Vay nóng Tima

Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 0554

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 0554: Biến cố tại Kính Hồ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)

Siêu sale Lazada


Trong đại sảnh, vô số người đang ngồi. Những người này đều là đệ tử tinh nhuệ nhất của Vấn Kiếm Sơn Trang. Có cả đệ tử chân truyền của Hoàng Thế Hùng, cũng có các cao thủ do Vấn Kiếm Tông phái tới trấn thủ ở trong sơn trang. Vẻ mặt tất cả bọn họ đều vô cùng lo lắng. Khi nhìn thấy Hoàng Thế Hùng tiến đến, mấy trăm đôi mắt sáng lên, đồng loạt nhìn qua.

Hai lông mày Hoàng Thế Hùng nhíu chặt, nhẹ nhàng lắc đầu.

Trong đám người, Hoàng Tấn, đệ tử Vấn Kiếm Tông đã vượt ngàn dặm liều mạng chiến đấu, cuối cùng chạy đến nơi đây báo tin, thấy thế trong lòng lạnh như băng. Hắn không khỏi lo lắng nói:

- Hoàng trưởng lão, ngài phải nghĩ biện pháp. Đã sáu ngày trôi qua, chúng ta ở lại đây mỗi giờ mỗi khắc, trên Vấn Kiếm Sơn không biết có bao nhiêu nam tử tốt của Vấn Kiếm Tông ta phải chết dưới lưỡi đao mũi kiếm...

Hoàng Thế Hùng thở dài nói:

- Mấy ngày này, ta một ngày đi tới thần điện của Tuần sát sứ hơn mười lần. Đáng tiếc bị thủ lĩnh thần vệ Vương Cảm Đương bảo vệ xung quanh thần điện của Huyền Sương báo cho biết, Đinh tuần sát sứ đã ra ngoài du lịch, cũng không ở trong Kính Hồ... Ta không vào được kỳ môn, không gặp được Đinh tuần sát sứ. Ta cũng không có cách nào. Tiểu tử, trong lòng lão phu, còn lo lắng hơn ngươi gấp nghìn, gấp vạn lần!

- Hừ, có người nói, tay Vương Cảm Đương kia có quan hệ rất tốt với Mục Thiên Dưỡng. Mục Thiên Dưỡng tiến vào Huyền Sương Thần Điện trở thành thần vệ của Huyền Sương, chính là do Vương Cảm Đương tiến cử. Ta thấy người này, nhất định là đồng lõa của học viện Thanh Bình, đang cố ý gây khó dễ cho phụ thân..

Vẻ mặt Hoàng Sam phẫn nộ không kém gì Hoàng Dung hầm hừ nói.

- Hắn nhất định là đang cố ý kéo dài thời gian.

Hoàng Lỗi vẫn luôn im lặng không lên tiếng cũng nói.

Từ lần trước đại hội luận phẩm tông môn, bắt đầu hầu hạ áo cơm hàng ngày cho Đinh Hạo, được Đinh Hạo đề danh tán thưởng, địa vị của Hoàng Lỗi ở trong Vấn Kiếm Sơn Trang đã một bước lên trời, trở thành phụ tá đắc lực cho Hoàng Thế Hùng. Người trẻ tuổi này không kiêu ngạo không nóng nảy, có dũng có mưu, nhận được sự tín nhiệm của Hoàng Thế Hùng, là một hạt giống đáng để bồi dưỡng.

Trong đại điện, nhất thời vang lên những tiếng mắng lớn.

Hoàng Thế Hùng hừ một tiếng, áp chế những tiếng ồn ào náo động này, nói:

- Chuyện này không đơn giản như vậy đâu. Bản thân là thủ lĩnh thần vệ của Huyền Sương ở Tuyết Châu, Vương Cảm Đương dám làm như thế, với lực lượng của học viện Thanh Bình không thể làm được. Chỉ sợ...

Hoàng Thế Hùng còn chưa dứt lời.

Ầm ầm!

Một tiếng động thật lớn từ phía trước sơn trang truyền đến, giống như có động đất xảy ra. Mọi người đều biến sắc.

- Xảy ra chuyện gì vậy?

Đám người Hoàng Thế Hùng bước nhanh đi tới bên ngoài đại điện.

