Vay nóng Tima

Truyện:Thiên Tôn Trùng Sinh - Chương 020

Thiên Tôn Trùng Sinh
Trọn bộ 603 chương
Chương 020: Đến Loạn Hải
0.00
(0 votes)


Chương (1-603)

Siêu sale Shopee


Lúc này Cửu Vĩ Thiên Miêu đã trở lại ngồi trên vai Long Kình Thiên, hình thể nhỏ xinh, nó duỗi lưng, dùng vuốt mèo che miệng, ngáp dài.

Đáng giận là nó thấy đám Thiết Cao kinh hoàng nhìn mình thì mắt mèo chớp chớp, vẻ mặt rất là vô tội. Cửu Vĩ Thiên Miêu còn cố ý 'meo' mấy tiếng, bộ dạng đó rõ ràng nói biểu tình của mấy tiểu tử các ngươi lố bịch quá.

Thiết Cao trợn muốn lồi con mắt, nhìn xung quanh mấy đệ tử đội Chấp Pháp ngã gục trên đất, máu thịt nhầy nhụa, cổ họng lăn lộn.

Thiết Cao bỗng cảm thấy gã đã tính sai điều gì, sự việc đã cách xa tầm khống chế của gã.

Thiết Cao nhìn ra được con dị thú này có thực lực còn cao hơn cả Long Kình Thiên.

Thực lực của dị thú cao hơn chủ nhân, chuyện này rất hiếm thấy.

Long Kình Thiên đi hướng mấy người Thiết Cao. Nhóm Thiết Cao, Thiết Chân lùi lại vài bước.

Thiết Cao dừng bước, ngoài miệng trong yếu quát với Long Kình Thiên:

- Long Kình Thiên, ngươi dám đánh chết đệ tử đội Chấp Pháp, đúng là tội không thể tha thứ!

Long Kình Thiên vẻ mặt bình tĩnh hỏi lại:

- Ồ, tội không thể tha thứ?

- Đúng vậy, đánh chết đệ tử đội Chấp Pháp, đậy là cực hỏa hình!

Thiết Cao hét to:

- Nếu bây giờ ngươi theo ta về thì ta có thể cầu tình với chấp sự của Chấp Pháp đường, tha tội chết cho ngươi, chỉ cần ngươi đồng ý gia nhập vào mạch Thiết gia của ta.

Thế lực các phương trong Võ Thần Điện rất phức tạp, đại gia tộc giống Thiết gia ở trong Võ Thần Điện có thế lực không nhỏ.

- Ồ, nói vậy là ta còn phải cảm tạ ngươi?

Long Kình Thiên nói đến đây cười khẩy, dường như nghe thấy trò hề ngu không ai bằng.

Thiết Cao sắc mặt khó coi, nét mặt sa sầm, cười lạnh nói:

- Long Kình Thiên, ngươi đừng tưởng có một con dị thú thực lực không tệ thì ta sợ ngươi. Nếu chân chính giao đấu thì thì ta có nắm chắc giết ngươi ngay!

Long Kình Thiên nghe vậy nở nụ cười tà dị, nhàn nhã hỏi:

- Vậy sao?

Thiết Cao chợt hét lên:

- Ra tay

Thiết Cao nói xong cả người bốc cháy ngọn lửa, đánh một đấm vào Long Kình Thiên.

- Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết chênh lệch thật sự của đệ tử nội điện và đệ tử ngoại điện!

- Lưu Hỏa quyền!

- Thức thứ nhất, Lưu Hỏa Vô Biên!

Chỉ thấy lửa trên người Thiết Cao bỗng vọt lên cao, xung quanh sóng lửa tản ra, một cú đấm này chân khí hỏa hệ phun ra hỏi nắm tay, mười mấy nắm đấm lửa bỗng đánh hướng Long Kình Thiên.

- Lưu Hỏa Vô Biên?

Long Kình Thiên nhìn mười mấy nắm đấm lửa rải rác, cười lạnh, vung tay phải, chỉ thấy không gian xung quanh xuất hiện vô số băng kiếm!

Đúng vậy, là băng kiếm màu xanh đen.

Mỗi một thanh đều tỏa ánh sáng xanh đen, có bốn mươi ba thanh!

Khi những băng kiếm xanh đen xuất hiện thì không gian bỗng lạnh, ngay cả ngọn lửa quanh thân Thiết Cao cũng rút lại, khiến mấy người Thiết Chân đứng bên có cảm giác băng lửa cùng vào thân.

Long Kình Thiên khẽ quát:

- Đi!

Chỉ thấy vài chục thanh băng kiếm như sao băng vọt lên cao, chớp mắt đâm hướng Thiết Cao.

Dưới băng kiếm, mười mấy nắm đấm lửa lập òa cùng bùng phát, hóa thành sương khói trắng.

Long Kình Thiên ra tay quá nhanh, Thiết Cao thấy mấy chục băng kiếm tới trước mặt thì biến sắc, hai đấm vội đánh ra.

- Lưu Hỏa Phần không!

Cùng lúc đó, Thiết Cao vội vàng thụt lùi, nhưng dù là vậy thì vẫn bị vài thanh băng kiếm đâm trúng. Một tiếng vang trầm đục, mới rồi Thiết Cao uy phong toàn thân đốt lửa nay lửa tắt ngấm.

Thiết Cao đáp xuống đất, không ngừng thụt lùi, đợi khi ổn định thân hình, trông thấy chỗ bị băng kiếm đâm đã đông một tầng vụn băng, khuôn mặt gã đầy kinh hoàng.

