Vay nóng Tinvay

Truyện:Thiên Tôn Trùng Sinh - Chương 170

Thiên Tôn Trùng Sinh
Trọn bộ 603 chương
Chương 170: Thời khắc sinh tử
0.00
(0 votes)


Chương (1-603)

Siêu sale Shopee


Khi mọi người đang kinh ngạc thì mặt đất rung chuyển, một cái đầu rắn khổng lồ phá đất chui lên, cái đầu này thậm chí còn to hơn mấy lần so với đầu của Ngũ Trảo Kim Long Tử Thiên Long Hoàng.

Hơn nữa điều khiến mọi người kinh ngạc đó là nó cũng giống đầu rồng có hai sợi râu dài.

Hai sợi râu này có màu xanh kim, dài đến vài trượng.

- Đằng Xà!

- Đằng Xà xuất hiện rồi!

Một thái thượng trưởng lão U Linh Tông và trưởng lão của Kim Nhật Thần Giáo không kìm được thét lên.

Dọc đường mọi người đều thấp thỏm, cuối cùng thì Đằng Xà cũng xuất hiện!

Con Đằng Xà này xuất hiện chắn phía trước Long Kình Thiên, thân xa từ dưới đất nho cao đến mấy trăm trượng, nó há to cái mồm đỏ lòm tấn công về phía Long Kình Thiên.

Mấy người hội Kim Nhật Thần Giáo, U Linh Tông thấy thế thì mừng rỡ.

- Tông chủ, tiểu tử kia ở đằng trước quả nhiên thu hút Đằng Xà công kích!

Một trưởng lão U Linh Tông truyền âm.

U Viễn cũng cười, trong lòng được thả lòng.

Lúc này, một trưởng lão Kim Nhật Thần Giáo cũng truyền âm tới Lý Phong.

- Tiểu tử đó thu hút Đằng Xà, tốt nhất là đánh đến lưỡng bại câu thương, đến lúc đó chúng ta chẳng phải mất sức gì, vượt qua được Đằng Xà bình nguyên!

Long Kình Thiên nhìn con Đằng Xà đang lao tới với vẻ mặt bình tĩnh, hắn bay lên tránh được công kích của Đằng Xà trước sự kinh ngạc của hội U Linh Tông.

- Phụng Hoàng Trường Minh!

- Hoả Long Thăng Thiên!

Tiếp đó Hoả Long Thương trong tay hắn vung lên, chỉ thấy một con hoả long khổng lồ bay ra, hảo diệm trên người Long Kình Thiên biến thành một con phượng hoàng cùng với hoả long tấn công Đằng Xà.

Đồng thời lúc đó, ngũ trảo của Tử Thiên Long Hoàng cũng đánh tới.

- Kim Long Chưởng!

Kim Long Chưởng, cái tên rất phổ thông, nhưng một chưởng đánh ra chỉ thấy năm cái chưởng ấn kim sắc khổng lồ in lên người Đằng Xà.

Con Đằng Xà kêu lên thảm thiết, thân hình to lớn bị đánh bật ra sau.

Long Kình Thiên phi thân lên người Ngũ Long Kim Trảo.

- Chúng ta đi!

Ngay lập tức Tử Thiên Long Hoàng đưa Long Kình Thiên vòng qua con Đằng Xà bay về phía trước.

Đằng Xà hứng hợp kích của Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng, đau đớn lùi về sau, thân hình vươn lên gầm rú rồi quay sang tấn công bọn Kim Nhật Thần Giáo và U Linh Tông.

Bọn chúng lúc này đại kinh thất sắc.

- Không hay rồi!

- Động thủ!

Nhưng bọn Lý Phong vừa dứt lời thì nghe một tiếng kêu thê thảm, một trưởng lão U Linh Tông không kịp tránh bị Đằng Xà đớp phải. Nó không nuốt mà nhai mấy cái, dường như đang thưởng thức mùi vị thịt người.

Trưởng lão đó kêu thảm, khi thân hình bị nhai phát ra những tiếng răng rắc khiến mấy người Lý Phong, Yêu Vực đều sởn gai ốc.

Nhưng lúc này đột nhiên từ dưới bình nguyên lại có một tiếng nổ lớn vang lên, một cái đầu rắn khổng lồ khác chui lên.

Con Đằng Xà còn lại đã xuất hiện!

Con Đằng Xà này có đầu hơi khác với con kia, hơn nữa hình thái cũng nhỏ hơn, xem ra là một đực một cái.

Tuy nói là nhỏ hơn nhưng chỉ là so với con đực. Hai con Đằng Xà uốn lượn trên không cũng che hết ánh mặt trời.