Ùng ùng!

Liên tiếp những tiếng nổ mãnh liệt vang lên. Những tiếng nổ này từ khắp nơi truyền tới.

Trong nháy mắt tiếp theo, chỉ thấy xung quanh Vấn Kiếm Sơn Trang có những quang diễm phóng lên cao. Trong bầu trời, ánh sáng với các màu liên tục lóe lên. Đây là dấu hiệu đại trận bảo vệ sơn trang gặp phải công kích mãnh liệt!

Chợt một tiếng chuông lanh lảnh gấp rút vang lên trong bầu trời của trang viên.

Đó là cảnh báo!

- Báo.

Phía trước, một vị đệ tử toàn thân đầy máu chạy vội đến, quỳ một chân trên đất nói:

- Trang chủ, việc lớn không tốt. Xung quanh sơn trang đều bị công kích. Thực lực kẻ địch quá mạnh mẽ. Tuyến canh gác bên ngoài sơn trang đã bị tiêu diệt hoàn toàn...

Sắc mặt tất cả mọi người đều đại biến.

Ban ngày ban mặt, mở ra chinh phạt ở thánh địa võ đạo Nhân tộc. Rốt cuộc là ai lại to gan như vậy?

- Cái gì?

Hoàng Thế Hùng giận dữ nói:

- Là ai ăn tim hùng gan báo, dám tấn công Vấn Kiếm Sơn Trang ta?

Vừa dứt lời.

- Ha ha ha, khẩu khí thật là lớn. Vấn Kiếm Tông đã suy sụp. Một Vấn Kiếm Sơn Trang nho nhỏ của ngươi, chẳng qua là một đám cá mang theo chút hơi tàn lọt lưới mà thôi!

Một tiếng cười điên cuồng vang vọng ở trong bầu trời sơn trang.

Tiếp theo liền thấy yêu khí nồng đậm giống như mây đen cuồn cuộn từ phía tây bay đến. Trong nháy mắt, yêu khí đã che nửa bầu trời. Trong yêu khí cuồn cuộn, một thân hình đại quái vật cực lớn giống như một con giao long lúc ẩn lúc hiện. Con quái vật này có đôi mắt đỏ giống như thần đèn treo ở trong bầu trời, không ngừng bắn ra hai cột máu đáng sợ giống như thần kiếm, liên tục đánh vào đại trận bảo vệ sơn trang.

- Yêu tộc?

- Làm sao có thể như vậy được?

Mọi người đều vô cùng khiếp sợ.

Yêu tộc lại dám như vậy quang minh chính đại xuất hiện ở Kính Hồ, thánh địa võ đạo của Nhân tộc. Bọn họ không sợ chết sao?

Phải biết rằng ở đây chính là nơi có Tuần sát sứ và thần vệ Huyền Sương của Huyền Sương Thần Cung đóng quân. Cao thủ nhiều như mây. Chỉ vừa tiến công, chẳng khác nào chọc giận tới Chiến Thần Huyền Sương của Bắc Vực. Vị này là tồn tại võ thuật cao nhất của Nhân tộc. Chỉ cần một ý niệm, đã có thể xóa sạch tất cả thế lực Yêu tộc tại Tuyết Châu.

- Là Thanh Giao Vương của Thần Tiêu Điện!

Hoàng Thế Hùng nhận ra thân phận của cường giả Yêu tộc này. Thanh Giao Vương là một trong những truyền kỳ của Yêu tộc tại Tuyết Châu, gần như đứng đầu Yêu Thần Cung, là đại cường giả đứng thứ hai trong các cường giả Yêu tộc tại Tuyết Châu. Trong những năm gần đây, hắn rất ít khi ra tay. Không nghĩ tới hôm nay, hắn lại có thể nhằm vào Vấn Kiếm Sơn Trang. Điều này có thể thật sự phiền toái. Trong sơn trang, không có người nào là đối thủ của cường giả Yêu tộc này.

Điều này còn chưa hết.

Trong nháy mắt tiếp theo.

Ùng ùng!

Một đạo lưu quang màu trắng lại từ phía nam lao đến, hung hăng va chạm vào phía trên đại trận bảo vệ sơn trang. Lại là một hồi lắc lư chao đảo.

