Vay nóng Tinvay

Truyện:Mệnh Kỵ Sĩ - Chương 021

Mệnh Kỵ Sĩ
Trọn bộ 110 chương
Chương 021: Nhiệm vụ mỗi ngày của sun knight # 10 - Quy tắc chung thứ hai của mười hai thánh kỵ sĩ
0.00
(0 votes)


Chương (1-110)

Siêu sale Shopee


Lúc này, Hell knight trên đài đột nhiên đạp Elliot một cước, người sau không ngờ tới sẽ bị đồng minh tấn công, một cước này rất rắn chắc, hắn văng đi một đoạn, cuối cùng dừng ở bên mép võ đài, thiếu chút nữa là rớt xuống.

Đúng là làm ta sợ hết hồn, ta còn tưởng rằng hắn sẽ rớt xuống chứ!

Bời vì cước này rất rắn chắc, Elliot đương nhiên trong khoảng thời gian ngắn không thể đứng lên, nhưng hắn vẫn cố giãy dụa muốn đứng lên.

Chiến Thần Chi Tử vốn định tiến lên giải quyết hắn, nhưng lại bị Supreme dragon ngăn cản.

"Ngươi tại sao lại bảo vệ hắn?"

Chiến Thần Chi Tử lộ vẻ hoài nghi, sau đó đột nhiên quát to một tiếng: "Chẳng lẽ các ngươi là đồng bọn?"

Chết rồi!

"Đồng bọn?"

Supreme Dragon Hell cười nhạt một chút, không chút hoang mang nói: "Loại chuyện này còn có thể kết bọn sao? Công chúa chỉ có một, cũng không thể cưới hai lần, chỉ là nếu để ngươi giải quyết Elliot, vậy ta cách thất bại cũng không xa rồi."

Nghe vậy, Chiến Thần Chi Tử vung lên nụ cười kiêu ngạo, ngạo nghễ nói: "Cho dù có hắn, ngươi cũng không thắng được ta."

"Đó lại là sự thật."

Supreme Dragon Hell vô cùng chân thành gật đầu, thậm chí bổ sung thêm một câu: "Kiếm thuật của ngươi rất tốt, có lẽ so với ta tốt hơn rất nhiều, mà sức mạnh lại còn vượt xa ta."

Nghe vậy, Chiến Thần Chi Tử cười lớn nói: "Ngươi cũng không tệ, tốc độ thật là nhanh!"

Các người cũng không cần hợp nhau như thế đi? Ta có chút dở khóc dở cười, mặc dù nói, Supreme Dragon Hell nếu như thật sự có thể cùng Chiến Thần Chi Tử kết mối quan hệ tốt, vậy cũng không tệ.

"Chúng ta hãy quyết đấu công bằng đi!" Supreme Dragon Hell bày ra thế sẵn sàng.

Chiến Thần Chi Tử cũng quát khẽ một tiếng "Được", cũng bày ra thế sẵn sàng, tâm tình hai người xem ra vậy mà khá tốt.

Lúc này, Elliot cũng đứng lên, hắn xem ra có chút nản lòng, thậm chí không cách nào tiếp tục gia nhập vào đối chiến của hai người.

Đối với sự nản lòng của hắn, ta trái lại có phần không cho là đúng. Nên biết rằng, đối thủ của hắn một người là Chiến Thần Chi Tử, người còn lại là... Dù sao, hai người này đều mạnh mẽ phi con người! Cho dù thua bọn họ tuyệt đối cũng không coi là chuyện đáng xấu hổ.

Đồng thời, ta cũng tin rằng đồng đội của Elliot sau khi xem xong sự mạnh mẽ của hai người đó, cũng sẽ không cho rằng thua là chuyện đáng xấu hổ, trên cơ bản có thể đứng trên đài cùng hai người đó đối chiến lâu như vậy, cũng có thể xem như là một người mạnh ở đỉnh cao rồi.

Càng huống chi, Elliot vẫn là một kỵ sĩ, hắn vốn không chuyên đơn đả độc đấu.

Nói cách khác, Elliot, Chiến Thần Chi Tử cùng Supreme Dragon Hell nếu như đều tự suất lĩnh một tiểu đội, triển khai chiến tranh tam phương, vậy bọn họ ngược lại không thể nào thắng Elliot.

Mà ta chính là muốn tạo thành loại giả tượng này, đơn đả độc đấu, Elliot ít nhất có thể cùng hai người triền đấu mười mấy phút, nói đến lĩnh quân tác chiến, Elliot tuyệt đối còn hơn hai người đó.

Như vậy ở trong mắt mọi người, nhất là hoàng gia kỵ sĩ, Elliot cũng không coi là thật sự thất bại.

Lúc này, Elliot hít sâu một hơi, cố lấy dũng khi trở lại chiến cuộc...

Ta đột nhiên hét to: "Elliot! Công chúa có nguy hiểm, mau đi bảo vệ công chúa!"

Elliot sửng sốt, theo phản xạ chạy về hướng công chúa, khi hắn chạy đến trước mặt công chúa, vừa quay đầu lại...

Một chớp đen đúng lúc bắn vào trong ngực hắn, hắn gần như là lập tức gục xuống không dậy nổi, hai tay ôm ngực, đầy mặt đều là thần sắc thống khổ, toàn thân thậm chí "bò" ra làn khói màu đen có mùi kinh khủng.

Ta lúc này cũng chạy tới bên cạnh Elliot, vừa cúi đầu nhìn, la lên: "Đây là... là nguyền rủa của hắc ám!"

Công chúa không hề sợ hãi làn khói đen nguyền rủa trên người Elliot, vừa nhào tới người hắn, vừa hét lên: "Elliot!"

Ta sắc mặt nghiêm túc ngẩng đầu nhìn ra xa phía khán giả, mọi người lập tức nhìn theo ánh mắt của ta.

Trên chỗ khán giả một người mặc áo trùm đột nhiên vén áo trùm ra... Là một nữ yêu cực kỳ hiếm thấy!

Wow!

Ta cố sức nhịn xuống xúc động muốn khen ngợi Pink.

Cô ta thật là mỹ diễm có phần thê lương, ngũ quan xinh đẹp, dáng người nóng bỏng, làn da tái nhợt mang chút màu lục u ám, quần áo rách rưới, vừa vặn lộ ra chân thon dài, rãnh ngực và rốn, nhưng lại không đến mức biến thành hình ảnh cấm khán giả dưới mười tám tuổi xem, đúng là vừa đẹp vừa quyến rũ lại vừa kinh khủng.

Mặc dù cô ta thoạt nhìn không giống người sống, nhưng thật ra cũng không coi là người chết, chặt chẽ mà nói, nữ yêu thật ra là loại sinh vật bị nguyền rủa, tuy nói là sinh vật "bị nguyền rủa", nhưng cũng có không ít tình huống là phụ nữ tự mình nguyền rủa mình, cố ý khiến cho mình biến thành nữ yêu, để có được sức mạnh đi làm những loại chuyện như báo thù.

Ta đặc biệt dặn dò Pink không được sử dụng sinh vật undead, dưới tình huống toàn đấu trường là Thánh kỵ sĩ, sinh vật undead thực sự rất dễ bị phát hiện.

Nhưng không ngờ Pink có thể mang đến một nữ yêu, thứ này thế nhưng không thường thấy một chút nào.

Bởi vì chặt chẽ mà nói nữ yêu vẫn là một phụ nữ, mà còn là một phụ nữ lòng đầy oan khuất, thông thường có cảnh ngộ vô cùng bi thảm, hơn nữa nữ yêu này vừa lại xinh đẹp, cho nên, trong nhất thời, kỵ sĩ đầy đấu trường vậy mà không có ai sẵn lòng tiến lên ngăn cản.

