Vay nóng Homecredit

Truyện:Thể Tôn - Chương 583

Thể Tôn
Trọn bộ 934 chương
Chương 583: Cường địch xuất hiện
0.00
(0 votes)


Chương (1-934)

Siêu sale Shopee


Hỗn Kim Chi Nguyên giống với Cửu U giới và Dung Luyện giới, đều là từ những câu chuyện thần thoại mà ra. Đại đa số tu luyện giả chỉ nghe qua tên, chứ không biết vị trí chính xác. Lôi Cương dự định sẽ quay về thành Kim Tiên hỏi thăm vị trí cụ thể của Hỗn Kim Chi Nguyên xem sao. Hắn chậm rãi bay về phía thành Kim Tiên, khép hờ đôi mắt, thần hồn cảm nhận linh khí kim khí trong không gian, từ từ lĩnh ngộ.

Lôi Cương còn đang bay về phía thành Kim Tiên, đột nhiên hắn cảm nhận phái trước có một luồng khí tức cường đại truyền đến. Hắn mở mắt, nghi hoặc nhìn, thầm than, luồng khí tức này ở Tiên Đạo giới cũng không có nhiều a. Thần thức của Lôi Cương nhanh chóng lan ra phía trước. Đúng lúc này, hắn lại cảm nhận được một luồng khí tức mạnh mẽ từ phía đông truyền đến. Còn chưa kịp kinh ngạc, Lôi Cương đã phát hiện phía tây và phía nam đều có luồng khí tức mạnh mẽ như vậy.

Lôi Cương nhíu mày? Đây là chuyện gì? Bốn gã cường giả giả thân? Lẽ nào Tiên Đạo giới còn có các cường giả đang ẩn thân sao? Tiên Đạo giới và Kim Cương tông Lôi Cương đều đã đi qua. Mỗi một tông phái đều có một cường giả giả thần, nhưng hiện tại, đột nhiên lại có đến bốn luồng khí tức xuất hiện, làm sao không khiến hắn kinh ngạc cho được.

-Không hay rồi!!

Đột nhiên, Lôi Cương sực đoán ra. Hắn nhanh chóng bay về phía trước. Hắn nhận ra những luồng khí tức này đang bao vây lấy mình, hơn nữa, điều khiến hắn cảm thấy khó hiểu chính là, hắn đã đắc tội với người mạnh như vậy từ bao giờ? Lôi Cương tăng tốc, bay về phía trước. Bốn người thần bí kia từ bốn phương đông, tây, nam, bắc vây lại, hắn chỉ còn cách đánh bại từng người, rồi tìm cách thoát khỏi vòng vây mà thôi. Cảnh giới giả thần tuy rằng không uy hiếp được hắn, nhưng một lúc có đến bốn cường giả giả thần, dù hắn chắc chắn thắng, nhưng ai dám chắc thực sự chỉ có bốn người này hay không?!

Bay điên cuồng được nửa khắc, Lôi Cương dừng lại. Trước mặt hắn là một nam tử trung niên mặt mày đầy đặn, hồng hào. Khí tức từ người y phát ra như một cơn lốc bao phủ lấy bầu trời.

-Khí tức mạnh quá, gần như đã đạt đến cảnh giới cương thần.

Lôi Cương nghiêm nghị liếc mắt nhìn nam tử trung niên. Hắn thử bay qua một bên. Nam tử trung niên lại xuất hiện trước mặt, nhìn chằm chằm hắn, đôi mắt ngập tràn sát khí. Lôi Cương bình tĩnh nhìn chằm chằm người nam tử, nói:

-Đạo hữu, chúng ta đâu quen biết. Ngươi làm vậy là sao?

-Dư nghiệt thể tu? Ha ha, rốt cuộc ta đã tìm được ngươi rồi.

Nam tử trung niên không trả lời câu hỏi của Lôi Cương, cẩn thận đánh giá hắn, rồi lẩm bẩm nói. Y nhìn xung quanh, khoé miệng khẽ nhếch cười. Nhưng đột nhiên nụ cười trên mặt y trở nên ngượng nghịu, một luồng sức mạnh đã ập đến bụng y, khiến y không kịp chống đỡ, toàn thân bị bắn ngược về sau. Bất thần, y lập ra một cái lồng cương khí, một thanh kiếm tiên đột nhiên xuất hiện trên tay. Tuy rằng không nắm bắt được bóng Lôi Cương, nhưng theo bản năng y vẫn bổ một kiếm ra trước. Thân hình chuyển động, bay nhanh đi. Khoảnh khắc y bổ một kiếm xuống đột nhiên cảm nhận được một luồng lực trong suốt từ không trung bắn tới phía y. Y biết đây nhất định là một quyền mạnh.

