← Ch.1130 | Ch.1132 → |
Lúc trước nhóm đảo chủ một mực hoài nghi hắn là Thiên Thần dư nghiệt, trên thực tế hắn thập phần tinh tường mình không phải. Mà hắn cũng hoài nghi Liễu Tri Thánh mới đúng. Hiện tại xem ra, hắn hoài nghi quả nhiên không có sai, Liễu Tri Thánh này đích thật là Thiên Thần dư nghiệt!
Hơn nữa nghe ngữ khí của đối phương, còn không chỉ một cái!
- Còn có Mạnh Cương kia.
Lúc này Tần Phàm nhớ tới thanh niên đến từ Quyền Thần Đảo kia, thằng này ở thời điểm đối chiến Chu Nhược, rõ ràng có cơ hội thắng, nhưng lại cố ý buông tha cho trận đấu, chính là vì giảm đi chú ý của đảo chủ đối với hắn, giấu kín thân phận của mình.
Còn có nụ cười quỷ dị kia!
Tần Phàm hắn càng nghĩ càng kinh hãi. Hai Thiên Thần dư nghiệt này thậm chí có năng lực lớn như vậy, hoàn toàn giấu diếm được nhóm đảo chủ, nếu như không phải hắn và đối phương tiếp xúc gần gũi qua. Hắn cũng không nghĩ ra Thiên Thần dư nghiệt này vậy mà sẽ gan lớn như vậy, không coi chúng đảo chủ vào đâu!
Thậm chí hiện tại còn tiến nhập Chư Thần chiến trường này!
- Hắc hắc, kỳ thật chúng ta cũng ám chỉ qua ngươi, bảo ngươi không nên bộc lộ tài năng như vậy, nhưng ngươi quá mức muốn biểu hiện mình rồi, mới khiến đám đảo chủ chú ý, phải biết rằng ngươi khi đó cảnh giới mới Ngũ kiếp Bán Thần, ngươi biểu hiện quá mức rồi.
Liễu Tri Thánh nói ra.
Nghe đến đó, Tần Phàm đã có thể khẳng định Liễu Tri Thánh này là Thiên Thần dư nghiệt, mà lúc đầu hắn đích thật là làm cừu non thế tội.
Bất quá hiện tại xem ra, Liễu Tri Thánh này lại thật đúng là coi Tần Phàm như đồng loại rồi. Bởi vì Tần Phàm biểu hiện quá yêu nghiệt a.
- Ta không rõ ngươi đang nói cái gì.
Tuy đã biết rõ, nhưng trên mặt Tần Phàm vẫn là bất động thanh sắc nói.
- Ha ha, ở đây không có người khác, ngươi bị sợ rồi sao, bất quá ta thật đúng là rất ngạc nhiên, cuối cùng ngươi là như thế nào ở trên tay chút ít đảo chủ tránh được một kiếp? Ta vốn nghĩ ngươi sẽ bị bọn hắn giải quyết chứ.
Thấy Tần Phàm vẫn phủ nhận, Liễu Tri Thánh vỗ quạt xếp trong tay, vừa cười vừa nói. Kỳ thật trong lòng của hắn là có chút xem thường Tần Phàm, quá lỗ mãng rồi, dễ dàng bị bại lộ như vậy.
Mà lai lịch của hắn thập phần sạch sẽ, ẩn núp hơn hai mươi năm, dù là ở trên Thư Thánh Thần Đảo cũng có được thân phận rất tốt, phụ họa thực lực hắn biểu hiện bây giờ. Nếu không có chủ động biểu hiện, nhóm đảo chủ là không thể nào phát hiện hắn.
Hấp thu kinh nghiệm giáo huấn của những đồng loại năm trăm năm trước kia, hắn che dấu rất sâu, rất cẩn thận, một mực đều không có biểu hiện ra dị thường, cho nên dù là tiến nhập Top 10 của Thần Đảo Thiên Tài Chiến cũng không có người phát hiện hắn.
Thậm chí Thư Thánh Thần Đảo đảo chủ cũng có thể vì hắn làm chứng, hắn từ nhỏ là một thiên tài, không giống Tần Phàm như vậy, đột nhiên tăng mạnh, lai lịch lại không minh bạch, không làm cho người ta hoài nghi mới là lạ.
Đương nhiên, hắn đối với Tần Phàm ở sau khi bảy mươi hai Thần Đảo đảo chủ thẩm vấn cuối cùng có thể vô sự, kết quả lại được phép tiến vào Chư Thần chiến trường này, vẫn là hết sức tò mò.
- Ta thật sự không rõ ngươi đang nói cái gì, ta còn có việc, ta đi trước.
Nghe được Liễu Tri Thánh nói, sắc mặt Tần Phàm không thay đổi, làm bộ vô tri trầm thấp nói ra, sau đó chuẩn bị lấy tùy thời bước vào không gian rời đi.