Nữ yêu khanh khách cười rộ lên: "Ta muốn báo thù, báo thù, báo thù!"

Kỵ sĩ tâm phúc trẻ tuổi rống giận: "Nói bậy! Công chúa điện hạ làm sao lại có thù oán với loại thứ tà ác như người!"

"Ha ha ha! Không phải công chúa, là quốc vương bệ hạ, hắn bội tình bạc nghĩa với ta, lại còn giết con trong bụng ta, con à! Mẹ xin lỗi con!" Nữ yêu vừa khóc vừa cười, thoạt nhìn mười phần điên cuồng.

Tức thì, quốc vương trợn to mắt, hoàng hậu nãy giờ luôn lặng lẽ bảo trì ưu nhã bên cạnh ông ta đột nhiên trầm mặt xuống, mọi người thì không thể tin nổi quay đầu nhìn quốc vương bệ hạ.

Chẳng lẽ, đại vương tử vừa mới biến thành quốc vương, liền biến chất rồi?

Sắc mặt quốc vương không thể nào khó coi hơn, khóe miệng co giật không ngừng, gần như là từ trong kẽ răng nặn ra: "Nói bậy! Ta chưa từng gặp qua ngươi."

Căn cứ vào cảnh tượng ta lén liếc thấy, sắc mặt quốc vương sở dĩ khó coi như vậy, hoàn toàn là bởi vì gót giày của đôi giày cao gót tuyệt đối cao hơn mười phân kia của hoàng hậu bệ hạ đang giẫm trên bàn chân của quốc vương.

"Không khải ngươi, là cha của ngươi!" Nữ yêu rít lên.

Nhiều người đều thở phảo nhẹ nhõm, đồng thời hoàng hậu đeo lại mỉm cười hiền tuệ ưu nhã, thuận tiện "rút" lại gót giày cao gót từ trên chân quốc vương, thu hồi dưới váy dài.

Mọi nhao nhao oán giận: "Làm hết hồn, không nói rõ ràng", "Còn tưởng đại vương tử vừa biến thành quốc vương, liền từ sợ vợ biến thành quỷ háo sắc luôn rồi chứ."

Ta thấy quốc vương cố nén đau đớn, hơi cử động bàn chân, mới có thể lửa giận ngút trời mà lạnh giọng nói với nữ yêu: "Cho dù như vậy, ngươi cũng không thể ngậm máu phun người, lạm thương vô tội (Chân của ta vô tội à)! Hoàng gia kỵ sĩ, lập tức bắt ả."

Nhận được mệnh lệnh của quốc vương, hoàng gia kỵ sĩ đồng loạt rút vũ khí, triển khai vòng vây một cách thuần phục.

Những Thánh kỵ sĩ thì đều nhìn về phía Thánh kỵ sĩ trưởng của mình trực thuộc, sau đó Thánh kỵ sĩ trưởng đều quay đầu nhìn ta. Ta nhíu mày nói: "Đây nhất định là đồng bọn của sinh vật undead lần trước đột kích, đúng là một nữ yêu ghê tởm! Chúng ta không thể để cho ả tùy thích tổn thương người khác, anh em Thánh kỵ sĩ, lập tức tiến lên trợ giúp hoàng gia kỵ sĩ."

"Rõ!"

Thánh kỵ sĩ cùng hô lên xong, lập tức gia nhập hàng ngũ vây bắt, hiệu quả của nhiều năm làm hàng xóm với hoàng gia kỵ sĩ cũng xuất hiện, hai bên phối hợp cực kỳ tốt, vòng vây làm ra quả thực không chê vào đâu được, đừng nói một con nữ yêu cỏn con, dù là death lord cũng chết lần thứ hai như thường.

Nữ yêu bên trong vòng vây bạt mạng công kích, đáng tiếc, toàn bộ những công kích thông thường đều bị tấm khiên của kỵ sĩ đỡ lại, dù tấm khiên không đỡ được nguyền rủa, cũng có Thánh quang của Thánh kỵ sĩ ngăn cản, căn bản không thể gây tổn thương cho bất cứ ai.

Hoàng gia kỵ sĩ từ trong khe hở của những tấm khiên vươn ra trường thương, từng bước một áp sát nữ yêu vẫn đang vùng vẫy như con thú bị vây hãm, năng lực của nữ yêu mới vừa rồi đánh lén Elliot thật ra không tệ, kỵ sĩ trong cấp bách căn bản đỡ không được công kích nguyền rủa.

Nhưng nói đến đối chiến trực diện, cô ta không có một chút lực chống đỡ, chỉ có thể trơ mắt nhìn trường thương chậm rãi áp sát, thậm chí đâm vào thân thể của mình, mà công kích của cô ta ngay cả da của những kỵ sĩ cũng không làm xước được một chút.

Ta quay đầu đi, không muốn nhìn thấy cảnh tượng này, mặc dù chỉ là một con nữ yêu, thậm chí cũng có thể là nữ yêu giả mà Pink chế tạo, nhưng dù nói như thế nào, ta thật sự cực độ không muốn nhìn thấy bất cứ thứ vô tội nào bởi vì kế hoạch của ta mà chết.

"Sun knight!"

Lúc này, công chúa đột nhiên hét lên: "Elliot anh ấy, anh ấy sắp không xong rồi!"

Làm sao có thể nhanh như thế đã không xong rồi...Ta rõ ràng bảo Pink chọn loại nguyền rủa gây hiệu quả thị giác kinh khủng nhất, nhưng lại khó chết người nhất cơ mà.

Chẳng qua, khó đảm bảo rằng Pink sẽ không có hứng thú xấu xa đánh tráo nguyền rủa, cho nên ta vẫn nhanh chóng chạy đến bên cạnh hai người, lấy ra hoa hồng thủ châu vốn định làm sính lễ, nói: "Công chúa, xin bóp nát thủ châu để duy trì tính mạng của kỵ sĩ Elliot, cho đến khi Giáo Hoàng niệm xong thuật trị liệu chung cực..."

(Giáo Hoàng lão già chết tiệt này sau khi nghe thấy ta nói, mới lề mề bắt đầu đọc chú ngữ. )

Mà ta cũng còn nói chưa hết, công chúa lập tức đoạt lấy hoa hồng thủ châu, như thể hạt châu trên tay là hòn đá vô giá trị ven đường, bóp nát một viên tiếp nối một viên, thấy vậy ta đau lòng quá đi!

"Em gái, em gái à, em bóp chậm một chút, chậm chút thôi! Bóp nhanh như thế hiệu quả cũng không tốt hơn đâu!"

Không ngờ, biểu tình của quốc vương còn đau lòng hơn so với ta, nghĩ đến, ông ta sớm đã đem chuỗi hoa hồng châu này làm đồ của mình rồi.

Mặc dù, ta vốn đã định đem chuỗi hạt châu coi như làm lễ vật tạ tội tặng cho quốc vương bệ hạ, tránh sau này ông ta tìm ta gây phiền toái... Huh? Vừa nghĩ như thế, ta cần gì phải đau lòng đây? Dù sao cũng không phải là đồ của ta.

Lúc này, quyết đấu sớm đã dừng lại, Chiến Thần Chi Tử vẫn chỉ đứng khoanh tay nhìn lạnh lùng nói: "Chết rồi thì có can hệ gì, Sun knight chẳng phải biết thuật cải tử hồi sinh sao?"

