Vay nóng Tima

Truyện:Vô Tận Kiếm Trang - Chương 0539

Vô Tận Kiếm Trang
Trọn bộ 1005 chương
Chương 0539: Cuối cùng đền tội
0.00
(0 votes)


Chương (1-1005)

Siêu sale Lazada


Một thanh tứ cấp cấp thấp Huyền binh, rất khó có được, còn Nhị cấp Trung cấp Huyền binh chỉ cần có cũng đủ thời gian, số lượng có đến bao nhiêu cũng có thể tạo được.

Tứ cấp Huyền binh, có khả năng ngộ bất khả cầu, một khi gặp phải ai cũng sẽ không có buông tay.

Một khi biết, chỉ sợ Nhị Ma giết người đoạt bảo, đừng nói là Nhị Ma mà ngay cả Ma Thần Cốc Tông chủ như vậy, cũng sẽ tâm động.

Tứ cấp Huyền binh, có thể giúp người có chiến lực rất lớn, giá trị không thể lường được, nếu như Tử Cảnh Cốc Cốc Chủ Túc Hàn Sơn, có thực lực chuẩn Huyền Tông bằng thanh tứ cấp cấp thấp Huyền binh, liền có thể cùng một vị chân chánh Tông cấp cường giả đánh một trận.

Mà trước đó, chuyện tình này không có khả năng sảy ra.

Cho nên, giá trị tứ cấp Huyền binh, cả Lam Nguyệt công quốc, trừ Tam đại Thất phẩm tông môn, còn lại tất cả Bát phẩm, Cửu phẩm, Thập phẩm tông môn có được tứ cấp Huyền binh chỉ có một người Bái Kiếm Cốc là có được một thanh.

Mà Tử Cảnh Cốc, cũng giống như Lôi Tông, Ma Thần Cốc, Hỏa Phong Hồ Bát phẩm đại tông, đều cũng không có.

Đương nhiên, cho dù Diệp Bạch hiện tại lấy ra hai người ngay cả động tâm cũng không dám.

Chỉ là lúc này, hai người cũng không biết mà thôi.

- Hắn rốt cuộc là ai, điều này sao có thể có nhiều Đỉnh cấp Huyền binh như vậy, phải gia tộc hoặc tông môn như thế nào mới có thể xuất ra như vậy?

Thiên Địa Nhị Ma trong lòng cảm giác cực độ lo lắng nghi ngờ, nhưng Diệp Bạch nếu muốn giết bọn họ thống khoái, thì cũng không có khả năng thúc thủ chờ đợi Diệp Bạch chém giết như vậy.

Bọn họ cũng chỉ có thể tânh giết, sau đó che dấu tin tức, không cho thông tin này truyền đi ra ngoài. Hai người dù sao cũng là Nhất đại hung nhân, rất nhanh liền suy nghĩ cẩn thận, bây giờ bọn họ cũng không có đường lui nữa rồi, cho nên hai người quyết tâm, trên mặt liền lộ ra sát khí dày đặc.

Khí thế quanh người, lại lần nữa bay lên.

- Xem ra chỉ có dùng một chiêu kia.

Hai người nhìn nhau, đều yên lặng gật đầu, bọn họ ngầm hiểu, sau đó đồng thời quát khẽ một tiếng, cả người bộc phát ra một đoàn huyết quang cường đại.

- Huyết Bạo thuật.

Đây là một loại công pháp làm tăng lên thực lực không nhỏ, nhưng đương nhiên cũng để lại di chứng cũng không nhỏ, Chính vì vậy môn công pháp này cũng không có bao nhiêu người tu luyện. Nhưng đối với bọn chúng mà nói, đây là một môn công pháp bảo vệ tánh mạng bí pháp, tạo ra cơ hội bảo vệ mạng sống của mình.

Chẳng sợ di chứng nghiêm trọng của công pháp này như thế nào, mà hiện tại, hai người liên thủ cũng không có cách nào đối phó với một tên thoạt nhìn mới hai mươi trẻ tuổi đệ tử, trong lòng bọn chúng cảm thấy buồn bực không thôi.

Nếu như để hắn chạy thoát đi ra ngoài, đó mới là đại họa, cho nên bọn chúng không muốn, phải giữ Diệp Bạch ở lại.

Đây là bí pháp bọn họ tu luyện, vì vậy, từ khi bọn họ tiến vào Ma Thần Cốc, cũng chưa có cơ hội vận dụng bí thuật bảo vệ tánh mạng, cho nên bọn họ lần này mới có cơ hội sử dụng ra.

Hơn nữa hai đại Đỉnh cấp Huyền sư cường giả hợp lực, đối phó với một tên mới tấn cấp Đỉnh cấp Huyền sư sơ kỳ, một người trẻ tuổi hậu bối đệ tử, khi nói ra thì điều này cũng không có mấy người tin tưởng.

Nhưng điều này, chính là sự thật.

Sắc mặt hai người ngưng trọng, sau Huyết Bạo thuật triển khai ra, khí thế trên người, càng bạo tăng thêm một bước, mơ hồ, có thực lực nửa bước Huyền Tông chuyển hóa.

Công pháp Huyết Bạo thuật kích thích tiềm lực, đương nhiên hai người cho dù có bất tử, thì cũng sẽ bị phản phệ.

Nhưng do sanh tử tồn vong, cùng đề phòng Diệp Bạch thoát đi, thì một chút phản phệ như vậy cũng không có ý nghĩa.

Hai người tự nhiên hiểu được vấn đề nặng nhẹ ở đây.

...

Bên kia, Diệp Bạch nhìn thấy hai người thi triển Huyết Bạo thuật, trong lòng cũng là không khỏi cảm giác được áp lực bốn phía tăng nhiều.

