ý định dừng lại.

Hiện tại hắn nhất định phải ly khai, về phần ngày sau còn cơ hội làm huynh đệ với tiểu Chiến hay không thì nhất định phải đợi khi hắn lấy được thực lực bước lên Yêu Thần đảo thì mới có thể biết.

- Lão đại, kỳ thật Yêu Thần đảo cũng không phải...

Lúc này tiểu Chiến thật không muốn Tần Phàm rời đi, vẫn đi theo tới, cắn chặt răng muốn giải thích.

- Tiểu Chiến, trở về đi!

Nhưng đúng ngay lúc này một thanh âm sâu kín truyền đến, thanh âm kia chẳng khác gì đến từ địa ngục, mang theo ma lực khiếp sợ lòng người, cắt đứt lời của tiểu Chiến, hơn nữa không cho phép hắn tiếp tục nói thêm lời nào.

Đồng thời nghe được thanh âm kia, Tần Phàm cũng không khỏi cứng ngắc người, nhất thời cũng ngừng lại, dưới chân của hắn giống như biến thành nặng nề, tựa hồ không cách nào tiếp tục đi tới.

Tiếp theo, sau thoáng do dự, hắn chậm rãi xoay người lại, liền thấy được cách đó chừng ngàn thước có một hắc bào trung niên nhân đang đứng.

Sắc mặt người kia cũng như tiểu Chiến thập phần trắng nõn, thoạt nhìn giống như không nhiễm nhân gian khói lửa, khóe môi mang theo ý cười thần bí quỷ dị, làm người ta có cảm giác không thể nắm lấy. Đôi mắt màu xanh biếc như đầm nước sâu viễn cổ, khiến người ta có cảm giác thật khó lường.

Ánh mắt kia tuy không nhìn Tần Phàm, nhưng Tần Phàm lại sản sinh một tia hàn ý.

Ngoài ra lúc này trên thân trung niên nhân mang theo khí thế tôn quý uy nghiêm, chỉ đứng nơi đó đã cho người ta cảm giác sừng sững. Tuy rằng khó thể nhìn ra được trình độ thực lực của hắn cường đại bao nhiêu, nhưng ngoại trừ cường giả cấp bậc đảo chủ, chưa từng có ai cho hắn loại cảm giác cường đại này, thậm chí Mạc Lợi đảo chủ cũng không bằng.

- Đây chẳng lẽ là...Yêu Thần?

Vừa nhìn thấy người kia, trong lòng Tần Phàm đại chấn, hắn không nghĩ tới trong lúc này mình gặp phải tồn tại đáng sợ như thế.

Lúc này đôi mắt Tần Phàm thoáng ngưng lại, có chút do dự chậm rãi xoay người sang nơi khác liếc nhìn hướng hắc bào trung niên.

Oanh!

Vừa nhìn thấy hắc bào trung niên, thân thể hắn lập tức không thể nhúc nhích, trong đầu hắn giống như trống rỗng, khí tràng cường đại của đối phương giống như kéo cứng cả thân thể hắn.

Kỳ thật hắn cũng không dám khẳng định người kia chính là Yêu Thần, nhưng người này có được thực lực tuyệt đối càng mạnh hơn cả Mạc Lợi đảo chủ, thậm chí hắn đầu tiên cảm thấy được ngay cả Mộc Hoàng đảo chủ cũng không sánh kịp.

Hơn nữa tiểu Chiến vừa nhìn thấy người kia liền lộ ra thần sắc kính sợ, thân phận thế nào cũng có thể suy đoán.

Ở bên kia, nghe được tiếng gọi của hắc bào trung niên, vốn tiểu Chiến còn định chạy theo Tần Phàm nói lời gì đó, nhưng cuối cùng vẫn ngừng lại chỉ ở xa xa nhìn theo Tần Phàm, trong mắt mang theo vẻ tội nghiệp, không tiếp tục tiến về phía trước một bước.

Vào lúc này đang đứng trong tầm mắt của hắc bào trung niên, cho dù hắn luôn cả gan làm loạn cũng chẳng khác gì giống như chuột thấy mèo.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1204)