Y thầm hối hận, lúc trước đã đánh giá thấp dư nghiệt thể tu này. Trước đây, từng có người thể tu danh chấn Vô Thượng giới, có thể nói hống hách suốt một thời. Tuy y chưa từng đối đầu với cường giả thể tu, nhưng hiện thời, y cảm nhận được sức mạnh cường đại của thể tu, tốc độ cực nhanh, tựa như đã được đẩy lên đến cực hạn. Người nam tử trung niên này cũng không tầm thường, biết rằng y không thể bắn được tốc độ nhanh như chớp của Lôi Cương, liền không tấn công nữa. Y chống đỡ quyết liệt, gọi ra cái lồng cương khí. Chỉ cần lồng cương khí vỡ, y sẽ ngay lập tức tạo ra một cái lồng mới. Quan trọng lúc này là y phải kéo dài thời gian, chờ đồng bọn đến đây, cùng hợp lúc đánh gục dư nghiệt thể tu.

Năm đó, Vô Thượng giới diệt trừ dư nghiệt thể tu, phải tập hợp không ít đại phái, đại gia tộc đang ẩn thân mới có thể giết nổi một nghìn tám trăm dư nghiệt thể tu. Có điều, cụm từ dư nghiệt thể tu từ đó trở thành từ cấm kị trên Vô Thượng giới. Một trận đánh khi đó có thể nói đã lan khắp toàn bộ Vô Thượng giới. Lúc trước, Lôi Cương đã cùng Thiên Uy đánh một trận ở Cửu U giới, nên mới bại lộ thân phận. Người được Lôi Cương cứu kia đã bẩm báo với gia tộc, mà gia tộc của Thiên Uy chính là một trong những gia tộc tham gia vụ tiêu diệt thể tu. Bọn họ không đồn ra ngoài, mà lựa chọn ra bốn đệ tử của gia tộc Thiên Uy, cho rằng bốn người đủ để tiêu diệt Lôi Cương. Bọn họ có đủ tự tin làm được, chỉ có điều nếu để lâu dài, sợ rằng tiểu tử lúc này còn tiêu diệt được đã trở thành kình địch của Thiên gia, thậm chí có khả năng tiêu diệt sạch cả Thiên gia.

Cách nghĩ của người trung niên nam tử này thực sự rất chu toàn, chỉ có điều y đã đánh giá thấp thực lực của Lôi Cương. Mỗi hành động của hắn lúc này đều ẩn chứa sức mạnh của bão táp, đừng nói là sát khí khắp nơi, đòn tấn công sắc bén mà trong trời đất lúc đó cũng vang lên tiếng lách cách không dứt. Nam tử trung niên thoáng do dự, y biết đòn tấn công của Lôi Cương sắc bén, nhưng nếu cứ như thế này chỉ sợ đồng bọn chưa tới kịp, y đã hồn phi phách tán rồi. Lúc trước, gia chủ Thiên gia có cấp cho mỗi người bọn y một thanh tiên khí phòng ngự dùng để hộ thân. Thanh tiên khí này đủ sức chống chọi với đòn tấn công của cao thủ cương thần, đạo thần hoàng giai, có điều, y hơi hối hận. Trong mắt y, đòn tấn công của Lôi Cương tuy rằng rất đáng sợ nhưng vẫn chưa đủ lấy mạng y, nếu như không phải y nhanh chí, chỉ sợ lúc này đã chết trong tay hắn rồi. Đột nhiên, nam tử trung niên cảm nhận được lồng cương khí bị nghiền nát, y còn chưa kịp bố trí ra một cái lồng khác, đã cảm nhận được một luồng sức mạnh dồn đến bụng. Một lần nữa, y bị đánh bật ngược trở lại, lục phủ ngũ tạng toàn thân bị chấn nát, đến xương cốt cũng vỡ vụn.

