← Ch.0596 | Ch.0598 → |
Nhưng Diệp Bạch tự nhiên không phải nhìn thấy một điểm khó khăn, mà lúc này hắn đối mặt một cái chỉ pháp tinh diệu thần kỳ như thế, hắn tự nhiên sẽ không buông tha.
Cho nên bắt đầu, Diệp Bạch không có thời gian tu luyện Việt Vương Chỉ, bởi vì phải chiếu cố Linh Hỏa bên trong Hỏa Ngọc Huyền Lung Đỉnh.
Nhưng trong quá trình này, thời gian một ngày một ngày trôi qua, tuy nhiên, Diệp Bạch trừ phương pháp tu luyện Việt Vương Chỉ quen thuộc một điểm ra, ngay cả nhập môn cũng không thể, lại càng không nói là thi triển ra được.
Môn chỉ pháp này đích thật là tinh diệu thâm ảo dị thường, khó trách có thể được thạch thất chủ nhân khắc vào trên vách đá này, để cho hậu nhân tham ngộ, thật không biết nếu như mười chỉ tề tụ, muốn luyện thành thì giá trị không nói cũng biết.
Ít nhất, hiện tại một thức này đã khiến cho Diệp Bạch có chút sứt đầu mẻ trán, khổ không thể tả rồi.
Khó trách thạch thất chủ nhân này, từng tự ngạo nói, đương thời chỉ bằng vào một chỉ pháp này, tung hoành thế gian ít có địch thủ, thậm chí, có khả năng cùng một loại bán Vương cường giả tranh đấu, môn chỉ pháp cường đại vô cùng rồi.
Cũng không biết, hắn rốt cuộc có phẩm cấp gì, Thanh cấp Cao cấp, Thanh cấp Đỉnh cấp, hay Lam cấp cấp thấp?
Nửa tháng sau.
Lúc này, bởi vì thấy được Diệp Bạch cố gắng, cho nên Viêm Mị cũng bắt đầu tu luyện Hỏa Mị cung dưới đất bảo khố thu được năm quyển bí kíp.
Hỏa Mị tâm pháp, Hỏa Mị thuật, Hỏa Linh cương giáp, Huyền Hỏa bộ, Kiếm Tâm Thông Minh.
Đây là Hỏa Mị cung truyền thừa, trừ một bộ phụ trợ Huyền kỹ ra, còn lại bốn quyển, tất cả đều là Hỏa hệ Huyền công tâm pháp, công kích Huyền kỹ, phòng ngự Huyền kỹ, thân pháp Huyền kỹ.
Mỗi một môn, đều là Thanh cấp Trung cấp. Chính là Diệp Bạch, cũng không khỏi đỏ mắt, nhưng đáng tiếc, những bí này kíp, đối với hắn phần lớn tu luyện không được, cho nên cũng chỉ có thể nhìn mà thôi.
Nhưng những quyển Thanh cấp Trung cấp bí kíp này, cũng không phải dễ luyện, Viêm Mị đầu tiên tu luyện, là tâm pháp Huyền kỹ, bởi vì tâm pháp trụ cột, không có tâm pháp, cũng chỉ là hoa trong kính, trăng trong nước, mộng ảo mà thôi. Cho nên, nàng đầu tiên tu luyện, tự nhiên là Hỏa Mị tâm pháp này rồi.
Nhưng nàng mặc dù có tư chất rất tốt, Hỏa Mị tâm pháp này cũng phức tạp vô cùng, ước chừng nửa tháng qua đi Viêm Mị cũng chỉ mới vừa nhập môn mà thôi, bước chân vào tầng thứ nhất sơ bộ. Hỏa Mị tâm pháp, có tổng cộng mười hai trọng, phía trước tam trọng, cũng chỉ là đặt nền móng, có thể nói là bộ phận đơn giản nhất mà thôi.
Bộ phận đơn giản nhất còn như thế, phía sau càng không cần phải nói cũng biết, bất quá dù sao nàng cũng không lo lắng, Diệp Bạch cũng không giúp được nàng cái gì, tùy vào năng lực của nàng mà tu luyện.
Nửa tháng sau, hai người mặc dù mấy lần nhìn nhau, nhưng một người tu luyện Hỏa Mị công, một người tu luyện Việt Vương Chỉ, có tâm sự, có luyến tiếc, ngay cả một câu cũng không có nói qua.
Cho đến lúc này, rốt cục có chút mệt mỏi, Diệp Bạch tự khống chế cho Huyền Tinh vào Hỏa Ngọc Huyền Lung Đỉnh một lần, liền đi tới bên trên vách đá ngồi xuống, kinh ngạc nhìn bức họa chỉ pháp trên đỉnh đầu.
Trên vách đá, nửa tháng này hắn không biết đã xem bao nhiêu lần, tuy nhiên, Thạch Bích có khắc chỉ pháp không có lấy một tia biến hóa, hành động hiện tại của hắn, cũng chỉ là hình thành thói quen mà thôi.
Không có việc gì, hắn liền ngồi ở mặt Thạch Bích, nhìn bức họa chỉ pháp đến ngẩn người.
Tuy nhiên, ước chừng nửa tháng thời gian, cũng không có thu hoạch được gì. Diệp Bạch, cũng không khỏi có chút thấp thỏm, may là mỗi lần xuất hiện tình huống như vậy thì hắn lại làm cho hạ xuống, nhưng cuối cùng không phải kế sách lâu dài, nếu như cứ như thế, chờ hắn thật sự muốn tu luyện thành công, không biết đến bao giờ.
Có lẽ, với thói quen làm như vậy, cũng chỉ là theo bản năng mà thôi, đã sớm hình thành thói quen rồi.
Bất quá, lần này lại tựa hồ có chút bất đồng.
Khi hắn ngồi ở góc độ này, lúc sau nhìn bức họa chỉ pháp, dĩ nhiên tựa hồ có di động, Diệp Bạch cả kinh, theo bản năng đứng lên, đi tới góc độ khác xem thì lại phát hiện khôi phục bình tĩnh, mới vừa rồi tựa hồ chẳng qua là chính mình có ảo giác.
Chỉ pháp tà tà chỉ hướng bầu trời. Lệ nhiệt, bá đạo, tựa hồ có khả năng nhất chỉ phá giới thiên, nhất chỉ diệt quỷ thần, thống khoái đầm đìa, liều lĩnh khí phách.
Mặc dù không nhiều lắm, ít ỏi vài nét bút, nhưng đích xác họa trông rất sống động, nhìn nhiều không chán.
Diệp Bạch không tin mình gặp tà, lần thứ hai thay đổi mấy cái góc độ, tuy nhiên, đích thật là như thế, hắn không thể nhìn, cảm giác ảnh động cũng không còn có xuất hiện.
Coi như hắn khôi phục tọa độ cũ, khôi phục tư thế như thế thì cũng là không thấy.
Khiến cho hắn chỉ có thể hoài nghi, có lẽ mới vừa rồi đích thật là chính mình hoa mắt, chính mình cảm giác lỗi đi.
Vừa lúc đó, Viêm Mị cũng không biết khi nào đi đến bên cạnh hắn.
Diệp Bạch từ trầm tư phục hồi tinh thần lại, nhìn thấy được Viêm Mị dị thường, không khỏi buồn cười nói:
- Ngươi làm sao vậy, ngươi muốn biết cái gì sao?
