← Ch.122 | Ch.124 → |
Sáu mươi lăm vạn cửu Dương đan tức là sáu mươi lăm ức Nguyên Dương đan.
Đúng như Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch đã nói, không hơn bảy mươi vạn.
Thật ra cũng bởi vì mọi người đến đây không biết sẽ đấu giá đỉnh giai thần cấp công pháp, trên người họ mang Nguyên Dương đan, cửu Dương đan có hạn, nếu không thì giá sẽ không chỉ là sáu mươi lăm vạn cửu Dương đan.
Đương nhiên sáu mươi lăm vạn cửu Dương đan trên đại lục Thiên Lam cũng là tài phú kinh người. Một số đại gia tộc, tông phái truyền thừa mấy ngàn, vạn năm đập nồi dìm thuyền cũng không lấy ra sáu mươi lăm vạn cửu Dương đan được.
Phòng khách quý, Man Hoang thần miếu thiếu nữ đau lòng giao ra sáu mươi lăm vạn cửu Dương đan, cầm khối ngọc thạch có khắc Tử Lôi Bá Thiên quyết mà Phong Vân thương hội đưa lên, cười rạng rỡ, trong mắt đầy vui sướng.
- Rốt cuộc vào tay!
- Đỉnh giai thần cấp công pháp, Tử Lôi Bá Thiên quyết!
Man Hoang thần miếu thiếu nữ nắm khối ngọc thạch, cảm xúc phập phồng, bàn tay thuôn dài run run.
- Chúc mừng tiểu thư có được đỉnh giai thần cấp công pháp!
- Man Hoang thần miếu thiên thu vạn đại, nhất thống đại lục hoang dã!
- Giáo chủ đột phá thiên thần cảnh, thần công vô địch!
Bốn thị nữ sau lưng Man Hoang thần miếu thiếu nữ cùng quỳ xuống, vui vẻ reo lên.
Man Hoang thần miếu thiếu nữ nở nụ cười càng rực rỡ nói:
- Nói hay lắm, nói hay lắm! Các ngươi đứng dậy đi
- Tuân lệnh tiểu thư!
Bốn vị thị nữ thế này mới đứng lên.
Một thị nữ cười nói:
- Tiểu thư, cái người bán đi Tử Lôi Bá Thiên quyết chắc chắn là siêu ngu ngốc, đỉnh giai thần cấp công pháp vậy mà đem đi bán.
Thị nữ này chính là người lúc trước trào phúng Long Kình Thiên sĩ diện rởm.
Man Hoang thần miếu thiếu nữ cười nói:
- Đúng vậy. Người này ngu quá, chúng ta phải cảm ơn tên siêu ngốc này, nếu không thì chúng ta lại làm sao có thể mua được đỉnh giai thần cấp công pháp?
Một thị nữ khác cười nói:
- Sau này chắc chắn người đó sẽ hối hận.
- Không biết tên siêu ngốc này là ai? Nếu biết là người nào thì bổn tiểu thư phải cảm ơn hắn.
Man Hoang thần miếu thiếu nữ cười nói:
- Đợi khi phụ thân đại nhân thấy bộ công pháp kia thì chắc sẽ rất vui sướng.
Thật ra họ không biết đỉnh giai thần cấp công pháp ở trong mắt họ thì Long Kình Thiên có đến mấy ngàn bộ, hơn nữa Tử Lôi Bá Thiên quyết là đồ bỏ trong số đó, uy lực thấp nhất.
Tử Lôi Bá Thiên quyết này là lúc trước Long Kình Thiên đưa cho môn thú cấp thấp nhất nó cũng không thèm, bởi vì tu luyện Tử Lôi Bá Thiên quyết thành tựu cao nhất chỉ có thể đạt tới thiên thần.
Tương đương với Thiên Tiên.
Ở Tiên Giới thì Thiên Tiên là tầng chót nhất.
Một lát sau, thị nữ lúc trước lại nói:
- Tiểu thư, chúng ta mau được Tử Lôi Bá Thiên quyết, chắc có nhiều kẻ mơ ước lắm, vậy chúng ta... ?
- Không cần lo.
Trong tay Man Hoang thần miếu thiếu nữ xuất hiện một tấm linh phù, trên linh phù rậm rạp phù văn đen.
Bốn thị nữ vui sướng kêu lên:
- Đây là truyền tống thánh phù!
- Đúng vậy. Truyền tống thánh phù có thể sử dụng hơn mười lần, đủ chống đỡ cho chúng ta quay về đại lục hoang dã, là phụ thân đại nhân kêu ta mang đi. Vốn phụ thân đại nhân muốn ta mau được trứng của Côn Bằng thần thú rồi dùng truyền tống thánh phù an toàn đưa trứng của Côn Bằng thần thú đến Man Hoang thần miếu thánh điện.
Man Hoang thần miếu thiếu nữ nói:
- Đi đi, việc này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức quay về đại lục hoang dã!