Nhưng Diệp Bạch quát khẽ một tiếng, Tiểu Ngũ Hành Cấm Pháp Kiếm Trận ngưng kết thành hình, thuấn tức, áp lực khổng lồ liền bị triệt tiêu đi không ít, Diệp Bạch lại lần nữa cảm thấy an tâm xuống.

Ánh mắt của hắn lạnh lùng chớp động một chút, thầm nghĩ:

- Các ngươi nghĩ muốn đối phó ta sao, cũng là quá coi thường ta rồi. Mặc dù ta cũng có một môn thiêu đốt tinh huyết, kích phát tiềm năng bí thuật, thậm chí, so sánh với các ngươi cường đại hơn gấp trăm lần. Nhưng ta sẽ không sử dụng, các ngươi còn không xứng.

- Đối phó với hai người các ngươi, chỉ cần kiếm trận này, như vậy cũng đủ rồi.

Diệp Bạch nói đến chính là môn công pháp Phượng Hoàng Tam Điểm Đầu bí thuật, ban đầu hắn từ trên người Cao Lăng Huyết nội tông đệ tử của Tử Cảnh Cốc lục soát có được, sau đó tu luyện đến nay vẫn không có vận dụng.

Không phải hắn không có cơ hội, cơ hội lúc nào cũng có, lúc trước tại Âm Xà hạp cốc đối kháng với Hắc Ma Vương đệ tử Ma Thần Cốc thì, hoặc là ở bên trong Tà Vương mộ bị đám người Hắc Bạch Vô Thường đuổi giết, hoặc mấy ngày trước tại Phong Ám sơn mạch Lam Nguyệt công quốc đối chiến với ngoại tông Các chủ Hồng Sư Lệ Nam Thiên của Tam đại Thất phẩm tông môn Ma Ưng Các.

Diệp Bạch đều có cơ hội sử dụng bí thuật này, thậm chí có thể làm cho Diệp Bạch chuyển bại thành thắng, thu được ích lợi lớn hơn nữa. Nhưng thi triển môn bí pháp này di chứng thật sự rất là nghiêm trọng, nếu như không phải đến lúc sống chết, Diệp Bạch cũng không có sử dụng bí thuật này.

Cho nên, lúc này hắn mặc dù cảm giác được một tia uy hiếp, nhưng hắn cũng không bởi vì hai người này mà bắt đầu dùng bí thuật này. Để đối phó với hai người bọn họ, Diệp Bạch rất là tự tin, hắn chỉ cần dựa vào kiếm trận, liền có chín thành nắm chắc, dễ dàng đưa bọn họ kích sát tại nơi này, không lưu hậu hoạn.

Còn duy nhất một thành, chính biến số, trừ phi môn Huyết Bạo thuật này, cùng thi triển với Thiên Địa Hoàn Dương kiếm tạo thành Ngự Kiếm Thuật, đây là con át chủ bài của hai người, nếu không, hôm nay bọn họ hạ tràng, cuãng đã sớm chủ định rồi.

Ai cũng không thay đổi được, muốn trách cũng chỉ có thể trách bọn họ bình thường có những hành động quá ác, làm việc chưa bao giờ lưu lại ân tình.

Bởi vì bọn họ đã làm bực nghiệt sự này, hôm nay chính mình không giết, một ngày nào đó, bọn họ cũng sẽ bị chết ở người khác mà thôi.

Cho nên, cần gì phải lưu bọn họ lại, tiếp tục hại người lương thiện khác, hôm nay, cũng giống như Nhân Ma Tiêu Cuồng Sơn đi, đều nhất định tru sát. Dù sao cũng trả lời công đạo cho Mạnh Dương Trang từ trên xuống dưới, hơn một trăm sáu mươi nhân mạng.

...

Môn Huyết Bạo thuật của Thiên Địa Nhị Ma, cũng không thể so sánh với Thiên Địa Hoàn Dương kiếm được, mà Thiên Địa Hoàn Dương kiếm này chính là con bài chưa lật của hai người.

Nếu như nói về Tam Ma Khốn Thiên Đại Trận thì còn có uy lực lớn hơn nữa, nhưng đáng tiếc trận này đã bị Diệp Bạch phá, là do Nhân Ma Tiêu Cuồng Sơn vừa chết, còn lại hai người cũng không thể xuất ra.

Cho nên, hai người dùng cự kiếm, hợp hai thành Ngự Kiếm Thuật đánh ra, nhưng có thêm Huyết Bạo thuật trộn lẫn vào trong đó. Chính vì vậy Thiên Kiếm đỏ đậm, so với Thiên Kiếm cũ lớn hơn một phần, uy lực cũng càng cường đại hơn.

Đáng sợ khi cương khí ép tới, làm cho người ta có cảm giác hít thở không thông.

Nhìn thấy như vậy, trên mặt Diệp Bạch cũng không khỏi lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, nhưng hắn cũng không có chút nào sợ hãi, cũng không có lui về phía sau.

Diệp Bạch vung tay lên, Ngũ Hành Kiếm Trận dựng lên, hóa thành Ngũ Sắc kiếm quang, trong nháy mắt, bao phủ cả Noãn các. Song phương đại chiến hết sức căng thẳng.

...

*****

Thiên Kiếm đỏ đậm, vắt ngang Noãn các càng lúc càng lớn, trong suốt chói lọi, phát ra hồng quang, chiếu rọi cả trời đất.

Mà Tiểu Ngũ Hành Cấm Pháp Kiếm Trận của Diệp Bạch, tỏa ra Ngũ Sắc Huyền Quang, mê ly huyền ảo, hai người ở trên không trung, quyết đoán chạm vào nhau.