Không cần hỏi, chỉ nhìn vẻ mặt của Viêm Mị, Diệp Bạch cũng biết nàng đang có nghi vấn muốn hỏi chính mình, nếu không thì nàng tuyệt không có tư thái này.
Chỉ là nàng nửa tháng nay, rốt cục đem Hỏa Mị tâm pháp tầng thứ nhất luyện có chút thành tựu, cũng coi như có điểm thành tựu. Còn chính mình thì tu luyện Việt Vương Chỉ ngay cả một điểm bóng dáng đều không được, chẳng lẽ chính mình tư chất còn không bằng Viêm Mị sao, điều này làm cho Diệp Bạch cũng không khỏi có một chút buồn bực.
Đương nhiên, cũng chỉ là cười một tiếng mà qua, Việt Vương Chỉ, rõ ràng so sánh Hỏa Mị tâm pháp tối nghĩa hơn không biết bao nhiêu lần, Diệp Bạch tin tưởng, chính là Viêm Mị đến tu luyện, kết quả cũng sẽ như vậy.
Đương nhiên, nếu như thực sự không giống với Diệp Bạch phỏng đoán, hắn cũng chỉ có hoài nghi chính mình tư chất kém, mặc dù hắn từ trước đến giờ không nhận là mình có tư chất thật tốt, nhưng ít ra cũng là trung bình, không tính quá mạnh mẻ, nhưng cũng tuyệt không kém người.
Viêm Mị nhìn thấy Diệp Bạch đã phát hiện ra mình, nhưng rốt cục nhịn không được hướng về phía Diệp Bạch hỏi:
- Ngươi nửa tháng nay luyện cái gì?
Cái nghi vấn này, đã chôn ở trong lòng của nàng hơn nửa tháng nay, một mực giống như một con mèo chộp vào trong lòng nàng, không biết rõ ràng. Nàng ăn không ngon ngủ không yên, ngay cả tu luyện cũng không thể tĩnh tâm như bình thường, nàng nửa tháng mới đưa Hỏa Mị tâm pháp tầng thứ nhất sơ đoạn luyện thành, quả thật liên quan đến Diệp Bạch.
Chỉ là mấy ngày, Diệp Bạch một mực vội vàng, cũng không có phản ứng nàng, nàng mấy lần muốn hỏi nhưng vẫn buông tha.
Hôm nay cuối cùng tìm được cơ hội, mặc dù có chút lắp bắp, cuối cùng còn hỏi lên.
Cái vấn đề này, làm cuộc sống của nàng hàng ngày bất an, không biết rõ ràng thì không thoải mái, bất quá ở trong thạch chỉ có hai người, một người thần thần bí bí, kỳ kỳ quái quái nửa tháng tiêu hao các loại nguyên liệu trân quý, nếu như nói Viêm Mị không hiếu kỳ, cũng không có khả năng.
Diệp Bạch tự nhiên cũng rõ ràng đạo lý này, bất quá thấy vẻ mặt Viêm Mị, hắn cười cười, nói:
- Luyện đan.
Viêm Mị nói:
- Ta chẳng lẽ không biết ngươi Luyện đan sao, ta đang hỏi ngươi luyện đan gì, mà thần bí như vậy?
Diệp Bạch cười một tiếng, nói: nguồn TruyenFull. vn
- Đến lúc đó ngươi cũng biết.
Mắt thấy Viêm Mị định phát điên, hắn suy nghĩ một chút, cười nói:
- Tốt lắm, đến lúc đó, xuất đan ra, cho ngươi hai lạp, ngươi tự nhiên sẽ minh bạch đó là cái gì.
- A?
Viêm Mị mở trừng hai mắt, giật giật môi, có tâm mở miệng, nhưng thấy thần sắc Diệp Bạch, cuối cùng không có mở miệng hỏi.
Nàng nghe Diệp Bạch nói, cho nàng hai lạp Đan dược, cứ như hắn đùa, lại không có nghe được, Diệp Bạch nói là lúc sau này, ngữ khí có nhiều hơn trịnh trọng.
Nếu như nàng biết, Diệp Bạch muốn tặng nàng, chính là Tông cấp thánh dược, Tích Huyết Tử Kim Đan. Không biết nàng cảm tưởng như thế nào đây.
Diệp Bạch nói qua, Viêm Mị hiếu kỳ thiên tính, nhất định sẽ cho nàng bảo vật không thua với kỳ thiên Bảo vật, Viêm Mị một mực không biết nó là cái gì, hơn nữa cảm giác được không có thể, còn từng hiếu kỳ hỏi, bất quá Diệp Bạch lúc ấy lại không trả lời.
Kỳ thật ý tứ Diệp Bạch, muốn cho nàng hai lạp Tích Huyết Tử Kim Đan.
Kỳ Thiên Chi Lệnh, mặc dù trân quý, được xưng là chìa khóa Thông hướng Vương cảnh, nhưng lại phải mạo hiểm sinh mệnh nguy hiểm, đi theo đông đảo đại lục cường giả tranh đoạt, trong lúc đó không biết bao nhiêu hung hiểm, hơn nữa cũng không nhất định có thể thành công.
Nhưng Tích Huyết Tử Kim Đan, cơ hội tiến giai Tông cấp thật lớn, cái này là tối trọng yếu, Diệp Bạch luyện tốt, Viêm Mị chỉ có nuốt vào liền có khả năng thăng cấp tông cấp, cũng có khả năng thành công.
Đan dược thần kỳ như thế, Viêm Mị đưa cho hắn Kỳ Thiên Chi Lệnh không hề nghi ngờ, nàng không thiệt thòi gì.
Viêm Mị cả đời này, giấc mộng lớn nhất tiến giai Tông cấp, cho nên, cho nàng hai lạp Tích Huyết Tử Kim Đan, tạo cho nàng có cơ hội này, tương đương một phần đại ân huệ.
Mà Diệp Bạch, thu được Kỳ Thiên Chi Lệnh, lại muốn mạo kỳ hiểm, cuối cùng có thể thành công hay không, thậm chí có thể mất mạng, nhưng Kỳ Thiên Chi Lệnh không hề nghi ngờ, trân quý vô cùng, phần giao dịch này, Diệp Bạch cũng không thiệt thòi.
Chỉ là hiện tại, đan dược chưa có luyện thành, tất cả đều là không biết số lượng, Diệp Bạch từ trước đến giờ không thích hứa hẹn, cho nên chỉ là cười cười, cũng không có mở miệng nói cho rõ ràng.
Mà Viêm Mị, cũng chỉ là tưởng đó là một loại phổ thông Đan dược mà thôi, cho dù trân quý một chút, nhưng căn bản không nghĩ tới, lời ấy của Bạch cho nàng đan dược trân quý đến như vậy.
Hai người không có mở miệng nói về Luyện đan, lúc này Viêm Mị ngược lại chớp mắt, ánh mắt hốt nhiên liền rơi xuống ở giữa thạch thất, lò luyện đan thật lớn kia đang chồng chất tinh thạch như núi.
Viêm Mị hốt nhiên nghĩ đến một vấn đề, hơn nữa nàng một mực nghi vấn, nhưng bởi vì lúc ấy thời gian khẩn cấp, chưa kịp hỏi, nhưng hiện tại nàng rốt cục nhịn không được hỏi luôn.
*****
- Được, những tinh thạch này ngươi để ở nơi nào, làm sao lấy ra nữa?
Cái vấn đề này, đã làm cho nàng khúc mắc thật lâu, cũng chưa kịp hỏi, hiện tại rốt cục nàng cũng nhịn không được nữa rồi.