- Hừ, ta cố tình tới tìm ngươi đàm luận, ngươi lại muốn giả vờ giả vịt.
Thấy Tần Phàm như vậy, Liễu Tri Thánh đã bắt đầu mặt lộ vẻ không vui.
- Cáo từ.
Trong nội tâm Tần Phàm có chút bất an, hắn cảm giác mình không nên ở lâu, cũng không dám nói quá nhiều, để tránh khiến cho Liễu Tri Thánh hoài nghi. Chỉ là trực tiếp khóa nhập không gian, rất nhanh liền biến mất không thấy gì nữa.
Nhìn xem Tần Phàm rời đi, sắc mặt Liễu Tri Thánh trở nên lạnh lùng:
- Cũng thế, loại vô dụng này không có cũng không sao, có chúng ta như vậy là đủ rồi.
Sau đó hắn cũng rất nhanh trực tiếp chui vào hư không, nhảy mấy cái, rất nhanh là không biết tung tích. Nếu như Tần Phàm còn chưa đi, như vậy hắn liền có thể phát hiện, Liễu Tri Thánh này đối với trình độ nắm giữ không gian, so với hắn chỉ có hơn chứ không kém!
Lục kiếp Bán Thần cảnh giới, nhưng cũng đã nắm giữ nắm giữ xuyên việt không gian mà Thất Kiếp Bán Thần mới có thể, hơn nữa cái trình độ thuần thục này, Thất Kiếp Bán Thần căn bản không thể so sánh với.
Trước đây hắn là cố ý che giấu thực lực mà thôi.
...
Tần Phàm xuyên việt mấy cái, rất nhanh tránh khỏi Liễu Tri Thánh cự ly rất xa.
Ở trên đường, hắn còn mạo hiểm tránh khỏi mấy cái không gian loạn lưu, có một cái còn xuất hiện cách hắn mấy chục thước. Những không gian loạn lưu cùng Không Gian Phong Bạo này vô cùng lợi hại, nếu như không cẩn thận, tùy thời sẽ bị cuốn vào trong đó, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.
Cũng may mắn lực cảm ứng của hắn so với Lục kiếp Bán Thần cao hơn rất nhiều, có thể kịp thời lảng tránh.
Không thể không nói, thực lực không đủ, ở chỗ này tùy tiện xuyên việt không gian vẫn là thập phần nguy hiểm, cuối cùng Tần Phàm cũng không khỏi không chậm lại tốc độ của mình.
Mà thẳng đến khi đã hoàn toàn cảm giác không thấy khí tức của Liễu Tri Thánh kia, hắn mới ngừng lại được.
Cũng không phải hắn sợ Liễu Tri Thánh này, chỉ là Tần Phàm cảm giác được Liễu Tri Thánh này thật sự là thập phần quỷ dị, lại có Mạnh Cương giúp đỡ, nếu một khi cùng đối phương phát sinh xung đột, hắn cũng rất khó phỏng đoán thực lực những Thiên Thần dư nghiệt che giấu này còn có thủ đoạn gì nữa.
Ở chỗ này, tùy thời đều có thể phát sinh các loại nguy hiểm, hắn vẫn là giữ lại một ít thực lực sẽ tốt hơn.
Huống chi bây giờ đối phương đã hiểu lầm hắn cũng là Thiên Thần dư nghiệt, cái tiện nghi này có thể cho hắn lợi dụng thoáng một phát, dù sao hiện tại nhóm đảo chủ cơ bản đã có thể xác định hắn không phải Thiên Thần dư nghiệt rồi, đến lúc đó nếu xảy ra chuyện gì, hắn có thể tới xuất kỳ bất ý.
- Liễu Tri Thánh này cùng Mạnh Cương, thoạt nhìn tựa hồ cũng đã ẩn núp lâu rồi, ngay cả đám đảo chủ cũng hoàn toàn không có phát hiện bọn hắn không ổn. Nhưng hiện tại bọn hắn đi tới Chư Thần chiến trường này, có phải là có âm mưu gì hay không?
Sau đó hắn bắt đầu suy tư.
Tuy hắn khả năng còn không có tình cảm vĩ đại vì toàn bộ nhân loại kia, nhưng nếu là thật sự bị những Thiên Thần dư nghiệt này thực hiện được, Tân Thế Giới lại hỗn loạn lên lần nữa, với hắn mà nói cũng không phải chuyện gì tốt.
- Được rồi, bảy mươi hai Thần Đảo đảo chủ đều ở đây, cho dù hai Thiên Thần dư nghiệt này cường thịnh trở lại, cũng không có khả năng làm ra cái bịp bợm gì a? Huống hồ nếu quả thật là ngay cả những người mạnh nhất Tân Thế Giới này cũng làm không được bọn hắn, ta một Lục kiếp Bán Thần nho nhỏ, có thể làm được cái gì?
Bất quá cuối cùng hắn vẫn là lắc đầu.
← Ch. 1130 | Ch. 1132 → |