- Oanh.

Một tiếng nổ đáng sợ vang lên, cả cửu trọng Noãn các trực tiếp băng ly, hoàn toàn phá hủy. Diệp Bạch, Thiên Địa Nhị Ma, đều không thể không bay nhanh ra khỏi nơi này.

Trong lúc bọn họ rời đi, "Răng rắc" một tiếng vang lên, lầu các thật lớn cao gần vài trăm thước, ầm ầm đổ xuống, bụi bay mù mịt.

Cảnh tượng giống như ngày tận thế, đáng sợ cực kỳ.

Diệp Bạch cùng với Thiên Địa Nhị Ma đứng đối diện với nhau đồng loạt bay ra tránh khói bụi bay mù mịt này.

Hai bên nhìn nhau, đều cảm thấy có chút ngoài ý muốn, trong đó, ánh mắt của Thiên Địa Nhị Ma có hơi chút hoảng sợ.

Ngay cả khi bọn hắn thi triển Huyết Bạo thuật kết hợp với Thiên Địa Hoàn Dương kiếm đều không thể đánh tan kiếm trận của Diệp Bạch, người trẻ tuổi kia, rốt cuộc tu luyện như thế nào, lại có được dạng lực lượng cường đại này?

Ban đầu bọn họ nhìn thấy Diệp Bạch trẻ tuổi như vậy, nếu người bình thường có thực lực Sơ cấp Huyền sư có được các loại kỳ ngộ, thì nếu có cùng Diệp Bạch so sánh, cũng chỉ như ánh đom đóm so với ánh trăng mà thôi.

Giờ khắc này, hai người trong lòng cự kỳ hoảng sợ, Diệp Bạch càng mạnh thì cục diện đối với bọn họ càng bất lợi.

Đồng thời, sát ý tại trong tâm của bọn chúng càng hừng hực thiêu đốt, mà Diệp Bạch càng cường đại, bọn họ càng cảm giác được hơi thở của tử vong, cảm giác này bọn chúng cảm thấy Diệp Bạch sống thêm một ngày, đối hai người uy hiếp càng lớn hơn một phần.

- Trừ khi hắn chết.

Nhìn nhau một lúc, hai người thầm gật đầu, trên mặt mang theo vẻ mặt đầy quyết tâm.

Mới vừa rồi thi triển Huyết Bạo thuật cũng chẳng qua là Tiểu Huyết Bạo thuật mà thôi. Mặc dù cũng có di chứng, nhưng cũng không nhiều lắm, chỉ cần sau này tĩnh dưỡng một hai tháng, là có thể khôi phục như cũ.

Lúc trước bọn họ cho rằng, nếu hợp hai người thi triển Tiểu Huyết Bạo thuật cũng đã đủ đem Diệp Bạch kích sát.

Mà bọn họ cũng không muốn thi triển Đại Huyết Bạo thuật bởi vì hậu quả đáng sợ của nó.

- Không thể lưu thủ, phải toàn lực thi triển. Tiểu tử này, tất cả là tự ngươi ép chúng ta dùng đến Đại Huyết Bạo thuật, hôm nay đem ngươi kích sát, ngươi cũng đủ tự ngạo rồi.

- Dù có hậu hoạn, cũng phải liều mạng thôi.

Vào giờ khắc này, vẻ mặt hai người hung ác, trong lúc nhất thời, toàn thân huyết quang một lần nữa đại phóng, hơn nữa so sánh với lần trước càng thêm mãnh liệt, như cùng với mặt trời thiêu đốt.

Huyết quang cuồn cuộn, không ngừng trong thời gian ngắn ngủi chuyển hóa thành Thiên Kiếm đỏ đậm, bọn họ không ngừng thi triển Đại Huyết Bạo thuật chuyển hóa bổn mạng huyết tinh khí của chính mình ra càng ngày càng chói mắt, phảng phất như ánh sáng mặt trời, vắt ngang tại trên đỉnh đầu ba người.

Hai người đến giờ phút này, đã không dư lực nữa, bọn họ đã thúc dục toàn thân lực lượng muốn đem Diệp Bạch một kích giết chết.

Nhìn thấy một màn này, Diệp Bạch thấy hai người có được thực lực thâm hậu như vậy kinh hãi không thôi, mới vừa rồi va chạm, mặc dù cuối cùng đem Thiên Kiếm đỏ đậm của đối phương đánh tan, nhưng chính hắn cũng phải toàn lực bố trí tiểu Ngũ Hành Kiếm Trận, hơn nữa còn có danh kiếm cũng toàn bộ tán loạn, cũng có điểm bị tổn thương.

Không có một hai tháng chữa trị, đừng nghĩ hồi phục đến đỉnh trạng thái, mà hiện tại, đối phương lại thể hiện thực lực so với lúc trước càng thêm đáng sợ.

- Làm sao bây giờ?

Tiểu Ngũ Hành Cấm Pháp Kiếm Trận mới vừa rồi cũng chỉ miễn cưỡng ngăn chặn được, Diệp Bạch mặc dù mặt ngoài như thường, nhưng kỳ đã bị một vết thương nhẹ.

Nhưng hiện tại, nếu hắn tiếp tục sử dụng Tiểu Ngũ Hành Cấm Pháp Kiếm Trận, Diệp Bạch khẳng định, cho dù có khả ngăn chặn thì lực lượng cũng hao tổn bảy tám phân.

Hai đại Đỉnh cấp Huyền sư cường giả liều mạng, thi triển Đại Huyết Bạo thuật, cùng thiêu đốt bổn mạng tinh khí chính mình, rồi sau đó phát ra một kích hợp lực, há có khả năng xem thường sao?