- Cái... này.
Nghe vậy, Diệp Bạch sờ sờ cái mũi, không khỏi cười một tiếng, lại không trả lời.
Kỳ thật ban đầu, hắn cũng không biết có thể hay không lấy đi, nhiều tinh thạch như vậy, nếu như toàn bộ buông tha, phỏng chừng không ai không tiếc, nhưng lại vô phương mang đi, cho dù có Tam Mãng Tuyết Giới, không gian cũng không có lớn như vậy, chỉ có thể thu hoạch một bộ phận mà thôi.
Điều này tự nhiên là điều mà Diệp Bạch cũng không muốn nhìn thấy. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull. vn chấm c. o. m
Chỉ là sau, hắn lại hốt nhiên nghĩ đến một chuyện, Kiếm Thạch có khả năng thu thập đồ linh tính, bên trong không gian hẳn là vô cùng lớn, đừng nói chỉ là mấy trăm vạn tinh thạch, chính là nhiều nhiều hơn nũa, nó cũng hoàn toàn có khả năng thu vào.
Giống như Hoa Thảo Kính, Linh Khí Hỏa Liên... cũng có thể thu vào trong đó, tinh thạch này hẳn là không vấn đề, có thể không thu vào được.
Cho nên hắn bảo Viêm Mị nhắm mắt lại, trước dùng một viên tinh thạch thử, kết quả thật sự có thể được, tự nhiên tin vui mừng tung tay áo ra liền toàn bộ thu vào bên trong Kiếm Thạch.
Chính là chuyện này, đề cập đến bí mật của hắn, Kiếm Thạch quan hệ trọng đại, điều này Diệp Bạch cũng không có thể tùy tiện tiết lộ, bởi vậy nghe Viêm Mị hỏi, Diệp Bạch chỉ là cười cười, không trả lời.
Thấy thế, Viêm Mị đã biết kết quả, sau đó hung hăng nhìn Diệp Bạch một cái, sau đó nhìn sang chỗ khác.
Nàng biết Diệp Bạch nếu không muốn trả lời, khẳng định chính mình khó xử, mặc dù trong lòng thập phần bất mãn, rốt cuộc không có hỏi tới nữa.
Bên trong thạch thất, nhất thời lại khôi phục bình tĩnh, chỉ là hai người trong lúc đó, lại nhiều hơn một tia xấu hổ.
Một ngày lại qua đi.
Tiếp xuống thời gian, đơn điệu mà buồn tẻ, Diệp Bạch Luyện đan, tham ngộ Việt Vương Chỉ. Viêm Mị nhắm mắt ngồi xếp bằng, tu luyện Hỏa Mị công, hai người cũng không nói chuyện lẫn nhau, thời gian cứ như vậy một ngày một ngày quá đi.
Qua một ngày, Diệp Bạch lại ngồi ở trước bức họa Việt Vương Chỉ, ngẩng đầu hướng bức họa nhìn lại.
Bỗng nhiên trong lúc đó, trên vách đá tại căn ngón tay này, dĩ nhiên lại lần nữa có chút nhất động, tựa hồ có cái gì biến hóa, nhưng Diệp Bạch lại lần nữa chăm chú nhìn lại thì lại hoàn toàn không có thấy.
Rồi sau đó, tùy tiện hắn hoán đổi góc độ, chỉ pháp này như trước vẫn không nhúc nhích, chỉ xéo hướng thiên, không hề biến hóa.
Ngày thứ nhất như thế, ngày thứ hai như thế, nhưng ngày thứ ba, tình huống đồng dạng lại lần nữa xảy ra.
Lần này, ánh mắt Diệp Bạch, liền không có dời đi, hắn nhìn ngón tay có chút nhất động, bị hắn trực tiếp ấn vào trong óc, mặc dù theo sau giống như không tiếp tục động tĩnh, nhưng Diệp Bạch cũng đã nhắm hai mắt lại, thuận lợi nhớ phương hướng biến hóa của chỉ pháp, bắt đầu nghiên cứu.
Từ từ, trong đầu Diệp Bạch cũng xuất hiện một ngón tay, đúng là trên thạch bích vẽ ra, bất quá, nếu hắn không phải định tại nơi đó, mà là chậm rãi di động thì biến hóa phía sau cũng không sảy ra.
Rồi sau đó, bốn thức hợp nhất, tại trong đầu Diệp Bạch đã dần định hình.
Diệp Bạch đột nhiên giương đôi mắt, hai đạo Tử Mang chợt lóe lướt qua, hắn nhảy dựng lên, tay phải giương lên, co rụt lại đột nhiên nhất đếm trên đầu ngón tay, ngón tay bắn ra.
- Phốc.
Lúc này xuất hiện một đạo Tử sắc chỉ kình, như phong như lôi, như lửa như điện, mang theo một luồng lệ liệt, đáng sợ, phô trương, khí thế bá đạo, hung hăng lao thẳng vào trên Thạch Bích kết giới.
- Phanh.
Một tiếng vang thật lớn vang lên, cả thạch thất vô số toái thạch bay loạn, so với trước đây sử dụng Viêm Bạo Thuật, Hắc Động xuất hiện còn muốn lớn hơn mấy lần, xuất hiện ở trước mặt Diệp Bạch, mặc dù rất nhanh biến mất, nhưng trong nháy mắt để cho Diệp Bạch thiếu chút nữa trố mắt đứng nhìn.
- Chẳng lẽ chính là uy lực của Việt Vương Chỉ sao?
Chính mình bất quá vừa mới có điểm ra một chỉ ngoài ý muốn, ngẫu nhiên thi triển ra, uy lực của nó lại làm Diệp Bạch cũng không khỏi thất sắc.
- Đây chỉ là một thức, nếu như Việt Vương thập thức, toàn bộ hợp nhất, uy lực chỉ sợ kinh thiên động địa, thật sự có khả năng tung hoành thế gian đi.
Lúc này tưởng tượng, Diệp Bạch cũng không khỏi có một chút nhiệt huyết sôi trào, đáng tiếc hắn cũng biết, võ học tinh diệu thần kỳ như thế, có thể có được một thức cũng là cơ duyên khó có được rồi, sau này muốn tìm được chín thức còn lại, cũng không phải dễ dàng gì.
Cùng suy nghĩ, còn không bằng làm thế nào để thức Việt Vương Chỉ này luyện đến đại thành thì nói sau, đến lúc đó, uy lực so sánh với hiện tại, chỉ sợ lớn hơn mấy lần.
Bên kia, Viêm Mị đang tự tu luyện, nghe đến động tĩnh, phục hồi tinh thần lại, thấy trong nháy mắt xuất hiện Hắc Động thật lớn, cùng bốn phía thạch thất, như ngày tận thế vậy, cả người nàng trong nháy mắt như hóa đá, ánh mắt mở thật to, trong ánh mắt có thần sắc không thể tin được.
...
Một tháng thời gian, rất nhanh liền trôi qua.
Tu luyện không biết đêm ngày, Diệp Bạch, Viêm Mị ở bên trong thạch thất tu luyện lại càng chịu khó hơn.
Một người một bên điều khiển Hỏa Ngọc Huyền Lung Đỉnh đan lô Linh Hỏa, bảo đảm không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, một bên Phân Thần không ngừng suy nghĩ nghiên cứu biến hóa Việt Vương Chỉ, muốn tranh thủ sớm hơn một ngày luyện đến đại thành.
