Vay nóng Tinvay

Truyện:Vô Tận Kiếm Trang - Chương 0185

Vô Tận Kiếm Trang
Trọn bộ 1005 chương
Chương 0185: Bạch Thủ Thái Huyền Kinh
0.00
(0 votes)


Chương (1-1005)

Siêu sale Lazada


Lục giai trung cấp công pháp, quả không hổ danh là đệ tử của Tử Cảnh Cốc. Mẫn Nhu Nhiên đã như vậy thì những đệ tử hạch tâm khác như Yến Bạch Bào, Túc Khô Tâm, Trương Liệt, Tả Đạo Lăng, Chu Họa Mi xem ra càng khó đoán.

Công pháp này đừng nói là tứ đại thế gia ở Hỏa Vân thành cho dù là gia tộc lớn ở La Lâm Quốc cũng tuyệt đối không có được. Toàn bộ tứ đại thế gia hợp lại cũng chỉ có ba bộ lục giai công pháp, hơn nữa chỉ có hai bộ là lục giai đê cấp. Xem ra hai bộ này có đưa cho Mẫn Nhu Nhiên hắn cũng nhìn không thuận mắt.

Huyền kỹ phòng ngự đã là lục giai trung cấp thì huyền kỹ công kích, huyền khí công pháp càng không cần phải nói. Những thứ trọng yếu nhất thường ưu tiên lựa chọn, nghe nói Yến Bạch Bào thậm chí ngay cả huyền kỹ lục giai đỉnh cấp cũng có.

Cho nên, hiện tại trong trường, xét về tính chắc chắn trong phòng ngự thì ngay cả gia chủ Diệp gia Diệp Thiên Vấn, La Vô Thượng cũng không thể so sánh với Mẫn Nhu Nhiên, mặc dù hắn chỉ là một huyền sĩ cao cấp.

Thực lực của Mẫn Nhu Nhiên vẫn rất khó đoán, rõ ràng bọn họ có cảnh giới cao hơn hắn nhưng về công pháp thì thua xa.

Mẫn Nhu Nhiên nhìn thấy ánh mắt khiếp sợ của mọi người thì hơi cười cười, hắn cũng không để trong lòng nữa, Ngũ Linh Nguyên Khí trảo này chẳng qua là hắn ngẫu nhiên lấy ra tiêu sầu mà thôi, huyền kỹ phòng ngự chân chính mà hắn tu luyện chính là huyền kỹ phòng ngự đệ nhất của Tử Cảnh Cốc, Tam Hoa Nguyên Khí công, chỉ là cái này hắn không muốn cho mọi người biết.

Diệp Thiên Vấn dĩ nhiên cũng chú ý tới tình huống này, chỉ là lúc này hắn không dám phân tâm, hắn nhanh chóng quay đầu lại, toàn bộ tâm thần đều đặt lên trên cái hộp sắt kia, mà tay của hắn lúc này đã cầm chiếc chìa khóa thứ tư.

Chiếc chìa khóa có sợi dây màu tím này vốn được Thượng Quan gia bảo quản sau đó rơi vào trong tay Tư Đồ gia.

Diệp Thiên Vấn lui ra nửa bước sau đó đem chiếc hộp sắt rời đi một chút, sau đó Diệp Thiên Vấn cẩn thận đem chiếc chìa khóa thứ tư này đâm vào trong lỗ khóa.

Hắn vô cùng nhẹ nhàng, tựa hồ như sợ xúc động điều gì đó.

Hai mắt Diệp Thiên Vấn hơi động một chút.

Xẹt một tiếng, cả cái hộp sắt tựa hồ như kinh động, mà chiếc chìa khóa bắt đầu xuyên vào, từ từ chạm đến đáy.

Chiếc hộp sắt đột nhiên chuyển động mạnh mẽ, một tiếng két vang lên thật lớn, cái nắp hộp sắt bật păng ra. Sau đó một luồng lam sắc, trong đó cóa năm cây châm kèm theo bụi bẩn đột nhiên bắn ra, thiên vũ tán hoa.

Mẫn Nhu Nhiên kêu lên một tiếng sợ hãi:

- Ngũ Sắc Mi Hoa châm, tránh mau.

