Vay nóng Tima

Truyện:Mệnh Kỵ Sĩ - Chương 079

Mệnh Kỵ Sĩ
Trọn bộ 110 chương
Chương 079: Chung kết ma vương chương thứ bảy
0.00
(0 votes)


Chương (1-110)

Siêu sale Shopee


Ta mở mắt, duỗi lưng một cái, đúng lúc cảm giác bụng siêu đói, đang định đòi đồ ăn với người khác, lại phát giác tình huống có chút không thích hợp...

Trước mặt ta là bốn người nhóm Ceo, tay bọn họ giơ vũ khí chuyên thuộc của Mười Hai Thánh kỵ sĩ, sau đó vững vàng mà che chắn ta, cũng thuận tiện ngăn trở tầm mắt của ta, cho nên ta vừa rồi hoàn toàn không có phát giác nơi này còn có những người khác.

Ta kinh ngạc hỏi: "Xảy ra chuyện gì? Bọn họ là ai?"

"Cậu làm sao ngủ say như chết vậy?" Laica quay đầu mắng: "Gọi làm sao cũng gọi không tỉnh, làm cái quỷ gì vậy hả?"

"Là ai bao vây chúng ta?" Ta vừa vội vàng đem cảm tri khuếch trương ra, vừa hỏi.

"Người của Hỗn Độn Thần Điện." Vival buồn bực nói: "Chúng ta bị Ám kỵ sĩ của Hỗn Độn Thần Điện bao vây rồi."

"Cái gì?" Ta giật mình một hơi bộc phát cảm tri ra.

Quả nhiên không sai, chúng ta thật sự bị bao vây rồi, cả một đống kỵ sĩ đứng ở bốn phương tám hướng chúng ta, trên người bọn họ đều mang theo hắc ám thuộc tính, nhưng hiển nhiên là người sống, loại thuộc tính này chỉ có một loại kỵ sĩ có, đó chính là Ám kỵ sĩ của Hỗn Độn Thần Điện! Số lượng có thể có bốn, năm trăm người, hơn nữa thoạt nhìn đều không yếu.

Bên cạnh, Elo bị cuốn thành kén tằm nhàn nhạt nói: "Người của Hỗn Độn Thần Điện vẫn luôn hoặc gần hoặc xa mà đi theo bọn ta, muốn dựa vào đây đề tìm hành tung của quân chủ."

Thì ra là thế, cho nên mới sẽ bị phát hiện hả! Ta nghĩ tới nghĩ lui, bây giờ ý định duy nhất chính là... Bay đi cho xong chuyện!

Đứng dậy, tụ tập lượng lớn phong thuộc tính bao bọc năm người chúng ta cộng thêm một con hắc ám sinh vật, sau đó bay lên, nhưng lòng bàn chân vừa mới rời khỏi mặt đất, liền truyền đến tiếng rống to của đối phương: "Xin đừng lộn xộn, cung tên là một trong những kỹ năng bắt buộc của chúng tôi, nếu ngài muốn bay đi, xin thứ lỗi chúng tôi tất phải dùng cung tên ngăn cản ngài!"

Như thể để nghiệm chứng lời hắn nói, Ám kỵ sĩ phía sau từ sau lưng lấy ra cung tên, tư thế giương cung lắp tên hết sức lưu loát, dường như không thể kỳ vọng bọn họ sẽ bắn trượt.

Thật là có nhầm không đấy? Ám kỵ sĩ còn phải kiêm chức làm cung tiễn thủ, nghề nghiệp này có phải hơi quá khổ cực rồi không?

Ta đành phải hạ xuống mặt đất, vỗ vỗ Ceo và Vival ở phía trước, để cho hai người bọn họ hơi chút tránh ra bên cạnh, ta tiến lên một bước, nói với mấy tên Ám kỵ sĩ cách gần chúng ta nhất: "Tại sao bao vây bọn ta? Ngươi cũng biết bọn ta là ai?"

Không ngờ, những tên Ám kỵ sĩ đó lập tức buông hạ vũ khí, cung kính nói: "Mọi hành động đều là vì bảo vệ ngài, Ma Vương bệ hạ."

Thân phận chân thực của ta quả nhiên đã bị phát hiện rồi... Không đúng, ta đang nói cái gì? Nói như thể thân phận chân thực của ta là Ma Vương không bằng! Phải nên nói thân phận Sun knight của ta quả nhiên bị phát hiện rồi, dù cho bộ dạng bây giờ là nữ tế ti đầu đầy tóc trắng, hình như cũng không thể gạt được Ám kỵ sĩ.

Vài tên Ám kỵ sĩ tiến lên, trong miệng còn hô "Ma Vương bệ hạ".

"Ta là Sun knight của Thần Điện Ánh Sáng, không phải Ma Vương!" Càng không phải cái bệ hạ gì! Gọi ta như thế sẽ hại ta nghĩ đến lão quốc vương heo ú! Trước kia ta luôn là bệ hạ bệ hạ mà gọi hắn, mặc dù bệ hạ bây giờ đã không phải hắn nữa, chẳng qua gọi nhiều năm như vậy, cho nên trực giác cứ luôn nghĩ đến bệ hạ chẳng khác gì lão quốc vương heo ú!

Ám kỵ sĩ lại không động đậy, ngược lại lên tiếng thỉnh cầu: "Bệ hạ, xin để chúng tôi hộ tống ngài."

"Hộ tống ta? Đi đâu?" Ta có chút nghi hoặc hỏi: "Là đi Hỗn Độn Thần Điện sao?"