Mà Viêm Mị đắm chìm tu luyện Hỏa Mị công, thời gian công lực của nàng, thong thả tăng lên, Hỏa Mị công đệ nhất trọng cũng rốt cục tiếp cận đại thành, đang chậm rãi hướng đệ nhị trọng cảnh giới tiến lên.
Nhưng ngày hôm nay, hai người cũng không có tu luyện, bởi vì thời gian hợp đan đã tới, lúc này thành hay bại, cũng ở chỗ này.
Hai người đều đứng ở trước đan lô, bất quá vì tránh quấy rầy Diệp Bạch, ảnh hưởng đến luyện đan, Viêm Mị cố ý rời xa một khoảng cách, chỉ là tại xa xa lẳng lặng nhìn, nàng cũng biết tại chuyện này nàng không giúp được Diệp Bạch cái gì, chỉ cần không đến quấy rối hắn mà thôi.
Mà Diệp Bạch, lúc này tâm thần cũng khẩn trương chưa từng có, hắn hoàn toàn quên đi Viêm Mị ở bên người, ánh mắt vẫn không nhúc nhích nhìn đan lô có một đoàn chất lỏng năm mầu.
Đây trải qua suốt một tháng luyện chế, tạp chất đã tinh lọc ra hết, tinh hoa toàn bộ còn lại, mà hiện tại, chỉ chờ hắn chuẩn bị một chút liền có khả năng chính thức bắt đầu quá trình Ngưng Đan.
Cửu chuyển thành đan, mới có thể gọi là Kim Đan, đây sẽ công đoạn cuối cùng, cái quá trình này, không thể xuất hiện một điểm ngoài ý muốn, nếu không, tất cả liền đem kiếm củi ba năm thiêu một giờ mà thôi.
Song chưởng Diệp Bạch lúc này không tự chủ được toát ra mồ hôi, có thể thành công hay không, chính là lúc này vậy.
Lúc này có thể nói là khó khăn nhất, cũng là tối trọng yếu nhất, cũng đã hơn một tháng thời gian chẳng qua là chuẩn bị mà thôi, khó khăn cũng không lớn.
Lúc này Diệp Bạch cho vào Huyền Tinh, Hỏa Ngọc Huyền Lung Đỉnh, càng phát ra trong sáng, hồng quang thấu đỉnh mà xuất, Lưu Quang tràn đầy rực rỡ.
Bên trong Đỉnh, tất cả Huyền Tinh vừa được thiêu đốt, khiến cho cả Hỏa Ngọc Huyền Lung Đỉnh độ ấm đều kịch liệt lên cao, một mảnh Tử Vụ, điện quang lượn lờ, vừa lúc đó nhất chuyển, chính thức bắt đầu rồi.
Chỉ thấy đoàn ngũ thải Linh dịch, đang không ngừng xoay tròn, bắt đầu thoát ly hình thái chất lỏng, từ từ dung hợp, thành đan chuyển hóa, mà mầu sắc, cũng bắt đầu biến thành trắng, sau đó hồng hoàng, lam lục, cuối cùng biến thành vẻ tím xanh.
Diệp Bạch thấy thế, không dám khinh thường, Tinh Thần lực bạo tuôn ra, trong nháy mắt bao phủ cả Hỏa Ngọc Huyền Lung Đỉnh, rồi sau đó, thủ quyết đánh ra, Xích Hỏa Bát Quyết nhất thức đánh ra, dựa theo khẩu quyết, khống chế độ ấm Đan Hỏa tiến hành hợp đan.
Rốt cục, Tinh Thần lực không ngừng đè ép, cùng Đan Hỏa không ngừng nướng chín, đoàn xanh tím sắc Linh dịch này bắt đầu quá trình Ngưng Đan rồi.
Từ từ, một quả trong suốt giống như có một con tiểu giao bên trong đang không ngừng lao nhanh rít gào, Tử Kim sắc, mơ hồ lộ ra một luồng hồng quang, Linh đan bắt đầu thành hình, hơn nữa từ từ lộ ra một luồng Dược hương chân chính, cho dù Viêm Mị cách xa, cũng có thấy rõ ràng, lộ ra vẻ mê say.
Diệp Bạch ánh mắt nhất thời co rụt lại:
- Đến lúc, phân đan.
Hắn quát to một tiếng, lập tức đem miếng Tử Kim sắc Linh đan này, đột nhiên tách ra, hóa thành sáu miếng, đồng thời kịch liệt xoay tròn đứng lên. Mà đồng thời, Diệp Bạch lại một lần nữa ném vào mười vạn khối Huyền Tinh, Hỏa Ngọc Huyền Lung Đỉnh độ ấm lại một lần nữa lên cao, chính là Diệp Bạch, Huyền công kinh người, ở chỗ này cũng không khỏi có một loại cảm giác nóng bức kinh người.
Diệp Bạch thở dài một hơi, đang muốn bắt đầu quá trình Ngưng Đan cuối cùng, nhưng vào thời khắc này, hắn sắc mặt đột nhiên đại biến.
Chỉ thấy một hơi thời gian này sau miếng Linh đan, dĩ nhiên đồng thời đột nhiên nứt ra, trong đó một quả càng là trực tiếp bạo mở, hóa thành một đoàn phấn vụn, tiêu tán tại Tử Hỏa, trong nháy mắt ngay cả một điểm cặn bã cũng không có còn lại. Còn lại năm miếng, cũng bắt đầu xuất hiện vết tích phân liệt.
- Cái gì, điều này sao có thể?
Diệp Bạch lập tức cấp bách thu lại, trong nháy mắt sắc mặt của hắn liền biến trắng, không dám chậm trễ, hai tay động liên tục, rất nhanh mười ngón tay tung bay đánh ra thủ ấn.
Cuối cùng, tất cả chỉ quyết hợp nhất, Diệp Bạch quát to một tiếng:
- Xích Hỏa Bát Quyết, đan đốt cửu trọng.
Thanh âm hét lớn, lúc này Tử Quang như cùng Tiểu Long nhanh chóng xông vào trong đan lô, đem năm miếng Linh đan còn chưa hoàn toàn nứt nẻ bảo vệ.
Đồng thời, trong đầu Diệp Bạch đột nhiên nhất ngưng, một mảnh tinh thần võng, trực tiếp xuất hiện, đồng dạng bay vào trong đan lô, Diệp Bạch cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm Tinh huyết, sáp nhập Tử Hỏa, nhất thời, "Thình thịch" một tiếng thanh âm thanh thúy vang lên,
- Leng keng leng keng...
Năm miếng Linh đan, rốt cục thành hình, cùng trong lúc nhất thời, Tử Hỏa dập tắt, Hỏa Ngọc Huyền Lung Đỉnh mở ra, kỳ dị Dược hương, tung bay mười dặm, xa gần có thể nghe, năm miếng Linh đan, đồng thời bay ra, được Diệp Bạch cho vào trong bình ngọc, vội vàng đóng lại.
- Đan thành.
*****
Nhìn bên trong bình ngọc có năm miếng Linh đan, Diệp Bạch lúc này không khỏi cảm khái vạn lần.
Mặc dù đã trải qua một điểm ngoài ý muốn, cuối cùng đan dược cũng thành hình, không phụ nỗ lực chính mình, hắn nhớ từ Tửu Công Bùi Vũ Thiên tiếp nhận Tích Huyết Tử Kim Đan phương thuốc lưu truyền này, mặc dù cũng có nghĩ tới hôm nay, nhưng tuyệt đối không ngờ ngày này lại đến nhanh như vậy.
