Vay nóng Tima

Truyện:Đan Vũ Càn Khôn - Chương 1196

Đan Vũ Càn Khôn
Trọn bộ 1204 chương
Chương 1196: Trở lại Vũ Thiên
0.00
(0 votes)


Chương (1-1204)

Siêu sale Lazada


- Lão Đại, chúng ta phải chuẩn bị trở về Vũ Thiên đại lục sao?

Tiểu Chiến thu được Tần Phàm thông tri, rất nhanh chạy đến Đan Vũ Thần Đảo, thoạt nhìn có chút hưng phấn. Hiện tại hắn đã hoàn toàn luyện hóa Viễn Cổ truyền thừa, nghe nói thực lực đã có thể so sánh với Yêu Thần.

- Ân, ta đã cùng phụ thân nói qua rồi, hôm nay chúng ta ttrở về.

Tần Phàm nhẹ gật đầu, hắn đã từ chỗ Tần Hồng biết thông đạo đi thông Vũ Thiên đại lục, dùng thực lực của hắn bây giờ cũng có thể đả thông.

Trước khi trở về Vũ Thiên đại lục, Tần Phàm đi trở về Mạc Lợi Thần Đảo một chuyến.

Hắn về Mạc Lợi Thần Đảo tự nhiên không phải đi tìm Mạc Lợi Đảo chủ, nhưng biết rõ Tần Phàm đến, lúc này Mạc Lợi có thể nói là lộ ra vô cùng cung kính, hắn sau khi biết Tần Phàm giết chết Hư Thần, có thể nói là dọa hắn bể mật, Tần Phàm có thể giết chết Thần cấp đảo chủ, muốn giết hắn có thể nói là đơn giản như trở tay.

May mắn Tần Phàm cũng không cùng hắn so đo qua lại, hắn lúc này mới thở dài một hơi.

Trên thực tế, lúc trước thời điểm Tần Phàm trở thành Tần Hoàng Đảo đảo chủ, Mạc Lợi đã từng mang theo La gia cùng Vân gia gia chủ trên Mạc Lợi Đảo lần trước cùng Tần Phàm từng có mâu thuẫn đến nhận lỗi, bất quá hôm nay tâm tình của Tần Phàm đã bất đồng dĩ vãng, nên không có cùng bọn họ so đo.

Kỳ thật Mạc Lợi có thể không cần như thế.

Lúc này đây, Tần Phàm trở lại Mạc Lợi Thần Đảo chủ yếu là tìm sư huynh Mộ Chấn của hắn cáo biệt, cũng hỏi tin tức về Cổ Mặc thoáng một phát.

Bất quá kết quả là thất vọng, ngay cả Mộ Chấn đối với hướng đi của Cổ Mặc cũng không biết chút nào.

Cổ Mặc, hình như là hoàn toàn biến mất.

Ngoài ra trong lòng của hắn cũng có một ít suy đoán không tốt lắm, nhưng lại không có nói cho Mộ Chấn. Cuối cùng nhất hắn chỉ để lại một ít đan dược cho Mộ Chấn, những đan dược này chắc hẳn đầy đủ hắn ở trong vài năm đạt tới Cửu Kiếp Bán Thần chi cảnh, trở thành một gã đảo chủ cường giả, cũng không uổng công đồng môn một hồi.

Về phần Mộ Thanh Thanh, thời điểm Tần Phàm ly khai Hoàng Hôn Thành vẫn không có hiện thân, tựa hồ là cố tình tránh đi Tần Phàm.

Dùng thực lực bây giờ của Tần Phàm, muốn tìm được Mộ Thanh Thanh tự nhiên không khó, nhưng hắn cảm thấy cũng không có tất yếu này.

Hắn mơ hồ cảm giác được Mộ Thanh Thanh đối với hắn có một ít cảm tình, nhưng hắn biết rõ hai người bọn họ tầm đó là không có khả năng, chỉ là một hồi quen biết mà thôi.

- Về Vũ Thiên đại lục a.

