← Ch.0404 | Ch.0406 → |
Tiêu Diêu Ma Tôn thấy Bích Tiêu xinh đẹp thì muốn cưa Bích Tiêu người ta, không ngờ Bích Tiêu này không phải là mèo con, mà là cọp mẹ, khi lộ ra nanh vuốt thì Tiêu Diêu Ma Tôn tất nhiên là thảm, đầu tiên là bị Bích Tiêu đánh cho mặt mũi bầm dập, hiện tại lại muốn dùng kéo cắt thằng em, đây chính là điều mà Tiêu Diêu Ma Tôn sẽ lo lắng, liều mạng phản kháng, có điều nhìn thảm trạng của Tiêu Diêu Ma Tôn, nhưng không có ai đồng tình với hắn, đều cho rằng Tiêu Diêu Ma Tôn đây là xứng đáng, ai bảo hắn đê tiện như vậy?
Tiêu Diêu Ma Tôn dồn hết toàn bộ pháp lực, ngưng tụ ra ma ảnh muốn ngăn cản hai con giao long màu vàng, có điều lại không có bất kỳ tác dụng gì, pháp lực của hắn không cường hãn như Bích Tiêu, mà Kim Giao Tiễn của Kim Giao Tiễn lại có uy lực khá lớn trong tiên thiên linh bảo, cho nên ma ảnh trực tiếp bị hai con giao long màu vàng quấn lấy, chính là cắn nát, lập tức hai con giao long màu vàng gầm lên, lao về phía Tiêu Diêu Ma Tôn..
Cô nãi nãi, tha mạng, ta biết sai rồi, biết sai rồi, đây chính là mệnh căn của ta đó, không thể cắt được, không thể cắt được! Tiêu Diêu Ma Tôn nhìn ma ảnh của mình bị phá, trực tiếp ôm háng của mình không ngừng lui về phía sau, không ngờ là trực tiếp nhảy xuống khỏi lôi đài, mà hai con giao long màu vàng đó cũng đuổi tới mép lôi đài mới dừng lại.
Bích Tiêu Đứng trên lôi đài nhìn bộ dạng ôm háng của Tiêu Diêu Ma Tôn, khẽ gắt một tiếng, sắc mặt đỏ hồng, sau đó thu hồi Kim Giao Tiễn, bay trở về chỗ ngồi của mình, mà Tiêu Diêu Ma Tôn lại đỡ cái đầu giống như là đầu heo bay trở về chỗ bọn Tần Thiếu Phong, trận đòn này thật đúng là không đáng.
Thái Bạch Kim Tinh tất nhiên là tuyên bố Bích Tiêu nương nương thắng lợi, lập tức thiên đạo đại hội tiếp tục tiến hành, chỉ có điều trận tỷ thí chỉ có điều lại rất bỉnh đạm không có gì nổi bật, đều là một số trận tỷ thí giữa tán tu, ngẫu nhiên thấy tu sĩ xếp ở mười hạng đầu của Tiềm hoàng thần bảng thì cũng đều trực tiếp nhận thua, cho nên đoạn thời gian kế tiếp tất nhiên là bình đạm.
Mà trong đoạn thời gian này người bên Tần Thiếu Phong ở thiên đạo đại hội cũng đều lên sân, Hồ Hợi, Phù Tô bọn họ tuy rằng đã lên sân khấu, nhưng lại đều bại trận, có điều bởi vì bọn họ có quan hệ với Tần Thiếu Phong, cho nên đối thủ của bọn họ cũng không hạ độc thủ, toàn bộ đều bình yên vô sự, có điều lại không còn ai có tư cách tiếp tục tham gia thiên đạo đại hội.
Có điều tiến hành thời gian dài như vậy Tiềm hoàng thần bảng trong hai mươi nhân vật đứng đầu của Tiềm hoàng thần bảng không ai gặp phải nhau, điều này khiến cho tất cả mọi người đang chờ mong có chút thất vọng, mục đích các tu sĩ tham gia thiên đạo đại hội trừ muốn đạt được ban thưởng ra, chính là hy vọng có thể nhìn thấy tỷ thí giữa những đại năng này, dù sao có thể đạt được phần thưởng chỉ có mười người đầu tiên, bọn họ cũng không có hy vọng gì, cho nên nếu có thể nhìn thấy đại chiến giữa các đại năng, vậy cũng không uổng công chuyến này.
