← Ch.446 | Ch.448 → |
Long Kình Thiên không để ý đến ánh mắt quái dị của sáu người Thiên Sư, nhìn Thiên Sư nói:
- Ngươi cũng có thể ra tay trước.
Lúc này Thiên Sư mới phản ứng lại, trong lòng tức giận, đây đúng là sỉ nhục. Một kẻ mới tấn chức lên Thiên Tiên mà lại dám chủ động muốn đánh với hắn một trận hả? Thậm chí, hắn hoài nghi đối phương là do một môn phái nào đó cử tới để nhục nhã chính mình.
- Trưởng môn, để ta giết chết bọn chúng nhé.
Lúc này, một vị trưởng lão của Thiên Sư Môn không nén được lửa giận, nói.
Thiên Sư thở một hơi, cố nén tức giận trong lòng, nói:
-Được, đừng giết bọn chúng, ta muốn lưu người sống!
Nói xong, hai mắt dâm ô nhìn Hứa Vũ Quân và Mộ Dung Thiến bên cạnh Long Kình Thiên.
- Vâng, ta biết rồi!
Vị trưởng lão Thiên Sư Môn kia nhìn thần sắc của Thiên Sư liền biết ý của hắn.
Vị trưởng lão Thiên Sư Môn kia bước lên, nhìn Long Kình Thiên cười lạnh, nói:
- Tên ranh con, đừng tưởng rằng có chút thực lực mà đã vô địch thiên hạ. Ta muốn ngươi hiểu, trong mắt Kim Tiên thì Thiên Tiên chỉ như hạt bụi mà thôi. Ta muốn giết ngươi thì chỉ nửa chiêu là xong.
Long Kình Thiên nhìn trưởng lão Thiên Sư Môn, lạnh nhạt nói:
- Phải không?
Nói xong, liền tung một chưởng, không nhanh không chậm mà nhẹ nhàng.
Trưởng lão Thiên Sư Môn kia nhìn thế, hừ lạnh một tiếng rồi đánh ra một quyền:
- Giết ngươi chỉ bẩn tay ta.
Nhưng khi thanh âm hắn vừa dứt, sắc mặt liền thay đổi, tiếp theo kêu thảm một tiếng rồi bay ra ngoài, đập lên cột đá trong đại điện. Cột đá liền nổ vang ầm ầm, vậy mà lại xuất hiện vết nứt.
Nụ cười của Thiên Sư cùng bốn người khác cứng đờ.
Cột đá trong đại điện này được làm bằng Tiên Giới Kim Thạch, cực kỳ cứng rắn, dù là một Kim Tiên đánh một quyền lên cũng khó mà để lại vết nứt được. Nhưng bây giờ...
Long Kình Thiên không để ý đến vẻ mặt của năm người, mà chậm rãi đi tới trước mặt thiên sư, lạnh lùng nói:
- Hiện tại đến phiên ngươi.
Thiên Sư vốn kinh sợ, đột nhiên hồi thần, nhìn Long Kình Thiên đi tới, trong lòng không khỏi sợ hãi, vội hét lên:
- Vị huynh đệ này, không biết xưng hô thế nào? Có phải trước kia Thiên Sư Môn chúng ta đã đắc tội với cậu không?
Long Kình Thiên lắc đầu rồi đánh tới một quyền, nhanh như tia chớp. Một quyền này khác với một chưởng lúc trước. Quyền kình phá không, mang theo tiếng huýt gió như sấm, đại điện chấn động. Thiên Sư kinh hãi, không kịp nghĩ nhiều, toàn lực tung ra một quyền nghênh đón.
- Thiên Sư Thánh Vương Quyền!
Quyền đi, mơ hồ có hình ảnh một pho tượng khổng lồ đi theo, giống như thánh nhân giáng xuống thiên hạ, làm cho người ta có cảm giác muốn thần phục, quỳ lạy.
Nhưng khi hai quyền va vào nhau, chỉ thấy Thiên Sư Thánh Vương Quyền vỡ vụn từng khúc, thân ảnh Thánh vương xơ xác, tiêu điều. Thiên Sư cảm thấy như có một lực lượng kinh khủng đâm vào mình, không chịu được sự tấn công của lực lượng này nên thân hình bị bay ra ngoài, đập xuống nền đại điện.
- Bịch!
Thanh âm Thiên Sư rơi trên đại điện vẫn còn quanh quẩn nơi đây.
Bốn người khác nhìn Thiên Sư rơi xuống đất mà hít vào một hơi, hoảng sợ. Này là thế nào? Kim Tiên sơ kỳ đỉnh phong mà lại không ngăn được một quyền của Thiên Tiên sơ kỳ sao?
Thiên Sư "Phốc" một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, cảm thấy khí huyết trong cơ thể sôi trào cuồn cuộn, hai mắt hoảng sợ nhìn Long Kình Thiên, mình nhưng lại thua dưới tay một tên Thiên Tiên sơ kỳ ư?
Dưới con mắt hoảng sợ của Thiên Sư, Long Kình Thiên đi về phía hắn.
- Ngươi muốn làm gì?
Thiên Sư hoảng sợ, đột nhiên đứng lên.
Nhưng hắn vừa nói xong, thân hình Long Kình Thiên chợt loé, liền đi tới trước mặt Thiên Sư. Trong tay hắn, tia sáng chợt loé, tung ra Thái Hư Thần Phủ.
Thái Hư Thần Phủ bay ra, đại trận trong đó được kích hoạt, hung hăng va chạm vào nhau, đập bay Thiên Sư.