Diệp Bạch tự nhiên không muốn, bởi vì hắn phải đối phó với hai người này, có khả năng chính mình trọng thương, không nói đến sau đó hắn còn muốn đi đến Xích Mạc nguy cơ trùng trùng, mà muốn tìm được Giao Phục Hoàng Tuyền Chi, tuyệt không dễ dàng gì.

Chính bốn tháng sau, Thiên Tiên đài tỷ thí, hắn cũng phải trở về.

- Xem ra, hôm nay rơi vào đường cùng, như thế, cũng chỉ có thi triển một chiêu kia mà thôi.

Diệp Bạch trầm ngâm một chút, lập tức rất nhanh liền quyết định, thời gian cũng không nhiều lắm, đối phương hai người liên thủ thôi thúc xuất ra Thiên Kiếm đỏ đậm cường đại, chỉ cần uy áp, cũng làm cho Diệp hít thở không thông.

- Hồng Trần Chủng Ma, Đạo tâm Thuần Dương, Ngân Sương Lục Dực, Thiên Xích U Thủy, Tứ đại kiếm khí, đều đi ra cho ta.

Diệp Bạch quát khẽ một tiếng, bốn thanh trường kiếm từ trong tay áo hắn bay ra, rồi sau đó nhanh chóng bay xung quanh hắn, nhất luồng hơi thở đáng sợ bắt đầu tràn ngập bốn phía.

Bốn thanh kiếm này vừa xuất hiện, liền gia nhập cùng với năm thanh kiếm kia, nhất thời, Diệp Bạch sử dụng chín đại Huyền binh, lần đầu tiên bắt đầu hợp nhất.

- Chín kiếm hợp nhất, Hồng Trần ma sinh, Lục Dực u thủy, Thuần Dương kiếm độn.

Một tiếng quát lên điên cuồng, ngón tay Diệp Bạch đại trương, trong lòng bàn tay, phát ra Quang Minh vô cùng, dung nhập vào chín thanh trường kiếm. Chín thanh trường kiếm, trong khoảng thời gian ngắn, đồng thời ngâm vang, Huyền Quang không dứt, Kiếm khí thẳng hướng trời cao, chiếu sáng bốn phía.

Một màn cảnh tượng kỳ lạ huyền ảo, bắt đầu xuất hiện bốn phía.

- Đây là...

Thấy một màn như vậy, vẻ mặt của Thiên Địa Nhị Ma, tất cả đều ngây dại, căn bản không thể tin vào hai mắt của mình.

Đối diện với bốn thanh kiếm này mà nói, Diệp Bạch lần đầu tiên xuất ra năm đại Huyền binh, đều là Tam cấp Trung cấp để tạo thành Tiểu Ngũ Hành Cấm Pháp Kiếm Trận, thì hai người còn có thể chấp nhận được.

Nhưng lúc này có thêm bốn thanh Huyền binh, làm cho bọn họ cảm thấy bị trúng một kích trọng chùy, làm cho sắc mặt của bọn họ trắng bệch lên. :

- Tứ... tứ cấp Huyền binh. Điều này sao có thể?

Ánh mắt hai người đều trợn to, kinh ngạc nhìn Diệp Bạch triệu hồi ra bốn thanh kiếm, với nhãn lực của hai người như thế nào đoán không ra, trong đó có một thanh, rõ ràng đã đạt tới tứ cấp cấp thấp tuyệt thế Huyền binh.

Tứ cấp cấp thấp Huyền binh a, chỉ sợ ngay cả Bát phẩm tông môn chi chủ, cũng không có mấy người có được, Lôi Tông Tông chủ, Ma Thần Cốc Cốc Chủ, Hỏa Phong Hồ Hồ chủ, cũng không có.

Nhưng hiện tại, lại có một thanh tứ cấp Huyền binh, ngay cả Huyền Tông cấp cường giả đều phải đỏ mắt cướp đoạt, bây giờ lại xuất hiện trên tay một người thanh niên trẻ tuổi chưa đến hai mươi, thoạt nhìn thì bình thường, cũng không có vẻ đặc thù gì cả.

Điều này làm cho bọn họ làm sao có khả năng đón nhận đây.

Đối phương rốt cuộc có lai lịch như thế nào đây, vào giờ khắc này hai người cảm thấy vô cùng kinh ngạc, kinh nghi cùng với hoản sợ, ánh mắt mở thật to, gắt gao nhìn quanh Diệp Bạch, ở bên cạnh hắn có chín thanh trường kiếm không ngừng xoay quanh.

Dần dần, tất cả đều biến mất, tại trong mắt bọn họ chỉ có ánh mắt tham lam mà thôi.

Nếu như Diệp Bạch triệu hồi ra Tam cấp Đỉnh cấp Huyền binh, bọn họ cũng chỉ kinh ngạc mà thôi, còn tứ cấp Huyền binh, ngoại trừ kinh ngạc còn có vẻ tham lam.

Dù sao cũng muốn giết người đoạt kiếm, sau cùng cũng rơi vào trong tay của bọn họ.

Vừa nghĩ đến điểm này, trái tim hai người bỗng nhiên đập bịch bịchkịch liệt. Cũng có thể rõ ràng nhìn thấy hai đại Đỉnh cấp Huyền sư cấp cường giả, lúc này, ánh mắt bắt đầu đỏ hồng.

Thật sự là tứ cấp Huyền binh, giá trị trân quý như vậy, bất cứ một tên tu sĩ nào nhìn thấy, cũng không thể không đỏ mắt, huống chi là hai người này.

