← Ch.384 | Ch.386 → |
Vô số ức binh lính Vực Chủ Phủ nhìn thấy khỏa quang cầu khổng lồ từ trên thiên không cuồn cuộn đập thẳng xuống, trong lúc vẫn còn chưa có hiểu được là đã xảy ra chuyện gì, liền cảm giác được giống như bị một tòa cự sơn Viễn Cổ đập thẳng xuống mình, toàn bộ thân thể nổ tung, hóa thành từng đám từng đám huyết vụ.
Long Kình Thiên vẫn tiếp tục thôi động Vị diện Thiên Man tiếp tục cuồn cuộn đập thẳng xuống.
Một ít cường giả Thần cấp của Vực Chủ Phủ bay ra, kinh hãi rống giận, đều ra tay công kích. Chẳng qua công kích của những cường giả Thần cấp này rơi trúng bề mặt Vị diện Thiên Man, chỉ giống như giọt nước mưa đập lên tường sắt vậy, căn bản không tạo thành một chút tác dụng nào cả.
Vô số cường giả Thần cấp, Thánh cấp bị Vị diện Thiên Man đập văng ra, từ trên thiên không rơi thẳng xuống mặt đất.
Vô số ức thi thể của binh lính Vực Chủ Phủ bị hút vào trong Vực Chủ Phủ, rèn luyện thành nguyên khí huyết nhục, cuồn cuộn rót vào trong Vị diện Thiên Man, để cho Vị diện Thiên Man phát ra quang mang lóng lánh xinh đẹp.
Theo Vị diện Thiên Man không ngừng cuồn cuộn đập thẳng xuống, trên Vị diện Xích Nhất có vô số những đạo quang mang phóng thẳng lên cửu thiên. Hiển nhiên là chúng cường giả của Vực Chủ Phủ đã khởi động đại trận cấm chế của Vị diện Xích Nhất.
Chẳng qua những cái đại trận cấm chế này cũng giống như những cái mạng nhện bình thường vậy, chỉ trong khoảnh khắc liền bị Vị diện Thiên Man đập tan, hoàn toàn biến mất!
Oanh!
Rốt cuộc, Vị diện Thiên Man cũng đập thẳng lên trên mặt đất của Vị diện Xích Nhất. Toàn bộ Vị diện Xích Nhất đột nhiên phát ra một thanh âm va chạm kinh khủng, chấn động kịch liệt không thôi, ở trong tinh không liên tục lắc lư lay động không ngừng.
Long Kình Thiên đem Vị diện Thiên Man thu hồi trở về. Đám người Tử Thiên Long Hoàng nhìn lại, chỉ thấy trên mặt đất của Vị diện Thiên Man đã để lại một cái hố sâu khổng lồ vô cùng khủng bố, rộng chẳng biết bao nhiêu vạn dặm!
Tiếng gió thổi quét gào thét thê lương.
Tất cả các hộ vệ Vực Chủ Phủ vừa mới từ trong Vực Chủ Phủ bay ra, nhìn thấy cái vực sâu khổng lồ kia, toàn bộ hít sâu một ngụm lãnh khí.
Lúc này, Long Kình Thiên lại khống chế Vị diện Thiên Man hướng về phía cự phủ Vực Chủ Phủ ở trung tâm của Vị diện Xích Nhất ầm ầm đập thẳng xuống.
- Lớn mật!
Đột nhiên trong thiên địa chợt vang lên một thanh âm rống giận khủng bố. Tiếng gầm cuồn cuộn, vang vọng bốn phương tám hướng. Đám người Tử Thiên Long Hoàng hoảng sợ phát hiện, trong tiếng gầm cuồn cuộn này giống như một tòa cự sơn vô tận từ bốn phương tám hướng đè ép thẳng về phía bọn họ.
Long Kình Thiên hừ lạnh một tiếng, mi tâm chợt lóe quang mang, trên đỉnh đầu đã hiện ra Trấn Thiên Tháp. Trấn Thiên Tháp đứng vững giữa thiên địa, phát ra quang mang vạn trượng. Đại trận trên thân tháp vận chuyển, đem đám người Long Kình Thiên bảo vệ bên trong. Tiếng gầm kia vừa mới đi đến ngoài ngàn dặm bốn phía xung quanh thân thể đám người Long Kình Thiên, đã bị quang mang của Trấn Thiên Tháp ngăn cản lại bên ngoài.
Sau khi tiếng gầm kia tắt hẳn, một bàn tay khổng lồ từ bên trong Vực Chủ Phủ bay thẳng đi ra. Cái bàn tay khổng lồ này phảng phất như là muốn xé rách thiên không vậy, đột nhiên đập mạnh một cái về phía Vị diện Thiên Man đang ầm ầm rơi xuống kia.
Cường giả Thiên Thần của Vực Chủ Phủ rốt cuộc cũng nhịn không được ra tay rồi!
