← Ch.528 | Ch.530 → |
Lôi Cương nhìn chằm chằm vào tia chớp chui thẳng vào cơ thể hắn, lại nghe thấy tiếng mắng tức giận của Hủy diệt lôi linh thì chỉ còn cách cười khổ, biết trước thế này thì đời nào hắn đi vào chứ? Bây giờ lại bị nhốt ở đây, đến cả hủy diệt lôi linh cũng không làm gì được hung thú ở ngoài kia, làm sao mà ra khỏi đây được chứ? Đừng nói là bây giờ hắn còn đang ở trạng thái thần hồn nữa, Lôi Cương thở dài mấy tiếng, quét mắt nhìn hung thú đang giận giữ gầm rú điên cuồng ở bên ngoài, lúc này hắn đừng mơ mà nghĩ đến chuyện rời khỏi được cửa của căn nhà tranh này nửa bước, e rằng vừa bước ra thì chờ đợi hắn chính là lửa giận của hung thú mà thôi.
Sau một phen suy tư, thần hồn Lôi Cương quay nhìn hắc ỷ, thần hồn lướt về phía trước, rơi xuống hức ỷ, thần hồn vừa mới chạm vào hắc ỷ đã có một cỗ cảm giác kỳ diệu tràn ngập não hải, khí tức xuất phát ra từ chiếc ghế màu đen này dường như có tác dụng rất tốt đối với thần hồn, Lôi Cương chỉ cảm thấy thần hồn hắn vô cùng thoải mái đồng thời lại đang dần dần lớn mạnh lên. Trong lòng Lôi Cương tràn ngập khiếp hãi, quan sát hắc ỷ, lại có thể lớn mạnh thần hồn? Sợ rằng này hắc ỷ này mà xuất hiện ở Ngũ Hành giới ắt sẽ xảy ra một trường hạo kiếp, người tu luyện yếu ớt nhất chính là thần hồn, mà hắc ỷ này lại có tác dụng làm cho thần hồn lớn mạnh, chỉ cần có thời gian, thần hồn tất nhiên sẽ cường đại gấp mấy lần, như thế nào sẽ không làm người điên cuồng được chứ?
- Xem ra, ta chỉ có thể ở trong căn nhà tranh này tu luyện một đoạn thời gian rồi, lúc này đi ra ngoài không nên, xem ra phân thân cũng đến lúc đi Khí tháp tầng năm rồi.
Lôi Cương lẩm bẩm nói, lúc này, ngồi xếp bằng ở trên hắc ỷ tiến vào trong tu luyện.
Ở ngoài kết giới, Trùng Diên vẫn trôi lơ lửng ở dọc theo kết giới, phát tán ra hắc mangnhàn nhạt, trong lòng đất, Đan Tông Tử vẫn tìm kiếm thi thể, còn hắc bào nhân ở sâu trong Cấm Lục Chi Địa thì vẫn nhắm mắt, phảng phất là tu luyện, vừa phảng phất đang suy ngẫm âm mưu nào đó.
Dung Luyện Giới, Khí Tông, Khí Tháp.
Khí tháp đứng vững ở Khí Tông vẫn hoàn toàn tĩnh lặng, người tu luyện ngồi xếp bằng ở dưới Khí tháp vẫn đều đang cố gắng tu luyện, hy vọng có một ngày có thể tiến vào trong Khí Tháp, ở trong căn phòng bên phải trên tầng thứ tư của Khí Tháp, phân thân của Lôi Cương chậm rãi mở hai mắt ra, Lôi Cương khẽ quan sát thành quả tu luyện mười mấy năm nay của phân thân này, nội tâm khẽ hài lòng, lúc này, phân thân đột phá Đạo Đế, đạt tới Đạo Tiên huyền cấp, chân khí trong cơ thể nồng đậm vô cùng, cả phân thân một màu đỏ lửa, Lôi Cương vươn tay hữu ra, một đoàn hoả diễm màu vàng kim hiện lên trong lòng bàn tay Lôi Cương, Lôi Cương khóe miệng thoáng nhếch lên, lẩm bẩm nói:
- Đây cũng là viêm hỏa sao?
Trên tiên hỏa là viêm hỏa, lúc này, tu vi Lôi Cương đạt đến Đạo Tiên huyền cấp, theo như tu vi mà nói, không thể đạt tới trình độ viêm hỏa, nhưng phân thân của Lôi Cương là thân thể thuần hành hỏa, sao có thể là thứ mà thường nhân có thể so sánh được? Thu hồi tay phải, thần thức Lôi Cương dò vào tâm tạng của hắn, hỏa hoàng vẫn đang ngồi chắp bằng, hai mắt nhắm nghiền, phảng phất như đang tu luyện. Trầm ngâm chốc lát sau, thần thức Lôi Cương lộ ra, cảm giác kiến lửa được phân bố ở trên nóc nhà, Lôi Cương hơi kinh ngạc, bọn chúng toàn bộ hai mắt nhắm lại, phảng phất như đang ngủ say, Lôi Cương không biết, ở nơi này trong mười mấy năm, có không ít Khí Tông đệ tử muốn chiếm lĩnh hai tòa phòng ốc trên đỉnh ngọn núi, nhưng vừa nhìn thấy đám kiến lửa bao quanh hai tòa phòng ốc, liền da đầu tê dại mà thối lui, nếu còn lớn gan không lùi, ngang ngạnh tiến lên thì còn chưa xuất công kích, liền bị kiến lửa kéo đoàn bay lên, ngay cả xương đều không còn dư lại, suy tư chốc lát, Lôi Cương liền hiểu được, trong Khí Tháp linh khí thuộc tính hỏa nồng đậm, cực thích hợp cho kiến lửa tu luyện, thần thức vừa dò vào trong gian phòng Luyện Hư, phát hiện Luyện Hư vẫn còn đang tu luyện, xung quanh hắn đã có không ít tiên khí cấp thấp.
