← Ch.0409 | Ch.0411 → |
Tám người trước đều đã nằm trong dự đoán của các tu sĩ, dù sao bọn họ đều là mười nhân vật đứng đầu Tiềm hoàng thần bảng, nhưng Tần Thiếu Phong và Tần Thiếu Dương không ngờ cũng có thể tiến vào mười thứ hạng đầu, đây là điều khiến các tu sĩ cảm thấy bất khả tư nghị, tuy rằng các tu sĩ cũng cho rằng thực lực của Tần Thiếu Phong và Tần Thiếu Dương không tồi, nhưng so sánh với những người bị đào thải thì vẫn kém không ít, cuối cùng chỉ có thể quy kết cho vận khí của Tần Thiếu Phong và Tần Thiếu Dương quá tốt, đối thủ gặp phải không quá mạnh, cho nên mới giúp cho bọn họ tiến vào được top 10, có điều vận khí cũng là một phần của thực lực.
Danh sách mười người đứng đầu xuất hiện, nhưng cuộc tỷ thí vẫn không vì thế mà chấm dứt, dù sao thứ tự của mười người vẫn phải sắp xếp một chút, rốt cuộc ai là đệ nhất, ai là cuối cùng, vẫn phải tiếp tục tỷ thí, vì thế tên của mười người lại xuất hiện trên kính chiếu yêu, lại xoay tròn.
Điều này khiến cho các tu sĩ ở đây đều kích động, đây chính là quyết đấu chung cực, bên trong mười người đầu trừ Tần Thiếu Phong và Tần Thiếu Dương ra thì ai cũng là hạng người quảng đại, tỷ thí giữa bọn họ tất nhiên vô cùng phấn khích, nhất là Trấn Nguyên Tử và Như Lai, các tu sĩ đều kỳ vọng được xem bọn họ tỷ thí.
Nhưng mà cái tên cuối cùng xuất hiện trên kính chiếu yêu lại khiến tất cả mọi người ngây ngẩn cả người, bởi vì hai cái tên này không ngờ là Tần Thiếu Phong và Tần Thiếu Dương! Các tu sĩ đều thất vọng một trận, vốn là muốn nhìn mấy vị đại năng xuất thủ, không ngờ lại thấy Tần Thiếu Phong và Tần Thiếu Dương tỷ thí, tất nhiên là khiến cho bọn họ rất khó chịu.
Có điều trước đại tiệc ăn chút điểm tâm cũng không tồi, cho nên nhìn thấy kết quả là như vậy, các tu sĩ cũng hoan hô, mà trong tiếng hoan hô của các tu sĩ, Tần Thiếu Phong chậm rãi đứng lên, sau đó nhẹ giọng nói: Đây đều là số mệnh, xem ra ngươi hôm nay nhất định phải chết trong tay ta rồi, đệ đệ của ta!
Tần Chiến Ngồi xếp bằng sau lưng Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì sắc mặt biến đổi, nhìn thoáng qua Tần Thiếu Dương ở đối diện, trong lòng cực kỳ chua sót, trong lòng hắn rất hận mình, bởi vì hắn không thể ngăn cản huynh đệ Tần Thiếu Phong và Tần Thiếu Dương tương tàn, chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ đi tới bước này.
Mà Tần Thiếu Dương ở đối diện cũng đứng lên, nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì mỉm cười rồi lập tức nói: Đúng vậy, đây là số mệnh, chỉ là hảo ca ca của ta à, ngươi thật sự cho rằng lần này là ngươi giết chứ không phải là ta giết ư? Sau khi nói xong, Tần Thiếu Dương phi thân lên lôi đài tỷ thí.
Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Dương thì cũng cười cười, có điều không trả lời, mà là cũng phi thân lên lôi đài, bình tĩnh nhìn Tần Thiếu Dương ở đối diện rồi thật lâu sau mới nói với Tần Thiếu Dương: Ra tay đi! Mà sau khi nói xong, trong tay Tần Thiếu Phong xuất hiện Toái Tinh Thần Thương, sau đó đâm về phía Tần Thiếu Dương.
Một đạo chùm tia sáng ẩn chứa năng lượng khủng bố bắn thẳng tới Tần Thiếu Dương, trong nháy mắt đã tới trước mặt Tần Thiếu Dương, mà đối mặt với công kích của Tần Thiếu Phong, Tần Thiếu Dương trực tiếp rút trường đao ra, sau đó bổ về phía trước, lại trực tiếp chém chùm tia sáng đó thành hai nửa, mà chùm tia sáng biến thành hai nửa trực tiếp vọt tới lồng phòng hộ chung quanh.
Ầm một tiếng, hai chùm tia sáng va chạm lên lồng phòng hộ, chói mắt quang mang chói mắt, mà năng lượng khổng lồ đó không ngờ là khiến lồng phòng hộ rung động kịch liệt, tu sĩ chung quanh nhìn thấy một màn này đều cho rằng lồng phòng hộ này sẽ bị đâm nát, ai nấy đều bay lên, có thể thấy được một kích này của Toái Tinh Thần Thương cường đại cỡ nào.
