← Ch.694 | Ch.696 → |
Tốn thời gian một tháng, Lôi Cương chuẩn bị xong thần thú của bốn ngọn tháp tu luyện, còn về thần thú của hai ngọn tháp tu luyện Mộc, Hỏa thì không cần Lôi Cương phải lo, Lộ Thiên Bích đã ra ngoài tìm rồi. Thân phận thần sứ đã giúp Lôi Cương có được rất nhiều lợi ích.
Lúc này, Lôi Cương ngồi bàn tọa trên đỉnh tháp tu luyện ở Chân Thiên Tinh. Cả ngọn tháp tu luyện đã tụ tập gần năm vạn đệ tử chính thức, đại đa số bọn họ đều lĩnh ngộ hệ Lôi, mà linh khí thuộc tính Lôi không ngừng dâng lên cuồn cuộn từ dưới đất sẽ chỉ giúp họ lĩnh ngộ hệ Lôi trước, đây vừa hay đúng như Lôi Cương mong muốn.
Nhìn lực hệ Lôi vô cùng tinh thuần trong quang cầu màu tím trước mặt, Lôi Cương mừng rỡ. Tuy bản thân lúc này nắm giữ bốn ngọn tháp tu luyện, nhưng tu luyện của hắn vẫn bị cưỡng chế bởi Lộ Vân Đạo của thành Tụ Anh, muốn thoát khỏi hồn ấn của Lộ Vân Đạo, hắn chỉ có cách vượt qua tu vi của Lộ Vân Đạo. Có điều, Lôi Cương sẽ không tự mình hấp thu lực hệ Lôi không ngừng bành trướng lên này. Hắn gọi Lôi Hoàng ra, để Lôi Hoàng ngồi trước lực hệ Lôi ngưng tụ từ hàng vạn các đệ tử tu luyện, hấp thu lực hệ Lôi tinh túy. Không còn nghi ngờ gì đây chính là biện pháp tốt nhất giúp tu vi của Lôi Cương nhanh chóng phát triển, không chỉ Lôi Hoàng, mà cả Thủy Hoàng, Kim Hoàng, Thổ Hoàng lúc này đều lần lượt ngồi trấn thủ trong ba ngọn tháp tu luyện còn lại.
Lôi Cương định đợi Lộ Thiên Bích bắt được thần thú của hai ngọn tháp tu luyện còn lại, đem Mộc Hoàng và Hỏa Hoàng bố trí ở tháp tu luyện xong liền bắt đầu đi phiêu bạt Hồng Hoang Thành Giới. Hội giao dịch tư nhân của Lý Long đã làm hắn thêm mong đợi chuyến du ngoạn này, thần khí kỳ dị trong tay bọn họ khiến Lôi Cương càng thêm ngưỡng mộ. Hơn nữa, từ chỗ lão già mặc hắc bào đó hắn biết được, thiết quyển Khai Thiên lấy được ở Hạo Nguyệt tinh vực, Lôi Cương định đến đó tìm kiếm những thiết quyển Khai Thiên còn lại.
Nhìn lực hệ Lôi nồng đậm, Lôi Hoàng chầm chậm hấp thu lực lượng tinh thuần, tốc độ trưởng thành đến cả Lôi Cương cũng cảm thụ được. Từ trong tin tức mà Minh Lôi lưu lại, Lôi Cương biết được phương pháp tà ác này tên là Tà hồn ấn. Lôi Cương không khỏi cảm thán vị cường giả đã sáng tạo ra ấn hồn tà ác hy sinh người khác để thành toàn cho mình này. Đột nhiên, trong đầu Lôi Cương lóe qua một suy nghĩ, đó là, liệu có phải một khi tiếp xúc với hồn ấn, đều sẽ trở thành một quân cờ của cường giả sáng tạo ra hồn ấn này? Lôi Cương lạnh người, nếu thật như vậy, thì làm thế nào mới có thể thoát khỏi sự trói buộc của hồn ấn này? Lẽ nào tu vi phải vượt qua cường giả thần bí đó? Nghĩ đến đây, hắn không khỏi lắc đầu. Muốn vượt qua cường giả thần bí đó, trong hỗn độn có được mấy người?
Bất quá, thần hồn của hắn đã in vào trong hồn dẫn của Lộ Vân Đạo, nếu bảo Lộ Vân Đạo cưỡng chế giải trừ, thì liệu có thể thoát khỏi trói buộc này? Lôi Cương suy tư hồi lâu, liền đến tháp tu luyện ở thành Tụ Anh, dưới tình trạng mặt Lộ Vân Đạo co quắp lại đã giải trừ hồn ấn của Lôi Cương, còn bản thân hắn thì chịu hậu quả trọng thương. Việc này hết sức đặc biệt, người bình thường sẽ không chịu trọng thương mà đi giải trừ hồn ấn, Lộ Vân Đạo bị vậy là bởi thân phận Lôi Cương đặc thù.
