Vay nóng Tinvay

Truyện:Mệnh Kỵ Sĩ - Chương 072

Mệnh Kỵ Sĩ
Trọn bộ 110 chương
Chương 072: Tiêu diệt vu yêu tuần thứ mười - Quy tắc chung thứ sáu của mười hai thánh kỵ sĩ
0.00
(0 votes)


Chương (1-110)

Siêu sale Lazada


Sau khi cậu mất tích, bọn tôi khắp nơi tìm cậu, cũng phái người nói cho quốc vương. Quốc vương lập tức liền hạ lệnh di tản, một tháng kế tiếp cứ như địa ngục, vừa phải bận bịu tìm cậu vừa phải di tản cả Diệp Nha thành."

"Còn phải xử lý chuyện của Charlotte và Stephen, bọn tôi căn bản không có chứng cớ có thể nói hai người bọn họ chính là Ma Vương và vu yêu. Trầm Mặc Chi Ưng cũng chỉ là bán tín bán nghi."

"Giáo Hoàng nói phòng của Stephen có hiện tượng không gian lặp, bọn tôi cũng không hiểu cái gì gọi là không gian lặp... Tóm lại, ông ta nói ông ta có biện pháp có thể tìm thấy cậu là được rồi!"

"Chẳng qua bởi vì bọn tôi sợ chính thức khởi xung đột sẽ làm bị thương đến dân chúng, cho nên vẫn đợi đến sau khi di tản Diệp Nha thành, bọn tôi mới triển khai hành động. Do bọn tôi ngăn chặn Charlotte và Stephen, để cho Giáo Hoàng đi cứu cậu ra, chẳng qua nửa đường bị phát hiện, bọn họ đoạt cậu trở lại, tiếp theo bọn tôi liền ở quảng trường bắt đầu đánh."

Mười Hai Thánh kỵ sĩ ngồi ở phòng hội nghị, mọi người bảy mồm tám lưỡi mà báo cáo sự tình tháng vừa rồi.

Chỉ là vẫn thật không thể tin mình đã trải qua một tháng, ta gần như chỉ là nhắm mắt rồi lại mở mắt ra mà thôi, kết quả chẳng những đã trải qua một tháng, còn xảy ra nhiều chuyện như thế.

Leaf cười nói: "May là có Hell knight trưởng, hắc ám ma pháp của Charlotte kia thật mạnh đến đáng sợ, nếu không có Hell, bọn tôi vẫn thật không thể ngăn chặn được bọn họ.

Ta quay đầu nhìn về phía Roland, người sau có chút lúng túng, còn vội vàng nói: "Không phải như thế, đều là mọi người cùng nhau hợp tác."

Nhìn bộ dạng bối rối của cậu ta, thật là có chút buồn cười, nhưng cậu ta bối rối thì bối rối, khóe miệng lại bất giác dương lên nụ cười, xem ra Roland làm Hell knight hẳn là còn làm được rất vui vẻ...

Sun, làm không tệ đấy!

Ta sửng sốt, tiếp theo liền hiểu đây hẳn là Pink đang dùng ma pháp tinh thần nói chuyện với ta.

Chẳng qua, ngươi hẳn là không muốn làm Ma Vương chứ? Hi hi, ta có biện pháp để ngươi không làm Ma Vương lại vừa không cần chết đó! Vui chứ? Nếu không muốn làm Ma Vương, ngươi cứ tới đây tìm ta đi!

Sớm đã biết mà! Ta đảo mắt khinh khỉnh, ả Pink khốn khiếp này, rõ ràng là ở bên cạnh xem náo nhiệt thuận tiện thu lợi. Vậy mà một chút lực cũng không xuất, người ứng cử Ma Vương của cô ta đã có thể lên làm Ma Vương, quả thực là dễ dàng đến bất công!

Ta xác định chỗ của Pink, sau đó cũng đáp lời.

Một mình ta đi tìm ngươi cũng quá nguy hiểm rồi đi? Nếu lát nữa người ứng cử của ngươi giết ta, một mình ta thế nhưng đánh không thắng hai người các ngươi.

Hừ! Nếu ta muốn giết ngươi, ngươi sớm đã chết một trăm lần rồi.

Nói như vậy cũng phải, nếu Pink muốn giết ta, đúng là có rất nhiều cơ hội có thể xuống tay.

Được.

Vậy qua đây ngay đi! Đúng rồi, nhớ mang đá bào dâu của ta đến.

Vừa hoàn thành giao dịch với Pink xong, hồi thần lại liền nhìn thấy mọi người đều trừng ta, ta vội vàng nói với mọi người: "Vừa rồi tôi dùng ma pháp tinh thần đối thoại với một vu yêu cuối cùng, bọn tôi đã đạt thành thỏa thuận, cô ta biết làm thế nào có thể để cho người ứng cử khác lên làm Ma Vương, tôi lại có thể không cần chết, cho nên bây giờ tôi muốn qua tìm cô ta một chút, đem chuyện giải quyết triệt để."

