← Ch.676 | Ch.678 → |
Lôi Cương đang ở trong một tiểu viện của Đại Ngộ tông, hắn ngạc nhiên phát hiện ra linh khí ở tinh cầu này còn nồng nặc hơn cả nhận thức của hắn. Linh khí sáu thuộc tính nồng nặc đến cực điểm, phân thân hành Thủy, phân thân hành mộc của Lôi Cương cũng đi ra để tu luyện. Đi tới một giới mạnh mẽ xa lạ, Lôi Cương không dám hành động thiếu suy nghĩ. Như tiền bối đại trưởng lão của Đại Ngộ tông này khiến Lôi Cương có cảm giác mình không thể chiến thắng, mà ở thánh giới hồng hoang này có vô số tinh cầu, và không thể tưởng tượng được có bao nhiêu cường giả.
Lôi Cương sắp xếp một trận pháp trong tiểu viện, phân thân hành thổ, phân thân hành hỏa cũng tách rời. Lúc này, hắn đang nằm trên đỉnh của tiểu viện, nhìn bầu trời chăm chú, rồi rơi vào trong suy nghĩ.
Bỗng nhiên, Lôi Cương nghĩ tới cái gì đó, liền vội vàng nhập vào trong Lôi phủ hạo huyền. Tiểu Phần đang ngồi xếp bằng trong Lôi phủ hạo huyền trước cửa chính, thấy Lôi Cương thì vội vã đứng lên, nói:
- Lôi Cương ca ca, có chuyện gì vậy?
- Tiểu Phần, chúng ta...tới một giới mới. Đâu là thánh giới hồng hoang còn cao hơn cả Thất giới.
Lôi Cương nói, sau đó hắn quay về phía cửa chính, hô to:
- Vân lão!
Tiểu Phần nghi ngờ, một bóng người màu xám hiện ra ở cửa chính, đó là Vân lão. Nhìn Lôi Cương, Vân lão nghi ngờ nói:
- Thiếu chủ, có chuyện gì?
- Ta...đã tới thánh giới hồng hoang.
Lôi Cương thấp giọng nói.
Vân lão sửng sốt, mặt cau lại, cơ thể biến mất. Lôi Cương vội vã mang Tiểu Phần ra khỏi Lôi phủ hạo huyền. Vân lão đang đứng ở nóc nhà, nhìn trời sao xa xa, rồi nhất thời chìm trong hồi ức.
- Đúng là thánh giới hồng hoang, làm sao ngươi tới được?
Vân lão hít một hơi thật sâu, nhìn Lôi Cương, chậm rãi hỏi.
Lôi Cương đem chuyện ở chỗ cấm lục ra kể lại cho Vân lão nghe.
- Ngươi nói, ngươi hôn mê ở cấm lục rồi lại tỉnh lại ở Đại Ngộ tông đây?
Sau khi Vân lão nghe Lôi Cương nói, thì nghi ngờ hỏi.
- Ừ!
Lôi Cương gật đầu.
Tiểu Phân đang đứng bên cạnh nghe mà ngơ ngác, còn Vân lão quay đầu nhìn vào chỗ sâu bên trong Đại Ngộ Tông. Sau một lát trầm ngâm, lão nói:
- Không nghĩ tới nhanh như vậy mà đã tới thánh giới hồng hoang rồi, thiếu chủ!
Vân lão lại nhìn Tiểu Phần, nói:
- Tiểu tử, ngươi hãy tới Đại Ngộ tông này trước để trải nghiệm một phen đi.
Không đợi Tiểu Phần trả lời, Vân lão đã vung tay phải lên mang gã ra khỏi nơi này.
Vân lão ngồi xếp bằng, nhìn chăm chú trời sao trên trời, chậm rãi nói:
- Hãy nói ta biết ngươi biết gì về thánh giới hồng hoang.
- Nơi chúng ta đang ở đây là Đỉnh Thiên Tinh vực, thánh giới hồng hoang tổng cộng chia ra làm bốn đại tinh vực, có vô số tinh cầu, đúng không?
Lôi Cương kiềm nén sự thích thú trong lòng, thấp giọng nói. Hắn biết, Vân lão muốn đem tất cả để nói rõ cho mình biết.
