← Ch.155 | Ch.157 → |
Theo trí nhớ của Tử Thiên Long Hoàng, mọi người đến nơi trong Ảo Ảnh Cốc mà Tử Thiên Long Hoàng năm đó đã nhìn thấy Cửu Sắc Hoa.
Nơi Cửu Sắc Hoa sinh trưởng rất kỳ lạ, nó không sống trong đất, cũng không phải trong nước mà à ở giữa không trung.
Đúng thế, sống ở giữa không trung.
Cửu Sắc Hoa coi không khí là đất, coi cửu hệ nguyên tố trong không khí là ánh mặt trời.
Vi Cửu Sắc Hoa hấp nạp cửu hệ nguyên tố trong không khí nên khi lớn lên sẽ có chín loại màu sắc khác nhau, vì có chín màu nên có tên gọi là Cửu Sắc Hoa.
Cửu Sắc Hoa là một loài hoa kỳ lạ, rất hiếm có, những cuộc bán đấu giá thông thường rất ít xuất hiện.
Ngay cả Phong Vân thương hội cũng hơn nghìn năm nay không bán Cửu Sắc Hoa rồi.
Long Kình Thiên đến nơi mà Tử Thiên Long Hoàng nhớ, nhìn thì chỉ thấy phía trước là một mặt hồ nước đen sâu thẳm, ở vùng không trung phía trên mặt hồ lấp lánh các loại màu sắc.
Không ít không nhiều, vừa đúng chín màu.
Long Kình Thiên biết, vì cửu hệ nguyên tố ở phía trên mặt hồ này rất đậm đặc, đậm đến mức cực điểm thì mới sinh ra ánh sáng cửu sắcnày.
Nhung ngoài đó ra không thấy bóng dáng của Cửu Sắc Hoa đâu.
- Chủ nhân, Cửu Sắc Hoa là loài hoa kỳ lạ, nó không chỉ di động trong không trung mà tốc độ còn rất nhanh. Ngay Thánh Cấp cường giả cũng khó đuổi kịp nó.
Tử Thiên Long Hoàng nói.
- Hơn nữa, cảm ngộ của nó với không gian pháp rất mạnh, có thể ẩn mình trong không gian, rất khó để nhìn thấy nó. Ngay ta muốn tìm nó cũng mất rất nhiều công sức.
Long Kình Thiên gật đầu.
Ẩn mình?
Long Kình Thiên nhíu mày, trước sự chú ý của Tử Thiên Long Hoàng, Cửu Vĩ Thiên Miêu và cả Lục Dực Tử Phụng, con mắt trên trán hắn xuất hiện, nó bắn ra kim quang quét qua không gian phía trên mặt hồ.
Kim quang đi đến đâu, mọi thứ trong không gian đều hiện ra rõ ràng trước mắt mọi người. Ví như những hạt bụi bé xíu mắt thường căn bản không thể thấy được thì giờ ai cũng nhìn được rõ ràng.
Ba người họ ngạc nhiên, đặc biệt là Lục Dực Tử Phụng, mắt mở thật to.
Cửu Vĩ Thiên Miêu và Tử Thiên Long Hoàng đã theo Long Kình Thiên một thời gian, cũng có chút khả năng miễn dịch với những hành động đáng ngạc nhiên của hắn, còn Lục Dực Tử Phụng thì khác.
Long Kình Thiên, một Tông cấp cường giả bé nhỏ mà làm được những việc một số Thần Cấp cường giả cũng không làm nổi?!
Hai mắt nàng trố lên không dám tin.
Đột nhiên, khi kim quang chiếu đến một khoảng không gian, có một luồng dao động rất nhỏ phát ra, rất nhỏ nhưng không thoát nổi thần thức của mấy người Long Kình Thiên.
Rồi một đoá Cửu Sắc Hoa rơi ra từ trong không trung.
Chính là Cửu Sắc Hoa!
Đúng lúc Cửu Sắc Hoa rơi xuống thì ánh sáng cửu sắc đột nhiên toả ra, năng lượng mạnh mẽ dâng tràn, thoát khỏi sự khống chế của Long Kình Thiên.
Cửu Sắc Hoa vừa thoát được thì lại biến mất, giấu mình trong không gian.
Long Kình Thiên có phần bất ngờ, nhưng ngay sau khi Cửu Sắc Hoa biến mất thì hai tay Long Kình Thiên lạit tóm về một phía không gian.
Bông Cửu Sắc Hoa đó lại bị kéo ra khỏi không gian, ánh sáng toàn thân nó toả ra, sức mạnh dâng tràn, nhưng lần này có giãy giụa thế nào nó cũng không thoát được.
Rồi Long Kình Thiên không ngừng kéo nó lại trước mặt mình.