"Pink sao?" Judge nhíu mày, nói: "Cậu xác định cô ta không có lừa cậu? Thật sự có cái phương pháp kia?"

Ta gật đầu nói: "Tôi đã xác nhận qua với Stephen, đúng là có phương pháp. Pink cũng rất hiểu rõ tôi, cô ta biết tôi sẽ không muốn làm Ma Vương. Nếu tôi đã đồng ý đem vị trí Ma Vương cho người ứng cử của của cô ta rồi, cô ta hẳn là không có lý do muốn khởi xung đột với tôi."

Judge lại vẫn lo lắng nói: "Tôi cùng đi với cậu."

Ta có chút bất đắc dĩ nói: "Pink chỉ chịu để cho Roland theo tôi đi, tránh cho tôi muốn giết người ứng cử của cô ta."

Roland cũng mở miệng khuyên: "Pink sẽ không có vấn đề, cô ta từng giúp chúng ta rất nhiều lần."

Judge suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Vậy các cậu cẩn thận một chút."

Ta đứng dậy, nói với Ice lát nữa ta sẽ đến phòng cậu ta lấy mứt dâu, sau đó gọi Roland, hai người cùng nhau rời khỏi phòng hội nghị. Trước khi ta đi, ta quay đầu nói: "Đợi lát nữa tôi trở về, sự kiện Ma Vương sẽ hoàn toàn giải quyết. Để tiết kiệm thời gian, để cho dân chúng của Diệp Nha Thành có thể mau chóng trở về nhà, cho nên mọi người nhớ bây giờ phải tiếp tục họp đem những việc phải xử lý sau đó thảo luận cho xong, đừng chờ tôi trở lại mới thảo luận đấy!"

Mọi người tới tấp lườm ta mấy cái.

"Lười biếng không muốn họp cũng đừng tìm cớ!" Earth tức giận nói: "Hơn nữa chúng tôi họp có lần nào chờ cậu tới? Chờ cậu đến đã có thể tán hội rồi! Cút đi cho chóng!"

◊◊◊◊

Ta và Roland tới tiệm búp bê, trong tiệm một người cũng không có, ngay cả người sói cũng không thấy bóng dáng, chẳng qua cái này cũng không kỳ quái, trong thành toàn bộ đã trống không rồi, nếu nơi này còn có người, sợ rằng sẽ bị hoàng gia kỵ sĩ hoặc là Thánh kỵ sĩ tìm tới.

Hai ta cùng đi tới gian phòng phía sau, vừa đi vào liền nhìn thấy Pink đang rúc ở trên ghế, vẫn là cách ngồi để cho quần nhỏ lộ ra hô hấp không khí tươi mát bên ngoài. Cô ta bổ đầu liền hỏi: "Đá bào đâu?"

Ta bực mình mà đem cả một túi đá bào dâu lớn ném qua, cô ta lập tức lấy ra một cái ăn ngấu nghiến.

"Người ứng cử của ngươi đâu?" Ngoại trừ Pink, ta lại không nhìn thấy ai khác, tức giận nói: "Có cần phải thần bí như thế không? Ngươi hẳn là biết ta chỉ muốn làm Sun knight, căn bản sẽ không tranh đoạt vị trí Ma Vương với người ứng cử của ngươi chứ?"

"Ta biết à!" Pink ăn vài miếng đá bào, nhún vai nói: "Chẳng qua, Hỗn Độn Thần Điện chắc chắn sẽ không để cho người ứng cử của ta làm Ma Vương."

Cái gì... Ugh! Trên vai đau nhói, ta theo phản xạ mà ngã xuống đất lăn lộn, để cho thương thế có thể giảm đến thấp nhất.

Có người từ sau lưng công kích ta?Nhưng Roland đứng sau lưng ta, chẳng lẽ cậu ta đã ngã xuống rồi? Ta vội vàng ngẩng đầu nhìn, nhưng lại nhìn thấy Roland giơ kiếm, trên kiếm máu nhỏ giọt không ngừng, máu này còn mang theo quang thuộc tính. Là máu của ta!

Dưới tình huống không hiểu gì, ta chỉ muốn trước tiên thi triển Đại Địa chi thuẫn để bảo vệ chính mình, nhưng...

Pink cười hì hì nói: "Ở chỗ này ngươi không thể tụ tập thuộc tính."

Những lời này vẫn thật là quen thuộc, sợ rằng nguyên nhân cũng giống nhau —- ở chỗ này, chỉ có người ứng cử Ma Vương mới có thể tụ tập hắc ám thuộc tính!