- Đúng, không chỉ là thánh giới hồng hoang mà ngay cả Thái Cổ giới đều chia ra làm bốn đại tinh vực, đây tất nhiên là việc duy trì sự cân bằng giữa hai giới, Đỉnh Thiên, Vạn Tiên, Hạo Nguyệt và Lôi Long - bốn đại tinh vực của. Tinh vực Hạo Huyền xưa kia bị Hạo Nguyệt ngày nay thay thế. Ôi chao, không nghĩ tới, tinh vực lớn nhất thánh giới hồng hoang xưa kia lại bị tan rã. sau một thời gian lão phu sẽ đi về phía tinh vực Hạo Nguyệt để xem xét, chủ nhân còn có bao nhiêu thuộc hạ. Mà trước đó, ngươi có thắc mắc gì thì hỏi đi.
Trong lúc đó, trên trán Vân lão lão toát ra vẻ già nua, âm thanh lão đầy vẻ tiếc thương, nói.
"Tinh vực lớn nhất thánh giới hồng hoang sao?". Trong lòng Lôi Cương thầm nghĩ, ngay lập tức hắn nhìn Vân lão, thấp giọng nói:
- Sư tôn là người đứng đầu tinh vực lớn nhất, đại tôn Hạo Huyền, người...vì sao lại bị giết?
- Chủ nhân của lão sống hay chết, điều này lão cũng không biết. Mặc dù, thánh giới Hồng Hoang chia làm bốn đại tinh vực, nhưng đây chẳng qua là mơ hồ, mà thánh giới Hồng Hoang còn có mấy giới trung giới. Mà người ở giới trung giới có quy luật riêng của họ, sẽ không đơn giản mà ra ngoài đâu. Ví như mười đại thần thú, là ở giới trung giới. Còn có rất nhiều sơ khai hỗn độn khi cho ra đời những chủng tộc mạnh mẽ đều thuộc về giới trung giới của chúng, còn thánh giới Hồng Hoang với bọn họ mà nói chẳng qua chỉ là ngoại giới. Tất cả những phức tạp hỗn độn này, không thể phỏng đoán được.
Vân lão chậm rãi nói.
- Giới trung giới?
Lôi Cương sửng sốt.
- Những năm gần đây, không một cường giả nào ở thánh giới Hồng Hoang muốn đi vào giới trung giới để xem xét, nhưng đa số đi vào thì không trở lại. Còn chủ nhân của lão lại đi vào một giới trung giới huyền bí vô cùng.
Ánh mắt Vân lão lập lòe, nói.
- Giới trung giới... Lẽ nào Hư Long kia là người của giới trung giới.
Lôi Cương hít một hơi thật sâu, ánh mắt lấp lánh nhớ lại chuyện xưa kia.
- Hư Long? Biết đâu đấy. Giới trung giới mà chủ nhân lão đi vào xưa kia tên là Hư giới?
Vân lão thấp giọng nói.
- Người của giới trung giới kia đúng là mạnh như vậy sao? Sư tôn, người là đại tôn, cuối cùng lại ở trong Hư giới...?
Lôi Cương hít một hơi thật sâu, nhận thức của hắn về hỗn độn thần bí lại hơn một chút. Sư tôn Hạo Huyền mạnh mẽ, hắn không biết, nhưng có thể trở thành người đứng đầu của một tinh vực bậc nhất ở Hồng Hoang, thì đủ để thấy là kinh khủng. Vậy mà đi vào giới trung giới ở thánh giới đã bị đe dọa sống chết, thì đủ để thấy, cường giả giới trung giới đã đạt tới mức độ nào.
- Hỗn độn thần bí khó lường. cứ tu luyện cho tốt đi. Thiếu chủ! lúc trước lão chủ nhân ở tinh cầu này lĩnh ngộ Khai Thiên. hay là ngươi nên vào trong không gian mà lĩnh ngộ. Thiếu chủ! Đại tôn mới chỉ dung hợp được long lực hỗn độn ngũ hành. còn về phần sáu hệ hay bảy hệ, cường giả như vậy không thể tưởng tượng được. Con đường tu luyện vẫn còn rất dài đang đợi ngươi. - Vân lão trầm giọng nói.
- Đây là một thứ của chủ nhân trước kia, nó có tên là Xuyên Tinh toa, tốc độ nhanh như thiểm điện, hơn nữa, trên mặt còn có tiêu chí phần lớn tinh cầu của thánh giới Hồng Hoang. – trên tay phải Vân lão hiện lên một con thuyền nhỏ bằng ngón tay cái đưa cho Lôi Cương.
