← Ch.372 | Ch.374 → |
- Hư Vô Nhất Kiếm!
Một hồi lâu sau, Hắc Long phảng phất như là nhớ đến cái gì, vẻ mặt cực kỳ khiếp sợ nhìn chằm chằm gã thanh niên tuyệt mỹ kia.
Ở thời kỳ Thượng Cổ, từng có một vị cường giả thần bí thi triển qua Hư Vô Nhất Kiếm, đã chém chết một vị Phủ chủ nào đó của Tinh vực Xích Thành! Chẳng qua, vị cường giả thần bí kia sau khi đánh chết vị Phủ chủ của Tinh vực Xích Thành đó, liền biến mất không chút tông tích, chỉ chợt lóe lên rồi biến mất.
Gã thanh niên tuyệt mỹ này cùng với vị cường giả thần bí thời kỳ Thượng Cổ kia có quan hệ gì?
Lúc này, gã thanh niên tuyệt mỹ chợt quay đầu nhìn lại, nhìn về phía Hứa Vũ Quân, ánh mắt đảo quét qua những đường cong xinh đẹp mê người trên cơ thể Hứa Vũ Quân, sau đó gật đầu, nói:
- Tiên Thiên Đại Thần Thể? Hơn nữa lại còn có Xử Nữ Âm Nguyên, không tệ, không tệ!
Hứa Vũ Quân bị ánh mắt của gã thanh niên tuyệt mỹ kia đảo quét toàn thân, trong lòng cực kỳ phẫn nộ, hiện tại vừa nghe, lại trợn mắt nói:
- Ngươi là ai? Đến Vạn Bảo Thần Tông chúng ta là có chuyện gì? Tuy rằng thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng mà ngươi cho rằng một mình ngươi liền có thể ngăn cản được mấy vạn cường giả của Vạn Bảo Thần Tông chúng ta hay sao?
Gã thanh niên tuyệt mỹ rùng mình, sau đó ha ha cười to. Hai mắt hắn ngược lại càng không chút cố kỵ nào nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xinh đẹp khuynh thành của Hứa Vũ Quân, nói:
- Không tệ! Có tính cách, ta thích! Tiểu nữ tử, bản tôn tung hoành thiên hạ, cho tới bây giờ còn chưa có bất cứ kẻ nào dám nói lời như vậy với ta! Đợi lát nữa sau khi đem ngươi bắt lại, không tránh khỏi phải hảo hảo trừng phạt ngươi một phen!
Một khi nói đến trừng phạt, hai mắt gã thanh niên tuyệt mỹ kia nhìn chằm chằm về phía hai tòa ngọc phong cao ngất ẩn phía sau lớp quần áo trước ngực của Hứa Vũ Quân, ý tứ trong đó không nói cũng biết.
Sắc mặt Hứa Vũ Quân đỏ bừng, hai mắt toát ra sát ý nồng đậm sắc bén:
- Bày trận, giết chết tên khốn kiếp này!
Thanh âm của Hứa Vũ Quân tản ra vang vọng thiên địa. Nhất thời, sơn mạch bốn phía xung quanh Vạn Bảo Thần Tông phát ra hào quang tận trời, từng đạo từng đạo khí tức kinh người tản mát ra.
Đám Thái thượng Trưởng lão của Vạn Bảo Thần Tông đang tọa trấn bên ngoài các sơn mạch tiến hành thúc động đại trận, tiến hành công kích về phía gã thanh niên tuyệt mỹ.
Gã thanh niên tuyệt mỹ nhìn thấy thế, không chút vội vàng, thân hình khẽ động, liền biến mất giữa không trung. Khi hắn xuất hiện trở lại, đã đi đến trước mặt của Hứa Vũ Quân, sau đó vươn ra hai tay, hướng về phía hai tòa ngọc phong của Hứa Vũ Quân mà chụp đến.
- To gan!
Ba người Hắc Long, Ngô Thừa, Huyền Diệp đồng thời hét lên, phẫn nộ quát lớn, cùng nhau ra tay.
- Hắc Long Vũ!
- Nhất Vũ Càn Khôn!
- Liên Hoàn Phi Bộc Chưởng!
Gã thanh niên tuyệt mỹ hừ lạnh một tiếng, cũng không có quay đầu lại, tay trái chém ra một chưởng. Chỉ thấy hai người Ngô Thừa cùng với Huyền Diệp liền giống như hai chiếc lá rụng, rơi thẳng ra bên ngoài. Mà tay phải của hắn một chưởng, chụp thẳng về phía dòng khí lưu của Hắc Long Cuồng Vũ, mạnh mẽ đem dòng khí lưu khủng bố kia đánh tan. Thân hình Hắc Long cũng bị đẩy lui về phía sau.