Cửu Sắc Hoa ở trước mặt Long Kình Thiên, lặng lẽ phát ra những vòng ánh sáng cửu sắc tuyệt đẹp.
Long Kình Thiên thu nó vào trong Trấn Thiên Tháp.
Cửu Sắc Hoa, cuối cùng cũng có được rồi!
Ngay Long Kình Thiên cũng không ngờ lần tìm kiếm này lại dễ dàng như vậy.
Đương nhiên với Kiếm Tiên Đồ Lục thì là dễ, nhưng với người khác thì cực kỳ khó. Cửu Sắc Hoa rất kỳ lạ, hơn nữa điều phiền phức nhất là nó ẩn nấp trong không gian. Đến Thần Cấp cường giả, thậm chí Cổ Thần cường giả cũng rất khó để tìm nó.
Nhưng trước thiên nhãn của Long Kình Thiên thì chẳng có gì khó khăn cả.
- Lão đại, đã có Cửu Sắc Hoa rồi, giờ chúng ta đến Vô Diệp Lâm à?
Lúc này Cửu Vĩ Thiên Miêu lên tiếng hỏi.
Vô Diệp Tử Quả mà họ muốn tìm có ở trong Vô Diệp Lâm.
- Ừm, đi thôi.
Kiếm Tiên Đồ Lục gật đầu rồi đưa Cửu Vĩ Thiên Miêu bay lên, Tử Thiên Long Hoàng và Lục Dực Tử Phụng theo phía sau.
Theo sau Long Kình Thiên, sắc mặt Lục Dực Tử Phụng rất phức tạp.
Trong đầu nàng vẫn hồi tưởng lại cảnh tượng Cửu Sắc Hoa không thể ẩn nấp được ánh kim quang trong thiên nhãn của Long Kình Thiên.
Còn nữa, nhớ lại trước đó ở trong Trấn Thiên Tháp, Long Kình Thiên đã dùng chân khí gì để loại bỏ Cửu Âm ma khí và u linh khí trong cơ thể nàng?
Và cả việc hắn làm thế nào luyện chết được món thần khí có thể dung nạp người sống mà đến Cổ Thần cường giả cũng không thể?
Long Kình Thiên, thân phận của chủ nhân mới thật khiến nàng hiếu kỳ.
Nàng bất giác nhớ lại lời Tử Thiên Long Hoàng nói ban nãy, được theo chủ nhân là phúc phận và vận khí của nàng.
Trước đó nàng còn thấy lời nói đó thật nực cười, nhưng giờ suy nghĩ ấy đang dần biến mất.
Đột nhiên Long Kình Thiên dừng lại, nàng nhất thời không nhận ra liền bị đâm vào hắn. Ngẩng lên thì thấy Kiếm Tiên Đồ Lục lại, gương mặt hắn gần ngay trong gang tấc.
Má nàng bỗng có chút phớt hồng người khác khó nhận ra.
Nàng nhìn thì thấy đã đến chỗ vào của Ảo Ảnh Cốc rồi.
Ba người Long Kình Thiên dừng lại để nhận biết phương hướng của Vô Diệp Lâm. Trong Thượng Cổ Ma Thần Chiến Trường này, muốn nhận biết phương hướng cũng không phải chuyện dễ.
Lục Dực Tử Phụng kêu lớn khiến Tử Thiên Long Hoàng và Cửu Vĩ Thiên Miêu nhìn nàng có chút kỳ quái.
- Các ngươi nhìn ta làm gì?
Lục Dực Tử Phụng trừng mắt nhìn Cửu Vĩ Thiên Miêu.
Đuôi Cửu Vĩ Thiên Miêu cuộn cuộn cười hì hì nhưng không nói gì.
- Chủ nhân, Vô Diệp Lâm có lẽ ở hướng này.
Tử Thiên Long Hoàng chỉ về một hướng nói.
Long Kình Thiên gật đầu, rồi dẫn Cửu Vĩ Thiên Miêu bay theo hướng đó. Tử Thiên Long Hoàng theo phía sau, Lục Dực Tử Phụng chỉ biết trừng mắt nhìn như vậy rồi theo mọi người.
Vì Cửu Vĩ Thiên Miêu có Ảo Hình Phù nên không biến hình bản thể.
Nàng đang đoán xem con mèo nhìn có vẻ lười nhác, bộ dạng có chút dáng yêu, vô hại kia rốt cuộc là yêu thú gì.
Nhưng theo Long Kình Thiên có lẽ cũng không phải tầm thường.
Ngay khi mấy người Long Kình Thiên ra khỏi Ảo Ảnh Cốc đến Vô Diệp Lâm thì tông chủ U Viễn và đám người U Linh Tông cũng bay về phía bắc.
← Ch. 155 | Ch. 157 → |