Có kiếm này vào tay, hai người thậm chí có thể vượt cấp kích sát nửa bước Huyền Tông cường giả, thực lực trực tiếp tăng lên gấp đôi. Đây là khái niệm gì, bọn họ sẽ phản bội Ma Thần Cốc, tìm một chỗ ẩn cư tu luyện, sau đó thực lực tăng lên tái xuất giang hồ.

Sức dụ dỗ của tứ cấp Huyền binh, không ai có thể ngăn cản, giờ khắc này, nếu như Ma Thần Cốc Cốc Chủ đích thân đến, chỉ sợ biểu lộ cũng không kém là bao nhiêu.

Thật sự là tứ cấp Huyền binh, rất là khó khăn có được, quá quý hiếm, quá quý giá, có thể tăng lên thực lực Huyền Tông cường giả, ai thấy mà không động tâm đây.

Cho nên, vào giờ khắc này, vốn đối với Diệp Bạch bọn họ cảm thấy sợ hãi cũng toàn bộ biến mất, chỉ cần có thể được thanh kiếm này, tất cả đều đáng giá, quản cái gì lánh đời tông môn, quản cái gì siêu cường đại phái, thì là cái gì sao?

Khi có được thanh kiếm này, lập tức chạy trốn, chỉ cần tìm không được bọn họ thì thiên hạ rộng lớn như vậy nơi nào không thể đi đây. Ngày sau tìm một chỗ tốt, há không thể buông tha một chút tiểu vinh hoa sao.

Đối với điểm này, hai người trong lòng vô cùng rõ ràng, vì vậy, hai người càng không tiếc tánh mạng thúc dục Đại Huyết Bạo thuật. Lúc này, hai người đã hạ quyết tâm, tối nay vô luận như thế nào, bỏ ra vốn liếng như thế nào, cũng muốn đem Diệp Bạch ở chỗ này.

Tối trọng yếu chính là thanh tứ cấp cấp thấp Huyền binh, Đạo Tâm Thuần Dương Kiếm này, nhất định phải ở lại đây.

Đương nhiên, tám thanh kiếm kia có hai thanh Tam cấp Đỉnh cấp, hai thanh Tam cấp Cao cấp, ba thanh Tam cấp Trung cấp, một thanh không biết phẩm cấp, nhưng sẽ không kém hơn.

Những thanh kiếm này, cho dù chính mình không dùng, đem đi đấu giá cũng là thiên văn số tự, nhất định có thể mua được không ít thứ tốt. Ngày hôm nay, liền nhất định lưu lại hết.

Ánh mắt của Thiên Địa Nhị Ma lộ ra thần sắc đáng sợ, vào giờ khắc này, vốn lo lắng, sợ hãi toàn bộ biến mất không thấy đâu nữa, chỉ còn lại ánh mắt tham lam mà thôi.

Huyết quang quanh người hai người, càng thêm đáng sợ, dĩ nhiên dần dần ngưng như thực chất, trên đỉnh đầu, Thiên Kiếm, giống như ẩn vào hư không làm cho người ta có một loại cảm giác khi đối mặt với mãnh thú đáng sợ.

Đối diện với tình cảnh nguy hiểm như thế, Diệp Bạch đối với phản ứng của hai người coi như không nhìn thấy.

Mặc dù đối phương đột nhiên có khí thế cường đại, cùng ánh mắt tham lam, đồng thời sử dụng Đại Huyết Bạo thuật, Thiên Địa Hoàn Dương kiếm thuật. Diệp Bạch lười cũng không them nhìn đến.

Giờ phút này, hắn chích nhất tâm khống chế chín thanh trường kiếm, từ từ, bố bố trí kiếm trận cực kỳ đáng sợ.

- Hư làm Huyễn, Cự Mộc Tù Lung, vạn tâm chủng ma, làm kiếp vô tướng,

Diệp Bạch quát khẽ một tiếng, tại quanh người hắn đột nhiên xuất hiện vô số tấm kính, thần sắc Diệp Bạch trang trọng, hai tay không ngừng kết xuất ra từng đạo thủ ấn huyền ảo dung nhập vào trong đó.

Dần dần, những tấm kính không ngừng chuyển hóa, cuối cùng ở trước mặt hắn, xuất hiện một phương thế giới kỳ lạ.

Trong lòng Diệp Bạch nhất động, bỗng nhiên "Oạch" một tiếng, không gian biến mất, xuất hiện một cái thế giới nước ở trước mặt Diệp Bạch.

Xuất hiện một cái hồ nước xanh thăm thẳm giống như bích ngọc, Diệp Bạch như đặt mình ở dưới đáy hồ. Bốn phía, kiếm quang trầm tĩnh, toả ra ánh sáng sáng kỳ dị, mỗi một thanh kiếm đều trong suốt trong sáng, chiếu sáng bốn phía.

Bỗng nhiên bốn phía hồ nước lay động, có một con cá chậm rãi bơi lượn, xoay quanh bốn phía, tùy thời xuất hiện sát cơ.

Chỉ cần cẩn thận quan sát, nhìn thấy con cá này chính là một thanh kiếm khí, thanh kiếm này dài ước chừng bốn thước, rộng gang tay, toàn thân trắng như tờ giấy, lượn lờ uốn lượn bơi lội ở trong hồ nước, như cá gặp nước, toát ra sát khí kinh khủng.

Thanh kiếm này chính là thanh kiếm nhìn không ra phẩm cấp, đó là thanh Càn Xích Thủy Kiếm.

Một mặt khác, ở trên mặ hồ xuất hiện từng đạo bông tuyết hình sương hoa, bắt đầu ngưng kết, đem cả đáy hồ đông lạnh. Ở bên trong hồ nước, bay tới tuyết sương hoa, mỗi một than đều xanh thẳm, mơ hồ xuất ra Băng Diễm trong suốt, tại hồ nước hình thành một giải Ngân Hà.