Chẳng qua sắc mặt Long Kình Thiên vẫn như cũ lạnh lùng. Gã cường giả Thiên Thần trấn thủ Vực Chủ Phủ này cũng chỉ là một Thiên Thần Nhị trọng Đỉnh phong mà thôi. Vị diện Thiên Man, không phải một cường giả Thiên Thần Nhị trọng Đỉnh phong có khả năng chống đỡ được!
Chỉ thấy sau khi cái bàn tay khổng lồ kia đập xuống, Vị diện Thiên Man cũng chỉ khẽ chấn động chút ít, sau đó tiếp tục hướng Vực Chủ Phủ ầm ầm đập xuống.
- Hửm?
Hiển nhiên gã cường giả Thiên Thần trấn thủ Vực Chủ Phủ kia cũng không ngờ rằng một cái vỗ của mình như thế lại không thể đỡ nổi thế xuống của Vị diện Thiên Man, kinh ngạc kêu lên một tiếng.
Ngay sau đó, một đạo thân ảnh ám lục sắc đột nhiên từ trong Vực Chủ Phủ phóng thẳng lên cửu thiên.
- Vạn Luân Thần Quyền!
Chỉ thấy sau khi thân hình ám lục sắc kia lao ra khỏi Vực Chủ Phủ, hai nắm tay trực tiếp oanh kích thẳng lên trên Vị diện Thiên Man. Một dấu quyền ấn khổng lồ xuất hiện. Hình dạng của dấu quyền ấn này vô cùng kỳ quái, không ngờ lại giống như một cái cự luân khổng lồ vậy, không ngừng luân chuyển, hợp thành một cái cự trận, cùng với Vị diện Thiên Man va chạm cùng một chỗ với nhau.
Thiên địa chấn vang, vô số dòng khí lưu khủng bố hướng bốn phương tám hướng bắn nhanh tới, cuốn đi vô số binh lính của Vực Chủ Phủ.
Cũng đồng thời trong lúc này, gốc Thái Hoàng Cự Thụ kia khẽ lay động, vô số những nhánh cây khổng lồ mở ra, giống như vô số cánh tay cường giả Thiên Thần đánh mạnh về phía Vị diện Thiên Man. Vị diện Thiên Man chịu một kích của Thái Hoàng Cự Thụ, đột nhiên chấn động, không ngờ lại bị chấn ngược trở về.
Hai mắt Long Kình Thiên thoáng ngưng đọng lại.
Vị diện Thiên Man trước sau dung nhập nguyên khí huyết nhục của vô số ức cường giả Ma Tộc, cường giả các môn các phái Phần Diệt Thần Tông, Vực Chủ Phủ, Vô Chân Giáo... công kích cực kỳ khủng bố, cho dù là một cường giả Thiên Thần Tứ trọng Đỉnh phong cũng không cách nào ngăn cản nổi, hiện tại không ngờ lại bị Thái Hoàng Cự Thụ này đánh bay!
Lực công kích của Thái Hoàng Cự Thụ vừa rồi so với lực công kích của cường giả Thiên Thần Tứ trọng Đỉnh phong còn mạnh hơn rất nhiều!
- Không nghĩ tới Lục Bào Thần Tổ ta vạn năm không ra, trong Tinh vực Xích Thành không ngờ lại xuất hiện một nhân vật như thế này!
Lúc này, thân ảnh ám lục sắc mới vừa từ Vực Chủ Phủ bay ra kia chợt nhìn về phía Long Kình Thiên, thần sắc phức tạp nói.
- Hửm? Lục Bào Thần Tổ?
Cửu Vĩ Thiên Miêu chợt cả kinh thốt lên.
Lục Bào Thần Tổ không khỏi nhìn về phía Cửu Vĩ Thiên Miêu, hiển nhiên cũng không ngờ rằng Cửu Vĩ Thiên Miêu lại biết hắn.
- Lão đại, Lục Bào Thần Tổ này là Giáo tổ của Bạch Tâm Tà Giáo vào vạn năm trước đây. Về sau Bạch Tâm Tà Giáo đã bị Vực Chủ Phủ tiêu diệt, Lục Bào Thần Tổ này cũng mất tích. Có người nói hắn đã phi thăng lên Thần Giới, không ngờ rằng...
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói với Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên gật đầu.
- Gã thanh niên, ngươi như thế nào làm được?
Hai mắt Lục Bào Thần Tổ nóng bỏng nhìn chằm chằm về phía Long Kình Thiên, hỏi. Ý của hắn là muốn hỏi việc Long Kình Thiên làm thế nào có thể khu động được Vị diện Thiên Man phi hành, công kích.
Nếu như hắn có thể tìm được loại Bí pháp này, như vậy trên thế gian này còn có ai là đối thủ của hắn nữa?
