← Ch.292 | Ch.294 → |
Tiểu thư Vạn Bảo Thần Tông Hứa Vũ Quân đi đến, khiến cho nổi lên sóng to gió lớn.
Đại thiếu chủ Phủ Vực Chủ Kha Dạ cùng tiểu thư Vạn Bảo Thần Tông Hứa Vũ Quân, vô luận đi tới đâu, đều tất trở thành tồn tại chói mắt bị chúng nhân nhìn kỹ!
Hơn nữa hoặc nhiều hoặc ít bởi vì Hứa Vũ Quân là mỹ nữ, cho nên Hứa Vũ Quân đến, khiến cho náo loạn càng mãnh liệt, so với khi Kha Dạ đến, còn náo loạn lớn hơn nữa!
Dưới vòng vây của đông đảo cường giả Vạn Bảo Thần Tông, Hứa Vũ Quân chậm rãi bay tới, dung mạo tuyệt thế, khí trần xuất trần, bốn phần thanh thuần, ba phần lãnh diễm, ba phần kiều mị, mỗi cái nhấc tay giơ chân đều có một cổ mị lực không hiểu.
Nhìn mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành này chậm rãi bay tới, tất cả cường ở trên khắp Lam Băng Hải đều hơi bị ngẩn ra, một số người định lực kém, vốn phi thường hâm mộ Hứa Vũ Quân càng là nhất thời quên đi thân ở nơi nào.
Cho dù là đám Hoắc Đô ở Bạo Loạn Tinh Vực lần đầu tiên nhìn thấy Hứa Vũ Quân cũng đều hơi bị ngẩn ra.
- Đại thiếu chủ, Hứa Vũ Quân này quả nhiên là đẹp đến nghiêng thế như trong lời nghe đồn!
Ở bên cạnh Hoắc Đô, một vị cường giả Cổ Thần thất trọng hậu kỳ đỉnh nói.
Hoắc Đô nghe vậy gật đầu, ngay cả hắn không thừa nhận cũng không được Hứa Vũ Quân này cực đẹp.
Bạo Loạn Tinh Vực, có bao nhiêu tiểu thư các tông môn và đại phái, mà hắn chưa thấy qua? Thế nhưng cùng Hứa Vũ Quân này so sánh, thì giống như đom đóm so cùng trăng sáng.
- Chẳng biết nàng giờ ở nơi nào?
Nhìn Hứa Vũ Quân chậm rãi bay tới Hứa Vũ Quân, trong lòng Hoắc Đô thầm than.
Ba mươi năm trước, trên Luyện Khí Đại Tái của Bạo Loạn Tinh Vực, hắn bại bởi nàng!
Trong ba mươi năm này, ngày đêm luyện khí, chính là vì mong một ngày kia có thể thắng nàng ở trên luyện khí.
- Lần này, nàng hẳn là cũng tới đi?
Hoắc Đô thầm nghĩ.
- Đại thiếu chủ, đó chính là Long Thần!
Ngay khi Hoắc Đô thầm nghĩ, một vị hộ vệ ở bên cạnh mở miệng nói, Hoắc Đô thu hồi tâm thần, nhìn qua, liền thấy được Long Kình Thiên bên cạnh Hứa Vũ Quân, thấy Long Kình Thiên thì hai mắt hắn bỗng nhiên co rụt lại, lóe ra tinh mang.
Trên đường hắn từ Bạo Loạn Tinh Vực đi qua, cũng nghe được rất nhiều nghị luận về Long Thần.
Một cường giả Thần Cấp tứ trọng lại có thể chống lại cường giả Cổ Thần thất trọng hậu kỳ đỉnh!
Hắn đi qua không ít tinh vực, cũng thấy qua không ít tuyệt thế yêu nghiệt thiên tài các tinh vực, thế nhưng chưa từng nghe nói qua, cũng chưa thấy qua, một tên yêu nghiệt Thần Cấp tứ trọng có thể chống lại Cổ Thần thất trọng hậu kỳ đỉnh!