Ta lập tức vươn tay tháo xuống yên lặng vĩnh hằng, nhưng dây chuyền trên cổ lại tháo xuống không được, bởi vì dây chuyền bị dây xích màu đen quấn lên cổ, mà sợi xích màu đen đó lại là thoát ra từ dưới lớp quần áo ở ngực, nhưng trong đó cũng chỉ có...

"Thánh Y của Rồng từng được ta cải tạo qua đôi chút rồi!" Pink ung dung nói: "Nó là nhận ngươi làm chủ không sai, chẳng qua ở trong phòng này, nó sẽ nghe ta đó!"

Trước ngực ta, huy chương hình rồng phía trên vươn ra rất nhiều vật dạng sợi, kéo dài cho đến cổ, quấn giữ yên lặng vĩnh hằng một cách chắc chắn. Mặc dù những vật dạng sợi này sờ lên giống như là vải của quần áo bó sát người, nhưng lại làm sao cũng xé không đứt.

Ta đành từ bỏ hành động vô nghĩa này, cảnh giới mà nhìn Roland và Pink, hỏi: "Roland, cậu rốt cuộc đang làm cái gì vậy? Là cậu chém tôi sao?"

"Sun, ngươi trên một số chuyện nào đó thực sự rất đần đó!" Pink cười nói: "Là thật sự vẫn chưa hiểu, hay là cố ý không muốn hiểu hả?"

Vô tình làm Roland thành Death knight...

Trong tử linh pháp thuật đại toàn, quá trình chế tác Death knight vô cùng phức tạp.

Cái ngày ta mất đi ký ức từng bảo Adair phái người theo dõi Roland.

Vướng mắc của Pink ở Diệp Nha thành...

Ta cay đắng mở miệng hỏi: "Roland chính là người ứng cử Ma Vương cuối cùng? Ngày ta không có ký ức đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Pink nhún nhún vai nói: "Red không biết dùng cái phương pháp gì đột phá phong ấn của Giáo Hoàng và Neo dùng Thái Dương thần kiếm liên thủ tạo ra, chẳng những tìm tới ngươi còn nói cho ngươi biết chân tướng, kết quả ngươi nổi giận đến mức cầm Thái Dương thần kiếm tới ám toán ta, chẳng qua nhà của ta luôn luôn có ma pháp trận cấm chỉ điều động thuộc tính, cho nên trái lại là ngươi bị ta đánh cho thê thảm.

"Khi đó ta vốn định giết chết ngươi, nhưng Red vì để cứu ngươi, cố từ bên ngoài phá ma pháp trận của ta, còn dùng dịch chuyển tức thời đưa ngươi đi, chẳng qua cô ta cũng vì thế đại thương nguyên khí, chẳng những bị phá hủy thân thể mới, ngay cả linh hồn cũng bị chấn động.

"May là trong khoảng khắc ngươi được đưa đi đó, ta kịp thời dùng ma pháp tinh thần phong ấn ký ức của ngươi, đó thế nhưng cũng làm cho ta đại thương nguyên khí đây! Nếu không phải ngươi ngất đi, Thái Dương thần kiếm trên tay cũng rớt rồi, ta phần lớn vẫn làm không được."

Ta nhìn cô ta, lại không biết nên nói cái gì. Pink thoạt nhìn vẫn là Pink kia, nhưng ta lại đột nhiên phát hiện, có lẽ mười năm qua, mình căn bản chưa từng hiểu rõ cô ta!

Pink thở dài nói: "Thật đáng tiếc! Sun, kỳ thực ta thật sự rất thích ngươi, thật đó! So với Roland ngu ngốc, tính cách của ngươi thú vị hơn nhiều. Chỉ tiếc, đứa trẻ của ta là Roland, không phải ngươi. Vì hắn, ta đành phải phiền ngươi đi chết rồi."

Lúc này, Roland đột nhiên bước nhanh tiến lên, sau đó chính là một cái vung kiếm, ta căn bản không thấy rõ động tác của cậu ta, chứ đừng nói là né tránh, chỉ cảm thấy cổ mát lạnh, ta liên tục lùi lại mấy bước, sau đó vừa sờ cổ, phía trên là một vùng ẩm ướt.

Ta lập tức dùng sức áp lại cổ, nhưng máu vẫn không ngừng chảy xuống, căn bản là chặn không được, thương thế ở cổ cộng với ở vai làm cho ta mất lượng máu lớn, bắt đầu trở nên choáng váng, chân mềm nhũn cả người liền té xuống mặt đất.

"Tại sao? Ta đồng ý nhường vị trí rồi... Chẳng lẽ cái phương pháp kia căn bản không tồn tại?"

