← Ch.1106 | Ch.1108 → |
- Cuối cùng là chuyện gì xảy ra?
Trong khoảng thời gian ngắn lại biến hóa mấy lần, dù là Tần Phàm cũng lộ ra kinh ngạc không thôi. Mà để cho hắn cảm giác được sờ không được nhất chính là dáng tươi cười của Mạnh Cương này trước khi rời đi, vậy mà như là đối với hắn phát ra vậy!
Đây là lần thứ hai rồi, nhưng bọn hắn không biết a!
Phía trước chính là Liễu Tri Thánh kia, hiện tại là Mạnh Cương, hai người kia đều cho Tần Phàm một loại cảm giác thập phần quỷ dị.
- Bọn hắn đến tột cùng là tại sao lại vui vẻ như vậy? Hơn nữa vẫn là phát ra đối với ta.
Tần Phàm không khỏi nhướng mày, dự cảm bất an trong nội tâm tựa hồ càng thêm mãnh liệt.
Hắn trực giác cảm thấy hai người kia nhất định có vấn đề, chỉ là cái vấn đề gì thì hắn trong khoảng thời gian ngắn cũng nói không nên lời mà thôi.
- Lão đại...
Một bên kia, lúc này Tiểu Chiến cũng nhìn thấy Tần Phàm, vội vàng phất tay nói ra, tuy trước kia Tần Phàm đều không phản ứng đến hắn, nhưng hắn vẫn rất kiên nhẫn.
Hắn trông thấy lúc này Tiểu Chiến ở phía xa hướng hắn phất tay, trong lòng của hắn hơi trầm ngâm, cuối cùng nhẹ gật đầu, không có trao đổi ánh mắt quá nhiều cùng đối phương, chỉ là rất nhanh tiến vào trong thông đạo đến cửa khẩu kế tiếp.
Hắn vẫn là bản năng cảm thấy nên cùng Tiểu Chiến bảo trì khoảng cách nhất định.
Mà hôm nay kết quả hai trận lôi đài thi đấu đã phân ra, bởi như vậy, danh sách tiến vào bán kết cũng đã có, theo thứ tự là bốn người Tần Phàm, Bạch Trường Thiên, Tiểu Chiến cùng Chu Nhược.
Bốn người này trước sau đều tiến nhập thông đạo cửa thứ ba.
- Kế tiếp nội dung trận đấu sẽ là cái gì?
Bốn phía hơi có vẻ trầm ngâm, Tần Phàm đi ở trong đó, lúc này bởi vì sự tình của Liễu Tri Thánh cùng Mạnh Cương, vẻ lo lắng trong lòng trùng trùng điệp điệp.
Phía trước, xuất hiện một ít cổ thụ che trời cực lớn.
Những cổ thụ này sinh trưởng từng dãy, ẩn ẩn tầm đó giống như sắp xếp bố thành một trận pháp cự đại, Tần Phàm đã từng tiến hành nghiên cứu qua đối với trận pháp. Cho nên liếc mắt liền nhìn ra. Dùng trận pháp này, người xem ở phía trên thì nhìn càng thêm tinh tường. Nếu như từ trên cao nhìn xuống xem ra, như vậy liền có thể chứng kiến những cổ thụ này vừa lúc sắp xếp bố ra một đồ án Bát Quái.
Hai mắt trận Hắc Bạch của Bát Quái, xem vừa như là hai cái lôi đài.
Tần Phàm vừa đi vào trong đó, liền chứng kiến cây cối bốn phía bỗng nhiên tự động di động, hơn nữa thời điểm cây cối di động, hắn cảm giác được bản thân tựa hồ cũng đang di động.
- Các người dự thi, hôm nay các ngươi đang đứng ở trong Nguyên Huyễn Bát Quái đại trận, ở chỗ này thường cách một đoạn thời gian đại trận sẽ phát sinh một lần vận chuyển, đối thủ của các ngươi cũng sẽ được chuyển đổi. Cho nên từ trên lý luận mà nói, bốn người các ngươi cũng có thể là đối thủ của nhau. Thẳng đến trong các ngươi có hai người bị loại bỏ cùng sinh ra hai người cuối cùng nhất của trận chung kết.
- Nhắc nhở một lần, mỗi lần đại trận chuyển đổi đều sinh ra áp lực cực lớn đối với người bên trong giao đấu, hơn nữa càng lúc càng lớn, nếu không chịu nổi, cũng sẽ bị đào thải ra khỏi trận. Hiện tại đại trận sắp tiến hành vận chuyển lần thứ nhất. Chúc các ngươi may mắn.
Một thanh âm vào lúc đó vang lên.