Sau đó không lâu, Lôi Cương phát hiện tốc độ tu luyện của mình đã hồi phục như trước, nhưng hắn luôn cảm thấy hồn ấn không đơn giản như vậy. Theo suy nghĩ của hắn thì, bản thân tuy đã thoát khỏi hồn ấn của Lộ Vân Đạo, nhưng vẫn chưa thực sự thoát khỏi hồn ấn, nói cách khác là chưa thoát khỏi sự trói buộc của hồn ấn. Điều này sau khi Lôi Cương suy ngẫm một hồi, liền đoán là do tu vi của mình quá thấp, nên chưa chịu trói buộc, một khi tu vi tăng lên liền sẽ lại chịu hạn chế. Có điều, hắn cũng không hoang mang bao lâu, dù sao cũng còn cách hắn rất xa.
Mười năm sau, tại một thành phố buôn bán loại lớn tên là thành Thanh Thủy ở Chân Quân tinh, Đỉnh Thiên tinh vực, Hồng Hoang Thánh Giới, một nam tử mặc hắc bào đi vào trong thành Thanh Thủy, người này chính là Lôi Cương. Đợi Lộ Thiên Bích bắt được thần thú hai hệ Thủy, Mộc xong, dựng xong tháp tu luyện, Lôi Cương liền rời khỏi phạm vi thế lực của Lộ Gia, lưu lại lục Hoàng trên đỉnh tháp tu luyện. Lục Hoàng đều có thể ngưng tụ thực thể, cho dù trong tháp tu luyện có nảy sinh chiến loạn, thì cũng có thể ra trấn định, Lôi Cương hoàn toàn có thể yên tâm. Hắn đem phân thân hệ Thổ, hệ Hỏa dung nhập vào bản tôn xong, liền bắt đầu đi du ngoạn Hồng Hoang Thánh Giới. Chân Quân tinh này chính là mục tiêu đầu tiên của hắn.
Hồng Hoang Thánh Giới cực kỳ hung hiểm, cao thủ đông đảo, Lôi Cương không dám lơ là. Hắn định mua thần đan hồi phục hoàng cấp trong thành Thanh Thủy này, nếu bị trọng thương thì cũng có thể khỏi hẳn trong nháy mắt. Tuy thần đan địa cấp không phải thứ mà thần thạch có thể trao đổi được, nhưng có thể đổi thần đan hoàng cấp.
Tại thành Thanh Thủy, hắn tìm hiểu được, Chân Quân Tinh này thuộc phạm vi thế lực của Lý Gia ở Đỉnh Thiên tinh vực. Lý Gia này chưa được xếp vào mười thế lực đứng đầu ở Đỉnh Thiên tinh vực, thuộc loại thế lực trung lưu. Do mặc hắc bào nên chữ "Lôi" trên trán Lôi Cương không hiện ra, hắn định trong vòng vạn năm tới sẽ nâng cao sức mạnh nhục thể của mình, còn về thần lực đan địa cấp, hắn định tìm thời cơ thích hợp sử dụng. Còn yêu cầu của Minh Lôi về vạn năm sau, hắn không mấy để tâm, có sáu ngọn tháp tu luyện, cùng với lục Hoàng không ngừng nghỉ hấp thu lực lượng tinh thuần, Lôi Cương nắm chắc sau vạn năm, dựa vào lục Hoàng, thực lực của hắn sẽ tăng đến cảnh giới cương thần hỗn độn.
Mua xong trăm viên đan dược làm lành hoàng cấp, Lôi Cương liền bắt đầu xem xét thành Thanh Thủy. Hắn kinh ngạc nhận ra rằng, trong thành Thanh Thủy này không giống với thành lớn của Lộ Gia, không ít người tu luyện đều đang hành tẩu thành nhóm. Qua thăm dò, hắn được biết, Hồng Hoang Thánh Giới có không ít cấm địa, nơi thần thú tụ tập, mà không ít người tu luyện tu vi thấp khổ vì không có thần thạch, đa phần đều kết thành nhóm cùng đi giết thần thú, đổi thần thạch.
Lôi Cương ngẫm nghĩ một lát, vẫn chưa động tâm, dù sao thần thú địa cấp với hắn mà nói cũng không có mấy tính khiêu chiến, có điều một tiếng bàn luận xung quanh lại khiến hắn dừng bước.
- Nghe thấy chưa, Hồn Thiên bài danh thứ tám mươi bảy trên Hồng Hoang bảng lại xuất hiện trong Đại La Tinh.
- Đúng là Đại La Tinh? Nghe danh Hồn Thiên là cường giả tu luyện thần hồn, lẽ nào là vì Đại La Tinh từng là chiến trường cổ xưa của Đỉnh Thiên tinh vực. Có điều, cũng chỉ có cường giả như Hồn Thiên mới dám tiến vào chiến trường cổ xưa Đại La Tinh đó.