Pink nhún vai nói: "Tồn tại đấy! Chẳng qua cái phương pháp kia cần phải đi tế đàn của Hỗn Độn Thần Điện, nhưng những người của Hỗn Độn Thần Điện chắc chắn sẽ không để cho Roland của ta làm Ma Vương. Bởi vì người sống dù có càn quấy như thế nào cũng có cái mức độ, nhưng sinh vật undead sẽ làm ra chuyện gì, thật sự quá khó để nói."

Cho nên ngươi là gạt ta? Thật ra ngay từ đầu đã định giết ta? Ta không thể lý giải hỏi: "Tại sao bây giờ mới xuống tay, ngươi có rất nhiều cơ hội có thể xuống tay."

"Cũng không nhiều cơ hội lắm, ta là sau này mới phát hiện ngươi lại có thể cũng là một trong người ứng cử. Mặc dù cũng có cơ hội giết ngươi, chẳng qua giết ngươi hình như có chút đáng tiếc, ta cũng vẫn không biết Roland có thể đánh thắng người ứng cử kia hay không đây! Hơn nữa nếu như lúc hai người bọn họ đánh đấu, Hỗn Độn Thần Điện phát hiện Roland là Death knight, bọn họ rất có thể sẽ ra tay giúp người ứng cử kia."

Pink dùng giọng khách quan đến gần như tàn khốc đánh giá: "Mức mạo hiểm của chiến đấu với người ứng cử khác quá cao rồi, chẳng qua giết ngươi thì đơn giản hơn nhiều, ngươi thậm chí sẽ để cho Roland giơ kiếm đứng ở phía sau lưng ngươi, nhưng ngươi lại một chút lòng đề phòng hắn cũng không có."

Roland... ta nhìn hướng cậu ta, nhưng trên mặt cậu ta lại không có biểu tình gì, chỉ là cúi đầu nhìn ta.

Nhìn ta nằm trên mặt đất, máu chảy không ngừng, cậu lại có thể không chút biểu tình? Chẳng lẽ ta cho tới bây giờ cũng chưa từng thực sự hiểu rõ cậu sao? Roland!

"Mặc dù Thần Điện không chịu tiếp nhận sinh vật undead làm Ma Vương, chẳng qua ta nhất định phải để cho Roland trở thành Death knight." Pink bất mãn mà lẩm bẩm: "Ta cũng không muốn nhìn thấy đứa trẻ của mình sau khi dùng hết hắc ám thuộc tính hấp thu bị người thảo phạt giết chết! Chỉ cần hắn trở thành Death knight, lực lượng của Ma Vương nhất định có thể làm cho hắn tiến hóa đến Death Lord cấp cao nhất! Đến lúc đó cho dù hắn dùng hết hắc ám thuộc tính, không còn là Ma Vương nữa, cũng không cần sợ sẽ bị người giết chết."

Cái chết của Roland là một tay Pink tạo ra? Mặc dù đã bắt đầu choáng váng, nhưng ta vẫn muốn làm cho rõ mọi thứ, ta không tin những ngày qua, hết thảy củaRoland đều là giả vờ, không thể nào! Ta trừng mắt nhìn cậu ta, hỏi: "Không, không phải quốc vương ngược sát cậu sao?"

Roland không có trả lời, nhưng Pink mở miệng nói: "Ngươi cho rằng con lợn quốc vương ngu xuẩn kia thật sự có kiên nhẫn và thủ đoạn dùng ba tháng để chậm rãi đem một người hành hạ tới chết sao? Đó là ta thôi miên hắn, mới khiến cho hắn có cái loại kiên nhẫn và thủ đoạn ngược sát đó."

Hung thủ hành hạ Roland đến chết là Pink? Roland không thể nào lại biết, nếu không cậu ta sẽ không trở thành Death knight có mang oán hận với quốc vương, nhưng sau khi Roland nghe thấy lời Pink lại cái gì cũng không nói,  chẳng lẽ cậu ta đã biết rồi sao? Biết rồi lại không sợ cô ta?

Ta không hiểu, rốt cuộc là chuyện làm sao, cậu thật sự muốn trở thành Ma Vương mà giết ta?

Pink nói: "Mới đầu ta còn tưởng phải tốn rất nhiều công sức để bảo vệ con heo kia, tránh cho Roland sau khi giết hắn liền thăng thiên mất, kết quả chấp niệm của Roland lại là muốn làm Sun knight, đây trái lại bớt cho ta không ít chuyện. Chẳng qua ngươi còn bớt cho ta càng nhiều chuyện, ngươi lại có thể đem Roland đi làm Hell knight. Che đậy này cũng không tệ, ta liền tha thứ cho ngươi năm đó cướp đi vị trí Sun knight của Roland!"