Yêu khí màu trắng cuồn cuộn, bên trong xen lẫn với các loại giọng nữ hết sức mị hoặc mê người. Tiếng rên rỉ uyển chuyển, khiến huyết mạch người ta căng lên. Dường như trong đám yêu khí màu trắng này đang trình diễn từng cảnh tượng đông cung sống động, khiến người ta mặt đỏ tới mang tai. Rất nhiều đệ tử Vấn Kiếm Sơn Trang chỉ cảm thấy tâm thần kích động, sắp không khống chế được.

Lại là một vị cường giả Yêu tộc. Trong lòng Hoàng Thế Hùng thầm cảm thấy lạnh lẽo.

Loại cường giả Yêu tộc cảnh giới này ra tay, cho dù Vấn Kiếm Sơn Trang dốc toàn lực, tuyệt đối cũng không khả năng bảo vệ được.

- Hoàng Lỗi, lập tức đi tới Thần Cơ Điện, hủy tất cả mọi thứ bên trong cho ta!

Hoàng Thế Hùng quyết định thật nhanh, xoay người hét lớn.

Thần Cơ Điện trong Vấn Kiếm Sơn Trang cất giữ vô số tài liệu của những người thường xuyên lui tới Vấn Kiếm Tông trong năm nay, cùng với các loại bí quyết. Trong đó còn bao gồm rất nhiều bí mật bất truyền của rất nhiều tông môn bên trong Huyền Vấn Kiếm Trang, cùng với một vài trân bảo do Vấn Kiếm Sơn Trang tàng trữ, tích lũy được trong mấy năm nay. Hoàng Thế Hùng đưa ra quyết định như vậy, mọi người ở chỗ này nhất thời đều hiểu được ý tứ của trang chủ.

Thà làm ngọc vỡ. Đây chính là muốn ngọc đã đều nát.

Hoàng Lỗi ngẩn ngơ, nhìn Hoàng Dung đang đứng ở bên cạnh mình một chút, cuối cùng gật đầu, nói:

- Tuân mệnh.

*****

Sau đó, hắn lập tức xoay người, dẫn người đi tiêu hủy Thần Cơ Điện.

- Bảo phụ nữ người già và trẻ nhỏ trong sơn trang theo địa đạo ở dưới đáy Kính Hồ rời khỏi đây. Dung nhi, con đi làm chuyện này.

Ánh mắt Hoàng Thế Hùng nhìn vào nữ hài duy nhất bên cạnh mình, chợ lóe lên vẻ nhu tình.

- Không, phụ thân, con muốn ở lại cùng phụ thân.

Hoàng Dung khẩn trương nói.

Nàng tuy rằng phản nghịch, nhưng không phải là người ngu. Nàng biết lúc này là cục diện thế nào. Cường địch đột kích, nếu như mình thật sự thông qua địa đạo dưới đáy hồ ra ngoài, có lẽ tối nay chính là ngày cha con chia lìa vĩnh viễn.

- Không được kháng mệnh.

Thần sắc Hoàng Thế Hùng trở nên nghiêm nghị, cả giận nói:

- Con là người lớn. Nhiệm vụ này vô cùng quan trọng. Con nhất định phải tự mình hoàn thành. Nhớ kỹ, dẫn theo mẫu thân và các thẩm thẩm của con nhanh chóng theo địa đạo dưới đáy hồ rời đi. Hài tử, nếu con thật sự muốn giúp chúng ta một tay, vậy hãy dẫn các nàng ra ngoài. Đừng khiến cho phụ thân thất vọng. Đừng khiến những nam tử hán, đại trượng phu trang phải buồn phiền vì chuyện ở nhà!

Nước mắt Hoàng Dung nhất thời chảy xuống:

- Nhưng, phụ thân...

- Đi mau!

Thần sắc Hoàng Thế Hùng càng thêm tức giận.

Hoàng Dung ngẩn ngơ, viền mắt ửng đỏ. Cuối cùng nàng giậm chân một cái, cắn răng xoay người rời khỏi đó.

Trong lúc bọn họ nói chuyện, những tiếng động răng rắc liên tục vang lên.