Hồng Hoang bảng? Lôi Cương nghe vậy hơi ngẩn ra, tiếp đó hai mắt quét qua các cửa hiệu quanh đó. Hắn phát hiện mình hiểu biết quá ít về Hồng Hoang Thánh Giới, ví như Hồng Hoang bảng này, hắn căn bản chưa từng nghe nói qua. Cuối cùng, Lôi Cương tốn trăm viên thần thạch mua một quyển Hồng Hoang Luận ở một trung tâm buôn bán, nó ghi lại các đại thế lực, Hồng Hoang bảng, các đại cấm địa cùng các sách về dị thú Hồng Hoang ở Hồng Hoang Thánh Giới, từ giá cả có thể nhìn ra độ quý giá của nó.
Lôi Cương ra khỏi thành Thanh Thủy, vừa đi vừa đọc. Trang thứ nhất ghi chép thứ tự trong Hồng Hoang bảng.
Bài danh đệ nhất Hồng Hoang bảng: Hồng Hoang chí tôn Đạo Hoang! Cường giả đỉnh cao thần bí nhất, từng dựng lên Hồng Hoang chiến minh, gần như thống trị nửa Hồng Hoang Thánh Giới, nhưng cuối cùng không biết vì lý do gì mà thần bí biến mất.
Đứng thứ hai Hồng Hoang Bảng: Phá Thiên đại tôn, cường giả đỉnh cao như Đạo Hoang, lai lịch không rõ, danh chấn Hồng Hoang với việc giết tận Chiến Long tinh vực, tiêu diệt Chiến Long đại tôn.
Bài dánh thứ ba Hồng Hoang bảng: Hạo Huyền đại tôn, người nắm quyền Hạo Huyền tinh vực ở Hồng Hoang Thánh Giới, bằng vào một tay cương kỹ khiêu chiến các đại cường giả ở Hồng Hoang Thánh Giới, chưa từng thất bại, vô số năm trước đã thần bí biến mất, Hạo Huyền tinh vực theo đó tan rã.
Xem đến đây, Lôi Cương thầm kinh hãi, Hạo Huyền sư tôn lại là cường giả bài danh thứ ba trong Hồng Hoang bảng? Hồng Hoang Thánh Giới lớn thế nào Lôi Cương không biết, nhưng cường giả trong đó hắn hiểu rất rõ. Kể cả trưởng lão viện của Lộ Gia, mấy lão quái vật đó cũng xếp địa vị, mà Lộ Gia chỉ có thể xếp năm thế lực đầu ở Đỉnh Thiên tinh vực, Hồng Hoang Thánh Giới phân thành bốn đại tinh vực sẽ có bao nhiêu? Còn chưa nói đến những cường giả ẩn dật không hỏi chuyện đời. Có điều cái làm hắn không hiểu được là với tu vi của Minh Lôi sao lại không được xếp vào trong Hồng Hoang bảng? Lôi Cương tuy không rõ thực lực của Minh Lôi, nhưng hắn có thể khẳng định chắc chắn là cường giả cương thần thiên cấp hỗn độn, so với Vân Lão chỉ có hơn không có kém.
Người thứ tư Hồng Hoang bảng: Lôi Long đại tôn, người nắm giữ Lôi Long tinh vực.
Tiếp đến lần lượt là ba vị đại tôn Vạn Tiên, Đỉnh Thiên, Hạo Nguyệt. Lôi Cương phát hiện những tên bài danh mười người đứng đầu Hồng Hoang bảng đều thêm vào hai chữ đại tôn. Xem lướt xuống dưới, hắn nhìn thấy tên Vân lão xếp thứ chín mươi mốt trong Hồng Hoang bảng, nói cách khác, Vân lão cũng là cao thủ danh liệt trong Hồng Hoang bảng.
Sau đó Lôi Cương lại giở đọc các đại cấm địa, thế lực, cùng các dị thú được ghi trong Hồng Hoang Luận. Đóng lại Hồng Hoang Luận, trong lòng hắn mãi không thể bình lặng lại. Hồng Hoang Thánh Giới quá mức khổng lồ, cường giả trong đó nhiều không kể xiết, hắn không cho rằng Hồng Hoang Luận này đã ghi lại toàn bộ các cường giả, chắc chắn còn có những lão quái vật đã bế quan vô số năm.
Có điều, bất kể thế nào, thù của Hạo Huyền sư tôn Lôi Cương sẽ dốc toàn lực báo thù, đương nhiên, tiền đề là phải nâng cao tu vi trước đã. Đại La Tinh đó là chiến trường cổ xưa, Lôi Cương hy vọng có thể nâng cao tu vi và chiếm được thần khí cường đại ở đó.
← Ch. 694 | Ch. 696 → |