Tần Phàm cũng không có cưỡng cầu, vung đi suy nghĩ phức tạp trong lòng, ở Hoàng Hôn Thành không có dừng lại bao lâu, hắn liền từ biệt Mộ Chấn, cùng Kỷ Huyên Nhi và Tiểu Chiến lên đường.

Mọi việc xong rồi.

Lúc bọn hắn từ Vũ Thiên đại lục mới tới là hàng lâm ở phụ cận Hoàng Hôn Thành của Mạc Lợi Đảo, hiện tại đi về đồng dạng cũng là một lần nữa đến nơi này. Trở lại địa phương nguyên lai kia, còn mơ hồ nhớ rõ kinh hỉ lúc mới tới nơi này.

Lúc trước bọn hắn vừa đến Tân Thế Giới, đã tiến hành qua một lần đại tăng lên, đều cảm thấy đây là một Thánh Địa tu luyện giả. Nhưng trên thực tế cũng không có đơn giản như vậy.

Ba người Tần Phàm lại tới bên trong phiến sơn mạch hoang dã mà lúc đầu bọn hắn đến kia. Chỉ cần xé mở không gian liền có thể một lần nữa phản hồi Vũ Thiên đại lục rồi.

- Tê...

Dùng thực lực của Tần Phàm bây giờ, xé mở một đầu không gian thông đạo đã không tính quá khó khăn, hắn nhẹ nhàng vung tay lên, liền mở ra thông đạo trở về.

- Lão Đại, chúng ta tới đây đã bao lâu?

Nhìn xem vòng xoáy không gian trên bầu trời kia, Tiểu Chiến cũng hơi có chút kích động mở lời hỏi.

- Có lẽ đã chín năm rồi.

Nghe vậy, Tần Phàm đơn giản tính toán một cái. Thời điểm hắn đến mới chừng hai mươi tuổi, hiện tại hắn đã sắp 29 tuổi rồi.

Gần mười năm thời gian, bảo ngắn cũng không ngắn lắm, nói dài cũng không dài, đối với người bình thường mà nói có lẽ chỉ đủ từ Võ Thánh đột phá đến Bán Thần, nhưng đối với hắn mà nói. Từ một thất cấp Bát cấp Võ Thánh lúc trước, là tầng dưới chót nhất của Tân Thế Giới, đến bây giờ đã trở thành Đan Vũ Thần Đảo đảo chủ, cách Nhân Thần chi cảnh chỉ có một bước ngắn, là người mạnh nhất bên trong cả Tân Thế Giới, cải biến là thập phần to lớn.

Nhìn thoáng qua Kỷ Huyên Nhi bên người, chín năm qua đi, lúc này nàng tựa hồ thêm vài phần nữ nhân phong tình. Nhưng cũng không có vẻ già, vẫn là dung nhan tuyệt sắc thanh thanh lãnh lãnh, bộ dáng giống như lúc trước lạnh như băng động lòng người. Chỉ là ẩn ẩn tầm đó ở trên người của nàng tựa hồ thấy được hình dáng Tần Li.

- Chúng ta đi trở về.

Tần Phàm vươn tay ra, mỉm cười, thâm tình kéo tay Kỷ Huyên Nhi lại.

Lúc trước hắn đã từng nói qua, sau này nhất định phải hảo hảo bảo hộ lấy nàng.

Hôm nay hắn cũng coi như làm được, nguyên vẹn đi vào, cũng nguyên vẹn trở về.

- Ân.

Kỷ Huyên Nhi vẫn là tính tình lúc trước, ăn nói có ý tứ, đối mặt Tần Phàm thâm tình cũng chỉ là khẽ gật đầu, nhưng đồng thời tay thì nắm thật chặc, thật giống như lúc trước làm việc nghĩa không được chùn bước theo sát hắn đi vào Tân thế giới, hiện tại nàng cũng làm việc nghĩa không được chùn bước theo sát trở về.