Tại thời khắc này, đâu cần hắn nhắc nhở, mọi người vốn chăm chú nhìn vào hộp, sau khi nắp hộp mở ra, tất cả mọi người đều nhìn thấy bóng chậm, bay tán loạn trên bầu trời.

Cả đám người đều kinh hãi, những sợi châm kia tựa như là những đạo cầu vồng, bắn xa ra hơn mười trượng rồi biến mất không còn thấy gì nữa, những độ châm kia rơi xuống cắm vào một tấm gỗ, chỉ lộ ra đầu kim, hiện ra một chút quang mang.

Đợi tới nửa ngày sau, hộp sắt vẫn không có phản ứng gì nữa. Tất cả mọi người lúc này mới xoa xoa trán, nhìn lên trên trần nhà, trên đó lúc này có vô số cây kim, tất cả đều cắt không còn một hột máu, trong lòng vô cùng sợ hãi.

- Ngũ Sắc Mi hoa châm, loại độc châm này vô cùng kịch độc, chỉ cần hơi dính vào thì cả người sẽ đau nhức. Hơn nữa nó từ trong cái hộp sắt bắn ra với tốc độ kinh người, lực xuyên thấu cực mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi. Chỉ sợ trong mọi người, cho dù có được huyền kỹ trung cấp phòng hộ Ngũ Linh Nguyên Khí trảo như Mẫn Nhu Nhiên mà bị nó bắn trúng thì cũng không thoát khỏi. Đây là thứ ám khí mà ngay cả cường giả huyền tông cũng phải biến sắc đó, càng không nói đến bọn họ.

- Được rồi, mọi người cẩn thận một chút, đừng chạm vào những độ châm kia, mội người lại đây nhìn xem trong cái hộp sắt này rốt cuộc có thứ gì.

Vẫn là Diệp Thiên Vấn mở miệng nói trước, tất cả mọi người đều cảm thấy hiếu kỳ, tất cả đều không chờ đợi được.

Ngay lập tức bọn họ trở nên cẩn thận, e sợ rằng chỉ cần bàn chân sơ sẩy một chút thì sẽ giẫm phải ngũ sắc độc châm kia, cuối cùng tất cả đều đi đến trước cái bàn, trước cái hộp sắt kia.

Tất cả mọi người đều khẽ giật mình, đây là cái gì?

Hộp sắt mở ra bên trong cái gì cũng không có, chỉ có một quyển sách màu xám hơi nhỏ, cỡ bằng bàn tay.

Tất cả mọi người kể cả Diệp Thiên Vấn thấy vậy thì đều há hốc mồm, ngay cả những người khác của Tam đại gia tộc cũng ngây dại.

Cuối cùng, có người đã có phản ứng:

- Diệp gia chủ nhìn xem đó là gì, chẳng lẽ là một quyển công pháp tuyệt thế? Ít nhất cũn là lục giai đỉnh cấp hoặc thanh giai công pháp. Thứ quý giá để trong cái hộp sắt như vậy, tại hạ không tin chỉ là một quyển sắc có vài trong như thế này.

- Đúng thế, đúng thế, Diệp gia chủ cầm lên nhìn xem phía dưới còn có vật gì không, có lẽ chiếc hộp này có hai tầng.

Diệp Thiên Vấn cười khổ, bàn tay hắn bỗng run lên, quyển sách nhỏ màu xám được nắm lấy trong tay của hắn, hình như đây là một quyển đồ cổ, chỉ là một quyển sách mỏng như vậy thì có thể ghi lại được thứ gì? Trân quý có lẽ cũng chỉ có hạn.

Lục giai đỉnh cấp, thanh giai công pháp, thứ này giống sao?

Ở trên đại lục, các công pháp đều theo bìa mà phân ra, quyển sách mỏng này chỉ có màu xám, xem ra nhiều nhất cũng chỉ là hôi giai công pháp.

Tuy nhiên, điều này có thể sao? Tổ tiên của tứ đại gia tộc liều mạng hơn mười huyền sĩ đỉnh cấp, hơn mười vị huyền sư chỉ đổi lấy một công pháp hôi giai trung cấp?

