← Ch.420 | Ch.422 → |
Mộ Dung Thiên và Khắc Lý Tư Đế cùng lúc quay lại, thì ra người vừa lên tiếng là một nàng mỹ nữ yêu dị.
Quầng mắt sâu thẳm, đôi ngươi đỏ tươi, môi anh đào đen bóng, nơi khóe miệng lộ ra vài chiếc răng nanh xinh xắn, cùng với làn da trắng bạch không chút sắc máu, vv.... Phối hợp tất cả đặc điểm ở bên ngoài, nữ nhân này rất dễ khiến cho người ta nhớ đến một chủng tộc - Hấp Huyết quỷ.
Nơi rái tai của nàng có đeo chiếc hoa tai nhỏ nhắn với hai thanh liêm đao đỏ rực, trên gò ngực cao vút thì có cái bớt hình khô lâu khiến người ta thoáng nhìn qua sẽ thấy nét yêu mỵ đặc biệt gợi cảm.
Trên thực tế, người ta không cần căn cứ vào cái bớt đặc biệt đó mà phán đoán, chứ người có tư cách để tham gia buổi hội nghị này nhất định phải là kẻ thống trị tối cao của Hấp Huyết hoàng triều rồi.
Khắc Lý Tư Đế hơi giật mình:
- Chu Lợi Á nữ hoàng?
- La Địch.
Khắc Lý Tư Đế thấy lạ vì cái tên này tuy là của Mộ Dung Thiên, nhưng thông thường người ta không nên gọi nó mới phải.
Lẽ ra, với thân phận của Chu Lợi Á, lúc này nàng ta càng phải nên gọi hắn là Đan Ni Tư thống soái hoặc là Đan Ni Tư đại nhân mới phải.
Khắc Lý Tư Đế rất thắc mắc, bởi vì Chu Lợi Á rất ít khi chủ động để ý tới người khác, nhất là nam tử, dù có là người quen biết cũng không ngoại lệ. Trong sự hiểu biết của mọi người, nữ hoàng của Hấp Huyết hoàng triều chỉ có hứng thú với nam tử có thể trở thành trượng phu của nàng ta mà thôi.
Khắc Lý Tư Đế ngạc nhiên hỏi:
- Chu Lợi Á nữ hoàng, ngươi quen biết thống soái của chúng ta à?
Chu Lợi Á cười thật tươi:
- Đương nhiên, hơn nữa còn quen biết từ lâu nữa kìa, đúng không La Địch?
Mộ Dung Thiên cũng chẳng buồn để ý tới Chu Lợi Á ở phía sau. Hắn nghe nàng ta hỏi vậy thì không thừa nhận mà cũng không phủ nhận. Quá trình hai người quen biết rất hoang đường, tuy nhiên, người có "vọng tưởng quá phận" như Chu Lợi Á lại đã từng cứu hắn tại Hồn cốc, và lần đó cũng chẳng hề nhân lúc hắn bị cháy nhà mà hôi của.
Qua lời nói của Chu Lợi Á, Khắc Lý Tư Đế có thể nhìn ra được giữa bọn họ quả thật có mối quan hệ không bình thường.
Nàng bỗng nhiên nhớ tới một ngoại hiệu khác của Mộ Dung Thiên - Tử thần.
Hấp Huyết tộc cũng là một chủng tộc có rất nhiều dây mơ rễ má với Tử thần.
Lúc này Chu Lợi Á lại lên tiếng:
- Tiểu sủng vật khả ái, ta có thể ôm nó một chút không?
Vì Tật Phong cũng được chia sẻ lực lượng với Mộ Dung Thiên mà trưởng thành, do đó mà trên người nó cũng có một loại khí tức khiến cho Chu Lợi Á cảm thấy rất thân thiết. Huống chi, nó là ái sủng của Mộ Dung Thiên, việc gầy dựng quan hệ tốt với nó cũng rất nên làm kia mà.
Tật Phong chỉ "soạt" một tiếng thì liền nhảy phốc vào lòng Chu Lợi Á. Lúc này nó lại biến thành một con sắc cẩu, nó khẽ cọ cọ chiếc đầu nhỏ bé vào lòng nàng, khiến cho nàng bật cười khanh khách, và điều đó cũng hấp dẫn không ít ánh mắt của người khác.
- Khắc Lý Tư Đế tiểu thư, không phải chỉ có mình ngươi là biết được chỗ tốt của La Địch đâu nhé.