Vô luận phía trước có cái gì, nàng cũng sẽ không để ý.

Nàng quan tâm chỉ là lúc này độ ấm trong lòng bàn tay truyền đến.

...

Rất nhanh ba người tiến nhập trong thông đạo không gian.

Lúc trở về cùng thời điểm đến, phải đi qua một đoạn Không Gian Loạn Lưu, bất quá hiện tại thực lực ba người Tần Phàm, Kỷ Huyên Nhi và Tiểu Chiến đều bất đồng dĩ vãng, đều có được lấy năng lực có thể thân thể xuyên việt không gian, những loạn lưu này đối với bọn hắn mà nói là không tạo thành uy hiếp quá lớn.

Bởi vì thực lực của bọn hắn tăng cường rất nhiều, thời điểm phản hồi lộ ra dễ dàng nhiều lắm.

- Chúng ta đã trở lại phạm vi của Vũ Thiên đại lục rồi, phía trước là Chân Vũ Thánh Điện.

Sau một khoảng thời gian, Tần Phàm bỗng nhiên hai mắt ngưng tụ nhắc nhở nói ra.

- Lão Đại, chúng ta muốn trực tiếp đi Chân Vũ Thánh Điện sao?

Tiểu Chiến hỏi.

- Không, chúng ta khai thác một cái lối đi khác a.

Tần Phàm suy tư nửa ngày, lắc đầu nói ra, hắn lại không muốn trực tiếp xuất hiện ở Chân Vũ Thánh Điện, hắn muốn xem trước một chút tình thế của Vũ Thiên đại lục lúc này, cho nên ý định thời điểm sắp sửa đến tạm thời khai thác một thông đạo mới. xem tại

Mà hắn hiện tại, cũng tuyệt đối có năng lực như thế.

Phù phù.

Trên thực tế, muốn chế tạo một không gian thông đạo tương đối ổn định, khả năng có chút phức tạp, nhưng nếu chỉ là khai thác một không gian thông đạo tạm thời, đối với Tần Phàm hiện tại mà nói cũng không coi vào đâu.

Hắn duỗi hai tay ra xé mở một cái, trước mắt lập tức xuất hiện một đầu thông đạo mới, tuy hắn cũng không biết cuối cùng nhất sẽ xuất hiện ở nơi nào, vốn lấy thực lực của hắn bây giờ, ngoại trừ Chân Vũ Thánh Điện, vô luận xuất hiện ở nơi nào đều không có vấn đề.

*****

Cái thông đạo này sẽ không tồn lâu, bất quá đầy đủ bọn hắn thông qua.

- Đi thôi.

Tần Phàm phất phất tay, dẫn đầu đi vào trước, Kỷ Huyên Nhi cùng Tiểu Chiến thì theo sát phía sau.

Vù vù...

Bên tai có chút tiếng gió thổi qua, tựa hồ trải qua tuế nguyệt cùng không gian xuyên việt, ba người một lần nữa về tới phía trên thổ địa của Vũ Thiên đại lục.

Không khí quen thuộc, hết thảy giật mình lúc trước.

- Nơi này là... Lạc Thành?

Ba người Tần Phàm từ trong không gian thông đạo đi ra, ở vào trên không trung, từ trên cao nhìn xuống, Tần Phàm phát hiện phía dưới là thành thị tương đối quen thuộc, là thành thị hắn đã từng quen biết Thái Hiên Thái Dao huynh muội.

Phía dưới y nguyên có đường đi phồn hoa, người vãng lai rộn ràng.

- Đã đi qua rất nhiều năm.

Trong lòng Tần Phàm có chút nhảy lên, lập tức ba người lặng yên không một tiếng động rơi xuống bên ngoài tòa thành thị này, sau đó như một người thường chậm rãi đi vào trong thành thị.

Là vì đối với lo lắng không biết? Còn là vì nội tâm sợ hãi?

Hắn thủy chung còn là một nhân loại có được thất tình lục dục.

