← Ch.0395 | Ch.0397 → |
Ở trong trường, tất cả mọi người đều ngẩn cả người, mà Lôi Tông Lôi cực Thiên nhìn thấy cái cửa đen kịt thì sáng cả hai mắt lên, trong mắt hiện ra quang mang thèm muốn, mà Thiên Khô lão ma cũng như vậy, tựa như phía trước là châu báu không thể không chiếm lấy.
Xà Lão của Dược vương cốc và Lam Điểu tiên sinh tuy biểu lộ hơn lãnh đạm hơn một chút nhưng cũng không khá hơn bao nhiêu.
Mà trường mi lão giả Thẩm Như mặc thì sắc mặt biến đổi, không thể tin được mà nhìn đôi tay của mình, cảnh tượng trước mắt y hoàn toàn không thể dự liệu được.
Lục Mang Cổ Tinh Na Di tiểu trận, tại sao lại như vậy, tại sao lại như vậy?
Rõ ràng Vũ Y quái khách trong thời gian ngắn không thể phá được Tiểu Chư Thiên Phong Ma kiếm trận, tuy nhiên... không ngờ hắn lại mượn mình mà dùng chiêu thức đó.
- Lục Mang Cổ Tinh Na Di tiểu trận, chính là một trong những trận pháp na di, có thể đem đòn công kích từ nơi khác phát động, vô cùng bất phàm. Loại trận này số người biết cũng không nhiều.
Nghĩ đến việc vũ y quái khách Tân Cửu chẳng những có Vạn Thú Vương quyết cùng với Vũ Sát công mà còn có Lục Mang Cổ Tinh na di tiểu trận này thật khiến cho người ta bất ngờ. Trường mi lão giả cũng không thể tưởng tượng được, cuối cùng cấm chế của đệ nhất cấm địa Vong Kiếm Phong lại bị chính tay mình phá hủy... Tuy mình không cố ý gây nên, nhưng cũng gián tiếp tạo thành, trách nhiệm này không thể chối.
Mà ở phía dưới Vong Kiếm phong, Thẩm Ngạo Thiên và Trương Tùng Nguyên thấy cảnh tượng này cũng tái nhợt khuôn mặt, một lão giả đau xót thì thào nói:
- Tà vương mộ nghìn năm hiện thế, quỷ khí vô cùng, từ nay về sau Vô Sương quốc sẽ có nhiều thêm sát nghiệp. Phong cốc nghìn năm cuối cùng cũng không thể thoát, oan nghiệt, oan nghiệt...
Mà đại đa số mọi người vẫn không biết chuyện trước mắt phát sinh là gì tuy nhiên bọn họ biết rằng chuyện cường giả tụ hội hôm nay nhất định có quan hệ với nó. Bái Kiếm cốc niêm phong bí mật nghìn năm sao? Tất cả mọi người đều nhìn về phía trước tuy nhiên bọn họ đều không có can đảm đến gần. :
Vong Kiếm Phong đen kịt hiện tại đã tiêu tán, u lam cấm trận pháp cũng đã biến mất không còn gì nữa chỉ còn lại ma khí cuồn cuộn.
Những bóng xám hư ảnh, còn có những quái thú ba đầu sáu tay hình rắn mặt quỷ khủng bố dữ tợn xuất hiện.
Bọn chúng tựa như là hồng thủy vậy, từ trong huyệt động dưới mặt đất mà điên cuồng thoát ra ngoài, vui sướng nhảy loạn khắp không trung khiến cho người ta phải sởn tóc gáy.
Không ít người thực lực không đủ đều rút lui, chỉ có một số người vẫn còn ở lại.
Mà ở xa xa một chút, phía Đông Vô Sương quốc cũng bị ma khí tử sắc xâm nhập, đến lúc đó khó có thể tưởng tượng có bao nhiêu chuyện khủng bố phát sinh, đối với một số ít huyền sĩ mà nói ma khí này cũng không đáng sợ nhưng đối với phàm nhân bình thường những ma khí này cho dù chích hút một chút cũng đủ mang tới hậu quả khó tưởng tượng. ,
Những huyền sư cao cường ở trên Vô Sương quốc không sợ, có người lẩm bẩm nói:
- Quả như vậy, tin tức này thật không sai, trong này quả nhiên là một trong mười tám lối vào Tà Vương mộ, nếu vào đó mà lấy được một hai bảo bối thì cả đời ta không còn gì hối tiếc.
Mà ngay cả một số huyền sư đỉnh cấp trầm tĩnh, một số người bước nửa bước vào huyền tông cũng lộ ra một quang mang hưng phấn. Phụ nhân của Lãnh Noãn cung, Hắc y lão phụ của Linh Lung tiểu trúc, Kiếm khách của Nhật Nguyệt tông, người cầm thiết địch của Càn Khôn Môn cũng vậy.
Mà lúc này ma khí tử khí ngày càng nồng đậm, lan ra tới chỗ xem cách trăm dặm của mọi người, phỏng chừng không còn bao nhiêu thời gian nó sẽ bao trùm toàn bộ khu vực.
Đáng tiếc nhiều người còn không biết chuyện này.
A...
Bỗng nhiên một ma khí lặng yên không một tiếng động đã bao trùm một đệ tử áo xám, đệ tử này đột nhiên ôm lấy cổ họng, cả người ngã xuống, biến thành một cái thây khô.
