Vay nóng Tima

Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 0972

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 0972: Đá kê chân nổi danh
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)

Siêu sale Shopee


Thực lực của bốn người Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ, Đinh Linh, Đinh Sát chỉ là sơ giai thánh nhân cảnh nhưng thể chất lực lượng huyết mạch bùng nổ sánh bằng lực lượng cường giả cao giai thánh nhân cảnh. Lực lượng phá hư khủng bố không ngừng va chạm, khiến không khí xung quanh sụp đổ, vỡ ra như gốm sứ.

Tình huống làm người hoảng loạn, các cường giả thế hệ trước đứng xem thầm giật mình.

Rất nhiều cường giả thế hệ trước nổi danh đã lâu lúc này tự hỏi lòng nếu bọn họ gặp ai trong bốn quái vật trẻ Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ, Đinh Linh, Đinh Sát chắc sẽ thua, danh tiếng cả đời mất hết.

Đôi chiến đấu thảm liệt nhất là phong Phong Hành Lịch, hỏa Hỏa Quân.

Hỏa Quân, Phong Hành Lịch đều là nửa bước cường giả thần cảnh, về tu vi thì hỏa mạnh hơn một chút. Vì ân oán quá khứ nên Phong Hành Lịch nổi khùng lên, từng cơn bão thanh long rít gào, từng chiêu từng thức là liều mạng. Trong phút chốc máu phun ra, xương trắng tung tóe, cực kỳ thảm liệt.

- Thanh lý mon hộ thay đại soái!

Phong Hành Lịch như phát điên, một cánh tay gãy, lưng bụng có một vết thương đáng sợ gần như chém lão thành hai khúc. Miệng vết thương bị đốt khét đen, máu tràn ra, từng chiêu từng thức là liều mạng lưỡng bại câu thương.

Hỏa Quân cười khẩy nói:

- Phong Hành Lịch, ngươi quá đề cao mình!

Hỏa Quân không còn bình tĩnh như lúc đầu.

Nửa ngực Hỏa Quân hầu như bị đấm thủng, cơ thể thành người lửa. Hỏa Quân khống chế biển lửa đầy trời đối kháng cùng gió lốc thanh long. Bàn về tu vi thực lực thì Hỏa Quân giỏi hơn Phong Hành Lịch một chút, nhưng Phong Hành Lịch đánh kiểu hại địch một ngàn ta thiệt tám trăm làm Hỏa Quân bó tay bó chân, mãi chưa thể đánh bại đối thủ.

Ngọn lửa rực cháy trong lòng Hỏa Quân, phát ra khiêu chiến:

- Phong Hành Lịch, ngươi và ta rời khỏi đây lên chiến trường tinh thần đấu một trận, không chết không ngừng!

Phong Hành Lịch cười sang sảng:

- Có gì không dám, đi theo ta.

Mấy chục gió lốc thanh long bỗng hợp lại hình thành thần long màu xanh dài mấy ngàn trượng như vật sống, nó gầm rống chấn động thiên địa, chân trước xé rách lửa đầy trời. Phong Hành Lịch đứng trên đầu thần long biến mất phía khung trời.

Hỏa Quân hét lớn một tiếng, biển lửa biến thành cánh chân hoàng to rợp trời, nhẹ vỗ đập, gã thành sao băng bay ngược lên trời. Hỏa Quân theo sát thần long màu xanh.

Lực lượng của cường giả thần cảnh quá đáng sợ, thật sự chiến đấu rất có thể hủy diệt đất đai núi sông, tạo thành phá hỏng mấy trăm năm không thể hồi phục. Bình thường cường giả thần cảnh nói: Sẽ cố sy thu giấu hơi thở, nếu quyết đấu sinh tử phải lên chỗ tận cùng khung trời, vào chiến trường tinh thần chân không vũ trụ. Nếu không chịu thì cường giả thần cảnh vẫn sẽ bị lực lượng pháp tắc trong thiên địa bài xích truyền tống đi.