- Ha ha, trước kia thời điểm vẫn còn ở Vũ Thiên đại lục, ta còn không có nếm qua mỹ thực đây này, hiện tại ta cần phải trước có một bữa cơm no.

Lúc này Tiểu Chiến thì lộ ra có chút hưng phấn, hắn đến Tân Thế Giới mới Hóa Hình, trước đây cũng không có thử qua mỹ thực nhân loại như thế nào.

So sánh với nhau mà nói, Lạc Thành này so với Nam Phong Thành thì phồn hoa hơn một ít, mỹ thực càng nhiều hơn nữa....

- Thằng này.

Nhìn xem Tiểu Chiến hưng phấn mà kiếm ăn bốn phía, Tần Phàm không khỏi cười khổ lắc đầu, tuy đã Hóa Hình nhiều năm, nhưng con heo này vẫn không đổi được bản tính a.

Lại đi một đoạn đường.

Tần Phàm ngẩng đầu lên, thấy được một tòa kiến trúc quen thuộc.

Minh Nguyệt Lâu.

Tà dương muộn ảnh, một tòa lầu nhỏ này thoạt nhìn có một loại phong tình khác.

- Minh Nguyệt Lâu, lúc trăng sáng nhất thấy người buồn.

Trong miệng Tần Phàm nỉ non, trông thấy chỗ cũ quen thuộc này, hắn tự nhiên cũng nhịn không được nữa muốn đi lên, lại nói tiếp Minh Nguyệt Lâu này mỹ thực thập phần không tệ, lại để cho người hoài niệm.

Đương nhiên, không có ai biết chính là, hắn lần thứ nhất cảm giác được vận mệnh huyền diệu là ở chỗ này.

Cho tới bây giờ hắn đã có thể nắm giữ một ít vận mệnh chi lực, nhưng lại đến chỗ này vẫn là sẽ cảm giác được một loại tâm cảnh huyền diệu.

Nhưng vào lúc này.

Bỗng nhiên.

- Tiểu Bảo, đừng chạy quá nhanh...

Một thanh âm có khí tức quen thuộc từ trên đường phố phía trước truyền đến, đường đi hối hả, ngựa xe như nước, một nữ tử mặc quần áo màu tím nhạt, như ánh chiều sáng chói tiến vào đôi mắt của hắn.

Thái Dao?

Lại là ở chỗ này.

Minh Nguyệt Lâu.

Mới gặp gỡ, tách ra, gặp lại.

Trùng hợp như thế.

Hôm nay Thái Dao y nguyên là lông mày kẻ đen dài nhỏ, hai con ngươi như nước, Thái gia đại tiểu thư hôm nay, khí chất lộ ra thành thục hơn rất nhiều, nữ nhân phong tình so với trước kia cũng lộ ra càng đậm đi một tí, thoạt nhìn càng thêm kinh diễm động lòng người, nhưng không thay đổi chính là tạo hình Bạch Ngọc.

Tuy thiên phú củaThái Dao so sánh với người bình thường là không tệ, nhưng bản thân không có tu hành chi tâm quá mạnh mẽ, hôm nay thoạt nhìn cũng chỉ là Linh Vũ Sư đỉnh phong, vẫn không có thể đột phá đến Võ Tôn chi cảnh. Bất quá nàng mặt trẻ Mị Cốt, là thuộc về trời sinh dị tướng, nữ tử có loại tướng mạo này, là trời sinh thanh thuần, coi như là tuổi đã đến 50~60, dung nhan vẫn y nguyên là thiếu nữ.

- Tiểu Bảo, đừng chạy quá nhanh, coi chừng té ngã.

Lúc này Thái Dao ở trong đám người đi theo đằng sau một hài tử ba bốn tuổi tinh nghịch chạy trốn, trong miệng nhẹ giọng hô hoán, tựa hồ cũng không thấy được Tần Phàm.

- Đây là con của nàng sao?

Trong lòng Tần Phàm có chút cảm giác khác thường, không thể tưởng được thiếu nữ bốc đồng lúc trước kia hôm nay cũng đã kết hôn sinh con rồi.

