← Ch.215 | Ch.217 → |
Uy lực toả ra từ Lục Dực Tử Phụng khiến toàn bộ đệ tử U Linh Tông trong đại điện kinh hãi, cảm giác như có bàn tay vô hình bóp cổ, không thể thở nổi.
Hai trưởng lão vừa rồi to mồm bảo đi bắt Long Kình Thiên cũng như vậy.
Cả hai sắc mặt trắng bệch.
- Đúng vậy.
Lục Dực Tử Phụng lạnh lùng nhìn Châu Ôn.
Thấy Lục Dực Tử Phụng xác nhận, Châu Ôn kinh hãi thối lui một bước.
Thực lực hắn không yếu, nhưng chỉ là Thần Cấp ngũ trùng mà thôi.
- Tông chủ, chúng ta còn có hộ tông đại trận!
Lúc này vị trưởng lão kia nói.
- Không cần sợ chúng!
Một lời khiến thức tỉnh!
Châu Ôn vội vàng lấy ngọc bài ra, tấm ngọc bài này dùng để khống chế hộ tông đại trận, nhưng khi vừa định khai khởi đại trân thì mồ hôi lạnh túa ra.
Vì hắn nghĩ tới một việc.
Lục Dực Tử Phụng ở đây, vậy thì tông chủ...Hắn kinh hoàng nhìn Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng ở bên cạnh Lục Dực Tử Phụng.
- Tông chủ bọn ta...bị các ngươi...giết?!
Châu Ôn giọng run rẩy.
Hai trưởng lão kia khựng người rồi kinh hoàng nhìn bốn người Long Kình Thiên.
- Đúng vậy.
Long Kình Thiên thản nhiên nói.
Tuy không phải toàn bộ bọn chúng chết dưới tay hắn, những cũng gần như vậy.
Với thực lực của hắn hiện nay, đúng là có thể kích sát mấy người tông chủ U Linh Tông.
Nghe thế, tai Châu Ôn ù đi, hắn run rẩy:
- Vậy các ngươi...?!
Cổ Thần!
Chỉ có cường giả Cổ Thần mới làm được vậy!
Lúc này, khí tức của Tử Thiên Long Hoàng bạo phát bao trùm toàn bộ đại điện. Trước uy lực của Lục Dực Tử Phụng, Châu Ôn vẫn gắng gượng được nhưng trước Tử Thiên Long Hoàng, hai chân hắn nhũn ra, quỳ cả xuống đất.
Hai trưỡng lão kia cũng bịch một tiếng quỳ xuống.
Còn các đệ tử khác thì càng không phải nói.
Trước Lục Dực Tử Phụng họ còn cố gắng hít thở, nhưng với Tử Thiên Long Hoàng thì họ nhận ra đến thở cũng không nổi nữa.
Khí lưu trong không gian dường như bị rút sạch không còn gì nữa.
- Cổ...Cổ Thần cường giả!
Châu Ôn kinh hoàng nhìn Long Kình Thiên.
Tử Thiên Long Hoàng thấy chúng đệ tử U Linh Tông như sắp tắt thở đến nơi mới thu áp lực về.
Lúc này chúng đệ tử mới dễ chịu hơn chút.
- Chủ nhân, xử lý hắn thế nào?
Tử Thiên Long Hoàng nhìn Long Kình Thiên hỏi, ý nói đến Châu Ôn.
- Chủ nhân?
Nghe Tử Thiên Long Hoàng gọi người thanh niên tóc đen kia là chủ nhân, Châu Ôn suýt chút nữa thì ngất ngay tại chỗ.
- Xử lý?
Hắn nghe lời nói của Tử Thiên Long Hoàng đầy sát ý.
- Đi theo ta, ta có thể cho ngươi Thần Cấp đỉnh giới công pháp.
Long Kình Thiên nhìn Châu Ôn, lạnh nhạt nói:
- Nếu không thì kết cục chính là chết!
- Cái gì? Thần Cấp đỉnh giới công pháp?
Châu Ôn vẻ mặt không tin nổi nhìn Long Kình Thiên.
- Đúng vậy.
Long Kình Thiên nói.
- Ngươi suy nghĩ kỹ đi.
Sắc mặt Châu Ôn sáng tối bất định, Thần Cấp đỉnh giới công pháp? Nhưng hắn không tin Long Kình Thiên lại có món công pháp đó để cho hắn. Nhưng nếu không thần phục thì hắn biết kết cục chỉ có thể là chết.
Theo hay không theo?
- Được, Châu Ôn bái kiến chủ nhân!
Sau một lúc đấu tranh nội tâm, cuối cùng Châu Ôn quỳ xuống trước Long Kình Thiên, cung kính hành lễ nói.
Chẳng có ai muốn chết cả, Châu Ôn là Thần Cấp cường giả thì cũng không ngoại lệ.
Long Kình Thiên gật đầu:
- Ngươi mở linh hồn hải ra.