Một màn như thế, thật sự là hoàn mỹ, làm cho ai lần đầu tiên nhìn thấy, tâm thần cũng đều ngẩn ngơ, ngay cả ánh mắt cũng bị mất đi, nhất thời trường lam xà hướng về Diệp Bạch du động.

Tuy nhiên, cũng không có ai dám khinh thường những Lam sắc Tiểu Xà này, mỗi một con đều là một đạo sát cơ, một chiêu miễu sát.

Kiếm này chính là Tam cấp Trung cấp Huyền binh, Lục Dực Ngân Sương kiếm bố xuất ra Huyễn Cảnh.

Mà trong chín thanh kiếm có hai thanh kiếm bố xuất ra cảnh tượng huyền ảo, đáng sợ vô cùng.

Đó chính là Tam cấp Đỉnh cấp Hồng Trần Chủng Ma Kiếm, cùng với tứ cấp cấp thấp Huyền binh, Đạo Tâm Thuần Dương Kiếm.

Một âm một dương, một đạo một ma, hai thanh kiếm này hỗ trợ lẫn nhau, tại bên trong thế giới Huyễn Cảnh của Diệp Bạch tạo thành Âm Dương Ngư đồ án thật lớn, giống như một cái cối xay, đang không ngừng xoay tròn, nghiền nát bốn phía. Tạo thành nơi đây là một thế giới thật lớn.

- Âm Dương Càn Cảnh Đồ.

Bên trong Âm Dương Càn Cảnh Đồ phân bố vô số Tử sắc cổ tự phù lớn nhỏ, cổ chữ Lăng Không, đại phóng Quang Minh, mỗi một chữ tự phù, cũng giống như một con phi điểu, dị thú, đồ họa, đóa hoa, làm cho người ta có một loại cực kỳ kỳ lạ.

*****

Những cổ tự phù này, chia làm hai nửa, treo ở trên không hình thành Thông Thiên đại đạo. Bên trong hắc sắc u quang không ngừng vọt tới, phảng phất giống như lối đi vào Địa Ngục.

Mà từ Tam cấp Đỉnh cấp Huyền binh Hồng Trần Chủng Ma Kiếm, cùng tứ cấp cấp thấp Huyền binh, Đạo Tâm Thuần Dương Kiếm hóa thành âm dương ngư đồ án thật lớn, tạo thành một cái thông đạo rất lớn.

Vô luận ai muốn đi vào, hoặc là đi tới, đều phải đi qua đạo âm dương ngư đồ án, thật lớn này. Nhưng vô luận là ai, lúc này cũng có thể nhìn ra đạo âm dương ngư đồ án này vô cùng đáng sợ.

Bên trong, để lộ ra sát cơ đáng sợ, sâm nghiêm vô cùng.

Bên kia, năm thanh trường kiếm, Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, tạo thành dị cảnh, Ngũ Hành tương sanh tương khắc, ở nơi này, hoa và cây cảnh khô mà phồn thịnh, đều luân chuyển trong nháy mắt.

Trên một tòa ngọn núi trụi lủi, một thanh kim sắc cự kiếm treo lơ lửng trên không, toát ra khí cơ đáng sợ. Ở chung quanh người, có vô số kiếm khí cắt nát hư không, lưu lại một đạo vết rách kinh khủng.

Không ai có thể dễ dàng xông vào ngọn núi trên, mà trên ngọn núi, càng không có cách nào phá vỡ hư không, bớn phía kim sắc cự kiếm cắt nát không gian tạo thành vết nứt thật lớn, cắn nuốt tất cả sát cơ đáng sợ.

Mà bên kia, một thanh hỏa hồng trường kiếm, treo ngược trên dung nham, phảng phất như một thông đạo Hỏa diễm giống như hỏa sắc nóng chảy, toát ra nhiệt độ cao nóng bỏng, thậm chí mơ hồ làm cháy sạch bốn phía.

Đây là Ngũ Hành Kiếm trận của Diệp Bạch trong đó, Kim Hành kiếm, Tam cấp Cao cấp Huyền binh, Kim Phong Tế Vũ, cùng với Hỏa Hành Kiếm, Tam cấp Trung cấp Huyền binh, Tiên Thiên Hỏa kiếm.

Mà một bên đó là rừng rậm xanh đậm, xuất hiện ở trước mặt mọi người, dây leo không biết sinh trưởng bao nhiêu năm, cầu kết như rồng, không ngừng du động.

Mặc cho ai đi vào trong đó nhẹ thì lạc đường, nặng thì kinh động đến những dây leo này, trực tiếp đã bị vây khốn, giảo sát sau đó bị cắn nuốt.

Đây là mộc thế giới kinh khủng, Ngũ Hành Kiếm Mộc Hành kiếm từ trong tay Diệp Bạch, Vạn Mộc tạo thành.

Mà một bên khác, do hai thanh Ngũ Hành Kiếm, Thất Tinh Thủy Hoàng Kiếm, cùng Thập Phương Thổ Hoàng Kiếm tạo thành thủy thế giới cùng cát thế giới càng thêm đáng sợ. Hai thanh kiếm này, một thanh Tam cấp Đỉnh cấp, một thanh Tam cấp Cao cấp, cho dù là Ngũ Hành Kiếm khí của Diệp Bạch cũng thuộc về tuyệt thế huyền binh.

So sánh với Tiên Thiên Hỏa kiếm, Vạn Mộc Kiếm, không biết cường đại bao nhiêu lần, cho nên, khi hai thanh kiếm này xuất ra, cảng tượng cũng không khó tưởng tượng.

