Vay nóng Tinvay

Truyện:Vô Sỉ Đạo Tặc - Chương 076

Vô Sỉ Đạo Tặc
Trọn bộ 255 chương
Chương 076: Thâu Tập
0.00
(0 votes)


Chương (1-255)

Siêu sale Shopee


Nhìn Hàn Đan, Cổ Diêu đột nhiên phát hiện nàng có nhiều thay đổi.

Sau hơn nửa năm học, Hàn Đan chợt trưởng thành không ít, cao ít nhất à một thước sáu, so với Cổ Diêu thì thấp hơn nửa cái đầu mà thôi.

Mái tóc đã không còn cột thành kiểu hai cái sừng dê rồi, mà bây giờ là cột thành kiểu đuôi ngựa với một sợi nơ màu xanh biếc, tăng thêm vẻ hoạt bát.

Bộ ngực với màn hình LCD, bây giờ đã dần dần đầy đặn hơn, ẩn ở trong áo lót, xấu hổ mà phát triển theo chủ nhân.

Sau khi nhập học, hai người vẫn thường xuyên gặp mặt nên Cổ Diêu cũng không nhận thấy được sự phát triển dần dần. Nhưng sau một thời gian không gặp mặt, cảm nhận rõ ràng hơn nhiều.

Rất rõ ràng, không thể xem Hàn Đan như là một tiểu cô nương không biết sự đời như mới lần đầu gặp mặt được, bây giờ nàng đã không còn là một tiểu cô nương ngây thơ nữa mà đã thành một thiếu nữ tựa như một nụ hoa đang nở.

Có thể nói Hàn Đan phát dục có điểm khác thường, các tiểu cô nương trên tạp địch đại lục khi mười một mười hai tuổi đều đã bắt đầu phát dục, có trễ lắm cũng không quá mười ba tuổi mà Hàn Đan đến tận mười bốn tuổi mà vẫn còn như một nữ hài.

Nghe nói lần kinh nguyệt đầu tiên của nàng là từ năm tháng trước, lúc ấy nàng vốn không biết gì nên rất hoảng sợ, cứ nghĩ là thân thể của mình có vấn đề, nên lo lắng không thôi, còn thẹn thùng mà lén hỏi Cổ Diêu, đến nỗi Cổ Diêu đường đường một nam nhân phải trở thành người chỉ dạy về sinh lý của nữ nhân cho nàng, nên nàng mới hết lo âu.

Nhưng quá trình phát dục của nàng lại nhanh hơn các cô gái bình thường không ít, từ lần đầu tiên xuất hiện kinh nguyệt, chỉ trong nửa năm thời gian ngắn ngủi mà đã nghiễm nhiên trở thành một tiểu mỹ nữ rồi.

Lúc trước khi cùng Hàn Đan đùa giỡn Cổ Diêu hay đánh vào mông nàng, cảm giác rất tự nhiên, nhưng lúc này lại đột nhiên có một cảm giác khác thường.

Nếu như Hàn Đan đã không còn là một nữ hài mà là một thiếu nữ thì địa phương kia chính là vùng cấm, không thể để người khác phái tùy tiện khinh nhờn được, chỉ là loại chuyển biến tam lý này làm cho Cổ Diêu có điểm không thích ứng được.

Nhưng Hàn Đan lại không cho là thế, nhìn thấy Cổ Diêu ngẩn người, lo lắng nói:"Cổ Diêu ca ca, sao vậy, chờ đợi lâu quá nên tức giận sao?"

Gần đây, Hàn Đan tựa hồ cũng đã học cách chọn trang phục, đến nỗi lần lần hẹn Cổ Diêu phải chờ đến hơn hai mươi phút nàng mới khoan thai đi đến. Điều này chứng tỏ ngoại trừ sinh lý ra thì tâm lý của nàng cũng đã thành thục, hiểu được mỗi một thiếu nữ đều muốn đẹp.

Cổ Diêu nhanh chóng xóa bỏ cái tâm tình kỳ quái này ra khỏi đầu, mỉm cười nói:"Đương nhiên là không có, Cổ Diêu ca ca là người dễ dàng tức giận như vậy sao?"

Ôm lấy cánh tay của Cổ Diêu, hàn đan chu cái miệng nhỏ nhắn nói:"Cổ Diêu ca ca, sao dạo này huynh không đến chỉ dạy cho muội?"

Cổ Diêu thở dài nói:"Đan Đan vốn thông minh, học tập nhanh, bây giờ đã là trọng điểm để đạo sư bồi dưỡng rồi, mà Cổ Diêu ca ca chỉ là một tên xui xẻo mà thôi, mấy lần thi kiểm tra đều đạt kết quả không tốt nên cần phải gia tăng tu luyện rồi, nếu không thì làm có thể diện của một vị ca ca đây, nếu không đến lúc đó khó mà nhìn."

Hàn Đan lập tức lắc lắc đầu nói:"Ai nói thế, Cổ Diêu ca ca thông minh nhất, Đan Đan cũng là do huynh dạy mà!"