Mọi người lập tức tập trung vào ta, công chúa lại càng mong đợi ngẩng đầu hỏi: "Đúng vậy không? Đúng là vậy không?"

Ta cẩn thận gật đầu, thừa nhận: "Sun đúng là biết cải tử hồi sinh thuật."

Nghe vậy, mọi người xôn xao.

"Nhưng, trừ phi là bị bất đắc dĩ, hơn nữa cần trưng cầu đồng ý của người có liên quan, nếu không Sun tuyệt đối sẽ không sử dụng loại thần thuật này!" Ta đột nhiên nghiêm giọng nói.

"Tại, tại sao?" Công chúa lập tức la hoảng, dù sao người yêu của cô nàng đang ở bên bờ sống chết.

"Bởi vì hạn chế của cải tử hồi sinh thuật thực sự rất nhiều, chỉ có thể thi triển trong vòng tám giờ sau khi chết, nếu thi triển trên thi thể sau tám giờ, như vậy sẽ đem cỗ thi thể này biến thành sinh vật undead! Hơn nữa cải tử hồi sinh thuật không thể thi triển trên cái chết già tự nhiên, chết vì bệnh, thậm chí là trên thân người bị độc chết."

Ta dừng lại một chút rồi nói: "Cho dù là thi triển trên loại thân thể bị nguyền rủa như của Elliot kỵ sĩ, cũng là một việc rất nguy hiểm, cho dù anh ta tỉnh lại, nguyền rủa trên người vẫn sẽ không giải trừ, có khả năng sẽ lại chết trong chớp mắt."

"Thêm nữa cải tử hồi sinh thuật có đủ loại tác dụng phụ, hiện giờ tác dụng phụ đã biết là có trên đầu mọc ra sừng, toàn thân phủ đầy lông, nhiều thêm một đôi tay, thậm chí là thần trí điên cuồng cùng với thân thể tàn phế cả đời."

Ta một hơi nói xong mọi khuyết điểm của cải tử hồi sinh thuật, lần này cuối cùng đã đem đủ loại thiếu sót của cải tử hồi sinh thuật tuyên cáo cho toàn thế giới rồi, còn thuận tiện phóng đại một chút, tránh cho có người vẫn muốn tìm ta thi triển cải tử hồi sinh thuật, vậy ta có thể phiền toái rồi.

Nghe vậy, ánh mắt của mọi người lại trầm xuống, nhất là công chúa điện hạ, cô nàng sắp nghẹn ngào nói không ra lời rồi.

Chỉ có Chiến Thần Chi Tử lộ ra biểu tình mừng rỡ, nghĩ đến, rốt cục đã làm cho hắn hiểu loại cải tử hồi sinh thuật này hoàn toàn không thực dụng, vốn không thể để cho Thần Điện Ánh Sáng dựa vào để mở rộng tín ngưỡng.

"Sống lại luôn luôn đều phải trả cái giá còn lớn hơn cái chết." Ta hàm ý thâm sâu nói.

Lúc này, Giáo Hoàng lề mề bên cạnh cuối cùng cũng đã niệm xong chú ngữ, lão nhẹ nhàng đọc ra: "Chung cực trì dũ thuật."

Ánh sáng trị liệu màu vàng nhạt lắng xuống, chỉ một chốc lát, hào quang còn chưa tiêu tán, Elliot đã yếu ớt mà rên rỉ một tiếng, mở mắt, mỉm cười lên tiếng: "Công chúa điện hạ..."

"Elliot, Ôi! Elliot!" Công chúa ôm chặt lấy người yêu của mình.

Thấy thế, Chiến Thần Chi Tử sắc mặt khó coi giống như một ông chồng bị cắm sừng, thẳng tắp đi về phía hai người, chiến sĩ phía sau hắn cũng tiến lên theo.

Các Thánh kỵ sĩ đều liếc mắt nhìn ta, không nhận được chỉ thị, chỉ đứng bất động tại chỗ.

Lúc này, hoàng gia kỵ sĩ lại đồng loạt nhanh chóng tiến lên, chặn ngay trước mặt công chúa và Elliot, trong nháy mắt hình thành một bức tường bằng tấm khiên kiên cố không thể phá vỡ.

Thấy thế, Chiến Thần Chi Tử hừ mạnh một tiếng. Chiến sĩ của Chiến Thần Điện đồng loạt rút vũ khí ra. Những hoàng gia kỵ sĩ cũng từ phía sau tấm khiên vươn ra trường thương. Tức thì, tình huống hiện trường nổi lên căng thẳng.

Những Thánh kỵ sĩ vốn còn hào hứng ngồi trên núi xem hổ đấu, nhưng một tên Thánh kỵ sĩ nào đó đột nhiên la hoảng: "Ah! Sun knight của chúng ta chẳng phải cũng muốn lấy công chúa sao?"

Đám Thánh kỵ sĩ đột nhiên giật mình tỉnh lại, vội vàng nhìn Thánh kỵ sĩ trưởng của mình trực thuộc, chờ đợi mệnh lệnh hạ xuống, mà Mười Hai Thánh kỵ sĩ thì đều nhìn ta... Thiếu chút nữa quên ta cũng là một trong những người tranh công chúa.

Ta vội vàng bày ra vẻ cảm động tán thán: "A! Kỵ sĩ xả thân cứu công chúa, công chúa lấy nước mắt mỹ lệ đáp lại, tình yêu này khiến người cảm động biết bao! Nếu như phá hỏng tình cảm chân thành thế này, cho dù là thần Ánh Sáng từ ái cũng sẽ giận dữ trừng mắt vào Sun đi!"

Nghe vậy, Mười Hai Thánh kỵ sĩ thu hồi tầm mắt, tiếp tục xem cảnh náo nhiệt của bọn họ.

Thấy thế đám Thánh kỵ sĩ cũng tiếp tục ngồi trên núi xem hổ đấu, chẳng qua, căn cứ vào hoàng gia kỵ sĩ tốt xấu gì cũng là hàng xóm ở cùng một tòa thành, mà Elliot cũng khá nổi tiếng, cho nên phần lớn Thánh kỵ sĩ chọn cổ vũ cho hoàng gia kỵ sĩ.

Thấy bọn họ cổ vũ nhiệt liệt như thế, hơn nữa người trẻ tuổi luôn dồi dào khí huyết, nếu hoàng gia kỵ sĩ cùng Chiến Thần Điện thực sự đánh lên, Thánh kỵ sĩ sợ rằng không tránh khỏi tiến lên trợ trận.

Lúc này, bên hoàng gia kỵ sĩ và chiến sĩ Chiến Thần Điện đều không nhúc nhích, chỉ là ném ánh mắt giết chóc vào đối phương, hiện trường rất có cảm giác của sự tĩnh lặng chết người trước khi khai chiến của hai quân đối nhau... Nếu như bên cạnh không có một đống Thánh kỵ sĩ đang hò hét cổ động, thêm dầu vào lửa mà nói, bầu không khí đúng ra là vẫn rất căng thẳng.

Nhìn luồng nhiệt khí của Thánh kỵ sĩ nhà mình, ta thậm chí cảm thấy bọn chúng hình như không phải muốn trợ trận, mà là muốn dẫn đầu trận rồi.

"Bọn Chiến Thần Điện kia lúc trước dám đánh người của Thần Điện Ánh Sáng chúng ta!"

"Ngay cả tiểu đội Sun của chúng ta cũng dám đánh, chán sống rồi!"

"Hoàng gia kỵ sĩ, lên đi! Giết bọn khốn của Chiến Thần Điện, bọn chúng thiếu chút nữa là giết Adair rồi!"