Không thể nghi ngờ, Long Kình Thiên là yêu nghiệt trong yêu nghiệt!
- Đại thiếu chủ, Long Thần kia thoạt nhìn thực lực bình thường, có thể ngoại giới đồn đại quá mức hay không? Chỉ là Vạn Bảo Thần Tông cố ý làm ra lời đồn, là vì tạo thế cho Long Thần này!
Vị hộ vệ bên cạnh Hoắc Đô kia nói.
Hoắc Đô kinh ngạc, lập tức lắc đầu:
- Long Thần này tuyệt đối không đơn giản, lời đồn hẳn là thật!
Vạn Bảo Thần Tông không cần phải làm như vậy, hơn nữa, việc này, không làm giả được, bởi vì hai vị cường giả Cổ Thần thất đỉnh Phủ Vực Chủ lúc đó hướng Long Kình Thiên xuất thủ cũng không có đứng ra biện giải.
Hai mắt Hoắc Đô dừng ở Long Kình Thiên, càng chăm chú nhìn hắn càng phát ra hiện sự kinh kuhngr của Long Kình Thiên.
Bởi vì hắn phát hiện, trong lúc Long Kình Thiên phi hành, không gian xung quanh lại có thể không có một chút ba động, cả người phảng phất giống như cùng thiên địa bốn phía hoàn toàn dung hợp cùng nhau.
Hơn nữa đến cuối cùng, trong mắt hắn, Long Kình Thiên lại có thể giống như một cái hắc động rất lớn, cả người tản ra lực lượng không rõ, tựa hồ muốn hoàn toàn hút tâm thần của người ta vào.
Hai mắt Hoắc Đô kinh hãi:
- Này, này?! -
- Đại thiếu chủ, làm sao vậy?!
Hộ vệ kia thấy thần sắc kinh hãi của Hoắc Đô, không khỏi giật mình, bật thốt lên nói.
Hoắc Đô hít sâu một hơi, nói:
- Long Thần này, về sau chắc chắn phách tuyệt thiên hạ. Người này, chúng ta trăm triệu lần không thể đắc tội!
Hộ vệ xung quanh nghe vậy, tất cả đều khiếp sợ, bọn họ chưa từng có thấy Đại thiếu chủ bọn họ lại đánh giá một người như vậy, phách tuyệt thiên hạ?!
Coi như là cường giả Thiên Thần, cũng không làm được phách tuyệt thiên hạ!
Ngay khi Hoắc Đô nhìn Long Kình Thiên thì Nhị thiếu chủ Phủ Vực Chủ Kha Bạch cũng là vẻ mặt căm hận a nhìn Long Kình Thiên. Hắn nói với Kha Dạ:
- Đại ca, tiểu tử kia chính là Long Thần!
Kha Dạ nhìn qua.
- Hả?!
Khi Kha Dạ thấy Long Kình Thiên thì, hai mắt chợt loé tinh mang.
- Đại ca. Lần này, ngươi nhất định phải thay ta giáo huấn tiểu tử kia, tiểu tử này tự cho mình là Thần Tượng Sư nên phách lối, cũng dám có ý nghĩ với Hứa Vũ Quân!
Kha Bạch nhìn Long Kình Thiên với vẻ mặt sát ý nói:
- Hắn cho rằng mình là khách khanh trưởng lão của Vạn Bảo Thần Tông, ta không dám giết hắn sao?
Ngay khi Kha Bạch với vẻ mặt sát ý nhìn Long Kình Thiên, đột nhiên Kha Dạ mở miệng nói:
- Ngươi sau này không nên đi chọc Long Thần này!
Kha Bạch ngẩn ngơ, quay đầu qua, không thể tin được nhìn đại ca hắn.
Không nên đi chọc?!
- Đại ca, ngươi?!
Kha Bạch cho rằng mình nghe lầm.
- Long Thần này không đơn giản, ngươi không nên đi chọc hắn.
