← Ch.0628 | Ch.0630 → |
*Kinh thiên cự giá: cái giá trên trời.
Tất cả mọi người đối với thân phận của ám các các chủ số hai đều cảm thấy cực kỳ hiếu kỳ. Hiển nhiên, khi nghe Linh Âm công chúa nói xong, bất kể là ai đều sẽ đâm lao phải theo lao, như không mở miệng, chỉ sợ vô duyên vô cớ bị mọi người chế nhạo.
Đến nơi này đều là những nhân vật có thân phận, có địa vị, cho nên đều coi trọng nhất mặt mũi. Dù cho bên ngoài thế nào, một khi đã đến đấu giá hội, cũng thường thường sẽ bị bức phải hào phóng.
Đây cũng là vì sao thường thường đấu giá hội là một trong những nơi sinh lợi nhuận nhiều nhất.
Cho nên, tất cả mọi người cũng đều muốn nhìn một chút, ở địa phương bực này, vị ám các các chủ thần bí số hai cuối cùng sẽ báo ra giá bao nhiêu.
Hay chỉ là con hổ giấy, một nhát chọc liền rách.
Trong ám các số một, số ba, Yến Tông Tề Lân, Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết đồng dạng đem ánh mắt quăng hướng cửa sổ số hai. Hiển nhiên, trong nội tâm bọn họ đồng dạng rất hiếu kỳ đối với vị thần bí nhân này.
Từ đầu đến cuối, không có người nào gặp qua vị chủ nhân ám các số hai khuôn mặt như thế nào, là nam hay nữ, niên kỷ bao nhiêu, lai lịch ra sao. Hiện tại, cuối cùng đã tới thời điểm biết được.
Trong khoảng thời gian ngắn, vạn người chú mục, tất cả đều nhìn về phía vị trí ám các số hai.
Thấy thế, trong ám các số bốn, Hồng Trần Các.
Nhìn thấy không người nào chú ý mình nữa, Thiên Nha Lão Tổ cảm giác có chút thất lạc, nhưng lại nhịn không được thở dài một hơi, xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán. Lão hạ quyết tâm, mặc kệ người khác hô thế nào, khiêu khích thế nào, loại trò chơi thót tim này lão không bao giờ muốn trải qua nữa.
Loại trò chơi điên cuồng này, lão thật sự là không chơi nổi.
Tuy nhiên lão là một vị Huyền Tông, địa vị cao thượng, ở trong mắt người bình thường, thân phận được tôn sung. Nhưng lão minh bạch, ở trước mặt Thanh Điểu Hồng Trần Các, sau lưng còn không biết có quái vật khổng lồ, thế lực lớn nào đứng sao lưng này, lão còn chưa đủ sức.
Tùy tiện bóp một phát, liền có thể đem những tán tu Huyền Tông như lão nghiền ép thành hư vô.
Hô ra giá cả lại trả không nổi, hậu quả là rất nghiêm trọng.
Cho nên, kế tiếp đấu giá, mặc kệ cuối cùng diễn biến thành kết cục như thế nào, lão đã hạ quyết tâm, thà rằng mất mặt, quyết không ra giá nữa.
Bất quá, may mắn là lúc này cũng không có ai có tâm tư chú ý đến lão.
Bên trong ám các số hai, Tử La Lan Các.
Diệp Bạch ngồi nghiêm chỉnh, ánh mắt và thanh âm mọi người đấu giá ở phía dưới hắn như là không nghe thấy, cũng chưa từng có mở miệng.
Ở phía sau, hai gã thiếu nữ mỹ mạo động lòng người bưng rượu ngon và trái cây, hắn cũng chưa từng chạm qua chút nào.
Thẳng đến trong ám các số một ở lầu hai, thanh âm Linh Âm công chúa vang lên, trực tiếp nhằm vào mình, đôi mắt vốn đang nhắm mới đột nhiên mở ra.
Lờ mờ, trong ám các số hai như sáng lên hai đạo kiếm quang, lóe lên một chút liền biến mất.