Nam tử trung niên không chút do dự, sinh tà tâm, tay phải y xuất hiện một thanh tiểu kiếm trong suốt to bằng bàn tay. Trên thân kiếm có rất nhiều văn tự loằng ngoằng tựa như ký hiệu, tựa như hình vẽ. Y còn chưa kịp truyền cương khí vào trong thanh tiểu kiếm, ngực y đã thủng một lỗ máu lớn. Bóng dáng Lôi Cương như ma mị, mỗi lần hiện ra đều khiến thân người nam tử trung niên khuyết mất một điểm. Khoảnh khắc song quyền của Lôi Cương như con thần long tấn công vào bụng nam tử trung niên, cương anh của y cũng không còn chịu đựng nổi nữa, nát vụn. Lôi Cương hít một hơi, hút toàn bộ linh khí nồng nặc phát ra từ đống cương anh nát vụn của người nam tử trung niên kia. Hắn thấy thanh tiểu kiếm người nam tử trung niên vẫn cầm trong tay, thoáng do dự, rồi vung tay phải, thu hồi thanh kiếm vào trong giới chỉ.

Cái chết của người nam tử trung niên quả thực là không đáng. Nếu như ngay từ đầu y lấy ra thanh tiểu kiếm, biết đâu có thể bình an vô sự mà chờ ba gã cường giả khác chạy tới. Tất cả cũng tại y đánh giá thấp Lôi Cương, tiếc không muốn sử dụng thanh tiểu kiếm, vật này dù tốt đến mấy, nếu như không được sử dụng thì cũng chỉ là vô dụng mà thôi.

Lôi Cương liếc mắt nhìn về phía sau, nhếch miệng cười nhạt. Hắn bay về phía trước, nháy mắt vài cái đã biến mất nơi chân trời. Lôi Cương bỏ đi chưa được ba mươi giây, ba bóng người đã xuất hiện trên trời. Ngửi thấy mùi máu tanh tràn ngập trong không gian, cùng thi thể không toàn vẹn của người nam tử trên mặt đất, ba người cùng nhíu mày, thấp giọng nói:

-Triệu tập các đệ tử giới khác, nhất định phải tiêu diệt dư nghiệt thể tu ở Tiên Đạo giới!!

-Tuân lệnh!

Lôi Cương lúc này vận dụng thuật ẩn tức, chậm rãi bước đi. Hắn thong dong lắng nghe những giọng nói trong không gian. Lôi Cương biết kẻ địch của sư tôn Thái Huyền đã động thủ, mà hắn hiện tại cũng đang bị bọn họ theo dõi. Có điều, Lôi Cương không hề lo lắng, tu vi hiện tại của hắn đủ sức chống đỡ lại bọn họ. Hơn nữa, phân thân hành hoả của hắn đã đạt đến giai đoạn thần thú, sắp đạt đến cảnh giới cương thần, đạo thần. Chỉ cần phân thân hành thổ hoàn toàn dung hợp với phân thân hành hoả, cường giả cương thần, đạo thần đều không thể phá huỷ được sức mạnh phòng ngự đáng sợ của hắn.

Lúc này, chuyện cấp bách nhất là phải nhanh chóng lĩnh ngộ hành kim, tốt nhất là đến không gian Hỗn Kim Chi Nguyên để luyện tập. Hơn nữa, hắn có thể nhân tiện chiếm lấy Hỗn Kim Chi Nguyên, chuyên tâm tu luyện phân thân hành kim. Lúc này, Lôi Cương đi nhanh hơn một chút. Mỗi một bước chân của hắn gần như vượt hơn cả một cây số. Chưa tới một canh giờ sau, Lôi Cương đã lại tới thành Kim Tiên.

Trên đường tới thành Kim Tiên, Lôi Cương kiểm tra xung quanh, xem liệu có thể biết được nơi toạ lạc của Hỗn Kim Chi Nguyên hay không. Có điều số người thực sự biết đến Hỗn Kim Chi Nguyên cũng chẳng được là bao. Lôi Cương vòng quanh các cửa hàng lớn ở thành Kim Tiên một vòng, phát hiện, đại đa số mọi người chỉ có nghe nói qua, nhưng đều không biết vị trí chính xác là ở đâu. Lôi Cương thất vọng, chỉ còn cách đến Tiên Đạo tông. Bọn họ thân là đệ nhất tông phái ở Tiên Đạo giới, chắc hẳn phải biết vị trí của Hỗn Kim Chi Nguyên. Rời khỏi thành Kim Tiên, Lôi Cương liếc mắt nhìn phía sau, nhếch miệng cười nhạt, lẩm bẩm nói:

-Để Lôi Cương ta cùng các ngươi du ngoạn vui vẻ nào!


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-934)