Chỉ có trong môi trường chiến trường tinh thần mới chịu nổi lực lượng khủng bố của cường giả thần cảnh.

Một khi vào chiến trường tinh thần nghĩa là tử chiến thật sự.

Phong Hành Lịch, Hỏa Quân ngày xưa là hai trong bốn siêu cường giả còn lại trong phong hỏa lôi điện của quân tây chinh. Lần này Phong Hành Lịch, Hỏa Quân quyết phân thắng bại, sẽ có một người chết.

Điều này làm rất nhiều người thổn thức.

Thế sự biến ảo khó dò, năm xưa là bằng hữu thân như huynh đệ bây giờ sắp đại chiến sinh tử.

Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn hai người biến mất trong bầu trời vô tận, thầm thở dài. Trận chiến này e rằng Phong Hành Lịch dữ nhiều lành ít, dù sao cảnh giới thấp hơn Hỏa Quân một chút. Phong Hành Lịch nhớ có giận dữ chống đỡ, một khi trút hơi giận ra thì khó mà ngăn được Hỏa Quân.

Lực lượng của Đinh Hạo không thể làm gì thay đổi cuộc chiến.

Phong Hành Lịch, Hỏa Quân đều nổi khùng lên, không ai ngăn cản được.

Chính lúc này...

Phụt! Phụt! Phụt! Phụt! Phụt!

Không trung phía trước bỗng bắn ra mấy giọt máu, máu nhuộm đỏ khung trời.

Hư không chậm rãi tách ra từng khe hở trắng, xuyên qua khe nứt mơ hồ thấy bên kia là thế giới lạnh giá, băng tuyết vần vũ. Khí lạnh khủng bố tràn ra từ khe nứt khiến nhiệt độ không khí xung quanh mấy trăm dặm giảm thấp, cả thế giới trở về thời băng hà thái cổ.

Có năm bóng người đẫm máu cực kỳ chật vật rớt ra khỏi khe hở.

Là năm vị cường giả thần cảnh Thần Đình phương đông bị cuốn vào đạo băng tuyết.

Bọn họ... Thua!

bốn phía ồ lên.

Năm cường giả thần cảnh Thần Đình phương đông người đẫm máu cực kỳ chật vật như giẻ rách bị vứt đi, không có chút sức chống cự rớt khỏi khe hở hư không.

Băng Ma áo trắng bay bay ung dung bước ra khỏi khe nứt không gian.

Khe nứt trắng nhạt lặng lẽ khép lại sau lưng Bắc vực Huyền Sương Chiến thần, thế giới bão tuyết bên kia biến mất trướ mắt mọi người.

Vô số cặp mắt rung động, kính sợ nhìn nam nhân mặc trường bào màu trắng áo trắng như đỉnh băng.

Tuy lúc trước có người đoán năm cường giả thần cảnh Thần Đình phương đông sẽ thua nhưng không ngờ có kết quả nhanh đến thế. Chưa tới một canh giờ năm cường giả thần cảnh Thần Đình phương đông đã thua hoàn toàn, đây chính là cường giả thần cảnh! Bình thường dù ở đâu thì cường giả thần cảnh là chúa tể chí tôn một phương, tuổi thọ gần như vô tận, tức giận có thể hủy thiên diệt địa. Cường giả thần cảnh Thần Đình phương đông hợp tác nhưng bị người đánh bại dễ như chơi.

Thực lực của Băng Ma đã đến trình độ gì?

Không lẽ Băng Ma bước ra một bước kia rồi?

Trong phút chốc không ai dám đối diện ánh mắt với Băng Ma.

Các thế lực, cường giả thụt lùi, không dám đến gần Hắc Giáp Quân, giữ khoảng cách với người Thần Đình phương đông.