Tại cuộc chiến Âm Xà hạp cốc, trong tay Ma Thần Cốc đệ tử Hắc Ma Vương, ngoài ý đạt được được đệ nhất gốc chủ Dược, Tử Khí Nhân Hình Hoa, Tử Cảnh Cốc cuối năm Đấu Giá Hội hắn dùng bốn mươi vạn điểm cống hiến tranh đoạt đệ nhị gốc chủ Dược Thiên Lam Tuyết Thảo.
Mà một gốc cây Giao Phục Hoàng Tuyền Chi cuối cùng, Diệp Bạch phải từ Lam Nguyệt xa thiên lý, chạy tới Xích mạc mới có được, cho nên có thể thấy năm miếng Linh đan này tất cả đều đáng giá.
Tất cả nỗ lực, đều đã được hồi báo, tất cả cố gắng cũng có giá trị, chính mình mặc dù đã trải qua gian khổ, nhưng thu hoạch được cũng thật là lớn.
Ai có thể nghĩ được, trong thiên hạ Đỉnh cấp Huyền sư tha thiết ước mơ Tông cấp thánh dược, Tích Huyết Tử Kim Đan, muốn đoạt một miếng mà không thể được. Mà hiện tại, trong tay mình lại có năm lạp, việc này nếu truyền ra chỉ sợ sẽ khiến cả Huyền sư giới chấn động, không biết nhiều ít người muốn đoạt nó mà máu chảy đầu rơi.
Nhưng chính mình, không có khả năng cho bọn hắn có cơ hội này.
Nghĩ tới đây, Diệp Bạch lại không khỏi nhìn Viêm Mị, nếu đã đáp ứng, Đan thành cho nàng hai lạp. Hiện tại, cuối cùng cũng không phụ sở vọng, cũng phải thực hiện lời hứa này rồi.
Chính mình có ba miếng, cũng đã đủ rồi, hoàn toàn có thể trực tiếp trùng phá Huyền Tông cảnh giới. Còn thừa lại hai quả, cho nàng cũng không có cái gì, thế gian khó khăn nhất chính là ân nghĩa, Kỳ Thiên Chi Lệnh chính là tâm bệnh hôm nay có thể lấy hai lạp Tích Huyết Tử Kim Đan đổi, mặc dù vốn liếng có chút lớn, nhưng cuối cùng cũng là đáng giá.
Cuối cùng, Kỳ Thiên Chi Lệnh có ý nghĩa, chính mình cũng muốn hướng Vương cảnh tiến vào, mà lúc này, không có bối cảnh, không có chổ dựa, Kỳ Thiên Chi Lệnh liền trở thành một cái cọc trọng yếu, cũng có duy nhất cơ hội của hắn mà thôi.
Vẫy tay một cái, Diệp Bạch đem Huyền Tinh còn thừa lại trên mặt đất đều thu hồi, Hỏa Ngọc Huyền Lung Đỉnh lần nữa bằng bàn tay nhỏ, được hắn thu vào trong Tam Mãng Tuyết Giới.
Rồi sau đó, Diệp Bạch đi tới trước mặt Viêm Mị, móc ra một cái bình ngọc khác, đem hai lạp Tích Huyết Tử Kim Đan để vào trong đó, đưa cho Viêm Mị.
- Cho ngươi, trước đó đáp ứng ngươi.
- Này...
Nhìn Diệp Bạch nhét vào trong tay Đan Bình, ở bên trong Đan Bình có hai lạp Tử Quang mơ hồ, chính giữa còn có hai tiểu giao giương nanh múa vuốt, tựa hồ ngửa lên mặt lên trời rít gào, Viêm Mị mặc dù có ngu ngốc đi chăng nữa, lúc này cũng có thể rõ ràng hai lạp Đan dược quý giá vô cùng, trong đó còn có Tứ phẩm Linh dược dĩ cùng đông đảo Tam cấp phụ trợ Linh dược, không hỏi cũng tự biết.
Hiện tại Diệp Bạch lập tức đưa cho nàng hai quả, cơ hồ phân một nửa, điều này làm cho nàng có thể tĩnh tâm được đây, vốn tưởng rằng, Diệp Bạch hôm đó nói, bất quá là thuận miệng mà thôi, không nghĩ rằng đan thành, Diệp Bạch lại phân cho nàng một nửa.
- Cái này không được, quá quý trọng, ta không thể nhận được.
Cuối cùng Viêm Mị còn hạ xuống quyết tâm, nếu biết Diệp Bạch coi trọng đan này như thế, tất nhiên đối với hắn trọng yếu, nếu như hắn dùng ba lạp không đủ, lại cho chính mình, đến lúc đó liền phiền toái. Cho nên mặc dù trong lòng cực kỳ hiếu kỳ, nhưng cuối cùng nàng từ chối khéo.
- Ha hả.
Thấy thế, Diệp Bạch cười một tiếng, tất nhiên đoán được ý nghĩ Viêm Mị trong lòng hắn cũng không khỏi phân trần, lại lần nữa đem Đan Bình nhét vào trong tay Viêm Mị, cười nói:
- Yên tâm đi, trong tay ta ba miếng đủ rồi, hơn nữa Đan dược này đối với người, cũng chỉ có thể phát huy một lần, sau này liền vô dụng, yên tâm nhận đi.
Ngừng lại một chút, thấy Viêm Mị còn có chút không hiểu, hắn không khỏi cười nói:
- Đây chính là trả lại Kỳ Thiên Chi Lệnh ân tình, ta không phải đã nói, ba tháng sau tất có kết quả, ngươi nhìn, lúc này mới hơn hai tháng một chút, ta nói, có thể có sai. Cho nên, vì thể ngươi hãy thu đi.
- Này...
Nghe vậy, Viêm Mị cuối cùng cũng không khước từ, chỉ là, nghe Diệp Bạch nói đây là đo nàng nhường Kỳ Thiên Chi Lệnh, lúc ấy Diệp Bạch nói qua, tuyệt đối cho nàng vật phẩm không thấp hơn Kỳ Thiên Chi Lệnh, hai lạp Linh đan này mặc dù trân quý, nhưng thật có thể cùng Kỳ Thiên Chi Lệnh so sánh sao?
Trong lòng Viêm Mị không quá tin tưởng, bất quá, nàng vốn không có trông cậy vào Diệp Bạch thật sự có thể trả lại cho nàng một phần Kỳ Thiên Chi Lệnh, hôm đó nói như vậy, cũng bất quá là tự bảo vệ mình mà thôi, cho nên, mặc dù trong lòng có chút nghi hoặc, nhưng nàng lại thức thời vẫn không hỏi, yên lặng đem hai lạp Linh đan thu vào trong lòng.
Nhìn thấy bộ dáng nàng, Diệp Bạch đã biết ý nghĩ trong lòng nàng như thế nào rồi, hắn không khỏi cười một tiếng, nói:
- Ngươi cũng không nên coi thường hai lạp Linh đan này, hãy nghe ta nói nếu như ngươi cho rằng hai lạp Linh đan này so ra kém hơn Kỳ Thiên Chi Lệnh, ngươi có thể cự tuyệt đón nhận, ngày sau ta tìm vật khác tương đương, như thế nào?
- Ân?