Lôi Cương nhận lấy, nghi hoặc nhìn Xuyên Tinh toa.
- Ngươi phải giữ gìn Xuyên Tinh toa cho cẩn thận. cả thánh giới Hồng Hoang, người có được Xuyên Tinh toa rất ít, đủ thấy độ quý của nó. nó hoàn toàn có thể làm xuất hiện một trận máu tanh. – Vân lão trầm giọng nói.
Lôi Cương gật đầu, kiểm tra trong chốc lát rồi thu vào trong U Giới. lúc này, Lôi Cương chợt xuất hiện một suy nghĩ rồi thấp giọng nói:
- Vân lão! Về phần Tử Vận thì rốt cuộc nàng bị ai đưa đi?
- Cái này thì cần chính ngươi thăm dò. người nọ đúng là người của thánh giới Hồng Hoang. còn đó là ai thì lão phu không nhận ra. – Ánh mắt Vân lão chợt lóe lên, như chột dạ.
Lôi Cương gật đầu, ánh mắt nhìn vào tinh không mà trầm tư.
- Vân...Vân tiền bối. Có đúng là người không? – đúng lúc này, một âm thanh run rẩy vang lên. Giác Đạo xuất hiện ở phía sau. Vân lão hơi quay đầu nhìn Giác Đạo mà không có gì kinh ngạc, chỉ cười nói:
- Giác Đạo! Bao nhiêu năm không gặp, ngươi cũng đạt được tới Đạo Thần huyền giai hỗn độn rồi.
- Vân tiền bối! Đúng là người. – Giác Đạo nghe Vân lão nói thì vui vể đi tới, cung kính nói.
- Giác Đạo! Sau này ngươi hãy quan tâm tới hắn. Lão phu phải rời khỏi đây một thời gian. – Vân lão nhìn Giác Đạo, nét mặt có chút phức tạp. lúc trước, khi chủ nhân của lão du lịch, Giác Đạo vẫn chỉ là một tên tiểu tử Đạo thần hoàng giai. hôm nay cũng đã đạt tới trình độ như này. thời gian nhanh thật.
- Vâng thư Vân tiền bối. – Giác Đạo nhìn Lôi Cương với ánh mắt kinh ngạc. sau khi trầm ngâm một lúc, Giác Đạo lên tiếng:
- Vân tiền bối! Hắn là...
- Hắn là ai ngươi không cần phải biết. ngươi chỉ cần để hắn du lịch ở Giác Ngộ tinh một thời gian là được. ngày nào hắn rời khỏi Giác Ngộ tinh thì ngươi không cần phải quan tâm tới hắn. – Vân lão nói một cách lạnh nhạt.
- Vâng thưa Vân tiền bối. – Giác Đạo cung kính.
- Được rồi! Lão phu đi đây. tu luyện cho tốt. – Vân lão nhìn Lôi Cương với ánh mắt phức tạp rồi thân thể từ từ mờ dần sau đó biến mất. Còn Giác Đạo thì cung kính nhìn vào hư không mà thở dài nói:
- Vân tiền bối vẫn như xưa, thật là thần bí. Tiểu hữu! không ngờ ngươi lại biết Vân tiền bối.
Lôi Cương chỉ biết cười khổ. trong lòng hắn hết sức nặng nề. rốt cuộc thì giới trong giới như thế nào đây?
Giác Đạo nói mấy câu rồi rời đi. trước khi đi, y nhìn bốn phân thân của Lôi cương mà hơi kinh ngạc. còn Lôi Cương thì nhìn vào không trung mà trầm tư.
Lôi Cương đột nhiên phát hiện thánh giới Hồng Hoang cũng không hề đơn giản như tưởng tượng. với những nhân vật thần bí khiến cho Lôi Cương cảm thấy áp lực. Muốn biết được sư tôn có hồn phi phách tán hay không thì phải đi tới giới trong giới. Cho dù thế nào thì mình cứ cố gắng làm đi.
Nhìn vào tinh không, Lôi Cương nhanh chóng bay lên. Hắn dự định vào không trung để lĩnh ngộ Khai Thiên.
← Ch. 676 | Ch. 678 → |