Lôi Cương hơi suy tư, tu vi của Luyện Hư lúc này cũng đạt tới Đạo Tiên huyền cấp, theo lý có thể chịu đựng uy áp của tầng thứ năm rồi, trước lúc đó, hắn phải luyện chế một tiên khí lục tinh, nghĩ đến ban đầu hắn luyện chế ngũ tinh ước chừng nuốt vài giọt Hỗn Mộc Kim phù, Lôi Cương không chỉ có có chút da đầu tê dại, hít một hơi thật sâu sau, Lôi Cương từ trong giới chỉ trữ vật lấy ra tài liệu luyện chế tiên khí, tay phải xuất ra viêm hỏa hừng hực thiêu đốt, thần thức Lôi Cương khống chế tài liệu chuyển qua bên trên viêm hỏa, bắt đầu luyện chế, những tài liệu này đều là tài liệu thượng đẳng, đủ để luyện chế tiên khí cấp bảy, đủ để chịu đựng thủ ấn lục tinh.
Một canh giờ sau, một phôi trường kiếm bảy thước hiện lên, Lôi Cương ánh mắt chợt lóe, đem viêm hỏa dừng lại ở dưới kiếm phôi, hai tay bắt thủ ấn, thủ ấn này vẫn là thủ ấn công kích và thủ ấn phòng ngự sơ cấp như cũ, thời gian trôi qua, ba canh giờ sau, Lôi Cương đã đánh vào phôi kiếm một vạn đạo thủ ấn, trán đầm đìa mồ hôi, khuôn mặt có chút tái nhợt, trong chân khí tràn đầy kinh mạch lúc trước đã hao hết, Lôi Cương không thể không nuốt một giọt Hỗn Mộc Kim Phù, ban đầu Lôi Cương đem Hỗn Mộc Kim Phù chia làm hai phân, một phần ở trong U Giới chỗ bổn tôn, một phần khác thì ở trong giới chỉ trữ vật ở bên người phân thân, theo sự phân chia của Khí Tông, đạt tới lục tinh cần một vạn năm ngàn sáu trăm hai mươi lăm đạo thủ ấn, cái này không thể nghi ngờ là khổng lồ, có một số đệ tử tu luyện của Khí Tông mấy ngàn năm đều dừng lại ở ngũ tinh, không cách nào đột phá tới lục tinh, tay ấn càng gần đến mức cuối thì lực cản càng lớn, ngay cả thủ ấn cũng trực tiếp bị lực ngăn cản đánh nát, Lôi Cương lúc này từng bước từng bước chậm chạp đánh vào trong kiếm phôi, so với lúc trước quả thật là khó đi hơn một bước.
Lôi Cương ngưng thần đánh vào thủ ấn, chân khí hao hết liền nuốt vào một giọt Hỗn Mộc Kim phù, khi thủ ấn đạt tới một vạn bốn ngàn đạo, Lôi Cương cả người không còn chút sức lực nào, đã ước chừng cắn nuốt năm giọt Hỗn Mộc Kim phù, mà lúc này sau khi vừa nuốt xong một giọt Hỗn Mộc Kim phù, Lôi Cương căn bản là không tìm ra nổi chút khí lực nào, phân thân mặc dù là thân thể thuần hành hỏa, nhưng so với bổn tôn cũng là khác nhau như trời với vực, cuối cùng, Lôi Cương không thể không buông tay, còn hơn một ngàn sáu trăm đạo thủ ấn căn bản là không tiếp tục được nữa, sau khi đánh thêm một đạo thủ ấn nữa, Lôi Cương khẽ quát một tiếng, hai tay đồng thời xuất ra viêm hỏa đốt lên kiếm phôi, chỉ chốc lát sau, một sơ kỳ tiên khí cấp bảy đã được luyện thành, Lôi Cương cũng không thèm nhìn tới một cái, trực tiếp ném trên mặt đất, khẽ nhíu mày lâm vào trầm tư.