Nghe thấy lời Diệp Bạch nói, Viêm Mị tất nhiên biết Diệp Bạch đã nói, tất nhiên không phải giả rồi, nàng biết Diệp Bạch là người giả dối, hơn nữa hắn đã trịnh trọng hướng chính mình nói rõ, thì hai lạp Đan dược này, tất có Bất Phàm.
Bởi vậy, Viêm Mị cuối cùng cũng hứng thú, nhịn không được xin hỏi:
- Vậy hai lạp Đan dược, rốt cuộc là cái gì, tại sao trân quý như thế?
Trong lòng mặc dù cũng đã bán tin, nhưng cuối cùng nàng vẫn có cảm giác có chút không quá chân thật.
Nghe vậy, Diệp Bạch cười một tiếng, đưa tay chỉ chỉ Đan Bình, nói:
- Ngươi nếu như không tin, không ngại mở ra xem liền biết.
- A.
Viêm Mị nghe vậy, bởi vì trong lòng hiếu kỳ, cho nên chậm rãi mở ra nắp bình, đem Đan Bình ngửi một chút, trong giây lát, sắc mặt nàng nhất thời thay đổi, đầu tiên là kinh hãi, sau đó mừng như điên, nếu không dám chậm trễ, vội vàng đem Đan Bình gắt gao nắm trong tay, sợ như bị biến mất vậy. Diệp Bạch thấy thế, không khỏi cười một tiếng, nói:
- Như thế nào, có cái gì cảm thụ?
Viêm Mị lúc này mới từ chấn kinh phục hồi tinh thần lại, nhìn về phía Diệp Bạch, ánh mắt mặt bất khả tin, nói:
- Ta... Ta chỉ ngửi thấy đan hương, trong cơ thể, trong cơ thể Huyền khí lại sôi trào giống như, nếu như nuốt vào đi, thì...
Nàng cơ hồ như nói không ra lời, Đan dược thần kỳ như thế, nàng lần đầu tiên nghe nói, chưa bao giờ từng gặp qua.
Thực ra nàng cũng chỉ có được một bộ phận Hỏa Mị cung truyền thừa mà thôi, phía sau cũng không có cái thế lực gì lớn, biết đến bảo vật, cũng cực có hạn, giống như Tích Huyết Tử Kim Đan trân quý Linh đan, chỉ là nghe cũng chưa từng nghe, cho tới lúc này, còn đoán không ra trong tay cầm rốt cuộc là cái gì.
Diệp Bạch nghe vậy, không khỏi ha ha cười một tiếng, nói:
- Tốt lắm, thu hoạch thật tốt đi, không vạn bất đắc dĩ, không nên lấy ra cho bất luận kẻ nào nhìn thấy, nếu không, có thể sẽ cho ngươi mang đến đại họa ngập trời.
Nghe xong lời Diệp Bạch, lúc này, Viêm Mị tâm tình cuối cùng cũng bình phục một chút, vội vàng trân trọng đem Đan Bình thu vào, sau đó nhịn không được hướng Diệp Bạch hỏi:
- Vậy Đan dược rốt cuộc tên là gì, có tác dụng gì?
Đây là nghi vấn của nàng từ tháng trước, từ lúc Diệp Bạch Luyện đan bắt đầu, nàng trong lòng liền thập phần hiếu kỳ, bất quá Diệp Bạch một mực không nói, nàng cũng không có cách nào hỏi, hiện tại có kết quả rồi, tự nhiên cũng kiềm chế không được nữa.
Diệp Bạch nghe vậy, sắc mặt lần đầu tiên trở nên có chút trịnh trọng đứng lên, chậm rãi nói:
- Vật này tên là Tích Huyết Tử Kim Đan, đã từng Lam Nguyệt tam tông đầu lĩnh, Linh Hoa Môn Thiên tài Huyền sư Dược tông Thủy Tà Thiên sáng chế ra, có tỷ lệ thật lớn hỗ trợ từ Đỉnh cấp Huyền sư đỉnh cảnh giới, nhất cử đột phá đến Huyền Tông chi cảnh. Có thể nói, nếu vô số người biết bảo bối này thì đầu rơi tranh đoạt, đương thời vì ba lạp Tích Huyết Tử Kim Đan, vô số Huyền sư tụ tập tại La Lâm Quốc, máu chảy thành sông. Cuối cùng, lại chỉ có ba người đắc thủ, cho nên, ta mới nói, nếu như bị người biết ngươi trong tay có hai lạp Tích Huyết Tử Kim Đan, chỉ sợ ngươi không có lợi, cho nên nhất định phải bảo tồn thật tốt, không để người biết được, ngay cả một điểm tin tức cũng không thể tiết lộ.
- Chờ ngươi sớm ngày đạt tới Đỉnh cấp Huyền sư đỉnh cảnh giới, dùng tự nhiên có nhất định tỷ lệ, đột phá đến Huyền Tông chi cảnh, nếu như vận khí tốt, có lẽ, ngươi có thể trở thành Hỏa Mị cung Huyền Tông.
- Một viên Tích Huyết Tử Kim Đan có khả năng hiệp trợ người đột phá Tông cấp cảnh giới thánh dược, ngươi... truyện được lấy tại TruyenFull. vn
Thanh âm Viêm Mị, lập tức nói lắp, nàng nhìn Diệp Bạch tựa như thấy quỷ vậy, nàng căn bản không thể tin được Diệp Bạch nói chuyện, Linh dược trân quý như vậy đừng nói là mua, bất cứ vốn liếng gì cũng có người nguyện ý bỏ ra, cho nên khi nó xuất hiện là một tràng máu chảy đầu rơi. Hiện tại, Diệp Bạch lại giao cho nàng.
Nàng nguyên vốn tưởng rằng, chính mình cả đời này, mục tiêu lớn nhất là đột phá Huyền Tông cảnh giới, mà nàng còn không biết thiếu niên này lại cho nàng cơ hội. Nếu như bình thường nàng không ai chỉ dẫn, tưởng muốn tiến giai quả thực chỉ là một cái Mộng cảnh mà thôi.
Nhưng hiện tại, nàng biết được, Diệp Bạch giao cho nàng hai lạp đan dược có khả năng hiệp trợ đột phá Tông cấp cảnh giới thánh dược, Tích Huyết Tử Kim Đan, nàng trong lòng kinh ngạc, có thể nghĩ đáy lòng nổi lên sóng lớn. Nàng kinh ngạc nhìn Diệp Bạch, trong lúc nhất thời nói không ra lời.
Linh đan trân quý này, hắn lại có khả năng luyện chế? Điều này đại biểu cho cái gì, chỉ cần có Linh dược, hắn có thể cuồn cuộn không ngừng luyện chế Tích Huyết Tử Kim Đan, cái này đại biểu cho cái gì, Viêm Mị làm sao có thể không hiểu, đừng nói thực lực Diệp Bạch, chỉ bằng khả năng luyện đan của hắn thì ở tông môn thì địa vị tôn sùng vô cùng, hưởng thụ đãi ngộ chí tôn.
Chẳng lẽ, trong tay của hắn, lại có phương thuốc Tích Huyết Tử Kim Đan lưu truyền, từ đâu mà có, sao lại có được?
Cho tới lúc này, Viêm Mị phát hiện, chính mình càng ngày càng nhìn không rõ Diệp Bạch rồi.
*****
Hắn nhìn như thần bí, rồi lại thập phần đơn giản, tuy nhiên, trong mắt mình hắn thật sự thập phần đơn giản như vậy, lại đưa ra thủ bút đến như vậy làm nàng suýt hôn mê, càng thêm nhìn không rõ, hắn rốt cuộc là một người như thế nào, Viêm Mị nhận định trước đây, tựa hồ lại là một truyện cười.