Hắn lạnh nhạt mở miệng: "Năm nghìn vạn!"
"Hí!"
Dưới lầu, mọi người nhất thời hít một hơi lãnh khí, nghẹn họng nhìn trân trối, không cách gì thốt ra lời nào.
Lầu hai, trong ám các số một, Linh Âm công chúa cũng không khỏi trầm mặc.
Lầu ba, trong ám các số một, số ba, Yến Tông Tề Lân, Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết cũng không khỏi khẽ nhíu mày.
Hết thảy đấu giá, có hai loại kết cục.
Loại thứ nhất, giá trị không cao, có cũng được mà không có cũng không sao, thường thường là giai đoạn trước ra giá chậm chạp, mọi người riêng phần mình thăm dò điểm mấu chốt, đến cuối cùng đột nhiên phát lực, một lần hành động trúng thầu.
Mà loại thứ hai, bảo vật mỗi người đều muốn có được, vậy thì hoàn toàn ngược lại. Giai đoạn đầu liền ra giá hung mãnh, so đúng là khí thế, thậm chí muốn đem ngươi dọa lùi.
Nhưng một khi làm không được, đấu giá đến thời khắc quan trọng, bởi vì giá cả vượt qua tưởng tượng, vượt qua điểm mấu chốt trong nội tâm, tất cả mọi người nhưng lại không thể không thả chậm tiết tấu, mỗi câu mỗi lời trước khi nói ra đều phải suy đi tính lại cả trăm ngàn lân.
Lúc này liền xem ai tài lực càng thêm hùng hậu hơn, ai ác hơn, ai coi trọng vật phẩm phía dưới, không tiếc mà trả một cái giá lớn hơn.
Bản bí kíp "Thiên Huyền Hỏa Quyển" này, rất rõ ràng thuộc về loại thứ hai.
Ai cũng đều muốn, cho nên giai đoạn đầu mọi người rất hung mãnh ra giá, mỗi lần mấy trăm vạn là rất bình thường, bởi vì còn xa xa không đến giá quy định của nó. Tất cả mọi người rõ ràng, thời điểm này mới chỉ là màn dạo đầu, cho nên nhiều ít cũng không sao cả.
Nhưng sau khi đạt đến bốn ngàn vạn, ra giá liền lập tức chậm dần. Không phải vì nó không đáng số này, mà là vì đám người ở giữa đại sảnh có thể lấy ra con số đó đã không còn mấy.
Cái lúc này, thường thường mọi người ra giá sẽ càng thêm để ý, càng thêm chậm chạp, bởi vì mỗi khi tăng thêm một phần, người ra giá lại phải trả thêm một phần.
Đồ vật mấy trăm vạn, có lẽ mọi người sẽ không quá để ý đến việc tăng thêm ít nhất mười vạn; nhưng đồ vật một khi đã đến mấy ngàn vạn, liên quan đến đến tất cả gia sản của bọn họ, bọn họ sẽ trở nên càng thêm cẩn thận, càng thêm chần chờ bất định.
Vì vậy, thời điểm này, mỗi lần mở miệng tổn thất cũng không phải là mười vạn, mà là trên trăm vạn, thậm chí mấy trăm vạn rồi.
Cho dù là Huyền Tông cường giả, cho dù là phú khả địch quốc, ở thời điểm này cũng không thể không trở nên cẩn thận.
Nhưng là, Tiêu Vô Huyết mới mở miệng liền trực tiếp từ bốn ngàn một trăm vạn tăng lên tới bốn ngàn năm trăm vạn.
Tiếp đó, Thiên Nha Lão Tổ lại tăng lên bốn ngàn sáu trăm vạn.
Rồi sau đó, thần bí nhân trong ám các số hai lầu ba lại trực tiếp nâng lên con số cực lớn, năm nghìn vạn.
Năm nghìn vạn a, đây chính là con số cực lớn mà mấy gia tộc dù đem toàn bộ gia sản bán đi cũng chưa chắc có thể lấy ra được.
