Vay nóng Tinvay

Truyện:Thể Tôn - Chương 435

Thể Tôn
Trọn bộ 934 chương
Chương 435: Hiểu thấu
0.00
(0 votes)


Chương (1-934)

Siêu sale Lazada


Thấy Hỏa Chiến nhìn, ngay lập tức nội tâm Lôi Cương cảnh giác. Với Hỏa Chiến cáo già này, thêm vào đó, mình cũng vừa đánh một trận với gã thanh niên tuấn tú kia, đủ để thấy sức mạnh của bản thân, với lại y là cao thủ đạo thánh, nên sau khi mình dùng ẩn tức thuật để rút lúi, Hỏa Chiến tất nhiên sẽ cảm thụ được một cảm giác quen thuộc. Theo như ánh mắt của Hỏa Chiến, Lôi Cương hiểu rõ, y tất nhiên sẽ nhớ ra.

Sau khi nhìn chằm chằm Lôi Cương vài lần, Hỏa Chiến lại quay đầu nhìn về cuộc chiến của hai đại cao thủ cao nhất phía trước.

Tu vi của Diễm Lễ và Hỏa Huyền có lẽ đạt đến đỉnh của cương thánh, mà đỉnh này không phải cương thánh thiên giai nào cũng có thể so sánh được. Lúc này, bọn họ cũng có thể xưng là cảnh giới giả thần, và cách cương thần chỉ có một tầng.

Lôi Cương cảnh giác Hỏa Chiến hồi lâu thì phát hiện ra y vẫn chưa quay đầu lại. Nội tâm hắn an tâm một chút, rồi cũng chăm chú nhìn chằm chằm vào cuộc chiến của hai đại cường giả.

Diễm Lễ tấn công vô cùng mạnh, mỗi một chiêu một thức đều khiến cho không gian vang dội. Đòn tấn công nhanh nhẹn và ác liệt lại chẳng để ý né tránh, như chỉ muốn cùng Hỏa Huyền không chết thì cũng bị thương nặng. Mà Hỏa Huyền như thể biết được điểm này, mỗi một lần Diễm Lễ cường thế công tới, y đều lùi ra phía sau trăm trượng tránh đòn tấn công của Diễm Lễ.

Cuộc chiến đến đó, mặc dù là quyết liệt, nhưng nếu quan sát kỹ lưỡng là có thể nhìn ra, Hỏa Huyền một mực nhượng bộ. Mặc dù không ít lần có cơ hội để đẩy Diễm Lễ vào tình thế không lối thoát, nhưng y không thừa thắng xông lên như thể coi Diễm Lễ là đồ sâu bọ.

Thanh kiếm tiên Diễm Lễ cầm trong tay giống như mãnh thú xa xưa nổi giận, gào lên một tiếng, rồi hóa thành một con vượn lớn đỏ rực hấp tấp đánh về phía Hỏa Huyền. Khi con vượn lớn đánh tới, Diễm Lễ hừ lạnh một tiếng, chân phải tiến về phía trước một bước, hai tay nhanh chóng bóp chặt, rồi hóa thành một ánh sáng đỏ rực kỳ lạ, bắn xuyên vào kiếm tiên, biến vào trong con vượn lớn. Còn Diễm Lễ ngồi xuống, hai mắt từ từ nhắm lại, hai tay nắm chặt, trong miệng lẩm bẩm. Từ từ, từ trong cơ thể của hắn tản ra ánh sáng đỏ rực, ánh sáng đỏ này nhánh chóng tăng thêm, rồi cuối cùng bao phủ lấy hắn.

- Rống!

Kiếm tiên kia biến thành con vượn lớn như thể có linh tính, ngọn lửa bao phủ quanh người nó bốc lên hừng hực cao đến trăm trượng, khí thế cực kỳ áp bức người khác.

Hỏa Huyền lạnh lùng nhìn con vượn lớn bổ tới, trong mắt lóe lên ánh nhìn sắc bén, lạnh lùng nói:

- Diễm Lễ, lão phu một mực nhượng bộ. Nhưng ngươi lại hết sức bức ta, thật khó làm sao. Dong Hỏa tông của ngươi thực sự muốn độc chiếm chân hỏa chi nguyên sao? Khi xưa, sư tôn của ngươi còn không thể đạt đươc, ngươi lại có thể sao?