Trong khoảnh khắc, màn nước màu xanh da trời trên đỉnh đầu mọi người bị nghiền nát. Đại trận bảo vệ sơn trang vẫn bị công phá. Trong nháy mắt tiếp theo, yêu khí các màu cuồn cuộn lao vào. Tiếng hô giết từ khắp nơi trong sơn trang truyền vào, giống như thiên quân vạn mã. Vạn yêu gào thét, nghìn ma tụ tập, giống như ngày tận thế. Tiếng hô giết rung trời, càng lúc càng gần.

- Các vị huynh đệ và thế hệ con cháu, xem ra Vấn Kiếm Sơn Trang ta hôm nay khó thoát khỏi kiếp nạn này.

Thần sắc Hoàng Thế Hùng trở nên bình tĩnh. Trong đôi mắt hắn lại lóe ra một sự cuồng nhiệt, nói:

- Máu trong thân thể nam nhi, nên chảy trước đầu đao. Hoàng Thế Hùng ta đã quản lý Vấn Kiếm Sơn Trang bốn mươi năm, tự xét mình không làm gì khiến tông môn phải xấu hổ, cũng không thẹn với lương tâm của mình. Hôm nay đại họa giáng xuống, ta quyết không thể tham sống sợ chết. Sinh ra là người của Vấn Kiếm Tông. Chết, cũng là quỷ của Vấn Kiếm Tông. Hoàng Thế Hùng nguyện cùng mọi người tử chiến, đến chết mới thôi!

Keng!

Hắn rút bội kiếm bên hông ra. Hàn quang trùng thiên.

Keng keng keng keng!!!

Mọi người cũng đồng loạt rút kiếm ra.

Ở đây gần trăm người, đều là những võ giả tinh nhuệ nhất của Vấn Kiếm Sơn Trang. Trong mắt bọn họ lóe ra tinh quang, nhưng tuyệt đối không phải là sự sợ hãi kinh hoàng.

- Cùng nhau huyết chiến, có chết mới thôi!

Tất cả mọi người tức giận gào thét. Sát khí phóng lên cao. Khí thế của hơn một trăm người phát ra, không ngờ mơ hồ giống như thiên quân vạn mã, khiến yêu khí cuồn cuộn xung quanh phải tản ra.

- Vấn Kiếm!

Hoàng Thế Hùng hét lớn một tiếng, xông về phía cường giả Yêu tộc đầu tiên bắn tới. Kiếm quang giống như tia chớp lóe lên.

- Vấn Kiếm!

- Vấn Kiếm!

Những người khác cũng rống giận, giống như thủy triều, không chút sợ hãi liều chết xung phong về phía cường giả Yêu tộc.

Một trận huyết chiến lập tức được triển khai.

Từ trong bầu trời nhìn xuống, chỉ thấy nơi này đột nhiên xuất hiện rất nhiều cường giả Yêu tộc, giống như thủy triều từ bốn phương tám hướng vọt về phía Vấn Kiếm Sơn Trang. Liệt hỏa thiêu đốt, khiến sơn trang mỹ lệ tồn tại suốt mấy ngàn năm biến thành một bãi chiến trường đầy khói và lửa. Từng mái nhà, góc đình sụp đổ. Từng hành lang nhà nước bị đốt hủy...

Vô số cường giả Yêu tộc lộ ra bản thể. Nơi nào bọn họ đi qua, cây cỏ không thể sống được nữa.

Nhưng các võ giả mặc kiếm sĩ phục giống như từng cái đinh đóng chặt trên mặt đất, mấy lần đối mặt với kẻ địch của mình, dù có chết cung không lùi, đánh phát ra ánh sáng huy hoàng của thời khắc cuối cùng trong cuộc đời mình.

Thời gian chưa đầy một nén hương. Bóng đêm đã phủ xuống.

Các cường giả Yêu tộc từ bốn phương tám hướng vọt tới, cuối cùng đã dồn khoảng chừng năm, sáu chục kiếm sĩ trên người đầy vết thương, đến quảng trường đổ nát ở giữa Vấn Kiếm Sơn Trang. Những kiếm sĩ toàn thân đẫm máu, vai sóng vai lưng tựa lưng, rống lên đầy giận dữ, điên cuồng chém giết, giống như những cột trụ vững chắc, thực hiện sự chống đỡ cuối cùng. Từng cường giả Yêu tộc ngã xuống ở trước mặt của bọn họ...