Vị thần bí nhân này rốt cuộc là ai, lại có tài lực đáng sợ như vậy?
...
Lầu ba, trong ám các số một, số ba, số bốn, Yến Tông Tề Lân, Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết, Hàn Nha Thành Thiên Nha Lão Tổ đều đang truyền âm nhập mật, trao đổi xem thân phận của vị thần bí nhân ở ám các số hai này rốt cuộc là ai.
Ngay ở thời điểm khi Diệp Bạch tiến vào ám các số hai, Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết, Thiên Nha Lão Tổ liền nhịn không được, riêng phần mình thả ra một đạo thần thức, tiến hành dò xét.
Nhưng kết quả lại hoàn toàn vượt ngoài ý liệu của bọn họ, thậm chí đến nay vẫn lạnh mình không thôi.
Bởi vì người này tu vi sâu không lường được, lại để cho bọn họ đều cảm thấy sợ hãi.
Hai người bọn họ thả ra thần thức, thậm chí ngay cả người nọ diện mạo đều không thấy rõ liền bị đánh tan. Thần thức người nọ mênh mông như đại dương, cuồn cuộn như sóng lớn. Lúc ấy, trước mặt thần thức người nọ, thần thức hai người bọn họ vậy mà chỉ như hai dòng suối nhỏ, vừa tiếp xúc liền dễ dàng sụp đổ, không chịu nổi một kích.
Nếu như không phải người nọ không có ý đả thương người, chỉ sợ hai người bọn họ giờ phút này đã thần hồn bị thương, cả đời cũng khó khăn khôi phục lại rồi.
Chỉ một chuyện này, đã làm cho hai người ý thức được người vừa tới tu vi rất đáng sợ. Cho nên thẳng đến khi đấu giá đại hội bắt đầu, hai người cũng không dám thăm dò thân phận người trong ám các số hai một lần nào nữa.
Nhưng việc này cũng không ảnh hưởng sự trao đổi suy đoán giữa bọn họ.
Nhưng rất hiển nhiên, trong ba người ở đây, không người nào biết rõ thân phận, lai lịch của người vừa đến.
Cái này lại để cho ba người càng cảm thấy đau đầu.
Bọn họ chỉ hi vọng là, người vừa tới không phải vì quyển bí kíp này mà đến, đó là tốt nhất.
Nhưng khi Diệp Bạch vừa ra giá, bọn họ biết rõ, hi vọng này đã hết. Hơn nữa, vừa ra giá liền cao như vậy, lại để cho ba người càng là tâm tư khác nhau.
Thiên Nha Lão Tổ dù sao cũng không ôm bất luận hi vọng gì, ngược lại lại rất thoải mái. Bởi vì mặc kệ cuối cùng là ai đạt được, lão cũng đều không có gì tổn thất. Ngược lại có thể chứng kiến Yến Tông Tề Lân cùng Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết ăn chút thiệt thòi, lão cao hứng còn không kịp đây này.
Mà Yến Tông Tề Lân, Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết lại có chút đau đầu.
"Hi vọng hắn không nên không cảm thấy được như vậy a. Bằng không thì, cho dù hắn có thể đạt được, hừ, cũng chưa chắc có thể đi ra Lạc Nhật thành này..."
Yến Tông Tề Lân, Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết trong ánh mắt đều lóe lên hàn quang, suy nghĩ, âm thầm tính toán.
Về phần những người dưới đài, vốn trầm mặc một lát, sau đó liền trở nên ầm ỹ.
Vốn là nhao nhao suy đoán thân phận thần bí nhân trong ám các số hai, hiện tại Diệp Bạch vừa báo giá, thanh âm nghị luận của bọn họ càng thêm kịch liệt, tranh cãi inh ỏi.
Có người nói Diệp Bạch là hạch tâm đệ tử của một đại tông môn, lần này là xuống núi lịch lãm rèn luyện; có người nói Diệp Bạch là truyền nhân của thế gia cổ xưa nào đó đi ra ngoài du lịch; thậm chí càng kỳ quái hơn, có người nói Diệp Bạch là cường giả của một thế lực lớn nào đó đến từ Đế Quốc, ngẫu nhiên đi ngang qua nơi đây...