Chu Lợi Á vừa vuốt nhẹ lên đầu Tật Phong, vừa dịu dàng cười nói:
- Là một bằng hữu lâu ngày, đương nhiên lá phiếu của ta sẽ bầu cho La Địch. Do đó, số phiếu của hắn sẽ không phải là con số không đâu, ít ra cũng có một phiếu đấy.
- Không, hắn ít nhất cũng sẽ có hai phiếu!
Từ phía sau lại có thanh âm truyền đến.
Lần này thì cả Chu Lợi Á cũng thấy ngạc nhiên.
Người vừa lên tiếng là một trang đại mỹ nữ thiên kiều bách mỵ.
Và nàng ta cũng là một nữ kỵ sĩ. So với Chu Lợi Á yêu diễm, Khắc Lý Tư Đế thành thục, nàng ta có một loại khí chất anh tư lẫm lẫm khiến người ta phải nể sợ.
Có thể nói "kỵ sĩ" là một đại danh từ rất ưu nhã. Cho dù bất cứ trường hợp nào khiến cho họ bị xốc xếch y phục, bị uể oải tinh thần, hoặc gặp phải những kẻ khác ăn nói lỗ mãng, họ vẫn luôn giữ được thần thái hào phóng và độ lượng. Mọi cử chỉ đều từ tốn chậm rãi, lời nói luôn luôn đắc thể và nghi thái thì lúc nào cũng đẹp đẽ hơn người.
So với các chức nghiệp khác, kỵ sĩ luôn là một loại chức nghiệp dành được nhiều hảo cảm của người khác nhất, và nữ kỵ sĩ cũng không ngoại lệ.
Theo thống kê của những người nhàn rỗi không có việc gì làm, trong các loại chức nghiệp, nữ kỵ sĩ là đối tượng luyến ái tốt nhất, thậm chí họ còn được những nữ nhân đồng tính luyến ái rất yêu thích nữa. Dù là đồng tính hay khác tính, nữ kỵ sĩ lúc nào cũng được mọi người nhiệt liệt hoan nghênh.
Dựa vào tiêu chí ba ngôi sao nhỏ ở trên tấm hộ kiên (miếng lót vai) ở trên chiến giáp của nàng ta, người ta có thể biết được nữ nhân ấy không phải là một kỵ sĩ thông thường, mà là ma kỵ sĩ.
Ma pháp sư là một chức nghiệp cao quý nhất.
Chẳng những vậy, nàng mỹ nữ này còn có đôi tai dài và nhọn, đó chính là tiêu chí độc nhất vô nhị của Tinh Linh.
Chủng tộc xinh đẹp nhất trên đời, đảm nhiệm chức nghiệp ưu nhã nhất trong xã hội, song song đó còn mang theo một thân phận cực kỳ cao quý là ma pháp sư nữa.
Ba cái "nhất" cùng kết hợp vào một chỗ, nó đã tạo thành khí chất cực kỳ quyến rũ. Và đó chính là loại khí chất có thể xưng tụng là "hồng nhan họa thủy" cũng không sai, một loại khí chất chỉ có Toa Phỉ mới có.
Nữ nhân này rất dễ làm khuynh đảo thiên hạ.
- Xin lỗi tiên sinh, ngài có thể đổi chỗ với ta được không?
Khi nghe được một vị nữ sĩ mỹ lệ ưu nhã và cao quý như thế lên tiếng yêu cầu, phàm bất luận một nam nhân nào cũng không thể cự tuyệt được, huống chi Toa Phỉ lại còn là một mỵ thuật sư rất cao minh nữa.
Ngồi ở bên cạnh Toa Phỉ là một nam tử có địa vị đứng đầu của một quốc gia, mặc dù y chỉ là hội trưởng Liên Chức công hội của một quốc gia nhỏ bẻ tại Tây Bắc, nhưng nếu đã là người có thể ngồi tại đây thì cũng không phải là thường nhân. Vậy mà lúc này toàn thân y cũng mềm nhũn ra, rồi vội vàng gật đầu lia lịa và nói:
- Đương nhiên, đương nhiên, tiểu thư mỹ lệ, xin mời tự nhiên!
- Đa tạ ngài rất nhiều!
Toa Phỉ mỉm cười đầy quyến rũ với vị nam tử tốt bụng kia, mà cũng có thể nói là y đã bị ả làm cho thần hồn điên đảo mất rồi.