Ta quay đầu nhìn Storm knight, Storm nhún vai, giải thích: "Phó đội trưởng Adair của cậu danh vọng trong Thánh kỵ sĩ đại khái ngang bằng với địa vị của Elliot trong hoàng gia kỵ sĩ đi, mà tiểu đội Sun của cậu cũng tương đương với nhóm kỵ sĩ tinh anh trẻ tuổi do Elliot lĩnh quân, tóm lại, tiểu đội Sun của cậu bất kể là ở trong dân thường, trong Thần Điện Ánh Sáng, trong Thánh Điện của chính mình, thậm chí là trong hoàng gia kỵ sĩ, tất cả đều rất được hoan nghênh, ngay cả tôi cũng thường tìm bọn họ giúp đỡ."

"Oh!" Ta mỉm cười.  Thì ra là thế, xem ra ta thật đúng là coi thường Adair và tiểu đội Sun, sau này có thể giao nhiều hơn một số nhiệm vụ cho bọn chúng làm rồi.

"Sun, cậu đừng cười như vậy à! Đây làm cho tôi cảm giác tôi giống như đã hại bọn họ..." Storm vừa như là nói chuyện với ta, vừa lại như thì thào tự nói.

"Anh em Storm sao lại nói như vậy đây? Dưới sự chứng kiến của thần Ánh Sáng, anh em Storm thật sự đã giúp Sun một cái đại ân xán lạn như thần Ánh Sáng!"

"Như vậy đúng là tôi hại bọn họ rồi." Storm thở dài lẩm bẩm: "Xem ra trở về phải mời bọn họ uống rượu rồi."

"Chẳng qua nói thật, cậu là muốn để bọn họ đánh, hay là không đánh đây?" Storm có chút nghi hoặc hỏi: "Cậu nói trước, để bọn tôi có tâm lý chuẩn bị chứ?"

"Tôi tin rằng, thần Ánh Sáng từ ái chỉ muốn để cho tình yêu tốt đẹp có thể nở hoa kết quả, không hi vọng chứng kiến máu tanh và chiến tranh vô nghĩa."

"Oh."

Mười Hai Thánh kỵ sĩ rời tay ra khỏi vũ khí của mình, Blaze lại còn lộ ra biểu tình thất vọng, lẩm bẩm: "Còn tưởng có thể làm một trận lớn..."

Sự việc cũng đến lúc vô cùng căng thẳng, quốc vương rốt cuộc chậm rãi đứng lên, trầm ổn quát: "Dừng tay hết cho ta!"

"Quốc vương bệ hạ." Chiến Thần Chi Tử nổi giận đùng đùng nói: "Chẳng lẽ ngài quên ước định của chúng ta sao?"

Nghe vậy, quốc vương trầm mặt xuống, mà Chiến Thần Chi Tử mặc dù biết mình lỡ lời, nhưng lại chỉ nhíu mày, dường như không có ý định lấp liếm.

Ta hết sức chân thành nói: "Sun cũng bằng lòng rút lui rồi, chẳng lẽ Chiến Thần Chi Tử ngài còn muốn tiếp tục làm khó với đôi tình nhân này sao?"

"Hừ!" Chiến Thần Chi Tử cười lạnh một tiếng.

Ta mỉm cười đáp lại, biết rằng trọng điểm căn bản không phải là công chúa.

"Không bằng, cứ để cho quốc vương bệ hạ giúp đỡ Chiến Thần Điện, ở Vong Hưởng quốc dựng lên một toà chi nhánh của Chiến Thần Điện, lấy điều này để tạ lỗi cho việc công chúa không thể đáp lại tình yêu của Chiến Thần Chi Tử, thế nào?"

Nghe vậy, Chiến Thần Chi Tử cùng quốc vương bệ hạ vô cùng kinh ngạc nhìn ta, ngay cả Mười Hai Thánh kỵ sĩ nhà mình cũng nhíu mày lại, ta tiếp tục lấy mỉm cười đáp trả.

"Nếu là xin lỗi có thành ý như thế..."

Chiến Thần Chi Tử chậm chạm nói, đồng thời lén liếc quốc vương, thấy người sau không có ý phản đối, hắn cũng gật đầu, cảm thán nói: "Được thôi, ôi! Thật ra ta cũng không muốn chia rẽ một đôi tình nhân."

Ta ra sức gật đầu khen ngợi: "Đúng thế! Tôi nghe nói Chiến thần rất chí tình chí nghĩa, Người chắc chắn sẽ không làm chuyện tước đoạt tình yêu của người khác."

"Không sai! Chiến thần của chúng tôi đúng là như thế,  không ngờ Sun knight cũng hiểu rõ Chiến thần của chúng tôi như vậy." Chiến Thần Chi Tử vô cùng tán đồng gật đầu, địch ý trong mắt đối vào ta đột nhiên biến mất hơn phân nửa.

Ta khách sáo nói: "Đâu có đâu có, nói làm sao chúng ta cũng là hàng xóm mà!"

"Các người cũng không cần hợp nhau như thế đi?" Storm bên cạnh lẩm bẩm. ◊◊◊◊

Chuyện đến tận đây, quyết đấu cũng không cần tiến hành nữa.

Chiến Thần Chi Tử sau khi chào Supreme Dragon Hell, thậm chí còn ước hẹn thời gian luận bàn lần sau, sau đó hắn liền rất hài lòng mà dẫn các chiến sĩ rời đi, ngay cả mắt cũng không liếc công chúa thêm lần nào.

Hoàng gia kỵ sĩ thì lần không được đầu mối nhìn ta và Elliot, trong mắt rất nhiều vẻ hoài nghi.

Ta lại không để ý tới bọn họ, kêu gọi tất cả các Thánh kỵ sĩ, đi về phía cửa trường quyết đấu.

Nhưng khi sắp ra khỏi trường quyết đấu, ta đột nhiên xoay người lại mỉm cười với Elliot: "Oh! Đúng rồi, kỵ sĩ Elliot, cảm ơn cậu lúc trước đã cứu phó đội trưởng Adair của ta."

Elliot sửng sốt lộ ra nụ cười xán lạn nói: "Đừng khách khí, hơn nữa, tôi nghĩ chúng ta đã huề nhau rồi, Sun knight trưởng."

◊◊◊◊

"Quốc vương bảo tôi tới nói cho ngài, công chúa đã dùng tám viên hoa hồng thủ châu trên người tôi, xin mau chóng bổ sung."

Elliot qua vài ngày sau, âm thầm tới tìm ta, sau đó truyền đạt cái tin tức này.

Điều này làm ta thở phào nhẹ nhõm, lời này của quốc vương biểu thị muốn tiếp nhận lễ vật xin lỗi của ta rồi, mặc dù không thể kết luận ông ta sẽ không nhớ thù, chẳng qua ít nhất sẽ không trắng trợn tìm ta gây phiền toái.

"Còn có công chúa điện hạ nói, ngài từ người phát ngôn của hèn hạ vô sỉ thăng cấp đến người tốt hèn hạ vô sỉ..."

Ta ngoại trừ cười gượng, cũng không có trả lời khác tốt hơn.

Lời truyền đạt xong, nhưng, bộ dạng muốn nói nhưng lại thôi của Elliot khiến ta không định đi khỏi hiện trường.

Qua một hồi, hắn mới có chút ngượng ngùng nói: "Cho dù lưng đối vào Ánh Sáng, nhưng vẫn đi ở dưới Ánh Sáng... Ngài, ngài nhất định sẽ không hiểu những lời này quan trọng đối với tôi cỡ nào đâu."

