← Ch.164 | Ch.166 → |
Từ sau khi tiến vào rừng đến giờ, hai người không gặp phải bất kỳ ai, bởi thế người có chút ngạc nhiên.
Sau một hồi do dự, Cổ Diêu liền đi đến chỗ phát ra tiếng đánh nhau, sau đó nhanh chóng biết được những bên đánh nhau.
Chỉ có ba người, trong đó một bên là hai thiếu nữ khoảng mười tám mười chín tuổi, rất giống với nhân loại, nhưng ngũ quan lại tinh xảo hơn rất nhiều, hai mắt giống như lam bảo thạch, quỳnh tị anh thần, quả thật chính là tác phẩm được thượng đế điêu khắc tỉ mĩ, không hề có một chút tỳ vết.
Ngoại trừ những điểm đó ra nàng còn có một đôi tai dài, đây chính là đặc điểm rõ ràng nhất của Tinh Linh.
Hai Tinh Linh cực kỳ xinh đẹp, tựa như là được đúc từ cùng một khuôn, giống nhau như đúc, cao thấp cũng không hơn kém nhau mấy, nếu như không phải trang phục khác nhau thì ắt hẳn là rất khó phân biệt.
Khuôn mặt xinh đẹp của hai nàng đều lộ vẻ kinh hoàng, vừa thi triển ngự phong thuật để chạy vừa liên tục phóng ra ma pháp để bắn về kẻ đang đuổi theo phía sau.
Tinh Linh có được thiên phú về ma pháp rất là ưu tú, rất nhiều Tinh Linh sau khi trải qua tu luyện đều trở thành những ma pháp sư xuất sắc. Hai Tinh Linh này cũng có được trình độ ma pháp rất tốt, các nàng vừa chạy vừa thi triển ma pháp nhưng tốc độ vẫn rất nhanh uy lực cũng rất mạnh, Băng Bào Hao, Phong Thần Chi Vũ đều là cÁc Ma pháp cao cấp, các cổ thụ chọc trời cũng liên tục ngã xuống ầm ầm.
Nhưng Cổ Diêu chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn ra được kinh nghiệm chiến đấu của hai nàng rất là ít, về khả năng chọn thời điểm công kích của các nàng chỉ có thể nói là ngang với một ma pháp sư mà thôi. Nhưng nói sao đi nữa với thực lực của hai nàng như thế thì cho dù có thiếu kinh nghiệm chiến đấu đi nữa nhưng dưới các đòn ma pháp loạn xạ của các nàng thì thực lực thấp hơn không thể dễ dàng đỡ được, mà hai nàng còn phải chạy trối chết, khẳng định đối thủ rất là mạnh.
Khi Cổ Diêu nhìn thấy người đuổi theo phía sau thì đã hiểu được tại sao hai Tinh Linh này lại hoảng sợ như thế rồi, bởi vì các nàng đã gặp phả thiên địch -- Hấp Huyết Quỷ!
Một Ác Ma có đôi cánh dài. Diện mạo dữ tợn, hai mắt màu đro, mũi ưng, bốn cái răng nanh trong miệng lòi ra, rất dài, hắn có hai chân như ngựa, hai tay giống như móng vuốt đại bàng, khô gầy chỉ có da bọc xương.
Nói đúng hơn chỉ có một nửa phẩm chất của Hấp Huyết Quỷ, vừa tiến hóa từ ma quỷ. Vẫn chưa tiến hóa thành Hấp Huyết Quỷ hoàn toàn, nên cũng không có được dung mạo tuấn mỹ, hình dáng hoàn toàn giống với một ma quỷ, chỉ khác là có thêm một đôi cánh.
CÁc Ma quỷ sắp tiến hóa thành Hấp Huyết Quỷ đều chọn lựa các con mồi xinh đẹp. Vì ngoài máu ra thì hình dáng cũng rất quan trọng, bởi vì nếu như con mồi của họ chính là Tinh Linh thì sau khi tiến hóa sẽ hoàn toàn mất đi bộ dạng xấu xí của ma quỷ, trí tuệ là thực lực cũng tăng lên rất là nhiều. Vì thế rất nhiều chuẩn Hấp Huyết Quỷ đều đến Tinh Linh dâm lâm đển săn mồi.
Hiếm khi gặp được một Tinh Linh thiếu nữ, gặp được đã là may mắn rồi, mà lại là một đôi nữa, mắt thấy có thể hoàn toàn tiến hóa một cách tốt đẹp thì tên chuẩn Hấp Huyết Quỷ này làm sao có thể bỏ qua được.