Long Kình Thiên muốn giết hắn không phải khó nhưng phải tốn chút sức. Dù sao đối phương cũng là Kim Tiên sơ kỳ đỉnh phong, nên hắn liền đem hạ phẩm Hỗn Độn Linh Bảo là Thái Hư Thần Phủ ra để giải quyết đối phương cho nhanh.
Không bao lâu sau, Thiên Sư cùng tên trưởng lão trước kia đã bị Thái Hư Thần Phủ đánh tan thành tro bụi, chết không nhắm mắt.
Vốn Long Kình Thiên không muốn đánh chết hai người này, nhưng ai bảo bọn chúng lại động vào ranh giới của Long Kình Thiên. Đặc biệt là Thiên Sư lại còn nổi lên sắc tâm với hai người Hứa Vũ Quân và Mộ Dung Thiến nữa.
Thái thượng trưởng lão cùng với ba vị trưởng lão khác của Thiên Sư Môn nhìn Long Kình Thiên đánh chết hai người Thiên Sư thì sợ hãi, ngây ra đứng im tại chỗ, không dám tiến lên đánh, cũng không dám chạy trốn.
Sau khi đánh chết hai người Thiên Sư, Long Kình Thiên mới quay ra nhìn bốn người còn lại.
Bốn người thấy Long Kình Thiên nhìn về phía mình thì trong lòng sợ hãi. Đột nhiên, một người trong đó quỳ xuống đất xin tha mạng, ba người khác thấy thế cũng vội vàng quỳ xuống xin tha không ngừng.
Cuối cùng, Long Kình Thiên không giết bốn người mà gieo mầm mống tín ngưỡng vào trong Linh Hồn Chi Hải của họ, thu phục bốn người, khống chế Thiên Sư Môn.
Sau khi khống chế Thiên Sư Môn xong, Long Kình Thiên để Tử Thiên Long Hoàng và Cửu Vĩ Thiên Miêu chỉnh đốn Thiên Sư Môn, còn mình và Hứa Vũ Quân cùng Mộ Dung Thiến tiến vào Thái Hư Thần Phủ tiếp tục tu luyện.
Bởi vì hai người Thiên Sư là Kim Tiên sơ kỳ và Kim Tiên sơ kỳ đỉnh phong, nên Kim Tiên lực và Kim Tiên pháp tắc ẩn trong tiên phù của bọn họ mạnh hơn gấp mười lần so với hai trăm tấm Thiên Tiên phù mà Long Kình Thiên luyện hoá trước đây.
Đặc biệt, Kim Tiên pháp tắc trong tiên phù của hai người này rất có ích cho việc đột phá bình cảnh Kim Tiên của hai nàng.
Ở Tiên Giới, Thiên Tiên chỉ như bình dân. Chỉ khi lĩnh ngộ được Kim Tiên pháp tắc và đột phá được cảnh giới Kim Tiên thì thân phận và địa vị mới có thay đổi lớn.
Long Kình Thiên cùng hai nàng ngồi xếp bằng thành hình tam giác ở bên trong Thái Hư Thần Phủ, thúc giục pháp trận, còn tiên phù của hai người Thiên Sư thì để bay lơ lửng trên đỉnh đầu ba người. Ba người không ngừng vận chuyển công pháp khiến cho hai tấm tiên phù Kim Tiên bắt đầu toả ra vô số Kim Tiên lực, rồi không ngừng bị ba người hấp thu. Đồng thời, từng tia Kim Tiên pháp tắc cũng bị dung nhập vào trong tiên phù của ba người.
Kim Tiên lực càng được hấp thu nhiều thì thiên địa trong tiên phù của Long Kình Thiên càng vững chắc. Thiên địa pháp tắc trong đó cũng ngày càng nhiều, vốn chỉ có hơn một trăm nhánh thiên địa pháp tắc, thì bây giờ đã tăng lên hơn một ngàn nhánh. Không chỉ thế, những thiên địa pháp tắc này còn được luyện hoá, mỗi một nhánh đều to hơn cánh tay.
Cũng trong quá trình hấp thu Kim Tiên lực, khí tức của hai nàng không ngừng gia tăng.
Mấy tháng sau, rốt cuộc ba người Long Kình Thiên cũng đã luyện hoá hoàn toàn hai tấm tiên phù Kim Tiên, sau đó mới ra khỏi Thái Hư Thần Phủ.
Sau khi ra ngoài, trên người hai nàng thậm chí đã có khí tức của Kim Tiên, tu vi và thực lực đã tăng gấp đôi so với trước, đạt được nửa bước của cảnh giới Kim Tiên.
Chẳng qua, cảnh giới Kim Tiên cũng không phải dễ dàng đột phá như vậy. Ở Tiên Giới, mười người thì có tới chín người dừng lại ở cảnh giới dưới Kim Tiên, chỉ có một người có thể trở thành Kim Tiên chính thức.
Sau khi Long Kình Thiên ra ngoài, liền gọi vị thái thượng trưởng lão Khương Hải tới, hỏi:
- Ngươi biết gần đây có nơi nào bán tiên linh thuỷ tinh, phèn chua ánh trăng...không?
Long Kình Thiên kể ra gần trăm loại tài liệu khoáng thạch. Đây đều là những tài liệu để luyện hoá Trấn Thiên Tháp lên trung phẩm.
- Bẩm chủ nhân, ở Xích Minh Thành chắc là có những tài liệu này.
Khương Hải cung kính đáp:
- Xích Minh Thành này là do mấy ngàn môn phái tiên gia Xích Sơn chúng ta cùng nhau tạo thành, là nơi giao dịch lớn nhất Xích Sơn chúng ta!!!
← Ch. 446 | Ch. 448 → |