Đúng lúc này, trong tay Hứa Vũ Quân chợt lóe ra hào quang, đem Cửu Phượng Kiếm lấy ra.
- Cửu Phương Vô Phong Vạn Luân Trảm!
Chỉ thấy trong lúc Hứa Vũ Quân đem Cửu Phượng Kiếm chém lên một trảm, từ trên thân kiếm chợt có chín đầu Hỏa Phượng bay ra, sau đó huyễn động cực nhanh. Chín đầu Hỏa Phượng hợp nhất, hướng về phía gã thanh niên tuyệt mỹ chém mạnh xuống.
Hai mắt gã thanh niên tuyệt mỹ ngưng trọng một chút, nâng tay lên. Ngón giữa cùng với ngón trỏ tay phải của hắn bắt lại thành một cái thủ ấn kỳ quái, sau đó hướng về phía Cửu Phượng Vô Phong Vạn Luân Trảm đánh một cái.
- Vạn Kiếp Chỉ!
Một đạo lực lượng thần bí đột nhiên điểm lên trên Cửu Phượng Vô Phong Vạn Luân Trảm. Cửu Phượng Vô Phong Vạn Luân Trảm giống như một đám tia lửa bình thường bị đánh tan nát, ở trên không trung giống như hàng ngàn hàng vạn đóa hoa rơi xuống, phi thường xinh đẹp.
Mà Hứa Vũ Quân cũng bị lực lượng một chỉ này khiến cho phản chấn, liên tục lùi về phía sau, sắc mặt đã có chút trắng bệch.
Trong lúc gã thanh niên tuyệt mỹ muốn thừa cơ hội này bắt lấy Hứa Vũ Quân, thì bên dưới đột nhiên có hơn mười đạo thân ảnh phóng thẳng lên cửu thiên, hướng về phía này mà oanh sát đến.
Gã thanh niên tuyệt mỹ nhìn thấy thế, cũng không dám lơ là.
- Phổ Thiên Phổ Địa Đại Phật Chưởng!
Hắn chụp mạnh một chưởng xuống phía dưới. Chỉ thấy đột nhiên xuất hiện vô số pho tượng đại phật, mỗi một pho tượng đại phật cũng đều phát ra hào quang vạn trượng. Từng vòng từng vòng phật quang phát ra, cùng với công kích của đám cường giả Vạn Bảo Thần Tông từ bên dưới xông lên va chạm cùng một chỗ với nhau.
Toàn bộ thiên địa đột nhiên chấn động, các sơn mạch bốn phía xung quanh vang vọng không dứt, mặt đất bên dưới cũng bị chấn động nứt toát ra.
- Tiểu thư, ngài có chuyện gì hay không?
Đám Thái thượng Trưởng lão của Vạn Bảo Thần Tông bay đến bên cạnh Hứa Vũ Quân, cung kính hỏi.
Hứa Vũ Quân khẽ lắc lắc tay, nói:
- Ta không sao!
Nói xong, nàng liền đem một khỏa đan dược phục dụng xuống.
- Vạn Bảo Thần Tông, Đệ nhất Thần Tông của Tinh vực Xích Thành, bất quá cũng chỉ như thế mà thôi!
Lúc này, gã thanh niên tuyệt mỹ khẽ cười nói, một chút cũng không thèm đem đám Trưởng lão, Thái thượng Trưởng lão của Vạn Bảo Thần Tông đặt vào trong mắt.
Chúng Thái thượng Trưởng lão của Vạn Bảo Thần Tông nhất thời giận dữ, vừa định ra tay, thì Hứa Vũ Quân đã giơ tay lên ngăn cản lại. Ánh mắt nàng nhìn chằm chằm vào gã thanh niên tuyệt mỹ kia, nói:
- Có phải cha ta đang ở trong tay của ngươi không?
Một khi chuyện này đã tiết lộ ra rồi, thì Hứa Vũ Quân cũng không cần phải giấu diếm việc này nữa.
Đột nhiên, đúng lúc này, toàn bộ Vạn Bảo Thần Sơn lại chấn động kịch liệt lên một trận. Sau đó, trên hư không chợt ba động một trận, xuất hiện thêm mấy trăm đạo thân ảnh nữa. Mấy trăm đạo thân ảnh này xuất hiện, khí thế kinh thiên động địa, toàn bộ Vạn Bảo Thần Tông phảng phất như bị một tòa cự sơn đè ép xuống vậy.
- Phủ chủ Vực Chủ Phủ, Kha Tẫn!
Hắc Long giương mắt nhìn chằm chằm lão giả tóc bạc cao lớn đang đứng đầu mấy trăm đạo thân ảnh kia, bật thốt lên.