Có thể có được Tích Huyết Tử Kim Đan phương thuốc lưu truyền trân quý như vậy thì có thể là người bình thường sao? Người như vậy tiền đồ bất khả hạn lượng, được, cũng không cần phải lo không có thân phận, địa vị.
Trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng Viêm Mị suy nghĩ quay cuồng, kinh ngạc nhìn Diệp Bạch.
Cho tới lúc Diệp Bạch nói là nàng đưa tặng Kỳ Thiên Chi Lệnh, sớm bị nàng phao đến chín tầng mây.
Nếu như Diệp Bạch nói rất đúng sự thực, đây mới thật là Tích Huyết Tử Kim Đan, có thể làm cho một tên Đỉnh cấp Huyền sư đỉnh đột phá đến Huyền Tông cảnh giới, đừng nói báo đáp ân tình, nếu có nhiều gấp đôi, cũng là vậy đủ rồi.
Hiện tại liền có khả năng thấy được lợi ích, cùng mạo hiểm đi liều mạng, cuối cùng còn không nhất định có thể có được, lúc này căn bản là không thể so sánh.
Hơn nữa, Viêm Mị cũng rõ ràng, Kỳ Thiên Chi Lệnh mặc dù là hai người đồng thời phát hiện, mà bản đồ cũng là nàng cung cấp, nhưng tại cái thế giới này, từ trước đến giờ chỉ nói thực lực. Diệp Bạch thực lực so sánh với nàng mạnh hơn, như vậy chỉ cần Diệp Bạch muốn, vốn có khả năng trực tiếp lấy đi, căn bản không cần hỏi ý kiến nàng.
Nếu như thực lực của nàng so sánh Diệp Bạch mạnh hơn, đồng dạng như thế, đây sẽ là Huyền tu thế giới.
Cho nên, báo đáp ân tình, kỳ thật không lên, chỉ bất quá bởi vì nàng là một Hỏa Mị cung cách đời truyền nhân, cho nên cảm giác được đồ vật của Hỏa Mị cung, nàng còn có quyền kế thừa mà thôi, nhưng ở thế gian, căn bản không tồn tại.
Cho nên, ai khinh ai trọng, căn bản không đáng cân nhắc.
Mà nàng rốt cục biết, nàng cũng không có nhìn lầm người, Diệp Bạch so với tưởng tượng của nàng còn muốn khẳng khái hơn, chỉ là một cái lấy cớ, một câu vui đùa, hiện tại thành thực sự. Làm cho nàng cũng có chút hoài nghi có phải hay không chân thật, hay là đang Mộng cảnh.
Mà lúc này, nàng vẫn còn ngẩn người, Diệp Bạch có chút hiểu rõ ý tưởng của nàng, liền không có tái quấy rầy nàng, chính mình hắn cũng muốn an tĩnh suy nghĩ một chút, tiếp xuống rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ.
Tích Huyết Tử Kim Đan luyện thành, không hề nghi ngờ bước tiếp theo là sử dụng đan dược, đánh sâu vào Huyền Tông bình cảnh. Hiện tại, chính mình đã đến Đỉnh cấp Huyền sư đỉnh cảnh giới, chỉ kém một bước, liền có thể đạt tới nửa bước Huyền Tông, cũng là trình độ Đại Viên Mãn.
Đến lúc đó, dùng Tích Huyết Tử Kim Đan liền có thật lớn xác suất, nhất cử đột phá Huyền Tông chi cảnh, đó là cảnh giới cả đời theo đuổi của rất nhiều người.
Điều này hắn đợi đã lâu, hiện tại rốt cục đi tới, nói tâm tình không kích động, đó là giả, bất quá, hiện tại sự tình còn chưa tới mức tâm tình của hắn, coi như bình tĩnh, cũng không có biến hóa nào.
Hắn cũng không có trực tiếp phục đan mà là bắt đầu bế quan, tận lực tại trước khi phục đan tinh thần, ý chí, tâm thần trạng thái, đều đạt tới tốt nhất.
Lúc đó hắn mới sử dụng đan dược, đột phá Huyền Tông cảnh giới xác xuất thành công cũng là lớn nhất.
Đương nhiên, trước đó, hắn còn có một việc muốn làm là đem tu vi thôi động đến đỉnh cấp Huyền sư đỉnh Đại Viên Mãn cảnh giới, mặc dù hắn chỉ kém một bước, nhưng một bước này, đã có thể ảnh hưởng đến xác xuất thành công, mà hắn tuyệt đối không thể phạm sai lầm.
Nghĩ tới đây, ngón tay Diệp Bạch nhất động, một quả thủy tinh Tử Liên sáng bóng xuất hiện ở trong tay hắn.
- Linh Khí Hỏa Liên.
Trên người Diệp Bạch, đồ vật tăng lên tu vi, còn có Linh Khí Hỏa Liên và miếng Nguyệt Hỏa Huyền Quy Nội đan, bất quá, bởi vì hiện tại khoảng cách tới đỉnh đại viên cảnh cũng không lớn, cho nên cũng không cần lãng phí miếng Nội đan này.
Tạm gác lại, sau khi thành tựu Huyền Tông tái dùng, nói không chừng còn có không ít chỗ tốt.
Đương nhiên, Linh Khí Hỏa Liên, Diệp Bạch cũng không có khả năng toàn bộ phục dụng, hắn chỉ lấy một cánh của Tử Hỏa Liên, nhét vào trong miệng, lập tức lần nữa đem thu vào Kiếm Thạch bắt đầu rồi bế quan tu luyện.
Tử Hỏa Liên cánh hoa sen, trong suốt trong sáng, một mảnh thông tử, nắm trong tay, thủ chưởng đều thành Tử sắc, mà nhét vào trong miệng, trong nháy mắt liền tan biến vào trong cơ thể.
"Ông" một tiếng, toàn thân Diệp Bạch, đột nhiên nóng bức, trong đan điền, một luồng nhiệt khí nổi lên, Tử Hỏa Liên liên hoa hóa thành vô số Tinh khí tinh thuần, bắt đầu chui vào tứ chi bát mạch Diệp Bạch, một bên cải tạo thân thể của hắn, một bên tăng lên Huyền khí chi lực.
Một canh giờ đã qua, hai canh giờ đã qua, trên mặt Diệp Bạch, bắt đầu xuất hiện một tầng hơi mỏng hồng quang, hồng quang này càng ngày càng thịnh, đến cuối cùng, chiếu cả thạch thất, một mảnh đỏ tươi.
- Phốc.
Một tiếng vang nhỏ, tựa hồ có cái gì bị đánh vỡ, thân thể Diệp Bạch kịch liệt run rẩy, lập tức khôi phục bình tĩnh.
Theo sau đó hồng quang trên mặt cũng chậm rãi biến mất, cả thạch thất lại khôi phục nguyên dạng.
Sau một lát, Diệp Bạch giơ tay lên đầu, mừng rỡ dò xét một chút Huyền khí bên trong, phát hiện quả nhiên đã trực tiếp thành công đạt tới đại Viên Mãn Chi Cảnh, công đức viên mãn.
- Linh Khí Hỏa Liên, quả nhiên không hổ là Thiên Địa Bảo vật, có thể tăng lên tu vi cảnh giới, dị bảo như thế, nếu như nhiều hơn vài đóa, quả thực là Nghịch Thiên.
