← Ch.0167 | Ch.0169 → |
Một chưởng này kinh thiên động địa, mạnh hơn rất nhiều so với khi hắn đấu với Đạm Thai Vân.
Hiển nhiên, lúc đầu với Đạm Thai Vân, Tư Đồ Xa vẫn chưa dùng hết thực lực.
- Ngươi đã muốn tìm cái chết thì giờ ta sẽ thành toàn cho ngươi.
Ánh mắt của Tư Đồ Xa trở nên lạnh thấu xương, hắn nhìn về phía Diệp Bạch.
Diệp Bạch cũng cười nhạt một tiếng không hề sợ hãi. Hắn ngửa đầu lên trời, chỉ thấy một chưởng kia của Tư Đồ Xa đã sắp đến gần mình, thiên địa lúc này tựa hồ như muốn đen lạ. Diệp Bạch hiểu rằng đây chính là uy lực mạnh nhất của Đại Hóa Ma thần chưởng, bây giờ hắn tin rằng Thiên Nguyên Hỏa thuẫn của Đạm Thai Vân tuy là huyền kỹ phòng ngự mạnh như vậy, nhưng đối với một chưởng này của Tư Đồ Xa cũng không thể chống lại.
- Bàng Du Kiếm Bộ!
Diệp Bạch liền di chuyển thân hình ra bên ngoài, thoát khỏi một chưởng này của Tư Đồ Xa.
- Vậy sao?
Hai mắt của Tư Đồ xa cũng co rút lại, những người dưới đài cũng cảm thấy kinh hãi.
Thân pháp này quả nhiên là huyền diệu, trong cuộc chiến với La Nhu, Diệp Bạch đã sử dụng một lần tuy nhiên không tinh diệu như bây giờ, tựa hồ như còn tinh diệu hơn cả Tử Di Điện Quyết của Đạm Thai Tử Nguyệt, Thốn Bộ của Diệp Khổ và Thiên Hỏa Du Thân bộ của Diệp Bồng Lai.
- Chẳng lẽ Diệp gia còn ẩn tàng một môn hoàng giai đỉnh cấp thân pháp sáp?
Tất cả mọi người đều thầm nghĩ.
Trong mắt Diệp Thiên Vấn lấp lóe suy tư, sau đó hắn lập tức khoát tay nói:
- Không cần phải xen vào, tiếp tục nhìn xem thân pháp kế tiếp của Diệp Bạch là gì, đối với Diệp gia ta mà nói, nó chỉ có lợi chứ không có hại.
- Dạ.
Những trưởng lão phía sau lập tức ứng tiếng, Tâm Huyễn trưởng lão nghe vậy thì chỉ tán thưởng chứ không nói gì.
Mà giờ khắc này, ở trên lôi đài, Diệp Bạch đã dùng thân pháp rất khác so với khi đấu với La Nhu. Khi đấu với Diệp Bồng Lai, hắn đã xuất hết toàn lực, tinh thần và thể xác hợp nhất, không hề phân tâm. Tình huống hiện tại ngoại trừ Bàng Du Kiếm bộ không có thân pháp nào có thể vượt qua được Đại Hóa Ma thần chưởng của Tư Đồ Xa, cho nên hắn không hề do dự mà sử ra.
- Ngươi cho rằng có thể thoát được sao? Thân pháp của ngươi tuy huyền diệu nhưng ta cũng phải đốt cháy ngươi thành tro.
Thấy cảnh tượng như vậy, Tư Đồ Xa liền cười lạnh lùng, sau đó hắn khẽ quát một tiếng, chỉ thấy ở trên không trung xuất hiện hai bàn tay, một lần nữa biến hóa tạo thành tàn ảnh.
Lần này, di chuyển né tránh cũng không thoát, Tư Đồ Xa đánh vào mỗi chỗ của Diệp Bạch, mỗi chưởng đều bao phủ, không cho Diệp Bạch bất kỳ cơ hội né tránh nào.
Diệp Bạch khắc sâu sự biến hóa này, hắn cười lạnh lùng nói:
- Tránh không khỏi vậy thì không né!
- Tứ Phương Vô Thượng kiếm!