Trên kính chiếu yêu Cực lớn lại hiện ra hai cái tên, lần này là quyết đấu giữa Tần hoàng và Hoàng Long chân nhân, Tần hoàng nhìn thấy tên mình, trực tiếp đứng dậy bay tới lôi đài tỷ thí, mà trong trận doanh của các đệ tử Xiển giáo của Quảng Thành tiên sư lại đi ra một lão đạo sĩ, chính là Hoàng Long chân nhân.
Hoàng Long chân nhân cũng là nhân vật cực kỳ nổi danh trong Xiển giáo, tuy rằng là đệ tử của Ngọc Hoàng, có điều pháp lực cực kỳ kém, thân là đệ tử đời thứ hai mà pháp lực ngay cả đám đệ tử đời thứ ba như Dương Tiễn, Na Tra cũng không bằng, có điều tư chất của Hoàng Long chân nhân này vẫn tốt, nếu không thì người kỹ tính như Ngọc Hoàng cũng sẽ không thu hắn làm đệ tử.
Mà Hoàng Long chân nhân này người tới hiện tại cũng chỉ có cảnh giới nhị thập phẩm bán bộ thánh hoàng, ngang ngửa với thực lực của Tần hoàng hiện giờ, đương nhiên, đây chỉ là bề ngoài, thực lực chân chính của Tần hoàng tất nhiên là cường hãn hơn hắn, cho nên kết quả của trận chiến này đã được chú định.
Hoàng Long chân nhân tuy rằng thực lực không được tốt lắm, nhưng tính tình không tồi, là người hiền lành tuyệt đối, nếu ai gặp nạn, hắn sẽ là người thứ nhất chạy tới, có giúp được hay không thì không nói, nhưng chỉ một phần nhiệt tâm này đã khiến cho người ta rất cảm động rồi, cho nên thanh danh trong đệ tử của các giáo cũng rất tốt.
Nhìn thấy Tần hoàng ở đối diện, Hoàng Long chân nhân cười cười, lập tức nói với Tần hoàng: Đạo hữu có lễ, bần đạo Hoàng Long, không có bản sự gì, pháp lực cũng, nói vậy cũng không phải là đối thủ của đạo hữu, có điều bần đạo cũng sẽ tận hết sức, hy vọng đạo hữu có thể lượng giải. Không hổ là người hiền lành, trước khi xuất thủ đã nhắc nhở đối thủ.
Tần hoàng nghe thấy lời nói với Hoàng Long chân nhân, chỉ gật đầu, không thả lỏng chút nào, pháp lực của trong cơ thể đã được vận chuyển, sau đó thì chỉ thấy Hoàng Long chân nhân trảo chộp tới mình, pháp lực khổng lồ ngưng tụ thành một long trảo màu vàng cực lớn, chộp tới Tần hoàng, mà trên long trảo màu vàng đó tản ra long uy dày đặc,
Bởi vì bản thể của Hoàng Long chân nhân này chính là một con ngũ trảo kim long, tất nhiên là có long uy, mà uy lực của một kích này rất không tồi, nhưng mà đối mặt với một kích như vậy, hai mắt Tần hoàng chợt lóe kim quang, lập tức từ sau lưng một đạo kim quang vọt lên, một tiếng rồng ngâm kinh thiên động địa cũng vang vọng, sau đó chỉ thấy sau lưng Tần hoàng, một con kim long nâng một pho đỉnh đồng đen cực lớn, trấn áp về phía long trảo cực lớn đó.
Ầm một tiếng, long trảo màu vàng cực lớn đó bị đại đỉnh mà kim long nâng lên phía sau lưng Tần hoàng trấn áp nát bét, tiêu tán trong thiên địa, mà kim long nâng đại đỉnh thì vờn quanh trên đỉnh đầu Tần hoàng, đồng dạng cũng tản mát ra long uy mãnh liệt, không ngờ là không hề yếu hơn Hoàng Long chân nhân tý nào.