Sau tiếng thét này là những tiếng thét dồn dập khác, vô số tiếng thảm thiết vang lên, bốn phương tám hướng truyền đến. Trong phạm vi mấy trăm dặm của Vong Kiếm Phong không biết tụ tập bao nhiêu đệ tử tông môn, lúc ma khí tiến tới bọn họ vẫn không đề phòng, sau đó thảm kịch liên tiếp xảy ra.
Nguyên một đám có thực lực thấp hơn cảnh giới huyền sư bị ngã xuống, biến thành thây khô, trước khi chết bọn họ trợn trừng mắt, tựa như là thấy cảnh tượng gì vô cùng đáng sợ vậy.
Không ít tông môn mang đệ tử của mình nhanh chóng lui về phía sau:
- Mui lui lại, tử khí ma khí này hơi cổ quái, không nên tới gần.
Tuy nhiên tốc độ của con người làm sao có thể so sánh với tốc độ của ma khí, sau một lát ma khí ảo ảnh này dương nanh múa vuốt, nhập vào một số đệ tử hực lực kém, há miệng cắn, tiếp theo là từng thanh âm thảm thiết vang lên.
Một số trưởng lão tông môn lập tức có phản ứng mà hô to:
- Kết trận, mau chóng kết trận bảo thủ bản tâm, không được để âm tà thừa dịp giết chết, mọi người chú ý.
Đồng thời bọn họ rút binh khí ra, một số đệ tử có hộ vệ bên cạnh thì tình huống tốt hơn, nhưng chỉ tốt hơn một chút mà thôi, bốn phía thỉnh thoảng vẫn có tiếng kêu thảm thiết truyền tới, một số đệ tử có tâm tính không kiên định đã không kiên trì được mà rơi vào trong tay ma khí, biến thành một cỗ thi thể.
Mà tất cả mọi người thấy cảnh tượng này ai cũng không dám tiến lên cứu viện, rất nhiều người thấy mình bảo vệ mình còn không nổi, làm sao có thực lực mà để ý tới người khác.
Đúng lúc này bột nhiên một thanh âm cười giòn truyền tới:
- Các vị, các ngươi bảo trọng đó, ha ha.
Lời nói này vừa dứt, một vũ y thân ảnh như là một mũi tên nhọn nhanh chóng chui vào trong cái cửa đen kịt dưới mặt đất, cơ hồ chỉ trong nháy mắt vô số tử khí ma khí che mất, sau đó không còn thấy gì nữa.
Không ít người nhận ra rằng vũ y quái khách Tân Cửu đã mượn tay của Thẩm Như mặc để phá tiểu Chư Thiên Phong Ma kiếm trận của vong Kiếm phong.
Tất cả mọi người lúc này đều ngây người, tiếp theo Lôi Cực Thiên của Lô Tông, Thiên Khô lão ma của Ma Thần cốc, Xà lão và Lam Đại Tiên sinh bốn đạo nhân ảnh trong nháy mắt đã hóa thành bốn đạo tàn ảnh, nhanh chóng lao vào cánh cửa đen kịt đó, trong giây lát biến mất không còn thấy gì nữa.
- Không hay, không được để bọn họ đoạt trước.
Thiết Địch lão nhân của Càn Khôn môn cũng bất chấp đệ tử mà hoa thành một đạo tàn ảnh chui vào trong Kiếm Phong, sau đó y cũng bị ma khí che khuất không còn thấy gì nữa.
Sau khi y biến mất một số đệ tử của Càn Khôn môn vì không được trưởng bối bảo vệ trong nháy mắt có bốn gã đệ tử phải hét thảm vì bị ma khí thôn phệ, Hồng Huyền Thiên đội trưởng của Càn Khôn môn liền biến sắc cấp tốc hô;
- Mọi người lui lại, nhanh chóng rời khỏi nơi này, nơi này không phải là nơi người có thực lực huyền sĩ có thể ở, c hỉ có huyền sư mới có thể giữ được tính mạng.
Tất cả mọi người nghe thấy lời nói của y cũng có phản ứng, dùng tốc độ nhanh nhất mà nhanh chóng lùi ra phá ngoài, một số người không may mắn hoặc thực lực không cao liền bị ma khí thôn phệ, hóa thành một cục xương khô. Mà đệ tử của Bái Kiếm cốc tuy có các vị trưởng lão bảo vệ, tuy nhiên cũng không ngăn cản được sự xâm nhập của ma khí.
Tuy nhiên bọn họ cũng không cần ai phân phó mà lập thành một kiếm trận, xếp bằng trên mặt đất, không hề nhúc nhích, một mãnh liệt kiếm quang phát ra chiếu xạ bốn phía, nguyên một mảng trời bừng sáng, những ma khí tử sắc kia thấy vậy thì hơi sợ hãi, không dám tiến tới.
Vài vị trưởng lão ngồi xung quanh bọn họ, huyền khí cường đại xuất ra, bảo vệ bọn họ ở trong đó, chính vì vậy đa phần đệ tử tông môn đều bị tổn thất nhưng đệ tử của Bái Kiếm cốc là bị ít nhất, chỉ có vài đệ tử bất hạnh là gặp nạn còn lại đều hoàn hảo.
← Ch. 0395 | Ch. 0397 → |