Không có câu trả lời xác đáng, ai cũng không thuyết phục được ai.
...
Lầu hai.
Trong ám các số một, Thủy Tiên Các.
Linh Âm công chúa trầm mặc một lúc, rốt cục cười khẽ một tiếng, đánh vỡ yên lặng, nói: "Công tử quả nhiên bất phàm, không biết họ gì, xưng hô như thế nào?"
Lầu ba, trong ám các số hai, Diệp Bạch bình tĩnh nói: "Diệp."
Lầu hai, Linh Âm công chúa mỉm cười: "Nguyên lai là Diệp công tử, Diệp công tử tài lực thật lớn, Linh Âm bất tài, muốn thêm một số phía trên, không biết Diệp công tử có ý kiến?"
Lầu ba, Diệp Bạch thanh âm không có chút nào chấn động, lại để cho người nghe không ra là cười hay giận: "Tất cả bằng thực lực, thắng thua toàn bộ bằng chính mình. Diệp mỗ cũng không phải loại người không nói đạo lý, đấu giá bình thường, như thế nào sẽ có ý kiến? Lại có tư cách gì trách móc?"
Lầu hai, Linh Âm công chúa vỗ tay, cười vang như chuông bạc*: "Nói rất hay, vậy Linh Âm đành xin đắc tội, ta ra năm nghìn một trăm vạn!"
*những người có giọng cười này là người có giọng trong, cao, vang và thanh.
Lầu ba, ám các số một.
Yến Tông Tề Lân mày nhíu lại càng sâu.
Nhưng trầm mặc một chút, hắn vẫn mở miệng nói: "Năm nghìn hai trăm vạn."
Ám các số ba.
Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ mặt bàn, hơi trầm tư, thản nhiên nói: "Năm nghìn năm trăm vạn!"
Phía dưới lại một lần nữa xôn xao.
Linh Âm công chúa cùng Yến Tông Tề Lân cũng nhịn không khỏi đồng thời thoáng nhíu mày một phát.
Đến trình độ này, kỳ thật đã vượt qua giá trị của một bản Thiên Huyền Hỏa Quyển, không ngờ còn tăng thêm mấy trăm vạn như vậy. Tiêu Vô Huyết này, rốt cuộc là muốn làm gì?
Hắn, một Huyền Tông bình thường, như thế nào có tài lực khổng lồ như thế?
Phía dưới nhất thời trở nên trầm mặc, hào khí có chút nặng nề.
Diệp Bạch thanh âm lần nữa chậm rãi vang lên: "Năm nghìn sáu trăm vạn!"
Linh Âm công chúa chần chờ một lát, mới báo giá lần nữa: "Năm nghìn bảy trăm vạn!"
Hiển nhiên, đến cái giá này nàng cũng không dám lại tùy ý tăng thêm. Dù cho Thiện Kiến Thành trưởng công chúa như nàng, cũng không có khả năng vì một bộ Thanh giai Cao cấp bí kíp mà không tiếc bất cứ giá nào.
Lầu ba, Yến Tông Tề Lân ánh mắt mịt mờ đảo qua ám các số hai, số ba bên cạnh, lại rơi xuống ám các số một ở lầu hai.
Ở trong lồng ngực của hắn có một tấm Tử sắc Minh tạp, con số phía trên là: Năm nghìn bốn trăm vạn.
Bất quá, hắn là Tử Kim khách quý, có được chiết khấu 8%, cho nên hắn tối đa có thể hô lên giá 5869 vạn.
Nhưng Linh Âm công chúa đã tăng lên năm nghìn bảy trăm vạn, hắn tối đa còn có tư cách lại hô thêm một lần nữa. Nhưng là lúc này, hắn thật có thể đạt được bản Thiên Huyền Hỏa Quyển này sao?
Hắn không biết, nhưng hắn đã không hề có lựa chọn.
← Ch. 0628 | Ch. 0630 → |