Ta mỉm cười với hắn. Ta đương nhiên biết những lời này có bao nhiêu quan trọng, từ lúc Judge đang vô cùng ủ rũ, mà sau khi ta cho cậu ta những lời này, cậu ta liền gần như chưa từng cự tuyệt qua một đống yêu cầu lộn xộn của ta.

Elliot vô cùng chân thành nói: "Xin ngài hãy yên tâm, mặc dù Chiến Thần Điện được phép xây dựng Thần Điện và truyền bá tín ngưỡng ở Vong Hưởng quốc, nhưng, tôi, hoàng gia kỵ sĩ, còn có công chúa điện hạ đều sẽ đứng ở bên Thần Điện Ánh Sáng."

Ta mỉm cười nói: "Ta lấy thân phận người phát ngôn của thần Ánh Sáng sâu sắc cảm tạ ngài, kỵ sĩ Elliot."

"Tôi cũng lấy thân phận Elliot sâu sắc cảm tạ ngài, Sun knight trưởng, nhưng..." Elliot lộ ra biểu tình có chút nghi hoặc hỏi: "Hell knight giả kia rốt cuộc là chuyện làm sao đây?"

"Hmm? Ngài vì sao nói Hell knight trưởng là giả đây?" Ta lộ ra biểu tình nghi hoặc thích hợp hỏi ngược lại: "Sun không hiểu ý tứ của ngài."

Nghe vậy, Elliot ngẩn người, sau khi suy tư một hồi, hắn cười gượng nói: "Không, ngài nghe lầm rồi, tôi vừa mới nói là, kiếm thuật của Hell knight trưởng thật tốt, nếu có cơ hội, thật muốn cùng anh ta luận bàn."

"Cảm tạ khen ngợi của ngài, ta sẽ chuyển đạt lại cho Hell knight trưởng."

Elliot lộ vẻ mừng rỡ nói: "Tôi thực sự rất hi vọng có cơ hội quen biết anh ta."

Ta cười trả lời: "Đương nhiên."

Elliot gật đầu nói: "Vậy tôi xin cáo từ trước, Sun knight, nếu có bất cứ chuyện gì cần trợ giúp, hoan nghênh ngài tới tìm tôi, tôi hy vọng ngài biết, ngoại trừ phản bội hoàng thất, tôi tuyệt đối không từ chối bất kỳ yêu cầu của ngài."

Ta sâu sắc nhìn hắn, nhấn mạnh nói: "Được, Sun nếu như có khó khăn, nhất định sẽ lấy thân phận "bạn bè" xin nhờ ngài trợ giúp."

Elliot cẩn thận gật đầu nói: "Tôi hiểu rồi, từ nay về sau, Hell knight ở tại Thánh Điện, Elliot ở tại hoàng cung, ngoại trừ lấy quan hệ bạn bè với nhau, không có liên hệ gì khác."

Ta rất hài lòng gật đầu, Elliot nói tạm biệt, cất bước rời đi.

Lúc này, một người khác, Judge knight, lại từ trong chỗ tối đi ra, cậu ta nhìn hướng Elliot rời khỏi, rồi quay đầu nhìn ta.

Ta thì giống như mọi khi tự động giải thích: "Không cần Chiến Thần Chi Tử cưới công chúa nước ta, trong nước rất nhiều người trẻ tuổi sớm đã chuyển sang vòng tay của Chiến Thần Điện rồi, tín ngưỡng không phải quốc gia, chúng ta không thể vạch rõ biên giới, nói nhân dân bên này chính là phải tín ngưỡng thần Ánh Sáng, người bên kia chính là phải tín ngưỡng Chiến thần."

Judge gật đầu: "Cậu cũng không ôm ý định hoàn toàn đem Chiến thần ngăn chặn ở ngoài Vong Hưởng quốc."

"Bởi vì đó là chuyện không có khả năng."

Trả lời dứt khoát, sau đó tiếp tục giải thích: "Ngay như Nguyệt Lan quốc cũng có tín đồ Ánh Sáng, Vong Hưởng quốc cũng nhất định sẽ có tín đồ Chiến thần, thậm chí là tín đồ Hỗn Độn."

"Chỉ là, bất luận thế nào tôi cũng không thể để cho Chiến Thần Chi Tử lấy công chúa, đó đích xác sẽ là cái nguy cơ lớn, công chúa thế nhưng là cái danh từ cho những chàng trai trẻ hay hướng tới nhất, càng tệ hơn là, quốc vương không có con nối dõi, con của Chiến Thần Chi Tử với công chúa có khả năng là người thừa kế, con của Chiến Thần Chi Tử nếu như lên làm quốc vương Vong Hưởng quốc, vậy đối với Thần Điện Ánh Sáng mà nói, đó là nguy cơ lớn chưa từng có."

Judge lại gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.

Ta tiếp tục nói: "Trước tiên đừng nói đến chuyện làm quốc vương kế nhiệm xa xôi như vậy, tóm lại không thể để cho Chiến Thần Chi Tử trở thành một thành viên của hoàng cung, tiến tới ảnh hưởng đến tín ngưỡng của hoàng gia kỵ sĩ. Bởi vì hoàng gia kỵ sĩ vẫn là mục tiêu của những người trẻ tuổi trong nước hướng tới, tín ngưỡng của hoàng gia kỵ sĩ vừa thay đổi, người trẻ tuổi thường thường sẽ theo vào. Nhưng ngược lại, nếu như bọn họ cùng Chiến Thần Điện trở mặt thành thù, đối với tín ngưỡng của những người trẻ cũng sẽ tạo nên ảnh hưởng rất lớn."

Judge gật đầu, tiếp lời ta: "Elliot là thủ lĩnh thuộc giới trẻ trong hoàng gia kỵ sĩ, mà giới trẻ mới là mấu chốt của tín ngưỡng, người lớn tuổi thường sẽ không dễ dàng thay đổi tín ngưỡng rồi. Cậu lôi kéo được Elliot chẳng khác nào lôi kéo luôn cả hoàng gia kỵ sĩ, hơn nữa bây giờ Elliot vừa lại cưới được công chúa, dưới tình huống quốc vương chưa có con nối dõi, tương lai con của hai người họ sinh ra thậm chí có khả năng làm quốc vương kế tiếp, theo như cái này, cho dù Chiến Thần Điện có chi nhánh ở Vong Hưởng quốc, vậy cũng không thể lay động được nền móng của Thần Điện Ánh Sáng."

Judge ngừng một chút, trầm giọng nói: "Sự tình rõ ràng chỉ cần cùng quốc vương, Chiến Thần Chi Tử âm thầm phối hợp, chỉ cần Chiến Thần Chi Tử không cưới công chúa, cứ để hắn xây dựng chi nhánh ở Vong Hưởng quốc là được rồi, nhưng cậu lại cố tạo ra một trận quyết đấu, để cậu thừa dịp trong khoảng thời gian này chia rẽ hoàng gia kỵ sĩ và chiến sĩ Chiến Thần Điện, làm cho hai bên trở mặt thành thù, đây cũng còn chưa tính.

Cậu ở lúc quyết đấu, còn cố ý cảm tạ Elliot đã cứu Adair, để bọn họ tưởng rằng cậu là vì Elliot đã cứu Adair, cho nên mới không ngại đồng ý để cho Chiến Thần Điện xây dựng chi nhánh, dùng việc đó để trao đổi lấy công chúa, từ đó, cảm tưởng của hoàng gia kỵ sĩ đối với cậu sẽ càng cao, ôi! Cậu thật đúng là..."