Khi năm người Man Hoang thần miếu thiếu nữ sắp rời đi thì trước mặt Long Kình Thiên bềnh bồng một mặt chính nước, trong kính chính là hình ảnh của năm người Man Hoang thần miếu thiếu nữ.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nhìn hình ảnh, hỏi:
- Đại ca, người đàn bà này dám nói ngươi là siêu ngu ngốc? Chúng ta có cần... ?
Long Kình Thiên lạnh nhạt nói:
- Không cần.
Long Kình Thiên nói xong tùy tay vung, phá vỡ thủy kính. Thủy kính vừa mới phá vỡ, ngoài cửa vang tiếng gõ.
Long Kình Thiên nói:
- Tiến vào.
Chỉ thấy thái thượng trưởng lão, Lạc Hi, hai thái thượng trưởng lão khác của Phong Vân thương hội đẩy cửa tiến vào.
Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi đi đến trước mặt Long Kình Thiên, cung kính nói:
- Vị huynh đệ này, đây là cửu Dương đan đấu giá đỉnh giai thần cấp công pháp.
Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi nói xong đưa lên không gian giới chỉ.
Long Kình Thiên nhận lấy, thần thức quét qua.
Chỉ thấy trong không gian giới chỉ cửu Dương đan chồng chất như núi, tựa ngọn núi to.
Trong không gian giới chỉ dâng trào khí cửu dương tựa sóng biển ồ ạt.
Phong Vân thương hội mỗi bán ra vật phẩm sẽ lấy mười phần trăm, trong không gian chỉ còn gần sáu mươi vạn cửu Dương đan.
Long Kình Thiên gật đầu, cất không gian giới chỉ vào Trấn Thiên tháp.
Long Kình Thiên hỏi:
- Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi, không biết thương hội các ngươi còn có linh mạch không? Tốt nhất là nhất phẩm linh mạch, đương nhiên, thiên phẩm càng tốt, ta muốn mua.
Nhất phẩm linh mạch, thiên phẩm càng tốt?
Mấy người thái thượng trưởng lão, Lạc Hi giật nảy mình.
Sau đó thái thượng trưởng lão, Lạc Hi lắc đầu, nói:
- Thương hội chúng ta có vài linh mạch nhưng đều là tam phẩm, thiên phẩm đã mấy vạn năm không xuất hiện.
Long Kình Thiên gật đầu, kỳ thực kết quả này, hắn cũng đã đoán trước rồi.
Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi do dự cẩn thận hỏi:
- Cái kia, vị huynh đệ này, hội chủ của chúng ta rất muốn gặp ngươi một lần. Nhưng lão hội chủ hiện tại không ở đại lục Thiên Lam, cho nên các ngươi có thể ở lại thương hội chúng ta lâu hơn chút không?
- Hội trưởng của các ngươi muốn gặp ta?
Long Kình Thiên trầm ngâm nói:
- Sau này ta sẽ tìm hội trưởng của các ngươi.
Long Kình Thiên nói xong mang theo Cửu Vĩ Thiên Miêu, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch đi ra khỏi phòng khách quý.
Hội trưởng của Phong Vân thương hội muốn gặp Long Kình Thiên, đương nhiên hắn biết ý nghĩ của đối phương.
Nhưng hiện tại chưa phải là lúc để hắn gặp hội trưởng của Phong Vân thương hội.
Hơn nữa không biết khi nào hội trưởng của Phong Vân thương hội quay về, Long Kình Thiên không có khả năng chờ tại đây.
Thái thượng trưởng lão, Lạc Hi thấy Long Kình Thiên đi, mấp máy môi nhưng cuối cùng thở dài, không dám ngăn cản.
Khi Long Kình Thiên rời khỏi phòng khách quý thì Cổ Phạn, Võ Thần Điện, đám cường giả Cổ gia cũng đi ra khỏi cửa tổng bộ của Phong Vân thương hội.
Cổ Phạn căm hận mắng:
- Đáng giận!
Lần này không chỉ là trứng của Côn Bằng thần thú, thần cấp đê giai công pháp, thần cấp đê giai võ kỹ, thần cấp đỉnh giai công pháp Cổ Phạn cũng không mua được, ngay cả hồng tâm quả đều không tới tay!
Cổ Phạn nghĩ đến hồng tâm quả bị mua đi, vết thương bản thân khó trị khỏi là đôi mắt nổi lên sát ý.
Cổ Phạn càng nghĩ càng giận, lòng khó chịu.
Cổ Phạn chỉ vào một Cổ gia cường giả đứng sau lưng mình:
- Ngươi, lại đây!
Cổ gia cường giả tiến lên hỏi:
- Cổ Phạn thiếu gia, không biết có gì sai bảo?
Cổ Phạn hỏi:
- Tra ra người kia không?
Cổ Phạn ý hỏi người trong hội đấu giá đấu giá với gã, mua đi sáu loại linh dược Kim Ngưu thảo, Thiên Yêu quả, hồng tâm quả.
Cổ gia cường giả do dự nói:
- Vẫn chưa.
Cổ gia cường giả nhìn sắc mặt của Cổ Phạn, cẩn thận nói:
- Cổ Phạn thiếu gia, ta thấy chuyện này hay là thôi đi, sợ là người kia không đơn giản.
← Ch. 122 | Ch. 124 → |