Diệp Bạch quát khẽ một tiếng, sau đó trong màn hư không hắn xoay tròn mọt cái, một luồng kiếm khí lộ ra, xoay chuyển ngày càng lớn, cuối cùng hình thành Tứ Xích Trường Trùy hình cự kiếm, cả thanh kiếm đen như mực.
Ở trên bề mặt nó có một luồng hoa văn cổ quái, sơn thủy, hoa điểu, trùng thú, nhật nguyệt.
Đây chính là Tứ Phương Vô Thượng kiếm, phẩn thưởng của Diệp Bạch khi tiến vào huyền sĩ, một thanh nhất giai trung cấp huyền binh.
Chuôi kiếm này tuy có phẩm giai không cao nhưng có một ma lực rất lớn. Lúc này, kiếm phóng ra, không gian bốn phía trở nên đông nghịt, xuất hiện ánh sáng. Tư Đồ Xa khổ tâm phong tỏa không gian, trong nháy mắt bị tan rã.
- Chính là lúc này.
Diệp Bạch khẽ quát một tiếng, tứ phương vô thượng kiếm rơi xuống tay của hắn, ầm một tiếng, đánh về phía cự chưởng của Tư Đồ Xa.
Dùng tay không đối kiếm kết quả khỏi nói cũng biết. Cho dù Tư Đồ Xa có bàn tay đúc bằng thép cũng sẽ bị khoét một lỗ.
Tư Đồ Xa hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên đối với biến cố phát sinh này hắn cũng không hề hoảng hốt. Hắn thu người lại, tránh khỏi cái đâm thẳng của Diệp Bạch.
- Thốt Huyết Tam hương kiếm.
Đúng lúc này, trong lòng bàn tay của Diệp Bạch lại hiện ra một thanh bảo kiếm kỳ lạ, tựa như là lá trúc, ở chính giữa nổi lên ba đạo hắc sắc kiếm lăng, phảng phất giống như ba đường huyết tuyến, sắc bén vô cùng.
Tam giai đê cấp huyền binh, chính là một thanh tam giai đê cấp huyền binh được Diệp gia cất giấu, thanh thứ nhất đã thuộc về Diệp Khổ, than thứ hai thuộc về Diệp Bồng Lai, thứ ba chính là ở trên tay Diệp Bạch.
Từ đầu tới cuối, Diệp Bạch không tính dùng Thập Phương huyền quyết so chiêu với Tư Đồ Xa. Thập phương huyền quyết tuy diệu dụng vô cùng nhưng không thể dùng để đối phó với đối thủ như Tư Đồ Xa, cho nên ngay từ ban đầu hắn đã chuẩn bị thứ này.
Thối Huyết Tam Hương kiếm vừa xuất hiện đã cùng với Tứ Phương Vô Thượng kiếm hiện ra cùng một chỗ. Ở hai bên tả hữu của Diệp Bạch kịch liệt xoay tròn, mà lúc này dưới chân Diệp Bạch vô số thiên địa nguyên khí tụ hợp, hình thành nên một thái cực đồ, như ẩn như hiện, khiến cho người ta có một cảm giác kỳ lạ.
Thối Huyết Tam Hương kiếm cùng với Tứ Phương VÔ Thượng kiếm hình thành nên một Thái Cực đồ trận, Thái Cực Đồ không ngừng xoay tròn, mà hai thanh kiếm này cũng chuyển động theo, thoải mái tự nhiên như là trong nước vậy.
- Kim Mộc Lưỡng Nghi kiếm trận.
Chỉ có điều, trong mắt người ngoài không nhận ra đây là kiếm trận, kiếm trận phải có năm chuôi kiếm, bảy chuôi kiếm mới gọi là kiếm trận. Ở Thương Mang đại lục, không ít người hợp lực dùng kiếm, gọi là Thất Kiếm Tinh quân, sau lưng đeo bảy chuôi huyền binh sáng ngời, vô cùng oai phong. Cho nên hiện tại Diệp Bạch dùng Lưỡng Nghi kiếm trận tuy khiến cho mọi người kỳ quái nhưng không ai suy nghĩ quá nhiều.