Ta gầm lên cắt ngang lời cậu ta: "Judge, cậu thật sự rất hiểu rõ tôi, nhưng đừng tự cho là thông minh, tôi đúng là rất cảm ơn Elliot đã cứu Adair, chẳng lẽ, cậu lại có thể hoài nghi quyết tâm bảo vệ anh em Thánh kỵ sĩ của tôi sao? Không sai! Tôi trước mặt mọi người cảm ơn Elliot là có mục đích, nhưng cũng không phải dể cho hoàng gia kỵ sĩ thích tôi, mà là vì không để cho bọn họ hoài nghi Elliot có cấu kết gì đó với Thánh Điện!"

"Xin lỗi."

Nghe thấy giải thích của ta, Judge lập tức liền xin lỗi, đồng thời giải thích: "Thật sự xin lỗi, tôi hiểu lầm rồi, chỉ là thủ đoạn gần đây của cậu khiến tôi cảm thấy có chút thất vọng, cho nên mới tự động suy luận theo phương diện xấu."

"Thủ đoạn của tôi chỉ dùng vào những việc Sun knight cần phải làm, hơn nữa tôi chưa từng khiến cho người không nên bị thương tổn bị thương! Trong hai sự kiện gần đây, ngoại trừ lão quốc vương heo ú tiền nhiệm vốn là có tội nên không tính, đã có ai bởi vì kế hoạch của tôi mà bị tổn thương sao?"

Ta tức giận đến nỗi ngay cả giọng cũng run lên: "Trên đường đạt tới nhiệm vụ, tôi rất cố gắng để cho tất cả mọi người đều không bị thương tổn, thậm chí là có thể nhận được kết cục tốt đẹp, mà cậu, Lesus Judge, người hiểu rõ tôi nhất, lại có thể cảm thấy thất vọng về tôi sao?"

Nghe vậy, Judge cúi đầu suy tư một hồi, sau đó nhìn thẳng ta nói: "Sun knight trưởng, cậu đích xác đã làm được nhiệm vụ của cậu, hơn nữa không có làm tổn hại đến bất cứ người nào không nên bị tổn hại, tôi thật sự rất xin lỗi, thật sự!"

"Lesus, không phải tôi không tha thứ cậu, mà là cậu có phần nói rất quá đáng rồi."

Ta từ chối tiếp nhận cái xin lỗi này, cứng đầu nói: "Củng cố tín đồ là nhiệm vụ hàng đầu của tôi, mà tôi cũng trước giờ chưa từng quên chuyện gì thân là Sun knight nên làm và không nên làm, tôi thừa nhận thủ đoạn của tôi âm hiểm, nhưng, đó cũng là ở dưới tình huống không muốn tổn thương đến bất cứ người nào, mới bất đắc dĩ chọn lấy!"

"Xin lỗi tôi lấy tên Lesus Judge mà thề với thần Ánh Sáng, tuyệt đối không phạm sai lầm này nữa."

Ta thận trọng gật đầu, lúc này mới tiếp nhận xin lỗi, thuận tiện đưa ra yêu cầu: "Như vậy đi, sau này cậu phải vô điều kiện đáp ứng tôi mười yêu cầu, vậy tôi sẽ tha thứ cho cậu."

"... Cậu còn cần tôi đáp ứng cậu sao? Tôi lúc nào đã từng từ chối yêu cầu của cậu rồi?"

"Đó bởi vì yêu cầu của tôi là công sự, cho nên cậu không thể từ chối tôi, nhưng thỉnh thoảng tôi cũng có chuyện riêng muốn nhờ cậu hỗ trợ à!"

Judge vô cùng nghi hoặc hỏi: "Thế trèo tường mua bánh việt quất cũng coi như là công sự sao?"

"Đó chỉ là nhờ vả, không phải yêu cầu." Ta một mực phủ nhận.

"Thì ra là thế, cậu còn có những chuyện riêng càng quá trớn, dùng "nhờ vả" vô ích, cho nên phải dùng "yêu cầu" sao?"

Ta cười hơ hơ hai tiếng: "Trước mắt là còn chưa có, chẳng qua khó đảm bảo tương lai sẽ không có, trước tiên thừa dịp cậu phạm sai lầm, đòi cậu đáp ứng để bảo đảm hơn."

"...Ba cái."

"Thành giao!" Ta lập tức đồng ý, dù sao nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, có được bao nhiêu là bấy nhiêu rồi.

Judge đối với hành động cháy nhà đi hôi của của ta mà thở dài, lại đưa ra nghi vấn: "Về phần vị Supreme Dragon Hell kia nên làm sao giải quyết đây?"

"Oh!" Ta mỉm cười: "Cậu nhất định cảm thấy rất hứng thú đối với sự trở về của Hell knight trưởng đi?"

Judge liếc ta một cái, kỳ quái hỏi: "Cậu có ý gì?"

Ta mỉm cười giải thích: "Từ sau khi cậu mười ba tuổi, trong Thánh Điện đã không còn người dám cùng cậu so kiếm thuật, trải qua mười năm, cuối cùng cũng có một người trong Thánh Điện có thể cùng cậu luận bàn kiếm thuật rồi, chẳng lẽ cậu không thích sao? Hay là nói, cậu cho rằng người công việc bận rộn có thừa như cậu, còn có thời gian chạy đến Chiến Thần Điện của nước láng giềng đi tìm Chiến Thần Chi Tử khiêu chiến đây?"

Judge knight trầm mặc suy tư, cậu ta hết sức vùng vẫy nói nhỏ: "Nhưng hắn là một Death Lord, tính nguy hiểm của hắn rất cao!"

"Một Death Lord thân ở Thần Điện Ánh Sáng, đại bản doanh đối kháng sinh vật undead này? Rốt cuộc là chúng ta nguy hiểm hơn, hay là chính cậu ta nguy hiểm hơn đây?"

Nghe vậy, Judge suy tư, cuối cùng gật đầu, bất đắc dĩ nói: "Tùy cậu đi, huống hồ tôi nghĩ thông rồi..."

"Tính nguy hiểm của hắn căn bản không cao bằng cậu."

"Đây là đại sảnh của Thánh Điện, ngoại trừ đẹp mắt ra, bình thường không có sử dụng gì".

"Grisia..."

"Đại sảnh có hai dãy hành lang, một cái là dẫn vào bên trong Thánh Điện, cái kia là dẫn đến đại sảnh của Điện Ánh Sáng."

"Grisia..."

"Tới nơi quan trọng nhất rồi, trong đây là phòng của cậu, ngay cách vách của cách vách phòng của tôi mà thôi, gian ở giữa chúng ta là phòng của Judge knight trưởng..."

"Grisia."

"Còn có phòng hội nghị của mười hai Thánh kỵ sĩ họp, thì đi qua hai dãy hành lang, quẹo phải, gian thứ ba là được... Nói như vậy không rõ lắm, đi thôi, tôi trực tiếp dẫn cậu đi qua xem một chút."

"Grisia!" Ta có chút tức giận gầm lên.

Grisia dừng chân lại, căn dặn: "Cậu hẳn nên gọi tôi là Sun, Grisia để lúc riêng tư dùng đi! Nhưng nếu cậu cứ muốn gọi tôi là Grisia, thật ra cũng không sao..."

Ta cố mở miệng cắt ngang cậu ta nói: "Tôi nghĩ, tôi nên rời đi."

"Cậu đang nói cái gì? Cậu muốn đi đâu?"

"Không đâu cả, chỉ là muốn rời khỏi Thánh Điện."