Thanh âm rơi xuống, tốc độ cây cối di động trước mắt cũng lộ ra nhanh hơn rất nhiều, thậm chí lộ ra có chút hoa mắt, lập tức mà đến còn có một loại áp lực cực lớn, Tần Phàm vào lúc đó cảm giác được mình như là ở vào bên trong bùn đất. Cất bước gian nan, hơn nữa thân thể như có một cổ lực lượng một mực muốn kéo hắn xuống dưới.
Tần Phàm biết rõ cái này nguyên nhân chính là Nguyên Huyễn Bát Quái đại trận vận chuyển, hắn cực lực ổn định thân thể của mình, may mắn lần thứ nhất chuyển đổi áp lực còn không tính quá lớn, hắn rất nhanh đã ổn định được.
Mà một lát sau, thời điểm cây cối bốn phía dừng lại, sau đó hắn liền phát hiện mình đã ở vào một mảnh đất trống rộng lớn. Từ bên trên xem ra, thì có thể nhìn đến đây đúng lúc là mắt trận màu trắng.
Áo trắng tóc bạc, Chu Nhược này phiêu dật xuất trần, mà hai con ngươi màu trắng bạc kia lại mang theo một loại nhàn nhạt lạnh như băng, trên người tựa hồ là tự nhiên tản mát ra một khí tức để cho người sinh ra chớ gần.
Tần Phàm biết rõ, đây là đối thủ thứ nhất trong trận này của hắn.
Lúc trước Tần Phàm đã thấy Chu Nhược này cùng Mạnh Cương quyết đấu, một chiêu thần kỹ kia có thể đóng băng toàn trường, thập phần cường đại, băng kia không phải băng bình thường, thậm chí cũng không cần nước mới có thể kết thành băng, thập phần thần bí khó lường.
Ông.
Lúc này Chu Nhược ở đối diện trường kiếm chỉ thẳng.
Lập tức, Tần Phàm cảm giác được độ ấm trong sân chợt hạ xuống, hơn nữa loại độ ấm chợt hạ xuống này còn mang theo một loại áp lực cường đại, như là không khí bốn phía đều đang vô hạn áp súc, để cho người cảm giác được có chút khó có thể hô hấp.
Kiếm Ý lạnh như băng, như là treo ở trên trán.
- Vậy thì bắt đầu a.
Lúc này sắc mặt Tần Phàm bình tĩnh, hai con ngươi nhìn đối phương, trong miệng nhàn nhạt nói.
Tiếp theo trong nháy mắt, dưới chân hai người đồng thời nhẹ nhàng đạp mạnh, nhất thanh nhất bạch, như là hai đạo cầu vồng bạo lướt mà đến, sau đó ở trung tâm đất trống kia, giúp nhau giác trục.
Khanh!
Tại thời điểm chạy trốn, Tần Phàm đã kích hoạt Phần Thần bí kỹ cùng Kỳ Lân ma thân, trên thực tế, lúc chống lại những người dự thi tiến vào Top 10 này, nếu như không dùng hai bí kỹ này, như vậy cường độ Nguyên Giới chi lực của hắn nhất định là không bằng những Lục giai đỉnh phong cao thủ kia.
Hôm nay, quyền kiếm tương lay!
Một loại cảm giác lạnh thấu xương từ bên trong trường kiếm Băng Tuyết của đối phương phát ra, Tần Phàm cảm giác được máu của mình tựa hồ cũng muốn bị đông lại, hơn nữa vào lúc này hắn còn có thể cảm giác được từ mũi kiếm của đối phương, tựa hồ có một vòng xoáy áp lực cực lớn, không ngừng áp súc lấy không khí, tựa hồ muốn thôn phệ quả đấm của hắn.
Rống...
Từ bên trong nắm đấm của Tần Phàm thì đập ra một đầu Kỳ Lân cực lớn, trùng kích lấy vòng xoáy kia, cả hai giác trục trong đó.
Oanh!
Cuối cùng nhất, sau một tiếng bạo tạc, Kỳ Lân cùng vòng xoáy đều biến mất, hai người hướng về sau thối lui.
Lập tức thần sắc của Chu Nhược trong trẻo nhưng lạnh lùng, trường kiếm trong tay nhanh chóng vung lên, như là hời hợt, nhưng là không khí bốn phía cùng không gian đều theo một kiếm này của nàng, quỹ tích kiếm khí kịch liệt vặn vẹo cùng chấn động, mà những nơi kiếm khí đi qua, kiếm khí còn ngưng kết thành băng, có vô số Băng Tuyết tạo thành lợi kiếm xuất hiện trên mặt đất, từ trước mặt Chu Nhược, một mực lan tràn đến trước mặt Tần Phàm.
*****
Tần Phàm đánh ra một quyền.
- Đại La Diệt Ma Quyền.
Rầm rầm rầm oanh!