Đôi cánh dài của hắn nhẹ nhàng vỗ trong không trung, né tránh các đòn công kích của hai Tinh Linh thiếu nữ, tránh những đòn mạnh, dùng điểu trảo để đỡ những đòn thế yếu hơn, không nhanh không chậm mà đuổi theo hai Tinh Linh thiếu nữ. Xem ra đúng là một tên gia hỏa có nhiều kinh nghiệm.
Phương pháp nâng cao thực lực của ma quỷ chính là chiến đấu, cho nên khi sắp tiến hóa thành Ác Ma thì hắn khẳng định là đã than kinh bách chiến.
Nếu cứ theo tình huống này thì hai Tinh Linh thiếu nữ sẽ nhanh chóng tiêu hao hết ma lực như ngọn đèn dầu sắp cạn, rơi vào tay của tên chuẩn Hấp Huyết Quỷ, trở thành vật hi sinh cho quá trình tiến hóa của nó.
" Hé hé, đừng mong chạy thoát. Tiểu bảo bối của ta, các người quả thật là xinh đẹp. Nhất định máu cảu hai người sẽ vô cùng tuyệt vời, đến đây nào, để ta ôm hôn một cái nào!"
Trong lúc truy đuổi Chuẩn Hấp Huyết Quỷ cũng không quên dùng lời lẽ để nhiễu loạn tâm tình hai Tinh Linh thiếu nữ.
Nếu như là những người đã quen với sóng gió thì đương nhiên sẽ không ảnh hưởng gì, nhưng hai Tinh Linh thiếu nữ này đều còn rất trẻ, bị tên ma quỷ ghê tởm này nhiễu loạn nhất thời luống cuống, tên Chuẩn Hấp Huyết Quỷ lại nhân cơ hội tiến lại gần thêm.
Nhưng lúc này mắt của hai nàng sáng ngời, bởi vì cách đó không xa có một nam tử.
Tinh Linh thiếu nữ tựa như là bắt được phao cứu mạng vội la lên:" Cứu, xin hãy cứu!"
Các nàng dù sao cũng không có nhiều kinh nghiệm, không biết rõ đối phương và thực lực mà đã tùy tiện kêu cứu.
Nếu như người kia chính là đồng bọn của tên Chuẩn Hấp Huyết Quỷ thì xem như hai nàng xong đời rồi.
Cũng may là vận khí của các nàng cũng không tệ, đến khi hai này dùng ngự phong bay qua thì hắn cũng không có hành động gì.
Chuẩn Hấp Huyết Quỷ cũng phát hiện ra, hô lên:" Nhân Loại, đừng xen vào chuyện của người khác, không thấy rằng ta đã là một chuẩn Ác Ma rồi sao, chỉ cần hút máu của hai Tinh Linh kia sẽ tiến hóa thành Ác Ma, ta nghĩ chắc ngươi không muốn cùng với một Ác Ma cao cấp đối địch, đúng không?"
Bình thường nhất định hắn sẽ không có nói nhảm như thế, nhưng bây giờ khó khăn lắm mới tìm được hai Tinh Linh đơn độc, nên không thể phạm vào bất cứ sai lầm nào được, cho dù tên này không mạnh nhưng nhất định cũng sẽ gây trở ngại cho hắn, để hai Tinh Linh này có cơ hội chạy sâu vào rừng thi coi như hắn mất công vô ích, ở sâu bên trong có nhiều Tinh Linh, hắn không có gan để một mình vào đó.
Nam tử ki kinh sợ:" Đương nhiên rồi Ác Ma đại nhân tôn quý, ta làm sao lại vì hai Tinh Linh này mà đắc tội với người chứ, các nàng cũng không là gì của ta cả!"
Chuẩn Hấp Huyết Quỷ cười đắc ý:" Tốt lắm, biết thế là tốt, thức thời mới là tuấn kiệt, ngươi đúng là một người thông minh, khé khé!"
Hai Tinh Linh thấy thế thì không khỏi thất vọng, xem ra nam tử nhân loại này sợ hãi Ác Ma nên không muốn viện thủ.
Chuẩn Hấp Huyết Quỷ huy động đôi cánh bay ngang qua người nam tử, duỗi ma trảo ra hướng đến hai Tinh Linh:" Đến đây nào, các tiểu bảo bối xinh đẹp, trò chơi kết thúc rồi, sẽ rất êm ái, ta sẽ không làm cho các người đau đâu!"
Đúng vào lúc này thì một đạo kình khí từ phía sau bay đến, Chuẩn Hấp Huyết Quỷ quay đầu lại nhìn, vô cùng kinh hãi, chính là nhân loại lúc nãy nhưng hắn đã bay đến phía sau nhanh như gió, tay phải của hắn đã trở nên đen thui, giống như là một lốc xoáy màu đen.