- Đi thôi, chúng ta đi lên ngồi một chút.

Bất quá trong lòng của hắn cũng yên lặng chúc phúc đối phương, hắn không có tiến lên chào hỏi nhau, chỉ là quay đầu lại nhìn Huyên Nhi cùng Tiểu Chiến nói ra, sau đó chậm rãi đi lên Minh Nguyệt Lâu.

Mà thẳng đến thân ảnh ba người Tần Phàm đều biến mất trên hành lang, Thái Dao ở xa xa mới bỗng nhiên vào lúc này quay đầu lại, thần sắc thoạt nhìn hơi có chút ngốc trệ, nàng không có chứng kiến Tần Phàm, nhưng tựa hồ ẩn ẩn cảm thấy cái gì.

- Cô cô, Tiểu Bảo muốn ăn kẹo hồ lô...

Bất quá lúc này đứa bé kia lại dùng sức kéo lấy tay của nàng đi về phía trước, không cho nàng tiếp tục nghĩ tiếp.

Trước khi leo lên Minh Nguyệt Lâu, Tần Phàm ở phụ cận để lại dấu hiệu đặc biệt của Ẩn Thế Mạo Hiểm Đoàn.

Rất nhanh, người phụ trách Ẩn Thế Mạo Hiểm Đoàn ở Lạc Thành đã nhận được tin tức, khi xác định là Tần Phàm trở về, tất cả đoàn viên biết đến đều vô cùng phấn chấn, thậm chí có loại nước mắt nóng tràn ngập kích động, tuy đã đi qua gần mười năm thời gian, nhưng Tần Phàm ở Ẩn Thế Mạo Hiểm Đoàn vẫn là ở vào địa vị như Thần.

Rất nhanh, người phụ trách Lạc Thành vô cùng cung kính xuất hiện ở trước mặt Tần Phàm.

Tần Phàm nhận ra người này, nguyên lai là một đoàn viên của Thanh Ưng Mạo Hiểm Đoàn lúc trước, là một nhóm người gia nhập Ẩn Thế Mạo Hiểm Đoàn sớm nhất, những người này vốn là người thân phận thập phần thấp kém, nhưng bởi vì gia nhập mạo hiểm đoàn trước nhất, đạt được chiếu cố đặc thù, hôm nay đã đạt tới cảnh giới Linh Vũ Sư, cũng phụ trách tất cả công việc ở Lạc Thành, được rất nhiều người tôn kính.

Từ bên trong báo cáo, Ẩn Thế Mạo Hiểm Đoàn mà Tần Phàm một tay tổ kiến hiện tại đã trở thành đội ngũ trải rộng toàn bộ Vũ Thiên đại lục, là một thế lực khổng lồ, thậm chí có thể so sánh với bất kỳ một thế lực nào ngoài Chân Vũ Thánh Điện.

Nghe nói có không ít đại gia tộc đều dùng thân phận thành viên gia nhập Ẩn Thế Mạo Hiểm Đoàn, còn có không ít Chân Vũ thế gia cùng thế lực ở vào quan hệ hợp tác, có thể nói, bây giờ có thể gia nhập Ẩn Thế Mạo Hiểm Đoàn cũng là một loại vinh quang lớn lao.

Từng thành viên đều dùng mạo hiểm đoàn làm vẻ vang, đặc biệt nhóm thành viên đầu tiên gia nhập mạo hiểm đoàn, từng cái đều là vô cùng tự hào.

Rất nhanh, Tần Phàm ở chỗ Ẩn Thế Mạo Hiểm Đoàn nhận được tin tức, Nam Phong Thành đến nay không có việc gì, hơn nữa ngược lại phát triển trở thành một Đại Thành của Đại Càn Quốc, thậm chí cơ hồ có thể so sánh với những Siêu cấp Đại Thành của Đại Càn Quốc như Lạc Thành, Càn Kinh.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1204)