Một hư ảnh nắm đấm bá đạo cực đoan, nhanh chóng đụng nát tất cả băng kiếm trước mặt, cũng một mực phản công đến trước mặt Chu Nhược.
Kiếm khí, hàn khí, quyền khí, sát khí hội tụ một hồi, hai người quyết đấu làm như đều hời hợt, nhưng người xem ở phía trên lại không khỏi nhiệt huyết sôi trào.
Đây mới thực sự là cường giả chiến đấu!
Tuy cách cực xa, nhưng ảnh tượng này đều giống như trực tiếp xuất hiện ở trong óc mọi người, một ít thực lực thấp gần kề chỉ trông thấy quyết đấu này đã cảm giác được thức hải mình đau nhức, cơ hồ không thừa nhận nổi, chớ nói chi là bản thân ở trong đó, hậu quả kia thậm chí để cho người không tưởng tượng nổi.
- Đều là cường giả thực lực gần như có thể so sánh với Thất Kiếp Bán Thần đại năng.
Không ít người dự thi đều là trong nội tâm phỏng đoán lấy, chiến đấu như vậy, coi như là Lục kiếp Bán Thần tầm thường cũng không thể chen chân.
- Cửu Kiếm liên hoa!
Ở bên trong chiến trường, vào lúc này Chu Nhược khẽ quát một tiếng, thân hình nhảy lên giữa không trung, từ trên cao nhìn xuống, con ngươi màu trắng bạc nhìn xem Tần Phàm, mà trường kiếm trong tay thì rất nhanh hướng phía dưới chém ra chín lần.
Phía dưới, hai mắt Tần Phàm không khỏi ngưng tụ.
Hắn có thể cảm giác được, một chiêu này của đối phương uy lực rất mạnh, có lẽ đã tiếp cận một chiêu thần kỹ, từng đợt gió lạnh rét thấu xương xuất hiện ở bên người, chín đóa Băng Tuyết Liên Hoa cực lớn xoay tròn l hướng về hắn gào thét mà đến.
Lạnh như băng, cực hàn, sắc bén, hủy diệt.
Lúc này khí cơ toàn thân Tần Phàm cơ hồ đều bị đống kết, tứ chi thân thể khó có thể nhúc nhích.
Ông....
Ma chủng trong cơ thể chấn Tần Phàm động, Huyền Vũ thần thông vào lúc đó cực tốc vận chuyển, ở dưới chân bắt đầu là rất nhanh có đống bùn tích, thời gian dần qua những bùn đất này ở bốn phía thân thể hắn tạo thành một cái kén phòng hộ cự đại, tất cả Băng Tuyết Liên Hoa đâm vào ở bên trên.
Tuy vẫn có thể cảm giác được lạnh buốt nhập vào cơ thể kia, nhưng đã yếu ớt hơn rất nhiều, hắn hoàn toàn có thể chịu đựng được. Đương nhiên, chín đóa Băng Tuyết Liên Hoa này còn mang theo lực công kích rất mạnh, cái kén tằm phòng hộ này cũng đang không ngừng bị suy yếu.
Ông.
Ma chủng lần thứ hai vang lên chấn động, thời điểm phòng hộ cơ hồ muốn hoàn toàn sụp đổ, thân thể Tần Phàm xuất hiện một loại nhiệt độ cao cực hạn, hỏa diễm màu đỏ thắm bắt đầu ở trên người xuất hiện, chín đóa Băng Tuyết Liên Hoa nhao nhao hòa tan.
- Ngươi không sử dụng thần kỹ, muốn đánh bại ta là không thể nào.
Trên mặt Tần Phàm bình tĩnh, nhìn xem Chu Nhược nhàn nhạt nói ra.
Trải qua Ma chủng Luyện Thể lần thứ tư, năng lực thần thông của hắn tự nhiên cũng là càng thêm cường đại.
Nghe vậy, thần sắc Chu Nhược trong trẻo nhưng lạnh lùng, trong tay nắm trường kiếm không ngừng tản ra băng khí, lúc này Tần Phàm có thể chứng kiến thổ địa dưới chân đối phương đều kết thành tầng tầng băng tuyết.
- Muốn thi triển thần kỹ sao?
Hai mắt Tần Phàm ngưng tụ lần nữa, tinh thần cũng theo đó có chút ngưng trọng, uy lực thần kỹ này không phải chuyện đùa.
Long long long long....
Bất quá qua một cái chớp mắt, chỉ nghe thấy một hồi tiếng vang truyền đến, cây cối bốn phía lại rất nhanh chuyển động.
Nguyên Huyễn Bát Quái đại trận vận hành lần nữa!