Bọn họ vốn theo lời mời của Thần Đình phương đông đến Thập Vạn Đại Sơn mạch trợ trận, một mặt là nịnh nọt Thần Đình, biểu thị trung tâm, mặt khác là muốn đục nước béo cò chia một chén canh. Nếu có thể giết Đinh Thánh Thán thì từ nay một bước lên mây. Nhưng bây giờ bọn họ sợ đến gần Hắc Giáp Quân, sợ bị Băng Ma hiểu lầm bọn họ là người của Thần Đình phương đông. Xem chuyện xảy ra lúc trước thì Băng Ma chán ghét người Thần Đình phương đông.

Năm cường giả thần cảnh Thần Đình phương đông bị đánh tơi tả, còn ai dám đối địch với Băng Ma?

Bắc vực Huyền Sương Chiến thần quét mắt bốn phía, không hành động tiếp. Bắc vực Huyền Sương Chiến thần nhìn năm cường giả thần cảnh Thần Đình phương đông không có sức chống cự.

Bắc vực Huyền Sương Chiến thần lạnh nhạt nói:

- Nghĩ tình tu hành không dễ, lần này tha cho các ngươi một mạng, đi đi.

Năm cường giả thần cảnh Thần Đình phương đông nghe xong thở dài lùi lại.

Cường giả thần cảnh mặc áo giáp lửa đứt tay bị thương nặng nhất, gần như không thể đứng giữa không trung, lực lượng căn nguyên bị tiêu hao hết sạch. Hôm nay cường giả thần cảnh mặc áo giáp lửa thua thảm nhất từ khi gã tiến vào thần cảnh. Cường giả thần cảnh mặc áo giáp lửa nhớ lại trong đạo băng tuyết gã yếu ớt như con kiến, bị Băng Ma một chưởng đánh bại. Lực lượng hùng hồn ngập trời, đáng sợ như lướt qua tử thần khiến cường giả thần cảnh mặc áo giáp lửa cảm giác đã qua một đời.

Cường giả thần cảnh mặc áo giáp lửa chưa từng cảm thấy ý chí võ đạo suy sụp như hôm nay.

*****

Trận thua này khiến cường giả thần cảnh mặc áo giáp lửa mất hứng thú với mọi thứ.

Cường giả thần cảnh mặc áo giáp lửa suy sụp tinh thần chắp tay hướng Thập Thần Tử:

- Thần vương điện hạ, xin hãy chuyển lời với Thần Đế là hôm nay Chi Cao Ca thảm bại bi thương nặng, thực lực hao tổn lớn cần bế quan tiềm tu, không thể chinh chiến vì Thần Đế, không có mặt mũi đi theo hầu. Từ biệt tại đây, sau này không gặp lại.

Không đợi Thập Thần Tử giữ lại cường giả thần cảnh mặc áo giáp lửa cụt tay biến thành luồng sáng biến mất phía chân trời.

Bốn cường giả thần cảnh Thần Đình phương đông khác cũng ủ rũ.

Hôm nay thua cuộc không khác gì đám cường giả thần cảnh tâm cao chí ngạo chết một lần.

Nhiều năm nay bọn họ là con cưng của vận mệnh, là trung tâm ánh sáng, là một trong tồn tại cao cấp nhất của thế giới này. Tuy nói thua trận không phải chuyện không thể chấp nhận nhưng không có sức đánh lại như thế này khiến đám cường giả thần cảnh Thần Đình phương đông cần xem xét lại bản thân.

Bốn cường giả thần cảnh Thần Đình phương đông chắp tay từ biệt Thập Thần Tử, rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn mạch.

Vết thương trên người Thập Thần Tử hơi lạnh lại, thay bộ chiến giáp hoàng kim mới, lấy lại phong độ. Bây giờ Thập Thần Tử mờ mịt nhìn năm cường giả thần cảnh Thần Đình phương đông cương quyết rời đi, gã vẫy tay nhưng không biết nên nói cái gì.

Năm cường giả thần cảnh là lực lượng không thể bỏ qua với Thần Đình phương đông, hôm nay tổn thất như vậy chờ khi Thập Thần Tử quay về sẽ bị Thần Đế trách phạt. Thập Thần Tử cực khổ luồn cúi mấy năm nay có lẽ từ nay thành dã tràng se cát, muốn được Thần Đế tin tưởng lại là muôn vàn khó khăn.