Pháp lực của Đạo hữu rất kinh người, tiếp thêm một chiêu nhị long diễn châu của ta xem thế nào? Hoàng Long chân nhân sau khi thấy một trảo của mình bị phá, cũng hô to một tiếng, sau đó hai tay đánh ra pháp ấn, sau đó hai con kim long từ trên người Hoàng Long chân nhân bắn ra, đuổi theo một viên bảo châu, vọt tới Tần hoàng.
Bên trong của hai con kim long này ẩn chứa pháp lực cực kỳ khổng lồ, nếu như bị đụng vào thì tuyệt đối sẽ bị thương cực nặng, nhìn thấy tình huống như vậy, Tần hoàng lại tâm thần khẽ động, lập tức lại có một con thanh long nâng đại đỉnh vọt ra, theo kim long đó cùng nhau lao về phía hai con kim long do Hoàng Long chân nhân phóng xuất ra.
Kim long và thanh long nâng đại đỉnh gầm lên, nâng đại đỉnh bao phủ tới hai con kim long, mà trong đại đỉnh đó cũng phóng xuất ra hấp lực vô cùng, trực tiếp cắn nuốt hai con kim long hai, sau đó thì thanh long và kim long lại nâng đại đỉnh bay trở về bên cạnh Tần hoàng.
Hoàng Long chân nhân nhìn thấy một màn như vậy, cũng rất kính nể thực lực của Tần hoàng, lúc trước thấy Nhân Hoàng Hiên Viên đưa Nhân Hoàng kiếm cho Tần hoàng, Hoàng Long chân nhân cũng đã biết Tần hoàng này nhất định là không đơn giản, cho nên cũng không nghĩ tới thắng Tần hoàng, dù sao Hoàng Long chân nhân cũng chưa từng có thắng tích gì, bại thêm một lần cũng chẳng sao.
*****
Có điều cho dù là bại thì cũng phải dễ coi một chút, Hoàng Long chân nhân nhìn nhị long diễn châu của mình bị phá thì cười lớn một tiếng, lập tức nói với Tần hoàng: Đạo hữu có pháp bảo hay lắm, vậy tiếp thêm một chiêu ngũ long chấn thiên của ta xem thế nào? Sau đó là một tiếng hét lớn, sau lưng Hoàng Long chân nhân năm con kim long bay ra, sau đó bay tới Tần hoàng.
Kim long cũng ẩn chứa pháp lực khổng lồ, khiến cho Tần hoàng cũng không dám chậm trễ, lại triệu hồi ra bạch long, hồng long, hắc long, con nào cũng nâng đại đỉnh, trấn áp về phía năm con kim long do Hoàng Long chân nhân phóng xuất ra, lại không chút trì hoãn, trấn áp nát bét năm con kim long của Hoàng Long chân nhân.
Nhìn thấy một màn như vậy, tu sĩ ở đây đều kinh hãi không thôi, thực lực của Tần hoàng này không ngờ cường hãn là như vậy, thoải mái phá giải các công kích của Hoàng Long chân nhân, nhất là năm con chân long mà Tần hoàng triệu hồi ra, lại phát ra long uy không gì sánh kịp, mà mỗi một pho đại định đều cũng tản mát ra uy áp vô thượng.
Có một số tu sĩ kiến thức đã nhận ra đại đỉnh này chính là Cửu Châu đỉnh, tuy rằng không phải là tiên thiên linh bảo, nhưng cũng là một kiện công đức chí bảo hậu thiên cực kỳ lợi hại, để trấn áp số mệnh của vương triều tuyệt đối là lựa chọn tốt nhất. Mà liên tưởng đến Nhân Hoàng đưa Nhân Hoàng kiếm cho Tần hoàng, mà Tần hoàng lại có Cửu Châu đỉnh, nếu đã như vậy, tất nhiên là khiến cho người ta nghĩ đến Nhân Hoàng tương lai tất là Tần hoàng không nghi ngờ gì nữa.