Nếu như là muốn đi Hỗn Độn Thần Điện, vậy ta dứt khoát theo bọn họ trở về cho đỡ rách việc, cùng lắm đến lúc đó nghĩ biện pháp trốn ra.

Ám kỵ sĩ lại lắc đầu nói: "Không phải, là đi Ảnh Thần Điện có tính an toàn cao hơn, đợi đến khi chúng tôi rình giết người ứng cử khác, để cho ngài chính thức trở thành Ma Vương, sau đó sẽ lập tức nghênh đón ngài về Hỗn Độn Thần Điện, nhưng đến lúc đó nếu ngài muốn ở lại Ảnh Thần Điện, thậm chí là thành lập căn cứ khác, cũng có thể tuân theo ý tứ của ngài."

Rình giết người ứng cử khác? Ta cuối cùng cũng đã hiểu Roland vì sao muốn rời khỏi Hỗn Độn Thần Điện, thì ra là bởi vì nếu không đi, chỉ sợ sẽ phải trình diễn một cuộc đại chiến sống mái với nhau.

"Nghênh đón về Hỗn Độn Thần Điện?" Laica chửi ầm lên: "Cậu ta là Sun knight của Thần Điện Ánh Sáng! Ngoại trừ Thánh Điện, ở đâu cũng sẽ không đi!"

Ám kỵ sĩ phía trước tập thể quỳ xuống, hô lớn: "Bệ hạ, vì tồn vong của cái thế giới này, xin ngài theo chúng tôi đi đi."

Vì tồn vong của thế giới sao... Câu này thế nhưng thật là nặng nề đến khiến người không thể mở miệng nói không à!

Ta mở miệng hỏi: "Awaitsun đang ở trong cái gọi là Ảnh Thần Điện đó sao?"

"Ưng trưởng trước mắt không ở Ảnh Thần Điện, nhưng chỉ cần biết ngài đã tới Ảnh Thần Điện, ngài ấy hẳn là sẽ lập tức quay về Thần Điện gặp ngài."

Ceo đột nhiên xoay người qua, bắt lấy vai ta, gầm lên: "Sun! Cậu hỏi cái vấn đề này làm gì? Đừng nói cậu thật sự muốn theo bọn họ đi chứ?"

Ta trầm mặc một chút, gật đầu nói: "Tôi định cùng Awaitsun thẳng thắn nói chuyện một chút."

Ngoại trừ Ceo đã quay đầu lại, những người khác cũng đều quay đầu lại trừng ta, nhìn thần tình của bọn họ hình như đã định đánh ngất ta mang đi rồi.

Ta vội vàng nói: "Các cậu cũng cùng đi với tôi!"

Lời này vừa ra, bốn người đều lặng đi một chút, thần tình hòa hoãn xuống, nhưng lại chuyển biến thành biểu tình nghi hoặc.

Ta nhìn Ám kỵ sĩ, hỏi: "Ta nghĩ hiện tại nơi cử hành nghi thức hẳn là đã bị các ngươi dùng Ám kỵ sĩ và Hỗn Độn tế ti tầng tầng bao vây rồi đi?"

Ám kỵ sĩ lặng đi một chút, sau đó quả nhiên gật đầu.

Ta dùng biểu tình đành chịu quay đầu nhìn nhóm Ceo, không có trợ giúp của Awaitsun, muốn lén lút đi vào hơn nữa cử hành cho xong nghi thức căn bản là chuyện không có khả năng, lại cộng thêm Red trong dây chuyền vẫn luôn không chịu nói với ta nghi thức rốt cuộc cử hành làm sao... Ta có nên kỳ vọng Roland sẽ biết không?

Nhất là Pink không biết vì sao đã biến mất nửa năm, ngay cả Elo cũng chưa từng thấy qua cô ta, cô ta có thể ở nửa năm trước đã nói cho Roland, cái nghi thức này nên làm thế nào cử hành không? Ta nghĩ hẳn là không thể, bởi vì cô ta căn bản không định cử hành cái nghi thức gì, mà là trực tiếp giết ta.

Cho nên ta dù thế nào cũng phải đi gặp Awaitsun, còn phải cùng hắn đạt được sự đồng thuận, nếu không hết thảy kế hoạch đều miễn bàn rồi.

"Tôi nhất định phải đi, nếu không căn bản không thể cử hành nghi thức."

Lúc này, Vival, Laica và Dylan đều quay đầu nhìn Ceo.

Mặc dù trên lý luận, Ceo chỉ là Storm knight, Moon và Metal căn bản không cần thiết phải nghe theo cậu ta, nhưng nhiều năm đến nay, phần lớn con dấu đóng trên công văn đều là con dấu của Storm knight, cách xử lý ghi ở trên cũng hơn nửa là của Ceo viết, cho nên bây giờ gặp phải sự kiện không cách nào xử lý, dưới tình huống không thể nhìn ta cũng không thể nhìn Judge, bọn họ sẽ lựa chọn nhìn Ceo cũng là rất bình thường.

Dưới sự nhìn chăm chú của mọi người, Ceo hiển nhiên có phần không quá thoải mái, cậu ta cau mày nhìn ta, hết sức nhấn mạnh nói: "Sun, đáp ứng tôi, mặc kệ cậu làm chuyện gì, đều là vì giải quyết sự kiện Ma Vương, hơn nữa cậu tuyệt đối không có ý tứ muốn đi làm Ma Vương!"

Ta nhìn bốn người bọn họ, đột nhiên cảm giác có chút áy náy, mặc kệ kế hoạch của ta có thể thành công hay không, chung quy sẽ khiến bọn họ lo lắng một đống chuyện, bọn họ đáng lẽ hoàn toàn không cần phiền não loại chuyện này.

"Yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không từ bỏ làm Sun knight." Ta nhìn bốn người bọn họ, dùng giọng không thể kiên định hơn nói: "Nhân danh thần Ánh Sáng mà thề, mặc kệ xảy ra chuyện gì, bất cứ chuyện gì! Tôi vĩnh viễn đều tuyệt đối sẽ không từ bỏ làm Sun knight!"

Lời ta vừa ra, Ám kỵ sĩ xung quanh nghe thấy toàn bộ biến sắc, nhưng đám người Ceo lại sửng sốt, Laica còn sờ sờ cái mũi, lẩm bẩm: "Tôi còn tưởng rằng cậu nóng lòng muốn về hưu đây! Không ngờ lại có thể thích làm Sun knight như vậy?"

Ta nói với những Ám kỵ sĩ kia: "Ta đáp ứng các ngươi đi Ảnh Thần Điện, nhưng mặc kệ các ngươi tiến hành liên lạc làm sao, tóm lại ta muốn trong thời gian đầu tới Thần Điện gặp được Awaitsun!"

Bọn họ hình như không ngờ ta sẽ đáp ứng, trước là ngớ ra một chút, sau đó mới trả lời: "Vâng!"

Khoảng cách của Ảnh Thần Điện không tính là quá xa, chỉ là đường thực sự có chút khó đi, đội ngũ hơn trăm người cưỡi ngựa chỉ cưỡi một ngày, sau đó lại đổi thành đi bộ đi suốt ba ngày mới rốt cuộc tới đỉnh một ngọn núi.

Nơi quỷ quái gì đây? Đường gập ghềnh đến nỗi còn không thể cưỡi ngựa, chỉ là muốn đi tới đây, tín đồ sẽ bớt đi chín mươi chín phần trăm rồi đi? Dọc đường núi thế nhưng không phải khó đi bình thường!

Khi ta bắt đầu hoài nghi thật ra những Ám kỵ sĩ này là muốn dụ chúng ta đến vùng hoang dã, sau đó thần không biết quỷ không hay mà làm thịt, trước mắt chúng ta lại xuất hiện một tòa Thần Điện khổng lồ cao vút.

Chung quanh Thần Điện lại có thể có một vòng hào nước bảo vệ thành, còn có tường thành đồ sộ, cửa thành đủ có thể để cho ba cỗ xe ngựa song song tiến vào đều không vấn đề, lúc này cửa thành mở rộng, cho nên có thể nhìn thấy rõ tình huống trong tường thành.

Sau tường có một con đường lớn trải đá phiến, cuối đường lớn là một tòa chính điện, cửa lớn của chính điện cao lớn đến độ có thể để cho ba cỗ xe ngựa chồng chất tiến vào, hai bên có một tòa tháp nhọn cao chọc trời, hai bên tháp còn có rất nhiều điện đường, đây nói là một tòa thành nhỏ cũng không quá đáng!

Cái Ảnh Thần Điện này cũng không khỏi quá kinh người rồi đi! Vậy Hỗn Độn Thần Điện chính thức rốt cuộc có bao nhiêu xa hoa hả? Đều là Thần Điện, mức độ xa hoa của Thần Điện Ánh Sáng và Hỗn Độn Thần Điện có phải hơi quá chênh lệch?

Vival kinh hô: "So với Thánh Điện cộng với Điện Ánh Sáng còn muốn xa hoa hơn, đây còn chỉ là Ảnh Thần Điện, thật không dám tưởng tượng Hồn Độn Thần Điện rốt cuộc có bao nhiêu hùng vĩ?"

Ám kỵ sĩ phía trước ngượng ngùng nói: "Trên thực tế, Ảnh Thần Điện so với Hỗn Độn Thần Điện chân chính còn muốn hùng vĩ hơn nhiều, bởi vì Hỗn Độn Thần Điện là chậm rãi kiến tạo mà thành, trên vẻ ngoài thì không có thống nhất lắm, hơn nữa chung quanh đã phát triển thành chính thành của vương quốc Kissinger rồi, cho nên đất xây dựng có thể dùng cũng không đủ, nhưng Ảnh Thần Điện là về sau một mạch thi công, ở đây lại là núi, muốn bao nhiêu đất đều có, cộng thêm lúc đó bởi vì đã nhận được giúp đỡ của vương quốc Kissinger, cho nên kinh phí cũng nhiều hơn."

Thì ra là như vậy à! Nghĩ lúc đó, Awaitsun nói vì để cho người đời sau không dám hời hợt, cho nên Hỗn Độn Thần Điện mới xây dựng ở nơi đầu tiên sẽ bị hắc ám chi địa bao phủ, khi đó còn hại ta cảm động một phen, kết quả thì ra là Thần Điện dự bị cũng xây dựng xong rồi, còn so với Thần Điện chính thức càng xa hoa!

Chúng ta đi đến bên cạnh hào nước hộ thành, cầu treo lại đang kéo lên, lúc này, Ám kỵ sĩ từ trong người lấy ra một cái còi thổi lên mấy cái, nhưng căn bản thì không nghe thấy bất cứ tiếng còi nào, đang lúc nghi hoặc, cầu treo của hào nước hộ thành lại dần dần hạ xuống.

Ám kỵ sĩ thu hồi cái còi, nói với ta: "Xin đi bên này."

Đi qua cầu treo, chúng ta tiến vào bên trong tòa Thần Điện hệt như tiểu thành này.