Long Kình Thiên cũng không có trả lời, lạnh lùng nhìn đối phương, nói:
- Một khi Kha Tẫn đã không có ở đây, như vậy ta liền bắt ngươi vậy. Ngươi hẳn là cũng biết nơi hạ lạc của Nguyên Tôn kia!
Long Kình Thiên gây ra động tĩnh lớn đến như vậy, Phủ chủ Vực Chủ Phủ Kha Tẫn cũng không có xuất hiện, hiển nhiên hắn không có ở đây.
Lục Bào Thần Tổ khẽ rùng mình, sau đó ha ha cười lớn:
- Gã thanh niên, ngươi quá cuồng vọng rồi! Muốn bắt ta? Không sai! Ta đúng là biết Nguyên Tôn đại nhân đang ở đâu. Chẳng qua, ta thật muốn nhìn xem ngươi làm thế nào để bắt ta lại?
Nói đến đây, hai mắt hắn lạnh lùng, nói:
- Hôm nay toàn bộ các ngươi đều phải lưu lại đây!
Có Thái Hoàng Cự Thụ ở đây, cho dù là một đám cường giả Thiên Thần cùng đến, thì lực phòng ngự của Vực Chủ Phủ Tinh vực Xích Thành cũng vẫn vô cùng vững chắc, hắn tất nhiên là không sợ.
Đúng lúc này, lại có thêm từng đám từng đám cường giả từ phía Vực Chủ Phủ bay ra, hướng về phía đám người Long Kình Thiên vọt tới. Mỗi một đám cường giả đều có hơn cả vạn người, hơn nữa toàn bộ đều là cường giả Thần cấp!
Nhìn thấy những đám cường giả Thần cấp từ phía Vực Chủ Phủ hướng về phía mình vọt tới, Long Kình Thiên cũng không có tế ra Vị diện Thiên Man, mà là đưa tay chỉ lên Trấn Thiên Tháp trên đỉnh đầu mình. Trấn Thiên Tháp chợt lóe ra một đạo quang mang tử lam sắc, sau đó một gốc cây nhỏ được bao phủ bởi quang mang tử lam sắc, nhộn nhạo từng đoàn từng đoàn Lôi Thủy từ trong Trấn Thiên Tháp bay ra, đúng chính là Hỗn Độn Ngũ Lôi Thụ!
Hỗn Độn Ngũ Lôi Thụ vừa bay ra, trên tinh không lóe ra lôi quang sáng ngời, không ngừng khuếch tán ra. Từng đoàn từng đoàn lôi vân hình thành. Bên trong lôi vân, Lôi giao quay cuồng, trong nháy mắt đã đem toàn bộ tinh không của Vị diện Xích Nhất hoàn toàn bao phủ lại.
Khí tức uy áp khủng bố tràn ngập vô số vạn dặm thiên không.
Đám người bên dưới ai nấy cũng đều khiếp sợ nhìn về phía gốc cây nhỏ đang phiêu phù trên thiên không kia. Ai cũng không dám tin tưởng rằng một gốc cây nhỏ chỉ cao chừng hơn một thước này thế nhưng lại có khí tức uy áp khủng bố như thế.
Liền thậm chí ngay cả Lục Bào Thần Tổ còn có một đám cường giả Thần cấp từ phía Vực Chủ Phủ bay ra kia cũng không khỏi đình trệ lại.
Trong lúc mọi người còn đang đình trệ, đột nhiên, gốc cây nhỏ ở trong mắt của bọn họ chợt lóe lên, trong khoảnh khắc liền đi tới trên không trung của Vực Chủ Phủ, nở rộ quang mang. Từng vòng, từng vòng lôi quang tử lam sắc giống như những sóng nước không ngừng thẩm thấu đi xuống, bao phủ lên Thái Hoàng Cự Thụ bên dưới.
Tiếp theo đó, mọi người liền nhìn thấy một màn kinh ngạc khiến cho bọn họ cả đời khó quên. Vô số nhanh cây của Thái Hoàng Cự Thụ kia bất chợt ba động liên hồi, sau đó thân cây khổng lồ bắt đầu rung động.
Ầm ầm!
Một tiếng vang khủng bố truyền ra, toàn bộ Thái Hoàng Cự Thụ thế nhưng lại giãy dụa muốn bay lên. Vô số sợi rễ khổng lồ từ sâu bên dưới lòng đất bắt đầu rục rịch chui đất mà lên.
Vô số những đại trận cấm chế mà không biết bao nhiêu vạn năm qua Vực Chủ Phủ Tinh vực Xích Thành đã khắp lên để kềm giữa Thái Hoàng Cự Thụ, lúc này lại không ngừng băng vỡ. Theo Thái Hoàng Cự Thụ từ trên mặt đất giãy dụa bay lên, tòa cự phủ Vực Chủ Phủ Tinh vực Xích Thành kia giống như con thuyền nhỏ trong sóng lớn, không ngừng lay động bay lên không trung.
← Ch. 384 | Ch. 386 → |