Cuối cùng Diệp Bạch đưa ra ước chừng chín chín tám mươi mốt thanh Hải Đường Ti Âm Kiếm, tại quanh người hắn vờn quanh không dứt, trong khoảng thời gian ngắn, cánh hoa bay tán loạn, ở trong đó không ngừng sinh trưởng, làm cho Diệp Bạch lúc này giống như đang ở trong một mảnh rừng hoa đào, quang cảnh giống như trong mơ.

Đây là Hải Đường Ti Âm Kiếm tạo thành Hoa Chi Huyễn Trận, hoa trong rừng, mơ hồ không ngừng tạo ra ti trúc âm thanh, đem cả người Diệp Bạch hoàn toàn bao vây lại, đã có phòng ngự, đồng dạng, cũng là sát chiêu.

Huyễn Cảnh cá bơi, Sương Huyễn Cảnh, Âm dương Huyễn Cảnh, Ngũ Hành Huyễn Cảnh, Hoa Chi Huyễn Cảnh.

Trận này là trận mà Diệp Bạch thăng cấp tứ cấp Tinh thần lực có được, trừ Thủy Lam Thiên Mạc Kiếm Trận, Đạo Tâm Chủng Ma Kiếm Trận ra, những kiếm trận cực kỳ cường đại, chính là Huyễn Trận.

- Là trung cấp Hư Di Huyễn Trận.

Dựa theo Kiếm Lão nói, trong thiên hạ điều đáng sợ nhất, cường đại nhất, cũng không chỉ là một loại kiếm trận. Huyễn Trận, đồng dạng cũng cực kỳ cường đại, trận pháp cùng huyễn tự, cho tới bây giờ cung không phân ra.

Cho dù là, kiếm trận công kích tinh thuần cũng không ngoại lệ, cho nên, bên trong Kiếm môn có chút kiếm trận, đồng dạng cũng có Huyễn trận, không phải thuần túy công kích hoặc phòng ngự hình kiếm trận, mà là Huyễn Trận.

Mà bên trong Kiếm môn tất cả Huyễn Trận cường đại nhất chính là Tử Vụ Hư Di Kiếm Trận. Đây chính là bát cấp Trung cấp kiếm trận, có uy năng vô cùng.

Đừng nói một Đỉnh cấp Huyền sư, hay là Huyền Tông, Huyền Vương, thậm chí Huyền Tôn, Huyền Đế cường giả khi gặp phải cũng phải nuốt hận.

Đáng tiếc, từ xưa tới nay, cho dù là bên trong Kiếm môn, nhân tài xuất hiện lớp lớp, có thể đạt tới bát cấp Kiếm Trận sư thật sự có thể đếm được trên đầu ngón tay, tổng số không vượt qua năm người.

Ngay cả Kiếm Lão, cũng chỉ đạt tới lục cấp mà thôi, ngay cả bên trong Kiếm môn đã được cho là cao thủ.

Mà Diệp Bạch, hiện tại mặc dù tiến cảnh rất nhanh, nhưng cũng chỉ là tứ cấp Kiếm Trận sư, khoảng cách đến bát cấp quả thực là một trời một vực, hoàn toàn không thể so sánh.

Cảnh giới Kiếm Trận sư, mỗi một bước đều là khó khăn trùng trùng, nhưng mỗi một trọng vượt qua, mang đến thực lực biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Tử Vụ Hư Di Kiếm Trận, là một bát cấp Trung cấp, tử sắc truyền thuyết Huyễn Trận, không chỉ là đáng sợ mà là cực kỳ đáng sợ.

Nếu như vậy, hiện tại Diệp Bạch khẳng định không xuất ra, nhưng mặc dù không thể được một phần trăm, thậm chí một phần vạn uy năng, nhưng Trung cấp Hư Di Kiếm Trận này, đã kế thừa Tử Vụ Hư Di Kiếm Trận rồi

Ngay cả uy lực, tại chân chánh Tử Vụ Hư Di Kiếm Trận trước đây, hoàn toàn có khả năng xem nhẹ nhưng Diệp Bạch hiện tại mà nói, hiển nhiên cực kỳ cường đại rồi.

Ngoài ra ứng đối, bất quá hai Đỉnh cấp Huyền sư mà thôi, cũng không phải là Huyền Tông, Huyền Vương, Huyền Tôn, Huyền Đế, Huyền Thánh cường giả.

Đối phó với hai người bất quá là Đỉnh cấp Huyền sư, với thực lực Diệp Bạch bây giờ, chỉ cần Trung cấp Hư Di Kiếm Trận này, cũng đã đủ rồi.

Dù sao, kiếm trận này chủ công Huyễn Cảnh, cũng không phải chủ động công kích, mà Huyễn Trận ảo diệu ở chỗ không phải lấy cứng đối cứng, mà lấy yếu thắng mạnh, kẻ đich công kích càng mạnh, thì mình càng không sợ, sẽ làm tan ý chí, gây ra huyễn cảnh giết địch trong vô hình.

Huyễn Trận cùng với người lấy cứng đối cứng, thì không phải là Huyễn Trận.

Mà tránh né chiến đấu chính diện, đem sức chiến đấu của đối phương vào trong huyễn cảnh kinh khủng mới là căn bản của Huyễn Trận.

Lúc này, Thiên Địa Nhị Ma đang cường thế, bọn chúng đang cùng nhau thi triển Đại Huyết Bạo thuật dẫn động Thiên Địa Hoàn Dương Ngự Kiếm Thuật để bộc phát ra uy lực đáng sợ, chuẩn bị không tiếc vốn liếng quyết tâm kích sát Diệp Bạch, cướp đoạt Đạo Tâm Thuần Dương Kiếm cùng với các loại bảo kiếm khác.