Thần Điện lớn như vậy, dọc đường đi tới lại không thấy bao nhiêu người, trên hành lang còn xếp đặt rất nhiều điêu khắc cỡ lớn, nội dung phần lớn là Ám kỵ sĩ, Hỗn Độn tế ti mặc bào tử, võ sĩ giơ cao vũ khí sau lưng còn có cánh rồng, thậm chí có điêu khắc của rồng, nhưng mặc kệ là pho tượng gì, hình tượng hơn phân nửa đều là nghiêm túc thậm chí kinh khủng, cảm giác này thật sự rất âm trầm, so với nói là Thần Điện của loài người, hình như còn càng giống là Thần Điện của sinh vật hắc ám hơn.

Laica kỳ quái nói: "Làm sao đều không có ai?"

Ám kỵ sĩ tận trách trả lời: "Phần lớn người đều ở các nơi của vương quốc Kissinger trợ giúp dân chúng chống lại hắc ám sinh vật, người lưu thủ ở Hỗn Độn Thần Điện cũng không ít, cho nên người trong Ảnh Thần Điện cũng không nhiều, phần lớn đều là tín đồ không có lực chiến đấu hoặc là nhân viên nghiên cứu."

"Nhân viên nghiên cứu?" Ta lặng đi một chút.  Nghiên cứu cái gì? Thần học sao?

"Đúng vậy, để nắm trong tay diện tích hắc ám chi địa khuếch trương một cách chuẩn xác, từ đó tính toán thời gian Ma Vương hiện thế, cùng với đếm ngược thời gian hắc ám chi địa triệt để thôn tính thế giới, cho nên Hỗn Độn Thần Điện luôn luôn có lượng lớn nhân viên nghiên cứu, cũng có thể gọi là nhân viên đo đạc, công việc của bọn họ phần lớn là đo đạc và tính toán."

"Còn có bao lâu?" Ta mở miệng hỏi.

"Cái gì?" Ám kỵ sĩ khó hiểu xoay người lại hỏi.

Ta bình tĩnh hỏi lại một lần: "Thời gian cách hắc ám chi địa hoàn toàn thôn tính thế giới còn có bao lâu?"

"Khoảng chừng ba tháng."

"Làm sao có thể!" Vival kinh hoàng khẽ hô: "Bây giờ phạm vi thế giới bị thôn tính còn không đến một phần ba, đây là kết quả của nửa năm hắc ám chi địa khuếch trương, tuyệt đối không thể trong vòng ba tháng bị thôn tính hai phần ba còn lại chứ!"

"Tốc độ thôn tính là từ chậm chuyển nhanh, tốc độ thôn tính của một tháng cuối cùng sẽ vô cùng kinh người." Ám kỵ sĩ bình tĩnh nói: "Xin tin tưởng phán đoán của chúng tôi, bởi vì lý do duy nhất Hỗn Độn Thần Điện tồn tại chỉ là trợ giúp Ma Vương sinh ra, ngăn cản hắc ám chi địa thôn tính thế giới mà thôi, lịch sử Thần Điện nghiên cứu hắc ám chi địa cũng lâu dài như lịch sử Thần Điện kiến lập."

Nghe vậy, bên ta đều trầm mặc xuống.

Đi hết khoảng cách vô cùng xa, xa đến ta tưởng rằng tòa Thần Điện này có khi còn lớn hơn tưởng tượng của ta, Ám kỵ sĩ mới rốt cuộc đưa chúng ta đến một căn phòng.

Vừa mở cửa ra, căn phòng vô cùng lớn, hơn nữa bài biện hết sức xa hoa, thoạt nhìn như là phòng của nhân vật lớn nào đó, mặc dù bên trong chỉ có một cái giường, nhưng cái giường này lớn đến có thể để cho ba người nằm ngủ dạng ra ở phía trên cũng không vấn đề, hơn nữa bên cạnh còn bày cả bộ ghế tràng kỷ xa hoa, cái ghế này thoạt nhìn so với giường của ta ở Thánh Điện còn thoải mái hơn, thật làm cho người khó chịu!

Ta không nhịn được mở miệng hỏi: "Đây là phòng của Ma Vương sao?"

"Không phải, đây là phòng của Ưng trưởng, nhưng xin yên tâm, Ưng trưởng ngài ấy căn bản chưa có sử dụng qua phòng này, ngài ấy với chúng tôi cùng ở tại điện đường của những Ám kỵ sĩ tập thể cư trú, ngài ấy nói như thế tiện lợi hơn."

Ám kỵ sĩ ngượng ngùng nói: "Phòng của Ma Vương vẫn chưa có thu xếp, nội thất bên trong còn dùng vải trắng bao bọc, thật sự hết sức xin lỗi."

"Không sao." Ta nhún vai, cái phòng này đã đủ xa hoa rồi, mặc dù rất muốn mở mang một chút phòng của Ma Vương rốt cuộc có bao nhiêu xa hoa, chẳng qua hiện tại vẫn là đừng ở phòng của Ma Vương ngay! Một hồi ở ghiền luôn thì làm sao?

Ám kỵ sĩ nói: "Xin nghỉ ngơi cho tốt, Ưng trưởng khoảng trong vòng ba ngày sẽ về đến Ảnh Thần Điện."

"Bọn ta có thể xem thử khắp nơi không?" Ceo thuận miệng hỏi.

"Xin lỗi, trước khi Ưng trưởng trở về, xin đừng đi lại khắp nơi." Ám kỵ sĩ có chút gượng gạo trả lời: "Chúng tôi phải bảo vệ an toàn của các vị."

Thuận tiện giám sát bọn ta đúng chứ? Ta khó chịu nói: "Tùy các ngươi, mang đến chút đồ ăn trái lại thực tế hơn, đi đường nhiều như thế, ta đói thảm rồi."