Nếu thật như vậy thì bọn họ chết quá oan uổng.

Diệp Thiên Vấn đem quyển sách để sang bên cạnh, cầm lấy cái hòm sắt xem bên trong có còn tầng nào nữa không. Tuy nhiên qua nửa ngày xem xét, Diệp Thiên Vấn vẫn không phát hiện ra vật gì khác. Cuối cùng mọi người cũng khẳng định trong hộp sắt kia chỉ có một quyển sách đó.

Lúc này mọi người liền cầm quyển sách đó ra mà nhìn. Đây có lẽ chỉ là một quyển hôi giai công pháp, hôi giai bí kíp, đừng nói là Mẫn Nhu Nhiên, ngay cả bọn họ cũng không để vào mắt.

Mà ở đây, các trưởng lão, gia chủ, Thái Thượng trưởng lão, cung phụng, có một số ít đã có lục giai công pháp, đại đa số có hoàng giai cao cấp, hoàng giai đỉnh cấp công pháp. Ngay cả hoàng giai trung cấp công pháp bọn họ cũng không tu luyện, bởi vì cấp bậc của nó quá thấp.

Càng không nói đến bí kíp hôi giai, đó chẳng qua chỉ là thứ nhập môn mà thôi, ngoại trừ đệ tử ngoại tông thì các đệ tử nội tông đều không mấy người tu luyện. Đương nhiên, ngoại trừ tên quái thai Diệp Bạch, chỉ dùng một bộ huyền kỹ hôi giai đê cấp Thập Phương huyền quyết chiến thắng cả hoàng giai cao cấp, thậm chí là hoàng giai đỉnh cấp công pháp.

Trên cơ bản hầu hết đều tu luyện hoàng giai công pháp, hơn phân nửa là hoàng giai trung cấp, một số ít là hoàng giai cao cấp, hoàng giai đỉnh cấp.

Một số ít người như Đạm Thai Tử Nguyệt, La Long Hạc, Diệp Khổ cũng đã có được lục giai đê cấp, lục giai trung cấp công pháp.

Nhìn thấy người kia tiến tới cầm lấy quyển sách nhỏ này, Diệp Thiên Vấn cũng không ngăn cản bởi vì hắn cũng thật sự không nhìn ra quyển sách này có gì trân quý.

Người kia nhìn bìa sách một chút, trên đó có ghi năm chữ xưa cũng, không giống như công pháp, cũng không giống như huyền kỹ: Bạch Thủ Thái Huyền kinh.

- Đây là thứ gì?

Hắn ngạc nhiên tự nói, người bên cạnh cũng cầm lấy nhìn năm chữ này mà trợn tròn mắt.

Cuối cùng người này mở sách ra, vừa mở ra, tựa hồ như hắn gặp chuyện rất kinh hoàng ở trên thế gian mà la lên:

- Tại sao lại như vậy, tại sao tất cả bên trong đều là giấy trắng?

- Không thể nào, vật trân quý trong hộp sắt như vậy tại sao chỉ là một quyển sách nhỏ như vậy, còn nữa, trong đó toàn bộ là giấy trắng sao?

Hắn nói xong, người bên cạnh liền đưa tay cầm lấy, hắn mở trang thứ nhất ra thì cũng trợn mắt, tựa như là gặp quỷ vậy, hắn lật hai trang thứ nhất và thứ hai thì đều là giấy trắng, đến trang thứ ba trang thứ tư cũng là giấy trắng, lật hết tất cả tám trang, vẫn y nguyên là giấy trắng như vậy.

Đây là một quyển sách toàn bộ là giấy trắng.

- Thật sự, thật sự quyển sách này ngay cả một chữ cũng không có. Đây là bảo bối gì?

Vị trưởng lão kia nhịn không được nói.

Diệp Thiên Vấn cũng cảm thấy không đúng, hắn lập tức cầm lấy, khi lật ra thấy bên trong toàn bộ là giấy trắng hắn cũng cảm thấy choáng váng cả người. Hắn vốn tưởng rằng mình sẽ lấy được báu vật gì, hóa ra là như vậy, ai cũng không ngờ.