- Sư tôn ta không đạt được, vậy ngươi lại có tư cách sao?

Trong không gian vang lên tiếng cười của lạnh lùng của Diễm Lễ. Ngồi xếp bằng trên không trung, Diễm Lễ vẫn chưa hề nhúc nhích.

Nhìn chằm chằm về phía trước, Lôi Cương đột nhiên cảm thụ được một sự uy hiếp, hắn giật mình, quay đầu, thì lại cũng phát hiện ra Hỏa Chiến lại nhìn mình. Mà sát khí lần này của y lại nồng nặc hơn lần trước. Lôi Cương bình tĩnh nhìn vào mắt Hỏa Chiến, rồi lại quay đầu nhìn về phía trước. Điều này lại khiến cho sát khí đầy trong hai mắt Hỏa Chiến bỗng nhiên ngưng lại, đúng là cảm giác của mình đã sai rồi sao? Hẳn là như vậy, Cương Ma đã chết rồi. Người này mặc dù có ngoại hình giống Cương Ma đến kinh ngạc, lại còn dáng người cũng mạnh mẽ kiên cường như vậy, cặp mặt kia cũng như vậy... Chờ một chút...! Nghĩ đến đó, hai mắt Hỏa Chiến lóe lên, nhìn chằm vào hai mắt của Lôi Cương.

Lôi Cương giật mình, sát khí trên người Hỏa Chiến càng thêm ngưng trọng. Lôi Cương vừa nghi hoặc quay đầu và đối mặt với Hỏa Chiến. Hỏa Chiến nhìn chằm chằm vào hai mắt Lôi Cương trong phút chốc, sau đó lại quay đi. Trong lòng Lôi Cương thầm mắng Hỏa Chiến cáo già. Khi hắn cho rằng không thể kiên nhẫn được nữa, thì bên trái trăm mét, Hỏa Chiến đột ngột biến mất. Khi Lôi Cương cảm thụ được, quay đầu lại, thì phát hiện ra, Hỏa Chiến gần ngay trước mắt.

- Vị đạo hữu này, trước đây chúng ta đã từng gặp qua chưa?

Hỏa Chiến nhìn Lôi Cương chằm chằm, không hề có chút thiện cảm mà lên tiếng.

Trong lòng Lôi Cương kinh hãi, nhưng sắc mặt vẫn không mảy may biến đổi. Hắn sờ cằm, nghi hoặc nói:

- Đã gặp qua sao? Tiền bối, nếu không có đại hội đấu giá, thì căn bản chúng ta không gặp nhau.

- Thật không, Cương Ma. Dung mạo một người có thể thay đổi, nhưng ánh mắt dù có thể nào cũng không có cách nào thay đổi được.

Hỏa Chiến chợt cười lạnh nói. Tay phải vừa chuyển động liền hóa thành một lưỡi kiếm chớp nhoáng chém về phía Lôi Cương. Đáy lòng Lôi Cương đột nhiên chấn động mạnh, trong nháy mắt, lớp thạch bàn bao phủ toàn thân hắn, bay ngược lại phía sau để tránh đòn tấn công của Hỏa Chiên. Hắn nhìn Hỏa Chiến chằm chằm, lạnh lùng nói:

- Tiền bối, vì sao ngươi phải hết sức bức ép ta? Chúng ta không hề quen biết, ta cũng không phải là Cương Ma.

- Lão phu muốn xem ngươi có thể giả bộ đến lúc nào.

Hỏa Chiến chỉ cười nhạt, rồi đột nhiên nhảy lên, một kiếm ảnh màu xanh hiện ra trong tay y. Tay trái y vỗ, trường kiếm màu xanh liền vọt tới chỗ Lôi Cương.

- Hỏa Chiến, có chuyện gì xảy ra vậy?

Ba vị Thái thượng trưởng lão của Hỏa huyền tông đang quan sát cùng quay đầu nhìn về phía Hỏa Chiến đang công kích Lôi Cương. Một vị lão giả trong đó lạnh lùng quát.