Nhìn Cửu Châu đỉnh, người duy nhất có chút khó chịu chính là Ngọc Đế, bởi vì nếu tiên giới lại có thêm một Nhân hoàng, đối với thiên đình tất nhiên không phải là chuyện tốt, Ngọc Đế tất nhiên là muốn trừ bỏ Tần hoàng để tránh hậu hoạn, nhưng mà Tần hoàng cũng có quan hệ với Tần Thiếu Phong, mà Tần Thiếu Phong có quan hệ với lục đại thánh Hoàng và các đại năng, lại khiến Ngọc Đế không dám vượt qua giới hạn.
Hoàng Long chân nhân nhìn ngũ long chấn thiên của ngũ bị phá, cũng không để ý lại nói: Đạo hữu lợi hại, bần đạo còn có một chiêu Cửu Long khai thiên, thỉnh đạo hữu chỉ giáo! Nói xong, chín con kim long từ phía sau Hoàng Long chân nhân bắn ra, mỗi một con đều dài khoảng trăm trượng, che kín toàn bộ khung, trong nhất thời tiếng rồng ngâm vang lên từng đợt, một con kim long tứ ngược, cắn loạn toàn bộ thiên địa.
Đây là một kích cường đại nhất của Hoàng Long chân nhân, chín con kim long đó bay múa, trên người đều bùng nổ ra pháp lực khổng lồ, làm chấn động cả thiên địa, hư không cũng bởi vậy mà vỡ vụn, mà những con kim long đó trực tiếp lao về phía Tần hoàng, muốn cắn nuốt Tần hoàng.
Đối mặt với một kích một kích Tần hoàng cũng không chậm trễ, hét lớn một tiếng, toàn bộ chân long trong cơ thể đều vọt ra, đều cầm lấy một pho đại đỉnh, sau đó dựa theo cửu cửu quy chân đại trận, từ trên trời giáng xuống, trực tiếp trấn áp chín con chân long, rồi ép xuống cả một mảng thiên địa hỗn loạn này, khiến mọi thứ khôi phục bình tĩnh.
Chín con kim long đang tàn sát bừa bãi tất nhiên là bị trấn áp toàn bộ, tiêu tán trong không trung. Pháp lực của Tần hoàng vốn cường hãn hơn so với Hoàng Long, cho nên kết quả như vậy cũng đã sớm được chú định, nhìn thấy một kích cuối cùng của cuối cùng đã bị diệt, Hoàng Long chân nhân thản nhiên cười cười, lập tức nói với Tần hoàng: Đạo hữu, ngươi thắng rồi.
Nói xong, Hoàng Long chân nhân bay xuống lôi đài, tuy rằng thua tỷ thí, nhưng lại thắng được những tiếng vỗ tay.
Pháp lực của Tần hoàng so với Hoàng Long chân nhân thì mạnh hơn không ít, tất nhiên là có thể chiến thắng Hoàng Long chân nhân, mà Hoàng Long chân nhân tuy rằng cuối cùng đã thua, có điều người hiền lành này vẫn có được tiếng vỗ tay nhiệt liệt, dù sao một hồi đại chiến như vậy vẫn rất đáng xem, khiến đại đa số tu sĩ ở đây đều rất đã nghiền.
Đợi cho sau khi thắng lợi Thái Bạch Kim Tinh tuyên bố Tần hoàng sau khi thắng lợi, tỷ thí tiếp tục, tên trên kính chiếu yêu lại xoay tròn, lúc này tên trên kính chiếu yêu đã không còn lại nhiều, trừ người tấn thăng vào vòng tiếp theo ra thì những tên còn lại tiến hành xoay tròn, cuối cùng xác định hai cái tên, mà hai cái tên này là Đấu Chiến Thánh Phật và Dương Tiễn.
Khi nhìn thấy tên của bọn họ, mọi người ở đây đều mở to hai mắt, tâm tình của ai nấy đều kích động, lân này có trò hay để xem rồi, hai người đó một là hộ pháp của Thích giáo, một hộ pháp của đạo môn, toàn bộ đều là nhân vật có sức chiến đấu cực kỳ bưu hãn, dưới tình huống như vậy gặp nhau, tất nhiên là một phen long tranh hổ đấu.