Tất cả mọi người đều ngây dại, ngay cả Mẫn Nhu Nhiên cũng vậy.

*****

Tình huống này không ai có thể dự liệu được.

Tổ tiên của tứ đại thế gia vào sinh ra tử cuối cùng cũng chỉ cướp về một cái hộp sắt như vậy. Bọn họ lật đi lật lại cái hộp sắt thì cái gì cũng không phát hiện ra.

Bọn họ không tin chuyện này xảy ra mà thôi, bọn họ còn tưởng trong chiếc hộp này có bảo vật gì.

Cuối cùng bảo vật đều không tìm thấy mà chỉ có một phế vật.

- Ha ha.

Một vị trưởng lão của Đạm Thai gia thấy tình huống này thì thở không ra hơi mà cười nói:

- Ta hoàn toàn có thể khẳng định đây chỉ là một quyển kinh thư thế tục ở phàm nhân giới, đối với thế giới phàm nhân thì thật quý giá, nhưng đối với giới huyền sĩ chúng ta thì hắc hắc...

Nói đến đây hắn hơi ngưng lại một chút, hiển nhiên mọi người đều hiểu rõ ý tứ của hắn.

Không ít người im lặng, ở phàm nhân thế tục có rất nhiều thứ quý giá giống như là châu ngọc trang sức, hoặc một món đồ cổ, một bộ xiêm y, một thanh đoạn kiếm, một quyển phật huyết bảo kinh. Những thứ này có ý nghĩa kỷ niệm sưu tầm, hoài niệm, giá trị thực tế không quá nhiểu, nhưng bọn họ sẽ cẩn thận cất giữ như bảo vật. Tuy nhiên đối với giới huyền sĩ mà nói, tất cả chỉ là một đống phế phẩm.

- Hoặc là nó là một quyển bí kíp, chỉ có điều xem ra nó chỉ hơn hôi giai đê cấp bí kíp một bậc, chưa tới hôi giai cao cấp, gọi là một quyển hôi giai trung cấp bí kíp cũng được.

Vị trưởng lão của Đạm Thai gia này tiếp tục nói.

Dĩ nhiên hắn có lý do để vui mừng, nếu như chuyện này xảy ra ở trong Đạm Thai gia tộc thì bọn họ cũng sẽ khó hiểu giống như Diệp gia mà thôi. Bọn họ vốn đang mất hứng vì đồ vật này đang ở trong tay mình mà bị Diệp gia cướp đi, bây giờ thấy trong hộp sắt chẳng có thứ gì quý giá thì dĩ nhiên là vui mừng, khó trách vị trưởng lão kia lại cao hứng như vậy.

Nếu như không phải Diệp Bạch chiến thắng Đạm Thai Tử Nguyệt thì rơi vào tình huống này hiện nay sẽ là Đạm Thai gia tộc bọn họ. Hóa ra những thứ mà mọi người cẩn thận cất giấu chỉ là một phế vật.

- Này, các ngươi nhìn xem, ở đây có một đồ án cổ quái giống như bốn chiếc chìa khóa.

Đột nhiên một vị trưởng lão La gia la hoảng lên, hắn ở bên phải Diệp Thiên Vấn, sau khi thấy Diệp Thiên Vấn lật sách thì mới phát hiện ở bìa sau của quyển sách xuất hiện những đồ án kỳ quái giống như là bốn chiếc chìa khóa. Nếu như không cẩn thận xem thì sẽ không phát hiện ra được.

Diệp Thiên Vấn nhìn qua, quả nhiên ở đó có song giác bốn vó ngửa mặt lên trời mà rống, trong miệng tựa như phun ra một luồng sáng. Ở trên mặt của bốn chiếc chìa khóa lúc trước cũng có đồ án này.

Chỉ có điều ngoại trừ đồ án đó ra thì ở bên trong quyển sách một chữ cũng không có, xem ra đây là một quyển quái thư trống rỗng. Tâm tình của Diệp Thiên Vấn lúc này không tốt, hắn tưởng rằng mình sẽ chiếm được một đại tiện nghi, ai biết cuối cùng lại trở thành trò cười cho mọi người như vậy.