Nam nhân kia sướng rân cả người, thiếu chút nữa thì đạt được cao trào luôn. Y cảm thấy toàn thân lâng lâng, chẳng biết mình đang ở đâu nữa. So với nàng mỹ nữ trước mắt đây, các kiều thê mỹ thiếp của mình quả thật chỉ xấu xí giống hệt như heo nái mà thôi.
Toa Phỉ nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Chu Lợi Á, rồi nói:
- Tấm phiếu của ta cũng sẽ bầu cho Khải Lý tiên sinh, vì vậy mà hắn ít ra cũng sẽ có được hai phiếu. À không, có thể sẽ là ba phiếu mới đúng. Ngài cũng sẽ ủng hộ Khải Lý tiên sinh mà, phải không tiên sinh?
Vừa nói, ả vừa quay sang nháy mắt với nam nhân đáng thương nhưng lại khá may mắn kia, thế là y tựa như bị trúng phải thuốc mê vậy, cả việc bước đi tìm chỗ ngồi khác cũng quên mất, đồng thời cũng quên luôn làm sao để nói tiếng "không", mà lúc này chỉ gật đầu lia lịa:
- Phải, phải, nhất định sẽ ủng hộ Khải Lý tiên sinh, phải ủng hộ Khải Lý tiên sinh!
Còn tại sao đang từ Đan Ni Tư mà biến thành Khải Lý thì y cũng chẳng còn để ý tới nữa.
Vừa rồi có một người gọi Mộ Dung Thiên là La Địch, sau đó lại có một người khác gọi hắn là Khải Lý.
Khắc Lý Tư Đế thấy vậy thì liền cảm thấy đau đầu ngay. Xem ra mấy người họ đã sớm quen biết nhau, nói không chừng họ còn có quan hệ tốt với nhau nữa. Cái tên Đan Ni Tư chết bầm này, bên cạnh hắn dù có thiếu bất cứ điều gì đi nữa thì cũng chẳng bao giờ thiếu mỹ nữ.
Một bên là nữ hoàng Chu Lợi Á, người rất bảo thủ về phương diện tình ái, và chỉ một lòng đi tìm đối tượng tốt để trở thành trượng phu của mình.
Còn bên kia là siêu cấp dâm phụ, một trang hồng nhan họa thủy khuynh quốc khuynh thành, đi tới đâu sẽ có ruồi nhặng bám sát theo sau tới đó.
Vậy mà chẳng biết tên sắc lang kia là một đống phân bò, hay là một đóa hoa tươi, không hiểu sao hắn lại có thể hấp dẫn cả hai loại nữ nhân hoàn toàn trái ngược nhau như thế.
Nói trở lại, Mộ Dung Thiên quả thật là loại người có khuynh hướng cực đoan, bởi vì bên cạnh tài năng xuất chúng khó đo lường hết của hắn ra, song song đó, người ta cũng khó có thể nắm bắt được tư tưởng biến thái của hắn nữa.
Không phải ai cũng có thể trở thành thống soái Rạng Đông mà người người đều tôn kính, và cũng không ai có thể trở thành một tên ác ma đã một mình giết hơn mười vạn người, sau đó lại phản bội quốc gia và một lần nữa khiến cho mười vạn thuộc hạ và chiến hữu trở thành vật hy sinh của mình.
Nam nhân tốt đương nhiên là rất được hoan nghênh, thế nhưng dường như nữ nhân lại càng thích nam nhân xấu xa hơn. Điểm có duyên của hắn tựa như không vì cái nhãn hiệu phản bội mà bị giảm bớt, mà trái lại nó còn có vẻ lợi hại hơn nữa.
Khắc Lý Tư Đế không lo lắng số phiếu của Mộ Dung Thiên có phải là con số không hay không, mà nàng còn lo về vấn đề khác nhiều hơn.
Ả yêu cơ Toa Phỉ này luôn có lòng hướng về Lam Nguyệt, điều đó thì ai ai cũng biết rồi, nhưng không hiểu sao cuối cùng thì ả lại quay về đầu nhập vào phe Tây Bắc. Việc đó quả thật khiến người ta rất khó hiểu. Có người nói việc thay đổi lập trường của ả lại có liên quan mật thiết đến Mộ Dung Thiên, nhưng chỉ là giữa hai người đã phát sinh chuyện gì thì không ai biết được cả.
Thân nắm giữ Thiên Lý mục trường tại Thủy Đô, đó đúng là miếng thịt béo bỡ mà cả hai phe đều thèm rõ dãi, hơn nữa Toa Phỉ lại còn cấu kết với rất nhiều hải tặc đoàn, do đó nên đã trở thành một thế lực không thể bỏ qua.