Roland... Ta nhìn Roland, cậu ta vẫn không có một chút biểu tình, hơn nữa không biết vì sao, mặc dù cậu ta vẫn là bề ngoài con người, nhưng mắt lại đã biến thành hai đám lửa, cho nên ta thậm chí phân biệt không ra cậu ta có nhìn ta hay không.

Roland, nhìn tôi! Tôi là Grisia, cậu thật sự muốn giết tôi?

"Ngươi không cần nhìn hắn." Pink ngồi xổm xuống, nhẹ giọng nói: "Ngươi cũng không phải thật sự rất quan tâm hắn. Hắn thế nhưng là Death knight, ngươi cho rằng cái chết thật sự sẽ không tạo thành ảnh hưởng đối với hắn sao? Hắn vì thân phận sinh vật undead của mình cảm thấy đau khổ, nhưng ngươi không một chút nào biết, cho nên hắn chỉ có thể tới chỗ ta nói ra nỗi sợ hãi của hắn."

"Hắn nói cho ta biết, "người xung quanh đều tràn đầy sức sống, hắn giống như là phần mộ đi ở trong đoàn người, hoàn toàn không hiểu những người khác vì sao phải kích động, phải buồn rầu thậm chí là vui vẻ." Ta trái lại rất có thể lý giải, dù sao hắn đã chết, còn có chuyện gì so với chuyện này càng nghiêm trọng càng cần phải kích động sao? Cho nên hắn đương nhiên kích động không nổi, mặc dù hắn rất cố gắng muốn giả bộ các loại tâm tình."

"..."

Pink đi trở lại ghế, tiếp tục rúc vào trong ghế, sau đó ăn đá bào dâu, lẩm bẩm: "Chỉ tiếc sau này cũng không còn ăn được đá bào dâu của Ice knight nhà ngươi làm nữa."

Lạnh quá, thật sự rất lạnh... "Giết ta."

"Đừng!" Pink một mực cự tuyệt: "Vết thương của thi thể càng ít, sinh vật undead làm ra càng dùng bền, ngươi hẳn là không quên thi thể sau khi chết của mình thế nhưng là thuộc về ta chứ? Để tránh nhiều thêm một vết thương, ngươi hay là chảy máu cho tới chết đi."

"Ta là... Sun knight." Ta run rẩy nói: "Ta sẽ không dễ dàng chết, chết ngay."

"Oh?" Pink ăn đá bào, cười nói: "Cho dù là Sun knight, nếu chảy hết máu chung quy vẫn sẽ chết chứ? Ta vừa lại không vội, ngươi có thể chậm rãi chết à!"

Không! Đừng để ta chờ chết! Xin ngươi, làm ơn... Roland... giết ta!

Giết ta, van xin ngươi...

...

"Woa, Sun knight thật là rất khá, ta đã ăn xong đá bào rồi, ngươi lại có thể vẫn chưa chết... Roland ngươi làm gì vậy?"

Ugh!

"Bây giờ công việc quan trọng nhất là đi báo tin cho quốc vương." Lesus Judge quay đầu nói với Aivis: "Stone, chờ sau khi Sun trở về, cậu sẽ cùng cậu ta đi hoàng cung một chuyến."

"Vâng." Aivis vội vàng gật đầu.

Vival mặc dù cao ngạo mà nâng cao cằm, nhưng trên mặt lại là biểu tình lo lắng nói: "Cũng phải mau chóng báo tin cho nhân viên Thần Điện Ánh Sáng đã di tản. Tôi thật lo cho phó đội trưởng của Sun thay cho cậu ấy, Adair chẳng những vất vả quá độ còn phải cộng thêm lo lắng quá độ cho đội trưởng, thoạt nhìn như thể sẽ ngã chết bất kỳ lúc nào! Nếu đi báo tin trễ một chút, Sun nói không chừng đã không còn phó đội trưởng rồi."

"Không không không." Ceo lớn tiếng kêu thảm thiết: "Adair không thể ngã chết à! Nếu hắn chết tôi cũng không sống nữa!"

"Tôi thấy cậu là sẽ trong đêm tháo chạy khỏi Thánh Điện đi..."

Elmairy đột nhiên kinh hô: "Mọi người mau nhìn ngoài cửa sổ!"

Mọi người tức khắc an tĩnh lại, tới tấp quay đầu nhìn cửa sổ, bên ngoài đột nhiên mây đen dày đáng sợ, cả bầu trời đều tối lại, hơn nữa mây đen dần dần hình thành một cái vòng xoáy khổng lồ, như thể muốn đem cả bầu trời đều hút vào trung tâm vòng xoáy.

Lesus đứng lên, hai hàng lông mày nhíu chặt, trong lòng mơ hồ có phần bất an, nhưng lại không phải quá để ý, bởi vì bất luận kẻ nào chứng kiến bầu trời biến thành dạng như thế đều sẽ không cảm thấy vui, sợ rằng "bất an" vẫn coi như là phản ứng bình tĩnh lắm rồi.