Vị trưởng lão kia lại thấp giọng cười nói tiếp:

- Diệp gia chủ, quyển sách này có một đồ án, rõ ràng là bảo vật của gia tộc nào đó, chỉ là không biết tại sao lại lưu lạc đến đây. Tuy nhiên nó chắc chắn là vô cùng trân quý, gia chủ phải giữ gìn cho thật tốt. Ta thấy quyển sách này sửa lại tên. Đừng gọi là Bạch Thủ Thái Huyền Kinh nữa mà nên gọi là...

Bạch Tự Thái Huyền Kinh, hoặc là Vô Tự Thiên Thư là hay nhất!

- Không chừng gia chủ cầm về nhà dùng lửa đốt dội nước phơi nắng lại khiến cho chữ hiện ra cũng không chừng, ha ha.

Diệp Thiên Vấn mặc kệ hắn mà thản nhiên nói:

- Tuy không biết đây là kinh thư gì nhưng tuyệt đối nó không đơn giản, bằng không thì sẽ không phòng hộ chu đáo như vậy. Hơn nữa cái hộp sắt này chế tạo một cơ quan khiến cho cường giả huyền tông cũng phải táng đảm, loại vật này nhất định là thứ mà nhà bình thường không thể có được. Vừa rồi trưởng lão nói không thai, dùng lửa đốt, thủy thấm rồi phơi nắng nói không chừng lại có chữ hiện ra. Chỉ là đồ vật này chính là thứ ban thưởng đệ nhất tưởng thưởng cho Diệp Bạch cho nên chúng ta không có quyền phá hỏng nó, phải giao cho hắn thăm dò, mặc kệ thế nào đã quyết định rồi thì phải làm theo, không thể đổi ý.

Vị trưởng lão Đạm Thai gia kia liền ngạc nhiên, không ngờ Diệp Thiên Vấn lại có thể nói như vậy. Hắn thật sự muốn lấy vật này làm phần thưởng cho Diệp Bạch sao?

Diệp Thiên Vấn nhìn nghiêng qua hắn mà cười lạnh nói:

- Người xếp thứ hai chính là Đạm Thai Tử Nguyệt của Đạm Thai gia cũng nhận được một thứ chí bảo, không lẽ Đạm Thai Tử Nguyệt cũng không chịu nhận phần thưởng thứ hai, lùi về sau một bước, xếp thứ ba sao?

- Không, không được, làm sao có thể như vậy, tuyệt đối không thể!

Vị trưởng lão Đạm Thai gia nghe Diệp Thiên Vấn nói như vậy thì vội vàng từ chối nói:

- Phần thưởng này đã định rồ, không thể sửa lại, vị trí thứ hai cũng không thể sửa.

Diệp Thiên Vấn nhàn nhạt nhìn hắn một cái, mệt mỏi rồi nhìn về phía chúng nhân nói:

- Được rồi, đã có kết quả, cứ theo như kim bảng mà phát phần thưởng.

- Dạ!

Xếp thứ nhất chính là Diệp Bạch của Diệp gia.

Xếp thứ hai chính là Đạm Thai Tử Nguyệt của Đạm Thai gia.

Thứ tư: Tư Đồ Xa của Tư Đồ gia.

Thứ năm: Diệp Khuyết của Diệp gia.

Thứ sáu: La Long Hạc của La gia.

Thứ bảy: Diệp Bồng Lai của Diệp gia.

Thứ tám: Diệp Thiên Nhi của Diệp gia.

Tổng cộng là tám cái tên, chỉ có tên của Tư Đồ Xa là có màu đỏ, tựa hồ như bị bôi đi, ở phía dưới vị trí thứ tám có một dòng chữ nữa là người xếp thứ chín Đạm Thai Thiên Phong.

Nhìn thấy bảng xếp hạng được bày ra, không ít người đều nhìn.

- Thứ nhất chính là Diệp Bạch, trời ạ, điều này có thể sao?

- Đúng thế, thứ nhất chính là Diệp Bạch, ta bây giờ nhìn mà vẫn còn không thể tin, nhất định là ta nhìn lầm rồi.