Vị lão giả tóc bạc cao lớn kia, rõ ràng chính là Phủ chủ Vực Chủ Phủ Tinh vực Xích Thành, Kha Tẫn!
Kha Tẫn liếc mắt nhìn Hắc Long một cái, sau đó cùng với đám cường giả ở phía sau đi đến trước mặt gã thanh niên tuyệt mỹ, cung kính nói:
- Bái kiến Nguyên Tôn đại nhân!
- Bái kiến Nguyên Tôn đại nhân!
Mấy trăm gã cường giả phía sau kia đều mở miệng nói.
- Ừm!
Gã thanh niên tuyệt mỹ, là Nguyên Tôn đại nhân trong miệng của đám người Kha Tẫn kia, khẽ gật đầu một cái.
Đám người Hứa Vũ Quân nhìn thấy Phủ chủ Vực Chủ Phủ mang theo đám cường giả của Vực Chủ Phủ xuất hiện, sắc mặt tất cả đều tái mặt, trong lòng mơ hồ bất an.
Vạn Bảo Thần Chủ mất tích, tiếp theo tin tức tiết lộ, ngay sau đó đám người Thái thượng Trưởng lão Phạm Tiếu phản bội Thần Tông, hiện tại Kha Tẫn lại mang theo đám cường giả của Vực Chủ Phủ xuất hiện...
Hết thảy những cái này, giống hệt như là một tấm lưới âm mưu lớn, trong lúc vô hình đã bao phủ toàn bộ Vạn Bảo Thần Tông.
Hai mắt Hắc Long lóe sáng. Trong lúc Vạn Bảo Thần Chủ còn chưa có mất tích, đã sớm cảnh báo cho hắn, bảo hắn chú ý một chút Vực Chủ Phủ, không nghĩ đến sự tình cuối cùng vẫn xảy ra như thế này.
Còn về phần Kha Tẫn như thế nào có thể dẫn theo chúng cường giả của Vực Chủ Phủ xuyên qua cấm chế của Vạn Bảo Thần Tông, tiến vào trong Tổng bộ của Vạn Bảo Thần Tông, Hắc Long không cần nghĩ cũng có thể đoán ra được.
Hiện tại quan trọng nhất chính là làm thế nào để giải quyết tình hình nguy cấp trước mắt.
Theo như lời bẩm báo của hai người Ngô Thừa, Huyền Diệp lúc trước, thì bên ngoài Tổng bộ Vạn Bảo Thần Tông vẫn còn có mấy trăm vạn cường giả Thánh cấp đang tiến hành công kích!
Hắc Long nhìn thấy khuôn mặt già nua nhưng trơn bóng của Phủ chủ Vực Chủ Phủ Kha Tẫn, trong lòng càng cảm thấy bất an. Thần Chủ của bọn họ mất tích, lòng người vốn đã không xong, lần này Vạn Bảo Thần Tông chỉ sợ sẽ...
Đúng lúc này, không gian lại ba động, chỉ thấy có thêm một đám người hướng về phía này mà bay đến. Hắc Long nhìn lại, không ngờ lại chính là đám người Thái thượng Trưởng lão Phạm Tiếu đã phản bội Vạn Bảo Thần Tông!
- Khấu kiến Nguyên Tôn đại nhân!
Sau khi đi tới, đám người Phạm Tiếu hướng về phía gã thanh niên tuyệt mỹ Nguyên Tôn hành lễ.
- Đứng lên đi!
Nguyên Tôn nói.
Đợi sau khi đám người Phạm Tiếu đứng dậy, Nguyên Tôn nói:
- Lần này ngươi làm không tệ, sau này bản tôn sẽ ban thưởng trọng hậu!
Trên mặt Phạm Tiếu mừng rỡ, cung kính khấu tạ, bộ dáng so với một con chó không có gì khác nhau.
- Phạm Tiếu, lá gan của các ngươi thật lớn a, cũng dám phản bội Thần Tông!
Hứa Vũ Quân nhìn thấy Phạm Tiếu giống hệt như một con chó đứng trước mặt gã thanh niên tuyệt mỹ Nguyên Tôn, trợn mắt lớn tiếng khiển trách.
- Chim khôn chọn cành mà đậu, đây là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Hứa Vũ Quân, may mắn Nguyên Tôn đại nhân để ý đến ngươi, đây là phúc phận của ngươi a!
Phạm Tiếu ngược lại cười lạnh nói:
- Nguyên Tôn đại nhân là yêu thương ngươi, cho nên vừa rồi mới hạ thủ lưu tình với ngươi, ngươi đừng có mà không biết tốt xấu như vậy!
← Ch. 372 | Ch. 374 → |