Mọi người nhao nhao thảo luận: "Là Ma Vương sinh ra sao?"

Elmairy có phần bất an hỏi: "Hẳn là người ứng cử khác chứ? Sẽ không là Sun biến thành Ma Vương rồi đi?"

"Cậu ta không dám đâu! Trừ phi cậu ta muốn bị Judge cầm Thái Dương thần kiếm đâm chết!" Earth cười ha ha: "Sun cho dù thành Ma Vương, cũng tuyệt đối sợ Judge trưởng gần chết!"

Mọi người đều cười ầm lên hoặc là buồn cười.

Nhìn mọi người cười lớn, Lesus Judge mặc dù biết mọi người đang nói đùa, chẳng qua hắn vẫn nghiêm túc tự hỏi mình có phải thật sự rất quá phận rồi hay không? Judge knight vẫn là cần phải nghe theo mệnh lệnh của Sun knight, mà không phải làm cho Sun knight sợ hắn sợ đến chết khiếp.

Chẳng qua Sun nếu như không kiêng dè hắn, vậy thật sự không biết sẽ xuất ra thủ đoạn gì để xử lý sự tình rồi, chung quy vẫn phải có người thỉnh thoảng "nhắc nhở" hắn không nên rất quá đáng. Đã là thuộc hạ của Sun knight, lại trở thành đối tượng kiêng dè của hắn, Judge knight thế nhưng thật là khó làm. Lesus bất đắc dĩ mà thở dài.

"Judge trưởng, ngài cảm thấy sao?" Elmairy lo lắng hỏi.

Lesus nhìn quanh bạn bè, lúc này mới phát hiện mọi người mặc dù ngoài miệng còn đang cười đùa, nhưng thần tình trên mặt lại hoang mang bất an, cho dù là Earth người mang theo tươi cười, nhưng tươi cười thoạt nhìn cũng có chút miễn cưỡng.

Phải ổn định tâm tình mọi người mới được.  Hắn hờ hững nói: "Cũng xấp xỉ thời gian tính toán rồi, Sun knight trưởng hẳn là đang đem vị trí Ma Vương giao cho người ứng cử khác, chúng ta cũng phải gấp rút họp, trước tiên cần phải làm cho dân chúng của Diệp Nha thành trở về thành an cư."

Nhìn thấy tư thái hờ hững bình tĩnh của Judge knight trưởng, mọi người gật đầu, thần tình thả lỏng không ít.

Lúc này, vòng xoáy bên ngoài dần dần phai nhạt mà biến mất, tâm tình của mọi người cũng càng nhẹ nhõm, nhân tiện bọn họ nghĩ đến, sự kiện lần này cuối cùng coi như là đã giải quyết.

Khi đang muốn tiếp tục họp, phía trên bàn hội nghị lại đột nhiên xuất hiện khách không mời, hắc ám thuộc tính cường đại khiến cho mọi người lúc vẫn chưa thấy rõ hình dáng người tới đã rút ra vũ khí, thậm chí sắp ra tay công kích...

"Khoan đã! Là Hell knight trưởng." Lesus quát khẽ, hắn đã nhận ra người tới, mặc dù hắn cũng cảm thấy bộ dạng của Roland hình như có chút khang khác, nhưng chung quy không thể ra tay với đồng bạn, cho nên vội vàng hô trụ mọi người trước.

Thân xám trắng, đường vân lửa đen, cánh rồng vuốt sắc... Nhưng cánh rồng vậy mà lại trở thành ba đôi, hơn nữa hình như so với dĩ vãng còn muốn lớn hơn!

Bây giờ ba đôi cánh đều thu lại ở phía sau Roland, nhưng đỉnh vuốt rồng gần như muốn đụng lên trần nhà rồi, nếu là giương ra, sợ rằng ngay cả phòng hội nghị này cũng không thể chứa nổi ba đôi cánh đó.

Lesus nhíu mày, nhưng một giây sau lại nhìn thấy trên tay đối phương ôm một người, người đó có tóc trắng tuyết... Nhưng người đó trừ phi là hôn mê, nếu không tuyệt đối sẽ không để mình mang đầu tóc trắng. Hắn vội vàng hỏi: "Sun knight trưởng làm sao vậy?"

Lúc này, Roland vậy mà thả lỏng tay, để mặc người trên tay té xuống, cả người rớt xuống bàn, tóc trắng tản mát cả bàn.

Lesus sửng sốt, Elmairy đã giành trước kinh hô: "Hell, tại sao cậu lại dùng thả, Sun sẽ đau đấy!"