"Vâng, lập tức mang tới."

Vẫn thật là lập tức mang tới, hơn nữa chẳng những đưa đến đồ ăn đầy ngập một bàn, còn tinh mỹ đến không giống như đồ ăn của Thần Điện có thể bưng ra... Ít nhất Thần Điện Ánh Sáng không bưng ra được.

Mọi người lập tức bắt đầu ngấu nghiến, ngay cả lo lắng một chút có độc hay không cũng lược bỏ rồi.

Ra ngoài nhiều ngày như vậy, gần như ngày ngày đều ăn lương khô, hơn nữa còn là lương khô của Giáo Hoàng chuẩn bị, cứng như thể đế giày, cũng sắp nhai không nổi rồi! Cho dù những đồ ăn trước mặt này thật sự có độc, sợ rằng chúng ta vẫn sẽ quất luôn, dù sao Thánh kỵ sĩ chẳng những năng lực kháng đả kích cao, ngay cả năng lực kháng độc cũng là số một số hai!

Laica vừa ăn, vừa hung tợn nói: "Nếu như cậu không có biện pháp giải quyết sự tình, còn hại bọn tôi bị vây hãm ở chỗ này không thể nhúc nhích, tôi sẽ thay thế Judge trưởng bóp chết cậu."

"Bị vây hãm ở chỗ này cũng không tệ à! Ít nhất đồ ăn rất ngon đi?"

Vừa nói xong, lập tức nhận được mấy cái trừng hung dữ, Dylan còn lộ ra biểu tình ủ rũ không có hứng thú, thì thào: "Lúc nào mới có thể gặp được đội trưởng đây?"

Ta an ủi mọi người nói: "Đừng lo, chúng ta cứ an tâm ở chỗ này chờ, chờ sau khi tôi gặp được Awaitsun, mọi thứ đều sẽ..."

BANG

Lúc này, cánh cửa đột nhiên bị người dùng sức tông ra, còn truyền đến một tiếng hét: "Sun knight! Ngươi quả nhiên ở đây!"

Mọi người gần như là trong chớp mắt ném đồ ăn trên tay xuống, sau đó giơ vũ khí nhảy dựng lên, ngay tiếp theo lại sửng sốt.

Bởi vì người ở cửa lại là...◊◊◊◊

Ta đang đùa giỡn với em bé trong tay, Ceo và Vival luống ca luống cuống mà giúp một em bé khác thay tã, Laica đang làm mặt hề đánh lạc chú ý của em bé, để bọn họ thuận lợi thay tã, Dylan vẻ mặt bất đắc dĩ mà tiếp nhận tã bẩn...

Lúc này, Awaitsun đột nhiên vừa gọi "Sun knight" vừa vọt vào, nhìn thấy tình huống hiện trường, biểu tình như thể nhìn thấy một con rồng.

Ta giơ tay chào hắn: "Lâu rồi không gặp, Awaitsun."

"..."

Ta giơ đứa bé trên tay, bội phục nói: "Không thể không nói, ngươi thật sự là rất mạnh, lại có thể một hơi liền sinh ba! Ý là ta thích nhất đứa này, nó thoạt nhìn giống ngươi nhất, lớn lên hẳn là sẽ rất đẹp trai, còn nhớ ngươi từng hứa với ta, phải đem một đứa đẹp trai nhất đưa cho Thần Điện Ánh Sáng làm Thánh kỵ sĩ đấy! Chẳng qua ba đứa này đều là nam, cho nên ngươi còn phải sinh một đứa con gái đẹp nhất để làm tế ti Ánh Sáng!"

"..."

Bên cạnh, đám người Ceo bội phục nói: "Không hổ là Sun, quá hèn hạ rồi!"

Ta trừng bọn họ một cái, bọn họ lập tức đổi giọng: "Không, là quá nhìn xa rồi!"

Awaitsun nhìn nhìn ta vừa lại nhìn nhìn đứa con trên tay ta, hình như có phần không biết làm sao, còn thấp thoáng mang theo một tia sợ hãi.

Ta đầu tiên là khó hiểu, sau đó lập tức liền rõ ràng, vội vàng giải thích: "Đừng lo, vợ ngươi giờ đang ở phòng cho con uống sữa, cho nên bảo bọn ta chăm sóc giùm hai đứa bé này, ta tuyệt đối không có ý muốn bắt con của ngươi uy hiếp ngươi!"

"Ngươi, ngươi..." Awaitsun "ngươi" cả buổi, thậm chí còn quên dùng kính xưng "ngài" để xưng hô ta, cuối cùng cũng rống ra: "Ngươi ở đây làm cái quái gì? Ta ở bên ngoài tìm ngươi tìm sắp phát điên, lại thu được tin tức nói ngươi đã ở Ảnh Thần Điện rồi! Ta suýt nữa tưởng rằng đây là tin tức giả!"

"Ta ở đây giúp ngươi trông con." Ta thành thật nói: "Vợ ngươi nói dù sao ta cũng chỉ là nhàn rỗi, dứt khoát cứ giúp trông con."

Awaitsun bà vợ Alice của hắn thật sự so với Awaitsun cùng tất cả Ám kỵ sĩ khác táo bạo hơn nhiều, cô ta cứ như thế đạp cửa đi vào, đem hai bé cưng một đứa nhét vào trong lòng ta, một đứa nhét vào lòng Ceo, sau đó chỉ làn da của mình nói đây là ta nợ cô ta, xem ra cô ta vẫn chưa hoàn toàn trắng trở lại, không ngờ cái cách điều chế kia lợi hại như vậy!