Ta đơn giản nói xong, tâm trạng có chút bất an, ta ở trong Thánh Điện càng lâu, càng có khả năng bị phát hiện ta là Death knight. Nếu như ta bởi vậy mà bị tiêu diệt, vậy vẫn là chuyện nhỏ, nhưng nếu là bị phát hiện Grisia lại có thể cùng Death knight lui tới, vậy đối với cậu ta mà nói, sẽ là một chuyện rất nghiêm trọng.

Grisia rất kinh ngạc nhìn ta, nói: "Cậu là Hell knight trưởng, không ở bên trong Thánh Điện, cậu muốn đi đâu?"

Ta á khẩu không nói được gì, một hồi sau mới có thể mở miệng nhắc: "Tôi cũng không thật sự là Hell knight, chẳng lẽ cậu đã quên?"

Cậu ta suy nghĩ một chút, nhìn ta quan tâm nói: "Hell, cậu có phải vì khí trời quá nóng, nên phát sốt rồi? Làm sao ngay cả chính cậu là Hell knight cũng quên rồi?"

Ta lại á khẩu không ói được gì,  Grisia, cậu ta rốt cuộc muốn làm cái gì?

Lúc này một Thánh kỵ sĩ chạy tới la lên: "Đội trưởng! Hoàng gia kỵ sĩ và Chiến Thần Điện gặp phải nhau trên đường, bây giờ đang đánh tới mù mịt trời đất rồi!"

Grisia trầm mặt xuống, không vui nói: "Thánh kỵ sĩ đang làm cái gì? Không ngăn cản bọn họ sao?"

"Không, nhưng bọn họ có kết thành hình trận bảo vệ, bảo vệ dân chúng vây xem xung quanh! Sau đó..."

"Sau đó cái gì?"

"Sau đó tiện thể cổ vũ cho hoàng gia kỵ sĩ..."

"Khoan..." Ta trợn mắt há mồm nhìn cậu ta và một Thánh kỵ sĩ khác bước nhanh chạy đi.

Pink chuyển nhà rồi? Vậy ta nên đi đâu?

Ta không biết đã đứng tại chỗ bao lâu, rất nhiều Thánh kỵ sĩ đi qua bên cạnh ta, hơn nữa còn mở miệng gọi ta là Hell knight trưởng, hành lễ với ta, thật làm cho ta không biết nên hồi ứng thế nào mới đúng.

Không lâu sau, trên hành lang một người ta quen biết đi tới.

"Judge knight..."

Ta có chút cảnh giác nhìn hắn, theo miêu tả của Grisia bình thường đối với hắn xem ra, hắn hẳn là biết ta là Death Lord mới đúng.

Nhưng, Judge lại không chút nào có ý cảnh giác, sau đó chỉ nhấn mạnh nói: "Là Judge knight "trưởng", Judge knight là danh hiệu người ngoài dùng để xưng hô chúng ta, đừng nhầm nữa, Hell knight "trưởng"."

Ta lại lần nữa á khẩu không nói được gì,  chẳng lẽ hắn không có ý vạch trần ta sao? Cứ như vậy tùy ý một cái Death Lord chạy lung tung trong Thánh Điện?

Judge knight nhìn ta, hỏi: "Cậu còn có vấn đề gì không?"

Ta theo phản xạ trả lời: "Tôi không biết nên đi đâu."

Judge trầm tư rồi nói: "Cậu có thể đi thư viện, đó có không ít bộ sách có thể cho cậu ôn tập một chút chức trách Hell knight. Cũng có thể đi tìm Storm knight trưởng, cậu ta bận rộn tối tăm mặt mũi, lúc nào cũng hi vọng có người có thể đi giúp mình, cậu ta bây giờ đang ở trong phòng mình sửa công văn."

Ta không thể nói bất cứ lời nào, đành phải nói tiếng "Cảm ơn".

"Đúng rồi, Hell knight trưởng, buổi tối cậu có thời gian cùng tôi đối luyện kiếm thuật không?"

"Có." Ta lập tức đồng ý, kiếm thuật của Judge knight vô cùng tốt, ta vẫn rất mong đợi có thể cùng hắn đối chiến lần nữa.

"Tốt lắm, vậy buổi tối gặp lại." Judge gật đầu, tự mình rời đi.

Ta lần nữa á khẩu không nói được gì. Nhưng, vì đã giao hẹn đối luyện buổi tối, thật sự không thể nào rời khỏi Thánh Điện rồi.

Suy nghĩ một chút, vẫn cứ đứng ở hành lang như thế này cũng không phải biện pháp, không bằng tiện thể làm theo đề nghị của Judge knight trưởng, đi thư viện tìm sách xem một chút, thuận tiện chờ buổi tối đối luyện.

Ta hỏi một Thánh kỵ sĩ, sau khi biết được chỗ thư viện, liền trực tiếp đi qua.

Thánh kỵ sĩ bên trong thư viện không ít, nhưng ta quyết định không để ý tới tất cả những người chào ta, chỉ là mở cái tủ sách nào đó, định tìm vài cuốn sách có nhắc tới Hell knight...

"Cậu đang tìm sách nào sao?"

Ta trong chớp mắt nhảy ra một bước lớn, rống giận: "Ngươi là ai?"

"Tôi là Cloud knight."

Một cái đầu lại có thể từ trong tủ sách thò ra, sắc mặt hắn tái nhợt giống như giấy, trong khoảng thời gian ngắn, ta còn không nhìn ra hắn là người hay quỷ...Hơn nữa hắn còn nói mình là một trong Mười Hai Thánh Kỵ sĩ, điều này sao có thể?!

"Cloud knight trưởng, có thể phiền ngài lấy tập thi ca có liên quan đến Mười Hai Thánh kỵ sĩ cho tôi không? Tôi muốn kể chuyện cổ tích cho bọn trẻ."

Một Thánh kỵ sĩ cười tủm tỉm nói với cái đầu đó.

"Được." Rụt đầu về, chỉ trong chốc lát, lại thò ra, hơn nữa còn thêm một cái tay cũng tái nhợt như vậy, trên tay cầm theo một cuốn sách.

"Cảm ơn ngài, Cloud knight trưởng."

Tên Thánh kỵ sĩ kia sau khi lấy sách, còn tốt bụng nói với ta: "Hell knight trưởng, nếu ngài muốn tìm sách, không bằng nhờ Cloud knight trưởng giúp ngài lấy đi, Cloud knight trưởng quen thuộc với vị trí sắp xếp của mỗi một quyển sách."

Đúng là Cloud knight? Ta ngây dại.

Cái đầu đó... không, là Cloud knight trưởng nhìn ta hồi lâu, xa xăm nói "Đứng ở trước tủ sách nhưng lại không tìm sách, đúng là một quái nhân", sau đó rụt đầu về, đóng cửa tủ sách lại.

Ta lần nữa á khẩu không nói gì được, ta tưởng rằng Grisia đã là một Thánh kỵ sĩ rất quái dị rồi, không ngờ còn có người càng quái dị.

Lập tức ta từ bỏ thư viện, quyết định đi tìm Storm knight, mặc dù, ta cho rằng ta chắc hẳn không thể giúp bất cứ chuyện gì...

"Tôi thật sự rất cảm động! Nào, xem qua toàn bộ những văn kiện này, câu có vấn đề thì khoanh đỏ, cuối cùng dùng ba câu đơn giản tóm tắt lại trọng điểm của cả văn kiện, sau đó để tôi xem qua lần nữa, đã có thể đóng dấu rồi."

Storm không nói thêm lần nào, ném cho ta cả một chồng công văn.