Roland hơi hơi cúi đầu, một đôi con ngươi hình ngọn lửa không biết đang nhìn cái gì, nhưng hắn nhẹ giọng trả lời: "Sẽ không."

Lesus đã cảm giác có chút bất thường, bị người thả xuống như thế, nhưng Grisia vậy mà một chút phản ứng cũng không có? Chẳng lẽ thật đã hôn mê bất tỉnh? Hắn không dây dưa với Roland, mà là trực tiếp vươn tay gạt tóc Grisia ra, đồng thời hô: "Sun, tỉnh tỉnh..."

Tóc vừa gạt ra, một đôi mắt lam của Sun knight lại là đang mở, mở rất to, đúng lúc thẳng tắp mà đối vào Lesus.

Lesus chỉ là ngơ ngác nhìn lại.

Bên tai truyền đến tiếng kêu lớn của Elmairy, mọi người bắt đầu rối rít đứng lên... Đột nhiên, một cỗ lực lượng cường đại ép mọi người ngã ngồi xuống ghế động đậy không được.

Lesus cũng bị áp ở trên ghế không động đậy được, nhưng cái áp xuống này cuối cùng cũng khiến cho hắn tỉnh táo lại, hắn bắt đầu nhìn Grisia một cách kỹ lưỡng, càng nhìn lòng lại càng trùng xuống.

Cả bộ trang phục Sun knight gần như đều bị nhuộm đỏ, có thể thấy lượng máu chảy ra vô cùng to lớn, nhưng quan trọng nhất là, đồng tử trong con ngươi lam đã phóng đại rồi. Nếu như đây là người khác, Lesus liếc một cái đã có thể phán đoán người này chết rồi, nhưng bởi vì đây không phải người khác mà là Grisia Sun, cho nên hắn chậm chạp không thể nào hạ cái kết luận này.

Lesus ngẩng đầu nhìn không trung, khí thế Roland phát tán ra so với trước kia cường đại hơn không chỉ mấy lần. Lúc trước hắn có thể nói mình cho dù đánh thua Roland, cũng sẽ không thua quá thảm, nhưng giờ đây, hắn lại có thể khẳng định mình hoàn toàn không phải là đối thủ của Roland!

"Ngươi là Ma Vương?" Lesus hỏi xong, lại không quan tâm đáp án của cái vấn đề này, mà ngay sau đó hỏi: "Là ngươi giết Sun?"

"Phải." Ma Vương cười, thậm chí không chút chần chờ mà miêu tả quá trình: "Ta đã chém hắn hai kiếm, hắn ngã xuống mặt đất máu chảy không ngừng, còn cầu ta giết hắn, nhưng ta không có lập tức động thủ, chỉ là nhìn hắn... Hắn thoạt nhìn thật sợ hãi, vậy mà sợ chết sợ đến phát khóc, thật đúng là khó coi! Ha ha ha!"

Chikus rống giận: "Câm miệng! Ngươi cái đồ phản bội! Cậu, cậu ấy tin ngươi như vậy, ngươi lại có thể giết cậu ấy!"

Những người khác mặc dù không có rống giận, nhưng đôi mắt lại giống như bốc lửa, mắt căm phẫn nhìn Ma Vương ở không trung.

Lesus Judge chậm rãi đứng lên, cho dù chống cự đến toàn thân run rẩy không ngừng, hắn cuối cùng vẫn là đứng dậy, tuyên bố với Ma Vương ở không trung: "Mười Hai Thánh kỵ sĩ tuyệt sẽ không bỏ qua ngươi!"

Ngay sau đó, Mười Hai Thánh kỵ sĩ từng người một đứng lên, bọn họ không nói gì, nhưng ánh mắt kiên nghị đã đủ biểu lộ hết thảy.

Ma Vương cười. Hắn cười nói: "Vậy cứ đến đi! Ta ở Hỗn Độn Thần Điện chờ các ngươi."

Nói xong, Ma Vương liền rời đi.

Mười Hai Thánh kỵ sĩ lần lượt ngã ngồi trở lại ghế, không có Ma Vương cái kẻ thù này, khí thế phục thù của bọn họ cũng biến mất rồi, bọn họ bây giờ phải đối mặt chính là một cỗ thi thể, nhưng, biểu tình của mọi người so với chống lại Ma Vương càng tuyệt vọng.

Thi thể lẳng lặng mà nằm ở trên bàn, con ngươi lam mở to mang một lớp xám, cho dù là ai cũng thấy được rằng người này đã chết, mọi người dù muốn lừa gạt chính mình cũng không thể.

Trong yên tĩnh, Lesus đột nhiên kêu một tiếng: "Metal."

Metal giật nảy mình, gần như là nhảy dựng lên hưởng ứng: "Vâng."

"Lập tức đi mang Giáo Hoàng lại đây."

