Vay nóng Homecredit

Truyện:Thiên Tôn Trùng Sinh - Chương 315

Thiên Tôn Trùng Sinh
Trọn bộ 603 chương
Chương 315: Tiếp theo nên làm sao?
0.00
(0 votes)


Chương (1-603)

Siêu sale Lazada


Bỗng nhiên Long Kình Thiên nhìn chính giữa sóng triều phệ cốt thi trùng, đánh ra một đấm:

- Hám Thiên quyền!

Một đấm đánh ra, những phệ cốt thi trùng như cát bụi văng ngược, thú triều to lớn bị phá thủng một lỗ hổng to. Tiếp theo, quyền ấn của Long Kình Thiên đánh vào một phệ cốt thi trùng to lớn ở chính giữa.

Con phệ cốt thi trùng to lớn kia toàn thân tỏa sáng rực rỡ, một bàn tay to vươn ra, va chạm với quyền án của Long Kình Thiên.

Trong ánh mắt chăm chú của bốn người Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông, một thanh niên mặc hoàng bào không biết dùng chất liệu gì may thành xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Bên trên thanh niên mặc hoàng bào có hai chữ 'bất hủ' dễ thấy.

Nhìn phía trên thanh niên mặc hoàng bào có hai chữ 'bất hủ', bốn người Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông kinh ngạc bật thốt:

- Bất Hủ Thần Phủ!

Bất Hủ Thần Phủ!

Long Kình Thiên ánh mắt nghi hoặc nhìn bốn người, người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long, Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông vẻ mặt giật mình. Chắc Bất Hủ Thần Phủ là siêu cấp đại thế lực một phương, còn là ở tinh vực khác.

Thanh niên mặc hoàng bào ánh mắt sáng quắc nhìn Long Kình Thiên, nói:

- Đúng vậy. Ta là đệ tử trung tâm của Bất Hủ Thần Phủ, Viên Triều. Không ngờ tại Xích Thành tinh vực gặp phải thiên tài tuyệt diễm như vậy. Thần cấp tứ trọng, thế nhưng có thể tìm ra chỗ ẩn thân của ta, còn khống chế khôi lỗi thú tăng cấp, lột xác được. Chín thanh trường kiếm đó chắc là thần khí?

Thanh niên mặc hoàng bào biểu tình bình tĩnh nhưng lòng dậy sóng.

Thanh niên mặc hoàng bào có đi qua mấy trăm tinh vực, thấy vô số thiên tài, nhưng đây là lần đầu tiên gặp người yêu nghiệt như vậy.

Thanh niên mặc hoàng bào là đỉnh thần cấp thất trọng, đối phương là thần cấp tứ trọng vậy mà bức gã ra được, quyền lực chấn cánh tay gã đến giờ vẫn đang tê dại.

Thanh niên mặc hoàng bào thầm nghĩ.

"Thiên tài như vậy, thiên phú như vậy, sợ là chỉ có đại sư huynh có thể cùng hắn so sánh."

Quả nhiên là người của Bất Hủ Thần Phủ.

Bốn người Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông, người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long giật mình nhìn nhau.

Viên Triều đã ngăn phệ cốt thi trùng không công kích nữa, tầng tầng bao vây năm người Long Kình Thiên.

Sau khi phệ cốt thi trùng bao vây năm người Long Kình Thiên tầng tầng, Viên Triều chậm rãi nói:

- Xem ra các ngươi cũng lại đây tìm kiếm di tích của Thương Sinh thần tông đúng không?

Hai người Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông, người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long nhìn nhau. Bất Hủ Thần Phủ cũng có được tin tức của di tích của Thương Sinh thần tông, còn đến Kim Khê vị diện sớm hơn năm người?

Mắt Long Kình Thiên chớp lóe.

- Hắc hắc, nói thật cho các ngươi biết đi, lần này Bất Hủ Thần Phủ chúng ta không có có mười vị đệ tử trung tâm đến mà còn hai vị vương trưởng lão. Kho báu Thương Sinh thần tông này là vật của Bất Hủ Thần Phủ chúng ta, các ngươi tốt nhất là ngoan ngoãn chờ tại đây.

Viên Triều lạnh lùng cười:

- Chúng ta có được kho báu rồi đương nhiên sẽ thả các ngươi đi, nếu không thì... Các ngươi nên biết hậu quả!

Hai vị vương trưởng lão! Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông, người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long nghe vậy thì hoàn toàn thay đổi sắc mặt.

Tức là nói lần này Bất Hủ Thần Phủ không chỉ có mười đệ tử đỉnh hậu kỳ cổ thần thất trọng mà còn có hai cường giả thiên thần.

Long Kình Thiên hỏi:

- Sẽ thả chúng ta đi không?

Đến lúc người Bất Hủ Thần Phủ có được kho báu chắc chắn sẽ diệt khẩu, Viên Triều nói thả họ đi chỉ là nói dối.

Năm người Long Kình Thiên làm sao không biết điều này?