Sau đó, cô ta liền xoay người đi về phòng cho con uống sữa rồi, ta còn có thể làm gì với hai đứa bé trên tay? Chung quy không thể ném chúng vào thùng rác chứ? Đành phải cứ như thế trông hộ con trông hộ hết ba ngày.

Lúc này, em bé trên tay ta hình như rất bất mãn, bắt đầu bật khóc, đến lúc ta bắt đầu dỗ nó, nó liền cười rồi, nhìn thấy tình huống này, Awaitsun hình như có chút đình trệ đầu óc, ngơ ngác mà nhìn ta và Ceo dỗ con của hắn.

Lúc này, cửa phòng đột nhiên bị người tông ra.

"Awaitsun!" Alice vui mừng mà hô lớn, đem bé cưng trên tay mình nhét một phát vào lòng Laica, sau đó nhào vào trong lòng chồng mình bắt đầu anh anh em em.

"..." Mấy người chúng ta vừa vỗ em bé trong lòng, vừa nhìn cặp vợ chồng âu yếm phóng tia chớp, ngay cả ta kẻ mù này cũng cảm giác bị lóe đến mắt.

Laica vừa vỗ nhẹ đứa bé trong lòng, vừa lạnh lùng hỏi: "Tôi có thể bắn bọn họ hai cây phi đao không?"

"Mặc dù tôi rất muốn nói có thể, chẳng qua bây giờ chúng ta đang ở trên địa bàn người ta, cho nên không được."

Awaitsun lưu luyến mà rời khỏi ôm ấp của vợ, nói: "Alice, anh phải trước xử lý chính sự."

Alice gật đầu, ngoan ngoãn mà đi sang bên cạnh đứng, cái phụ nữ ngay cả ta Sun knight kiêm người ứng cử Ma Vương này cũng không thèm bỏ vào trong mắt lại vâng lời chồng răm rắp như vậy? Ta đơn giản là không dám tin, ma lực của tình yêu còn kinh khủng hơn so với Ma Vương!

"Ngài vì sao muốn gặp tôi?" Awaitsun quay đầu qua, khó hiểu hỏi ta.

Ta dứt khoát nói: "Ta cần biết phương pháp cử hành nghi thức từ bỏ tư cách Ma Vương, sau đó hi vọng ngươi đừng quấy nhiễu tiến hành nghi thức."

Awaitsun sửng sốt sau đó lộ ra vẻ giận dữ, ta vỗ vai hắn nói: "Chẳng qua cái này trước tiên đừng đề cập, đi! Ta dẫn ngươi đi xem chiến lợi phẩm của ta bắt được."

"Chiến lợi phẩm?"

"Sun!" Đám người Ceo lập tức hô lớn: "Bọn tôi cũng đi cùng!"

Ta quay đầu nói với bọn họ: "Không sao! Tôi chỉ là muốn trò chuyện với hắn một chút, các cậu ở chỗ này chờ tôi."

Ceo sửng sốt nói: "Bọn tôi cũng đi theo, không có gì là bọn tôi không thể nghe chứ?"

"Tôi chỉ là dẫn hắn đi xem Elo mà thôi, các cậu ở chỗ này trông trẻ đi!"

Ceo nhíu mày, vẫn muốn mở miệng nói...

Hãy tin tôi.

"... Được rồi, bọn tôi sẽ ở chỗ này trông trẻ." Ceo nhìn ta, nói: "Cậu lát nữa sẽ trở lại đi?"

Ta một hơi đáp ứng: "Đương nhiên!"

Ceo lúc này mới gật đầu.

Ta cùng Awaitsun rời khỏi phòng, vừa đi vừa nói: "Ta biết Roland từng ở lại Hỗn Độn Thần Điện, thời gian chính xác là bao lâu?"

Awaitsun liếc ta một cái rồi trả lời: "Lúc hắn tới Hỗn Độn Thần Điện, nói với chúng tôi hắn ba ngày trước đã giết ngài, ngài không có tí ti phần thắng có thể lên làm Ma Vương, sau đó hắn liền rời khỏi, nhưng ngay sau đó liền truyền đến tin tức ngài phát điên, hắn liền lại quay về Hỗn Độn Thần Điện, ở cho đến khoảng một tháng trước mới rời khỏi."

"Roland muốn các ngươi gây áp lực với Thần Điện Ánh Sáng, để cho Thần Điện giết chết ta?"

Awaitsun nhìn ta, hình như muốn ở trên mặt ta tìm được thần sắc phẫn nộ, nhưng trên mặt ta lại chỉ có biểu tình bình tĩnh, sau đó, hắn gật đầu.

"Oh?" Ta nhàn nhạt nói: "Có muốn xác nhận lần nữa đáp án ngươi vừa mới nói có sai lầm hay không?"

Awaitsun biến sắc, trầm mặc trong chốc lát rồi nói: "Xin lỗi, Roland không có hạ qua bất cứ mệnh lệnh nào, hắn chỉ là ở tại Hỗn Độn Thần Điện, phần lớn thời gian đều là lật xem sách của ma pháp hệ hắc ám, thỉnh thoảng dò hỏi tôi tình huống có liên quan đến ngài, những loại vấn đề liên quan đến ngài có phải đã thanh tỉnh hay không gì đó."

Ta gật đầu, thuận tiện cảnh cáo hắn thêm một lần: "Vĩnh viễn đều không được lừa gạt ta lần nữa, ngươi không lừa được ta."