Tuy không rõ Long Kình Thiên định làm gì, nhưng Châu Ôn vẫn làm theo. Lúc này Long Kình Thiên chỉ tay ra, một đạo kim quang chui vào trán Châu Ôn.
Châu Ôn giật mình.
- Vừa rồi ta đã trồng tín ngưỡng chủng tử trong linh hồn hải của ngươi. Sau này nếu ngươi có dị tâm là ta sẽ biết ngay. Lúc đó tín ngưỡng chủng tử sẽ khiến ngươi sống không bằng chết.
Long Kình Thiên nói.
Tín ngưỡng chủng tử!
Châu Ôn đại kinh, dùng thần thức quả nhiên phát hiện trong linh hồn hải có xuất hiện một đốm sáng kim sắc.
Đây?!
- Chủ nhân an tâm, sau này nô tài nhất định sẽ một lòng hiếu trung với chủ nhân.
Vừa rồi Châu Ôn thử loại bỏ đốm sáng nhưng chỉ thấy đầu đau nhói, sợ đến toát mồ hôi lạnh, không dám có dị tâm nữa, dập đầu lia lịa.
Long Kình Thiên gật gì rồi nhìn sang hai trưởng lão U Linh Tông.
Thấy Long Kình Thiên nhìn, hai trưởng lão sợ hãi quỳ xuống:
- Trần Trọng, Trần Viễn bái kiến chủ nhân!
Ngay Châu Ôn cũng nhận Long Kình Thiên làm chủ, chúng nào dám phản kháng? Hơn nữa với chúng nhận ai là chủ cũng như nhau, đương nhiên, theo Long Kình Thiên tốt hơn là Châu Ôn.
Dù sao thì đến Cổ Thần cường giả cũng nhận Long Kình Thiên làm chủ nhân.
Long Kình Thiên cũng bảo hai trưởng lão kia mở linh hồn hải, trồng tín ngưỡng chủng tử vào, hai người thấy vậy cũng như Châu Ôn, triệt để thần phục, không dám có dị tâm nữa.
Long Kình Thiên không ngờ thu phục ba người Châu Ôn lại dễ dnagf như vậy.
Khóng chế ba người Châu Ôn, mà ba người lại khống chế U Linh Tông, như vậy coi như Long Kình Thiên khống chế cả U Linh Tông rồi. Vì thế ba người này có thể không giết thì không giết. Nếu giết chúng, muốn thống nhất U Linh Tông hắn lại phải tốn không ít sức.
Rồi Long Kình Thiên chỉ tay, ba đạo ánh sáng chui vào đầu ba người.
Đây là Thần Cấp đỉnh giới công pháp, tên là U Minh Chân Hồn Công.
Long Kình Thiên nói.
Thần Cấp đỉnh giới công pháp U Minh Chân Hồn Công!
Ba người Châu Ôn giật mình, cảm nhận công pháp có thêm trong đầu, chỉ thấy bộ công pháp này thâm ảo khó đoán, mạnh hơn công pháp chúng đang tu luyện không biết bao nhiêu lần.
- Bái tạ chủ nhân, bái tạ chủ nhân!
Ba người Châu Ôn kinh hỷ, dập đầu lia lịa.
Trước đó Châu Ôn không tin Long Kình Thiên có Thần Cấp đỉnh giới công pháp, dù có thì cũng không thể ban cho hắn. Nhưng giờ hắn mới biết Long Kình Thiên nói thật.
Lúc này, hắn cảm thấy theo chủ nhân này còn tốt hơn nhiều lần so với tông chủ U Viễn trước đây.
Long Kình Thiên gật đầu, nhìn mấy trăm đệ tử U Linh Tông trong đại điện, tất cả đều là đệ tử nòng cốt và chấp sự của U Linh Tông.
- Còn các ngươi?
Long Kình Thiên hỏi.
Mấy trăm đệ tử U Linh Tông cũng lần lượt bái kiến chủ nhân, ba người Châu Ôn đã quy phục Long Kình Thiên rồi, họ nào dám nói không.
Rồi Long Kình Thiên cũng trồng tín ngưỡng chủng tử vào linh hồn hải của họ.
Tuy có hơi phiền phức nhưng đây là cách tốt nhất để khống chế U Linh Tông. truyện được lấy từ website tung hoanh
U Linh Tông là thế lực đầu tiên Long Kình Thiên khống chế, hắn tuyệt đối không cho phép xảy ra bất cứ điều gì ngoài ý muốn.
Rồi Long Kình Thiên vung hai tay lên, vài trăm đạo khí thế màu xám có chút kim quang chui vào cơ thể những đệ tử kia.
- Ta vừa cho thần khí thuần tuý vào cơ thể các ngươi, luyện hoá nó sẽ rất có lợi cho tu vi của các ngươi.
Long Kình Thiên nói.
Thần khí thuần tuý!
Những đệ tử này cảm nhận khí thể trong người, kinh hỷ dị thường.
← Ch. 215 | Ch. 217 → |