◊◊◊◊

Giáo Hoàng đi theo Metal knight tới phòng hội nghị, dùng giọng không hiểu gì cả hỏi: "Chuyện gì thần thần bí bí như vậy..."

Kế tiếp, hắn đứng đờ ra bất động, hai mắt và miệng mở ra vô cùng to.

Thi thể bị Ma Vương tùy ý thả ở trên bàn đã được đặt lại một cách ngay ngắn, dưới thân thậm chí lót hắc bào, nhưng con ngươi lam phủ một lớp xám vẫn là mở to, không có người nào vươn tay đem đôi mắt của hắn đóng lại.

Giáo Hoàng đi tới trước bàn, mặc dù sự thật rất rõ ràng, nhưng hắn vẫn không nhịn được vươn tay kiểm tra xác nhận một phen.

Lesus nhàn nhạt hỏi: "Giáo Hoàng, tôi nghe Sun nói ông biết cải tử hồi sinh?"

Giáo Hoàng sửng sốt, lập tức hiểu dụng ý mọi người, nói: "Nhưng cơ suất sống lại hoàn toàn của ta quá thấp, hơn nữa thương thế của hắn nặng như thế, đây sẽ khiến cải tử hồi sinh trở nên càng khó khăn... Cho dù ta nguyện ý trả ra thứ gì đó để sống lại hắn, ta cũng làm không được! Grisia có thể làm được điều này là bởi vì hắn là Sun knight, là người tiếp cận thần Ánh Sáng nhất."

"Ông nói thương thế của cậu ta rất nặng?" Lesus lại hỏi vấn đề khác.

Giáo Hoàng sắc mặt trầm trọng gật đầu: "Ừ, vai, cổ và ngực đều có kiếm thương. Vết thương ở vai trực tiếp cắt đứt xương quai xanh của hắn; vết thương trên cổ khá nông, nhưng tình trạng ra máu nghiêm trọng; vết thương trước ngực thì trực tiếp đánh vỡ trái tim của hắn, nơi đây hẳn là vết thương trí mạng cuối cùng. Chẳng qua cho dù không có một kiếm này ở ngực, Sun cũng sống không nổi, máu trong cơ thể hắn gần như đã chảy hết rồi."

"Hồi sinh cậu ta." Lesus không chút chần chờ nói.

"Nhưng là..."

Hắn ngắt lời Giáo Hoàng, hỏi: "Lấy thương thế như vậy mà nói, muốn máu chảy hết cần bao lâu?"

Giáo Hoàng sửng sốt, nói: "Khoảng bảy, tám phút đi."

"Cho nên Sun bị người chém thương, đối phương khiến cho cậu ta chảy máu tám phút, cuối cùng mới một kiếm giết chết cậu ta!" Lesus nói đến cuối gần như là rống giận: "Mà ông định cứ để cho cậu ta dùng cách chết này chết đi, không muốn sống lại cậu ta?"

"Ta không phải ý đó!" Giáo Hoàng vội vàng làm sáng tỏ, hắn nhìn quanh mọi người, hỏi lại lần nữa: "Nhưng các ngươi thật sự xác định muốn làm như thế? Ta trước hết phải cảnh cáo các ngươi, tác dụng phụ của sống lại có lẽ sẽ kinh khủng đến Sun thà rằng chết quách đi."

Elmairy gầm lên: "Sun sẽ không thà chết đi, cậu ấy sẽ không bỏ rơi chúng tôi!"

"Mặc kệ là nhiều thêm cái gì hay thiếu đi cái gì đều không quan trọng nữa!" Chikus la lớn: "Cậu ấy đã là người ứng cử Ma Vương rồi, còn có cái gì phải sợ nữa!"

"Tôi không biết những người khác như thế nào, nhưng lão sư của tôi là như thế này dạy tôi." Ceo Storm sắc mặt trầm trọng nói: "Mười Hai Thánh kỵ sĩ thiếu đi người nào cũng vẫn có thể bù đắp, cho dù thiếu đi Judge knight, vậy cùng lắm là trị an bại hoại, nhưng nếu như mất đi chính là Sun knight người phụ trách lãnh đạo mọi người, vậy các ngươi sẽ không còn đường có thể đi nữa! Cho nên..."

Tất cả mọi người đồng thanh nói: "Tuyệt đối không thể mất đi Sun knight."

Nghe thấy lời này, Giáo Hoàng thở dài một hơi nói: "Biết rồi, chuẩn bị cải tử hồi sinh đi!"

Ma pháp trận của cải tử hồi sinh phát ra hào quang trắng tinh, thi thể tóc trắng nằm ở chính giữa nhắm lại mắt, dưới sự nhìn chăm chú một cách căng thẳng của mọi người...

Người tóc trắng lại chậm rãi mở ra hai mắt.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-110)