Trong lúc chiến đấu, Diệp Bạch đã nghĩ kỹ, ngoại trừ Liễu Hoa mộc kiếm trận, Cực Mộc Từ Lung kiếm trận không thể sử dụng thì Kim Mộc Lưỡng Nghi Kiếm trận, Thủy Hỏa Lưỡng Nghi kiêm trận, Tiểu Tam Tài kiếm trận, Đại Tứ Tượng Kiếm trận đều có thể sử dụng.
Huống chi cho dù phát hiện được thì sao, sau khi dùng kiếm trận xong mấy ngày sau mình sẽ rời khỏi, không có người ngấp nghé đến.
- Kích.
Diệp Bạch quát khẽ một tiếng, hai thanh kiếm trong Thái Cực đồ đột nhiên nhảy lên, phảng phất như người cá ầm ầm đánh ra, mục tiêu chính là Tư Đồ Xa.
Một kích này chính là lấy tĩnh chế động, nhanh nhẹn vô cùng, trong không khí chỉ nghe thấy một tiếng rít nhỏ, một khắc sau, hai thanh kiếm đã tới trước mặt Tư Đồ Xa.
Hiện tại, một khối thiết bản đã dựng trước mặt Diệp Bạch, hai thanh kiếm này có thể đục thành hai lỗ trên tay Tư Đồ Xa.
Tuy nhiên ở khóe miệng Tư Đồ Xa liền nở ra một nụ cười, thân ảnh của hắn khẽ uốn cong, tựa hồ như một đạo hắc sắc long quyển, thoát khỏi kích này.
Chính là thân pháp hoàng giai cao cấp của Tư Đồ xa, Long Quyển.
Hai kiếm của Diệp Bạch tấn công về phía đỉnh đầu của hắn, bay về phía lôi đài bên ngoài, tuy nhiên giờ phút này Diệp Bạch đã mỉm cười, ngón tay hắn khẽ vung lên, hai thanh kiếm tựa như có linh tính, một lần nữa quay trở về, một tả một hữu giáp công về phía Tư Đồ Xa.
Hiển nhiên Kim Mộc lưỡng nghi kiếm trận không chỉ có một biến hóa, đây là biến hóa thứ hai.
Thân hình Tư Đồ Xa một lần nữa chuyển động, Long Quyển một lần nữa được sử ra, thoát khỏi hai thanh kiếm trong nháy mắt. Chỉ có điều, trong mắt hắn đã xuất hiện một vẻ kinh hãi.
- Đây là kiếm quyết gì?
Diệp Bạch cũng thầm than đáng tiếc, bây giờ không thành công thì lần nữa sử ra cũng không có tác dụng, Tư Đồ xa đã biết cách phòng ngự, hiện tại phòng bị gia tăng thì càng không thể đánh trúng, xem ra chỉ có thể dùng chiêu thức mạnh mẽ kia.
Nghĩ tới đây, hắn liền khẽ gọi:
- Liệt Hỏa Thiên Thước kiếm.
Theo tiếng gọi của hắn, một thanh kiếm liền bay ra, lần này cánh tay của hắn trầm trọng tựa như núi, ở trên thân kiếm phảng phất có một tầng hỏa vân. Vừa xuất hiện nó đã có một luồng hỏa khí thiêu đốt mãnh liệt, không khí bốn phía tựa hồ như đã ấm lên.
Đây là một thanh kiếm thuộc tính hỏa, nhất giai đỉnh cấp huyền binh, Liệt Hỏa Thiên Điện.
Liệt Hỏa Thiên điện vaò bay ra, lập tức dung nhập vào Lưỡng Nghi Kim Mộc kiem trận trở thành một trận đồ khác. Trận đồ này hình tam giác, Tứ Phương Vô Thượng kiếm làm trung tâm, tổ hình thành một kiếm trận mới.
Đây là một tiểu Tam Tài kiếm trận.
Sở học của Diệp Bạch chỉ có một vài kiếm trận cơ bản, thứ nhất là Lưỡng Nghi Kiếm trận, chia là Lưỡng Nghi Kim Mộc và Lưỡng Nghi Thủy Hỏa, sau đó chính là Tam Tài kiếm trận, uy lực so với Kim Mộc Lưỡng nghi kiếm trận thì gia tăng không chỉ là một thành.
← Ch. 0167 | Ch. 0169 → |