Không cần biết tại sao ả lại thay đổi lập trường, tóm lại là trong đại kế đông chinh của phe Tây Bắc, Toa Phỉ đã cung cấp rất nhiều hải sủng cho họ, cùng với những cánh kỳ binh hải tặc rất am hiểu thủy chiến, quả thật ả đã trợ giúp rất nhiều.
Đám hải tặc này vốn không muốn bị ước thúc nên trước sau gì cũng không chịu đầu nhập vào hàng ngũ của quân đội chính quy, nhưng vì biểu thị lòng tôn trọng với thủ lĩnh của mình, chúng đã cống hiến không ít sức lực cho phe Tây Bắc, nhờ vậy mà Toa Phỉ mới có quyền bầu chọn đại thống soái trong cuộc hội nghị lần này. Điều đó cũng được xem là thừa nhận địa vị của ả. Ả là người chủ động quy hàng và cũng là người đầu tiên trong phe trung lập có được quyền bầu chọn, chứ những hội trưởng Liên Chức công hội của những quốc gia khác chưa có được sự đặc quyền đó.
Bấy lâu nay, việc Toa Phỉ bị thất tung, sau đó lại xuất hiện thì vẫn luôn là một câu đố bí ẩn, chỉ có Mộ Dung Thiên và một số rất ít người biết được nội tình mà thôi.
Lúc đầu, Toa Phỉ tuyệt đối không chết dưới tay Đình Đình, mà nàng Vu nữ chỉ dùng một thủ pháp bí truyền của chức nghiệp của mình mà khiến cho ả rơi vào trạng thái chết giả, ngay cả tim cũng ngừng đập, vì vậy mới qua mắt được mọi người.
Sau đó Mộ Dung Thiên để cho Đình Đình cứu tỉnh ả dậy, đồng thời còn đặc biệt hạ cấm chế trên người ả nữa. Ngoài Vu nữ ra, trên đời này sẽ không còn ai có thể giải trừ được cấm chế đó. Do đó mà Toa Phỉ phải nghe theo lời của Mộ Dung Thiên, bảo gì nghe nấy, và sau đó thì đã quay lại đầu nhập vào phe Tây Bắc. Tuy nhiên, với cuộc diện hiện nay thì ả mười phần mãn nguyện. Sở dĩ ngày trước Toa Phỉ đi theo Lam Nguyệt là vì lúc đó ả cho rằng Lam Nguyệt có vẻ như đủ sức làm bá chủ ở trong trận chiến này. Thế nhưng giờ đây đã không như lúc trước nữa, tình thế của nam và bắc đã nghịch chuyển, coi bộ phe Tây Bắc mới là kẻ sẽ chiến thắng sau cùng.
Chim khôn lựa cành mà đậu, đó mới là sự lựa chọn chính xác nhất.
Nhìn thấy hai nữ nhân ở bên cạnh Mộ Dung Thiên, Toa Phỉ cười nói:
- Nhị vị chắc là Khắc Lý Tư Đế tiểu thư của Cuồng Sa thành và Chu Lợi Á nữ hoàng của Hấp Huyết hoàng triều phải không? Thật là trăm nghe không bằng mắt thấy, nhị vị đúng là xinh đẹp phi thường.
Phàm là nữ nhân, không ai là không thích nghe người ta tán dương mình, nhất là khi đối phương cũng là một nữ nhân mỹ lệ không kém gì mình.
Tuy nhiên, dù không muốn chút nào, nhưng Chu Lợi Á và Khắc Lý Tư Đế cũng đều phải thừa nhận rằng Toa Phỉ quả thật là một mỹ nữ diễm lệ có sức quyến rũ hơn hẳn mình. Về mặt dung mạo thì đôi bên đều ngang ngửa nhau, nhưng mỗi khi Toa Phỉ mỉm cười thì dường như ả có sức hấp dẫn rất mạnh, khiến cho người ta khó cưỡng lại được, vì sức quyến rũ đó tựa như sức hút của vùng nước xoáy vậy, rất khó chống lại nổi.
Chỉ nhìn vào biểu hiện bề ngoài của ả, thật không giống như một nữ nhân dâm đãng mà ai cũng có thể làm chồng được.