Mà nhìn thấy Tần Thiếu Dương chém chùm tia sáng thứ nhất thành hai nửa, Tần Thiếu Phong không chút do dự, lại một thương nối tiếp một thương đâm tới Tần Thiếu Dương, mỗi một thương đầu nhắm vào đầu và ngực Tần Thiếu Dương, lòng muốn giết chết Tần Thiếu Dương của Tần Thiếu Phong có thể nói là cực kỳ kiên định, có điều mỗi một đạo tia sáng đều bị Tần Thiếu Dương bổ ra.
tiếng nổ ầm ầm không ngừng từ lồng phòng hộ truyền đến, lồng phòng hộ đó sau khi bị từng chùm tia sáng va chạm thì càng rung động lợi hại, tựa hồ tùy thời đều có thể vỡ ra, nhưng mà lồng phòng hộ này dù sao cũng là lục đại thánh Hoàng bố trí, cho dù là rung động như vậy nhưng vẫn còn rất chắc chắn.
Năng lượng tích góp từng tí một trong Toái Tinh Thần Thương toàn bộ đều bị Tần Thiếu Phong một hơi thích phóng ra, có điều lại không thể làm gì được Tần Thiếu Dương, có điều Tần Thiếu Phong cũng không để ý, bởi vì mục đích của Tần Thiếu Phong chỉ là tiêu hao pháp lực của Tần Thiếu Dương mà thôi, cho nên sau khi năng lượng trong Toái Tinh Thần Thương tiêu hao sạch sẽ thì Tần Thiếu Phong trực tiếp thu hồi Toái Tinh Thần Thương.
Lập tức Vạn Tiên trận trong cơ thể vận chuyển, lập tức thiên địa pháp tắc vô cùng vô tận dưới tác dụng của Vạn Tiên trận, bao phủ về phía Tần Thiếu Dương, từng đạo lôi đình, từng đạo tia chớp, từng cỗ cuồng phong, từng khối cự thạch, thủ đoạn công kích vô cùng vô tận bao phủ về phía Tần Thiếu Dương.
Đối mặt với công kích của Tần Thiếu Phong, Tần Thiếu Dương lần này trực tiếp thi triển ra thần thông cắn nuốt, lốc xoáy đỏ như máu cực lớn hình thành trên đỉnh đầu Tần Thiếu Dương, tiếp theo là thì cắn nuốt tất cả công kích của Tần Thiếu Phong, không tạo thành một chút thương tổn nào đối với Tần Thiếu Dương.
Thấy một màn này, Tần Thiếu Phong đình chỉ vận chuyển Vạn Tiên trận, lập tức mi tâm chợt lóe kim quang, lôi nhãn xuất hiện bên trong mi tâm của Tần Thiếu Phong, đây là lôi nhãn mà Tần Thiếu Phong lần đầu tiên hiển lộ ở trước mặt mọi người, để có thể trảm sát Tần Thiếu Dương, Tần Thiếu Phong bất kể con bài chưa lật nào cũng không sợ bị bại lộ.
Mà nhìn thấy mi tâm của Tần Thiếu Phong có thêm một con mắt, Đấu Chiến Thánh Phật đang khẩn trương xen trận tỷ thí này nói thầm: Con mẹ nó, tiểu tử này cũng có ba mắt, xem ra đúng rồi, đồ ba mắt không ai là kẻ tốt lành cả! Mà thiên hoàng Phục Hy nhìn trong mi tâm của Tần Thiếu Phong có lôi nhãn, trong lòng lại: Không ngờ lôi nhãn được dựng dục trong lôi trạch không ngờ bị hắn có được, xem ra khí vận phúc trạch của tiểu tử này đúng là nồng đậm thật.
Đối với trận chiến này, tất cả mọi người bao gồm cả lục đại thánh Hoàng ở bên trong cũng chú ý, bởi vì đối thoại của Tần Thiếu Dương và Tần Thiếu Phong khiến cho đều biết, đây là một hồi sinh tử chi chiến, tuyệt đối là không chết không ngừng, cho nên tất cả mọi người đều khẩn trương mà xem, xem cuối cùng trận tỷ thí này người thắng là ai.
Lôi nhãn vẫn luôn được ôn trong mi tâm của Tần Thiếu Phong, hiện giờ cuối cùng được Tần Thiếu Phong triệu hồi, mà sau khi lôi nhãn xuất hiện, một đóa kiếp vân xuất hiện trên đỉnh đầu Tần Thiếu Dương, lập tức nghe thấy Tần Thiếu Phong hét lớn: Thiên địa kiếp số, tùy ta sử dụng, lôi nhãn hàng thế, Càn Khôn chấn động!
Theo một tiếng hét lớn này của Tần Thiếu Phong, vô số kiếp đánh về phía Tần Thiếu Dương, mà kiếp lôi này lôi đình bình thường không thể so sánh được, uy lực lớn hơn rất nhiều, chỉ trong nháy mắt, Tần Thiếu Dương đã bị kiếp lôi vô tận bao phủ, ngay cả lốc xoáy màu máu khổng lồ cũng bị bao phủ.
Trận số mệnh chi chiến này rốt cuộc là ai có thể giành được thắng lợi cuối cùng? Tất cả tu sĩ ở đây đều kiễng chân ngóng nhìn.
← Ch. 0409 | Ch. 0411 → |