Thập Thần Tử rất hận nhưng bây giờ gã không dám làm gì hung thủ Băng Ma.

Đó là tồn tại Thập Thần Tử không dám trêu vào.

Lòng Thập Thần Tử mờ mịt nhìn bốn phía, chợt nhận ra điều gì, mắt sáng lênn hìn chằm chằm Đinh Đồng.

- Phải rồi, bố cục lần này, hành động quân sự đều là nhi tử Thần Đế yêu thương nhất tự tay bày ra, mình chỉ nghe theo chỉ huy. Dù Thần Đế có trách phạt thì có Đinh Đồng gánh vác, huống chi Đinh Đồng như yêu nghiệt có lẽ sẽ không thua trận chiến hôm nay.

Lòng Thập Thần Tử máy động, chỉ có gã mới hiểu điệt tử Đinh Đồng đáng sợ cỡ nào.

Hơn mười năm nay chuyện gì Đinh Đồng đã muốn là phải làm được, kế hoạch nào gã sắp đặt thì chưa từng thất bại. Mỗi lần Đinh Đồng sắp xếp nhiều hậu chiêu, khi kẻ địch tự cho là chiếm ưu thế thì cho một kích sấm sét đập tan hy vọng.

Lần này chắc chắn Đinh Đồng cũng có hậu chiêu.

Thập Thần Tử nghĩ đến thấy tự tin dạt dào.

Cùng lúc đó...

Toàn thân Đinh Đồng bao phủ trong ánh sáng vàng chợt hét to một tiếng:

- Đủ rồi!

Đinh Đồng lắc người biến mất tại chỗ, chớp mắt đã ra xa mấy ngàn thước, kéo giãn khoảng cách với Đinh Thánh Thán. Một bức tường thời không trong suốt che trước mặt Đinh Đồng, ngăn cách tất cả.

Đinh Đồng rất kiêu ngạo nói:

- Sớm biết Đinh Thánh Thán nhà ngươi có cấu kết với ma tinh chuyển thế, quả nhiên không sai. Ha ha ha ha ha ha! Nếu Băng Ma, Phật Ma xuất hiện vậy còn Thiên Ma đâu? Cùng ra đi, hôm nay đưa đám ma tinh chuyển thế không biết sống chết các ngươi lên đường!

Sắc vàng trong mắt Đinh Đồng dần rút đi, lĩnh vực đồng mang quanh người biến mất. Bắc Đẩu thất tinh vận chuyển càng quái dị trong con ngươi Đinh Đồng, như đang diễn sinh thứ gì đáng sợ. Lực lượng cực kỳ nguy hiểm phát ra từ cơ thể Đinh Đồng.

Phật Chủ thở dài niệm phật:

- A di đà phật, tiểu thí chủ chấp niệm sâu, đọa vào ma đạo mà không tự biết, làm giá y cho người. Đáng buồn, đáng tiếc.

Bắc vực Huyền Sương Chiến thần đứng trong không trung, áo trắng như tuyết. Bắc vực Huyền Sương Chiến thần lắc đầu, trào phúng nhìn Đinh Đồng.

Đinh Thánh Thán xuất hiện chính giữa Phật Chủ, Bắc vực Huyền Sương Chiến thần.

- Lúc trước ngươi cướp huyết mạch của Hạo nhi, hôm nay ta không giết ngươi mà chỉ cướp đôi mắt ngươi, để ngươi biết cảm nhận khi đó của Hạo nhi!

Mắt Đinh Thánh Thán bắn ra sát khí như kiếm bén, không còn bình tĩnh. Khí thế của Đinh Thánh Thán trở nên hùng hổ, gã bị ngôn ngữ Đinh Đồng khiêu khích chọc giận.