Kha Dạ mở miệng nói:
- Về chuyện của Hứa Vũ Quân, ngươi chỉ bằng bản lĩnh chân thực truy cầu phương tâm của nàng, Long Thần lại dám ngay trước mặt hướng nàng muốn Cửu Phượng Kiếm, nói rõ Long Thần kia ít nhất can đảm hơn ngươi!
Kha Bạch ngẩn ra, chẳng biết làm sao mở miệng, hắn không có ngờ tới đại ca hắn lại có thể ngược lại dạy dỗ hắn! Đối với Long Kình Thiên, trong lòng hắn càng hận nộ.
Về phần Kha Dạ bảo hắn không nên đi chọc Long Kình Thiên, hắn tự nhiên căn bản không nghe vào tai.
Hắn một Nhị thiếu chủ Phủ Vực Chủ, lại bảo hắn không nên chọc một tên cẩu đê tiện nho nhỏ sao?!
Tuy rằng Long Kình Thiên là Thần Tượng Sư, thế nhưng ở trong mắt hắn, cũng không có gì đặc biệt hơn người, tuy Long Kình Thiên là Thần Cấp tứ trọng chống lại Cổ Thần thất trọng, làm cho hắn khiếp sợ, thế nhưng cũng chỉ là khiếp sợ mà thôi, một người dù thiên tài, tái yêu nghiệt, thì thế nào?!
Hắn là Nhị thiếu chủ Phủ Vực Chủ!
Kha Dạ thấy vẻ mặt của Kha Bạch, biết hắn căn bản không đem lời mình nói nghe vào, không khỏi âm thầm lắc đầu, bất quá, hắn cũng không nói thêm gì đi nữa, cái gì nên nói hắn cũng nói rồi.
- Long Thần này, lẽ nào cũng là một vị đại nhân vật ở Thần Giới chuyển thế?!
Kha Dạ thầm nghĩ trong lòng.
Lúc này, dưới sự nhìn kỹ của chúng nhân, trong nghị luận, đám người Long Kình Thiên và Hứa Vũ Quân đi tới giữa Lam Băng Hải.
Đối với Kha Bạch hai mắt đầy sát ý, Long Kình Thiên trực tiếp không nhìn, bất quá, khi hắn thấy Kha Na bên cạnh Kha Bạch thì nhãn thần ngừng lại một chút, bởi vì Kha Na cùng với thiếu nữ mặt trái xoan ở phòng khách quý Vực Phủ Chủ khi hắn ở Vạn Bảo Thương Hội cực kỳ giống nhau.
Dừng lại một chút trên người Kha Na, Long Kình Thiên nhìn về phía Kha Dạ, nhãn thần hai người va chạm một cái, tiếp đó dời ra.
- Kia là Bạo Loạn Tinh Vực Hoắc Đô!
Lúc này, Tống Chân ở bên cạnh Long Kình Thiên mở miệng nói.
Long Kình Thiên theo ánh mắt của Tống Chân nhìn về phía Hoắc Đô ở xa xa, khi thấy Hoắc Đô thì trong lòng Long Kình Thiên hơi kinh ngạc, Hoắc Đô tự thân lại có thể cùng hỏa nguyên khí ở thiên địa xung quanh cộng minh!
Đây là dấu hiệu khi một người đạt tới cảnh giới luyện khí rất cao.
Mà Hoắc Đô cũng nhìn về phía Long Kình Thiên, mặt mỉm cười, hướng Long Kình Thiên gật đầu.
Lúc này, từng đạo uy áp mênh mông đột nhiên giống như thủy triều bao phủ toàn bộ Lam Băng Hải, chúng nhân kinh khủng, tiếp đó, từng đạo thân ảnh cao to đột nhiên xuất hiện ở trên bầu trời Lam Băng Hải.
Tổng cộng ba mươi tám người!
Mỗi một người, đều là Cổ Thần thất trọng đỉnh, hơn nữa là loại cường giả vô hạn tiếp cận Thiên Thần, thậm chí đã một cước bước vào cảnh giới Thiên Thần!
← Ch. 292 | Ch. 294 → |