Bất kể là tâm lý hay là thân thể thì căn bản cũng đã chậm trễ, Chuẩn Hấp Huyết Quỷ chỉ đành trơ lưng ra đón nhận chiêu thức đó, điều duy nhất hắn có thể làm chính là đưa hai cánh về để đỡ lấy đòn công kích kia.
" Rắc!"
Tiếng khớp xương gãy vang lên trong gió, đôi cánh dơi bị gãy, một cái cánh không chịu nổi mà rút vào thân thể. Chuẩn Hấp Huyết Quỷ bị đánh văng vào các đại thụ, làm ngã vài cây rồi mới rớt xuống.
Nhanh, chuẩn, tàn nhẫn, mạnh hoàn toàn hơn hẳn hai Tinh Linh thiếu nữ kia. Hơn nữa lại còn rất là âm hiểm, đầu tiên là dối gạt hắn khiến cho mình tưởng rằng hắn chỉ khoanh tay đứng nhìn, nên sẽ buông lỏng cảnh giác, trong tích tắc chớp lấy thời có phát ra một đòn chí mạng.
Đây chính là ý nghĩ trong đầu của Chuẩn Hấp Huyết Quỷ lúc này, hắn biết mình đã đụng phải một cao thủ của nhân loại.
Phun ra một ngụm máu tươi, hắn cố nhịn đau từ từ đứng dậy, phe phẩy đôi cánh đã gãy, chậ vật bay lên trên không trung, chuẩn Hấp Huyết Quỷ thét lên:" Tên đáng chết kia, ngươi đúng là gian trá!"
" Ay da da, xin lỗi nha!" Cổ Diêu mỉm cười:" Ta chỉ là muốn thử xem ngươi có phải là Ác Ma hay không mà thôi, ta nghe nói Ác Ma rất cường đại, cho dù là chuẩn Ác Ma thì cũng rất mạnh!"
Dừng lại một chút rồi hắn thở dài:" Nhưng quả thật là đáng thất vọng, xem ra ngươi không phải là Ác Ma. Cũng không đáng được tính là chuẩn Ác Ma, nhất định là giả mạo, lừa bịp. Dám giả danh một Ác Ma cao quý, xem ra ta không thể không giáo huấn ngươi!"
Chuẩn Hấp Huyết Quỷ biết là Cổ Diêu đang châm chọn hắn, nên phẫn nộ và phun ra thêm một ngụm máu tươi. Dùng đôi mắt đỏ hung hăng nhìn Cổ Diêu:" Chờ đó, nhân loại, ngươi nhất định sẽ hối hận, cả gan ám toán ta, Ta Nặc Á thề sẽ khiến cho ngươi hối hận vì hành động của ngày hôm nay!"
Trong miệng mặc dù ngạnh nhưng nặc á cũng không dám lập tức trả thù Cổ Diêu, bởi vì hắn nhận ra được nhân loại này rất mạnh, đừng nói là hắn chỉ mới là chuẩn Ác Ma, cho dù có là Ác Ma chân chính cũng chưa chắc là đối thủ của hắn. Ma quỷ vừa tiến hóa thành Ác Ma sẽ có thân thể tốt hơn rất nhiều nhưng thực lực thì cần phải có thời gian ma luyện mới được.
Ít nhất là tạm thời hắn không thể trêu vào nhân loại này được, vì thế nặc á bắt đầu lui dần, hai mắt của hắn nhìn về phía hai Tinh Linh ở đằng xa, trong mắt hiện lên vẻ tham lam, không muốn buông tha cho hai con mồi hoàn hảo cho việc tiến hóa, thật sự là rất thống khổ.
Khẽ cắn môi, hắn đành phải đè nén dục niệm trong lòng xuống, nặc á phất cánh bay về phía xa, nhưng đúng vào lúc này thì một cơn mưa ám khí tựa như một chiếc lưới bao gọn lấy hắn.
Chính là đồng bọn của tên nhân loại đáng chết kia!
Ám khí thật sự quá nhiều, muốn tránh cũng không được, nặc á liền dùng hai cánh bao lấy toàn thân, ám khí tạo ra vô số vết thương trên người hắn, hơn nữa sau khi ám khí đáng trúng thì trong đó dường như có ẩn chứa tinh lực, xâm nhập vào người của chuẩn Hấp Huyết Quỷ một cách điên cuồng.
Nặc á không thể chịu nổi nữa nên té xuống đất lần hai, nhưng nghênh đón hắn không phải là đất mẹ thân yêu mà là một hắc sắc đao mang có hình bán nguyệt, mang theo vô càn thanh âm rít khào, tựa như có hàng vạn quỷ lệ đồng thời kêu gào, triều bái Minh Vương.