Ta bây giờ có thể dễ dàng phân biệt một người có phải đang nói dối hay không, bởi vì người bình thường lúc nói dối, thần tình trên mặt sẽ có thay đổi, hơn nữa nhịp tim sẽ hơi hơi tăng tốc, đối với ta cái người mù dùng cảm tri thay thế thị lực, ngay cả lục phủ ngũ tạng của đối phương đều thấy được rõ ràng này mà nói, muốn phân biệt một người có phải đang nói dối hay không, thật sự không phải chuyện quá khó.

Chẳng qua Judge ngoại lệ, cậu ta mặc kệ là nói thật hay nói dối, hết thảy đều là bằng phẳng, một khuôn mặt tàn khốc vĩnh viễn đều là mặt tàn khốc, căn bản không có bất cứ thần sắc khác thường nào, thậm chí nhịp tim cũng sẽ không tăng tốc!

Bỏ qua công lực nói dối hơn người của Judge, ta tiếp tục dò hỏi: "Ngươi có gặp qua Pink không? Cô ta là vu yêu của Roland."

Awaitsun sửng sốt, nói: "Không, không có gặp qua."

Ai cũng không có gặp qua Pink, cô ta rốt cuộc đi đâu rồi?

Ôm theo tâm tình khó hiểu, hai người chúng ta đi tới một phòng giam.

Không biết tại sao, dưới đất của Ảnh Thần Điện tất cả đều là phòng giam, tổng số phòng giam so với sở thẩm phán của Thánh Điện còn nhiều hơn, hơn nữa phòng giam vô cùng kiên cố, phạm nhân bình thường căn bản không cần phòng giam vững chắc như thế, nên biết rằng sự vững chắc của phòng giam thế nhưng đều là tiền chất đống ra!

Ta tò mò hỏi: "Những phòng giam này rốt cuộc là thiết kế để nhốt loại phạm nhân nào?"

Awaitsun lặng đi một chút, trả lời: "Dũng giả."

"... Dũng giả?"

Awaitsun quay đầu nhìn ta, tận trách giải thích: "Bởi vì Ảnh Thần Điện ban đầu chính là theo căn cứ địa của Ma Vương để thiết kế."

Ta hiểu rồi. Nếu như là căn cứ địa của Ma Vương, vậy tự nhiên sẽ có dũng giả đến tấn công, cho nên mới sẽ có một đống phòng giam kiên cố này, bởi vì dũng giả đến tấn công phần lớn đều sẽ không quá yếu, phòng giam bình thường sợ rằng căn bản nhốt không được họ.

Ta có chút tò mò hỏi: "Các ngươi sẽ đem dũng giả giam suốt ở trong này? Hay là giam một chút rồi sẽ giết?"

Awaitsun biến sắc, cau mày suy tư một hồi, đang lúc ta đầu đầy mờ mịt, hắn liền bắt đầu giải thích: "Có một số dũng giả sẽ trực tiếp bị Ma Vương giết chết, số ít người khiến cho Ma Vương cảm thấy hứng thú mới sẽ bị nhốt lại, phần lớn là nhốt đến khi Ma Vương quên mất, chúng tôi sẽ lén thả bọn họ đi, trừ phi là một số người khá đặc thù, đã khiến cho Ma Vương ghi tạc trong lòng, vậy chúng tôi cũng chỉ có thể giam luôn họ, để tránh Ma Vương ngày nào đó đột nhiên muốn gặp họ, nhưng chúng tôi lại không giao được người, có thể sẽ khiến cho Ma Vương tức giận, tạo thành nguy hại càng lớn."

Ta nói đùa: "Trí nhớ của ta thế nhưng không phải tốt bình thường, tuyệt đối sẽ không quên."

"Tôi cũng nghĩ như thế, cho nên nói cho ngài cũng không sao..."

Chúng ta vừa thuận miệng nói chuyện, vừa đi tới phòng giam nhốt Elo, hắn bị trói thành hình chữ đại (大) ở trên tường, nếu như là người bình thường, lấy loại tư thế này bị treo lên, sợ rằng treo một ngày đã nửa chết nửa sống, buộc hai ngày đã chết thật rồi, chỉ là Elo thế nhưng không phải người bình thường, nếu không treo như vậy cộng thêm ma pháp cấm chế, căn bản không làm khó được hắn.

Awaitsun nhìn Elo, Elo thì căn bản không thèm để ý chúng ta, Awaitsun thở dài nói: "Ngài bắt hắn, Roland sẽ rất phẫn nộ."

"Hắn rốt cuộc là ai?" Ta thật sự không cho rằng Roland sẽ tùy tiện làm ra cái hộ vệ tùy thân.

Hắn trầm mặc một chút, mới mở miệng giải thích: "Hắn là một Ám kỵ sĩ, hẳn phải nói vốn là, là tôi phái hắn đi làm hộ vệ tùy thân của Roland, nhưng Roland lại giết hắn, cũng không biết vì sao, sau khi giết hắn rồi lại dùng thi thể của hắn làm ra cái sinh vật undead này."

"Roland đã giết hắn?" Ta quay đầu nhìn Elo hỏi: "Roland tại sao muốn giết ngươi?"

Elo nhíu mày, nói: "Quân chủ không có giết ta."

Nghe vậy, ta lại quay đầu trừng Awaitsun.

Awaitsun bất đắc dĩ giải thích: "Cái sinh vật undead này đã không phải Ám kỵ sĩ lúc đó rồi, chỉ là sinh vật undead lợi dụng thi thể của hắn để làm ra, cho nên Roland đương nhiên không có giết hắn."

Thì ra là như vậy.