Diệp Bạch dù sao cũng mới tiến giai Đỉnh cấp Huyền sư được mấy tháng, mặc dù còn có thủ đoạn khác, nhưng hắn lại không muốn liều mạng như vậy, nhưng muốn đỡ hai người nàythì cũng có thể bị thương. Cho nên, Huyễn Trận chính là thủ đoạn tốt nhất.

Giết người với vô hình, tránh né công kích đối diện, đem sở trường của mình tấn công sở đoản của địch. Điểm này Huyễn Trận có thể giải quyết.

Mà hai người hợp lực tạo thành cự kiếm đỏ đậm đánh vào huyễn trận, chỉ cần hai người tâm cảnh bị ảnh hưởng, thì lúc đó tự bảo vệ mình cũng còn không được, nói gì đến liên thủ.

Mà một khi liên thủ của hai người bị phá, đối với Diệp Bạch mà nóicũng rất là đơn giản, sở dĩ thực lực của hắn bây giờ, chỉ cần đối phương không có liên thủ, kích sát đối phương cũng không phải là chuyện khó khăn lắm.

Cho nên, đối với một màn này, Diệp Bạch sớm đã có dự liệu, một khi hai người liên thủ bị phá vỡ, hai người này đối với Diệp Bạch mà nói không còn uy hiếp nữa, tùy ý hắn xử trí mà thôi.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Diệp Bạch phải thành công phá giải sự liên thủ của hai người, không thể phát ra uy lực của cự kiếm đỏ đậm. Nếu không, tất cả đều vô nghĩa.

Cho nên, nhiệm vụ vẫn như trước là gian khổ vô cùng, nhưng Diệp Bạch đối với Trung cấp Hư Di Kiếm Trận vô cùng tin tưởng.

Thủy Lam Thiên Mạc Kiếm Trận sở dĩ không tốt, không phải bởi vì phẩm cấp thấp, cũng không phải vì cấp bậc không đủ, mà là bởi vì nó không phải là công kích hình kiếm trận.

Mà phòng ngự kiếm trận, lúc này làm sao có thể cùng hai vị Đỉnh cấp Huyền sư đối địch đây.

Nhưng, Trung cấp Hư Di Kiếm Trận không giống như vậy, nếu so sánh Thủy Lam Thiên Mạc Kiếm Trận còn thấp hơn một bậc, Trung cấp Hư Di Kiếm Trận chỉ là tứ cấp cấp thấp, Thủy Lam Thiên Mạc Kiếm Trận là tứ cấp Trung cấp, nhưng nói đến lực sát thương, Thủy Lam Thiên Mạc Kiếm Trận chỉ có phòng ngự, căn bản không bằng Huyễn Trận Trung cấp Hư Di Kiếm Trận được.

Đương nhiên, nếu như Diệp Bạch học được tứ cấp công kích hình kiếm trận, thì hắn cũng không cần phải khổ não như vậy, trực tiếp sử dụng công kích hai người. Đáng tiếc, nếu Diệp Bạch có học được một cái tứ cấp công kích hình kiếm trận, thì hắn cũng không dễ dàng vận dụng.

Cho nên, lúc này hắn đã rơi vào đường cùng, không thể sử dụng kiếm trận phẩm cấp thấp. Bởi vì không có tứ cấp công kích kiếm trận cường đại, chỉ có thể miễn cưỡng sử dụng Trung cấp Hư Di Kiếm Trận mà thôi.

Nhưng cho dù là vậy, đối phó với hai tên Đỉnh cấp Huyền sư như vậy là đủ rồi. Diệp Bạch cũng chẳng cần công kích hình kiếm trận, hôm nay, hắn cũng có thể đem hai người lưu ở chỗ này.

Diệp Bạch hừ lạnh một tiếng, ánh mắt sắc lạnh, trong lòng sớm đã có quyết định.

Kiếm trận sau khi bố trí thành, Diệp Bạch hừ nhẹ một tiếng, hai tay đưa ra các loại thủ ấn, rất nhanh lật qua lật lại, nở rộ, vô số chỉ pháp bay ra, đánh vào bên kiếm trận.

Lập tức, hắn mỉm cười, mạnh mẽ xông qua, chẳng những hắn không lùi lại, mà ngược lại hướng về phía Thiên Địa Nhị Ma vọt tới, chỉ trong nháy mắt, kiếm trận đánh ra khiến cho Thiên địa Nhân ma bị vậy trong một phiến không gian.

Đây là một mảnh thiên địa đầy lửa.

Đây là thế giới đầy lửa, là Diệp Bạch bố trí Ngũ Hành Kiếm Trận Huyễn Cảnh, Hỏa Chi Huyễn Cảnh.

Thiên Địa Nhị Ma toàn lực thi triển Đại Huyết Bạo thuật, tận hết sức lực lấy sinh mệnh bản nguyên thôi thúc, rót vào Thiên Địa Hoàn Dương kiếm. Nhưng trong giây lát, đột nhiên bị vây ở trong thế giới đầy lửa, tâm thần lập tức hoảng loạn.

Hai người mặc dù còn sóng vai đứng chung một chỗ, bảo trì trạng thái liên thủ, nhưng tại bên trong Huyễn Cảnh, không ngờ đã phân thuộc tính, cho nên ở trong thế giới dung nham không thể liên kết với nhau được.

Như vậy, tâm thần hai người nhất thời hoảng sợ, vốn là không ngừng đưa huyền khí vào Thiên Địa Hoàn Dương kiếm, nhưng lúc này cũng không thể được, cho nên cũng đã tự tan rã.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1005)