Trong bầu trời, năm sáu thân ảnh, toàn thân tản ra yêu khí khiến thiên địa cũng hít thở không, đang đứng sừng sững.

- Không ngờ Nhân tộc hèn yếu, cũng có dũng giả như vậy. Hoàng Thế Hùng, ngươi đầu hàng đi, hôm nay bản vương sẽ buông tha cho ngươi!

Trong bầu trời, giọng nói của Thanh Giao Vương vang lên như sấm. Trong đám người phía dưới, Hoàng Thế Hùng đứng giơ kiếm lên.

Toàn thân hắn đã đầy máu tươi. Một cánh tay trái được buộc chặt. Hắn nghe nói vậy, cười ha ha:

- Thanh Giao Vương của Thần Tiêu Điện, Cửu Đầu Hổ Vương của Yêu Thần Cung, Lục Vĩ Yêu Vương của Tà Tâm Cốc, Phong Lôi Yêu Vương của Phong Lôi Cung... Ha ha ha, tốt, rất tốt. Không ngờ Vấn Kiếm Sơn Trang ta lại có thể khiến các ngươi đại giá. Thực sự là bị bại không oan, bị bại không oan!

- Hoàng Thế Hùng, chim khôn chọn cành mà đậu. Ngươi ở đại lục Tuyết Châu, xem như là nhân vật số một. Vấn Kiếm Tông đã bị huỷ diệt, ngươi cần gì phải đau khổ chống đỡ như vậy. Hôm nay người yêu không phân biệt, thiên cơ rối loạn. Huyền Sương Thần Cung cũng không thể dò xét thiên hạ. Nếu như ngươi nguyện ý đầu hàng, Thần Tiêu Điện ta sẽ dành cho ngươi một chỗ để lưu lại. Nếu như ngươi ở vị trí thượng khách, vậy hơn năm mươi kiếm sĩ còn lại cũng có thể đi theo dưới trướng của ngươi!

Giọng nói của Thanh Giao Vương từ trong bầu trời truyền xuống tới, vô cùng uy nghiêm.

- Vị trí thượng khanh sao? Ta nhổ vào!

Hoàng Thế Hùng râu tóc đều dựng ngược. Hắn phun ra một bãi nước bọt dính đầy máu, khinh thường cười to nói:

- Ta đường đường chính chính là võ giả Nhân tộc đỉnh thiên lập địa, sao lại noi theo những Nhân tộc bại hoại kia làm chó làm ngựa, để yêu tộc quản chế được? Những binh sĩ tốt bên cạnh ta đều là những người đỉnh thiên lập địa, sao lại có kẻ thực sự sợ chết?

Những lời này vang vọng như sắt đá, tuyên truyền giác ngộ. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, khắp nơi hoàn toàn yên tĩnh.

Cường giả Yêu tộc đang bao vây tấn công cũng đều lui ra.

- Không biết tiến lui. Ngươi cũng biết, bản vương ra lệnh một tiếng, trong nháy mắt có thể khiến đám người trở thành cát bụi xương bay, ép xương thành tro bụi?

Yêu Thần cung chín đầu Hổ Vương khinh thường cười lạnh nói.

- Ngươi làm vậy chính là đang muốn chết!

Trong giọng nói của Thanh Giao Vương của Thần Tiêu Điện có chút tức giận.

- Có chết mà thôi, có gì phải sợ?

Hoàng Thế Hùng cười ha ha:

- Thần Tiêu Điện, Yêu Thần Cung, Tà Tâm Cốc, Phong Lôi Cung... Hôm nay Vấn Kiếm Sơn Trang ta huỷ diệt, nhưng không có nghĩa là Vấn Kiếm Tông đã mất đi. Cứ chờ xem, sớm hay muộn sẽ có một ngày, hậu nhân của Vấn Kiếm Tông ta, cầm trường kiếm đòi lại món nợ máu này. Đến lúc đó, từng người trong số các ngươi đừng mong chạy thoát. Ha ha ha...


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1254)