Ta ôm cả chồng văn kiện, có chút căng thẳng nói: "Nhưng, tôi chưa bao giờ xử lý qua công văn, không biết nên làm như thế nào."

"Đừng lo, lần đầu tiên làm đều như thế." Storm knight an ủi ta: "Tôi sẽ nhìn qua lại một lần, nếu như có thời gian..."

Ta thẳng cho đến tối mới xem hết những công văn đó, sau đó lấy đi đưa cho Storm knight trưởng.

"Cậu làm thật sự rất tốt!"

Storm knight vừa nói với ta, trên tay cầm con dấu, ngay cả cúi đầu liếc mắt lấy một cái cũng không có, liền đem toàn bộ văn kiện đóng dấu: "Cậu sáng mai có việc gì phải làm không? Không có hả? Vậy tiếp tục qua giúp tôi làm chứ? Được chứ? Không thành vấn đề chứ? Vậy quyết định vậy đi. Hell knight trưởng!"

Kỳ thực ta căn bản chưa có trả lời câu nào à... Nhưng ước định đã ước định rồi, xem ra, ta phải chờ đến sáng ngày mai mới được rồi.

"Đúng rồi, tiện thể giúp tôi đưa cái này cho Ice knight trưởng, cám ơn nhé." Storm đưa cho ta một thứ mà nhìn thế nào cũng giống như là cái dĩa bánh ngọt và cái nĩa. Ta đành vừa lại đi gõ cửa phòng của Ice knight.

"Chờ."

Ta đứng tại chỗ chờ.

Cánh cửa mở ra lần nữa, hắn cho ta hai cái túi ngửi mùi đã biết là túi đựng đầy đồ ngọt, đơn giản nói: "Này cho cậu, kia cho Sun."

"...Cám ơn." Ta nghĩ,  đưa luôn hai túi cho Sun đi.

"Ăn một miếng."

Ice knight trưởng đột nhiên mở miệng nói, sau đó hai mắt nhìn chằm chằm vào ta, ta đành làm theo ăn một miếng, đây đúng là hành động rất lãng phí, Death knight cũng không cần đồ ăn.

"Không ngọt? Ngọt? Rất ngọt?"

Ta á khẩu không trả lời được, thân là Death knight, lưỡi của ta phần lớn chỉ là dùng để nói chuyện thôi.

"Vị giác của tôi không tốt lắm, ăn không cảm nhận được mùi vị lắm."

Ice knight trưởng lấy ra một bản ghi chép, vừa viết vừa đọc: "Hell, khẩu vị siêu nặng."

"...?"

Ice knight trưởng sau khi ghi chú xong, lại ngẩng đầu nhìn ta hỏi: "Đi đâu?"

Ta cũng rất băn khoăn mình nên đi đâu, đành phải trả lời: "Chỉ là đi khắp nơi một chút."

Ice gật đầu hỏi: "Giúp tôi?"

"Được."◊◊◊◊

Ta cầm một đống túi đựng đầy đồ ngọt, đi khắp nơi tìm Mười Hai Thánh kỵ sĩ, trạm thứ nhất là quay về tủ sách vừa rồi tìm Cloud knight trưởng.

"Cám ơn, cái này cho cậu xem." Cloud từ trong tủ sách thò đầu ra, vừa lại vươn tay lấy cái túi, tiện thể cầm vài quyển sách cho ta.

Ta nhìn tên sách, là Hell knight liệt truyện và chức trách của Hell knight.

"Cám ơn."

◊◊◊◊

Blaze knight trưởng trừng mắt nhìn ta cả buổi, lại còn vừa lẩm bẩm: "Rõ ràng Sun chính là Supreme Dragon, làm thế nào lại thừa ra một Supreme Dragon, vậy rốt cuộc Sun là thật, hay Supreme Dragon là giả..."

Cuối cùng, hắn vui vẻ nhận cái túi, lẩm bà lẩm bẩm: "Không hiểu thì thôi! Dù sao đều có chữ "Su" mà! Cứ coi như Sun biết thuật phân thân là được!"

Ta hoàn toàn không hiểu hắn đang nói cái gì.

◊◊◊◊

Lúc Earth knight trưởng đi ra mở cửa, thân thể ra sức che khuất phía sau cửa, hình như có thứ gì sau cửa không thể để cho ta thấy.

"Phòng-phòng tôi rất bừa." Earth knight trưởng ngại ngùng cười cười.

Ta gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu, sau đó đưa túi cho hắn.

"Earth~~ anh rốt cuộc xong chưa vậy!"

Earth nhìn ta, cười cực kỳ ngây ngô vô tội: "Hơ hơ, Hell cậu nghe nhầm rồi đó! Hoàn toàn không có tiếng con gái nào từ phòng tôi phát ra cả."

"..." Ta chưa có nói gì hết.

◊◊◊◊

Leaf knight trưởng mặt đầy tươi cười mở cửa, cũng không có lấy thân che phòng, có thể thấy phòng hắn vô cùng gọn gàng thoáng mát, hết sức phù hợp với phong phạm chỉnh tề sạch sẽ mà một kỵ sĩ nên có.

"Thật sự cám ơn cậu, Hell knight trưởng."

Hắn nhận cái túi từ tay ta.

Lúc này, ta mới chú ý đến trên tay hắn đang cầm một người bù nhìn rơm nhỏ, cái này bình thường mà nói, chẳng phải đáng lẽ phải làm to bằng người thật, sau đó đặt ở trong cánh đồng, để cho chim tưởng rằng trong cánh đồng có người, nên không dám tới mổ nông sản sao?

Leaf knight trưởng thấy ta nhìn chằm chằm vào người bù nhìn, hắn lập tức cười tít mắt giải thích: "Cái này rất dễ dùng đó! Chỉ cần cố định nó trên tường, sau đó cầm búa sắt, dùng sức lấy đinh đóng vào người nó, là có thể khiến cho tâm trạng tốt hơn đấy!"

Ta đã nghe qua cách sử dụng này, nghe đồn ở những vùng nông thôn, phù thủy nguyền rủa người chính là làm phép như vậy.

Leaf knight trưởng hết sức tốt bụng chỉ dẫn: "Đúng rồi, nếu như bỏ thêm một cọng tóc của người khác vào bên trong bù nhìn, hiệu quả sẽ tăng gấp bội đấy! Nếu như là móng tay thì càng tốt..."

Ta cẩn thận không để rớt nửa cọng tóc với nửa miếng móng tay, chào tạm biệt với Leaf knight trưởng.

◊◊◊◊

Buổi tối, vừa nhìn thấy Judge knight, thậm chí cũng còn chưa so kiếm thuật, ta đã không nhịn được lắc đầu thở dài nói: "Mười Hai Thánh kỵ sĩ mỗi một người đều quái dị như vậy sao?"

Judge nhìn ta, ánh mắt hơi quỷ dị.

Ta không thể hiểu tại sao hắn nhìn ta như vậy.

Hắn chậm rãi mở miệng nói: "Đúng vậy, mọi người ít nhiều đều có chỗ quái dị, nhưng, chúng ta đều rất tôn trọng quyền riêng tư của Mười Hai Thánh kỵ sĩ khác, chỉ cần đáp ứng đủ chức trách Mười Hai Thánh kỵ sĩ của phần mình... Cho dù hắn là cỗ thi thể chạy lung tung khắp nơi, chúng ta vẫn tôn trọng hắn như cũ."

"..."

Thì ra, người quái dị nhất trong Mười Hai Thánh kỵ sĩ lại là ta sao?


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-110)