Đinh Đồng cười to bảo:

- Sao? Tức giận? Ta còn tưởng ngươi đã vô dụng đến mức không biết giận là gì. Nhưng không có thực lực mà tức giận là đáng thương, bi kịch nhất. Hôm nay là thời cơ tốt nhất ta cố ý lựa chọn để danh chấn thiên hạ. Đinh Thánh Thán, Băng Ma, Phật Ma, các ngươi cùng ra tay đi. Ba ngươi miễn cưỡng làm đá kê chân cho ta nổi lên.

Đinh Đồng muốn một chọi ba.

Đinh Hạo đứng phía xa giật mình. Xem tình hình trước mắt thì một mình phụ thân có thể áp chế Đinh Đồng, gã lấy tự tin đâu ra mà cuồng vọng muốn một chọi ba? Không lẽ Đinh Đồng còn có vũ khí bí mật gì?

Mắt Thập Thần Tử sáng lên.

Đinh Đồng vô cùng tự tin khiến Thập Thần Tử yên lòng.

Thập Thần Tử giơ tay, các hạm đội Ma Kha màu đen phát ra tiếng trống trận, nhịp trống như sấm kích động thiên địa, khiến người máu nóng sôi sục. Khí diễm màu đen mắt thường trông thấy dâng lên trong đại quân Hắc Giáp Quân như đội ma quân. Vô số binh sĩ Hắc Giáp Quân rống to, sóng âm ầm ầm tràn ngập bốn phương tám hướng.

Khí thế rất đáng sợ.

Khí thế kích động, Đinh Đồng đứng trên cao vạt áo bay, có ánh sáng đen xoay tròn quanh thân gã. Đinh Đồng sắp biến thành lỗ đen, hai cái cánh to xuất hiện. Nhìn kỹ thì thấy ảo ảnh một đao một kiếm dài mấy ngàn thước hiện ra sau lưng Đinh Đồng như cánh.

Đinh Đồng ngửa đầu lên trời, hai tay duỗi ra.

Vù vù vù vù vù!

Keng keng keng! Keng keng keng!

Trong phạm vi mấy trăm dặm, tất cả binh khí dù là đao, kiếm, búa, rìu, trường thương, lưu tinh, tấm thuẫn, áo giáp đều rung rinh. Nhiều người phát hiện sắp không thể khống chế vũ khí, vô số đao kiếm trường thương tránh thoát chủ nhân khống chế, tự động bay lơ lửng trên bầu trời.

Vũ khí đao kiếm đầy trời như thần dân đê tiện nhất bái vị bạo quân đứng trên cao.

Hơi thở âm u, khủng bố, bạo ngược khó tả phát ra từ cơ thể Đinh Đồng.

Hơi thở này không ngừng dâng lên cao như không có cuối.

Chớp mắt Đinh Đồng phát ra cực hạn vượt xa lúc trước, từng luồng sáng đen như xúc tua che bầu trời mấy trăm dặm tối sầm như ban đêm đến. Bóng tối vĩnh hằng thống trị thế giới này, Đinh Đồng là trung tâm ắc ám.

Sợ hãi, tuyệt vọng, phẫn nộ, bi thương, bi ai, điên cuồng...

Bóng tối bao phủ, các mặt trái cảm xúc tuyệt vọng sâu trong nhân tính bỗng lan tràn, như ôn dịch dâng lên trong lòng mỗi người.

Bóng tối bao phủ, mọi thứ trở nên âm u.

Tiếng trống ầm ầm, các binh sĩ Hắc Giáp Quân gầm rống như bầy ma bay múa, vô số ác ma hoan hô, cổ vũ ma vương Đinh Đồng giáng xuống.

Các cao thủ, cường giả thế gia, thế lực tông môn thấy hình ảnh này thì biến sắc mặt, run rẩy.

- Trời ạ, lực lượng con người có thể cường đại đến mức này sao? Đây rốt cuộc là lực lượng gì?

- Thanh niên tên Đinh Đồng... Chẳng lẽ đã vào cảnh giới tiên ma?


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1254)