- Thái thượng Trưởng lão, lúc trước, hai mươi mấy trưởng lão của Hỏa Huyền tông trong nháy mắt đã ngã xuống, và không thể trốn thoát được với người này. Ta đã kiểm tra dung mạo của người da den thần bí kia và người này, thì có sự tương đồng đến kinh ngạc. Hơn nữa, những năm gần đây, Hỏa Huyền tông căn bản không hề chọc tức cường giả nào như vậy. Ta đoán, người nọ chắc chắn là tới báo thù. Mà hiện giờ, mặc dù người này đã thay đổi dung mạo, nhưng cặp mắt kia, ta vẫn nhớ như in. Hắn chính là Cương Ma của nhiều năm trước. Thật không nghĩ rằng, hắn còn sống cho tới hôm nay.

Hỏa Chiến khống chế kiếm tiên màu xanh đang điên cuồng tấn công Lôi Cương, cao giọng quát.

Thân phận gã thanh niên khôi ngô kia có chút phi phàm, gã đang nhìn Lôi Cương chằm chằm, ánh mắt để lộ một chút khác thường, nhưng chỉ là chợt lóe.

Ngăn cản đòn tiến công của kiếm tiên màu xanh, Lôi Cương giật mình, ánh mắt trở nên âm u, nhìn Hỏa Chiến chằm chằm, cười gằn, quát lạnh nói.

- Ngươi nói rằng, có người tới Hỏa Huyền tông của ngươi, mà người đó lại có bảy phần giống ta sao?

Hung quang trong mắt Hỏa Chiến nổ bắn ra, cười nói:

- Cương Ma, cuối cùng người cũng thừa nhận ngươi chính là Cương Ma sao? Dù sao lão phu cũng không ngờ chịu một kích cực mạnh của lão phu, vậy mà ngươi vẫn còn sống. Chỉ có điều, hôm nay, ngươi nhất định phải chết. Mặc dù, hai mươi mấy trưởng lão của Hỏa Huyền tông ta không phải chết trong tay ngươi, nhưng vì ngươi mà chết.

Hỏa Chiến lạnh lùng quát một tiếng, hai mắt bỗng lóe lên ánh sáng màu xanh. Ánh sáng này từ từ lớn lên, cuối cùng hình thành từng đạo ánh sáng màu thủy lam. Một cự long trăm trượng hiện ra trên đỉnh đầu Hỏa Chiến, điên cuồng tấn công Lôi Cương. Sau đó kiếm tiên màu xanh bỗng nhiên chui vào trong cự long màu xanh ở trên đỉnh đầu Hỏa Chiến.

Sắc mặt Lôi Cương vô cùng âm u, đứng im tại chỗ, lúc trước lớp bàn thạch bị một kích điên cuồng của kiếm tiên đã nổ tung. Nhưng dường như Lôi Cương vẫn chưa phát hiện ra, hắn vẫn đứng im tại đó, trầm tư suy nghĩ. Có nét giống mình đến kinh người sao? Chẳng nhẽ là ca ca? Đúng rồi, chắc chắn là bởi vì cái treo giải thưởng bị ca ca thấy được, cho nên mới đi tới Dung Luyện giới. Mà Hỏa Chiến lại truyền ra rằng mình đã chết, nên ca ca lại đến Hỏa Huyền tông báo thù cho mình. Trong lúc hít thở mấy cái, Lôi Cương liền đoán ra sự tình, ngay lập tức ánh sáng trong hai mắt hắn bắn ra, nhìn Hỏa Chiến chằm chằm, lớn tiếng quát:

- Ta là Cương Ma, ngươi hãy nói rõ cho ra biết người thần bí kia. Hắn giờ ở đâu?

Mặt Lôi Cương nhanh chóng biến đổi thành một người thanh niên điềm tĩnh như cũ.

Gã thanh niên khôi ngô kia thấy dung mạo của Lôi Cương thay đổi, thì con ngươi hơi co lại, trong mắt cũng có phần ngạc nhiên.

- Người nọ? Hừ, hắn đã biến mất rồi.

Hỏa Chiến không ngừng cười nhạt, miệng hé ra rộng ra, phát ra tiếng gầm giận dữ, cự long màu xanh trên đỉnh đầu lao về phía Lôi Cương phát ra những tiếng gào thét. Nó mở to cặp mắt lớn nhìn Lôi Cương, Hỏa Chiến cười lạnh một tiếng, ngón tay phải y quay về phía Lôi Cương, cơ thể của cự long lớn màu xanh trên đỉnh đầu bắt đầu khởi động, mở miệng tấn công về phía Lôi Cương.