Thấy vậy, Tần Phàm không khỏi nhướng mày, hắn cũng thật không ngờ thời gian đại trận này chuyển đổi lại nhanh như vậy, hắn và Chu Nhược quyết đấu còn không có phân ra thắng bại.
- Nhất định là muốn cho bốn đối thủ đều phân biệt đối chiến? Đối thủ kế tiếp của ta sẽ là ai?
Trong nội tâm Tần Phàm thầm nghĩ.
...
Trên không, trong cung điện kim quang.
Vào lúc này, chúng đảo chủ đối với Tần Phàm đã phát ra đầy đủ nghi vấn, kể cả Hư Thần ở bên trong, không ít danh xưng đảo chủ đều đối với Tần Phàm có hoài nghi thật lớn, giống như có lẽ đã chuẩn bị đối với hắn tiến hành tuyên án cuối cùng rồi.
Một khi tuyên án, có thể tưởng tượng kết cục của Tần Phàm là thiết tưởng không chịu nổi.
Đầu tiên, Thần Đảo Thiên Tài Chiến này hắn là phải thối lui ra khỏi, sau đó còn phải bị tất cả Thần Đảo đảo chủ liên hợp thẩm vấn, nếu như có thể xác định là Thiên Thần dư nghiệt, vậy chỉ còn lại con đường giết không tha rồi.
- Ta tin tưởng Tần Phàm không phải Thiên Thần dư nghiệt.
Nhưng mà, cũng vào lúc này, một thanh âm ngoài ý muốn bỗng nhiên ở bên trong một đám đảo chủ vang lên.
Trong cung điện kim quang treo ở giữa không trung.
Một đám đảo chủ phần lớn đều đã đem mục tiêu tập trung trên người Tần Phàm, có lẽ đã muốn tuyên án hắn là dư nghiệt của Viễn Cổ Thiên Thần rồi.
Mà một khi tuyên bố, lập tức sẽ cưỡng ép chộp Tần Phàm tới điều tra, thậm chí trực tiếp đánh chết.
Bởi vì bảy mươi hai đảo chủ này, là thực lực mạnh nhất trong Tân Thế Giới, là một nhóm người địa vị tối cao, bọn hắn đối với cuộc chiến của Nhân Thần cùng Thiên Thần đều là tinh tường hơn người bình thường rất nhiều, cũng thập phần minh bạch tính nguy hiểm của Thiên Thần dư nghiệt này.
Có thể nói, một khi để những dư nghiệt này phát triển, không chỉ là sẽ uy hiếp địa vị bọn hắn, thậm chí toàn bộ nhân loại trong Tân Thế Giới đều là một loại uy hiếp an toàn thật lớn.
Phải thanh trừ!
Những đảo chủ kia ở trên việc này, biết rõ là quyết không thể hàm hồ cùng nuông chiều.
- Ta cảm thấy Tần Phàm không phải Thiên Thần dư nghiệt.
Nhưng mà, ai cũng không nghĩ ra vào lúc đó lại bỗng nhiên sẽ có một thanh âm ủng hộ Tần Phàm xuất hiện.
Bởi vì kể cả Mạc Lợi Thần Đảo mà Tần Phàm xuất hiện cũng không có người giúp Tần Phàm nói chuyện, cho nên cái thanh âm này xuất hiện thập phần khiến người ngoài ý muốn, cũng làm cho tất cả đảo chủ khác không khỏi đem ánh mắt đưa lên, rơi vào trên người một vị đảo chủ.
Đảo chủ này là một trung niên nhân bộ dáng ôn nhã, ở trong một đám đảo chủ ngược lại là lộ ra tương đối tuổi trẻ, hắn mặc một thân áo đen, tóc dài màu đen một mực rủ xuống đến bên hông, làn da thì cơ hồ trong suốt, xem có vài phần hương vị quỷ dị.
Yêu Thần?
Vừa nhìn thấy đảo chủ phát ra dị nghị này, không ít đảo chủ đều khẽ giật mình, điều này thật sự là ngoài ý muốn bên trong ngoài ý muốn!
Yêu Thần Đảo này những năm gần đây đều là ở vào một loại trạng thái thập phần ít xuất hiện, có thể nói, bọn hắn ít để ý tới sự vật trong Tân Thế Giới này, thậm chí nói ngoại trừ Thần Đảo Thiên Tài Chiến quan hệ trọng đại ra, một mực đều cực nhỏ chứng kiến người Yêu Thần Đảo hiện thân.
Mà Yêu Thần Đảo đảo chủ Yêu Thần, càng là thập phần thần bí khó lường, ngoại trừ biết rõ thực lực của hắn cường đại ra, tin tức của hắn ngoại trừ mấy cái đảo chủ có hạn, những người khác là hoàn toàn không biết gì cả.
← Ch. 1106 | Ch. 1108 → |