Nặc Á thấy đao mang kia từ từ lớn lên thì nỗi sợ hãi từ trong tận đáy lòng bùng lên dữ dội.
Hắn không cam lòng, trải qua thiên tân vạn khổ, mắt thấy chỉ còn chút nữa là đã có thể tiến hóa thành Ác Ma rồi, nhưng không ngờ lại thua trong tay của một nhân loại.
Nhưng hắn lại không có được năng lực để thay đổi vận mệnh, một tiếng hét thảm thiết vang lên, thân hình của Nặc Á bị tách ra làm đôi tính từ giữa trán, hai tay của hắn ôm chặt, tựa như muốn ôm lấy thân thể không cho chúng tách ra, nhưng đáng tiếc khi thân thể của hắn rơi xuống và chạm vào một cành cây thì đã bị phân làm hai, một phần vướng lại trên cây còn một phần thì tiếp tục trở về với đất mẹ.
" Nhân loại, ngươi sẽ không được chết tử tế đâu, ta nguyền rủa ngươi, lấy danh nghĩa của Ác Ma!"
Ác Ma có sức sống cực kỳ ngoan cường, nếu như là nhân loại thì giờ này chắc đã lên tàu về đoàn tụ ông bà rồi, mà hắn vẫn có thể tiếp tục nói chuyện, hai phần thân thể đồng thời mở miệng, thanh âm truyền đi một trước một sau, vì lưỡi cũng đã bị cắt thành hai đoạn cho nên thanh âm ậm ờ không thể nghe rõ được.
Cổ Diêu thu hồi khốn long lại, đi lại kế bên phân nửa thân thể ở trên mặt đất, sợ hãi:" Ta rất sợ đó, nhưng đáng tiếc, ngươi không phải là Ác Ma, cho nên lời nguyền của ngươi vô hiệu."
Đây chính là nỗi đau của Nặc Á, hắn chỉ còn một chút nữa thôi, chỉ một chút nữa thôi, tại sao?
Hắn há mồm ra định nói gì đó, nhưng đáng tiếc là hắn không còn cơ hội, bởi vì Cổ Diêu đã cho hắn thêm một cước, giẫm nát phần đầu của hắn, đậu hủ văng tùm lum.
Đầu lâu cũng không còn dĩ nhiên Nặc Á đã 'lên tầu', phân nửa thân thể ở trên cây cũng không còn tiéng động."
Cổ Diêu giẫm chân lên vài cái lên cỏ để tẩy đi uế vật:" Muốn trách thì hãy trách ngươi, bởi vì ngươi là một chuẩn Hấp Huyết Quỷ."
Vài năm trước hắn chỉ có thể trơ mắt ra mà nhìn một Hấp Huyết Quỷ bắt Hàn Đan đi, cho nên ác cảm của hắn đối với Hấp Huyết Quỷ là rất lớn.
Đông Phương Lộ vừa rồi mai phục trong rừng cũng đi ra, đợt ám khí vừa rồi chính là do nàng phóng ra.
Cổ Diêu cười hắc hắc:" Tam tiểu thư, chúng ta quả thật là ăn ý."
Đông Phương Lộ hừ một cái:" Có quỷ mới ăn ý với ngươi."
Cổ Diêu quay sang hướng hai Tinh Linh thiếu nữ:" Tiểu muội muội, các người ổn chứ!"
Từ sợ hãi tên Ác Ma cho đến khi đánh chết hắn, thái độ biến đổi quá nhanh, các Tinh Linh thiếu nữ không thể cảm nhận kịp, các nàng hiểu được Cổ Diêu là giúp các nàng nhưng tại sao trước đó hắn lại lừa gạt tên Ác Ma kia, hai thiếu nữ đơn thuần không thể nào hiểu được.
Hơn nữa thủ đoạn của Cổ Diêu quá ác độc, phản phúc vô thường, liệu hắn có trở mặt như đối với tên Ác Ma kia không? Nghĩ đến đó thì hai Tinh Linh sợ hãi, lùi về vài bước.
" Mau tránh ra nào, ngươi hù dọa người ta rồi kìa!" Đông Phương Lộ đẩy hắn ra một bên, đi tới.
Cổ Diêu vuốt vuốt mũi:" Chẳng lẽ ta rất hung ác sao?"
Đông Phương Lộ thì lại ôn hòa nói:" Tiểu muội muội, không cần sợ, tên kia mặc dù hơi xấu dzai một chút nhưng cũng không phải là người xấu."
Cổ Diêu nghe thế thì rất là tức, tức đến nỗi nội tiết mất cân đối
← Ch. 164 | Ch. 166 → |