Bất quá, việc này Diệp Bạch cũng chỉ dám tưởng tưởng, ban đầu chỉ lấy một đóa, Diệp gia liền phát sinh đại rung chuyển như vậy, cơ hồ bị phá hủy, đến nay nghĩ đến vẫn còn có cảm giác một trận xấu hổ, may là cuối cùng không có phát sinh cái đại sự gì.
Mà hiện tại Diệp gia, đã trực tiếp không chịu nổi tổn thất.
- Sau này, dùng Tích Huyết Tử Kim Đan, đánh sâu vào Huyền Tông cảnh giới bình cảnh, thành hay bại, liền nhìn lúc này.
Mở mắt Tử Quang, như cùng hai cái Tiểu Long chợt lóe lướt qua, rồi sau đó, từ trên người Diệp Bạch móc ra Đan Bình, sau đó lấy một miếng Tích Huyết Tử Kim Đan.
Cảm giác được trong lòng bàn tay trầm trọng, Diệp Bạch biết, đây là cơ hội tốt nhất, tuyệt không bỏ qua, hít sâu một hơi Diệp Bạch nhắm mắt lại, tâm tình hoàn toàn bình phục, cũng không do dự ngửa đầu đem miếng Tích Huyết Tử Kim Đan này ăn vào lập tức lại lần nữa nhắm mắt, tiến vào giai đoạn bế quan.
Tích Huyết Tử Kim Đan vừa vào trong miệng, liền tự động hoá giải, hóa thành một lũ đan lưu, tán nhập trong bụng Diệp Bạch.
Lập tức, vô cùng vô tận Tinh khí, tự thân thể kinh mạch Diệp Bạch, huyệt vị nhất lũ sinh ra càng ngày càng nhiều, tụ tụ thành sông, cuồn cuộn Tinh khí, cọ rửa thân thể Diệp Bạch. Mỗi một lần cải tạo, kinh mạch trở nên càng thêm rộng rãi, lớp da trở nên càng thêm cứng cỏi, mơ hồ có một loại cảm giác tinh thiết.
Mà tất cả biến hóa, đan điền biến hóa thật lớn, vào lúc này trong đan điền Diệp Bạch, như cùng đại Phong Bạo, tất cả Huyền khí, đều kịch liệt xoay tròn, áp súc, khuếch trương, hình thành một cái Tử sắc Nước xoáy, vô cùng vô tận Tinh khí, từ bốn phương tám hướng từ cơ thể, trong kinh mạch, huyệt vị lao ra, hướng Đan điền vọt tới. Đầu nhập đến Tử sắc nước xoáy, sau đó chảy ra, thể tích liền rút nhỏ vài lần, toàn bộ biến thành nồng nặc chất lỏng.
Huyền sĩ đánh sâu vào Huyền sư cảnh giới, thể chất bên trong biến chất gọi là Huyền khí Hóa Dịch.
Mà Huyền sư đánh sâu vào Huyền Tông cảnh giới, bên trong thân thể lại lần nữa biến hóa gọi là Huyền dịch Quy Nguyên.
Cho nên Huyền sĩ bên trong Huyền khí, chỉ là hình dáng khí, gọi là Huyền khí, mà Huyền sư Huyền khí gọi là Huyền lực, nhưng đến Huyền Tông, chính là Huyền Nguyên.
Độ dày Huyền Nguyên, muốn so sánh Huyền dịch áp súc thập bội, cùng tỉ lệ Huyền Nguyên, cùng thể tích gấp mấy chục lần Huyền dịch, kỳ thực lực tăng lên cũng là rõ rệt.
Bất quá, chỉ là Huyền sư tấn Huyền Tông biến hóa đơn giản, bất quá là tăng lên Huyền khí sức chứa, có khả năng phát ra chiêu thức lớn hơn nữa, chiến đấu thời gian càng lâu, cùng chiến lực không có gì quan hệ.
Nhưng Huyền Nguyên, không chỉ chứa đựng Huyền khí số lượng gia tăng, hơn nữa, uy lực của nó cũng tăng trưởng nhiều lần.
Huyền Nguyên chi lực, là từ Huyền dịch biến chất, mỗi một giọt Huyền Nguyên, đều có được uy lực đáng sợ động kim xuyên thạch, có khả năng đánh bại Hư Không, có được vô cùng vô tận ảo diệu, cho dù cuối cùng vô số Huyền sư cả đời thăm dò, cũng bất quá da lông mà thôi.
Có thể lĩnh ngộ nhiều ít, toàn bộ nhìn ngộ tính, mà cơ hội, liền chỉ có lần này đây, lĩnh ngộ càng nhiều thực lực càng cao. Cho nên, cấp Huyền Tông ngang nhau, nhưng sức chiến đấu khác nhau cũng thật là lớn.
Có Huyền Tông, hoàn toàn có khả năng chọn vài ngang cấp đối thủ, đây là bởi vì đối Huyền Nguyên chi lực lĩnh ngộ bất đồng, phát huy ra uy lực, cũng hoàn toàn bất đồng. truyện được lấy tại TruyenFull. vn
Đương nhiên, Diệp Bạch bây giờ còn không có trở thành Huyền Tông, điều này chẳng qua là bởi vì Tích Huyết Tử Kim Đan bên trong ẩn chứa Tinh khí quá mức khổng lồ, cho nên có người muốn cần mấy năm, thậm chí hơn mười năm từ từ chuyển hóa Huyền Nguyên, tại trong nháy mắt ngưng tụ, áp súc, thoát ly xuất ra.
Nhưng chốc lát hắn đánh sâu vào Huyền Tông cảnh giới thất bại, những Huyền Nguyên này, sẽ lại lần nữa lui về, khi đó, mang cho Diệp Bạch thân thể thương tổn, cơ hồ khổng lồ Tinh khí, thậm chí có thể trong nháy mắt đem một thân thể bên trong kinh mạch hoàn toàn phá hủy sụp đổ, cho nên, Huyền Tông cảnh giới, bất đồng cảnh giới khác, chốc lát thất bại, hậu quả nghiêm trọng, thậm chí không còn có cơ hội lần thứ hai.
Mà mặt tiểu cảnh giới khác, cho dù thất bại, nói chung, đối với thân thể thương tổn cũng không phải quá lớn, chỉ cần tu dưỡng thật tốt, hơn phân nửa đều sẽ có lần thứ hai cơ hội, thậm chí lần thứ ba cơ hội trùng quan. Cho nên, Huyền Tông chi cảnh, là một tên Huyền tu nhất sinh tam đại quan khẩu, hơn nữa là đạo thứ nhất quan khẩu, không phải không có đạo lý. Chính là bởi vì cái đó trùng quan khó khăn, đối với một tên tu sĩ là cửa khẩu khó khăn nhất.
Mà sau khi thành Huyền Tông, mới có thể xưng là cao thủ, đến cảnh giới này, tất cả, đều sẽ trở nên hoàn toàn bất đồng, Huyền khí càng nhiều thì tâm tính, thậm chí nhãn giới càng cao.
Không được một bước này, vĩnh viễn cũng không biết, mà qua một bước này có khả năng thấy Thiên Địa, rộng lớn hơn. Nếu như nói trước đây bất quá là con sông, hồ nước, một bước này chính là chân chánh Giang Hà, hồ hải vậy.
← Ch. 0596 | Ch. 0598 → |