- Tiểu tử, tên của ngươi là gì?

Viên Triều nói với Long Kình Thiên:

- Chín thanh thần kiếm của ngươi không tệ, hãy đưa chúng nó cho ta. Bốn mươi chín khôi lỗi thú cũng đưa ra luôn đi, ta sẽ đề cử ngươi đến Bất Hủ Thần Phủ của chúng ta. Lấy tư chất của ngươi, nói không chừng sẽ được một phó phủ chủ nhìn trúng, khi đó chính là một bước lên trời!

Long Kình Thiên biểu tình bình tĩnh hỏi:

- Đề cử ta đến Bất Hủ Thần Phủ?

- Đúng vậy.

Viên Triều cười nói:

- Đây chính là cơ hội hiếm có. Thiên tài của các siêu cấp thế lực trong rất nhiều tinh vực dù muốn vào Bất Hủ Thần Phủ chúng ta, quỳ vài năm, vài chục năm cũng không được cơ hội này!

Viên Triều không phải nói xạo, từng có một vị thiếu chủ Vực Phủ chủ tinh vực quỳ trước Bất Hủ Thần Phủ vài năm mà không có được cơ hội tiến vào.

Long Kình Thiên nghe vậy lắc đầu cười, cười đến Viên Triều không hiểu ra sao.

Viên Triều nhướng mày.

- Ta cũng muốn đưa chín thanh thần kiếm, bốn mươi chín khôi lỗi thú cho ngươi.

Long Kình Thiên ngừng cười, mở miệng nói:

- Tiếc là...

Viên Triều hỏi:

- Tiếc cái gì?

Long Kình Thiên chậm rãi nói:

- Tiếc rằng ngươi là kẻ sắp chết, dù ta có tặng cho thì ngươi không có mạng để dùng!

Viên Triều nghe vậy thì ngây ra, sau đó tức giận cười to, mắt bắn sát ý.

Viên Triều cười lạnh với Long Kình Thiên, nói:

- Tiểu tử, ngươi chết chắc rồi, ngươi sẽ chết rất thảm, thật thảm, bao gồm bọn họ!

Viên Triều nói xong ngoái đầu hăm Hứa Vũ Quân, tiểu thư của Vạn Bảo Thần tông, người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long:

- Chờ lát nữa các ngươi muốn trách thì trách tiểu tử này, là hắn không biết điều liên lụy các ngươi!

Viên Triều nói xong lấy ra một ngọc bài, bên trên khắc hai chữ Bất Hủ, có phù văn bí ẩn giao nhau. Viên Triều lấy ra ngọc bài xong rót chân khí vào trong đó, muốn mở ra cấm chế bên trong truyền tin cho người khác.

Rất nhanh, cấm chế trên ngọc bài mở ra, hai chữ Bất Hủ rực rỡ ánh sáng, một ảo ảnh vàng bay ra khỏi ngọc bài.

Viên Triều cười to, biểu tình vặn vẹo chỉ vào Long Kình Thiên.

Viên Triều nói:

- Tiểu tử, ngươi nói ta là người sắp chết? Chỉ bằng vào ngươi? Ta muốn xem ngươi làm sao giết ta?

Nhưng nụ cười đông cứng trên mặt Viên Triều, vì gã cảm nhận vừa mới mở ra ngọc bài cấm chế nhập vào hư không thì chợt bị cái gì bắn ngược về.

Nụ cười đông cứng, Viên Triều không kịp phản ứng có chuyện gì, không gian trước mặt lóe ánh sáng vàng, có bóng người bay ra một đấm đánh hướng gã. Viên Triều biến sắc mặt, vung nắm đấm.

Bùm!

Hai đấm va nhau, cánh tay Viên Triều run lên, đối phương cũng lùi lại.

- Ngươi?

Viên Triều kinh dị nhìn Long Kình Thiên, gã không nghxi ra hắn làm sao vượt không gian đi tới trước mặt gã. Cái này chỉ có không gian na di của thiên thần cường giả mới làm được.

Đang khi Viên Triều thắc mắc Long Kình Thiên làm sao vượt không gian đi tới trước mặt gã thì một lực lượng khủng bố như núi đè ép đè ép sau lưng. Viên Triều không rảnh để ý Long Kình Thiên, liên tục né tránh nhưng vẫn bị lực lượng kia đập văng ra.

Bùm!

Một tiếng nổ kinh trời, mặt đất nứt vỡ.

Viên Triều hộc máu:

- Phụt.

Lần này ra tay với Viên Triều là người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long. Người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long là cường giả thiên thần thật sự, có thể tưởng tượng lực lượng một kích kia. Viên Triều cảm thấy nội tạng như đảo lộn.

Viên Triều vừa kinh vừa giận chỉ vào người đàn ông trung niên áo đen, Hắc Long, Long Kình Thiên, nói:

- Các ngươi thật to gan, dám đánh chết đệ tử trung tâm của Bất Hủ Thần Phủ!


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-603)