Thiết Cao nhìn Long Kình Thiên, không thể khống chế thanh âm run run:

- Ngươi... ngươi là Tinh Hồn Sư!?

Tinh Hồn Sư!

Long Kình Thiên nhưng lại là Tinh Hồn Sư!

Thiết Cao nhìn trên vai Long Kình Thiên đứng dị thú Cửu Vĩ Thiên Miêu, hắn có dị thú này thì chắc cũng là Tinh Hồn Sư.

Ánh mắt mấy người Thiết Chân nhìn Long Kình Thiên biến đổi, vốn họ định ra tay nhưng chợt khựng lại.

Tinh Hồn Sư? Long Kình Thiên nghe Thiết Cao kinh kêu, không thèm đáp lại, đi hướng mấy người Thiết Chân.

Nhóm Thiết Chân không ngừng thụt lùi.

- Lũ ngu ngốc!

Thiết Cao thấy vậy thì giận dữ hét:

- Đồng loạt ra tay, giết hắn, nếu không thì hôm nay chúng ta đều chết!

Thiết Cao nói xong bỗng nhiên tấn công Long Kình Thiên.

Tay Thiết Cao xuất hiện một thanh trọng đao.

Thanh trọng đạo chảy xuôi xích diễm, một đao chặt hướng Long Kình Thiên.

Đao quang chợt lóe, vô số đao mang quét hướng Long Kình Thiên.

Thiết Cao là đại võ sư, không thể không nói thực lực của gã mạnh hơn nhóm Thiết Chân rất nhiều.

Mấy người Thiết Chân thấy vậy cố nén nỗi lòng kinh sợ, công kích Long Kình Thiên.

Long Kình Thiên nhìn tình hình, mặt lạnh như tiền, bay lên, làm ra hành động khiến mấy người Thiết Cao kinh sợ. Chỉ thấy thân hình của Long Kình Thiên ở giã không trung bỗng đảo lộn, đầu chĩa xuống đất, chân hướng lên trời.

- Đà Loa chưởng!

- Đồ Tiên Diệt Phật!

Long Kình Thiên một chưởng vỗ xuống, chỉ thấy vô số khí lưu xoay tròn như con quay, đỉnh con quay có một điểm đen, chớp mắt điểm đen biến to thành hố đen to cỡ mười thước!

Hố đen tỏa ra hơi thở khiến người lòng run sợ và lực hút cường đại, đám Thiết Cao kinh kêu, đột nhiên bị hút vào hố đen.

Thiết Chân kinh sợ vung tay, trước mặt xuất hiện một đạo bùa, bùa tỏa ánh sáng rực rỡ, lực hút giảm bớt. Mấy đệ tử đội Chấp Pháp thì không may mắn như vậy.

Chớp mắt đám đệ tử đội Chấp Pháp bị hố đen hút vào, hét thảm.

Trọng đao của Thiết Cao chém hụt, thấy hố đen thì vội thụt lùi, hét:

- Chúng ta đi!

Thiết Cao đã hoàn toàn mất chiến ý, định chạy trốn.

Thiết Chân nghe đại ca kêu vội bay ngược ra, thầm hận sao mình không sinh ra ba chân.

Hố đen hút xong mấy đệ tử đội Chấp Pháp thì biến mất.

Long Kình Thiên đáp xuống đất, một giây qua đi hai huynh đệ Thiết Cao, Thiết Chân đã chạy ra mấy thước.

Cửu Vĩ Thiên Miêu chợt lên tiếng:

- Muốn trốn? Phải hỏi xem Miêu gia nhà ngươi có đồng ý không!

Cửu Vĩ Thiên Miêu ở giữa không trung biến to ra.

Hai huynh đệ Thiết Cao, Thiết Chân đang chạy như bay bỗng cảm thấy thiên địa tối sầm, ngoái đầu nhìn, vẻ mặt xám xịt kinh khủng.

Chỉ thấy trên trời cao, Cửu Vĩ Thiên Miêu như một ngọn núi to che lấp cả ánh mặt trời.

Uy nhiếp vô hình bao phủ thiên địa xung quanh.

Hai người Thiết Cao, Thiết Chân ánh mắt kinh sợ nhìn, Cửu Vĩ Thiên Miêu một nhiên đè một vuốt xuống.

Hơi thở tử vong ập hướng hai người.

Thiết Chân kinh hoàng hét to:

- Đại ca!

Thiết Cao gào lên:

- Sử dụng Tật Tốc phù!

Thiết Cao nói xong trước người xuất hiện một lá bùa to cỡ bàn tay. Lá bùa xuất hiện, một đoàn sáng xanh chiếu rọi trên người Thiết Cao, gã vội thụt lùi, nhanh gấp mấy lần.

Chớp mắt đã qua mấy ngàn thước.

Thiết Chân kịp phản ứng lại, trước mặt gã xuất hiện lá bùa tương tự, nhưng khi ánh sáng xanh chiếu trên người gã thì vuốt to của Cửu Vĩ Thiên Miêu đã ập xuống.

Thiết Chân phản ứng chậm một bước, mới bay vọt ra đã bị vuốt của Cửu Vĩ Thiên Miêu quét trúng.

- Phụt.

Thiết Chân bị quét ra ngoài, hộc bãi máu, đập vào một thân cây khô, cây gãy ngang.

Thiết Chân khàn giọng kêu lên:

- Đại ca, cứu ta!

Thiết Chân cố vươn tay ra nhưng mới nói xong thì đầu quẹo sang bên, không nhúc nhích, đã tắt thở.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-603)