- Diệp Bạch đúng là thắng, tuy thắng không rõ ràng lắm nhưng đúng là Đạm Thai Tử Nguyệt thiếu chút nữa thì đã chết ở trong tay hắn. Vị trí thứ nhất này của Diệp Bạch quả là không oan.

- Đúng thế, Diệp Bạch này đúng là đạt được vị trí thứ nhất, chuyện này quả là ngoài dự đoán của mọi người. Đạm Thai Tử Nguyệt rớt xuống vị trí thứ hai.

- Đúng thế, chỉ là cái tên Tư Đồ Xa kia tại sao tên tại sao lại bị xóa mất, lại thêm một cái tên Đạm Thai Thiên Phong ở phía đằng sau.

- Chà, điều này thì ngươi không biết rồi, tin tức kém quá, Tư Đồ xa thủ đoạn toàn nhẫn dẫn đến sự phẫn nộ của chúng nhân, Diệp Bạch đã ở trên lôi đài phế bỏ huyền khí của Tư Đồ Xa, Tư Đồ Xa hiện nay đã trở thành phế nhân không thể tu luyện huyền khí cho nên Tử Cảnh cốc dĩ nhiên sẽ gạch tên hắn, thêm một Đạm Thai Thiên Phong ở phía sau.

- Hóa ra là như vậy, vị trí thứ chính không phải là của Đạm Thai Liên Thành hay sao, tại sao bây giờ lại chuyển thành Đạm Thai Thiên Phong, đây là nguyên nhân gì?

- Hóa ra ngươi cũng không biết Đạm Thai Thiên Phong là nhân vật số hai của Đạm Thai gia. Đạm Thai Liên Thành so với Đạm Thai Thiên Phong thì còn kém một chút. Đạm Thai Thiên Phong vận khí không tốt, trong cuộc thi đấu chọn chín trong mười tám gặp phải Diệp Bồng Lai, mà Đạm Thai Liên Thành chỉ phải gặp Tư Đồ Quỷ của Tư Đồ gia cho nên chiến thắng. Lần này đi Tử Cảnh Cốc còn phải tham gia thí luyện cho nên Đạm Thai Liên Thành chủ động nhường danh ngạch cho Đạm Thai Thiên Phong, bởi vì hắn biết rõ thực lực của mình so với bảy người phía trước kém quá nhiều, miễn cho bị mất mặt.

- Hóa ra là như vậy, tin tức của huynh đệ thật linh thông, không biết tôn tính đại danh là chi?

- Đạm Thai Liên Thành.

- A a... Hóa ra là Liên Thành huynh, thật là thất kính, tiểu đệ là La Tam Tài.

Rất nhiều nơi đều diễn ra nghị luận giống như vậy. Rõ ràng là tin tức Diệp Bạch chiến thắng Đạm Thai Tử Nguyệt đã khiến rất nhiều người kinh ngạc.

Cơ hồ hơn phân nửa người ở đây đều nghị luận Diệp Bạch này đột nhiên giống như là Tuệ Tinh quật khởi. Mà lúc này, Diệp Bạch vẫn còn đứng ở trên lôi đài, vẻ mặt thống khổ không thôi.

Cả kinh mạch hắn đều run rẩy một hồi, tựa hồ như bị dao cắt vậy, vừa rồi trận chiến đó tuy hắn thắng nhưng cũng công phải là thắng nhờ thực lực. Đạm Thai Tử Nguyệt quả không hổ danh là thiên tài tuyệt thế nghìn năm khó gặp, luận về thực lực chân chính thì hiện tại Diệp Bạch vẫn còn thua kém so với nàng.

Sở dĩ hắn có thể thắng chính là nhờ vào Tiên Thiên kiếm khí, huyền kỹ lục giai đê cấp công pháp, uy lực mạnh mẽ vô cùng. Tuy nhiên kết quả cũng rất thê thảm, di chứng của huyền kỹ công kích này thật sự là quá lớn.

Diệp Bạch không chịu nổi đau khổ nhưng vẫn cố gắng trấn trụ. Kinh mạch trong cơ thể của hắn trở nên rối loạn.

Hết quyển 1


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1005)