Đấu Chiến Thánh Phật nhìn tên của mình cuối cùng cũng xuất hiện, hơn nữa đối thủ còn là Dương Tiễn thì lập tức chiến ý tận trời, trực tiếp bay đến lôi đài tỷ thí, Như Ý Kim Cô bổng nện ầm một cái lên lôi đài, toàn bộ lôi đài đều lắc lư, lập tức Đấu Chiến Thánh Phật nói với Dương Tiễn: Tên ba mắt, lão Tôn hôm nay hôm nay rất lâu rồi, lần này lão Tôn nhất định phải sẽ đả bại ngươi.
Năm đó khi Đấu Chiến Thánh Phật đại náo thiên cung, đã chịu thiệt dưới tay Dương Tiễn, tuy rằng lúc trước chưa phân thắng bại, nhưng Đấu Chiến Thánh Phật lúc ấy cũng bị rơi vào thế hạ phong, cho dù sau lại quan hệ với Dương Tiễn không tồi không tồi, nhưng là chuyện này vẫn khiến Đấu Chiến Thánh Phật canh cánh trong lòng, muốn tìm kiếm cơ hội để đại chiến với Dương Tiễn một hồi, mà hôm nay cơ hội cuối cùng cũng đến.
Ha ha, hầu tử, ta cũng chờ ngày này rất lâu rồi! Dương Tiễn nghe thấy lời nói của Đấu Chiến Thánh Phật thì cũng cười lớn rồi phi thân lên lôi đài, tay cầm đao ba mũi hai lưỡi, mặc ngân giáp, bộ dạng uy phong lẫm lẫm, hơn nữa khuôn mặt anh tuấn đó nhất thời dẫn tới tiếng thét chói tai của một số tu sĩ nữ tính, đều ủng hộ cho Dương Tiễn.
Dương Tiễn trên Tiềm hoàng thần bảng thì bài danh thấp hơn Đấu Chiến Thánh Phật, nhưng điều này cũng không có nghĩa là pháp lực của Dương Tiễn thấp hơn Đấu Chiến Thánh Phật, pháp lực của Dương Tiễn hiện giờ cũng đã đạt tới trình độ thập phẩm bán bộ Thánh Hoàng đỉnh phong, lại tu luyện đại pháp nguyên của đạo môn, am hiểu bảy mươi hai phép biến hóa nhục thân, thủ đoạn thần thông cũng nhiều đếm không xuể, nhất là lĩnh ngộ trên võ đạo càng sâu sắc, có thể nói so với Đấu Chiến Thánh Phật thì ai có bản lĩnh nấy.
Mà Dương Tiễn sở dĩ bài danh thấp hơn Đấu Chiến Thánh Phật, tất nhiên còn là vì vấn đề tư chất, nói như thế nào thì Dương Tiễn cũng là nhục thân của nhân tộc, vẫn kém huyết mạch Oa Hoàng của ngũ sắc thạch, cho nên tư chất tấn thăng Thánh Hoàng tất nhiên là kém hơn Đấu Chiến Thánh Phật không ít, có điều cũng không ảnh hưởng tới sự cường đại của Dương Tiễn, ít nhất trước khi tấn thăng Thánh Hoàng, Dương Tiễn vẫn hoàn toàn không sợ Đấu Chiến Thánh Phật.
Nhìn Dương Tiễn xuất hiện ở đối diện, Đấu Chiến Thánh Phật cũng không nói nhiều, trực tiếp vung Như Ý Kim Cô bổng lao tới đại chiến với Dương Tiễn, hai người bọn họ đều là cao thủ võ đạo, Như Ý Kim Cô bổng và đao ma mũi hai lưỡi va chạm kịch liệt với nhau, hai người đều thi triển thủ đoạn của mình, diễn hóa võ đạo của mình tới cực hạn, chỉ thấy trên lôi đài luận võ bóng ảnh nhấp nhoáng, ánh đao soàn soạt, đã bao phủ toàn bộ hai người đưa bọn họ.
← Ch. 0404 | Ch. 0406 → |