Cổ Diêu cười nói:"Nhưng Đan Đan đã vượt qua thầy rồi!"

Lời này quả thật là không sai, cùng luyện linh động, tiến bộ của Hàn Đan hơn hắn nhiều lắm. Việc phát dục của nàng là một điểm, nhưng cũng phải nói là nàng có tố chất thượng thừa, giống như người của hạ hầu gia tộc vậy, dễ dàng kích phát tiềm năng hơn hẳn người bình thường, quá trình tu luyện của nàng thuận buồm xuôi gió, không có bị chướng ngại gì.

Trên thực tế thì Hàn Đan đối với Cổ Diêu vô cùng sùng bái, có rất nhiều điểm nghi vấn mà đạo sư giải thích rất khó hiểu, nhưng khi đem đi hỏi Cổ Diêu thì hắn lại giải thích rất dễ hiểu, bởi vậy sự bội phục của Hàn Đan đối với vị ca ca này luôn ngày càng tăng thêm, nàng cũng không biết những lý luận đó đa phần đều là đến từ Thiên Ma Quyết.

Bây giờ gặp nhau không phải là truyền dạy võ nghệ như mấy tháng trước, Hàn Đan đã trở thành tiểu điểm được các đạo sư ưu ái, trong khoảng thời gian này thực lực tăng nhanh, Cổ Diêu cho rằng mình không cần phải dạy nàng thêm nữa.

Hai người vừa đùa giỡn vừa đi đến bên một hồ nước, người đi lại cũng ít đi, mà Hàn Đan lúc nào cũng chi chi tra tra như một con chim nhỏ lúc này đột nhiên cũng an tĩnh đi.

Cổ Diêu có cảm giác kỳ quái, nhìn bốn phía xung quanh, sau đó mới bừng tỉnh giác ngộ, chỉ thấy bên trong các lùm cây bụi cỏ ven hồ, có vài cặp thanh niên nam nữ, dựa sát vào nhau, hoặc ôm chặt lấy nhau.

Học viên của thần thánh học viện đa số đều từ mười sáu đến hai hai, đang là lúc phát triển, cho nên học sinh yêu thương nhau cũng là chuyện bình thường.

Trên đại lục có rất nhiều thiếu gia công tử mới mười bảy mười tám tuổi mà đã lấy thê nạp thiếp, bên cạnh còn có vô số thiếp thân thị nữ để hầu hạ trên giường.

Thần thánh học viện tuy có lịch sử rất lâu đời nhưng cũng không phải là cổ hủ, đối với hiện tượng này cũng chỉ là mắt nhắm mắt mở cho qua, chỉ cần đừng có sự việc nào dẫn đến xuất hiện thêm 'Nhân Mạng' là được, học viên có quyền tự do yêu đương không bị ngăn cấm.

Mà cánh rừng này được gọi là uyên ương hồ, thật ra không phải nơi này có uyên ương gì, mà do nơi này có phong cảnh đẹp, lại là nơi hẻo lánh trong học viện nên trở thành thánh địa của các đôi yêu thương nhau tâm sự nên mới có tên này.

Không khí xấu hổ nhất thời xuất hiện, đến nơi này để tản bộm đúng là nơi không thích hợp.

Không biết là nhìn thấy gì sắc mặt Hàn Đan đột nhiên ửng hồng.

Nhìn theo ánh mắt của nàng, ở phía sau bụi cỏ có một đôi nam nữ, hai người không coi ai ra gì, đè nhau ra mà hôn hít rất là khí thế. Nam tử có chút hấp tấp, ma trảo chui vào trong áo của nữ tử loạn động, nữ tử bị vuốt ve không nhịn được nên thân thể uốn éo, đôi môi mọng đỏ muốn kêu lên nhưng chiếc lưỡi đã bị nam tử nuốt lấy.

Nếu là nửa năm trước thì Hàn Đan chắc chắn sẽ tò mò và hỏi:"Cổ Diêu ca ca, bọn họ đang làm cái gì vậy?" Nhưng bây giờ nàng đã không còn là một tiểu cô nương không biết gì như nửa năm trước đây cả, đối với chuyện nam nữ đã biết đôi chút, nói:"Bọn họ thiệt là!"

Nói xong liền kéo tay Cổ Diêu bước nhanh bên hồ, đi đến một chỗ không có người.

Hai người cùng im lặng không lên tiếng, cảnh vừa rồi làm cho khuôn mặt xinh xắn của Cổ Diêu đỏ ửng lên, nắm lấy góc áo và chơi đùa, giống như là không biết làm gì.

Có lẽ cảm nhận được có chút mất tự nhiên, Hàn Đan rốt cục không nhịn được mở miệng nói:"Cổ Diêu ..."

Chưa kịp nói xong thì Cổ Diêu đã đẩy nàng ra:"Cẩn Thận!"

Một bóng đen tiến sát đến bên cạnh hai người, thanh chủy thủ sắc bén sướt ngang qua vạt áo của Cổ Diêu.

Đồng tử của Cổ Diêu co rút lại, hai từ xuất hiện trong đầu hắn – Thích Khách!


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-255)