Ba nàng mỹ nữ ở bên cạnh Mộ Dung Thiên đều là những nữ nhân đẹp nhất đang có mặt tại đây, xuân lan thu cúc, mỗi người mỗi vẻ, và họ đã hấp dẫn khá nhiều ánh mắt của các nam sĩ đang ngồi trong phòng, đồng thời khiến cho bầu không khí khẩn trương cũng hòa hoãn lại đôi chút.
Mặc dù đã được nhìn thấy rất nhiều mỹ nữ, nhưng mọi người vẫn không thể không ngưỡng mộ Mộ Dung Thiên. Xem ra truyền thuyết nói rằng thống soái Rạng Đông Đan Ni Tư là một kẻ phong lưu, đến đâu cũng lưu tình, quả thật là không ngoa truyền rồi. Trong cuộc bầu chọn đại thống soái lần này, tuy cơ hội trúng tuyển của hắn không lớn lắm, nhưng cơ hội ôm trúng mỹ nhân thì đúng là không ai bì kịp rồi.
Sự phản bội của hắn đã giúp cho thế mạnh của phe Tây Bắc bắn vọt lên cao, nhưng hành động đó cũng là việc dẫn sói vào nhà. Chỉ e các mỹ nữ của Tây Bắc đều sẽ bị nguy hiểm, vì người này trời sinh đã có một thứ mỵ lực rất tà dị. Các nam sĩ đều dự định sau này sẽ không để cho thê thiếp, nữ nhi, hoặc điệt nữ của mình gặp được Mộ Dung Thiên, nhằm tránh bị thương tâm.
Trái lại, kẻ luôn chiếm được lòng quan tâm của mọi người thì lại không có những vị đại mỹ nữ như thế ưu ái. Không phải bên cạnh gã không có mỹ nữ, nhưng họ chỉ là những hạng dung tục tầm thường, còn kém đám người Khắc Lý Tư Đế rất xa.
- Khải Lý tiên sinh, nàng thư ký xinh đẹp của ngài đâu rồi?
Trước khi chết giả, Toa Phỉ đã biết được Mộ Dung Thiên chính là gã ma võ sĩ cấp D thần bí lúc trước, còn Vu nữ cũng chính là loại người mà ả kiêng kỵ nhất ở trên đời.
- À, nàng ấy không theo ta cùng đến Mã Đức Lý.
Mộ Dung Thiên vẫn nhàn nhạt trả lời.
- Thế à?
Đôi mắt của ả đảo nhanh vài vòng, không biết là đang nghĩ chuyện gì. Ả rất muốn giải trừ cấm chế ở trên người mình, nhưng nếu muốn nắm Mộ Dung Thiên vào tay thì khó vô cùng, bởi vì cái loại người máu lạnh không bị mỹ sắc cám dỗ này rất khó chơi, vì ngay cả bằng hữu và thê thiếp thì hắn cũng có thể bỏ rơi được, vậy còn có điều gì khiến cho hắn nảy sinh hứng thú đây?
Chu Lợi Á chợt lên tiếng:
- Các người quen nhau à?
Toa Phỉ lập tức không cam lòng chịu kém, vội nói ngay:
- Nói thừa, ta và Khải Lý tiên sinh cũng lâu rồi mới gặp lại đấy chứ.
Khắc Lý Tư Đế nở nụ cười giảo hoạt:
- Thật xin lỗi, sau khi hội nghị kết thúc, Đan Ni Tư thống soái sẽ phải lập tức trở về, bởi vì cuộc chiến sắp tới cũng sắp bắt đầu rồi, vì thế mà hắn phải chuẩn bị đầy đủ mới được.
Nam tử lúc nãy đổi chỗ với Toa Phỉ nghe ba nữ nhân tranh cãi thì trên mặt lộ rõ nét thèm thuồng, tình huống này chẳng khác nào ba nữ nhân đang giành phu quân vậy. Nếu như y có được cái diễm phúc đó, vậy dù có phải chết ngay lập tức thì cũng cam lòng nữa.
Chu Lợi Á không buồn vì cuộc hẹn của mình bị người khác gây trở ngại, nàng ta chỉ lên tiếng:
- Thế à? Cũng không sao, sau này còn nhiều cơ hội mà.
Toa Phỉ còn đang tính nói thêm thì bầu không khí ở trong phòng đột nhiên im ắng hẳn.
Sau đó chỉ thấy Bái Yết La chậm rãi bước lên đài cao. Điều đó có nghĩa là cuộc bầu chọn sắp bắt đầu rồi.
← Ch. 420 | Ch. 422 → |