Theo như tu vi của hắn muốn luyện chế tiến khí lục tinh (lục tinh này là cách nói của Khí Tông, không giống với cách phân chia thứ bậc của tiên khí, chỉ để cho dễ gọi mà thôi) mà cũng khó khăn đến thế thì những người khác làm thế nào mà luyện chế chứ? Theo lượng chân khí tiêu hao mà nói, chỉ sợ là Đạo Thánh cường cũng khó mà làm được, nghĩ đến hai vị Đạo Thánh cường giả bị hắn đuổi ra khỏi căn phòng này, Lôi Cương không chỉ có cười khổ, chẳng lẽ mình cũng phải đạt tới Đạo Thánh rồi mới có thể luyện chế ra tiên khí lục tinh sao? Lôi Cương không muốn, cũng không cam tâm.
Đột nhiên, một ý niệm hiện lên trong đầu Lôi Cương, hắn chẳng phải là có thể cùng lúc đánh mấy đạo thậm chí là mấy chục đạo thủ ấn vào trong kiếm phôi, chẳng phải cũng đều chỉ có một đạo thủ ấn lực cản thôi sao? Ý niệm này, không chỉ có mình Lôi Cương nghĩ tới, các đời trước của Khí Tông cũng nghĩ tới, nhưng không thể không bỏ cuộc, bởi vì quá khó khăn, trong nháy mắt đồng thời đánh ra mấy đạo thủ ấn, thậm chí là mấy chục đạo thủ ấn thì cần phải dùng đến tốc độ cỡ nào cơ chứ? Đối với đám đệ tử nhiều ngày đắm chìm luyện khí trong Khí tông mà nói căn bản là không thể nào, nhưng đối với Lôi cương thì lại bất đồng, bổn tôn Lôi Cương là thể tu cường giả, mặc dù phân thân cùng bổn tôn chênh lệch quá xa, nhưng Lôi Cương cũng là có kinh nghiệm, hơn nữa phân thân là thân thể thuần hành hỏa, nếu như luyện chế tới trình độ nhất định mặc dù so với bổn tôn vẫn có chênh lệch, nhưng cũng chỉ kém không xa.
Nghĩ đến đây, Lôi Cương liền bắt đầu thử, hai tay cấp tốc vận động, một thủ ấn mới vừa hiện lên, đạo thủ ấn thứ hai cũng đã liền hiện lên, đạo thủ ấn thứ ba vào lúc đạo thủ ấn thứ hai hiện lên trong nháy mắt cũng hiện lên, đến cuối cùng, liên tục năm đạo thủ ấn đánh vào, cứ như là hư ảnh của đạo thủ ấn thứ nhất vậy, cuối cùng cùng nhau tiêu tán trên không trung.
- Phân thân lúc này chỉ có thể một lần đánh ra năm đạo, nhưng chân khí tiêu hao mất so với phân năm lần đánh ra năm đạo thủ ấn còn nhiều hơn, mà Hỗn Mộc Kim phù thì trân quý, sử dụng như thế thì có phần hơi bị phí của trời.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Lôi Cương chợt lóe, thần thức điều động tiên thạch trong giới chỉ trữ vật, ở bên trong bố trí một đạo trận pháp linh khí hành hỏa, khiến linh khí thuộc tính hỏa điên cuồng tràn vào trong cơ thể, cứ như vậy, tăng nhanh độ khôi phục, lúc này, Lôi Cương liền lần nữa bắt đầu luyện chế tiên khí lục tinh.
Năm canh giờ sau, Lôi Cương khuôn mặt tái nhợt, hai mắt đầy máu nhìn chằm chằm kiếm phôi phía trước, lúc này, Lôi Cương đã đánh vào đó một vạn năm ngàn đạo thủ ấn, cắn nuốt ba giọt Hỗn Mộc Kim phù, mặc dù có Tụ Linh Trận nhưng chân khí tiêu hao quả thật quá nhanh, không cách nào củng cố được, Lôi Cương lúc này một lần tính đánh ra năm đạo, nhưng nhiều nhất chỉ có ba đạo dung nhập vào trong kiếm phôi mà thôi, thậm chí có lúc chỉ có một đạo, còn lại đều bị lực cản làm tiêu tán.
Mười canh giờ sau, sau khi đánh ra năm đạo thủ ấn cuối cùng, chỉ có một đạo đánh vào trong kiếm phôi, bất quá, như vậy là đủ rồi, tiên khí lục tinh rốt cục luyện chế ra được rồi, Lôi Cương khẽ quát một tiếng, đem kiếm phôi ngưng tụ thành kiếm hình, rồi ngồi phịch xuống đất, khôi phục chân khí, Lôi Cương tra xét tiên khí lục tinh, trong lòng thầm than, lúc này lục tinh đã khó khăn đến thế, thế thì đến cửu tinh, thậm chí là thập tình thì còn khó khăn đến mức nào nữa chứ? Xem ra, hắn trước kia quá khinh thường luyện khí rồi, muốn đạt tới trình độ cao hơn, sợ rằng cần phải có tư chất tuyệt giai cùng với vô số năm tháng. Hít vào một hơi thật sâu, Lôi Cương tính toán luyện chế thêm một thanh tiên kiếm lục tinh nữa cho Luyện Hư, như thế thì Lôi Cương và Luyện Hư sẽ có thể cùng nhau tiến vào tần thứ năm của Khí tháp.
← Ch. 528 | Ch. 530 → |