Awaitsun khó hiểu hói: "Ngài rốt cuộc vì sao muốn bắt hắn?"

"Để dẫn Roland tới. Ta với Roland hẹn ở chỗ cử hành nghi thức, còn nói với hắn, ta định đem tư cách Ma Vương nhường cho hắn."

Awaitsun mặt cứng đờ, bi phẫn mà gầm lên: "Ngươi thật sự biết tính nghiêm trọng của sự tình không? Nếu như có biện pháp, ta cũng không muốn bắt buộc ngươi làm Ma Vương! Cho dù Roland bây giờ là người tốt, nhưng hắn đã chết, người chết không nên can thiệp cái thế giới này, đây không phải là tôn chỉ của Thần Điện Ánh Sáng các ngươi sao? Càng huống chi là để cho một kẻ chết nắm giữ lực lượng kinh khủng!"

Ngươi lại quên kính xưng "ngài" rồi sao? Xem ra Awaitsun thực sự không quen dùng kính xưng lắm, nói cũng phải, hắn tốt xấu gì cũng đường đường là thủ lĩnh Hỗn Độn Thần Điện, ngoại trừ hoàng thất, hắn chắc chắn không dùng kính xưng với người khác.

"Nghe ta nói!" Ta bắt lấy vai của hắn, nói: "Đó là gạt hắn, ta căn bản không định từ bỏ tư cách Ma Vương."

"Ngươi nói dối!" Awaitsun rống to: "Đừng hòng gạt ta! Ngươi vì tiếp tục làm Sun knight, thậm chí có thể không quan tâm nguy cơ của cái thế giới này, thuộc hạ của ta cũng nói cho ta, ngươi thề với thần Ánh Sáng, mặc kệ xảy ra bất cứ chuyện gì, đều muốn tiếp tục làm Sun knight, ngươi làm sao có thể sẽ nguyện ý làm Ma Vương?"

"Nhìn hắn." Ta dùng tay phải chỉ Elo, sau đó thi triển một cái phong nhận nhỏ, rạch trên cổ tay phải của mình, lượng lớn máu phun ra, gần như toàn phun ở trên người Elo.

Awaitsun sửng sốt, cau mày nói: "Ngươi làm gì vậy?"

Ta tỉ mỉ giải thích: "Thân là Sun knight, máu của ta đáng lẽ mang theo quang thuộc tính mãnh liệt, hắc ám sinh vật chỉ cần dính phải một tí xíu liền sẽ đau đớn không chịu nổi, đây là chuyện ngay cả chính ta cũng không thể khống chế."

Chỉ vào Elo, ta mở miệng hỏi: "Nhưng ngươi nhìn thấy hắn có bất cứ phản ứng nào chưa?"

Awaitsun kinh ngạc mà lắc đầu.

"Cái giá của lần này ta sống lại là mất đi phần lớn năng lực Thánh quang, không có phụ trợ của Thái Dương thần kiếm, ta liền không khác với tế ti bình thường là bao nhiêu."

Awaitsun lặng đi một chút, sau đó nói: "Nhưng ngươi có Thái Dương thần kiếm, có trợ giúp của nó, ngươi vẫn có thể làm Sun knight."

"Đúng là không sai." Ta bình tĩnh nói: "Ta hỏi ngươi, nếu như ta mất đi tư cách của người ứng cử Ma Vương, ta liền sẽ mất đi thiên phú của người ứng cử, đúng không?"

Awaitsun ngẩn ra, gật đầu.

Quả nhiên không sai, Red cũng là nói cho ta như vậy, chỉ là ta cứ mãi còn ôm theo một tia hy vọng...

Ta cười khổ nói: "Cho nên, nếu như Roland lên làm Ma Vương, ta liền sẽ mất đi năng lực ma pháp cường đại, biến thành một gã không khác bao nhiêu so với tế ti bình thường, càng nghiêm trọng chính là... ta sẽ mù."

"Mù?" Awaitsun khó hiểu hỏi: "Có nghĩa là gì? Cho dù không phải người ứng cử Ma Vương, cũng sẽ không vì thế mà mù."

Ta nhàn nhạt nói: "Lần đó ngươi giết chết Leaf, vì đảm bảo sống lại của cậu ta sẽ không để lại bất cứ hậu di chứng gì, giá ta trả chính là thị lực, cho nên đôi mắt này của ta sớm đã vô dụng rồi, bây giờ là lợi dụng năng lực cảm tri cường đại để thay thế thị lực, nếu như ta mất đi năng lực cảm tri, ta sẽ mù! Chân chính mù!"

Nghe vậy, Awaitsun và Elo đều khó có thể tin mà nhìn đôi mắt của ta.

"Ngươi cho rằng một kẻ mù có biện pháp làm Sun knight sao?" Ta cười lạnh một tiếng rồi nói: "Không sai, ta dù thế nào cũng đều muốn làm Sun knight, nhưng điều kiện trước tiên là ta phải có biện pháp chấp hành chức trách của Sun knight, không phải ở trong đó làm sâu ăn bám!"

Ta nắm chặt tay, nói với Awaitsun: "Ta nhất định phải làm Ma Vương! Bởi vì ta không có lựa chọn, cho nên ngươi không cần phiền não bất cứ chuyện gì, chỉ cần làm theo kế hoạch của ta, ta nhất định sẽ lên làm Ma Vương! Ngươi đã hiểu chưa?"

Awaitsun nhìn ta, không nói một câu, mặc dù trên mặt hắn tràn ngập áy náy, nhưng lại không chút do dự mà hành lễ với ta.

"Tuân mệnh, Ma Vương bệ hạ."


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-110)