Lôi Cương giật mình, như bị sét đánh

- Biến mất? Biến mất? Đã chết?

Lôi Cương lẩm bẩm nói, vô cùng tức giận. Sát khí vô biên, nỗi thống khổ vô tận cùng với đủ loại ưu tư điên cuồng trào lên trong lòng hắn. Cơ thể Lôi Cương run lên, cốt giáp nhanh chóng tản ra ánh sáng bốn màu kỳ dị. Lúc này, hình dạng những vết nứt của những tấm chắn này cũng từ từ trôi, hình thành đạo kết giới che phủ cốt giáp ở trên người.

- Ngao...

Cự long màu xanh phát ra một tiếng rống, miệng mở rộng nhanh chóng táp tới chỗ Lôi Cương.

Khi cái miệng rộng của cự long bao vây Lôi Cương, Lôi Cương chợt ngẩng đầu lên, xuyên qua kết giới bốn màu nhàn nhạt, hắn có thể thấy được một đôi mắt cực kỳ dữ tợn, hai tròng mắt trừng trừng yêu dị đang tỏa ra ánh sáng đỏ rực. Lôi Cương quát:

- Nếu như không làm Hỏa Huyền tông của người bị hủy diệt, không bắt được toàn bộ sinh linh của Hỏa Huyền tông các ngươi để xây móng cho ca ca ta. Lôi Cương ta thề không làm người.

Có tiếng rống vang vọng phía chân trời.

- Rầm rầm...

Trên không trung cũng vang lên một tiếng sấm sét, một tia chớp từ trên trời giáng xuống tấn công về phía cự long màu xanh. Hình thể của Lôi Cương bất ngờ thành lớn, cuối cùng khi cao tới hai trượng, song chưởng của hắn bỗng nhiên ngưng tụ thành quyền quay về phía trên mà tấn công.

Đây vốn chỉ là chân khí trong cơ thể của Hỏa Chiến tạo ra con cự long màu xanh nên bị Lôi Cương đánh nát. Cơ thể khổng lồ của Lôi Cương quay về phía Hỏa Chiến mà lao tới điên cuồng.

Cự long màu xanh bị thương nặng làm hãm chân Hỏa Chiến. Trống ngực Hỏa Chiến đập nhanh, sắc mặt y trở nên tái nhợt, nhìn ánh sáng bốn màu, nghe trong không gian có tiếng rung động. Y lại phát hiện ra hai chân mình cũng không có cách nào mà nhấc lên được, một lực tựa như nghìn vạn cân lại đánh vào y. Đồng tử của Hỏa Chiến co rụt lại, nhìn một hình dáng cao to phóng tới. Ánh mắt y trở nên lạnh lùng gầm nhẹ một tiếng, hai tay bóp lại, một kiếm tiên màu xanh từ trong cơ thể cự long bay ra, nhanh chóng bắn về phía Lôi Cương.

- Ầm!

Tốc độ của kiếm tiên nhanh như chớp bắn tới chỗ Lôi Cương. Trong nháy mắt, Hỏa Chiến đã ở phía sau Lôi Cương. Lôi Cương hoàn toàn không để ý đến kiếm tiên ở phía sau, nội kình và cương khí trong kinh mạch cuộn trào mãnh liệt, nổ bung ra như thể hàng vạn con ngựa dồn vào song quyền. Mà sức mạnh của kiếm tiên phía sau trong nháy mắt cũng bạo phát, làm cho cơ thể cao lớn của Lôi Cương đổ ầm xuống mặt đất.

- Bịch!

Lôi Cương chui thẳng vào trong lòng đất.

Mà bóng dáng già nua ở phía trước Hỏa Chiến chính là ba vị Thái thượng trưởng lão của Hỏa Huyền tông. Sắc mặt của ba vị trưởng lão này trắng bệch, tóc trắng trên đầu cũng dựng ngược lên, trong ánh mắt ẩn chứa vẻ khiếp sợ. Sau khi hít một hơi thật sâu, kết giới của ba vị trưởng lão Thái thượng ầm ầm vỡ nát.

- Sức mạnh thật là khủng khiếp!!

Một vị Thái thượng trưởng lão lẩm bẩm nói.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-934)