Nhìn hai con Đằng Xà một trước một sau, sắc mặt bọn Lý Phong trắng bệch.

- Phong Vân Ảo Động!

- Lực Chuyển Huyền Thân!

- Đằng Đồ Phụ Thể!

Lý Phong của Kim Nhật Thần Giáo, U Viễn của U Linh Tông, Vu Càn của Man Hoang Thần Miếu, tất cả đều thi triển hết tuyệt kỹ thoát chết của mình!

Kịch chiến với hai con Đằng Xà Cổ Thần hậu kỳ đỉnh phong rõ ràng không phải lựa chọn thông minh. Vì thế chúng phải chạy trốn!

Toàn thân hắc y nhân nổi hắc vụ bao bọc xung quanh, khi hai con Đằng Xà tấn công, hắn tránh qua khe hở công kích.

Mấy người Lý Phong đang vừa tránh vừa trốn thì phía sau có vài tiếng kêu thảm, quay lại nhìn thì thấy trưởng lão của Kim Nhật Thần Giáo còn cả vị trưởng lão cuối cùng của U Linh Tông bị hai con Đằng Xà ngoạm trúng.

- Tông chủ, cứu ta!

- Cứu ta!

Trưởng lão U Linh Tông giãy giụa, thét lên thảm thiết.

Nhưng thấy cảnh đó thì U Viễn đã sợ đến tái mét mặt mày, cùng với bọn Lý Phong không dám dừng lại, liều mạng trốn chạy.

Hai con Đằng Xà nhai xong thì tiếp tục truy đuổi bọn U Viễn.

Lý Phong, Vu Vàn và hắc y nhân là Cổ Thần cường giả, tốc độ nhanh hơn Huyết Võ Ma Hoàng không ít.

Vì thế mấy người bọn U Linh Tông rơi lại phía sau.

Rất nhanh hai con Đằng Xà đã đuổi tới nơi, thấy ngay sát đã là hai con Đằng Xà, U Viễn sắc mặt tái nhợt, triệu hoán dị thú Lam Nhãn Ma Hạt để hợp thể, tốc độ phi hành nhanh lên khá nhiều.

Thái thượng trưởng lão U Linh Tông cũng hợp thể với dị thú.

Không lâu sau lại có tiếng kêu thảm thiết.

U Viễn quay lại nhìn, chỉ thấy một vị thái thượng trưởng lão không có dị thú, không phải Thú Võ Sư bị một con Đằng Xà cắn trúng.

Tất cả điên cuồng bay đi, hai con Đằng Xà vẫn theo sát phía sau không buông tha.

Một lát sau lại một tiếng kêu thảm nữa vang lên.

Lần này là trưởng lão của Kim Nhật Thần Giáo.

Long Kình Thiên nhìn bọn Lý Phong theo ngay sát mình cười khảy, muốn để hắn đi trước thu hút công kích của Đằng Xà sao?

Long Kình Thiên đứng trên Ngũ Trảo Kim Long, bay đi với tốc độ kinh người, để bọn Lý Phong rớt lại phía sau.

Sau khi vị trưởng lão cuối cùng của Kim Nhật Thần Giáo thành thức ăn cho Đằng Xà thì bay cuối cùng chính là Yêu Vực và thái thượng trưởng lão U Linh Tông rồi.

Hai người này tuy có dị thú hợp thể tốc độ nhanh hơn không ít nhưng sao có thể thoát được sự truy kích của hai con Đằng Xà Cổ Thần hậu kỳ đỉnh phong? Rất nhanh nó đã đuổi được hai người, khoảng cách ngày một ngắn lại.

Năm dặm, bốn dặm, ba dặm, hai dặm!

U Viễn thấy Đằng Xà đang ngày một gần hơn ánh mắt đầy tuyệt vọng, hắn nghĩ đến rất nhiều tình huống khi đến Tam Tà Phong nhưng không nghĩ tới việc trở thành thức ăn cho Đằng Xà.

Đằng Xà lao tới, há cái mõm đỏ lòng tấn công về phía hắn

U Viễn kinh hoàng, tung chưởng đánh vị trưởng lão bay bên cạnh bay về phía sau làm thức ăn thay hắn.

- Tông chủ, ngươi thật độc ác!

Vị thái thượng trưởng lão đó bị cắn trúng, nửa thân trên còn thò ra ngoài, chỉ về phía U Viễn uất hận kêu len.

Nhưng vừa dứt lời thì bị Đằng Xà nuốt vào bụng.

Đằng Xà nuốt xong lại tiếp tục đuổi theo U Viễn.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-603)